[France] Paris

Kals

Member




7fSP77l.png
Shaun the sheep

Glenn



Thời gian: Unknown - Pre-TW
Địa điểm: Eiffel Tower

Sceneries and Boundaries


Glenn nghĩ một hồi rồi gật đầu, nói.

"Vậy thì đi mấy cửa hàng quanh đây cũng được. Lần trước tôi tới đây thì khu vực này chật kín người, tôi cũng chưa có thời gian đi hết mấy cửa hàng. Giờ đi cũng tốt."

Như đã nói, đây không phải lần đầu anh tới tháp Eiffel, trước đó- nói đúng hơn là ngày hôm qua, anh cũng có tới đây. Khi đó khách rất đông, đông hơn hiện tại rất nhiều, người người cười nói, ồn ào, cửa hàng nào cũng kín khách. Glenn không chụp ảnh nhiều cũng vì lí do đó, vì chụp cũng... toàn người là người chứ cảnh đâu. Một hai người không sao cả, có không khí, nhưng cơ số người thì.

Dường như nhớ ra gì đó, anh nói với Crea:

"Tôi muốn xem thử vài cửa hàng lưu niệm. Nhớ không nhầm dạo gần đây người ta lưu hành bưu thiếp giấy, dạng có lớp thiếp bên ngoài được cắt như origami ấy, nghe nói là mô phỏng lại một loại hình nghệ thuật của những năm 20. Không biết ở đây có không, tôi muốn mua vài cái mang về."

Vài tấm thiệp giấy, thiếp bên ngoài là tháp Eiffel, khi mở ra sẽ dựng thành mô hình tháp nho nhỏ, mang về làm quà cho mọi người, cũng không tệ.




mèo méo meo
 

Kals

Member




7fSP77l.png
Shaun the sheep

Glenn




Thời gian: 2050 - Pre TW
Địa điểm: Montmartre, Paris

Fun game, drunk game


Crea nói một tràng, Glenn chỉ tóm gọn lại bằng một câu. Anh cười bảo:

"Hiểu rồi, ra là cậu thích mấy thứ dễ thương. Cũng không tệ, tôi chưa từng nghe tới game cậu nói bao giờ, khả năng là do tôi không mấy khi chú ý tới mấy trò chơi, nhưng nếu cậu thích thì chắc cũng không đến nỗi nào."

Thực lòng mà nói thì Glenn không hiểu loài vịt dễ thương ở chỗ nào, nhưng đó chỉ là cá nhân anh thôi. Mỗi người một sở thích khác nhau, nếu thế gian có người cuồng chó mèo, thì yêu thích loài vịt hay heo chắc cũng tương tự vậy. Cũng chẳng ảnh hưởng ai, miễn người ta vui là được. Cơ mà nếu cậu ta đã thích vịt vậy thì liệu có ăn được thịt vịt không?

Anh cố nhớ xem ban nãy mình có đề nghị làm món nào liên quan tới vịt hay không, hình như không thì phải. Cũng may. It would be extremely rude to offer somebody a dish made from the kind of their beloved. He surely does not want that to happen.

Nấm có một ưu điểm, đó là khi nướng thì chín rất nhanh, cũng mềm. Glenn chỉ đặt mấy cây nấm lên vỉ, xếp một loạt sau đó quay lại là đã có thể lấy chúng xuống. Nhặt một miếng bỏ vào miệng nếm thử, không đến nỗi nào, không phải món ăn ưa thích của anh nhưng anh cũng không ghét nó. Thêm một chút seasoning và dùng kèm nước chấm hoặc thịt là được.

Glenn bỏ mấy cây nấm đã nướng xong vào đĩa, mang vào trong nhà, chuẩn bị lấy thịt mang ra ngoài. Đĩa nấm nướng đặt cạnh đĩa thịt tươi, Glenn chuyển đĩa nấm cho Crea, lấy thịt từ tay cậu, trả lời.

"Có, tôi từng nấu rồi. Sao, cậu muốn ăn hả?"

Thịt có seasoning trước và sau nướng có vị khác nhau. Glenn định ướp một nửa, nửa còn lại để nguyên. Anh cũng nói với Crea trước khi tiếp tục quay ra ngoài ban công.

"Nấm nướng xong rồi, cậu ăn thử đi. Muốn thêm gì thì bỏ thêm, tôi thế nào cũng được."

Với anh thì nấm là món phụ, thịt mới là chính. Nên sao cũng được.




mèo méo meo
 

aki_yoshi

Member




Ciara

???



Eiffel Tower | ??? - 2050
"To the highest place of France"

1- 2 - 3 - 4 - 5 - 6 - 7 - 8 - 9


Tất nhiên là Ciara cần hướng dẫn viên nhưng cô cảm thấy mình làm phiền người ta có hơi nhiều rồi. Cơ mà người ta có lòng, còn viện sẵn lí do rồi, chẳng có lí do gì mà cô lại đuổi người ta đi được.

"Vậy làm phiền anh nhé. Tôi sẽ mua cà phê."

Mà đã vậy thì cứ vui vẻ thôi. Dù sao cô cũng đi du lịch mà, đi tìm niềm vui.

"Nếu Paris có chỗ nào thú vị, lên trên đó rồi chỉ cho tôi nhé. À đúng r, hân hạnh giới thiệu, anh có thể gọi tôi là Ciara."


??? - Unlock Rank 1 with Ciara

@Crea



.
 

Crea

Active member



Paris. Eiffel Tower
"The law of physics."


Shaun nghe bảo anh muốn đi cửa hàng thì liếc nhìn xung quanh một chút. Thường khách du lịch sẽ có xu hướng lên tháp Eiffel trước để tham quan và chụp ảnh, lúc xuống mới ghé vào mấy cửa hàng bán đồ lưu niệm để lưu giữ lại chút kỉ niệm trên tháp. Khách du lịch trên này hiện tại khá đông, có vẻ cũng không ít người đi theo lịch trình của tàu như bọn họ, nếu như bây giờ họ đi xuống thì chắc chắn có thể vào cửa hàng trước những người kia, xem như đỡ sợ đông hơn.

