[France] Paris

Kals

Member




7fSP77l.png
Shaun the sheep

Glenn



Thời gian: Unknown - Pre-TW
Địa điểm: Seine riverside

A journey on Seine


Glenn nghiêng đầu, thắc mắc.

"Không phải thường mọi người thích nghe đánh giá chi tiết và thơ văn một chút à? Tôi thấy mấy review online cứ dài và văn vẻ là người ta thích, nghĩ ai cũng vậy chứ. Với tôi mà nói thì Paris rất thú vị, khác xa nơi tôi ở. Tôi không ghét nơi này. Ừ, đồ ăn đa dạng, nhiều món nổi tiếng, Pháp có nền ẩm thực ấn tượng."

Anh nghe Crea kể ra một loạt món ăn bằng chất giọng Pháp, hơn một nửa nghe không hiểu, nhưng không sao, chỉ là tên riêng thôi mà. Bản thân Glenn cũng không kén ăn, không dị ứng gì cả nên không quá lo lắng. Chỉ là, nếu có thể ưu tiên...

"Cậu không thích ăn à?"

Anh hỏi khi nghe Crea đề nghị chỉ ăn snack. Sẽ rất kì nếu mình Glenn ngồi ăn đủ sơn hào hải vị mà Crea chỉ ăn một gói đồ ăn... ừm, trẻ em. Nên anh cân nhắc rồi hỏi.

"Có món nào cậu thích không, khi nãy menu có ghi sẵn món chính nhưng cũng có thể gọi thêm theo nhu cầu, nếu cậu muốn."

Chứ chẳng nhẽ anh ăn xong để người kia ngồi bốc snack, trông như ngược đãi trẻ em. Crea còn là tour guide không chính thức của anh nữa, có bóc lột cũng không thể làm vậy được.

Nghe Crea nói tới tháp Eiffel và cụm từ gì đó mà anh không thể hiểu,, Glenn hỏi lại.

"Hả, thăm Eiffel bằng gì cơ?"




mèo méo meo
 

Kals

Member




DPGFYYy.png
???

Glenn



Thời gian: Unknown - Pre-TW
Địa điểm: Coffee shop, Champs-Élysées

Outsider's trivias


"Không cần, tôi mời. Ban nãy một phần cũng do tôi không chú ý." Glenn lắc đầu, uống một ngụm cà phê. Vị đắng kẹt lại ở cuống lưỡi giữ cho tinh thần tỉnh táo, anh như bao người Phần khác, đều nghiện thứ thức uống này. Caffeine ăn vào trong máu, kiểu vậy.

Anh xác nhận bản thân không phải người quanh đây bằng một tiếng ừm trầm thấp. Nghe cách nói của cô gái thì cô cũng vậy thôi. Lại hai vị khách du lịch gặp nhau, Paris là thắng cảnh du lịch, cũng là điểm gặp gỡ. Hai người đến từ hai nơi cách xa, vốn không có chút liên quan gì tới nhau, vậy nhưng lại hội ngộ ở nơi ngoài dự tính.

"Tôi là người Phần Lan, tới đây du lịch, mới thăm quan được vài ngày nhưng thức uống ở đây thì tôi quen rồi, tới vài lần. Chỗ này là một phần thuộc đại lộ Champs-Élysées, khá sầm uất, chỉ cần đi dọc theo nó xuống một chút sẽ gặp khá nhiều cửa hàng thời trang."

Glenn uống thêm một ngụm cà phê nữa. Cốc cà phê thấy đáy. Paris nắng lên sớm thật, kể cả ở Helsinki với ngày hè đêm trắng, Glenn cũng không quen với việc nắng rực phủ lên da từ sớm.

"Áo khoác của tôi có hơi dài một chút," anh bổ sung khi nghe cô gái nói, "có thể sẽ hơi bất tiện, nhưng tôi nghĩ dù thế nào cô cũng sẽ xinh đẹp."

Chiếc cốc giấy rỗng xoay chầm chậm trong tay Glenn. Cả hai chỉ trò chuyện bâng quơ, nét mặt anh từ lúc rời quán tới giờ vẫn không biểu lộ gì nhiều, về cơ bản là bình tĩnh thản nhiên, chỉ có ngón tay đang xoay cốc cho thấy anh cũng không phải không để ý mọi thứ. Nắng của Paris khác Helsinki, độ ấm khác biệt, anh không quen.

"Tên tôi là Glenn. Tôi nên gọi cô thế nào đây?"



mèo méo meo
 

Kals

Member




7fSP77l.png
Shaun the sheep

Glenn




Thời gian: 2050 - Pre TW
Địa điểm: Montmartre, Paris

Fun game, drunk game


Dù sao cậu cũng không lùn hơn hiện tại được, Glenn nghĩ thầm khi quay đi, nghe tiếng gọi với theo của Crea cũng chỉ giơ tay lên vẫy coi như đã biết chứ không ngoái lại. Con người ai cũng có việc cần kíp, ăn uống cũng vậy, không thể vì cái này bỏ cái kia.

Đâu đó trong tâm trí Glenn ghi nhận, tóc Crea hơi dài, dài hơn trung bình nhưng ngắn hơn tóc Glenn, và xù như bông.

*

Lát sau Glenn trở lại, mặt mũi tươi tỉnh hơn một chút, có lẽ vì không ngồi yên một chỗ và uống rượu liên tiếp nữa. Khả năng là đã rửa mặt. Crea vẫn ngồi ở vị trí cũ, hay ít nhất còn trong khu vực đó, không xa lắm so với chỗ rượu họ vừa uống hết. Bên ngoài có tiếng ồn ào, xem chừng đồ tới, mọi người cũng đã bắt đầu tụ tập lại lần nữa, tuy nhiên có phân biệt giới tính. Có lẽ vì phần lớn đàn ông là động vật ăn thịt, còn phái yếu thì thích đồ ngọt?

