[France] Paris

Crea

Active member




Shaun Roseworth

Ciara




<< Eiffel Tower || 2050




Shaun nghiêng đầu nhìn người nọ trong lúc nhai dở một cái bánh khác. Cậu không nhớ đây là cái bánh thứ bao nhiêu của mình rồi, nhưng mà thôi kệ đi, chưa bội thực là được.

"Cô. Không phải, cần. Hướng dẫn viên. Sao?"

Ý là người hướng dẫn đi tham quan tháp Eiffel. Tháp có ba tầng, mỗi tầng đều có thứ riêng để khám phá. Ý là nếu Ciara cần người giúp thì cậu ta có thể đi theo, dù gì cũng đang rảnh, hơn nữa...

"... Tôi nghĩ, mình muốn mua. Cà phê. Ở tầng một, của tháp. Nên, cũng có thể, lên cùng."

Bánh làm cậu khát nước, kiểu vậy. Lý do hợp lý vãi chưởng.


"All the way up"

.@aki_yoshi
 

Mực

Active member

Amiya Eleanora

Rosemond


[France] Paris | 2050

Trẻ ngoan? Amiya mặt hơi ngạc nhiên nhìn Rosemond. 10 giờ tối mới về tới nhà mà vẫn là trẻ ngoan thì thế nào mới là trẻ hư cơ?? Bình thường nếu không vướng bận gì thì tầm 6 giờ chiều Amiya đã có mặt ở nhà, tắm rửa sạch sẽ, chơi game rồi đi ngủ sớm. Chẳng qua hôm nay mắc kẹt vài việc, lại còn dính vào bữa tiệc này nên bất đắc dĩ về hơi trễ..

"Tôi... không có kinh nghiệm đi chơi đêm lắm." - Amiya nói, thổi nhẹ ly cacao cho bớt nóng. - "Rosemond hay đi lắm sao?"

Kiểu như... Amiya không có nhiều bạn nên chưa đi một bữa tiệc thâu đêm nào cả, thời gian cô hầu hết thích ở một mình. Hơn nữa cô gái nhỏ nghĩ sự hiện diện của cô có thể khiến bữa tiệc có phần mất vui, lại phải khiến người khác chăm sóc cô thì không phải phép cho lắm. Thế nên dù cũng đã được mời vài lần nhưng lần nào Amiya cũng viện cớ để không phải đi. Bận học, bận làm, đủ kiểu.

"Không, thật ra đây là lần đầu tôi đi du lịch tự túc, lần trước tới Pháp là theo hoạt động ngoại khoá của trường. Chuyện đi lại thì nếu bảo không phiền phức thì sẽ là nói dối, nhưng tôi quen rồi. Có những thứ cố gắng thế nào cũng không thay đổi được, tốt nhất là tập thích nghi, như thế tinh thần cũng sẽ sảng khoái hơn."

Amiya nói một tràng, như thể việc trả lời những câu hỏi này đã trở thành một bài văn thuộc lòng trong đầu cô. Tới khi được hỏi thì cứ tự động nói ra thôi không cần phải suy nghĩ gì nhiều.

"Còn bữa tiệc, là do tôi đi lạc tới nhưng thấy do người quen tổ chức nên nán lại tham gia cùng cho vui." - Cô gái tính nhúp thêm ngụm nữa nhưng chợt nhận ra cô đã uống hết từ khi nào, quả nhiên thời tiết se lạnh cùng một người để tán chuyện khiến người ta cứ quên đi việc đang làm. - "Còn Rosemond? Cơn gió oái ăm nào đã đưa cô tới bữa tiệc này vậy?"

Vừa nói cô gái tóc trắng vừa chia sẻ địa điểm khách sạn cho điện thoại của Rosemond. Thời buổi hiện đại chỉ cần vài nút bấm là có thể chia sẻ được mọi thứ, có lẽ cũng vì thế mà con người nói chuyện với nhau ít hơn ngoài đời.

[1][2][3][4]



 

Kolulu

Member




Rosemond


Glenn




Thời gian: Năm 2050
Địa điểm: Champs-Élysées


Có một chút bối rối hiện ra khi cô nghe anh nói rằng anh cũng không phải diễn viên hay người mẫu. Thật là... bản thân cô ít khi nào hấp tấp như thế, vừa rồi có phải do cái không khí êm ả của buổi sáng ở nơi này khiến cô tự nhiên lại trở nên vậy không?

"Tại sao... lại nghĩ thế à?"

Cô nuốt xuống một cái, trong đầu đột nhiên nhảy chữ với vận tốc 1000 chữ/giây. Chẳng lẽ cô lại nói thật đi? Rằng là vì ngoại hình rồi phong thái của anh nó đều hướng cô về đúng cái suy nghĩ đó. Hoặc là các nhà săn người mẫu đều bị mù hết rồi.

Nhưng Rosemond rốt cuộc không nói bất cứ điều gì về mớ trên cả.

"Là vì Glenn đẹp. Có lẽ mọi người xung quanh sẽ không muốn rời mắt khỏi anh."

Ừm, để trả lễ cho câu chuyện của nắng lúc nãy thôi. Rosemond nghĩ với một người mới gặp mà như thế này thì chuyện sau đó phải làm sao đây, haha, bọn họ có thể còn gặp lại nhau nữa hay không? Một phần trăm, mười phần trăm, cô cũng không nghĩ mình muốn tính toán quá nhiều.