"Được thôi. Vậy giờ, ta đi xuống? Glenn còn, muốn chụp thêm, ảnh gì không?"

Cậu trai nhỏ lên tiếng, muốn xuống sớm thì họ nên đi ngay lúc này, theo lẽ thông thường thì khách lên tầng một rồi thì sẽ muốn đến tầng hai hoặc ba, đã tham quan thì đi cho trọn vẹn thay vì lên một tầng rồi dừng lại. Lẽ thường là thế, nhưng ai biết được hôm nay có vị khách lạ nào nổi hứng đi tầng đầu xong đi xuống hay không, thế nên di chuyển càng nhanh càng tốt vẫn là hơn.

"Cái Glenn nói, là, kirigami. Đúng không? Tôi nghĩ, mình biết. Chỗ bán. Ừm... Cái dạng bưu thiếp, mở ra thì có mô hình giấy, dược dựng lên?"

Shaun nghiêng đầu, chật vật dùng tay mô tả cho Glenn về loại bưu thiếp kia. Cậu thì vốn không để ý đến thứ này lắm, nhưng dạo gần đây nó nổi lên nên thi thoảng vẫn nhìn thấy ở mấy cửa hàng lúc ra ngoài mua đồ, sau đó có mua thử một cái về nghịch vì có chút tò mò. Cũng khá vui, vậy nên hai tuần sau đó phòng Shaun toàn giấy xếp, toàn là để nghịch thử trò xếp giấy này. Xếp hạc, xếp ếch, xếp máy bay, đủ cả...

"Glenn, thích origami?"

Cậu nghĩ nghĩ, lại hỏi thêm một câu.



@Kals
 

Crea

Active member



Paris. Montmartre
"Solo but wtf."


"Trò đó, chơi giải trí. Cũng vui lắm. Nếu Glenn thích, có thể thử. A, hay là, Glenn xem thử, mấy con vịt, của tôi không? Trong điện thoại, luôn ấy."

Shaun nói, ánh mắt có hơi sáng lên. Không hiểu sao nhắc đến mấy con vịt là cậu trai nhỏ trông hào hứng vô cùng, giống như vừa dò trúng đài radio hay gì. Mỗi tội, không biết Glenn nhìn mấy con vịt của cậu ta xong thì có thấy hứng thú tí nào không, vì Shaun có sở thích nuôi mấy con vịt cổ dài bị nguyền rủa...

Họ vừa trò chuyện vừa nướng thịt, hoặc chính xác hơn là một người nướng một người nhìn. Thiếu niên nhà Roseworth chớp chớp mắt nhìn vỉ nướng như thể nó là thứ gì thú vị lắm vậy. Đang nhìn thì nghe có người hỏi, vậy là nhìn sang chớp mắt.

"Có, tôi từng nấu rồi. Sao, cậu muốn ăn hả?"

"Glenn, nấu hả?"

Cậu vốn chỉ định hỏi xem Glenn đã ăn chưa, nếu chưa thì còn giới thiệu. Chắc một người thích thịt như anh sẽ thích mấy món như thế lắm, kiểu vậy. Chẳng qua câu trả lời của anh hơi khác so với dự tính, thế là khiến Shaun nói như phản xạ. Cậu chưa kịp hỏi kĩ thêm thì đã thấy dĩa nấm đưa sang cho mình, thế là chớp mắt một cái đã vui vẻ ngồi gặm nấm mà quên mất ban nãy định làm gì.

Xiên nấm còn nóng, lại có chút mùi từ khay nướng lưu lại, ăn vào cảm thấy hơi bỏng miệng. Nhưng bù lại thì mùi vị khá ổn, hương vị đặc biệt. Chắc dùng thêm với nước chấm chắc sẽ ngon hơn nhiều, Shaun nghĩ thầm.

"Glenn, dùng mayo không? Hay muốn, thứ khác?"

Cậu gặm được hai xiên thì ngước lên, hỏi.



@Kals
 

Crea

Active member



Paris. Eiffel Tower
"All the way up."


"Paris, nhiều chỗ thú vị lắm. Còn tùy xem, cô thích nơi nào. Bảo tàng? Quảng trường? Danh lam, thắng cảnh? Chúng tôi, có đủ cả."

Từ trên tháp Eiffel có thể nhìn toàn cảnh Paris, đó không phải là một câu nói đùa. Bạn có thể nhìn được vô số địa điểm thú vị từ trên đỉnh tháp, còn lại muốn tham quan nơi nào thì tùy sở thích mà thôi. Shaun vừa nói vừa dẫn Ciara lại chỗ người đang xếp hàng để đi thang máy lên tháp. Hàng đông, người chờ dài, chắc cũng phải ít phút mới đến lượt bọn họ. Cậu lại nhai một cái bánh khác, vừa nhai vừa nói.

"Tôi là Shaun. Hân hạnh, làm quen. Thế, cô Ciara, thích điểm gì ở Pháp?"

Chắc cũng phải thích gì ở đây thì mới đến du lịch chứ nhỉ? Cậu nghĩ thầm.

Ciara Unlock Rank 1 with Shaun Roseworth



@aki_yoshi
 

Summer

Member



Julius Einfall


Mayah Valrel



Paris | 2050

"Ồ, cô bé ạ."

Anh đáp lại nụ cười của Mayah bằng vẻ thản nhiên và nụ cười che sau lòng bàn tay. Mayah có thể nhìn thấy đôi mắt anh ta cong lại như một vầng trăng, màu mắt gần với hổ phách dịu lại thành màu nâu thẫm sâu hun hút như cái hố không đáy, hay lòng đại dương chực chờ kéo người ta rơi vào, và rơi mãi rơi mãi không bao giờ thoát ra được.

Cái cách anh ta ngả người ra sau và nhìn bạn đồng hành như một con cá mập ngửi thấy mùi máu, thích thú, tò mò.