Ồ, nhưng Glenn biết Kouen biết làm bánh ngọt, và anh cũng muốn thử bánh anh ta làm. Nhưng anh cũng muốn ăn thịt.

Glenn lại gần Crea, cúi xuống vỗ vai cậu.

"Đi ăn thịt nướng? Cậu không định bụng rỗng nốc rượu thâu đêm đấy chứ?"





mèo méo meo
 

Crea

Active member




Shaun Roseworth

Gái không ăn rau




<< Some Paris Restaurant || 2050





"Cũng không hẳn, vừa đủ thôi. Tiếng Pháp, tàm tạm nhưng còn tiếng Anh thì... tôi nghĩ tôi quên cũng không ít. Hai thứ tiếng cứ na ná nhau nên là, cô biết về byelingual không?"

Hồi trước Shaun không tin cái meme này lắm, nhưng mà mấy năm gần đây thì có. Cậu ta thi thoảng vẫn nhầm lẫn giữa hai loại ngôn ngữ với nhau, rồi còn thường xuyên quên cái này trong tiếng Anh gọi là gì nhưng tiếng Pháp thì nhớ siêu rõ. Mấy chuyện kiểu thế xảy ra mãi, riết Shaun cảm thấy mình như bị mất gốc.

"Thế thì tôi nghĩ, cô có thể thử mấy món như rau bằm nguyễn, hoặc nấu chín với thứ khác để át mùi, ấy. Cô biết ratatouille, chứ?"

Món rau, làm từ rau và toàn rau. Nhìn thôi cũng có khả năng khiến những người xem rau là thiên địch ngất xỉu, cậu nghĩ thế. Nhưng ít ra rau đó nấu chín rồi nên cậu nghĩ cô gái tóc xanh có thể thử, hoặc không-

"Chúc vui vẻ. À mà, ưu tiên tìm người, hướng dẫn."

Để đỡ bị lạc, hoặc bị bắt cóc hay gì đấy, tùy tình huống nào xảy ra trước.




"Nobody here lives a healthy life"




@Iceheart .
 

Crea

Active member








Shaun Roseworth


Amiya Eleanora








<< Paris - Montmartre || 2050





"Một dạng... công viên, quảng trường? Ừm, rộng lắm, để tổ chức lễ hội. Tham quan cũng được, có vườn, tác phẩm điêu khắc... Vì trống trải, nên phù hợp ngắm sao. Kiểu thế."

Đại khái nó là một khu vườn dài gần 1km, rộng rãi và thoáng mát vô cùng, thường thì mở cửa cho khách tham quan hoặc dã ngoại tùy ý. Thi thoảng cũng có cua-rơ dùng chỗ đó để luyện tập, đạp một vòng cũng được gần 2km, lại thoáng đãng, cảnh đẹp, ai mà chẳng thích.

"Sao băng... Chưa. Amiya thấy rồi, hay muốn thấy?"

Gió luồn qua tóc hai người bọn họ, trời đêm Paris hơi lạnh. Shaun nhìn ra ngoài một chút, bèn cau mày.

"Cẩn thận kẻo cảm. Amiya cần áo ấm không?"







"Hangover"










@Mực
 

Crea

Active member




Shaun Roseworth

Glenn




<< Seine Riverside || 2050





"Chi tiết và thơ văn... nhưng không có hồn thì cũng thế. Món ăn đẹp, chưa chắc đã ngon. Mấy món không bày trí đẹp đẽ, khéo lại là thứ tốt. Tôi quan tâm, đến nội dung nhiều hơn là, hình thức... Nên biết cảm nghĩ là đủ rồi, không cần tả nó đẹp như thế nào. Không bắt buộc."

Shaun hơi nghiêng đầu, mấy ngón tay đưa lên trước mặt vừa viết chữ vào không trung vừa nói chuyện. Tay cậu ta viết linh tinh, lại nhanh, cốt là một thói quen để giúp bản thân nhớ ra từ vựng cần thiết vào những lúc như thế này chứ cũng chẳng phải là gì to tát. Nhìn cậu ta hệt như mấy vị giảng viên kì lạ trong trường đại học, một kiểu ra đề luận nhưng yêu cầu viết 100 chữ thôi, không cần tả hay dùng từ hào nhoáng thể hiện cảm xúc của bản thân hay gì, chỉ cần nêu ý kiến.

"Glenn thích, tôi vui rồi. Thích thì có khả năng sẽ quay lại?"

Cậu trai nọ nói nói một hồi thì rụt tay lại, dừng một chút rồi lại tiếp. Cậu ta không phải là dân Pháp chính gốc, nhưng sống ở đây cũng hơn mười năm rồi, có lẽ đã đem lòng yêu mến chỗ này một chút. Thế nên khi nghe có người thích Paris thì vẫn thấy vui.

Còn về nhà hàng thì...

"Non. Chỉ là, tôi thích ăn rau. Sợ Glenn thấy phiền, nếu ăn chung với, người lạ. Mà còn gọi toàn rau."

Thiếu niên lắc đầu, tiện thể nghĩ ra một cái cớ để lấp liếm. Cậu mười phần thì hết bảy phần là cảm thấy hôm nay không muốn ăn nhà hàng mà chỉ thích ăn snack, vậy nên mới có cái câu kia. Ba phần còn lại thì... chắc là thấy ngại thật, nên tính ra đây cũng không phải là nói dối toàn phần mà nhỉ?

Lại nói, đang nghĩ ngợi thì nghe Glenn hỏi, vậy là cậu cười.

"Cửa sau đó. Glenn muốn đi xem không?"

Vừa lúc tàu thông báo cập bến, mấy người quanh bọn họ cũng lục tục di chuyển ra ngoài để xuống tham quan. Shaun thì vẫn ngồi tại chỗ chờ đợi, tay ôm bịch snack.


