Ω Milky Way River

samir

Active member


Samir S. Stanley

Crea


Milky Way River | 2050

OqmXdrM.png
"Thì dĩ nhiên là nóng rồi, nhưng mà công việc thì họ sẽ phải thích nghi dần thôi. Giống như cậu chơi một màn game rất khó, nhưng chơi nhiều cậu cũng sẽ quen với nó và vượt qua."

Là đầu bếp cũng không dễ dàng gì, anh hiểu điều đó. Đầu bếp nói chung và người đứng bếp teppan nói riêng, đều phải chịu một lượng nhiệt lớn từ bếp toả ra. Và hơn nữa họ đang ăn bếp ngoài trời vào tháng nóng nhất năm, chứ không được ở trong nhà hàng có điều hoà và quạt hút công suất lớn. Nhưng tất cả những điều đó cũng thích nghi dần theo thời gian thôi.

Nhìn cách cậu ta tách đôi đũa, và cầm đũa, thì anh mới nhớ ra ở phương tây không quen dùng đũa. Họ chỉ dùng dao, nĩa và thìa.

"Không phải cầm như vậy đâu" Anh nắm lấy tay cậu bé rồi chỉnh lại cho đúng "Phải để một chiếc kẹp ở ngón giữa, ngón áp út và hốc tay như thế này, một chiếc sẽ đặt như lúc cậu cầm bút ấy. Chiếc bên dưới hầu như sẽ cố định và di chuyển chiếc bên trên như một cái kẹp để gắp thức ăn. Lúc đầu có lẽ sẽ hơi ngượng tay một xíu, nhưng dần dần sẽ quen thôi."

"Cái này, ngon quá. Nóng. Ừm, nhưng mà, ngon. Có thể, gọi thêm món khác không?"

"Nobody gets upset when eating good food. If you're mad, eat something delicious." Đó là những gì anh học được, và anh hoàn toàn tin tưởng vào điều đó. Cậu bé hờn dỗi lúc nãy giờ đã vui vẻ ăn hộp mì ngon lành, và trong đôi mắt cậu không giấu đi sự hào hứng khi được thưởng thức tiếp những món khác nữa.

"Còn món bánh xèo đó. Cậu muốn ăn vị gì? Kimchi, pho mai, hành, hải sản, bò, lợn?"

@Crea

 

Crea

Active member



Milky Way River. Tanabata Event
"It takes two to make a crowd."



"Làm đầu bếp, cũng, phải thật giỏi. Nhỉ?"

Crea nói. Một câu nói hơi mơ hồ, nhưng có lẽ là vì cậu ta cũng không cần Samir nghe thấy. Chẳng qua chỉ là cảm thán vu vơ, nghề nào mà chẳng có khó khăn, mỗi tội chịu nóng, rèn luyện khả năng đứng trước đám đông, vân vân mây mây như thế... khiến cậu trai thật khâm phục những người có thể thoải mái đứng trước hàng chục, hàng trăm người để biểu diễn thế này. Kiểu như thế.

Đương nhiên con người ta luôn có một loại phản xạ, cảm thấy người làm được những thứ bản thân không thể làm là siêu giỏi siêu tuyệt vời, Crea cũng như thế mà thôi. Cậu ta không biết nói chuyện trước đám đông, nếu làm thuyết trình thì thiếu niên tóc đen chắc chắn sẽ là dạng làm từ A đến Z cho cả team rồi ai muốn thuyết trình cứ làm, đó không phải việc của cậu.

À, hình như hơi lạc đề rồi.

"Hừm... Samir, dùng thứ này. Quen rồi sao? Anh là, người Á?"

Nghe bảo người Á dùng đũa nhiều. Crea nhíu mày nhìn đôi đũa trên tay mình, trong một thoáng có xung động nắm chặt cả hai cây rồi dùng nó như một cái xiên khổng lồ thay vì chật vật sử dụng. Mỗi tội còn có người bên cạnh, cậu không dám làm thế, vậy nên cũng chật vật tìm cách dùng đũa cho đúng. Chẳng qua là...

Cạch một tiếng, đôi đũa trên tay cậu trai rơi xuống đất. Crea nhìn chằm chằm vào món đồ gỗ đang lăn trên nền Field Area kia, xong thở dài mà quay vào trong xin một đôi khác.

"Tôi mà đến, mấy nhà hàng Á, là sẽ dùng nĩa. Và muỗng. Chứ không, thử thách bản thân như thế, này đâu."

Lần này cậu ta tách đũa trông đỡ hơn lần trước một chút, ít ra không còn méo mó tám phương bốn hướng nữa...

"Kimchi, hành, phô mai... Hải sản, cũng được. Có nhân, thập cẩm không? Cái nào, vừa có rau, bắp cải. Vừa có, hành ấy? Nhiều rau, có hành. Là tốt."

Thiếu niên vừa chật vật xiên mì vừa nói, vẻ hờn dỗi với đôi đũa vẫn chưa phai khỏi mặt cậu ta, nhưng lúc lướt qua thực đơn thì có hơi dịu lại một chút. Hẳn là đồ ăn có tác dụng an ủi tâm hồn thật...



@samir
 
Last edited:

Mực

Active member


Ilyninsky

Arcane


Δ Milky Way River | 2050


Những lời Arcane nói, từng chút những tâm tư một đều truyền đến Ilyninsky. Cô rất muốn nói xin lỗi vì đã để cậu nhìn thấy bộ dạng này, đã để cậu khó xử như thế... Nhưng suy nghĩ đó cứ dừng lại trước khi kịp chuyển thành câu chữ. Có lẽ bởi vì đó là cậu, vô thức một phần nào trong cô gái nhỏ cảm thấy vô cùng an tâm.

"Vậy... Arcane có thể ngồi cạnh tôi một chút không?"

Ilyninsky mỉm cười, kéo tà áo qua một bên rồi nhích người sang chút, chừa đủ chỗ cho hai người ngồi trên bệ đá. Không quá gần cũng không quá xa, là khoảng cách mà những câu từ nói ra, dù ở thanh âm nào cũng sẽ dễ chịu với người kia. Với Ilyninsky, cảm xúc của cô diễn tả thế nào cũng không thể dùng ngôn từ mà nói được, chỉ có lẽ cùng ngồi lại cảm nhận, một khoảng lặng yên bình. Tóc trắng ngước nhìn lên bầu trời, mi mắt hơi khép lại, cứ thế thả hồn im lặng đi một chút.

...

.....

"Haaaa.................."

Cô gái nhỏ bất chợt hít một hơi sâu rồi thở dài ra thành tiếng, như thể bao tâm tư suy nghĩ vừa nãy cũng cứ thế cho trôi tuột đi. Những lúc thế này, cần phải phấn chấn lên và lấy lại vẻ thường ngày thì hơn. Đưa tay vén lại phần tóc mái rũ xuống hời hợt, Ilyninsky cất tiếng, dù không biết đối phương có còn ngồi bên cạnh hay không.