"Điều đó đã được quyết định từ lúc em dùng cái miệng nhỏ nhắn đó rồi. Anh đơn giản là muốn em.. đồng thuận."

Đặt tay lên đầu gối cô bé, thật nhẹ, tựa lên như tựa tay ghế, bàn tay anh nóng như một ngọn lửa.

"Ăn nốt bánh mì của em đi."

Mayah unlock rank 4 - Julius


 

Absolute Darkness

Active member




Mayah Valrel

Julius Einfall


2050 || Paris

Anh ta thậm chí còn cao cấp hơn cả một gã khốn thượng hạng mà Mayah có thể tưởng tượng. Vẻ ngoài điển trai, cách nói chuyện học thức, cách đi đứng và cử chỉ hành động lịch thiệp như một quý ông Angleterre thứ thiệt, che đậy một tâm hồn bốc mùi tanh tưởi mà Mayah có thể ngửi thấy từ phía bên này. Parfait, vì điều đó lại đúng ý cô bé quá. Chưa bao giờ Mayah ăn bánh mì trông có vẻ ngon miệng như thế này; hai má phồng lên với đầy ứ thức ăn, đôi mắt cười đến tít cả lại, cái đầu tóc nâu màu hạt dẻ của cô bé nghiêng nghiêng, để nhìn rõ anh chàng trước mặt.

"Oui!"

Mayah chu môi, và kéo chữ Oui của mình một nụ cười ở âm tiết cuối. Hẳn hôm nay sẽ là một ngày đáng để ghi vào nhật ký, cô bé nghĩ. Nuốt xong miếng bánh mì cuối cùng, chùi miệng xong xuôi, một tay cô bé đặt lên tay của Julius đang để trên đùi mình, lật tay anh chàng lên, tay kia đặt vào đó một chai nước ép vừa được lấy ra từ cái giỏ mây.

"Nước ép táo theo công thức bí mật, đặc biệt dành riêng cho chàng trai tháng bảy."

Chai nước vẫn mát lạnh, ẩm ướt, có lẽ đủ để làm dịu ngọn lửa mà Mayah vừa thoáng thấy nó bừng lên trong mắt anh, và cảm nhận được cái nóng hừng hực của nó nơi da thịt họ tiếp xúc với nhau, cách một lớp quần áo mỏng của mùa hè.

"Bánh mì thì có vị tình yêu, thế có ai nói cho anh biết nước ép táo thì có vị gì không?"

Một câu hỏi bình thường nhưng lại được Mayah nói theo một giọng điệu cợt nhả ám muội, và hoàn toàn chẳng phù hợp với biểu cảm gương mặt đáng yêu của cô bé một chút nào. Nhưng chẳng sao cả. Vì đằng nào thì, cô bé nghĩ, chẳng phải đây là một dịp hiếm có trong đời để buông thả thật thỏa thích sao?


@Summer



aaa
 

samir

Active member


Kouen Ryouji

Blue haired ̶d̶̶r̶̶a̶̶g̶̶o̶̶n̶


Berthillon _ Paris |2050


"Hmm, chắc là ..... kem chuối đi."

Trong ngó đường thì anh có nhìn qua một vài đánh giá cửa hàng, thấy nhiều người đánh giá loại kem này. Nó được phục vụ cùng với quế, có vẻ là một sự kết hợp khá hay ho. Anh cũng chưa ăn món này bao giờ nên muốn thử một lần cho biết.

Trong lúc đang lựa chọn, anh thấy một vị khách khác mua một chiếc crepe trông khá đầy đặn và ngon mắt. Bên trên là các loại hoa quả được cắt tỉa khá đẹp mắt, bên dưới hình như là lớp kem và sốt socola hoặc matcha tuỳ chọn.
R9Qy7Nj.jpg
Đôi mắt anh sáng lên, mặt ra vẻ trầm trồ, anh chưa thấy crepe nào đầy đặn mà cầm tay như vậy ở đất nước anh. Anh quay sang hỏi cô:

"Cô ăn crepe không?"
@Iceheart

 

Kals

Member




7fSP77l.png
Shaun the sheep

Glenn



Thời gian: Unknown - Pre-TW
Địa điểm: Eiffel Tower

Sceneries and Boundaries


"Cái Glenn nói, là, kirigami. Đúng không? Tôi nghĩ, mình biết. Chỗ bán. Ừm... Cái dạng bưu thiếp, mở ra thì có mô hình giấy, dược dựng lên?"

"Glenn, thích origami?"

"Không hẳn." Anh nhún vai, bỏ miếng tart cuối cùng vào miệng, nhai nuốt rồi mới trả lời. "Tôi chỉ cảm thấy mấy thứ đó rất đẹp, mang về làm quà thì không tệ. Vậy nó gọi là Kirigami hả? Hai loại này thì khác gì nhau?"

Glenn khoác ba lô lên, đi cạnh Crea về phía thang máy, vừa đi vừa nói.





mèo méo meo
 

Kals

Member




7fSP77l.png
Shaun the sheep

Glenn




Thời gian: 2050 - Pre TW
Địa điểm: Montmartre, Paris

Fun game, drunk game


"Để khi khác đi, lát nữa ăn xong coi cũng không muộn."

Tuyệt đối không phải vì đang nấu đồng loại của chúng nên Glenn chột dạ đâu. Anh nghĩ, đồng thời tiện tay trở miếng thịt trên vỉ. Mùi thịt nướng thơm phức, kèm theo hương liệu cùng với nấm nướng. Anh nhìn Crea ăn nhanh hai xiên, cười bảo.

"Hợp khẩu vị cậu không? Tôi không rõ cậu thích ăn mặn hay nhạt nên chỉ cho những thứ cơ bản thôi. Steak tartare tôi từng làm rồi, cậu muốn ăn thì nấu luôn cũng được. Tôi nấu cũng không tệ đâu."

