Ω Milky Way River

Crea

Active member



Crea

37.2ºC



<< Milky Way River || Tanabata Event






"Thế muốn tôi đoán hay không?"

"..."

Crea cắn môi, trông vẻ mặt rõ là căng thẳng. Cậu bỗng nhiên quên mất mục đích ban đầu khi bảo Glenn đoán điều ước của mình là gì, hình như anh hỏi cậu ước gì, cậu bảo anh đoán, đoán trúng có quà. Thế thôi, mỗi tội ngay giây phút này thì lại cảm thấy có chút bối rối. Nếu không muốn đoán thì ý là cậu tự nói ra mình ước gì ấy hả, nếu như thế thì-

"Glenn đoán, đi."

Thà để người kia đoán. Cậu nghĩ thầm, đương nhiên là sau khi trải qua mấy chục giây căng thẳng tột độ. Không biết Glenn có phát hiện cậu ta căng thẳng không, nhưng nếu có thì anh sẽ thấy Crea nhíu mày, cắn móng tay, sau đó nhìn mớ điều ước hồi lâu như đang suy tính âm mưu thôn tính thế giới, cuối cùng mới lên tiếng nói ra ba chữ kia.

Và sau đó cậu thấy thiên thần cạnh mình đoán thật. Chẳng qua là... đoán không như cậu nghĩ.

"... Sao không phải là, cái trùm cuối kia...? Không phải cái đó, hợp lý nhất hả?"

Crea ngơ ngác nhìn lên anh. Cậu ta không trả lời xem anh nói đúng hay sai, nhưng biểu cảm thì vô cùng rõ ràng.




"Wishes"

.
 

Summer

Member




Dòng sông dải ngân hà | Tanabata

Summer nhìn cục trắng trắng, cảm thấy thất vọng với cuộc đời. Không phải vì cục trắng trắng kia hóa ra không phải Bụt thật, hay thần sông, hay một thực thể siêu nhiên biểu hiện cho cái chết và sự tham lam. Không, điều làm anh thất vọng hơn cả chính là.... lời thoại của nhân vật này.... thật thiếu sức sống!!

Summer ghim một cục takoyaki đưa lên miệng, ngửi ngửi, ngồi nhìn nó chằm chằm thay vì cho vào miệng. Trông anh ta như đang suy nghĩ sâu sắc lắm, ánh mắt xa xăm như chứa đựng một ngàn điều không nói được thành lời. Cốc nước bên cạnh đã chìm vào quên lãng từ lâu.

"Chuyện là thế này."

Anh nói, giọng trầm ngâm, xa xôi như đang lạc trôi ở một miền ký ức.

"Ngày xưa có một chàng trai mang năng lực mạnh nhất trong tất cả: đó là trao cho mỗi người một thứ sức mạnh đặc biệt. Cậu ta làm điều đó qua việc sơn và gắn móng tay nghệ thuật."

Sẵn sàng chưa? Không phải ai cũng được nghe cốt truyện này đâu đấy.

"Một trong những người đầu tiên nhận được món quà ấy là cô gái tóc vàng bồng bềnh đanh đá tham lam, nhưng cực kỳ quyến rũ, với số đo ba vòng chuẩn giấc mộng của mọi thằng đàn ông - biết kiểu đó chứ? Femme fatale, giống thế? Cô ta được ban tặng cho sức mạnh là "tốt hơn loài người". Khỏe hơn người thường, đẹp hơn người thường, sống lâu hơn.... nhưng tất cả đều chỉ một chút."

Summer cắn một miếng bánh bạch tuộc, mắt lim dim. Chẳng hiểu sao thứ quà vặt Nhật Bản này luôn làm anh nghĩ đến một con gà trống.... à mà thôi.

Anh nói tiếp.

"Ban đầu, khi thấy mình vượt trội thì cô ta vui vẻ lắm, vô cùng thỏa mãn với món quà này. Chẳng bao giờ bỏ qua cơ hội để khoe khoang sự hơn người của mình cả. Váy xẻ cao hơn và giọng nói thì lúc trầm lúc bổng, chơi đùa với kẻ khác như những con rối dây nhảy múa, mắt xanh dương và môi đỏ thẫm. Những ngày đó, cô ta là chúa tể cả một khoảng trời."

Có điều gì hoài niệm trong giọng kể của Summer khiến người nghe cảm giác rằng anh nói về một con người thật sự. Cũng có thể đã từng có một người như vậy thật.

"Nhưng rồi ngày càng nhiều người có năng lực đặc biệt, và 'siêu nhiên' mang ý nghĩa thật sự hơn là 'siêu nhân'. Thở ra lửa, phóng ra băng, điều khiển sấm sét. Toàn các thứ người trần mắt thịt không thể tự làm. Thế là bỗng nhiên cô ta mất đi sự 'đặc biệt' của mình, chỉ là kẻ mang năng lực khá tầm thường so với những người khác. Điều này làm cô ta phát điên lên vì ghen tị."

Anh ta quay sang nhìn kẻ ngồi cạnh mình, mặt buồn rười rượi.

"Ngài nghĩ là chuyện gì sẽ xảy ra?"


 

Kals

Member




azkcaUe.png
Carneliane

1pCI0vi.jpg
37.2ºC



Thời gian: Tabanacostarica event
Địa điểm: Cầu ô thước

When the sky is clear


37 nhận member address từ đối phương, đồng thời cũng chia cho cô member address của mình. Từ giờ trở đi họ có thể liên lạc với nhau bất cứ khi nào muốn, ít nhất là trong The World.

Như lời đã nói, anh nhanh chóng gửi hình cho cô, kèm theo một icon lấp lánh nho nhỏ. Anh nghĩ icon đó hợp lý, bởi người trong hình lung linh như tranh. 37 cũng để ý tên của đối phương, Carneliane. Anh nên gọi cô thế nào nhỉ? À đúng rồi, còn cả ID của anh nữa...

"ID là tôi đặt bừa, em cứ gọi tôi là 37 được rồi, như vậy thuận tiện hơn. Tôi gọi em là Liane, có được không?"

37 nói, đề phòng sau này mỗi lần trò chuyện cô đều phải đọc cả ID anh lên. Hai số đầu được rồi, anh ngờ rằng game này có lẽ chẳng ai lấy tên na ná vậy được. Vì sẽ bị bug sml. Vả lại, cũng chỉ có hai người bọn họ ở đây.