"... Cậu có muốn đi ăn kẹo bông gòn không?"



 

Kals

Member




FcMTLby.jpg
Samir

vV2Rtkg.jpg
37.2°C




Thời gian: 2050 post event Tanabata
Địa điểm: Milky Way River

Alliance.


"Anh vẫn nhớ sao? Uh đúng rồi, quê gốc của tôi ở Nhật. Qua bên đó đi, tôi sẽ giới thiệu cho anh vài món đặc trưng."

Nhớ thông tin khách hàng có khó không? Không khó. Làm sale kiếm tiền mà nhớ nhầm nguồn thu nhập của mình thì chỉ có chết đói. Thói quen công việc ăn vào cuộc sống, tới mức khi làm quen người mới thì cũng tiện thể ghi nhớ mọi thứ cần thiết, bất kể người ta có mối quan hệ ra sao. Có câu nói, thế nào nhỉ, ai rồi cũng là khách hàng tiềm năng phải không?

"Nhớ chứ, tên của anh cũng đặc biệt. Vốn cũng định nhờ anh giới thiệu về ẩm thực chỗ này, giờ anh nói đúng ý tôi luôn rồi, may quá."

37 đi theo Samir dọc theo đường ven bờ sông, hướng về phía chuỗi hàng ăn vặt. Đâu đó trên đường đi, đối phương chỉ về phía đền với cơ số cây trúc và thẻ bùa, nói về lý do và hoạt động cầu nguyện của lễ hội. Cái này, nhớ không nhầm từ khi bắt đầu vào field ở đây, ai cũng ùa tới làm. Không biết gì cũng làm. 37 cười bảo.

"Viết rồi, tôi viết đủ cả bốn điều, treo bừa lên cao. Bên dưới nhiều người treo quá, nhìn cành trúc cong vút thấy phát khổ. Thẻ ước nguyện của Tanabata không ghi tên, ai cũng không biết là điều ước của ai, khá thú vị. Có điều ước nguyện nhiều như vậy, tôi không nghĩ tất cả đều thành hiện thực. Anh thấy sao?"

Vừa nói chuyện vừa đi, 37 dứt lời thì họ cũng ở cạnh một quầy đồ ăn nhanh. Takoyaki. Món này anh biết. Anh chỉ vào quầy nói với người bên cạnh.

"Món này tôi biết, một trong vài món Nhật mà tôi biết, Takoyaki. Trước đây tôi có ăn thử rồi, cũng khá lâu trước đây, không rõ mùi vị nữa chỉ nhớ nó cũng không tệ. Không biết đồ ăn trong The World có giống thực tế không hay vẫn có khác biệt."

37 chọn vài viên, lại hỏi.

"Anh có dị ứng gì không? Trong này chỉ là trò chơi thôi, nhưng tôi không chắc có ảnh hưởng tới thần kinh hay không nên hỏi trước cho chắc. Nếu được thì anh ăn thử đi rồi nói xem món ăn trong này có giống ngoài kia hay không."

37 cũng ăn, chỉ để thử xem cảm giác ngon miệng trước đây của anh là thật, hay chẳng qua chỉ là một ký ức đẹp được tinh thần tô vẽ thêm.


mèo méo meo
 

samir

Active member


Samir S. Stanley

Crea


Milky Way River | 2050

OqmXdrM.png
"Hừm... Samir, dùng thứ này. Quen rồi sao? Anh là, người Á?"

Cũng là lần thứ n được hỏi câu này, nhưng lần này trong một tâm thế khác. Bình thường anh mang hình dáng, họ tên và dòng máu của người châu Á đặc trưng. Ai ai gặp cũng hầu như sẽ hỏi câu này. Nhưng lần này, anh đang trong thế giới ảo, và hình hài này cũng không còn nét gì đặc trưng của Châu Á rồi. Cũng hơi khựng lại một chút rồi mới trả lời Crea:

"À phải, tôi cũng đã từng có thời gian tiếp xúc và làm quen với nền văn hoá châu Á nên cũng quen trong việc dùng đũa ấy mà. Hồi đầu học cách dùng đũa tôi cũng y như cậu. Dùng nó để chọc và gẩy thức ăn vào miệng. Ngày đó tôi bị ông nội nói quá trời vì vụ đó. "

Anh nhớ là ngày xưa ông còn tách ra rồi xoa xoa nó vào nhau, cũng chẳng biết để làm cái gì mà cũng chỉ bắt chước theo thôi. Tới giờ thói quen đó vẫn vậy, và vẫn chẳng biết để làm cái gì luôn. Cầm ở 2/3 chiếc đũa, tách nó ra một cách nhẹ nhàng rồi xoa xoa nó lại với nhau tạo thành tiếng nghe khá vui tai.

Chưa hết suất mì nhưng cậu nhỏ đã đòi ăn thêm bánh, mà còn là bánh nhiều rau nhiều hành. Sở thích cũng dị ta. Bình thường thì người ta sẽ chuộng thịt hơn. Hoặc có thể cậu ta thích ăn chay, dù vẫn ăn được thịt. Vì anh vẫn nhớ cái ngày cậu rủ anh đến party thác loạn ở Paris, thì cậu ta vẫn ăn thịt nướng uống rượu cũng mọi người, nhưng ăn không nhiều cho lắm.

"Chắc nên order luôn, trong lúc ăn xong mì thì họ cũng sẽ làm xong món kia." Anh nghĩ vậy nên lại chen vào đặt hàng. Chủ yếu là cũng khá nhiều người mua nên đằng nào cũng phải đợi thì mới đến lượt mình.

Chờ đợi trong mòn mỏi, cho dù trong game nhưng cũng phải mất 10 phút mới tới lượt của họ. Nhận trên tay cái bánh nóng hổi, thơm phức, dù vừa ăn xong hộp mì kia nhưng họ không có cảm giác no, cho nên nước miếng vẫn chứ chảy ra khi mùi hương của món mới xâm nhập vào khoang mũi. Bánh hành, và đúng với tên gọi của nó, một bát hành topping trên bề mặt chiếc bánh. Dù không phải kì thị hay ghét hành nhưng nhiều đến thế này thì anh cũng hơi ngán. Nhưng người bạn đồng hành của anh có vẻ lại rất thích, nên anh sẽ nhường phần lớn lớp hành cho người kia.

J3vs5jM.jpg
@Crea

 

xXTalilaXx

Member


Địa điểm: Milky Way River
Thời gian:
Event Tanabata
[2] [4] [6]

"Mà Talila có định tham gia trò chơi không?"