Một miếng thịt nướng đã chín được để sẵn trên đĩa, anh chờ một lát trước khi xếp miếng thứ hai, rồi thứ ba. Theo thứ tự, rare, medium rare, và fully cooked. Thực ra chẳng mấy ai nướng thịt mà để không đều như vậy, do hôm nay đặc biệt thôi. Glenn thường ăn medium rare, nhưng cũng không chê mấy loại khác. Tuỳ ý Crea.

"Mayonnaise, please. A little help on other sauces would be great."

Anh đẩy đĩa thịt - toàn thịt - về phía Crea.




mèo méo meo
 

Crea

Active member



Paris. Eiffel Tower
"Cut and fold."


"Origami, là gấp giấy. Từ một, mảnh giấy ban đầu. Glenn có thể, gấp để tạo hình, theo nhiều cách khác nhau. Thỏ này, hạc này, ếch này... Mấy thứ, phức tạp hơn, cũng làm được. Nhưng quan trọng, là, chỉ gấp thôi. Gấp để, tạo hình. Không dùng keo, đánh dấu, hay kéo cắt, gì cả."

Cũng không hẳn là cấm, hình như là thế. Shaun hơi nhíu mày, nhớ lại những gì cậu đọc được trên mạng cái thời mà bản thân đam mê giấy xếp. Đại loại nghệ thuật origami không khuyến khích sử dụng keo dán hay đánh dấu giấy, họ tập trung vào việc gấp hơn và tạo hình từ việc gấp giấy, hình như là thế.

"Kirigami, thì có dùng, kéo. Ừm, nó là dạng... Glenn, dùng giấy, gấp thành hình. Sau đó, cắt ra, thì tạo được hình, hoàn chỉnh ấy. Là kiểu, gấp giấy tạo hình, nhưng dùng kéo, để lấy, hình hoàn chỉnh..."

Shaun vừa đi vừa giải thích, có vẻ như đoạn này cậu ta hơi vấp váp, chắc là không rõ nói thế nào để người bên cạnh sẽ hiểu rõ nhất. Kirigami khác origami ở chỗ có dùng cả kéo, nhưng không phải là dạng vẽ hình lên giấy rồi cắt ra. Bọn họ vẫn sẽ phải dùng một tờ giấy đơn để gấp thành hình, nhưng thay vì tìm cách gấp thành một hình dạng nào đó như origami thì có thể dùng kéo cắt theo hình đã gấp rồi mở ra để lấy hình hoàn chỉnh. Loại hình này có thể giúp tạo ra mấy tác phẩm phỏng theo mô hình kiến trúc hoặc những thứ có nhiều góc cạnh mà chắc chắn gấp giấy thông thường không làm được, như hình bông tuyết, hình đa giác, vân vân mây mây.

"Kirigami, là kiểu, ừm, dùng để tạo ra. Mấy thứ như, bông tuyết. Hoa lan, hình đa giác. Ấy."

Shaun thò tay rút một tờ khăn giấy ở một trong những cái bàn trống khi bọn họ đi ngang qua. Khăn giấy vuông, lại được làm sẵn mấy lớp, mềm hơn giấy gấp thông thường nhưng cũng không đến nỗi tệ.

"Glenn, đưa tay ra, đi."

Cậu nói rồi chìa ra một con hạc giấy bằng khăn ăn cho anh. Hạc, thứ cơ bản và phổ biến gần như là bậc nhất trong nghệ thuật origami. Thứ trong tay Shaun có hơi xiêu vẹo, không rõ do gấp bằng khăn giấy hay gì.



@Kals
 

Crea

Active member



Paris. Montmartre
"Solo but wtf."


"Để khi khác đi, lát nữa ăn xong coi cũng không muộn."

"Ừm."

Shaun lúc nói câu này đương nhiên không phải vì nghĩ rằng do bọn họ đang nấu vịt nên còn đi xem vịt với ngỗng 2D khéo sẽ bị nghiệp quật sớm, cậu ta còn đang bận tập trung vào dĩa nấm trong tay mình nên không để ý xung quanh lắm, cơ bản là vừa ăn vừa tỏ ra vô cùng hài lòng và thoải mái.

"Nấm ngon, mà. Ý tôi là, thêm chút nước chấm, mặn, để tăng vị là được. Nhưng như thế này, cũng ổn. Glenn, nướng hay lắm. Mùi cũng, ngon nữa."

Đến khi Glenn nói về steak tartare thì cậu ta bèn ngước lên, sau đó chớp mắt.

"Glenn, nấu luôn, có tiện không?"

Thực ra thì bọn họ đang ở trong bếp, cũng có nguyên liệu và dụng cụ đầy đủ, nhưng Shaun cứ cảm thấy mình đang làm phiền người ta thế nào ấy. Cậu nhíu mày, nếu như là bình thường thì có lẽ đã từ chối, nói về việc khi nào khác sẽ tiện hơn, nhưng mà nghĩ lại thì, khi nào khác là khi nào? Bọn họ gặp nhau hai lần trên đất Pháp nhưng không có nghĩa sẽ gặp nhau mãi, bảo là lúc khác, nhưng biết đâu sau này sẽ không có dịp nữa.

Thế nên cuối cùng Shaun chỉ hỏi như thế rồi thôi. Cậu ôm dĩa nấm trong tay, nhìn người kia nướng thịt. Glenn sau đó đẩy một dĩa thịt, toàn thịt, đủ các loại về phía Shaun, vậy là lại thấy cậu nhìn ra chiều suy ngẫm. May mà chỉ ngẫm tầm nửa phút thôi thì Shaun thò tay ra nhặt về mấy loại sốt khác ngoài mayonnaise, bao gồm hai loại sốt rượu vang và, một loại đậu nghiền với mù tạt và hai loại sốt rau.

"Glenn, có dị ứng. Hay không ăn được cay, không?"

Cậu nhìn mấy hũ sốt, hỏi, sẵn tiện cầm nĩa lên, di chuyển qua lại giữa hai miếng medium rare và well done vài vòng, mặt trở nên nghiêm túc như mấy bà nội trợ đi siêu thị check hàng giảm giá, cuối cùng thì quyết định xiên lấy miếng medium rare, đặt qua dĩa nấm của mình.