"Strangers"




@Kals
 

Crea

Active member








Shaun Roseworth


Glenn







<< Paris - Montmartre || 2050




"Uống thế này cũng không chết được mà."

Lúc Glenn quay lại thì Shaun đang đứng dựa lưng vào một góc tường để nhìn ra cửa sổ bên ngoài. Không rõ là do ban công đông người hay sợ không tỉnh táo sẽ bất cẩn bị gió thổi bay hay gì mà cậu ta chỉ đứng ở bên trong. Đứng ở trong cầm lon bia, chai rượu vang khi nãy vứt đâu cũng chẳng ai biết, mà có khi là uống hết rồi cũng nên.

"Thịt nướng... Chậc, tôi hi vọng có nướng kèm rau. Hoặc nấm. Ban nãy có nhắc, nhưng tôi quên dĩa rau, đặt đâu rồi. Nếu mà là, tôi nấu thì..."

Cậu ta day day trán, có vẻ như đang tỉnh dần ra nên câu cú bắt đầu bình thường trở lại. Hoặc không. Nhưng ít ra Glenn có thể thấy là thiếu niên tỉnh hơn ban nãy, chỉ là nghe đến thịt thì trông có hơi không khỏe thôi.

"À nhớ rồi. Phải nấu... Có thể làm ít đồ Pháp, cho mọi người ăn ngoài thịt, và..."

Shaun vừa nhích người khỏi tường vừa lẩm bẩm, xong tự dưng nhớ lại một việc thì có hơi khựng lại. Bỗng nhiên nhớ ra, hồi nãy William giới thiệu cậu là gì ấy? Shaun à?

Chà, tự dưng thấy không khỏe thật. Chắc người kia không để ý đâu nhỉ hahaha.



"Solo but wtf"






.
@Kals
 

Iceheart

Active member


Blue haired girl


Red eyed boy



Time: ??? - Location: Seine River

"Tôi nghe nói Ireland rất đẹp."

Gái khẽ gật đầu rồi bước vào cửa hàng khi thấy người kia tỏ thái độ lịch thiệp mời gái đi vào. Ở đây có vẻ khá nhiều mẫu mã cho nữ giới, nhưng mà gái sẽ bỏ qua các lựa chọn như giày cao gót và boots. Lúc gái còn đang phân vân không biết nên thử cái nào trước thì thanh niên kia lấy từ trên kệ hai đôi giày và hỏi gái thấy thế nào, đó là hai đôi giày thể thao màu trắng.

Một đôi trông quá đơn giản, một đôi trông quá nổi bật.

"Trông cũng được nhưng tôi nghĩ mình sẽ ưu tiên mấy đôi màu đen hơn."

Giày thể thao hay búp bê hay nữ sinh? Nhiều option quá nhỉ? Gái nghĩ là mình đang mặc váy thì nên lựa chọn hai cái sau sẽ tốt hơn, thế là cô lấy từ trên kệ một đôi màu đen size 39.

"Tôi nghĩ cái này sẽ phù hợp hơn với tôi."

Đặt đôi giày xuống sàn để so thử chiều dài chân xem có vừa không, gái nghĩ mình sẽ mua nó rồi mới mang vào. Gái quay sang nhìn anh thanh niên kia, nghiêng đầu.

"Anh có muốn mua thứ gì không?"


@samir
 

Mực

Active member
Paris
[Paris] 2050.??.??


Amiya Eleanora


Shaun Roseworth




"Uh, tôi chưa được thấy bao giờ..."

Amiya mơ mơ màng màng bảo, khí trời se se lạnh khiến cô cảm thấy mắt như díp lại. Tại sao lại là sao băng ư? Người ta bảo nếu ước với sao băng một cách thành thật thì điều ước sẽ thành sự thật. Đáng tiếc là chẳng có khoa học nào chứng minh được cho điều ấy, thế nhưng nhiều người vẫn tin rằng sao băng là sự hiện diện của hy vọng. Amiya cũng không tin, nhưng cô cũng muốn nhìn thấy thử một lần để xem thế nào. Sự vụt qua của một ngôi sao, có thể rực rỡ cháy sáng và chóng lụi tàn tới thế...

"À, chiếc áo khoác Shaun đưa cho tôi đủ ấm rồi."- Amiya trả lời. - "Nhưng đúng là trời đang lạnh lên thật, có lẽ chúng ta không nên ở đây quá lâu."

Amiya cũng kéo chiếc chăn bông quấn quanh người cô lại, loại chăn bông đắt tiền nên ấm thật, cô thầm biết ơn người đứng ra chi trả chi phí ở đây.

"Nếu Shaun gặp được sao băng cậu sẽ ước gì?"

Cô hỏi.

[1][2][3][4][5][6][7][8][9][10][11][12][13][14][15][16]


 

Mực

Active member

Amiya Eleanora

Rosemond


[France] Paris | 2050

Amiya chưa kịp nói gì thì người kia đã phóng đi mất, thế nên cô cũng không có cách nào ngoài ngồi đợi người kia quay trở lại. Trời trở lạnh, quả nhiên vẫn nên giữ ấm cho cơ thể mình thì tốt hơn. Amiya nhìn sang bên đường, thấy một quán nước vẫn còn mở muộn. Cẩn thận lăn chiếc xe về hướng đó, cô gái nhỏ gọi hai cốc cacao nóng rồi đợi cô bạn kia chuẩn bị xong xuôi. Dù sao tối thế này bắt taxi cũng phải mất một lúc, chi bằng giữ ấm cơ thể trước.

"À, cứ gọi tôi là Amiya, dù sao Eleanora phát âm cũng khó mà. Mong được Rosemond giúp đỡ." - Amiya nói, không miễn cưỡng bắt người kia phải gọi mình bằng họ. - "Cho Rosemond cốc cacao nè, áo ấm cũng không bằng ấm bụng nhỉ?"

Amiya xoay xoay cốc cacao trên tay, thổi thổi cho đỡ nóng.

