Thời gian: Tabanacostarica event
Địa điểm: Cầu ô thước
When the sky is clear
37 nhận member address từ đối phương, đồng thời cũng chia cho cô member address của mình. Từ giờ trở đi họ có thể liên lạc với nhau bất cứ khi nào muốn, ít nhất là trong The World.
Như lời đã nói, anh nhanh chóng gửi hình cho cô, kèm theo một icon lấp lánh nho nhỏ. Anh nghĩ icon đó hợp lý, bởi người trong hình lung linh như tranh. 37 cũng để ý tên của đối phương, Carneliane. Anh nên gọi cô thế nào nhỉ? À đúng rồi, còn cả ID của anh nữa...
"ID là tôi đặt bừa, em cứ gọi tôi là 37 được rồi, như vậy thuận tiện hơn. Tôi gọi em là Liane, có được không?"
37 nói, đề phòng sau này mỗi lần trò chuyện cô đều phải đọc cả ID anh lên. Hai số đầu được rồi, anh ngờ rằng game này có lẽ chẳng ai lấy tên na ná vậy được.
Vì sẽ bị bug sml. Vả lại, cũng chỉ có hai người bọn họ ở đây.
Anh lắng nghe Liane kể về trải nghiệm lễ hội của cô gái, cũng phì cười khi nghe tới đoạn hai đồng đội của cô gái chặt tre nhọ ra sao. Cuộc sống mà, anh luôn tin sống phải có thăng trầm đầy đủ, nhưng có vẻ như hai người bạn kia của cô gái thăng thì ít mà trầm hơi nhiều, cuối cùng trầm triệt để xuống đáy sông.
Nghiệp. A di đà phật, anh theo đạo Thiên Chúa.
Khi Liane hỏi về lễ hội của anh, 37 nghĩ một hồi, trả lời.
"Tôi ghép đội với hai người bạn, đều là người quen từ ngoài đời. Không hẹn nhau chơi chung nhưng cuối cùng cũng gặp trong game. Bọn tôi đi ba người, vừa đi vừa chia việc làm. Mọi chuyện khá ổn cho tới khi tôi và một đồng đội khác bị rắn cắn, và, ờm..."
Đoạn sau đó là cả tấn bi kịch. 37 buồn cười nhưng phải giữ mặt mũi cho đồng đội, nên anh không cười, chỉ trần thuật lại sự thật. Về cơ bản thì ấy cũng là cái kết không tránh khỏi. Anh không kể chuyện sau đó đồng đội anh ngồi chơi với đom đóm ra sao, hay đột nhiên lật mặt bản thân là người quen ngoài đời thế nào. Đấy là chuyện của họ, chuyện khác. Còn về cơ bản, trải nghiệm Tanabata của anh chỉ có một kết luận, đó là hài hước, bi kịch. Gọi là bi hài. Không sóng gió như Liane, chỉ bi hài thôi.
Thành thật mà nói, đây là lần đầu 37 tham gia sự kiện dạng như thế này. Lần đầu chơi game online, lần đầu lễ hội trong đó. Anh không biết mọi người khác khi tham gia sự kiện thì kỳ vọng gì, cũng không rõ Tanabata của The World có đáp ứng được hay không. Nhưng nếu hỏi anh rằng anh cảm thấy ra sao về lễ hội này, anh mong muốn gì, có lẽ câu trả lời của 37 sẽ là...
Cảnh đẹp ý vui. Đông đúc nhộn nhịp. Kẻ vốn đứng ngoài nhìn đột nhiên chụp một bức ảnh, sau đó cũng phát hiện bản thân trở thành một phần của quang cảnh. Có gì để phàn nàn? Vậy là được rồi, đủ rồi. Anh cảm thấy như vậy là được rồi. Câu nói ngập ngừng của Liane làm 37 nghĩ hồi lâu, cuối cùng, anh nói.
"Có lẽ. Tôi đã gặp được người mình cần rồi."
Anh cười nhìn cô, cũng hỏi lại.
"Vậy còn em thì sao?"
Orihime tìm được Hikoboshi của mình trong lễ Thất tịch. Liane đang tìm ai, hay nói, đang chờ ai?