@Kals
 

Kals

Member




DPGFYYy.png
Rosemond

Glenn



Thời gian: Unknown - Pre-TW
Địa điểm: Coffee shop, Champs-Élysées

Outsider's trivias


“Cao quá cũng có cái không tiện nhỉ? Em nghĩ là em hiểu được, nhưng mà… anh thường đi xem phim một mình sao?"

À thì đấy cũng chỉ là câu chuyện anh thuận miệng nhắc tới. Sự thật thì...

"Cũng không hẳn, khá lâu rồi anh không ghé rạp phim nữa. Bận nhiều việc khác nhau, với một phần không biết nên xem gì. Em thích đi coi phim không?"

Paris ấm hơn Helsinki rất nhiều, vậy nên khi đưa áo khoác cho cô gái thì Glenn cũng có đôi phần lo ngại. Anh sợ cô... nóng. Vì nhiệt độ hai nơi khác nhau, áo khoác ở Helsinki giữ nhiệt tốt hơn rất nhiều. Sáng sớm Paris có chút lạnh thì không tới nỗi, nhưng ấm lên chút thì...

"Dù em mặc gì cũng đẹp, nhưng anh nghĩ em vẫn hợp với thời trang nữ hơn. Áo khoác nam đơn điệu lắm."

Anh cười đáp lại cô, nửa thật nửa giả. Dù sao thì cũng chỉ là nói đùa thôi, bọn họ đều hiểu mà.

Cả hai rảo bước trên vỉa hè dọc Champs-Élysées, nói những chuyện lung tung vặt vãnh. Như cô gái ấy nói, em đang chạy trốn khỏi hiện thực, vậy thì bất cứ thứ gì khiến người thư giãn đều có thể thành chủ đề. Họ chỉ dừng lại khi một bộ trang phục trên manequin của một cửa hàng lọt vào mắt cô, và cô gái cất lời.

“Anh có nghĩ là cái này được không? Anh trai em thường nói em chỉ nên mặc màu đen thôi, còn những màu sắc như thế này... sẽ khiến mái tóc của em gây sự chú ý quá mạnh.”

Glenn nhìn trang phục cô gái chỉ, mặc trên manequin tóc đen. Cửa hàng luôn biết cách khiến trang phục của mình nổi bật hơn phải không? Anh dành vài giây suy ngẫm rồi nói.

"Có lẽ anh trai em lo cho em thôi. Rosemond đẹp như vậy, màu tóc của em cũng đặc biệt nữa, có lẽ anh ấy sợ bắt mắt sẽ mang lại rắc rối cho em."

Loại rắc rối gì thì anh không nói, thế gian này có ti tỉ thứ phiền phức không lời. Thành thật mà nói, trang phục không có vấn đề, mái tóc cô gái dù có bắt mắt nhưng chỉ cần phối màu trang phục là được. Anh không biết anh trai của cô gái thật sự là người ra sao, chẳng qua, anh không muốn phỏng đoán không hay về người nọ. Dù gì thì gì, đó cũng là anh trai cô gái.

Anh nhìn biển hiệu trên cửa tiệm đã đổi sang open, nói với cô.

"Thực ra, nếu thích thì em cứ thử bộ đó đi. Quan trọng nhất vẫn là mong muốn của em."

Rắc rối gì đó không cần để tâm, họ đang ở Paris. Ở kinh đô hoa lệ này, có rực rỡ bắt mắt một chút cũng không lạ. Hơn nữa, cô gái cũng không phải đang ở nhà, không phải đang đi cùng anh trai cô. Rosemond đang đi cùng một gã trai mét chín, tóc trắng như tuyết, nếu nói về gây chú ý thì vốn cũng đã không thiếu rồi.

"Anh cũng nghĩ nó sẽ hợp với em."

Anh nhẹ nhàng bổ sung.




mèo méo meo
 

Kals

Member




7fSP77l.png
Shaun the sheep

Glenn



Thời gian: Unknown - Pre-TW
Địa điểm: Eiffel Tower

Sceneries and Boundaries


"Hừm, vậy à..."

Glenn ậm ừ, vừa đi vừa nghe Crea nói. Nghe thì vẫn nghe thật đấy, nhưng anh có hiểu hết hay không thì... không chắc. Thứ nhất, quá nhiều thuật ngữ. Thứ hai, nghệ thuật. Thứ ba, nó đến từ một nền văn hoá khác hẳn.

Nhưng không sao, cứ nghe rồi từ từ nghiền ngẫm cũng được, anh nghĩ. Bỗng, Crea nói.

"Glenn, đưa tay ra, đi."

"Hửm?"

Tay phải gần Crea hơn đang giữ quai cặp. Glenn đổi quai sang vai trái, sau đó đưa tay về phía Crea.

"Gì thế... Ồ."

Anh nhìn nhúm giấy trong tay mình, có hơi do dự, hỏi.

"Đây là... origami hả? Cậu cũng biết làm à?"





mèo méo meo
 

Kals

Member




7fSP77l.png
Shaun the sheep

Glenn




Thời gian: 2050 - Pre TW
Địa điểm: Montmartre, Paris

Fun game, drunk game


"Nước chấm thì tôi không biết đâu, cậu tự làm đi. Không nướng nấm cháy quá là hết sức của tôi rồi."

Glenn cười, nói nửa đùa nửa thật. Thấy Crea chọn miếng thịt medium rare nhấc lên thì anh cũng không nói gì, chỉ là chỗ thịt sau đó trên vỉ nướng... có lẽ sẽ là medium rare hết. Anh nhìn phần thịt còn lại, sau đó nhìn Crea loay hoay với mớ sốt. Cậu hỏi gì đó về dị ứng, anh trả lời.

"Tôi không chắc, nhưng từ nhỏ tới giờ tôi ăn khá nhiều thứ mà chưa dị ứng bao giờ nên chắc không sao đâu?"