Anh lắng nghe Liane kể về trải nghiệm lễ hội của cô gái, cũng phì cười khi nghe tới đoạn hai đồng đội của cô gái chặt tre nhọ ra sao. Cuộc sống mà, anh luôn tin sống phải có thăng trầm đầy đủ, nhưng có vẻ như hai người bạn kia của cô gái thăng thì ít mà trầm hơi nhiều, cuối cùng trầm triệt để xuống đáy sông. Nghiệp. A di đà phật, anh theo đạo Thiên Chúa.

Khi Liane hỏi về lễ hội của anh, 37 nghĩ một hồi, trả lời.

"Tôi ghép đội với hai người bạn, đều là người quen từ ngoài đời. Không hẹn nhau chơi chung nhưng cuối cùng cũng gặp trong game. Bọn tôi đi ba người, vừa đi vừa chia việc làm. Mọi chuyện khá ổn cho tới khi tôi và một đồng đội khác bị rắn cắn, và, ờm..."

Đoạn sau đó là cả tấn bi kịch. 37 buồn cười nhưng phải giữ mặt mũi cho đồng đội, nên anh không cười, chỉ trần thuật lại sự thật. Về cơ bản thì ấy cũng là cái kết không tránh khỏi. Anh không kể chuyện sau đó đồng đội anh ngồi chơi với đom đóm ra sao, hay đột nhiên lật mặt bản thân là người quen ngoài đời thế nào. Đấy là chuyện của họ, chuyện khác. Còn về cơ bản, trải nghiệm Tanabata của anh chỉ có một kết luận, đó là hài hước, bi kịch. Gọi là bi hài. Không sóng gió như Liane, chỉ bi hài thôi.

Thành thật mà nói, đây là lần đầu 37 tham gia sự kiện dạng như thế này. Lần đầu chơi game online, lần đầu lễ hội trong đó. Anh không biết mọi người khác khi tham gia sự kiện thì kỳ vọng gì, cũng không rõ Tanabata của The World có đáp ứng được hay không. Nhưng nếu hỏi anh rằng anh cảm thấy ra sao về lễ hội này, anh mong muốn gì, có lẽ câu trả lời của 37 sẽ là...

Cảnh đẹp ý vui. Đông đúc nhộn nhịp. Kẻ vốn đứng ngoài nhìn đột nhiên chụp một bức ảnh, sau đó cũng phát hiện bản thân trở thành một phần của quang cảnh. Có gì để phàn nàn? Vậy là được rồi, đủ rồi. Anh cảm thấy như vậy là được rồi. Câu nói ngập ngừng của Liane làm 37 nghĩ hồi lâu, cuối cùng, anh nói.

"Có lẽ. Tôi đã gặp được người mình cần rồi."

Anh cười nhìn cô, cũng hỏi lại.

"Vậy còn em thì sao?"

Orihime tìm được Hikoboshi của mình trong lễ Thất tịch. Liane đang tìm ai, hay nói, đang chờ ai?



mèo méo meo
 

xXTalilaXx

Member

Địa điểm: Milky Way River
Thời gian:
Event Tanabata
[1] [3] [5] [7]

"Người ta vẫn thường bảo tôi như thế. Vì một cô gái đẹp như cô, tôi nguyện nhảy vào lửa địa ngục, nhảy xuống sông ngân hà mà hay xông thẳng vào. Vậy... làm ơn nhận Member Address của tôi nhé."

Ngoài đời, hai con mắt của người cầm Talila nheo lại. Thời buổi này vẫn còn có người dùng mấy câu này tán gái hay sao? Không sợ bị người khác gọi là sến súa hả? Nhưng nhìn chung thì cũng mượt mà đấy chứ, không phải ai cũng có thể phun ra mấy lời lẽ như vậy mà mặt vẫn giữ nguyên vẻ bình tĩnh như thế này được đâu.

"Được thôi, vậy cũng tiện liên lạc sau này hơn. Anh cũng nhận member address của tôi đi nhé, sau này nếu có vụ gì đó hay ho, có thể rủ đi cùng cũng được."

Dù sao cũng là người mới chơi, nên add càng nhiều bạn càng tốt. Cô cũng cảm giác Raid không phải là người xấu, chí ít thì là một người có đầu óc biết suy nghĩ, chứ không như đại đa số những players cô thường thấy trên forum, ăn nói rất cộc lốc và vô não.

"Tất nhiên, party của tôi lúc nào cũng còn chỗ trống và trái tim của tôi lúc nào cũng còn chỗ cho Talila. Cô biết không, trong truyền thuyết Harvest Cleric là những người thông trái, sáng suốt và có một trái tim giàu tình thương."

"Trái tim thì thôi cũng không cần đâu... Nếu có party, có thể rủ tôi đi cùng là tôi cũng cảm kích lắm rồi. Trái tim anh nên giữ lấy, sau này còn dành cho người đặc biệt của đời mình."

Cũng biết là mấy lời lẽ này nói ra như lời trêu ong ghẹo bướm thôi, nhưng cũng nên trả lời nghiêm túc một chút. Nghe nói có người còn nhìn nhầm màu tóc Talila thành màu vàng, trong khi tóc màu xanh lá rõ ràng, đúng là không thể tin tưởng vào khả năng của bất cứ ai được.

"Còn về phần giàu tình thương hay không thì... Tôi cũng không chắc đâu. Trong game này, chọn class nào cũng chỉ là một sự ngẫu nhiên thôi mà. Nếu Harvest Cleric là những người thông thái, sáng suốt và giàu tình thương, thì Thunder Knight là những người thế nào?"

Raid unlock Rank 1 và nhận Member Address của Talila.


 

xXTalilaXx

Member


Địa điểm: Milky Way River
Thời gian:
Event Tanabata

[2] [4] [6] [8] [10] [12]



"A, Unititled Goose Game hả, tôi chưa nghe qua... Tôi cũng ít chơi game lắm, nên không biết nhiều tựa game như thế."

Talila cũng không nghĩ Crea sẽ đọc được điều ước của mình nhanh như thế. May mà cũng không viết cái gì đó quá xấu hổ.

"Không phải nếu người khác đọc được sẽ mất linh nghiệm sao?" Talila hai tay chống hông. "Thôi vì cậu đã đọc điều ước của tôi rồi, điều ước của cậu, cũng chia sẻ với tôi luôn đi. Có gì ước thành hiện thực hay không, cả hai cùng chịu trách nhiệm."

Talila kiễng chân treo mấy điều ước vừa rồi lên cây. Có ai đọc được cô cũng không sợ đâu, vì không ký tên mà.