Talila nhìn ra nơi đám đông đang gào thét bên cạnh mấy con thuyền trên sông.

"Ừm... Trò đó hả..."

Cô ngập ngừng đáp lại, suy nghĩ đắn đo thật lâu. Nhìn có vẻ khá chông gai... Mà bản thân Talila thì khá là chắc kèo mình chưa thân đủ bạn trong này để tự lập thành một party.

"Không có ai tôi muốn gặp bên kia sông cả." Cô nhún vai. "Không phải họ đều ở bên này rồi sao? Sang bên kia cũng chỉ là những người sắp sửa lên thuyền ở bờ bên này thôi mà - nếu tôi muốn gặp, thì đã gặp luôn ở bờ bên này rồi, sao lại phải cất công sang tới tận bên kia như thế?"

Talila chỉ ra sự vô lý mình thấy khi quan sát trò chơi này.

"Arcane thì sao? Có ai cậu muốn gặp không? Cậu đã chơi thử trò đó chưa?"

Cô nghiêng đầu hỏi. Nhìn Arcane ngồi một mình ở đây, chắc là nếu đi rồi thì đã không gặp được người mà mình muốn gặp rồi đi?

Arcane unlock rank 2 với Talila.


 

xXTalilaXx

Member


Địa điểm: Milky Way River
Thời gian:
Event Tanabata

[2] [4] [6] [8] [10] [12] [14] [16]



Talila nhắn tin nick discord của mình cho Crea.

"Cứ nhắn thoải mái nhé, lúc nào tôi mà online, thì sẽ rep cậu."

"Tôi thì, chưa gặp PK-er. Nhưng nếu Talila cần thì, ừm, tránh Guild Kestrel, và mấy cái Guild như... Falcon, Osprey. Bọn họ, thích PK, với vờ giúp đỡ newbie lắm."


Ồ... Mấy tên guild này, đều là lần đầu Talila nghe tới. Cô không có ý định tham gia guild nào, trừ khi ai đó thân cận lập ra một cái guild nhỏ nhỏ, không hiếu chiến, không luật lệ, chỉ là một nhóm nhỏ bạn bè chơi với nhau thì được.

"Talila. Muốn sang lễ hội, chơi không? Hoặc là, mua đồ ăn, gì đó?"

Talila đưa mắt sang phía hàng đồ ăn. Lúc đi bộ tới đây, cô cũng có để ý thấy nhiều món người người cầm trên tay hấp dẫn lắm.

"Cậu đã ăn thử món táo bọc caramel bao giờ chưa?" Talila hào hứng hỏi. "Chúng ta tìm một hàng nào đó, mua thử món này ăn đi?"


 

Crea

Active member



Milky Way River. Tanabata Event
"It takes two to make a crowd."



"Nghe bảo. Dùng đũa, cũng là một loại. Nghệ thuật. Samir, cũng giỏi ghê."

Crea nói trong lúc vẫn đang chật vật với đôi đũa trên tay mình. Cậu ta từng ăn qua đồ ăn châu Á rồi, thế nhưng ăn với dùng đũa là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Mấy thứ đó Crea có thể dùng nĩa để xiên, nhưng lúc này thì không dùng được, thế là bao nhiêu sự bất lực cũng hiện rõ trên mặt.

Sau đó cậu cạch cạch thêm vài tiếng nhưng mì thì vẫn trượt dài khỏi đũa, thế là bèn cau mày không ngớt. Tốn thêm mấy mươi giây nữa thì cậu ta quyết định chuyển sang quấn mình thành một khối cầu quanh đôi đũa rồi đưa lên miệng gặm từ từ. Nhìn có hơi quái dị nhưng thôi ít ra ăn được, thế là ổn với Crea rồi.

"... Tư thế cầm đũa, món nào cũng sẽ như, nhau. Hay là, mỗi món cầm, một kiểu?"

Nếu như mỗi món ăn có tư thế cầm đũa riêng thì cậu nghĩ mình sẽ chẳng bao giờ ăn mấy thứ cần đũa nữa đâu, chắc thế. Crea vừa lẩm bẩm vừa gặm hết hộp mì, dù có hơi chật vật nhưng cuối cùng vẫn cảm thấy nó ngon, thế là ổn rồi.

Vừa xong thì cái bánh hành cũng tới tay. Cậu trai nhỏ nhìn qua, một giây sau mắt bèn sáng rỡ.

"Cái này, ăn làm sao. Đây? Cứ ăn từ trên, xuống, là được?"

Nghe y như bảo tôi ăn hết hành trước được không vậy.



@samir
 

Crea

Active member



Milky Way River. Tanabata Event
"One foot in the river."



"Được. Tí nữa logout, tôi sẽ nhắn ngay."

Crea hơi cười rồi đáp, mở bảng tin nhắn của mình lên nhìn sơ rồi ghi nhớ nick discord của Talila trong đầu. Lúc logout phải nhớ gửi link cái game này kèm cả video hướng dẫn hay gì đó cho cô gái nữa, à nếu được thì có khi cậu gửi cả ứng dụng nuôi vịt và lai giống vịt luôn, đằng nào cũng có họ hàng với ngỗng-

Mà thôi, hơi lạc đề rồi. Khụ khụ.

"Táo bọc caramel? Nguyên một trái, sao? Chưa ăn, bao giờ cả."

Talila hào hứng hỏi, Crea cũng tò mò đáp lại rất nhanh. Cậu chưa thử qua thứ đó bao giờ, nhưng thiết nghĩ không phải một trái táo lớn lắm hả, cả trái bọc đường như thế thì ăn làm sao. Càng nghĩ càng thấy thú vị, vậy nên cậu cũng bước nhanh hơn một chút, mấy ngón tay chạm vào ống tay áo của cô bạn để kéo cô đi theo.

"Ở đây, nhiều thứ quá. Có cả, quầy trò chơi. Nữa này. Talila, chốc nữa, thử bắn súng, không?"

Crea chỉ sang mấy quầy trò chơi lễ hội trên đường đi của họ, cảm thấy chỗ này vừa đẩy đủ lại hay ho, quả thực thú vị vô cùng.



@xXTalilaXx
 
Last edited:

xXTalilaXx

Member


Địa điểm: Milky Way River
Thời gian:
Event Tanabata

[2] [4] [6] [8] [10] [12] [14] [16] [18]




"Đúng vậy, táo bọc caramel. Nhìn ngon lắm."

Talila gật đầu, đi theo sau Crea.

"Trò bắn súng à, cũng được đấy. Lâu lắm rồi tôi chưa chơi lại mấy trò liên quan đến ngắm súng để bắn, không biết khả năng bắn tỉa tệ đến thế nào rồi nữa."

Trước khi cả hai ghé qua quầy bắn súng, Talila mua hai que kẹo táo to mọng, phủ caramel vàng đượm. Nhìn thôi cũng có thể cảm nhận được mùi vị caramel rồi.