Anh thử cắt một miếng thịt nướng cho vào miệng nhưng fail vl, một phần là vì anh đang đeo găng tay, phần còn lại là do ngoại trừ cầm nĩa thì tay anh còn cầm miếng kẹp thịt. Hai thứ trên tay và Glenn thất bại trong việc xiên thịt bỏ vào miệng, khiến anh tự hỏi không biết mấy người châu Á dùng đũa thế nào...

Nhưng thôi, cứ nướng thịt đã, lát ăn sau vậy.

Glenn bỏ nĩa xuống và quay lại chỗ hòm than. Trước khi ra ngoài anh có lại gần Crea, coi cậu hì hụi chọn sauce, suy ngẫm rồi bảo.

"Nếu được thì cậu làm tartare sauce luôn đi."

Làm steak tartare không phiền, chẳng qua công đoạn chế biến thịt có chút lâu. Glenn nhìn đồng hồ, ah, thực ra cũng đâu có gì đáng lo, họ có cả đêm cơ mà.

Hiển nhiên có người định thức đêm ăn thịt uống rượu.




mèo méo meo
 

Crea

Active member



Paris. Eiffel Tower
"Cut and fold."


"Là, hạc giấy, đấy. Ừm, nó không cắn đâu. Nên Glenn đừng lo."

Shaun đáp rất nhanh, có vẻ như thấy được sự do dự của người bên cạnh nên sắc mặt có hơi không ổn trong vòng vài giây, sau lại trở về bình thường. Bàn tay cậu mở ra rồi khép lại trong một thoáng, giống như định làm gì đó nhưng rồi lại thôi. Cậu trai tóc đen nghĩ một chút, lại hơi cười mà nói.

"Origami, là vậy đó. Ừm, tôi chỉ làm, minh họa thôi. Glenn không cần giữ, lại đâu."

Vừa lúc thang máy đến chỗ bọn họ, mấy người phía trước cũng lục tục đi vào để xuống bên dưới. Hàng xuống không đông như hàng lên, thế nên có thể vào ngay chứ không cần chờ hai ba chuyến mới đến lượt mình. Chỉ là bên trong hơi chật một chút, nhưng quãng đường đi xuống tương đối nhanh nên không đến nỗi. Trong quảng trường chỗ tháp Eiffel có không ít quầy hàng lưu niệm và ăn uống, tìm bưu thiếp ở đó vẫn được.



@Kals
 

Crea

Active member



Paris. Montmartre
"Solo but wtf."


"À? Glenn có cần, giúp không? Tôi có thể, nướng, nấm giúp ấy. Glenn cẩn thận, kẻo cháy thịt. Không, có gì ăn. Thì phiền lắm."

Shaun đang suy nghĩ xem nên làm gì để chấm với nấm thì nghe người kia nói, vậy là vội ngẩng lên nói. Dù gì thì món chính của bữa tiệc nướng này hình như vẫn là thịt, cậu sẽ không muốn anh làm hỏng thịt chỉ vì nướng nấm đâu, dù sao nấm mới là món phụ, thịt là món chính. Cậu không ăn nấm thì không sao nhưng mà ngoài kia có hàng tá người đang chờ ăn thịt nướng...

"Glenn chốc nữa. Thử, mấy loại này xem. Tôi nghĩ, ăn với thịt sẽ ngon lắm."

Cậu trai cúi đầu, nhặt nhanh ra ba loại sốt rồi đặt sang chỗ dĩa thịt. Một loại là sốt mù tạt với hạt điều và đậu phộng, một loại thì là sốt kem với rượu rum có chút vị cay, loại cuối là mayonnaise với bơ và thảo mộc, thêm chút vị chua. Glenn bảo làm tartare sauce, Shaun bèn gật đầu. Dù sao cậu cũng đang định làm nước chấm với mớ rau củ nướng, tiện tay làm thêm sauce cũng ổn.

Tuy rằng lúc đứng dậy, thay vì đi vào bếp thì cậu lại vòng ra chỗ Glenn, nhanh tay lấy một cái dĩa rồi hỏi.

"... Tôi, lấy thịt cho Glenn nhé?"

Một tay cầm nĩa xiên thịt một tay cầm dĩa với hai miếng thịt nướng trên đó đã được cắt sẵn thành từng miếng, trông vô cùng thuần thục. Ban nãy cậu có thấy ai đó chật vật trong việc ăn thật, thế nên bèn ra giúp người thay vì đi làm sauce. Dù gì thì cũng không thể để người nướng đồ ăn đói được, có lỗi chết.



@Kals
 

Iceheart

Active member


Blue haired girl


Red eyed boy



Time: ??? - Location: Seine River

"Crepe?"

Tóc xanh nghiêng đầu rồi nhìn theo hướng người kia nhìn, não tự động hiểu được cái crepe mà anh ta nói tới là gì. Cảm thán một chút, tóc xanh chưa từng nhìn thấy cái gì trông giống vậy trong đời mình đi? Gái biết crepe bình thường như thế nào còn cái loại đó thì chưa, trông nó có vẻ hơi nhiều còn gái thì hơi lo lắng về việc mình có thể ăn hết một mình không.

"Cái đó có chọn size được không? Như vậy thì hơi nhiều đối với tôi."

Đáng ra là gái nên hỏi nhân viên nhưng không hiểu sao lại hỏi ngược lại người vừa hỏi mình, chắc vì tiện hơn.

@samir
 

Summer

Member



Julius Einfall


Mayah Valrel



Paris | 2050

"Anh nghe rằng táo Pháp mùa này tươi mới và ngon lành."

Julius không đáp lại sự khiêu khích của cô bé bằng cái gì nhiều hơn một nụ cười. Anh nghĩ đến việc đưa quả táo lên miệng và cắn nó một cái, để nước mọng chảy tràn giữa đôi bờ môi. Uống nước trong chai không đem lại sự thỏa mãn như thế, hay đơn giản là anh chưa cảm thấy khát.