"Cái game con ngỗng đó, không phải là cầm gậy để đập ngỗng đấy chứ? Tôi chỉ biết có bạn mình chơi battle royale, có skill biến kẻ thù thành vịt nhảy tưng tưng không đánh trả lại được thôi. Nhìn vừa dễ thương, mà cái cảm giác nhìn đối phương đang từ một mối nguy hiểm lớn có thể bắn chết mình thành một con vịt hai cánh không súng, chỉ có thể nhảy nhảy xung quanh một cách hoảng sợ, cũng hả hê lắm."

Cô bật cười khi nghĩ lại cái cảnh đó. Ước gì trong game này cũng có một item biến kẻ thù của mình thành vịt, đánh nhau sẽ đỡ hơn biết bao.


 

Crea

Active member




Crea



xXTalilaXx




<< Milky Way River || Tanabata Event





"Nó là một trò, mà Talila nhập vai vào, một con ngỗng. Rồi đi phá làng phá xóm. Mục tiêu là, chọc người dân, tức điên lên. Mà không bị, bắt, hay biến thành ngỗng, quay."

Crea giải thích cho cô gái tóc xanh nghe. Trò chơi nghe thì quái quái nhưng mà cậu khá tận hưởng nó, cái cảm giác làm một con ngỗng chạy lung tung phá nhà cửa thì đương nhiên không phải ở đâu cũng có, mà game đồ họa cũng buồn cười chơi cũng khá vui nữa.

"Nếu Talila, thích. Tí nữa logout tôi sẽ, gửi link game cho cô, qua nick The Forum? Chơi giải trí, cũng vui lắm."

Cậu trai nói đến đây thì chần chừ một chút rồi mới tiếp.

"... Chơi được cả, co-op nữa."

Ý là chơi được hai người nên nếu Talila cần hướng dẫn phá nhà thì cứ nói Crea, cậu ta rảnh thì sẽ vào cùng. Vốn dĩ bình thường thiếu niên tóc đen không có hứng thú với chế độ multiplayer lắm hay mấy game cần nhiều người chơi, nhưng thiết nghĩ mình rủ người ta chơi game mà không hướng dẫn thì cũng kì cục không kém, vậy nên đoán tới đoán lui một hồi thì vẫn nói ra cái câu kia.

"Điều ước, của tôi? Ừm, là, có được thần kiếm. Trong truyền thuyết, đó. Item huyền thoại, kiểu vậy."

Crea vừa nói vừa chỉ tay lên cây treo chỗ điều ước của mình. Talila vẫn có thể nhìn thấy mảnh giấy bay phấp phới trong không trung, trên đó có mấy chữ nghuệch ngoạc nói về thần kiếm, đúng như lời cậu trai. Cậu trai chỉ xong thì gãi đầu, có hơi bối rối nói.

"Quên mất. Là, không được đọc... Ừm, hay Talila viết lại, điều ước khác, rồi treo lên? Tôi sẽ, không đọc nữa. Xin lỗi, nhé."

pDm3TUx.png

Chắc cậu ta quên việc đó thật, đọc cũng chỉ là do hiếu kỳ mà ra. Mấy cọng tóc trên đầu Crea xìu xuống theo ngay tắp lực. Cậu xoay xoay cây quạt trong tay để che đi nửa gương mặt đang sượng sùng của mình, sau đó lại nói.

"Hồi trước, tôi có chơi. Một game. Đại khái, healer trong đó, có khả năng khiến đối phương. Hóa vịt ấy. Trông cũng, buồn cười lắm."

Cậu trai nhỏ nói. Cái game đó tính ra chơi cũng khá vui, nhưng vụ bị hóa vịt thì không vui tẹo nào. Cậu có nên suy nghĩ và cảm thông một chút cho mấy PK-er nếu điều ước của Talila thành thật không nhỉ?

"Talila, có muốn ai, thành vịt sao?"

Câu này thì hỏi vì tò mò thôi.



"One foot in the river"

@xXTalilaXx
 

samir

Active member


Samir S. Stanley

Crea


Milky Way River | 2050

OqmXdrM.png
Anh cũng không không quan tâm đến mấy tay thiên thần đó lắm. Đối với anh thì mặt mũi với tên với hình dạng bọn chúng đều giống nhau cả, chả phân biệt được. Anh quan tâm đến Key item Cell's Key hơn. Anh có nghe nói đến nó, nhưng chưa gather được team để quẩy cái dungeon đó.

"Chosen Haunted Freedom phải không? Tôi cũng đã đánh dấu nó, nhưng chưa tìm được đồng đội để đi. Nghe nói con boss ở phòng cuối có khả năng summon và gọi hội cực kì khó chịu. Cần những người chơi có khả năng dồn damage tốt, hoặc summon để stall nó.

Thông thường ở các game khác anh chơi, những long dungeon khó sẽ đi theo raid, tầm 20-40 người, một số game còn đông hơn nữa. Vì tính chất dài, và level các quái vật trong long dungeon rất cao, nên cần rất nhiều người mới có thể đánh được. Một số game còn cần cả raid leader để sắp xếp quân, tính toán chiến thuật, chứ không đơn thuần là dùng số lượng đánh được boss.

"Ừm, tôi muốn thử... Bánh bạch tuộc. Bánh cá, loại nhân đậu, cả loại nhân kem... Bánh xèo? Họ dùng bắp cải làm, đế, đúng không nhỉ? Mì xào, nữa? Nghe bảo ở đây cũng có, kẹo táo? Ừm... Hình như có cả, khoai lang nướng, đó."

Nghe đến câu này mắt anh sáng lên, không còn giữ được cái vẻ cool khi nghe đến đồ ăn nữa. Dù gì thì Samir cũng được điều khiển bởi Kouen, là một người rất thích về ẩm thực, nên không thể kìm lòng được khi nghe đến đống đồ ăn đó, mà đặc biệt lại toàn là món sở trường của anh nữa.

Anh liền chỉ vào các sạp bán ở phía đằng trước cách bọn họ khoảng 20 mét:

"Ở kia là sạp takoyaki, bánh bạch tuộc. Họ cũng bán cả Taiyaki, bánh cá luôn đó. Nó có khá nhiều nhân, không chỉ là đậu đỏ và kem đâu, mà còn có cả pho mai, nutella. Còn bên này là sạp của Okonomiyaki và Yakisoba này. Họ sẽ nấu nướng và biểu diễn một số trò ở trên bàn bếp nướng Teppanyaki, nếu cậu thích có thể đến đó trước xem họ múa hai chiếc Tekko và cái xoay tiêu, trông đẹp mắt lắm. Và ừa đúng rồi, họ dùng bắp cải trộn cùng bột và trứng, bên trên có các loại nhân thịt, hải sản pho mai ... Bên cạnh đó là sạp kẹo táo, kẹo bông gòn, khoai lang nướng,... Và sạp tiếp nữa là các trò chơi dân gian như câu cá, câu bóng hoặc sạp bán mặt nạ truyền thống."