"Ừm, khoảng 5 tới 10 phút đi bộ, gần đây nhiều phong cảnh đẹp nên tôi chọn khách sạn không quá xa. Với cả lỡ đặt phòng theo đêm rồi nên không về thì phí mất một khoảng tiền."

Nói thế nghe cho ngầu nhưng cũng là vì hạn chế di chuyển do thời gian đi của Amiya so với người thường cũng phải gấp rưỡi, cái gì người ta đi 5 phút thì cô tầm 7, 8 phút, kiểu thế. Hồi trước Amiya cũng thấy bất tiện, nhưng bây giờ nghĩ lại thì cuộc sống đi chậm một chút cũng tốt, có thời gian để chiêm ngưỡng nhiều thứ hơn.

"Rosemond là khách du lịch sao? Xin lỗi, tôi tưởng cô là người bản xứ nên mới mời đi về chung..." - Amiya giải thích, tự dưng có cảm giác bữa tiệc hôm nay không chỉ mình cô là người nước ngoài. - "Tối muộn thế này, hay là thôi Rosemond ở lại khách sạn đây đi? À hay là về khách sạn của tôi... như thế cũng tiện đường nhỉ. Khách sạn này trông cũng đắt đỏ quá."

Cô gái nhỏ trầm ngâm suy nghĩ, nghĩ tới đâu nói tới đó nên trước khi Amiya kịp nhận ra thì cô đã tuôn ra một mớ chữ rồi.

[1][2]



 

Crea

Active member








Shaun Roseworth


Amiya Eleanora








<< Paris - Montmartre || 2050





"Nhiều người bảo rằng, ước với sao băng sẽ thành hiện thực, đấy. Amiya, có điều gì muốn ước không?"

Shaun hơi khép mắt khi nói câu đó. Em gái cậu từng nói về điều này thì phải, và cả một người khác nữa, nhưng cả hai đều là kí ức từ rất lâu rồi, vậy nên cậu trai cũng không chắc mình nhớ chính xác. Thiếu nam đưa tay ra sau đầu kéo lại tóc, động tác có hơi dừng lại khi nghe câu hỏi của Amiya. Một cái cau màu thoáng hiện ra trên gương mặt cậu, vậy nhưng cũng nhanh chóng qua đi.

"Tôi không biết nữa. Ước nguyện à..."

Chần chừ một chút.

"Có lẽ là tiệm bánh gần nhà, ra hương vị mới nhanh nhanh một chút."

Shaun nói, giọng nói đều đều chẳng có chút cảm xúc gì, cứ như cậu ta chẳng có ước nguyện gì đặc biệt vậy.

"Amiya, nếu muốn vào trong thì nói, nhé. Tôi có thể pha trà làm ấm người."

Cậu chuyển chủ đề, hi vọng cậu Sutler có trà và ấm pha trong phòng hay gì đó...


Amiya Eleanora Unlock Rank 2 with Shaun Roseworth





"Hangover"










@Mực
 
Last edited:

Iceheart

Active member


Blue haired girl


Black haired boy



Time: 2050 - Location: Some Paris Restaurant

Gái có thể hiểu về việc quên từ vì cho dù gái không phải Bilingual cũng thường xuyên như vậy và nó bắt đầu xảy ra rõ ràng hơn, thế nên gái không thường thích nói chuyện hay diễn đạt một cái gì đó lắm. Nó sẽ bị, ờ, bị cái gì nhỉ? đông cứng? kẹt lời? kiểu như mình không kiếm được từ để diễn tả nó trong khi mình từng dùng từng nhớ nó ấy.

Và rồi cậu trai nói về món ăn chay đặc sản của nước Pháp.

...

"Tôi có thể hiểu được Bilingual nhưng không thể hiểu được Ratatouille."

Nhìn vào thôi đã không có cảm tình, nó còn không có một tí thịt nào để "át" mùi rau cơ. Nếu như gái đang tức giận mà ai đó đem cái thứ đó đến trước mặt gái và bảo gái ăn đi thì chắc chắn gái sẽ hất luôn cái bàn vô mặt người đó đấy, nhẹ thì chỉ đứng lên và bỏ đi thôi.

"Tôi hay nói mình thích đi một mình thay cho việc không có bạn để đi cùng ấy."

Và đúng là gái không có bạn thật, thật ra là từng có.

@Crea
 

samir

Active member


Kouen Ryouji

Blue haired ̶d̶̶r̶̶a̶̶g̶̶o̶̶n̶


Seine River- Paris |2050


Có lẽ là không thích màu trắng, hoặc do gu khác nhau nên anh cũng không nói gì, tiếp tục xem giày trên kệ.

"Anh có muốn mua thứ gì không?"

Anh tiếp tục lôi ra vài đôi khác và nói:

"Tôi nghĩ tôi sẽ mua một đôi làm quà cho em gái tôi."

Paris được mệnh danh là một trong những kinh đô thời trang của thế giới, vậy nên mua quần áo giày dép mang về cũng không đến nỗi. Dù gì thì trong đầu anh cũng không có ý tưởng gì về việc mang đồ ăn hay đồ lưu niệm gì, nên thôi, anh quyết định mua cho em gái một đôi giày. Chọn trong đống anh vừa lấy từ trên kệ xuống, là một đôi giày nữ sinh màu đen size 38, chắc sẽ hợp với bộ đồ cấp ba của con bé lắm đây. Mỉm cười tâm đắc, anh cất hết đống kia lên kệ, rồi cầm theo đôi giày trên tay, quay đầu lại hỏi cô gái:

"Cô lựa chọn xong chưa? Có ra thanh toán cùng tôi không?"
@Iceheart

 

Kals

Member




7fSP77l.png
Shaun the sheep

Glenn



Thời gian: Unknown - Pre-TW
Địa điểm: Seine riverside

A journey on Seine


Ah, thích thì có khả năng sẽ quay trở lại à. Glenn chỉ cười không nói gì. Cũng không sai, nếu thích một nơi đủ nhiều thì dù xa tới đâu người ta cũng sẽ tìm cách trở về. Như mỗi mùa giáng sinh, dẫu cho quang cảnh thay đổi theo từng năm, hình ảnh xinh đẹp vẹn toàn khi xưa trong ký ức giờ đã chẳng còn mấy, anh vẫn luôn tìm cách trở về Rovaniemi.