"Nhưng được làm bởi em thì hẳn là nó sẽ ngọt lắm. Cảm ơn nhé, anh sẽ thưởng thức nó."

Julius mở nắp chai, hơi ngẩng đầu nhấp một ngụm, cả đôi mắt và nụ cười đều không rời khỏi Mayah. Cô bé có thể nhận ra đây là một chàng trai thân thiện: ngay đến ánh mắt của anh cũng biết cười.


 

samir

Active member


Kouen Ryouji

Blue haired ̶d̶̶r̶̶a̶̶g̶̶o̶̶n̶


Berthillon _ Paris |2050


"Size" à? Câu đầu tiên trong đầu anh là "tại sao lại hỏi anh?". Anh cũng không rõ sao không hỏi trực tiếp nhân viên mà lại đi hỏi anh, anh cũng mới đến đây lần đầu mà. Nhưng nghĩ từ trước đến giờ cô gái đã khá kì lạ với cách ứng xử cùng lời nói của mình rồi nên anh cũng không thắc mắc thêm nhiều nữa. Anh bèn trao đổi với nhân viên về vấn đề này, rồi quay sang nói với cô, như thể là thông dịch viên mặc dù anh cũng vừa hỏi nhân viên bằng tiếng anh mà quên béng mất rằng cô ta đứng ngay cạnh và cũng hiểu nhân viên nói gì:

"Họ có bán size M này, topping bên trên chỉ bằng 2/3 cái của vị khách vừa rồi thôi. Lúc nãy hình như là size L. Họ có cả cho chọn sốt matcha, socola, vani hoặc dâu này, cô muốn loại sốt nào?"

Vừa nói anh vừa chỉ vào hình ảnh của chiếc crepe hoa quả ở trong tờ menu trên mặt quầy hàng.
@Iceheart

 

Kolulu

Member




Rosemond


Amiya Eleanora




Thời gian: Năm 2050
Địa điểm: [Paris] Montmartre, sau strip party


Có thể đi du lịch xuyên quốc gia với đôi chân đó, thực sự sức sống cũng có phần mãnh liệt đó.

Rosemond nghĩ thầm trong đầu như thế, guồng chân cũng có phần chậm đi. Không ai biết trước được bản thân sẽ gặp phải chuyện gì, và khi nó xảy ra biến cố thì sẽ đối mặt thế nào, nhưng có lẽ gặp được những người như cô gái này khiến cô có một chút tin tưởng rằng, con người nhất định đều mong muốn tìm kiếm một cuộc sống tốt đẹp nhất, và nỗ lực bằng mọi giá để hạnh phúc của bản thân không bị hủy hoại.

"Đi cẩn thận."

Cô nhắc lại thêm một lần nữa, nhìn lướt qua một lượt gương mặt của toàn bộ nhân viên khách sạn và nhân viên lễ tân. Có một nguyên tắc bất thành văn đó là con gái đến những khách sạn này không nên để cho người khác biết mình đi một mình, thế nên cô vẫn cùng cô ấy đi vào sảnh khách sạn, đủ để người ta nhìn thấy mặt cô.

"Lát nữa tôi sẽ ghé qua lại nhé."

Trước khi chia tay Amiya ở thang máy, cô có nói như thế, không phải nói với cô ấy, mà là để cho toàn bộ người ở đây nghe. Có cẩn thận một chút cũng không hề gì. Sau đó cô hạ giọng.

"Tôi nhất định sẽ ghé sang Đan Mạch, hy vọng sẽ còn gặp lại Amiya."

Cho đến khi cửa thang máy đóng lại, cô mới rời đi. Một cuộc gặp ngắn ngủi, nhưng cô đã tin rằng có lẽ họ vẫn sẽ còn gặp lại.

Có điều, ở thế giới khác ấy, mọi thứ cũng đã thay đổi theo.

Amiya - Unlock rank 1,2 với Rosemond (Rank 1 từ strip party)

@Mực [1][2][3][4][5][6][7]



mèo méo meo
 

Kals

Member




7fSP77l.png
Shaun the sheep

Glenn



Thời gian: Unknown - Pre-TW
Địa điểm: Eiffel Tower

Sceneries and Boundaries


Glenn nhìn con hạc trong lòng bàn tay, nghe người kia giải thích thì cười không nói gì. Anh cất con hạc vào trong balo sau lưng, đặt riêng nó vào một góc để tránh bị đè bẹp, lát sau mới lên tiếng.

"Cậu biết xếp origami, vậy thì có từng nghe chuyện xung quanh nó không?"

Hai người đi vào thang máy, xung quanh khá đông, nhưng cũng không tới chen chúc đùn đẩy. Người ở xứ lạnh lại thưa dân vốn không quá quen với việc không gian riêng bị thu nhỏ tới mức này, nhưng biết sao được, nhập gia tuỳ tục, ai bảo anh đang đi du lịch chứ. Đứng gọn lại một góc trong thang máy cạnh Crea, anh tiếp tục.

"Lời đồn gì đó ấy. Người ta bảo nếu gấp đủ một nghìn con hạc hoặc một nghìn ngôi sao rồi ước một điều thì điều ước sẽ thành sự thật. Cậu có biết không?"




mèo méo meo
 

Kals

Member




7fSP77l.png
Shaun the sheep

Glenn




Thời gian: 2050 - Pre TW
Địa điểm: Montmartre, Paris

Fun game, drunk game


Glenn đứng nướng thịt, vừa gắp miếng thịt lật lên vừa vui vẻ suy nghĩ lát nữa nên uống rượu gì mới hợp. Nhiều loại thịt, mỗi loại hợp một vị rượu, chẳng nhẽ uống tổng hợp? Nghe lên thì cũng không tệ, tửu lượng anh cũng không lo, chỉ lo cái dạ dày thôi. Ẩm thực là một môn nghệ thuật, đồng thời cũng là môn khoa học, ăn uống không cẩn thận có ngày trúng độc vong như thường.

