Thời gian: Năm 2050
Địa điểm: Champs-Élysées
Với Rosemond thì việc đi xem phim cũng được tính là một chuyện nên làm hai người trở lên, dù đi một mình cũng không sao cả. Một chút tự do và thời gian cho bản thân, đại loại thế.
“Xem phim? Được, nhưng mà em… không biết có những phim nào đang chiếu ở rạp cả. Lát nữa chúng ta cùng đi xem nhé.”
Cũng đã khá lâu rồi cô không xem phim cùng người khác nữa, cũng không cứ gì phải là rạp phim, có thể là một phòng xem phim hd nào đó, cùng xem lại những phim cũ, cũng rất thú vị.
Dù cái mệnh đề "em mặc gì cũng đẹp" được lặp đi lặp lại đó khiến cô cảm thấy có thể mình nên đăng kí thi hoa hậu thử xem? Haha, dù sao thời nay hoa hậu cũng là cái gì đó thương mại quá rồi, cô nghĩ mình nên xem xét đến vtuber hoặc cái gì đó tương tự thế.
"Cũng đúng nhỉ, quan trọng nhất là mong muốn của bản thân..."
Khi nói ra câu đó, cô có hơi nhỏ giọng xuống một chút. Rồi chúng ta sẽ thực sự được làm nhiều thứ mà bản thân mong muốn khi lớn lên, cô từng nghe nói vậy.
Nhưng có lẽ, còn phải xem đã.
"Vậy được, Glenn cũng vào cửa hàng, đợi em một chút. Em cũng không có thói quen thử đồ lâu."
Tiếng lanh canh của cửa kính vang lên, kể ra ở Paris theo đuổi trường phái thanh lịch là một lựa chọn tốt. Vốn Rosemond không có vấn đề với các trang phục màu sáng hay tối, cô chỉ hơi... căng thẳng với những người đàn ông xung quanh mình.
Nỗ lực học tập và chăm sóc bản thân khiến cô nhanh chóng vượt ra khỏi điều đó, nhưng thi thoảng nó vẫn... trục trặc.
Cô bước ra khỏi phòng thử đồ, người ở ngoài đó là Glenn, không phải anh trai, cũng không phải bố. Ừ, một người xa lạ mà cô mới quen được trong một quán cà phê không tên, nhưng có lẽ vì thế mà cô không cảm thấy sự căng thẳng bình thường vẫn vây lấy mình.
Rosemond bước ra với bộ trang phục mà cô đã chọn, cùng chiếc áo khoác của Glenn trên tay, mái tóc cũng được vén gọn qua một bên, dù lát nữa có lẽ nó sẽ lại xõa ra một cách lười nhác.
[*]
"E hèm, em sẽ không hỏi là, trông em thế nào, vì chắc anh sẽ lại
Em mặc gì cũng đẹp. Thay vào đó thì..."
Cô cầm chiếc áo khoác tới chỗ Glenn, rồi khoác nó lại cho anh. Tất nhiên may mắn là với giày cao gót của cô thì khoảng cách chiều cao của họ cũng tạm gọi là không quá cách biệt.
"Cảm ơn... ừm, áo của Glenn giống như nắng Paris vậy."
It melts our feeling, little by little. Vì thế mà những viên gạch trên vỉa hè họ bước qua cũng trở nên thú vị.
Rosemond cũng nhanh chóng thanh toán bộ trang phục, cả-bộ, cô đương nhiên thích ngắm vẻ bề ngoài của mình hợp với nơi mình đang ở, cũng hợp với người bên cạnh mình. Vốn trước giờ cô mua sắm rất nhanh chóng, và cũng một phần là gặp được một người nào đó không hề có sự chuẩn bị nào, cô không muốn lãng phí thời gian có thể cùng người đó làm những thứ khác. Vui vẻ hơn.
"Glenn thường thích xem thể loại phim nào? Anh có nghĩ chúng ta nên đi ăn trước không?"
@Kals [1][2][3][4][5]
[6][7][8][9][10][11][12]