Cô lấy một que phủ các loại hạt lên trên cùng làm topping, rồi quay sang hỏi người kia.

"Cậu có bị dị ứng với lạc, hay với gì không? Trong game thì chắc không sao ha? Có thể lấy socola vụn làm topping, hoặc mấy đám hạt nghiền như của mình, hoặc nhúng vào mấy cái sprinkle khác. Ăn không cũng ngon lắm."


 

Crea

Active member



Milky Way River. Tanabata Event
"One foot in the river."



"Nghe bảo, ở The World. Cũng có Field bãi biển. Nếu muốn, tập tay nghề. Tôi nghĩ có thể, ra đó. Chơi mấy trò, như bắn súng."

Bắn súng nước, ý Crea là như thế. Nhưng riêng về phần này thì cậu không nói ra. Thiếu nam tóc đen thì thường ít chơi mấy game có yếu tố bắn tỉa, trừ những game như kiểu game bắn vịt. Vậy nhưng cậu ta khá tự tin vào tay nghề của mình, trông bộ dạng tự tin giống như là sắp ẵm cả gian hàng về hay gì ấy.

Trước khi đi bắn súng thì bọn họ có mua táo caramel. Kẹo táo to mọng, và khi bảo là kẹo táo thì thực sự là nguyên một trái táo... Crea nhìn trái táo bọc trong caramel với ánh mắt sáng lấp lánh, xong nghe Talila nói có thể nhúng vào mấy loại khác làm topping thì bèn nhanh tay lướt một vòng, kết quả ra được một que kẹo phủ đậu phộng nghiền kèm cốm kèm kissy bên ngoài, nhìn như có thể tiễn bạn vào bệnh viện cấp cứu vì sốc đường chỉ với một miếng vậy.

"Đồ ăn không thích, thì có. Nhưng dị ứng thì không. Cái này, thật sự tuyệt quá!! Giống như là, fondue vậy. Phủ lên bao nhiêu, thứ. Cũng được sao?"

Cậu hồ hởi nói, nhìn bộ dạng như sắp một phát ăn hết que kẹo vậy.

"Talila, thích món ngọt gì? Cái này, trông hay quá đi thôi."



@xXTalilaXx
 

Kals

Member




qY7pWtX.png
Crea

vV2Rtkg.jpg
Glenn




Thời gian: 2050 post event Tanabata
Địa điểm: Milky Way River

Making a wish.


"Ừm. Trùng với Thất Tịch. Cũng, đặc biệt nhỉ?"

37 nghiêng đầu nhìn Crea, cười không nói gì. Cậu hiểu thế cũng không sai, nghĩ như vậy cũng được. Anh không đính chính gì thêm, chẳng qua khi thấy cậu níu tay mình có chút chật vật thì bỏ tay xuống, tiện nắm tay cậu kéo đi.

"Tôi cũng từng ăn rồi, chỉ là không rõ đồ ăn ngoài so với The World ra sao. Trước đây từng ăn takoyaki, cũng có ăn sushi, còn... dorayaki, loại bánh ngọt nhân đậu đỏ ấy. Hầu hết là đồ order, người thân mua về rồi cùng ăn."

Anh nhìn quanh, hầu hết những thứ anh ăn có lẽ không có ở đây. Takoyaki... may ra, còn sushi... anh không chắc nữa. Người Nhật ăn sushi trong thất tịch không?

"Cậu thế nào? Từng thử những món gì rồi?"

Anh quay sang hỏi Crea.

@Crea



mèo méo meo
 

Crea

Active member



Milky Way River. Tanabata Event
"Wishes."



"Gia đình 37, có vẻ náo nhiệt. Đông người không?"

Crea nghe người bên cạnh mình đọc tên mấy món ăn, cũng nhẩm đếm qua những thứ cậu biết và những thứ không biết, cuối cùng là tiện miệng hỏi một câu như thế. Gọi đồ ăn bên ngoài về ăn chung thì nhà cậu cũng có làm, thực ra đúng hơn thì đó là đồ ăn Crea gọi để cậu ăn thôi, nào ngờ mỗi lần định mua thì hai đứa em cậu lại như đánh hơi được mùi mà lao vào, thế là lần nào cũng phải đặt thêm mấy phần...

"Tôi thì, hồi trước toàn là. Gọi đồ ăn, xong người thân đe dọa. Nên phải, gọi thêm mấy phần."

Đe dọa. Crea lúc nói câu này còn trưng ra bộ mặt có hơi bất lực. Hồi còn ở Anh thì không chỉ có người thân đe dọa đâu, còn có cả hàng xóm nữa. Nhưng đó là câu chuyện của một ngày khác, không phải ở đây.

"Đồ ăn Nhật Bản thì... Ừm..."

Người bên cạnh hỏi, cậu thì trầm ngâm.

"Sushi. Bánh, bạch tuộc. Bánh ngọt, hai miếng, ở giữa, có nhân kem. Bánh hình cá... Bánh, gì đó, làm bằng bắp cải. Ừm..."

Crea tỏ vẻ khó xử. Có vẻ cậu ta ăn qua cũng vài thứ rồi, mỗi tội hoàn toàn mù tịt về tên gọi. Thế nên lúc này đây chỉ có thể bối rối đọc lại mô tả mấy thứ mình biết, cũng tranh thủ nhìn tới lui xem ở đâu có bán mấy thứ cậu vừa kể không để còn tiện đọc tên...

"37. Muốn ăn, món gì trước?"

Cậu ngó ngó một hồi thì quyết định chuyển chủ đề rồi hỏi.



@Kals
 

Cải

Active member


Arcane


Asimov


Thời gian: Tanabata Festival
Địa điểm: [The World] Ω Milky Way River





yB58U4e.jpg


"Muốn, tôi còn biết phải ước gì nữa. Nhưng cái ý thì không nói được."

"Không sao, tôi có thể hiểu."

Người ta thường nói, thấy sao băng trên trời lướt ngang, viết những mảnh giấy treo lên trong lễ hội, ném một đồng xu xuống đài phun nước, hay là những điều tương tự khác, hãy cầu mong, hãy ao ước. Ước đi, rồi một ngày chúng sẽ trở thành sự thật. Nhưng trên đời không có tiên, không có bụt, cũng không có phép thuật nhiệm màu nào cả, chỉ có lòng người với nhau, giữa thành phố xô bồ và vội vã, ngày ngày thay đổi với muôn thú và thiên nhiên ngoài kia. Nên, cứ ước thôi, còn thành hay không, đều từ nỗ lực của bản thân, và người bên cạnh khi còn có thể.