Paris xinh đẹp và sôi động, hào nhoáng và cuốn hút. Liệu anh có ghé thăm nơi này một lần nữa không?

Glenn không có câu trả lời. Hay nói đúng hơn là không muốn trả lời. Anh tìm chuyện khác để nói, chuyện Crea ăn rau và không ăn thịt. Glenn thuộc loài ăn thịt, không thịt không vui. Nghe đối phương nói, anh hỏi.

"Ồ, cậu ăn chay à? Nếu muốn, chúng ta có thể gọi món chay mà."

Vegans. Cũng không quá lạ lẫm, trong công ty của anh cũng có vài người. Ăn chay không có gì sai, miễn không cực đoan quá mức. Glenn từng thấy có người ăn chay cực đoan lên án người ăn thịt rồi, nếu Crea thuộc dạng ăn chay cực đoan thì...

Ờ...

Thực ra cũng chẳng khác biệt gì lắm. Anh cũng không phải dạng người sẽ ngừng ăn thịt vì bị người khác chỉ trích. Về cơ bản là không vấn đề.

Đương bọn họ nói chuyện về tháp Eiffel, Crea nhắc tới việc lên tháp bằng đường cửa sau. Nghe qua thôi mà đã thấy mờ ám, là tại anh hay vì nó mờ ám thật? Glenn hỏi lại cho chắc.

"Đi cửa sau ấy hả? Nghe có vẻ lạ quá, khác gì với lối đi thường không?"

Thực ra Glenn tính hỏi xem vầy có hợp pháp không mà không hiểu sao có cảm giác người trước mặt sẽ nhạy cảm với từ hợp pháp nên anh chọn cách nói khác uyển chuyển hơn.





mèo méo meo
 

Kals

Member




7fSP77l.png
Shaun the sheep

Glenn




Thời gian: 2050 - Pre TW
Địa điểm: Montmartre, Paris

Fun game, drunk game


Anh nhướn mày trước câu trả lời của Crea. Vì nhiều lý do, anh phản ứng khá gắt với cái chết. À, nhưng đây là vấn đề cá nhân của anh thôi, mà chuyện cá nhân thì không nên lôi người khác vào, phải không?

"Không cần lấy chết ra làm tiêu chuẩn làm liều."

Glenn vỗ nhẹ đầu Crea. Ít ra cậu ta còn biết uống rượu thì không nên ra gió. Ban công khá rộng, chỗ họ ở lại cao, say xỉn đi lung tung ai biết chuyện gì xảy ra được. À mà Crea đâu có xỉn. Chưa xỉn. Glenn tự nhủ.

"Thường thì sẽ chỉ có thịt thôi, đồ nướng mà. Nếu cậu muốn ăn rau thì có thể chọn salad ăn kèm, hoặc để xem ban nãy có ai gọi nấm không."

Anh sửa lời của Crea. Quên mất, con người này thích rau và không ưa thịt. Nếu để cậu ta rớ vào giá nướng thì đêm nay họ sẽ ăn chay toàn phần chứ chẳng còn miếng thịt nào mất. Thân là đại diện đảng ăn thịt, Glenn không thể để chuyện kinh khủng này xảy ra được. Crea sẽ không được sờ vào vỉ nướng. Anh có thể nướng thêm nấm cho cậu, nhưng cũng chỉ vậy thôi. Về phần món Pháp...

"Cậu định nấu món gì? Nghe nói Kouen sẽ làm bánh, chỉ không rõ bánh mặn hay ngọt. Cậu định nấu món nào của Pháp?"

Glenn hỏi, sau đó nghĩ một lúc bèn ngừng lại, bổ sung thêm.

"... Shaun?"



mèo méo meo
 

Mực

Active member
Paris
[Paris] 2050.??.??


Amiya Eleanora


Shaun Roseworth




"Tôi ước có thể giống mọi người, đi lại được." - Amiya trả lời. - "Cũng không phải là gì đặc biệt lắm."

Amiya nhìn lên bầu trời, lắng nghe ước nguyện của Shaun.

"Thế à, vậy khi nào ra hương vị mới tôi cũng muốn cùng Shaun đi ăn thử. Đây là số điện thoại và email của tôi."

Amiya viết ra thông tin liên lạc của bản thân rồi đưa cho Shaun. Tiệm bánh gần nhà cô thì khá nổi tiếng nên cứ mỗi tháng đều đều ra hương vị mới, có lúc ngon lúc lại không vừa vị cô lắm. Tháng sau khi nào ra thì cô lại gửi bánh về cho Shaun, dù sao cũng trong Châu Âu thì lúc tới nơi bánh không hết hạn đâu hả?

"Vậy chắc tôi cũng vào trong, cảm ơn Shaun."

Amiya cũng đẩy xe đi vào, có chút mong chờ mùi vị trà ấm Pháp.

End tt.

Shaun Roseworth Unlock Rank 2 with Amiya Eleanora.

[1][2][3][4][5][6][7][8][9][10][11][12][13][14][15][16]
[17][18]


 

Crea

Active member




Shaun Roseworth

Gái không ăn rau




<< Some Paris Restaurant || 2050




"Cũng không trách, được. Nhìn một mớ rau xếp chồng với nhau, như thế thì, ai mà chẳng hết hồn."