Cậu nhóc tóc đen xổ ra một tràng, nhưng anh xổ ra còn gấp hai lần cậu ta. Nói xong tự dưng như nhớ ra, anh lại trở lại với vẻ mặt lạnh như tiền. Có chút ngượng ngùng vì thấy bản thân toàn không kìm chế được mỗi khi nhắc đến đồ ăn, nên anh quay mặt đi không dám nhìn thẳng vào mặt Crea:

"Cậu muốn qua chỗ nào trước?"
@Crea

 

Kals

Member




qY7pWtX.png
Crea

vV2Rtkg.jpg
Glenn




Thời gian: 2050 post event Tanabata
Địa điểm: Milky Way River

Making a wish.


37 nghe Crea nói vậy bèn liếc sang nhìn, hỏi.

v6761cS.jpg


@Crea



mèo méo meo
 

Crea

Active member



Crea

37.2ºC



<< Milky Way River || Tanabata Event






"H-Hở??"

Crea đang hoang mang thì bị người bên cạnh quay sang nhìn, nhìn một cái thôi nhưng đủ cảm thấy hồn bay phách tán cmnr. May mắn là thiếu nam tóc đen vẫn còn giữ được chút tỉnh táo trong người, bị Glenn nhìn như vậy thì giật nảy mình nhưng chưa lỡ mồm chữ nào, cuối cùng bèn e hèm mấy cái trông vô cùng nghiêm túc rồi nói.

"Trùm-Trùm cuối thì, thì..."

Thôi xạo đấy thực ra cậu ta thấy mình teo lại còn một cục bé tí rồi, bản lĩnh đâu mà gáy hết cả câu nữa.

"Tôi, không phải tôi. Có tố chất, làm trùm cuối, hả...? Tôi là, ác quỷ mà. Ước như thế, không phải sẽ, hợp lý sao...?"

Nói mà giọng cứ lí nhí trong miệng như thể không muốn bị nghe thấy.




"Wishes"

.
 

Absolute Darkness

Active member



Milky Way River || 2050
Dark ngồi, lắng nghe, và quyết định vứt não mình đi ngay khi nghe xong hai câu đầu. Về một mặt nào đó, câu chuyện này rất đáng thưởng thức khi được truyền tải bởi một người mang đầy tính kịch như Summer, mà hơn hết là còn đẹp nữa. Thế nên với tâm trạng là một con người yêu thiên nhiên yêu cái đẹp, Dark chỉ đơn giản là ngồi thưởng thức câu chuyện của anh ta mà thôi.

"Ta nghĩ..."

Dark trầm ngâm một tí, bởi vì thật ra là gã chẳng nghĩ cái quái gì trong suốt câu chuyện cả. Thế nhưng sự ngập ngừng đầy ý vị này lại đang đến một cái ảo tưởng như thể có ngàn vạn điều sâu xa khó có thể diễn đạt thành lời. Sau cùng, Dark hít một hơi thật sâu và nói:

"Khi cả thế giới đều cởi truồng thì người mặc quần áo hẳn là kẻ tội đồ. Khi ai cũng có siêu năng lực thì chẳng còn ai đặc biệt nữa. Cô gái đó cũng vậy. Hoặc là cô ta chấp nhận mình tầm thường hệt như cách mà cô ta đã từng, hoặc là cô ta tẩy hết sơn móng tay đi, và lại trở thành một kẻ đặc biệt - vì hẳn là bây giờ cô là người duy nhất bình thường giữa một thế giới đầy hỗn loạn..."

"Lựa chọn nào cũng đúng cả. Những kẻ nhà giàu mới nổi chọn ăn một nhúm trứng cá tằm đen với giá trên trời hay những đứa trẻ nhà giàu thèm muốn được ăn một bữa rau muống chấm mắm nêm... Ta chẳng phán xét lựa chọn và tương lai của họ. Cũng như việc ta ngồi đây, trong game, ăn cái thức quà vặt này, mà không làm no thêm bụng mình, vậy nó cũng chẳng vô nghĩa lắm ư?"


Sau khi sổ nho xong, Dark tự tin ăn chực một miếng Takoyaki của Summer. Tin rằng để rặn ra được hết ngần ấy lời lẽ thì việc Summer trả cho gã cái thù lao này là hoàn toàn xứng đáng, mặc dù nó đếch có nghĩa gì cả. Nhưng mà, việc ăn takoyaki trong game, thì cũng có ý nghĩa quái gì đâu?

"Khi con hiểu được điều ta nói, hẳn con sẽ tự giác ngộ và minh triết hơn về ý nghĩa cuộc đời..."

Có khi là một bước thành thánh luôn... kể cả bản thân người nói còn chả hiểu gì cơ mà...

Chàng trai này thật thú dị. Cho Summer rank 1.

@Summer



aaa
 
Last edited:

Crea

Active member




Crea



Samir S. Stanley




<< Milky Way River || Tanabata Post-Event





"Boss, có lượng HP nhân lên, theo số người, tham gia nữa thì phải. Đi đông người thì, khá là phiền toái. Nhưng không đi đông thì, dễ bị mob đánh, chết."

Đi đông người thì dễ chống cự với quái hơn, nhưng cũng vì thế mà con boss cuối dungeon lại càng dày. Bị dồn damage là một chuyện, chuyện khác là máu boss mà dày quá thì bọn họ sẽ mất sạch skill trước khi kịp giết nó mất. Crea sau mấy tuần trăn trở thì cũng có nghĩ đến chuyện thử solo cái dungeon này, nhưng như thế thì khả năng cao cậu ta sẽ bị mob ở phòng cuối quật chết tươi trước khi kịp xử lý xong con boss...

"Tôi có định, thử solo. Nhưng mà vẫn, rất phiền. Ừm... Chắc là, tính sau vậy."

Thiếu niên nói, trông có hơi ủ rũ một chút. Coi như đi solo thì cậu ta đối diện với con boss 10 máu thôi, nhưng vấn đề là bên cạnh còn 3 con mob khác nữa nên kiểu gì cũng sẽ ăn hành cho dù có giết được boss ngay sau đó. Cậu trai vừa nghĩ vừa xìu xuống, Chosen Haunted Freedom là một trong những Dungeon Crea biết đến từ ngày đầu chơi game nhờ có người chỉ, mỗi tội sắp promo rồi mà vẫn chưa đi được nên cảm giác khá là... bứt rứt. Có lẽ hôm nào cậu sang hỏi Mayah kinh nghiệm xem sao, cái game này có vẻ không ủng hộ người solo lắm.