Arcane sau đó im lặng, lắng nghe lời của Asimov, rồi bức ảnh đưa ra, cả đoạn phỏng vấn Bit, và cô ta suy nghĩ một chút.

"Đó là lý do mà nhiều người nghĩ Bit đã để lại một cái gì đó trong The World. Twilight Brigade cũng tin vào điều này, đi tìm Key of Twilight mở ra cái hộp mà Bit để lại."

Không có manh mối cụ thể, giống như đang đâm đầu vào ngõ cụt không có đường ra.

Bit so sánh bản thân giống như Pandora, nhưng câu chuyện về Pandora thì nhiều phiên bản, mỗi phiên bản cho một vài điều khác nhau. Và nếu như, Bit coi The World như đứa con tinh thần của mình và muốn đem đến những điều tốt đẹp, thật sự, thì bên trong chiếc hộp Pandora không phải là những điều bất hạnh, mà là hy vọng. Mà hy vọng ấy à...

"..."

Wherever there is hope, there is most definitely despair.

"Anh còn biết thêm điều gì về Bit không?"

Phải mất thêm một lúc, mới thấy Arcane lên tiếng hỏi, giống như cô ta đã nghĩ mình có thể bắt đầu từ đâu. Kể nếu Asimov nói Không, tôi chỉ biết có bấy nhiêu thôi, thì đó cũng không hẳn là vấn đề, chỉ là điều ước này sẽ cần thêm một khoảng thời gian nữa, khá lâu đấy, để có thể thành hiện thực.

"Mà đi ăn chút gì nhé? Chúng ta có thể vừa thưởng thức chúng vừa tìm chỗ ngồi để nói chuyện, như vậy sẽ tốt hơn là đứng mãi như vậy."

Cô ta tiếp tục, ánh mắt hơi hướng về phía quầy hàng ăn đang được bày bán cách đó không xa. Dù gì, trước đó kể có ăn một chút đồ ngọt, sau rồi lại đi dạo quanh một lát, bụng cũng phải ngót dần đi, và cảm giác đói cũng sẽ quay trở lại.




"Ad astra."



@Ultimate
 

Cải

Active member


Arcane


Crea


Thời gian: Tanabata Festival
Địa điểm: [The World] Ω Milky Way River





yB58U4e.jpg


"Nếu thế, thì cũng tốt. Tôi sẽ, có người. Chơi game cùng. Và đi dọa người nữa."

"Cô Hansen... Quên chuyện, vừa nãy đi."


Trông thấy dáng vẻ sượng sùng của cậu trai nhỏ trước lời nói, không hẳn là đùa, nửa thôi, Arcane không đáp vội, cũng không ừ hử một tiếng cho qua chuyện, chỉ có một mái đầu trắng nhẹ nghiêng và một đôi mắt màu incarnadine đang nhìn thiếu nam đưa quạt che ngang miệng. Nếu nhìn lại, dáng vẻ của cô ta lúc ấy giống một chiếc mèo lắm chuyện, thỉnh thoảng phải dòm sen xem sen đang làm gì thế, tâm trạng lúc đấy có tốt không, liệu có tồi tệ đến mức phần ăn sẽ được chuẩn bị một cách cẩu thả hay không, kiểu như vậy.

"Tôi có thể chơi game cùng cậu, trao đổi Member Address đi, khi nào cần cậu có thể gọi, tôi sẽ tới."

Arcane đưa ra lời đề nghị, cũng như cách cô ta gợi ý về chuyến đi Đan Mạch lúc họ gặp nhau ở Helsinki.

"Tôi cũng thích đi dọa người lắm."

Chỉ là không có đối tượng phù hợp để dọa, cũng không có người để cùng đi dọa. Cô ta có thể lớn hơn cậu trai nhỏ, nhưng chỉ lớn hơn một chút thôi, chưa bước qua tuổi ba mươi, và cũng không phải hình mẫu chị đại ngầu bá cháy trong truyền thuyết, gồng nhiều ở đây rồi cũng chán để buông mà sống với đúng chính mình, nên có những thú vui mà chỉ những đứa trẻ tuổi mười bảy, mười tám, có khi lên đến mười chín, cô ta cũng có thể hưởng ứng theo.

Miễn là không quá lố, khiến đối phương cảm thấy không được thoải mái hay thậm chí khó xử, cô ta thế nào cũng được.

Chưa kể ngoài đời thì khó đấy, nhưng trên The World điều gì cũng có thể, kể cả thay đổi về hình dáng. Miễn phí lần đầu, những lần tiếp theo sau là hai mươi đồng vàng, không quá chát, chỉ là khi đổi rồi sẽ phải ở nguyên dáng vẻ đó suốt tháng trời, sang tháng kế mới có thể thay đổi lần nữa.

"Là Crea. Cô Arcane, cứ gọi tôi, là Crea."

"Crea."

Arcane lặp lại, trong đầu suy nghĩ một chút. Crea là Crea thôi, hay là Cream nhưng thiếu đi chữ m? Dù là gì thì đó cũng là một cái tên dễ nhớ, cũng như cách nói chuyện đặc trưng tạo ra nét riêng cho cậu trai nhỏ.

"Vậy hôm nay, cô Arcane cũng đến. Chơi lễ hội sao? Có, tham gia Event không?"

"Có chứ."

Cô ta khẽ gật đầu, đáp. Ngoài đồ ăn, những điều ước, và dải lụa lấp lánh tinh tú kia, sự kiện qua sông Ngân để tìm Ngưu Lang và Chức Nữ của mình cũng là điểm thu hút người chơi khi đến chơi lễ hội mà.

"Mặc dù là bị rắn cắn" Không chỉ một, mà hai, ba lần, và cô ta không hiểu tại sao, hay do số kiếp được xà tổ độ rồi. "Nhưng cũng vui lắm."

Ít nhất được đi chơi cho khuây khỏa cùng với bạn bè là vui rồi, những chuyện khác không quan trọng.

"Crea thì thế nào? Có ai đi cùng cậu đến chơi lễ hội không? Cả Event, cậu có tham gia không?"

Tóc trắng hỏi lại, rồi ngưng, nghĩ một lát, mới tiếp.

"Đã... tìm thấy Chức Nữ của mình chưa?"

Câu này có lẽ ai gặp ai cũng đều sẽ hỏi, nhưng với Arcane thì có lẽ không được chắc chắn cho lắm khi cất tiếng, giống như sợ sẽ làm đối phương nhớ đến trải nghiệm không vui, chẳng hạn, hoặc cô ta nói xong thì bận nghĩ thêm chuyện khác để đổi hướng cuộc trò chuyện, như là mấy thứ điều ước viết gì chưa, có muốn ăn gì không, hay đi dạo ngắm sao một lát, những thứ tương tự như vậy.





"I feel small; but so are stars."