"Thất vọng gì chứ? Nếu là như vậy tôi sẽ không phải lo tới chuyện đang đi cùng anh thì bị một đống phóng viên đuổi theo rồi. Như vậy không phải là chuyện tốt à?"

Rosemond cũng cực kì ghét khi kì nghỉ và quãng thời gian riêng tư của cô bị quấy rầy, trừ khi là những việc hệ trọng. Nếu như cô đã muốn có thể cùng với người này đi mua sắm, đó nên là một chuyến mua sắm yên bình và trọn vẹn. Tất nhiên khi hỏi ra câu đó, Rosemond cũng không hề có ý phòng bị. Nếu vạn nhất anh đúng là diễn viên hay người mẫu, cô cũng thực sự không nghĩ đến chuyện tiếp theo. Chỉ... là muốn hỏi như vậy thôi.

"Đất nước của nền bóng đá bay bổng nhất thế giới, Tây Ban Nha." Cô có hơi dừng lại một chút, cà phê trong ly anh cũng cạn rồi, trông cô gái có vẻ hơi ngần ngại khi nói ra điều này. "...Tôi đến đây để chạy trốn hiện thực thôi. Còn anh thì sao?"

Có rất nhiều dịp cô tới Paris, để nghỉ dưỡng, để du lịch văn hóa, nhưng mà không phải lần này.

"Chúng ta đi nào Glenn." Cô đứng dậy cùng một nụ cười nhẹ.

@Kals [1][2][3][4][5][6][7][8]



mèo méo meo
 

Kals

Member




DPGFYYy.png
Rosemond

Glenn



Thời gian: Unknown - Pre-TW
Địa điểm: Coffee shop, Champs-Élysées

Outsider's trivias


Anh mỉm cười khi nghe cô gái miêu tả mình. Trước giờ anh không mấy chú trọng tới vẻ ngoài, ít nhất với anh nó không quá quan trọng, chỉ cần đảm bảo gọn gàng, sạch sẽ, ngăn nắp là chấp nhận được. So với diễn viên hay người mẫu, những người mỗi bước đi đều có phong cách thần thái riêng, mỗi góc đều phải chăm chút thật kỹ, biểu hiện thật hoàn hảo... Glenn thấy mình còn xa lắm. Khái niệm đẹp của người mẫu và của người bình thường khác nhau. Một cái là tiêu chuẩn, một bên là quan điểm. Rosemond có lẽ chỉ nói lên suy nghĩ của mình, chứ không chú ý tới chuẩn mực. Đây chẳng qua là bệnh nghề nghiệp của anh. Lời khen của cô quá đỗi tự nhiên, dịu dàng, anh cười cho qua.

"Cảm ơn em. Giá mà mấy người ngồi sau anh ở rạp phim cũng nghĩ như em thì tốt. Họ sẽ thôi phàn nàn về việc người phía trước chắn tầm nhìn và ảnh hưởng tới buổi xem phim của họ."

Anh đùa, một câu chuyện nửa thật nửa giả. Glenn của năm mười tám tuổi đi coi phim thường ngồi hàng ghế cuối hoặc gần cuối, một phần bởi vì đi đông người, một phần vì anh cao. Glenn của năm hai mươi tuổi... Không mấy khi tới nơi tụ họp như vậy nữa. Chỉ thi thoảng nhớ lại những kỉ niệm trước đó, ví dụ như bây giờ.

Anh đặt chiếc cốc xuống bàn và nghe cô gái nói chuyện. Thiếu nữ đến từ Tây Ban Nha. Glenn cười trừ, thầm nghĩ có lẽ nắng Paris thật sự độc hại, có thể ảnh hưởng tới tư duy, bằng không anh lại nhận nhầm giọng Tây Ban Nha với giọng Áo, hay Ireland chứ. Chất giọng của người Tây Ban Nha đặc biệt như vậy. Nói đi cũng phải nói lại, Rosemond khi nói tiếng Anh không giống người Tây Ban Nha nói tiếng Anh. Không mang theo chất giọng gốc, thanh điệu rõ ràng, mỗi từ trong câu, phát âm đều bình ổn, thoải mái tự nhiên.

Cô nói, nếu anh không phải là diễn viên thì tốt. Đi cùng anh sẽ không lo bị paparazzi theo gót. Anh bật cười, ai lại nghĩ tới góc độ này, trừ phi cô ấy tôn trọng riêng tư giống anh vậy. Anh gật đầu:

"Nếu Rosemond đã nói thế thì hẳn là như vậy. May mắn khi anh không theo nghiệp diễn xuất, nếu không chúng ta cũng không thể quang minh chính đại ngồi đây trò chuyện được. Khá chắc là dù anh tới đây đi du lịch thì cũng sẽ có người bám theo, hỏng hết không gian riêng tư. Và cả, sao nhỉ, biết đâu thay vì đào được chuyện của anh, họ lại chụp được em. Thêm một tiềm năng ưu tú cho màn ảnh bạc?"