Cậu cười khi nghe người đối diện nói như vậy. Đối với người không quen ăn rau thì món đó có vẻ là một cơn ác mộng biết đi thật, cho dù nó có được sắp xếp đẹp đẽ ra sao. Thực ra Shaun định bảo đối với cậu thì thứ đó là tinh túy ẩm thực của nước Pháp, nhưng mà thôi, chuyện đó có lẽ nên để dành cho hôm khác vậy...

"Tôi hay nói mình thích đi một mình thay cho việc không có bạn để đi cùng ấy."

"Ồ, tôi cũng thế. Nói như vậy để, tránh phiền phức và bị xầm xì. Cô biết đấy, nói như thế thì người ta sẽ chỉ nghĩ là, cô thích đi một mình rồi thôi. Chứ bảo không có bạn đi cùng thì..."

Nói chung là phiền, Shaun nghĩ trong lúc xử lý món tráng miệng của mình. Thực ra cậu cũng có bạn đó, nhưng mà người đó đang không có ở đây, nên không tính. Mà muốn đến Pháp cũng chẳng đến nổi.

"Nhưng mà, chơi game thì tôi thích, chơi solo thật. Chứ không phải là, không có bạn chơi cùng."

Shaun nghĩ nghĩ rồi bổ sung thêm một câu như vậy.

Gái tóc xanh Unlock Rank 2 with Shaun Roseworth




"Nobody here lives a healthy life"




@Iceheart .
 

Crea

Active member




Shaun Roseworth

Glenn




<< Seine Riverside || 2050




Khóe miệng Shaun giật giật. Khoan đã, cậu đâu có ăn chay-

"Không phải là, người ăn chay. Chỉ là tôi thích rau, hơn thịt thôi. Ăn thịt vẫn được, nhưng tôi thường sẽ, chuộng mấy món có rau hơn."

Đời có nhiều loại người hơi cực đoan, có người cực đoan lên án người ăn thịt, có người cực đoan vì sang chấn tâm lý, giả dụ như bưng vichy tận mồm để ăn cho healthy rồi mà người ta vẫn tỉnh bơ rút steak từ tủ lạnh ra ăn chẳng hạn, lúc đấy là cực đoan vì sang chấn cmnr. May mắn là Shaun chẳng thuộc loại nào hết, chỉ là nếu cho cậu ta chọn món thì cậu ta sẽ chọn rau, rau và rau. Vậy nên mới sợ phiền người ăn cùng mình, lỡ người ta bị dị ứng với màu rau...

"Ý tôi là, tôi sợ Glenn nhìn rau nhiều, sẽ ngán."

Vì trước Glenn cậu có gặp một cô gái nhìn thấy rau là trông hơi khó thở rồi, nên là-

Quay về với việc đi tham quan, Shaun trong một thoáng do dự, tự hỏi cái ý tưởng này có phải là ý tưởng hay ho không. Mỗi tội nhất thời cậu chưa nghĩ ra được gì khác thú vị, nên là...

"Đỡ xếp hàng. Và vắng vẻ hơn, một chút. Coi như cũng là đi tháp Eiffel, nhưng trải nghiệm khác thôi?"

Shaun đáp, vẫn tỉnh bơ như khi cậu ta đưa ra cái ý tưởng này. Thực ra cậu ta không phải là người theo chủ nghĩa phá luật, chẳng qua là hôm nay đi cùng người khác nên bỗng có chút tư tưởng nổi loạn nhen nhóm trong đầu, chẳng rõ là vì sao. Nhưng nói thế thôi, còn có thực hiện được hay không thì không biết.

"Nhưng ta cũng có thể, đi tham quan mấy chỗ khác. Tôi biết nhiều chỗ, lắm. Glenn không cần lo."


"Strangers"




@Kals
 

Crea

Active member








Shaun Roseworth


Glenn







<< Paris - Montmartre || 2050




"Không cần lấy chết ra làm tiêu chuẩn làm liều."

Shaun hơi nghiêng đầu nhìn khi nghe Glenn nói câu đó, nhưng sau chỉ im lặng để anh vỗ đầu. Câu ban nãy của cậu cũng chỉ là thuận miệng, bản thân không chắc có nói gì sai không, vậy nhưng cũng rất nhanh mà gật đầu rồi nói nhỏ.

"Xin lỗi."

Cậu không hiểu, nhưng để phòng khi bản thân nói gì sai mà không biết thì cứ xin lỗi trước, ít ra cách sống của Shaun là như thế.

"Hi vọng có, nấm. Glenn biết rằng nấm đông cô, khi nướng thì không cần lật lại, chỉ cần lật ngửa chúng, nướng một chút rồi, rắc muối lên là cực ngon, không?"

Cậu trai tóc đen vừa đi vừa nói, sau đó còn tranh thủ lải nhải thêm hàng đống thứ về cách nướng các loại rau củ khác nhau cho người bên cạnh mà dường như chẳng để ý xem anh ta có đang nghe hay không. Nói một chút thì chuyển sang chủ đề món Pháp, thế là cậu dừng lại, nghĩ nghĩ một chút, sau đó bảo.

"Có thể, làm dauphinois. Món khoai hấp, với sữa và bơ, và phô mai. Hơi béo nhưng mà, tôi nghĩ hợp với thịt nướng. Cassoulet, nấu cũng nhanh, đơn giản nhưng ấm bụng. Ừm... Với salad, salad Pháp, nhiều lắm. Nếu Kouen làm bánh ngọt, tôi có thể nướng bánh mặn, hoặc..."

"... Shaun?"

Shaun Roseworth đang nói thì cắn trúng lưỡi. Cậu mở to mắt nhìn sang người bên cạnh, sau đấy ú ớ mà bất giác lùi về sau một bước.

"Glenn, gọi ai thế? Tôi, là Crea mà."

Cố vớt vát được gì hay đó thì phải.




"Solo but wtf"






.
@Kals
 

aki_yoshi

Member




Ciara

???