@Crea
 

Cải

Active member


Arcane


Ilyninsky


Thời gian: Tanabata Festival
Địa điểm: [The World] Ω Milky Way River





yB58U4e.jpg


"Vậy... Arcane có thể ngồi cạnh tôi một chút không?"

"Được."

Arcane nhẹ gật đầu, rồi tiến lại gần bên khi Ilyninsky nhẹ nhích người sang một chút để chừa một khoảng trống vừa vặn đủ cho hai người trên một bệ đá, cẩn thận ngồi xuống bên cạnh. Sau đó, giữa hai người cô ta là một khoảng lặng, và người đi qua cũng sẽ chỉ trông thấy một cô gái nhỏ đang thả hồn về phía bầu trời kia, người còn lại, là cô ta, lại hướng ánh mắt nhìn xuống dải lụa lấp lánh phía dưới, cách vị trí ngồi khoảng ba, bốn bước chân, một cách chăm chú như đứa trẻ đang ngắm nghía và tìm tòi trong ký ức của nó về thứ mà nó yêu thích.

"... Cậu có muốn đi ăn kẹo bông gòn không?"

Khoảng lặng ấy chỉ kết thúc, khi Ilyninsky cất tiếng hỏi.

"Có chứ." Arcane mắt rời khỏi dòng sông, chuyển hướng về phía cô gái nhỏ. "Lúc trước đi ngang gian bán đồ ăn, tôi thấy có một quầy bán kẹo bông gòn, trông bắt mắt lắm, chủ quán còn cho phép tự làm theo ý thích của người mua nữa."

Giống như đem mua chiếc máy làm kẹo bông gòn về nhà để thử xem chúng có bông xốp như ở ngoài tiệm hay không vậy. Arcane nói tới đó thì đứng dậy, nhưng không cất bước đi vội, mà chìa một bàn tay ra phía trước mặt cô gái nhỏ, giống như ngỏ ý bảo cô nắm lấy và để cho cô ta dẫn đi.

"Đi thôi."




"Stars in your eyes."



@Mực
 

Cải

Active member


Arcane


xXTalilaXx


Thời gian: Tanabata Festival
Địa điểm: [The World] Ω Milky Way River





yB58U4e.jpg


"Sang bên kia cũng chỉ là những người sắp sửa lên thuyền ở bờ bên này thôi mà - nếu tôi muốn gặp, thì đã gặp luôn ở bờ bên này rồi, sao lại phải cất công sang tới tận bên kia như thế?"

"Tôi cũng không biết, có lẽ là để tạo trải nghiệm giống như trong truyền thuyết chăng?"

Rằng Ngưu Lang và Chức Nữ phải bước qua cây cầu Ô Thước để có thể gặp được nhau. Nhưng có lẽ nhà sản xuất nghĩ, làm như vậy thì dễ dàng quá, lại dễ gây ra cảm giác nhàm chán không thu hút được người chơi, nên mới nghĩ đến chuyện lập đội đóng thuyền chèo qua sông cho người chơi chút trải nghiệm tại lễ hội thú vị hơn, chẳng hạn?

"Arcane thì sao? Có ai cậu muốn gặp không? Cậu đã chơi thử trò đó chưa?"

"À... Tôi có chơi thử, nhưng chỉ là tham gia cho vui thôi. Còn người muốn gặp... tôi không có, mà kể nếu có đi chăng nữa, thì tôi cũng giống như Talila, bọn họ cũng đều ở bên này cả rồi." Arcane nói tới đó thì lắc đầu cười. "Người ngay trước mắt còn không biết liệu có phải là chân ái của đời mình hay không... Tôi không nghĩ, chỉ cần đóng thuyền qua sông Ô Thước trong ngày một ngày hai là có thể tìm thấy được người đó."

Và cô ta không tin vào tình yêu đến từ cái nhìn đầu tiên, như đã nói trước đó, hoặc do chưa gặp được đúng người, nên mới như vậy. Cho nên, khi Talila chỉ ra điểm vô lý của trò chơi cho Arcane nghe, cô ta cảm thấy điều đó thật khó để có thể cãi lại được.

Talila unlock rank 2 with Arcane.

"Còn điều ước, Talila đã viết chưa?"

Arcane lại hỏi, một câu hỏi dường như nếu Talila gặp người quen nào ở đây, có lẽ bọn họ cũng sẽ hỏi câu tương tự. Có thể có chút nhàm chán, nhưng chắc có lẽ vì nó là câu hỏi chung chung nhất có thể nghĩ đến được ngay, lại còn là hoạt động đặc biệt vào những ngày như thế này, nên mới như thế.

"Và... cậu có muốn làm gì lúc này không?"

Tóc trắng hỏi thêm, giống như muốn nghe cô gái gợi ý cho cả hai sẽ cùng nhau làm thêm điều gì ngoài tản dạo.




"Meet again."



@xXTalilaXx
 

Kals

Member




qY7pWtX.png
Crea

vV2Rtkg.jpg
Glenn




Thời gian: 2050 post event Tanabata
Địa điểm: Milky Way River

Making a wish.


37 không trả lời câu hỏi của Crea, chỉ cười cười, bảo.

"Nhà cậu cũng náo nhiệt đâu kém."

Họ đi qua một quầy hàng đang biểu diễn cách làm bánh xèo. Nướng? Chiên? 37 không rõ. Anh nghe Crea nói vài món cậu biết, lại nhìn chuỗi quầy hàng dài họ chưa đi qua trong lễ hội, cuối cùng đề nghị:

"Nếu đã vậy thì cứ thử vài món cậu biết trước, sau đó thử những món chúng ta chưa biết, cậu thấy sao?"

Dù sao ăn trong The World cũng không no được. À phải rồi, còn...

"Ở Nhật có món ăn nào đặc biệt dành cho dịp sinh nhật không?"

@Crea



mèo méo meo
 

aki_yoshi

Member




Morrigan

???



Milky Way River | Tanabata
"A beautiful place"
<<<



LxKvtpz.jpg

Morrigan bật cười khúc khích. Nàng sẽ coi như đây là lời khen rằng nàng đẹp. Hoặc là trông vô thực, chắc nói thế này đúng hơn, chẳng giống với player cho lắm, thế nên người ta nhầm tưởng nàng là NPC. Mà mặc cái bộ đồ này lên người ngẫm lại thì cũng đúng là ảo thật... Nhưng mà ai cũng ảo cả thôi, vậy thì hẳn là buff ngoại cảnh kèm theo.

"Sự kiện đóng thuyền ấy hả?"