"Ở kia là sạp takoyaki, bánh bạch tuộc. Họ cũng bán cả Taiyaki, bánh cá luôn đó. Nó có khá nhiều nhân, không chỉ là đậu đỏ và kem đâu, mà còn có cả pho mai, nutella. Còn bên này là sạp của Okonomiyaki và Yakisoba này. Họ sẽ nấu nướng và biểu diễn một số trò ở trên bàn bếp nướng Teppanyaki, nếu cậu thích có thể đến đó trước xem họ múa hai chiếc Tekko và cái xoay tiêu, trông đẹp mắt lắm. Và ừa đúng rồi, họ dùng bắp cải trộn cùng bột và trứng, bên trên có các loại nhân thịt, hải sản pho mai ... Bên cạnh đó là sạp kẹo táo, kẹo bông gòn, khoai lang nướng,... Và sạp tiếp nữa là các trò chơi dân gian như câu cá, câu bóng hoặc sạp bán mặt nạ truyền thống."

Crea đang bận nghĩ ngợi thì đột nhiên bị tấn công bởi một chuỗi âm thanh dài gấp ba lần cái chuỗi ban nãy của mình, vậy là ngơ ngác nhìn lên rồi trợn mắt nhìn Samir. Cậu nghe loáng thoáng được gì đó về bánh và nhân bánh, xong sau đó thì...

... Thôi được rồi, đúng là não bộ của Crea tiếp thu được hết đống đó vì một vài lý do, nhưng cậu không phải người phản ứng nhanh trong giao tiếp, thế nên vài phút tiếp theo chỉ có thể đứng đực mặt ra nhìn Samir quay đi chỗ khác mà thôi....

"A, ừm, ừm..."

Crea ngáp ngáp như con cá mắc cạn, sau đó ấp úng.

"Hay là, mình cứ. Đi từ đầu lễ hội, đến cuối đi? Sẽ, ăn được hết, mà đỡ tốn công, đi lòng vòng nữa?"

Ý hay, cậu nghĩ thầm. Đi từ A đến Z thì sẽ không phải lựa chọn hay nhặt chữ từ mớ tên cậu nghe ban nãy nữa, tiện lợi lại không làm khó bản thân.



"It takes two to make a crowd"

@samir
 

samir

Active member


Samir S. Stanley

vV2Rtkg.jpg
37.2ºC


Milky Way River | 2050

OqmXdrM.png
Nhớ người qua vị bánh à? Cũng không lạ, tại nó là cách để lại ấn tượng đối với người khác, và cũng nhờ những ấn tượng có thể khơi gợi được kí ức bị quên. Bản thân anh cũng thấy thoải mái vì điều đó, ít nhất không phải ấn tượng xấu, mà là một ấn tượng liên quan đến thứ mà anh cũng thích.

"Haha, thực ra tôi cũng không nghĩ sẽ gặp người quen ở đây. Tôi cũng chỉnh tương đối chau chuốt một chút, để không bị nhận ra bởi những người tôi không muốn gặp."

"Và hơn nữa, đôi khi tôi cảm thấy ở trong này tôi mới được là chính mình" Anh hơi cau mày, ánh mắt nhìn về hướng xa xa, nói với âm lượng nhỏ, cũng không biết đối phương có nghe được không.

"Đúng rồi, anh chơi game này lâu chưa? Tôi mới chơi gần đây thôi, người ban nãy bị bỏ lại trên bờ... ờm... Đấy là Cr- Shaun, cũng gặp ở bữa tiệc tại Paris hồi trước, nếu anh còn nhớ."

"Vậy đó đúng là Shaun à? Tôi đã ngờ ngợ khoảng 80-90% rồi, nhưng không dám khẳng định. Tôi cũng không nghĩ ba người chúng ta lại trùng hợp thế này."

Gặp một người trong 7-8 tỷ người đã khó, giờ lại gặp những hai. Đôi khi anh nghĩ nó không phải tình cờ. Mà thôi kệ, leo lên thuyền qua bờ bên kia chơi xem.

"Có thuyền rồi, mua tí gì ăn rồi qua kia chơi không? Biết đâu lại có gì hay ho hơn?"
@Kals

 

samir

Active member


Samir S. Stanley

Crea


Milky Way River | 2050

OqmXdrM.png
Ờ thì anh cũng có hơi phấn khích khi mà nhắc đến ẩm thực ở một cái game như thế này. Bình thường chơi game thì người ta sẽ chỉ để ý đến trang phục hay level. Nhưng đây là một game thực tế ảo công nghệ mới, nên những giác quan khác cũng được đưa vào tận trong game, để tận hưởng và cảm nhận một cách chân thực nhất.

"A, ừm, ừm..."
"Hay là, mình cứ. Đi từ đầu lễ hội, đến cuối đi? Sẽ, ăn được hết, mà đỡ tốn công, đi lòng vòng nữa?"


Anh cũng đã để ý thấy mặt Crea nghệt ra sau cái chuỗi dài kia của anh. Không rõ nghe có hiểu được phần nào không, mà chắc là không rồi. Mắt cậu ta ngơ ngác, giọng nói thì ấp úng. Anh nghĩ anh phải sửa cái thói quen này đi chứ không về sau không ít người sẽ chạy mất vì cái tính lắm mồm khi nhắc đến ẩm thực của anh như thế này nữa. Nói thì nói vậy chứ cũng khá khó. Lần nào cũng thế, xong lại tự nhủ, rồi lại mắc lại y như vậy.

"Ừ ừ mình đi một vòng đi. Qua bên kẹo bông gòn và kẹo táo trước đi, rồi có đồ ăn rồi quay qua hàng Teppanyaki vừa ăn vừa xem họ biểu diễn.''

Anh mua một que bông gòn to đùng màu trắng, rồi dắt Crea qua chỗ sạp Teppan.
@Crea

 

Summer

Member



Dòng sông dải ngân hà | Tanabata

Ơ hay, ngài ăn takoyaki mà chẳng làm mình no thêm thì thật vô nghĩa. Vậy còn ăn của tôi làm gì?

Summer nheo mắt, anh bắt đầu có chút cảm giác bị lừa.

"Vâng vâng, ngài nói đúng. Có lẽ con người ta phải trầm mình giữa sông Ngân thì mới học được cách buông bỏ những ham muốn trần tục."

Anh nói, hút miếng nước, ăn miếng bánh lấy hơi kể chuyện tiếp.