Eiffel Tower | ??? - 2050
"To the highest place of France"

1- 2 - 3 - 4 - 5


Ciara ngẩng đầu nhìn lên trên tòa tháp. Người Pháp... à không, người sống ở Pháp đều có khả năng vận động siêu phàm tới mức nghĩ tới ý tưởng đi bộ lên trên cái tháp cao như thế này ấy hả? Không ngờ tới đấy, cô vừa nhìn đã không đánh giá cao khả năng vận động của người trước mặt đâu. Tuy cô phán cũng không hẳn là chuẩn nhưng có chút bệnh nghề nghiệp mà, cô đã nghĩ anh ta cũng không phải người có thần kinh vận động cao cho lắm đấy.

"Thang máy thôi... tôi không trèo nổi lên trên đó đâu."

Cười trừ một cái, biết làm sao được bây giờ.

"Mà tôi muốn lên tầng 3. Đã cất công tới đây rồi tất nhiên là phải đến nơi cao nhất chứ."

Thôi, lấy lại khí thế đã nào.

@Crea



.
 

Sutler

Member






William Sutler
???


Toà nhà homestay ở Montmartre - 2050
__________________

"Được, vậy anh dẫn đường đi, tôi cũng khá có hứng thú với kiến trúc ở Pháp."

"Vinh hạnh của tôi."

Cậu trai tóc vàng vờ cúi nhẹ đầu rồi cười đáp trông giống hệt những tay quý tộc Pháp thời kì Khai Sáng. William vốn là một fan với những thứ cổ kính nói chung và những thứ như toà nhà này nói riêng nên có thể nói rằng cậu rất muốn được luyên thuyên về nơi này với ai đó khác, cụ thể ở đây là cô gái tóc đỏ đang nói chuyện cùng.

"Còn về những chiếc camera thì đừng lo, tôi yêu cầu bên chủ toà nhà tắt hết chúng rồi."

Vì đằng nào cậu cũng là William Sutler, nếu ai đó mang chuyện con trai nhà Sutler đi vung hoang như thế nào về cho ngài Robin thì rất rắc rối.

Mà khi nghĩ đến câu hỏi của người đối diện, William không khỏi đặt ra vài giả thiết về gia thế cô nàng này. Một cô tiểu thư danh giá không muốn lên mặt báo? Hay là kẻ bị truy nã? Dù cho là thế nào thì William tin là cuộc đối thoại lẫn chuyến thăm quan này sẽ mang lại một mốt quan hệ thú vị.

Khi được cậu trai tóc vàng dẫn đi trên dãy hành lang dẫn xuống thì hẳn cô gái tóc đỏ xinh đẹp cũng được thấy rõ cách bài trí, xây dựng theo phong cách Haussmanian cổ kính thế kỉ XIX. Nơi này dùng phông nền trung lập, nội thất sang trọng, khoác trên mình sắc màu tươi sáng.

Đi đến đây cô gái tóc đỏ lẫn William đều thấy những bức tranh hoạ được đặt khắp nơi từ hành lang đến trong từng căn phòng. Cũng nhờ những bức hoạ này mà đã mang lại sắc màu và phong cách cho những bức tường trắng, khiến nó như một phòng triển lãm tranh cao hơn chục tầng lầu.

Cậu trai nhà Sutler kể lại cho cô gái về lịch sử toà nhà. Theo như những gì cậu được nghe kể thì nơi này là toà nhà đầu tiên mà kiến trúc sư đại tài Georges-Eugène Haussmann đã thiết kế xây dựng trước khi thực hiện nó khắp Paris. Còn có một câu chuyện kể không rõ nguồn gốc khác là chính Napoleon III đã đến đây và khen ngợi hết lời.

"Còn có ai đó từng kể rằng căn phòng ở 0603 ở tầng sáu là nơi mà Hoàng đế Napoleon III từng ngủ lại một đêm đấy."

Dù sao chúng cũng chỉ là chuyện kể, có thể thật, có thể là giả. Nhưng dù thế nào thì khi được nghe kể qua lần đầu, William cảm thấy khá thích thú mà thuê nơi này. Giờ thì cậu mong sao người mình đang đối thoại cũng có suy nghĩ tương tự.

Căn phòng đầu tiên William dẫn cô gái vào là một căn hộ. Mà nói đúng hơn nó đã được chỉnh sửa lại thành một căn bếp rộng lớn với đầy đủ những dụng cụ, thiết bị và cả nguyên liệu để tạo nên một đại tiệc nướng cho toàn bộ những ai đang ở đây.

"Khi mọi người bắt đầu đói sau trò Poker, tôi và vài người bạn của mình sẽ nấu ăn ở đây tiếp đãi toàn bộ khách quý."

Và ai nếu thích cũng đều có thể tham gia, như thế lại càng thể hiện đúng tiêu chí của buổi tiệc này.

"Cô có yêu cầu đặc biệt nào cho cánh đầu bếp không? Mà chỉ nhận món Pháp nhé."



 

mokongchung

Member





Glenn

???

Shaun Roseworth

Kouen Ryouji

Soma






TIME: 2050
LOCATION: Paylak _ Montmartre, Paris


Sau khi xong công việc công ty phân công cho tôi làm ở chi nhánh Pháp, bên chi nhánh đưa cho tôi ít tiền để thuê phòng ngủ qua đêm vì sáng mai tôi phải đưa một xe hàng khác về lại Anh. Đang đi xung quanh tìm chỗ nào thuê thì thấy thông báo toà nhà homestay của William Sutler tối nay sẽ có tiệc, có thịt và rượu và ai cũng có thể tham gia. Rất chi là tuyệt vời, vừa có đồ ăn thức uống ngon, vừa được ngủ 1 nơi tốt và tiết kiệm được ít tiền công cho. Ngon, tôi đi vào thẳng trong party luôn.