Nhắc tới đó, lúc chưa lên cơn phiền lòng về đám đông ngoài kia nàng cũng coi như có chơi thử. Ghép một nhóm ngẫu nhiên, hai cô bạn không tồi cho lắm còn hai người con trai kia thì cô quên mặt luôn rồi. Dù sao, nếu người ta suốt cả buổi chỉ nằm một chỗ không có cùng một tầng cao không nhìn mặt nhau thì làm sao nhớ nổi. Mà chắc người ta cũng không muốn nàng nhớ mặt, có vẻ vang gì đâu mà nhớ.

"Tôi thắng."

Nàng nói với giọng điệu như thể thông báo hôm nay trời nắng đẹp. Cảm giác từ đang chán chường phát hiện ra rằng thực ra hôm nay cũng có cái vui. Mà người đến làm phiền nàng giữa nơi an tĩnh này cũng có chút thú vị, bỗng nhiên muốn bắt nạt một chút.

@Crea



.
 

Crea

Active member



Milky Way River. Tanabata Event
"Wishes."



"Nhà cậu cũng náo nhiệt đâu kém."

"Hồi trước, thôi."

Crea lại giơ quạt lên che miệng, không rõ biểu cảm phía sau. Hồi trước xem như cũng tương đối náo nhiệt, những năm gần đây thì không còn. Mà dù sao thì cậu cũng quen với bầu không khí yên tĩnh như thế này hơn rồi nên cũng không thấy phiền gì cho lắm.

Có lẽ là thế.

"Ừm, được. Mấy món tôi biết, thì. Đa phần là, bánh ngọt ấy. May mà trong này, ăn bánh ngọt trước giờ, cơm. Không phải là chuyện, không tốt."

Ở đời thực thì chắc chắn ăn xong là hết ăn cơm được luôn rồi, Crea nghĩ thầm. May phước đây chỉ là game nên ăn không thấy no, thế nên có thể nhân dịp này mà thưởng thức hết mấy thứ bán ở đây. Bọn họ đi ngang qua mấy quầy bánh ngọt, cũng tiện thể nghe người bên cạnh hỏi thì Crea nhíu mày. Món đặc biệt nhân dịp sinh nhật của Nhật Bản hả, cậu hình như đâu có biết-

Hai giây sau đó, mặt Crea có hơi tái đi. Glenn có thể thấy cậu ta khụ khụ hai tiếng rồi nói, giọng mang theo chút hơi hướm trauma từ quá khứ.

"... Ừm, có cơm nấu với. Đậu đỏ thì phải. Kiểu, món ăn mừng ấy. Rồi có bánh bột, nhân kem... Hình như là thế..."



@Kals
 





HimHim
Dread


Time: Event Tanabata
Location: Milky Way River


Tuy đã có nhiều chuyện xảy ra khi HimHim tới cửa hàng tiện dụng rồi xui xẻo gặp phải một tên cướp có súng, nhưng may mắn là hiện giờ cô vẫn còn đứng ở đây để còn vào game trò chuyện và ngồi tận hưởng Event thế này. Sự việc cũng khá là kì lạ, nhưng HimHim không quá để tâm tới nó nữa để tập trung vào những việc khác quan trọng hơn.

Vì đời cứ phải tiếp diễn mà đúng không?

"Cô treo mấy điều ước rồi? Cô muốn đi đâu chơi không? Tôi có thể chỉ chỗ."

Nghe thấy cây điều ước, HimHim mới gật gù rồi cười toe toét. "Ừm, tui có ước rùi nà, trong đó chỉ cần một cái thành hiện thực là tui thấy thỏa mãn lắm~"

HimHim tiếp tục nghiêng người sang hai bên, vẻ háo hức có thể thấy rõ trong đôi mắt sáng, và cả khuôn miệng đang cong lên đầy mong đợi thế kia. " Và có chứ! Được Admin của game đích thân dẫn đi tham quan thì còn gì tuyệt vời bằng!"

"Cơ mà trước đó chúng ta nên thay đồ cho có không khí chứ nhỉ? When in Rome, do as the Romans do!"


Hiện trên mặt là một nụ cười láu cá, không quên đi kèm cái nháy mắt vui vẻ.


wc:​
 

Kolulu

Member




Carneliane


Samir




Thời gian: Tanabata Festival
Địa điểm: Milky Way River

ezcYNhA.jpg

"Ai lại dùng nó với đồng đội cơ chứ?"

Ừm…

Cô nghĩ là nếu không phải bị làm cho tức chết thì Shadowbringer cũng không đến mức giật đạn của cô mà bắn anh chàng Hardlett đâu. Chặt tre hay nuôi ăn đều là tới tay các cô gái thì…

"Giữ lại đạn để làm kỉ niệm? Anh cũng kì lạ thật đó."

Dù đạn ở đây được thiết kế để không gây tổn thương cho người chơi một cách thực sự nhưng mà nếu để cho người khác thấy mình trữ đạn trong người thì không phải là trông giang hồ lắm à-

Khoan, trông anh ta cũng yang lake kha khá đấy, với mớ hình xăm gần kín cả phía trên kia. Có một điều cô phải công nhận là tạo hình này được chăm chút khá công phu, nếu không phải đây là game mỗi người một vẻ muôn hình vạn trạng hiện hữu thì đi ngoài đường ở cuộc sống thật cũng sẽ bị nhòm ngó hơi nhiều…

Nhưng đến lúc nghe được cái câu hỏi kia đến lần thứ n thì cô không kìm được mà phải thở dài một cái.

"Đây là văn mẫu cho ngày hôm nay à? Anh là người thứ ba hỏi tôi câu đó rồi đấy."

Rồi cô kiên quyết bước lên phía trước, đi được mấy bước thì quay nhìn lại anh ta. Lúc đó gió thổi ngược về, khiến tóc cô rờn lên, cả đôi mắt xanh đó cũng nhìn anh thật nghiêm nghị.

"Nếu gặp được Ngưu Lang dễ dàng như vậy, thì ngay từ đầu cũng không cần vượt qua sông rồi."

Vì người chúng ta thích, chẳng thể nhờ vượt qua một con sông là có thể vô tình gặp được.

"Phải vượt qua tầm một ngàn con sông nữa."

Cô cười nhẹ, như tiếng chuông gió trên cao. Nói cách khác, chính là qua muôn non ngàn nước.

"Hoặc là anh phải vượt qua mấy quầy đồ ăn đằng kia đã. Hikoboshi hay Orihime thì cũng đợi được thôi."

Và như mọi câu chuyện trên đời này, dù có lãng mạn tới đâu thì kết cục chúng ta mong chờ cũng sẽ không thể hiện ra ngay trước mắt.

Vì khúc giữa chính là đồ ăn!

Tất nhiên cô không vội bước qua, để còn có thể chờ người bước theo cùng. Dù anh ta chân dài vai rộng như thế, chắc một ngàn con sông rồi cũng bơi qua được thôi.

@samir [1][2][3]


mèo méo meo
 

Crea

Active member



Milky Way River. Tanabata Event
"Rivers and complaining."