Glenn nhìn Rosemond. Khi cô trò chuyện, khi uống cà phê. Cô ấy giới thiệu về Tây Ban Nha, đất nước với nền bóng đá bay bổng nhất. Anh nghĩ, thực ra còn là đất nước với vô số lễ hội, bãi biển, nắng ấm và sangria. Năng động và rực rỡ như màu tóc của cô gái, đặc biệt là dưới ánh dương. Anh có hơi ngạc nhiên khi cô nhắc tới bản thân đang "chạy trốn hiện thực". Anh không hiểu đó có nghĩa là gì, khả năng nhiều là rắc rối, giả như cô gái đang gặp phải vấn đề lớn trong cuộc sống mà chưa tìm được cách giải quyết nên bỏ đi. Trốn tránh là phản ứng tự nhiên khi con người gặp chuyện, nhưng không phải cách giải quyết cuối cùng. Vấn đề riêng tư của Rosemond thì anh không tiện hỏi, có điều...

"Đây là lần đầu anh tới đây, đi để trải nghiệm, mở mang tầm mắt. Tới hiện tại thì cũng không đến nỗi nào, nếu không muốn nói là rất tuyệt."

Anh mỉm cười, đứng dậy khi cô nói cả hai nên đi. Áo khoác ngoài được Glenn cởi ra, khoác lên người cô gái. Đúng là dài, so với cô, nhưng ít ra nó làm được nhiệm vụ của mình, tức là che được vết cà phê trên áo cô. Hơn nữa, anh cũng không đoán sai, Rosemond vẫn xinh đẹp trong áo khoác nam.

"Đi thôi. Dọc đoạn đường này có một chuỗi cửa hàng, để xem có nơi nào mang em thoát khỏi hiện thực này không."




mèo méo meo
 

Kolulu

Member




Rosemond

William Sutler




Thời gian: Năm 2050
Địa điểm: Montmartre



Nghe rằng sẽ không có camera nào ở đây cả, nên cô mới có thể thả lỏng một chút. Vốn luật chơi của bữa tiệc kì lạ này tới tai nhà cô, dù là bất cứ ai, thì bảo đảm là sẽ không có kết cục gì tốt đẹp cả…

Sau khi dạo một vòng trong tòa nhà, cô không khỏi cảm thán về nội thất và kiến trúc của nó. Cô không lạ gì với những thứ xa hoa, nhưng tham quan một nơi từng có giới quý tộc hào hoa nhất châu Âu và mọi thứ đều thanh lịch đến từng cử chỉ ngóc ngách thì quả là trải nghiệm thú vị.

“Anh biết nhiều thật.”

Cô kéo cao cái khăn lên một chút khi đi qua nhiều đoạn hành lang có gió lùa vào, tùy ý nhận xét như thế, dù đôi mắt xanh cũng mang những tia sáng của sự yêu thích.

“Hôm nay tới được bữa tiệc này có vẻ cũng là may mắn của tôi.”

Tất nhiên đó là một lời khen kín đáo, cô cũng không nghĩ mình thực sự cần phải nói thẳng ra làm gì. Cô cũng không thấy mỏi chân cho lắm, nội thất kì thú của nơi này khiến cô cũng quên cả việc đã đi chơi cả ngày.

“Đến Pháp đương nhiên phải tận hưởng ẩm thực Pháp rồi, nhưng tôi cũng không đặc biệt cảm thấy thèm ăn lắm.” Cô làm ra vẻ đang nghĩ ngợi. “Nhưng tôi không hề kén ăn, với sự tự tin của anh thì tôi tin mọi thứ sẽ rất ngon.”

Cô nói ra điều đó cùng với một nụ cười có phần… hơi không chắc chắn lắm. Đúng là cô không kén ăn thật, nhưng mà người nấu cho cô cũng đâu phải người thường. Đó cũng là lí do mà tiệc tùng bên ngoài cô cũng chỉ ăn khá ít.

Và dù nói là không có camera chứ thực sự nó chỉ che được bề nổi thôi… làm sao mà giấu được yếu tố con người chứ… Cô có hơi liếc nhìn ra ngoài cửa sổ, rất nhanh, rồi lại quay đi.

“Tôi… ừm, là Rosemond. Tôi có thể gọi anh là ngài William được không?”

Cách xưng hô có phần kì lạ, nhưng lại thuận miệng.

@Sutler [1][2][3][4][5]



mèo méo meo
 

samir

Active member


Kouen Ryouji

Blue haired ̶d̶̶r̶̶a̶̶g̶̶o̶̶n̶


Seine River- Paris |2050


"Tôi muốn ăn kem."

Thật ra thì anh cũng chả biết mấy quán kem ở Paris đâu. Nhưng may cho anh là anh vừa được cậu Shaun dẫn đi ăn kem, và cậu ta còn biết cả một loạt các cửa hàng khác nhau. Nhanh tay nhắn tin cho cậu ta xin lại list cửa hàng kem và địa chỉ.

"Ở gần đây có xe bán kem hay quán kem nào không nhỉ?"

"Được, tôi có biết một cửa hàng được một người quen giới thiệu tên là Berthillon. Chúng ta đi nào."