"Rồi sau đó, khi sự chịu đựng đã vượt qua đỉnh điểm giới hạn, cô gái nọ không thể dung túng cho sự 'kém cỏi' của chính mình thêm một ngày nào, cô đưa ra một quyết định cực đoan để đạt được thứ mục đích vẫn đeo đuổi bấy lâu. Cô ta lấy từ trong bộ sưu tập của mình ra một cái mini-guillotine, và đi tìm 'người ban tặng'."

Anh tự thấy mình không cần dành thời gian ra để chú thích rằng 'người ban tặng' ở đây chính là thợ sơn móng tay ban phát sức mạnh. Và cái mini-guillotine thật ra là một trò đùa quỷ dữ. Máy chém lớn để chém đầu, máy chém nhỏ là dành cho lũ đàn ông ngoại tình sau khi bọn họ bị đày xuống địa ngục. Đây là một trong những cái joke yêu thích của anh ta ngoài đời.

"Và trên đường đi tìm lại nơi mình được chúc phúc, cô chạm trán một bà lão, người mà đã ngăn cô lại, với những câu từ hoa mỹ như 'sức mạnh đến từ chính bản thân' hay 'hạnh phúc tự tâm không dựa vào ngoại lực' bla bla bla. Cô bảo bà ta ngừng, và với sức mạnh đến từ bộ móng tay, cô bụp bà lão chết queo."

Hút một hơi nước trà cho bình tĩnh lại sau khi kể một hơi dài. Câu chuyện sắp đến hồi cao trào, anh muốn kể một mạch mà không phải dừng nghỉ lấy hơi.

"Ngài thấy đấy, hỡi cái bóng đen sau bộ đồ trắng toát. Đó là kết cục của kẻ nói đạo lý mà không có sức mạnh hậu thuẫn. Thật may mắn cho chúng ta là ngài khác với bà lão ấy, ha?"

Dark nhận rank 1 từ Summer

 

Absolute Darkness

Active member



Milky Way River || 2050


"Ngài thấy đấy, hỡi cái bóng đen sau bộ đồ trắng toát. Đó là kết cục của kẻ nói đạo lý mà không có sức mạnh hậu thuẫn. Thật may mắn cho chúng ta là ngài khác với bà lão ấy, ha?"

"Đúng vậy. Nhưng mà gọi bụt-- ý ta là, gọi người khác bằng 'cái bóng đen sau bộ đồ trắng toát thì không hay lắm đâu. Con biết mà, phép lịch sự tối thiểu."


Dark nhún vai. Gã biết là cái game này có gắn tag 16+ nhưng mà hình như tư tưởng của chàng thanh niên trước mặt này có hơi bạo lực thái quá thì phải? Dark hơi ngờ ngợ việc anh ta có đang cố gắng ám chỉ điều gì hay không, nhưng mà do tốc độ suy nghĩ quá nhanh của chính bản thân mà cuối cùng Dark cũng đã cố ý bỏ qua nó một cách hết sức hợp pháp.

"Dẫu sao thì, khi mà ai đó đang buồn khổ, thì trò chuyện với người khác chính là một cách hay."

Dark tự nhủ, sau đó mỉm cười đầy thông cảm với Summer, nhưng rồi nhận ra là người này khó mà nhìn thấy mặt mình nên lại thôi. Quan trọng là câu chuyện này nó đang có chiều hướng đi theo mô tuýp hắc hóa, nhân vật chính không đại diện cho chính nghĩa đang hot, nên Dark cũng lắng nghe khá là chăm chú, sau đó còn cảm thấy khá bánh cuốn nữa chứ.

"Vậy sau đó thế nào? Nữ chính có đến vả mặt sml thằng lừa đảo kia không? Có trải qua một hồi ngược luyến tàn tâm không? Cuối cùng là BE hay SE???"

Ơ kìa kể tiếp đi chứ, Dark giục.

Đang đến đoạn hay cơ mà?

@Summer



aaa
 
Last edited:

Summer

Member



Dòng sông dải ngân hà | Tanabata
"Vâng vâng, để tôi tiếp tục hầu chuyện ngài."

Summer cười dài với sự thỏa mãn nở trên môi như mặt trời tỏa nắng sau cơn mưa rào, đẹp như một bức tranh tả cảnh bầu trời ngày hạ.

"Tôi kể đến đâu rồi nhỉ? À, phải, cái máy chém nhỏ. Cô nàng hùng hùng hổ hổ đi đến trước ngôi nhà nơi 'kẻ ban tặng' cư ngụ, khi ấy người nọ đã biết chuyện xảy ra, và đang pha cho mình một ly Death In The Afternoon với nhiều absinthe và champagne với đá. Ngon tuyệt. Uống xong thì chết cũng chẳng có cảm giác gì đâu. Anh ta uống một ly đầy, rồi rót một ly Whisky mang ra cho cô gái."

Summer nhâm nhi miếng takoyaki cuối cùng, ngâm nga tên mấy loại thức uống mà tự bản thân chúng có ý nghĩa riêng biệt.

"Ngài biết đấy, Whisky là một thức rượu vô vị, nó chỉ ngon khi được pha với những thứ có hương vị đặc sắc. Và cô gái của chúng ta coi đây là một sự súc phạm cá nhân nặng nề, cô tức điên lên và ném cái máy chém ấy vào mặt kẻ đã ban cho mình sức mạnh, rồi lao tới vào đấm vào ngực anh ta với sức của bảy nghìn ba trăm năm mươi hai con hamster. Anh ta hộc máu té lăn ra trên đất, nhưng chưa chết hẳn."

Anh nhớ mãi con số ấy, chính xác tuyệt đối. Anh dùng cả tâm hồn mình để khắc ghi lại.

"Cô ta xách cổ áo anh lên, gằm ghè, bảo rằng hoặc làm bộ móng mới, hoặc chết. Kẻ bị đe dọa thì bảo rằng, người con gái của tôi ơi, sao nàng phải đi đến bước đường này? Tất cả những sự trừng phạt thể xác và lời nói gây tổn thương ấy đều không khiến hắn hành động đâu. Ôi, tất cả những gì hắn muốn ngay từ đầu chỉ đơn giản là tình yêu của nàng!"

À, mọi chuyện vỡ lẽ ra là một câu chuyện tình ngang trái. Summer che miệng cười khúc khích, bị quyến rũ bởi chính lời lãng mạn mình kể lại.


 

Absolute Darkness

Active member



Milky Way River || 2050


Ừm. Biết ngay mà.

Mọi sự đau khổ trên đời này cuối cùng cũng bắt nguồn từ tình yêu oan trái mà thôi. Dark hưng phấn hừng hực nghe Summer kể chuyện. Ôi này là sắp kể đển đoạn ngược thân ngược tâm rồi đây!