Ồ.

Crea nghe người kia bảo rằng mình thắng thì khí thế bỗng chốc xẹp đi mấy phần. Thế là ở cái chỗ này ai cũng thắng chỉ có mình cậu thua đó hả? Cậu trai trong một phút thở hắt ra, quyết định ngồi xuống một mỏm đá ven sông, sau đó cúi xuống nhặt một viên sỏi ném ra giữa sông ngân hà.

Viên sỏi chìm lỉm, of course.

... Thôi kệ đi, dù sao thì cậu cũng chỉ đang muốn giải tỏa một chút thôi. Đâu phải ai cũng có khả năng ném sỏi bay bay trên mặt nước chứ.

Hừm.

"Tôi thì thua."

Nguyên tà tóc đen tiếp tục, làu bàu than vãn trông hờn dỗi vô cùng.

"Tôi, ừm, tổ đội với, hai người khác. Mà đến cuối, bởi vì họ thấy, tôi, không có khả năng, phản kháng (vì bị stun) nên đã, để tôi lại, mà dắt nhau, đi lên thuyền, qua bờ bên kia. Nhìn y như, cặp đôi hoàn hảo, ấy. Nhìn cảnh đó, tôi, khó chịu lắm."

Làu bàu làu bàu làu bàu.

"Đội của cô, thắng hết chứ?"

Crea nói xong thì ngước lên, hỏi.



@aki_yoshi
 

Crea

Active member



Milky Way River. Tanabata Event
"Until that shooting star returns."



Crea nghiêng đầu, nghe cô gái monochrome bảo rằng bản thân cũng thích đi dọa người thì trông có vẻ tươi tỉnh hơn một chút, có lẽ là đang cảm thấy bản thân thế mà nói đùa cũng ra gì và này nọ đấy chứ, ít ra thì người ta có hưởng ứng này, và còn tin là thật thay vì cười nhạo cậu.

"Được, chứ. Nếu như cô Arcane, không ngại. Ừm, tôi là, Exiled Hunter ấy. Còn, cô?"

Cậu trai nói, có vẻ tâm trạng đang vô cùng vui vẻ, nhân tiện cũng nhìn rồi đoán xem người trước mặt mình thuộc class gì. Nếu là ngày thường thì chắc dễ hơn một chút, dựa vào vũ khí và hình dạng, nhưng hiện tại bọn họ đang trong lễ hội, nơi mà ai cũng sẽ trông vô cùng lạ lẫm, nhìn biết được race gì đã là tốt lắm rồi...

Vậy nên nghĩ nghĩ một chút thì Crea không nghĩ nữa, cậu dừng lại chờ người kia nói cho mình biết xem class của cô là gì. Nguyên tà nhỏ sau đó chuyển sang chủ đề trò chơi event, mỗi tội nghe Arcane hỏi về vụ tham gia thì mặt nhăn nhó thấy rõ, trông như viết sẵn mấy chữ đang dỗi lên mặt vậy.

"Ừm, tôi cũng bị. Rắn cắn. Sau đó thì, đồng đội bỏ tôi lại, mà lên thuyền, đi mất rồi... Tôi, đi đến đây một mình, xong gặp bạn. Mỗi tội bạn đó, thì..."

Cậu ta xìu. Bạn đó cũng là một trong hai người để cậu lại rồi đi mất, cho dù việc đó đã qua nãy giờ rồi thì Crea vẫn còn hơi dỗi, thế nên thiếu nam quyết định lan truyền năng lượng này đến người khác à nhầm-

"Chúc Nữ?"

Crea chớp mắt. Arcane hỏi, cậu có hơi cười đáp lại.

"Lần đầu. Có người chủ động, hỏi tôi, câu này đó. Toàn là, ngược lại, mà thôi."

Bởi vì nãy giờ toàn là cậu đi hỏi người ta mà thôi, hệt như một loại văn mẫu. Giờ tự dưng được cô gái tóc trắng chủ động hỏi trước, đột nhiên trong lòng Crea sinh ra một loại cảm giác khoan khoái. Có lẽ là hài lòng hay gì đó, dù cậu cũng không biết nguyên nhân.

"Ừm, tôi, ở bên này bờ mà. Đâu có tìm được, Chúc Nữ của mình."

Cuối cùng, cậu ta kết luận như thế.



@Cải
 

Ultimate

Administrator
Staff member

Asimov

Arcane


Ω Milky Way River | 2050.??.??


<< Post trước

"Anh còn biết thêm điều gì về Bit không?"

"Tôi cũng không phải stalker, biết có thế thôi. Anh ta không có social media, chắc tại developer toàn đứa ít tiếp xúc á. ಠ_ಠ"

Tech Guy. Trong một buổi phỏng vấn, người ta hỏi code The World thì chỗ nào khó nhất. Bit trả lời rằng cái khó nhất là thực hiện mấy bài phỏng vấn với các tờ báo. Bit tin rằng phỏng vấn vẫn rất cần thiết để quảng bá game nên anh ta chịu khó tham gia với mấy tờ báo để PR cho The World. Cứ mỗi lần như thế thì sự kỳ vọng của trò chơi càng lúc càng tăng. May mắn thay là trò chơi lại là một thành công rực rỡ trên hệ điều hành Altimit OS.

"Mà đi ăn chút gì nhé? Chúng ta có thể vừa thưởng thức chúng vừa tìm chỗ ngồi để nói chuyện, như vậy sẽ tốt hơn là đứng mãi như vậy."

"Cô ăn kẹo táo không? Takoyaki? Ramen? Tôi thì kẹo táo."

Asimov vừa đi tới một sạp bán đồ ăn, ở đó có bán kẹo táo, takoyaki, ramen các loại. Đồ ăn ở The World ngon như ở ngoài đời vậy, Asimov bảo Arcane ăn một miếng thôi là có thể... ợ một cái đầy hạnh phúc. Cái này trong The World có cả một thuật ngữ gọi là Heavenly Burp... Asimov nghĩ Bit chắc người Nhật hoặc có gốc Nhật, ít ra trò chơi này sử dụng ý tưởng và bối cảnh Á Đông khá nhiều. Asimov kể với Arcane:

"Cô có biết nhiều về Nhật không? Ý tôi là để làm event này thì chắc C.C Corp phải nghiên cứu chút ít về văn hóa Nhật? Tôi từng đi Nhật một lần và đi ăn ở nhà hàng, để lại tiền tips, xong nhân viên còn đuổi theo trả lại cho tôi. Tôi là người Mỹ."

Nên tipping thành thói quen rồi. Không tipping sợ nhân viên chết đói do không đủ lương tối thiểu mất. Asimov tranh thủ hỏi xem Arcane có rành gì về văn hóa Nhật không.



 
Top