Vừa đi anh vừa search maps, nó nằm ở 29-31 rue saint Louis en l'ile theo lời của Shaun, một cái tên phố anh cũng không biết đọc thế nào, và cũng không thể nhớ nổi luôn.
@Iceheart

 

Summer

Member



Julius Einfall


Mayah Valrel




Paris | 2050

Julius xuống máy bay, mở điện thoại check tin nhắn. Chưa có hồi đáp kể từ dòng cuối anh gửi. Chắc cô bé đang bận. Anh tranh thủ check in khách sạn trước vậy.
Anh sắp tới Paris, em có giới thiệu chỗ nào thăm quan không?​



 

Absolute Darkness

Active member



Paris || 2050


Trong tiết học nhàm chán, Mayah lén mở điện thoại lên đọc truyện trong giờ học. Đang đọc đến đoạn tổng tài chuẩn bị đẩy cô tình nhân bé nhỏ của mình lên giường thì nhận được một tin nhắn mới.

Anh sắp tới Paris, em có giới thiệu chỗ nào thăm quan không?

A, là tin nhắn của Jul. Anh là một người bạn tâm giao qua mạng của Mayah. Hai người biết nhau qua một lần vô tình Mayah bình luận vào một bài viết trên blog của anh. Mayah khá thích giọng văn của Jul cũng như những gì anh chia sẽ trên blog. Hai người thường xuyên nói chuyện với nhau và trở thành bạn cũng được một thời gian rồi.

Mayah vội vàng mở hộp thư ra trả lời tin nhắn:

A, anh đến Paris sao? Em cũng biết mấy chỗ đấy. Nhưng mà bây giờ em đang đi học, với cả nhà em ở ngoại ô Paris cơ. Muốn vào Paris phải mất khoảng một tiếng đi tàu.
Anh thuê khách sạn ở đâu thế?
Ngày mai em không có tiết. Anh có bận gì không?

Mayah nhắn liền mấy tin nhắn cho Jul trong sự phấn khích. Jul vừa là bạn vừa là idol của cô bé, và đây sẽ là lần đầu tiên họ gặp mặt nhau ngoài đời thật!

@Summer



aaa
 

Summer

Member



Julius Einfall


Mayah Valrel




Paris | 2050

Cô bé bảo đang học mà sao nhắn tin lắm thế? Julius nhướng mày, phì cười, nhắn lại khi đã yên vị trên taxi.
Cũng thuê ở ngoại ô, không chừng lại gần nhà em đấy.​
Anh đăng ký một tour bus hai tầng từ trạm gần khách sạn đi vào Paris, đánh một vòng qua mấy chỗ nổi tiếng ở nội thành và quanh đó. Nếu mai em muốn đi thì anh mua thêm một vé?

Sau khi kiểm tra rằng mình không mắc lỗi chính tả các thứ rồi anh mới hài lòng gửi đi. Từ sân bay đến khách sạn đi tầm nửa tiếng. Anh giở bản đồ ra nghiên cứu một chút.

 

Absolute Darkness

Active member



Paris || 2050

Cũng thuê ở ngoại ô, không chừng lại gần nhà em đấy.
Anh đăng ký một tour bus hai tầng từ trạm gần khách sạn đi vào Paris, đánh một vòng qua mấy chỗ nổi tiếng ở nội thành và quanh đó. Nếu mai em muốn đi thì anh mua thêm một vé?

Jul vừa gửi tin nhắn đi thì thấy tin nhắn trả lời ngay lập tức:

Thật á?
Em cũng muốn đi nữa!!
Nhưng anh có thể đặt ghế tầng dưới được không?

Mayah vừa phấn khích vừa lo lắng. Cũng lâu rồi cô bé mới lại hẹn bạn ra ngoài chơi, nhưng mà cũng ngại vì mình di chuyển có phần hơi... cồng kềnh.

Nhưng mà... em ở ngoài đời không giống như trên mạng lắm đâu...
Ngày mai em sẽ bắt xe buýt đến ga X. Đó là ga tàu lớn kết nối tất cả các tuyến xe từ chỗ em đến trung tâm Paris. Em tóc hơi nâu, thắt hai bím, cao khoảng 1m5. Ngày mai em sẽ mặc một cái váy màu trắng... Nếu Jul nhìn thấy em mà bỗng dưng đổi ý thì... anh có thể nhắn tin cho em biết và rời đi trước... Được không?

Mayah đắn đo suy nghĩ, xóa rồi soạn tin nhắn lại nhiều lần. Cuối cùng gửi đi cái tin nhắn dài loằng ngoằn cuối cùng rồi tắt điện thoại, ụp mặt xuống bàn.

B-bình tĩnh chứ, Mayah Valrel...

@Summer



aaa
 

Summer

Member



Julius Einfall


Mayah Valrel




Paris | 2050

Julius hơi nhíu mày khi đọc tin nhắn. Anh đã rất mong chờ được ngồi trên tầng mái ngắm nhìn thành phố và đón gió trời lồng lộng. Đó cũng là một phần lí do anh chọn khoảng thời gian này để đến Pháp.
Sao thế? Để anh kiểm tra xem người ta còn vé không đã nhé.​
Mai anh sẽ mặc áo phông trắng với quần jean đen và áo khoác xanh dương. Nếu em thấy ngại thì anh có thể mặc áo hồng dạ quang. Lúc đó em có muốn đổi ý thì cứ bảo là không quen anh cũng được : P


 

Kals

Member




7fSP77l.png
Shaun the sheep

Glenn




Thời gian: 2050 - Pre TW
Địa điểm: Montmartre, Paris

Fun game, drunk game


Thử đủ rồi thì thôi. Glenn cười nhìn Crea, coi như đã xác nhận cái mình cần biết. Cậu có thể giả vờ tự lừa mình nhưng tới giờ phút này thì chuyện cũng rõ như ban ngày rồi. Anh trả lời.