"S-sau đó là một màn ngược thân dày vò lẫn nhau đ-đúng không? Cô gái sẽ nhốt chàng trai vào ngục, xiềng xích chàng nơi tối tăm lạnh lẽo, ngày ngày tratấn chàng bởi những lời lẽ cay độc... cho đến khi cuối cùng chàng ta không chịu nổi nữa và bỏ mạng trong chốn lao tù. Lúc nàng người con gái, sau khi mất đi người yêu thương mình nhất, mất đi một thói quen suốt quãng thời gian ấy, mới chợt thấy mất mát thê lương. Nàng phát điên lên ra lệnh cho anh không được chết, nhưng anh đã rời bỏ thế giới này, rời bỏ nàng... C-có đúng vậy không?"

Giọng Dark cũng run run cả lên vì hưng phấn. Ôi cái kịch bản máu chó này! Cái tình tiết ba xu này! Trời ơi!!!

"N-nào anh mau kể tiếp đi chứ!!"

Dark quên béng luôn việc giả làm bụt mà quay sang nhìn Summer với cặp mắt sáng như hai cái bóng đèn ô tô, lập lòe trong cái khoảng đen thui mà đáng lẽ ra là mặt. Cái vibe fan girl tỏa ra nồng nặc đến mức nếu có bất kỳ fan girl nào khác quanh đây thì chắc chắn chỉ cần liếc mắt là nhận ra ngay được đồng bọn.

@Summer



aaa
 

Summer

Member



Dòng sông dải ngân hà | Tanabata
Nếu nãy giờ Summer kiềm nén lắm thì bây giờ anh công khai nhìn cục đen trắng trước mặt mình bằng ánh mắt judging công khai. Chúa tể lừa đảo, vua giả dạng, thần làm bộ làm tịch, biên kịch Penhouse, nghệ nhân lật mặt! Anh ghim!!!!

"Ai mù quáng trong tình yêu bao giờ cũng than ngắn thở dài trước hiện thực độc ác. Nghe tôi, bỏ đi, đừng mơ mộng nữa. Kẻ chỉ biết yêu bản thân mình làm sao có thể đau vì kẻ khác?"

Summer ôn tồn bảo với người lạ, tạm dằn lòng sự giận dữ khi bị lừa dối.

"Và cô ta cũng biết thế, kẻ nhìn ngắm chính mình trong gương nhiều như vậy ắt biết nụ cười nào là đẹp nhất trong mắt người thưởng thức. Và cô ta tặng cậu con trai điều đó, vẻ đẹp của mặt trời, ấm áp không gì sánh bằng, và thiêu cháy trái tim anh ta sau khi làm nó lỡ một nhịp. Chỉ bằng cử chỉ ấy thôi, cô khiến anh đồng ý."

Làm bất cứ điều gì cô muốn. Đó là hiện thực của sự mù quáng trong tình yêu và những điều người ta chấp nhận hy sinh để làm vừa lòng người mình thương mến. Summer nghĩ rằng một ngày nào đó khi anh tìm được người như vậy anh cũng sẽ hai tay dâng tặng họ cả thế giới, cho dù điều đó có đồng nghĩa với việc phải phá hủy nó để làm người đó vui lòng.

"Thế là 'kẻ ban tặng' lại lấy bộ đồ nghề và làm cho cô ta một bộ móng mới. Lúc tháo bộ cũ ra, cô ta trở lại làm con người bình thường trong vài khoảnh khắc. Mái tóc không còn rực rỡ như ánh nắng, da bớt sáng đi và mắt không còn xanh tựa biển cả - duy chỉ có tình yêu mà kẻ kia dành cho cô là không hề thay đổi, chẳng chút suy suyển bởi vẻ bề ngoài. Rồi anh gắn lên đôi bàn tay nõn nà một thứ sức mạnh mới."

Đồ ăn và thức uống anh mang theo đã hết sạch. Gió đêm thổi lạnh trên đầu. Bờ sông Ngân lay động theo từng nhịp thở của người còn thức, tựa như chính nó cũng ghé vào nghe câu chuyện này.

"Xong, nét vẽ cuối cùng phủ lên móng, cô ngắm thứ vũ khí mới mà mình được ban tặng, nở nụ cười thỏa mãn hài lòng. Tuyệt vời, cô nói với chàng trai, giờ ta đã lại hoàn hảo, anh đã làm rất tốt rồi. Và đặt tay lên gương mặt anh ta để vuốt ve nhẹ nhàng. Sau đó...."

Anh ngừng lại mấy giây lấy nhịp, ngập ngừng căng thẳng, dramatically.

"Sau đó bóp cổ anh ta đến chết."


 

Crea

Active member




Crea



Samir S. Stanley




<< Milky Way River || Tanabata Post-Event





"Kẹo bông gòn!!"

Crea nghe đến mấy chữ đó thì mắt trong một thoáng sáng rỡ, nhưng rồi cũng rất nhanh chóng mà lấy lại bình tĩnh aka trưng ra vẻ mặt edgy trầm lắng sâu sắc mọi khi của mình. Cậu chớp mắt, sau đó ho húng hắng vài cái rồi cùng Samir quay trở lại lễ hội.

"Kẹo bông gòn, trong game. Nhìn thật, ghê nhỉ."

Thiếu niên tóc đen lẩm bẩm lúc bọn họ dừng ở quầy bán kẹo. Samir lấy một que trắng, còn Crea chọn một que màu xanh, cùng màu với ngọn lửa bên đầu cậu. Thực ra kia chỉ là một câu lẩm bẩm vô thưởng vô phạt lúc cả hai đứng chờ người bán hàng làm kẹo mà thôi, cậu cũng không để ý lắm nếu anh trai bên cạnh mình có đáp lại, vậy nên sau khi sang sạp Teppan thì sự chú ý hoàn toàn tập trung vào đó.

"Kì công, quá."

Cậu chớp mắt trong khi nhìn mấy người đầu bếp biểu diễn, cách dùng dao nấu ăn và tung hứng biểu diễn thực sự trông chẳng khác gì nghệ nhân trên TV. Ra là cũng có thể nấu ăn theo cách này sao, thú vị thật...

"Ẩm thực chỗ tôi. Không giống, thế này."

Samir có thể thấy cậu trai nọ lại lẩm bẩm trong lúc đặt một tay lên ngang miệng. Cậu luôn quan niệm rằng nấu ăn phải nhanh và tinh tế, từng kĩ thuật phải chuẩn xác và hiệu quả nhất có thể để phục vụ được món tốt nhất cho thực khách trong thời gian ngắn nhất, không ngờ còn có thể nhìn người khác vừa nấu ăn vừa biểu diễn. Rõ ràng không nhanh, nhưng cũng đủ làm người xem cảm thấy thú vị. Có phải cái này gọi là thưởng thức cả thứ khác ngoài đồ ăn không...