Vào trong này ăn uống 1 hồi tôi thấy có cả cô gái tơ xanh mà tôi gặp ban sáng, cô ấy đã giúp tôi cứu thằng đồng đội nát rượu đâm xe vào tường. Ăn nhậu 1 hồi thì thấy có 1 nhóm có cả cô gái tóc xanh đang chơi strip poker, tôi hơi say và ham vui nên vào chơi chung lun. Chung cuộc thì cô gái tóc xanh thắng, cô ta thực sự có được sự may mắn của quỷ.

Sau đó mọi người ngồi xuống uống rượu, tôi thấy 1 anh chàng tự giới thiệu là Ryoji, đến mời rượu chủ bữa tiệc này.

"Chào bạn, mình là Soma cám ơn vì bữa tiệc. Nãy khi chơi strip poker tôi tưởng mình đang nắm ưu thế nhưng sau đó cắm thẳng xuống và bị loại sớm lun. =)))"


Nghe thấy mọi người đang rủ nhau đi vào bếp nấu nướng. Tôi cũng xung phong theo, mặc dù không giỏi nấu ăn nhưng phụ được gì thì phụ. Giúp nấu là chính nhưng bên cạnh đó là để xem món nào ngon mà ăn thêm, Rất lâu rùi tui mới được ăn lại những món này.
Tôi quay sang nói mới mấy bạn nam đang bàn nấu ăn:
"Hi mọi người , mình là Soma, thấy mọi người đang tính đi nấu gì đó, mặc dù nấu nướng chỉ tạm tạm nhưng mình cũng muốn phụ giúp chút sức."

Hardlett

Mọi người ở strip party unlock rank 1 với Soma.


@Ultimate
 

Kolulu

Member




Rosemond


Glenn




Thời gian: Năm 2050
Địa điểm: Champs-Élysées


Cô biết đàn ông châu Âu lịch thiệp, nên cô đón nhận lời khen đó với một nét cười trong đáy mắt, khóe môi cong lên một chút nhưng cũng không biểu hiện điều gì quá rõ rệt. Cô gái nào không muốn được người khác nói mình xinh đẹp chứ, nhưng nói một cách trực diện và bình thản như vậy có hơi...

Ừm, nắng lên sớm là một lợi thế tốt, vì có lẽ nét hồng nhàn nhạt trên những đốm tàn nhang của cô sẽ dễ dàng được che đi, không dễ để nhận ra. Con gái châu Âu ai lại ngượng ngùng vì những lời đó, thật... hài hước.

"Những lời đó thật dễ nghe đấy, và không thể phân biệt được." Cô nàng luồn tay vào tóc, khẽ cười, những lọn xoăn đỏ luồn qua những ngón tay thanh mảnh. "Được rồi, nếu vậy thì tôi sẽ không giữ kẽ nữa."

Cô có một sở thích đó là quan sát tay, và tay của người kia cũng rất đẹp.

"Gọi là Rosemond, Glenn. Hoặc cái gì đó ngắn hơn mà anh thích." Cô không khắt khe trong chuyện này, cũng tùy ý bình luận một câu. "Còn tên của anh ấy, gọi lên nghe thật dịu dàng."

Thực ra thì người bên cạnh cao quá, cô có đứng lên cũng gần như chỉ cao hơn anh đang ngồi, nên Rosemond đã cho rằng anh nhất định là người mẫu hoặc vận động viên, ngay từ khoảnh khắc đầu tiên mới gặp. Nhất thời cô nghĩ có lẽ mình nên hỏi thẳng cho đỡ phải suy đoán nhiều, càng dễ để nói chuyện nữa.

"Anh... làm trong ngành thời trang à? Hay là diễn viên?" Cô e hèm một cái. "Không phải tôi tò mò đâu, chỉ là..."

@Kals [1][2][3][4][5][6]



mèo méo meo
 
Last edited:

Iceheart

Active member


Blue haired girl


Black haired boy



Time: 2050 - Location: Some Paris Restaurant

Well well, gái không để tâm người khác nói gì về mình lắm, họ thích thì họ nói và việc đó chả ảnh hưởng gì tới kinh tế nhà gái cả. Anh trai gái bảo rằng không nên đôi co với những người như thế, họ sẽ khiến mình trở nên xấu tính giống họ. Chỉ cần nghĩ tới việc bản thân trở thành người như thế... ew, cảm giác thật tệ.

"Nếu họ thích nói thì cứ để cho họ nói, dù sao họ đâu có trả tiền cho tôi để tôi sống theo cách họ muốn."

You don't pay my bills.

"Tôi thì thích chơi game co-op hơn vì tôi thích mấy game horror survival mà mấy game đó đi một mình thì dễ đứng tim lắm."

Jumpscare everywhere.

Dù gì người ta cũng là con gái, cho dù có học Y thì đôi lúc cũng có những thứ trong game có tam quan lệch lạc mà gái không hiểu được lắm. Ngoài ra, có người chơi cùng thì gái sẽ không phải là người duy nhất suffer, nhất định phải kéo đứa kia xuống cùng mình dù nó muốn hay không.

Thiếu niên tóc đen unlock rank 2 với gái tóc xanh

@Crea
 

Iceheart

Active member


Blue haired girl


Red eyed boy



Time: ??? - Location: Seine River

"Làm một anh trai tốt có cực lắm không?"

Gái cười nhẹ. Nhìn thanh niên kia như vậy làm gái nhớ tới anh trai mình, anh ta cũng đã từng là một người anh rất tốt. Gái là con út trong nhà nên không có em, vì vậy đi mua đồ rất ít khi mua đồ về cho ai. Mà người nhà của gái với gái như sống ở hai thế giới thẩm mỹ khác nhau vậy, mẹ với chị gái thì cùng tần số đó, gái thì không. Vẫn là không nên mua gì về sẽ tốt hơn, mắc công lát về cô gái hơn hai mươi tuổi đầu này sẽ bị la mắng.

"Tôi tính thanh toán luôn phần của anh đấy."

Mặt gái nghiêm túc vl luôn.


@samir
 
Top