"Ừ, lần tới sẽ chờ cậu nấu."

Lò nướng mới nghỉ, gà vừa được nướng còn để trên đĩa nóng được bưng ra, bỏ lên trên counter. Glenn lấy ra một đĩa giấy bạc, đặt lên đó đủ loại nấm mà Crea yêu cầu. Giữa lúc đang làm, dường như nhớ ra gì đó nên anh hỏi.

"Cậu muốn ăn nấm nướng trực tiếp trên lửa hay dùng lò?"

Bên ngoài cũng có giá BBQ, khả năng ra ngoài nướng đồ một chút cũng không sao. Hai người nghỉ nãy giờ cũng nên tỉnh rượu rồi, không thể sợ trúng gió nữa... phải không?




mèo méo meo
 

Absolute Darkness

Active member



Paris || 2050

A, không cần đâu! Anh cứ mặc đồ thoải mái là được!
Còn về lý do thì, ừm... Ngày mai gặp nhau chắc anh sẽ biết thôi :<

Mayah lo lắng. Cô bé không dám nói cho Jul biết là mình phải chống nạng. Ít nhất thì, nếu anh ấy không biết, có lẽ ngày mai cô bé còn có thể được nhìn thấy Jul một lần trước khi anh ấy quyết định không muốn đi chơi với cô...

Ngày mai mình có thể gặp nhau lúc mấy giờ nhỉ?

Cô bé chờ một lúc thấy Jul không còn trả lời tin nhắn nữa, bèn buồn thỉu buồn thiu, ủ rũ nhìn ra cửa sổ...

@Summer



aaa
 

Crea

Active member


Shaun Roseworth


Glenn



<< Paris - Montmartre || 2050



"Glenn có biết, nấm nướng trong lò. Và trên vỉ, sẽ có vị khác nhau không?"

Shaun đang ngồi trầm mặc thì nghe người kia hỏi, vậy là ngước lên đáp lời, tất nhiên cũng miễn cưỡng gác cái chuyện đau não nào đó sang một bên để tập trung vào cuộc nói chuyện hiện tại. Cậu ta đứng dậy khỏi ghế, đi lại nhìn món gà người thanh niên nấu rồi nhìn lên, hơi cười.

"J’en ai l’eau à la bouche."

Đang khen, dựa vào biểu cảm của Shaun thì có vẻ là như thế. Nhưng cậu ta cũng chỉ nói một câu như thế rồi thôi, lại quay sang tìm một cái khay khác, lót giấy nến vào rồi nhặt một ít nấm trong chỗ Glenn đã chọn mà ném vào một cái tô, rồi tiếp.

"Có mấy loại nấm, nướng trên vỉ ngoài kia, sẽ. Ngon hơn. Còn lại thì có thể, đặt vào lò nướng, với bơ và, dầu."

Shaun xoay xoay cái spatula trong tay rồi nói, xong lại nhìn sang Glenn.

"Tôi, làm cả hai loại. Nhé?"

Cũng chẳng biết hỏi làm gì trong khi cậu đã làm rồi...



"Solo but wtf"

@Kals
 

Iceheart

Active member


Blue haired girl


Red eyed boy



Time: ??? - Location: Seine River

Tóc xanh mở maps tìm cửa hàng tên Berthillon, gái thấy cửa hàng đó nằm ở một hòn đảo nhỏ(?) nằm giữa sông Seine. Xem ra cả hai người có thể tự đi bộ tới đó bằng cầu thay vì gọi xe, dù sao cũng không xa lắm. Dọc đường đi, tóc xanh thấy những người khác, đi một mình thì không nói nhưng hai mình trở lên thì toàn vừa đi vừa trò chuyện với nhau nên gái cũng bắt đầu quay sang người bên cạnh bắt đầu tra tấn.

"Anh là con cả à?"

@samir
 

Kals

Member




7fSP77l.png
Shaun the sheep

Glenn



Thời gian: Unknown - Pre-TW
Địa điểm: Seine riverside

Sceneries and Boundaries


Đi, tại sao không đi? Đã lên tới đây rồi, cửa cũng mở rồi, giờ nói không để cả hai lại chui vào thang máy rồi lủi thủi đi xuống à?

Glenn cười, bảo:

"Ừ. Đi."

Anh cất máy ảnh vào túi và đi theo cậu hướng dẫn viên. Hoặc là an ninh của tháp Eiffel thật sự rất lỏng lẻo, hoặc là họ gặp may, nhưng về cơ bản cho tới khi họ đến được quầy bán đồ ăn vặt tự động thì vẫn không thấy nhân viên an ninh hay bảo vệ nào tới nói chuyện với họ cả. Crea dù có muốn thể hiện trách nhiệm của hướng dẫn viên (kiêm bảo tiêu) của mình thì cũng không được. Thật may mắn.

Hai người đứng trước quầy đồ ngọt. Cách đó không lâu Crea còn mới khen bánh ở đây ngon. Glenn nhìn quầy từ trên xuống dưới rồi hỏi người bên cạnh.