Anh còn quý mạng lắm, hay là chỉ ăn thịt và uống rượu suông thôi? Nhiều loại thịt một loại rượu chắc không sao?

Có lẽ vì Glenn thả hồn suy ngẫm về vấn đề khoa học này quá lâu, dẫn tới thịt trên vỉ nướng hơi chín quá, đã không còn rare nữa mà chuyển dần sang chín rồi, ngửi mùi là có thể phân biệt. Crea từ bên trong nhà gọi ra, có vẻ concern với sự mất tập trung của anh. Đáp lại, Glenn chỉ lắc đầu, cười bảo không sao, trong lòng quyết định lát uống rượu tiếp, anh thấy chai Chateaux để trên tủ có niên đại ổn lắm rồi.

Một mẻ thịt nướng nữa lại mang vào, Glenn chọn chỗ thịt còn lại mang ra, cũng nhìn qua mấy loại sauce cậu trai kia xếp sang một bên sẵn. Thoáng nhìn qua thì tất thảy đều có vẻ bình thường, ít ra cũng không có gì quá "độc đáo", xem ra trụ cột ẩm thực Pháp của cậu trai vẫn tin được. Đương định quay ra ngoài thì nghe loáng thoáng tiếng nói, Crea hình như cũng xong với lò nấm của mình rồi?

"... Tôi, lấy thịt cho Glenn nhé?"

Bản thân vốn định nướng xong rồi sẽ tự xử lý, nhưng nếu có người sẵn sàng chuẩn bị cho mình thì anh cũng không từ chối. Glenn đồng ý, còn bổ sung.

"Medium rare được rồi, cậu chọn một loại sauce đổ thẳng lên thịt giùm tôi nhé. Cũng nhớ đừng quên phần của cậu."

Tiếng cười từ ban công truyền vào. Dipping sauce cũng được đó nhưng thịt ngấm sauce mới là chân ái.




mèo méo meo
 

Kolulu

Member




Rosemond


Glenn




Thời gian: Năm 2050
Địa điểm: Champs-Élysées


Với Rosemond thì việc đi xem phim cũng được tính là một chuyện nên làm hai người trở lên, dù đi một mình cũng không sao cả. Một chút tự do và thời gian cho bản thân, đại loại thế.

“Xem phim? Được, nhưng mà em… không biết có những phim nào đang chiếu ở rạp cả. Lát nữa chúng ta cùng đi xem nhé.”

Cũng đã khá lâu rồi cô không xem phim cùng người khác nữa, cũng không cứ gì phải là rạp phim, có thể là một phòng xem phim hd nào đó, cùng xem lại những phim cũ, cũng rất thú vị.

Dù cái mệnh đề "em mặc gì cũng đẹp" được lặp đi lặp lại đó khiến cô cảm thấy có thể mình nên đăng kí thi hoa hậu thử xem? Haha, dù sao thời nay hoa hậu cũng là cái gì đó thương mại quá rồi, cô nghĩ mình nên xem xét đến vtuber hoặc cái gì đó tương tự thế.

"Cũng đúng nhỉ, quan trọng nhất là mong muốn của bản thân..."

Khi nói ra câu đó, cô có hơi nhỏ giọng xuống một chút. Rồi chúng ta sẽ thực sự được làm nhiều thứ mà bản thân mong muốn khi lớn lên, cô từng nghe nói vậy.

Nhưng có lẽ, còn phải xem đã.

"Vậy được, Glenn cũng vào cửa hàng, đợi em một chút. Em cũng không có thói quen thử đồ lâu."

Tiếng lanh canh của cửa kính vang lên, kể ra ở Paris theo đuổi trường phái thanh lịch là một lựa chọn tốt. Vốn Rosemond không có vấn đề với các trang phục màu sáng hay tối, cô chỉ hơi... căng thẳng với những người đàn ông xung quanh mình.

Nỗ lực học tập và chăm sóc bản thân khiến cô nhanh chóng vượt ra khỏi điều đó, nhưng thi thoảng nó vẫn... trục trặc.

Cô bước ra khỏi phòng thử đồ, người ở ngoài đó là Glenn, không phải anh trai, cũng không phải bố. Ừ, một người xa lạ mà cô mới quen được trong một quán cà phê không tên, nhưng có lẽ vì thế mà cô không cảm thấy sự căng thẳng bình thường vẫn vây lấy mình.

Rosemond bước ra với bộ trang phục mà cô đã chọn, cùng chiếc áo khoác của Glenn trên tay, mái tóc cũng được vén gọn qua một bên, dù lát nữa có lẽ nó sẽ lại xõa ra một cách lười nhác. [*]

"E hèm, em sẽ không hỏi là, trông em thế nào, vì chắc anh sẽ lại Em mặc gì cũng đẹp. Thay vào đó thì..."

Cô cầm chiếc áo khoác tới chỗ Glenn, rồi khoác nó lại cho anh. Tất nhiên may mắn là với giày cao gót của cô thì khoảng cách chiều cao của họ cũng tạm gọi là không quá cách biệt.

"Cảm ơn... ừm, áo của Glenn giống như nắng Paris vậy."

It melts our feeling, little by little. Vì thế mà những viên gạch trên vỉa hè họ bước qua cũng trở nên thú vị.

Rosemond cũng nhanh chóng thanh toán bộ trang phục, cả-bộ, cô đương nhiên thích ngắm vẻ bề ngoài của mình hợp với nơi mình đang ở, cũng hợp với người bên cạnh mình. Vốn trước giờ cô mua sắm rất nhanh chóng, và cũng một phần là gặp được một người nào đó không hề có sự chuẩn bị nào, cô không muốn lãng phí thời gian có thể cùng người đó làm những thứ khác. Vui vẻ hơn.

"Glenn thường thích xem thể loại phim nào? Anh có nghĩ chúng ta nên đi ăn trước không?"

@Kals [1][2][3][4][5][6][7][8][9][10][11][12]



mèo méo meo
 
Top