"Cậu thường ăn loại nào? Loại nào ngon?"




mèo méo meo
 

Summer

Member



Julius Einfall


Mayah Valrel




Paris | 2050

Huh? Ngày mai anh gặp đứa nhóc này thì điều đầu tiên anh làm sẽ là cốc đầu nó sưng bảy cục. Nó là dân bản xứ mà nói chuyện cryptic thế này thì khách du lịch như anh phải làm sao?
Có vé rồi nhé, sáng mai tám giờ, ghế tầng dưới.​
Em có muốn mang đồ ăn vặt hay gì theo không? Có văn hóa hay kiến thức phổ thông gì của dân Pháp mà anh cần để ý chứ?


 

Absolute Darkness

Active member



Paris || 2050

Okay! Cám ơn anh nhé ♥

Mayah vừa về đến nhà lập tức quăng cặp sách sang một bên, trả lời tin nhắn của Jul. Aiya ảnh đã gửi tin nhắn cho mình từ mười phút trước rồi!!!

Cô bé ôm mặt lăn lộn trên giường một lúc. Cô bé không thể vừa đi đường vừa nhắn tin được vì tay bận chống nạng. Huhu trả lời tin nhắn chậm mười phút có sao không nhỉ?? Hẳn là không sao đâu nhỉ??

Thiếu nữ mới lớn nhà Valrel cảm thấy hết sức pối gối, tim đập thình thịch, cảm giác như mình vừa phạm lỗi gì đó. Ngồi ôm mặt nhìn tin nhắn thêm hai phút nữa mới nhắn tiếp.

Em sẽ làm sandwich và một ít nước trái cây để mang theo, để ăn nhẹ sau khi kết thúc tour bus và trước khi anh muốn đi đâu đó khác. Anh có muốn đi tham quan bảo tàng Louvre không? Người ta bảo đó là địa điểm must have khi đến tham quan Paris đó (mặc dù em chưa đi lần nào). Sau đó chúng ta có thể đi thuyền trên sông Seine nếu anh muốn, từ Louvre ra bến sông khá gần và sẽ dễ dàng tìm thấy vài chiếc thuyền, nhưng mà sẽ hơi đắt đỏ... Hoặc chúng ta có thể đi dạo trên đại lộ Champs-Élysées...
Còn về thứ cần lưu ý à... Ừm đó là cẩn thận móc túi, giựt đồ... Vùng ven của Paris không an ninh lắm đâu... Vào trong trung tâm thì sẽ khác. Ừm, và khi anh muốn mua cái gì đó, thì trừ khi anh có thể nói tiếng Pháp như người bản xứ, còn không thì nên nói tiếng Anh. Có một câu đùa là người Pháp bị cả Châu Âu ghét và bản thân họ cũng ghét tất cả mọi người luôn... Chỉ là đùa thôi nhưng mà có một số người như thế thật đấy (đáng ghét lắm)!

Mayah còn định type thêm 300 chữ nữa nhưng rốt cục cùng đã tự kiềm chế lại mấy ngón tay đang nhắn tin nhoay nhoáy của mình. Cô bé nghĩ. Mình không nên làm anh ấy sợ...

@Summer =))))



aaa
 

Summer

Member



Julius Einfall


Mayah Valrel




Paris | 2050

Julius dành thời gian gõ lại cho người bạn nhỏ của mình sau khi đã check in vào phòng khách sạn, cất đồ vào tủ và soạn quần áo chuẩn bị tắm mát một phen trước khi ra ngoài đi dạo. Tầm nửa tiếng sau khi người nọ nhắn thì điện thoại mới ping một tiếng báo hiệu cho câu trả lời.
Anh chỉ nói được bập bõm tiếng Pháp, hồi xưa học để tán một bạn nữ. Các chú các bác mà nghe chắc sẽ tống anh ra khỏi đất mẹ ngay ấy : P anh nghe bảo người Pháp móc mỉa và rủa nhau khá nhiều, hoặc do đám người London bọn anh ghét họ thôi.​
Xem nào, tour bus buổi sáng sẽ đến cung điện Versailles trước, rồi theo Versailles Château Rive Gauche (đường ray xe lửa tuyến Versailles? anh không rành lắm) đi vào nội thành Paris, tham quan Khải Hoàn Môn và Nhà thờ Đức Bà Paris. Chiều tối thì tháp Eiffel sẽ là điểm dừng chân cuối cùng. Không tệ cho ngày đầu ha? Mặc dù nếu được chọn thì anh sẽ dành cả ngày cho mỗi địa điểm, và thưởng thức hết tất cả chúng nó vào buổi chiều tối. Nghe bảo Paris là thành phố ánh sáng, tối có đẹp vậy thật không em?
Lourve thì chắc chắn phải đi rồi, nhưng không phải ngày mai. Sau khi đưa em về thì anh sẽ đi dạo ở Champs-Élysées, ăn macaron ở Laudurée, chẳng hiểu sao bạn anh cứ khắng khăng đòi phải ăn chỗ này. Mặc dù anh không thích bánh ngọt lắm, nhưng chắc vẫn sẽ thử theo lời nó.​

Anh đặt úp điện thoại xuống giường, đi tắm. Tối nay anh sẽ đi vòng vòng thưởng thức văn hóa ẩm thực của dân bản địa. Mặc dù khách sạn nằm ở khu ngoại ô Paris nhưng bất cứ chỗ nào có dân cư thì đều có chợ đồ ăn cả. Và dựa theo kinh nghiệm cá nhân của anh thì đôi khi những hàng quán nhỏ xíu bên lề đường còn làm đồ ăn ngon gấp bội nhà hàng.

 

Crea

Active member




Shaun Roseworth

Glenn




<< Eiffel Tower || 2050




"Cá nhân tôi. Thì, ừm..."

Glenn hỏi Shaun về loại bánh cậu hay ăn lúc cả hai đã thành công bước ra ngoài và đứng trước quầy đồ ngọt mà không bị ai vịn hay nhìn ngó gì. Tiệm ở tầng một bán cả bánh ngọt lẫn cà phê cho khách tham quan, thực đơn cũng đủ đa dạng để khiến người khác trầm trồ. Mỗi tội người khác là ai chứ không phải Shaun, bởi vì cậu ta nhìn vào menu ba giây thì rất nhanh nhẹn giới thiệu đồ ăn cho Glenn nghe, mắt rõ lấp lánh như trẻ con được cho kẹo.

"Pain au chocolat, tarte au chocolat, éclair au chocolat, parisian flan, tarte normande..."

Menu dành cho khách du lịch nên đương nhiên có chú thích tiếng Anh, và nếu nhìn theo hướng tay Shaun thì có thể đọc được lần lượt những món cậu ta vừa đọc là bánh cuộn socola, bánh tart socola, bánh éclair, bánh tart custard với caramel, bánh tart...

"À, nhưng nếu Glenn uống, cà phê thì. Có thể mua croissant, rồi nhúng nó vào. Với cà phê. Ấy. Như dân, bản địa."

Cậu trai hơi cười, sau đó lại tiếp.

"Bánh thì... Ừm, bánh sò ở đây, cũng ngon lắm. Hoặc mấy loại, tart khác. Glenn, thích tart không? Nước thì, thích cà phê, như thế nào?"

Chẳng hiểu sao cậu ta mặc định anh uống cà phê luôn rồi.


"The law of physics"

@Kals
 

Absolute Darkness

Active member



Paris || 2050

Đúng vậy á! Paris buổi tối lung linh lắm! Tuy không được như trong mấy bức ảnh quảng cáo du lịch nhưng vẫn rất đẹp!
Vậy hẹn anh ngày mai nhé! Bây giờ em đi mua ít đồ về làm sandwich để ngày mai mang theo. Và ngủ sớm nữa! Vì ngay mai sẽ phải đi khá nhiều đấy, haha >v<

Nhắn xong, Mayah xách váy lên bắt đầu đi chuẩn bị làm đồ ăn. Cô thật sự rất mong chờ buổi hẹn ngày mai. A, còn phải chọn đồ nữa chứ!

@Summer



aaa
 

samir

Active member


Kouen Ryouji

Blue haired ̶d̶̶r̶̶a̶̶g̶̶o̶̶n̶


Berthillon _ Paris |2050


"Anh là con cả à?"

"Phải, tôi là con cả."

Hơi nghiêng đầu nhìn cô gái, anh cũng không rõ sao cô lại hỏi vậy. Bèn nhớ lại câu hỏi kì lạ ban nãy của cô về "anh trai tốt", cũng hơi tò mò nên lần này anh quyết định hỏi, dù sao thì anh cũng có cảm giác là không khí xung quanh cả hai cũng đỡ awkward đi nhiều, kể từ lúc mà anh rủ cô đi ăn kem.

"Thế còn cô? Hình như cô cũng có anh trai phải không? Uhmm ... Chỉ là chút thắc mắc từ nãy nên tôi cũng muốn được giải đáp. Lúc nãy cô có hỏi: "Làm một anh trai tốt có cực lắm không?" Sao cô lại hỏi như thế? "
@Iceheart

 

Kals

Member




7fSP77l.png
Shaun the sheep

Glenn



Thời gian: Unknown - Pre-TW
Địa điểm: Seine riverside

Sceneries and Boundaries


Anh nghe Crea đọc như máy bắn chữ, mắt nhìn theo tên từng loại bánh trên menu, cuối cùng bật cười bảo.

"Bình tĩnh, tôi biết ẩm thực Pháp rất ấn tượng nhưng cũng không thể ăn hết chừng đó bánh cùng một lúc được. Cả hai chúng ta cùng ăn cũng thế."

Anh phân vân, định chọn một trong số những chiếc bánh được nêu tên. Crea có hỏi anh về tart, còn nói gì đó về cà phê nhúng sừng bò- khoan, phải là bánh sừng bò nhúng cà phê mới đúng. Không biết với người Pháp thế nào, chứ với người Phần Lan như Glenn thì cà phê có một vị trí khá đặc biệt. Anh thích uống cà phê thuần tuý vì thích, hơn là uống chung nó với bất cứ thứ gì.

"Custard tart với caramel, và sinh tố trái cây, được không?"

Hoặc nếu cậu trẻ muốn ăn một thực đơn toàn chocolate thì anh cũng không phiền. Trong lúc trò chuyện, anh có chú ý xung quanh. Đoàn khách ban nãy đi thang máy đối diện họ, xem chừng cũng lên rồi.

"Chúng ta nên chọn nhanh rồi tìm chỗ ngồi đi, trước khi họ tới."

Họ có thể tìm một bàn trống, ngồi ăn và nhìn cảnh bên ngoài tháp Eiffel, dù thực chất ở độ cao này thì bên ngoài cũng chỉ có trời, mây, nắng, gió. Muốn thấy cảnh Paris thì phải ra bên ngoài, nhưng dự là vừa đứng ăn vừa nhìn xuống thì có vẻ không hay cho lắm. Với anh cũng không chắc là Crea có cao hơn rào chắn để nhìn xuống hay không.

Một điều nữa thì, Glenn cũng muốn đi chụp ảnh. Camera mới cất vào trong balo, mới chỉ chụp được một tấm. Cùng một nơi nhưng mỗi một khoảnh khắc đều có thể trở lên đặc biệt, sẽ rất đáng tiếc nếu không chụp được.

Nghĩ lại thì, có khi anh không muốn ăn nữa. Chỉ một ly cà phê và cầm máy ảnh lên chụp là được rồi. Nhưng nghĩ tới cậu hướng dẫn viên lùn và cả thái độ của cậu ta khi bị giật mất snack, Glenn lại thấy buồn cười, lại thôi.

Chờ một lát cũng được.

Bên cửa sổ còn không ít bàn trống, chọn một chỗ cũng được.

4hMqa6h.png

@Crea



mèo méo meo
 
Last edited:

Iceheart

Active member


Blue haired girl


Red eyed boy



Time: ??? - Location: Seine River

"Tôi là con út, có một chị một anh."

Tóc xanh nghĩ là làm con út có rất nhiều lợi thế, được cưng chiều hơn và nếu có phạm lỗi thì cũng dễ được tha thứ hơn không phải sao? Còn về tóc xanh thì... gái tự nhận mình đủ ngoan ngoãn để lấy danh hiệu con ngoan trò giỏi trong gia đình, tất nhiên là gái chả bao giờ đem phiền phức tới cửa nhà cả.

"Anh tôi đối xử với tôi rất tốt, đôi lúc lại bảo bọc quá mức như thể tôi vẫn là một đứa trẻ vậy. Tất nhiên tôi không nghĩ như thế là phiền phức, chỉ là lúc nào cũng như vậy thì có mệt hay không?"

@samir
 

Crea

Active member




Shaun Roseworth

Glenn




<< Eiffel Tower || 2050




Shaun đang hăng hái kể tên mấy món trong thực đơn thì nghe thấy người bên cạnh mình cười, vậy là ngơ ngác nhìn qua chỗ của Glenn. Anh trai nọ nói về việc cả hai không ăn hết được đống bánh cậu vừa nêu, một điều hợp lý, vậy nhưng mấy cọng tóc của thiếu nam vẫn hơi xìu xuống một chút. Thực ra Glenn nói không có gì sai, chẳng qua mỗi lần mua bánh, Shaun sẽ mua tầm hai mươi loại khác nhau chất tủ lạnh mình ăn qua ngày nên dần dà cũng hình thành thói quen gọi một lần là gọi cả thực đơn. Giờ mới nhớ ra là đang đi cùng người khác chứ không phải mua về nhà, thế là cậu nhất thời có hơi xấu hổ, khí thế cũng nhanh chóng xìu theo vì sượng.

"Custard caramel, socola đá xay. Cũng ổn. Sinh tố trái cây ở đây, cũng ngon. Nên nếu Glenn thích, cứ tự nhiên."

Cá nhân thì Shaun thích socola xay hơn là sinh tố trái cây, nên trừ phi cảm thấy hôm nay mình nên sống healthy thì cậu ta sẽ chạy theo sở thích của bản thân. Hôm nay là một ngày như thế, à đâu thực ra là do hôm qua. Hôm qua cậu ta nấu một nồi ratatouille hơi to nên ăn cả ngày chưa hết, ăn đến sáng nay luôn...

Shaun nghe người kia bảo chọn chỗ ngồi sớm thì nhìn sang phía thang máy, thấy thấp thoáng một đoàn khách sắp lên, vậy là cũng hiểu ý rồi di chuyển. Thang máy rộng, ai cũng muốn lên nhanh, thế nên một lần đi lên là cả khối du khách, không nhanh chọn chỗ thì tí nữa sẽ hết nơi để ngồi, kiểu vậy.

"Glenn, ngồi ở đó không? Bên đó, có thể thấy, toàn cảnh bên dưới. Mà không vướng phải, chân tháp đó."

Cậu kéo tay anh, chỉ vào một bàn trống bên cửa sổ. Bàn hai người, ngay giữa, nơi có thể thấy toàn cảnh Paris mà không vướng phải kiến trúc tháp Eiffel hai bên cạnh. Theo lẽ thường thì khoảng trống ở phía đó có thể dùng để ghép bàn cho những người đi đông muốn ngồi cùng nhau, người đi lẻ thì sẽ chọn chỗ ở một bên để tránh bất tiện, nhưng mà Shaun có vẻ chẳng ngại gì, tự tin vô cùng mà hỏi rồi chờ Glenn trả lời.

Đương nhiên không phải là không biết thường thức, mà là không ngại. Vì cậu thấy chỗ đó hợp để ngắm cảnh nên chấm, kiểu vậy.


"The law of physics"

@Kals
 
Top