"Mấy món khác, cũng có thể. Biểu diễn thế này?"

Ý là takoyaki với okonomiyaki gì gì đó, có phải lúc nấu ăn cũng biểu diễn như vầy hay không? Crea nghĩ nghĩ, cảm thấy có chút tò mò.



"It takes two to make a crowd"

@samir
 

Absolute Darkness

Active member



Milky Way River || 2050

Dark phớt lờ cái ánh mắt judging của Summer. Dù sao thì bây giờ kết cục của câu chuyện này mới là quan trọng. Sau khi Summer kết thúc câu nói cuối cùng, Dark chống cằm nhìn xa xăm về phía sông Ngân nhẹ nhàng trôi trước mặt.

Sau đó...

Sau đó Dark sờ sờ túi quần, đặt 5 gold vào tay Summer, ngửa mặt lên trời, chớp chớp mi để kìm nén nước mắt trước câu chuyện tình yêu sâu sắc đầy nhân văn và cảm động mà mình vừa nghe được.

"Anh kể hay quá. Cám ơn anh. Anh có kênh youtube hay gì đó không? Em nhất định sẽ subcribe anh!"

Giờ thì Dark quên béng luôn mình đang giả vờ làm sát thủ ngầu lòi. 100% trở về trạng thái Mayah The Fangirl.

Summer unlock Rank 2 với Dark.

@Summer



aaa
 

Summer

Member



Dòng sông dải ngân hà | Tanabata
Summer đút túi 5G, rồi đặt tay lên vai người nọ.

"Câu chuyện ấy đã kết thúc đâu? Hỡi khán giả lạ kì, một ngày nào đó khi chúng ta mặt đối mặt ở thực tại, tôi sẽ cho ngài xem thứ sức mạnh mà người con gái sau cùng được ban tặng."

Anh mỉm cười. Còn một đoạn sau với nhân tố gây sốc mà anh định biểu diễn luôn trên bờ sông này, nhưng bây giờ thì cứ tạm giữ cho riêng mình, chưa vội, chưa vội.

"Nhưng trước hết xin cho kẻ hèn này biết tên ngài đã? Tôi là mùa hè nắng đượm chiều tháng bảy, Summer, người dệt nên chuyện kể đến từ phương Bắc xa xôi."

Anh ta tự giới thiệu, đặt tay lên ngực cúi chào.

Dark nhận rank 2 và member address từ Summer 'the story weaver'

 

Absolute Darkness

Active member



Milky Way River || 2050

"Nhưng trước hết xin cho kẻ hèn này biết tên ngài đã? Tôi là mùa hè nắng đượm chiều tháng bảy, Summer, người dệt nên chuyện kể đến từ phương Bắc xa xôi."

?

Nắng mùa hè đến từ phương Bắc?

Dark cảm thấy hơi lag. Nhưng dù sao thì dạo này gã cũng lag nhiều rồi, nên chỉ có thể ậm ừ kiểu:

"À-à-- Summer đúng không? Tôi hơi trái ngược với anh một chút, anh Nắng, tôi là Dark. Đây, anh có thể add Member Address của tôi. Bây giờ tôi phải off rồi. Ngày mai tôi còn có bài kiểm-- ý tôi là có việc quan trọng. Hi vọng lần sau có thể nghe anh kể nốt câu chuyện này nhé."

Dark vội vàng trao đổi ID với Summer trước khi logout khỏi The World.

Summer nhận được Member Address của Dark.

@Summer



aaa
 

Kals

Member




qY7pWtX.png
Crea

vV2Rtkg.jpg
Glenn




Thời gian: 2050 post event Tanabata
Địa điểm: Milky Way River

Making a wish.


Anh nhìn Crea lắp bắp, tìm đủ mọi cách để giải thích. Ừm, thực ra cũng không cần như vậy, anh chỉ hỏi thôi mà.

Như vậy không phải hợp lý hơn hay sao, Crea nói. 37 thầm nghĩ, thế nào là hợp lý? Ai quy định ác quỷ thì sẽ là trùm cuối, có đôi lúc người đứng sau tất cả lại là kẻ mà ít ai ngờ tới nhất. Có khi người luôn tỏ ra vui vẻ, hoà đồng ngây thơ, cuối cùng lại là nguồn cơn của mọi chia rẽ và mâu thuẫn, chuyện đó không phải cũng thường xảy ra hay sao. Yêu ma quỷ quái về cơ bản chỉ làm theo bản năng của chúng, có xấu, có vô hại. Thiên thần... phức tạp hơn nhiều.

37 nói với Crea.

"Cũng không phải không thể. Chỉ là tôi cảm thấy cậu không giống vậy."

Là cảm nhận cá nhân, sai hay đúng thì để sự thật phán xét. Như hiện tại thì...

"Xem chừng tôi đoán sai rồi hả?"

Anh cười nói.

"Lại làm cậu thất vọng, tiếc ghê. Lần này thì nên đền bù thế nào, cậu có gợi ý gì không?"




mèo méo meo
 

Crea

Active member



Crea

37.2ºC



<< Milky Way River || Tanabata Event





"... Trong mắt Glenn. Tôi không, giống ác quỷ. Hay sao? Tôi, không đủ phản diện hả?"

Crea nghi ngờ hỏi lại, cá nhân cậu ta thấy mình chọn chủng tộc ác quỷ là đã toát ra mùi xấu xa edgy lắm rồi, chắc chắn người ta nhìn vào một cái là thấy cậu muốn làm trùm cuối ngay. Hay ít ra đó là suy nghĩ của cậu trai tóc đen, vậy mà người bên cạnh lại không thấy như vậy nên Crea có hơi ngại. Ra là chọn race ác quỷ và tỏ vẻ edgy ngầu lòi chưa đủ để người ta nghĩ mình đang đóng vai một nhân vật phản diện hả? Hay phải làm ra hành động phản diện thì mới được?

Thiếu niên suy nghĩ, nhưng chưa kịp nghĩ xong thì lại thấy người bên cạnh cười. Cậu chớp mắt, lắc lắc đầu.

"... Không có, sai, đâu."

Crea nhìn lên mớ điều ước, sau đó một chút mới mở miệng.

"Glenn, đúng cả hai. Đấy."

Ước có máy chơi game và có game, chẳng phải là trở thành phản diện gì. Chỉ là cậu ta đinh ninh người bên cạnh mình sẽ không đoán trúng, vậy nên mới ngơ ngác hỏi lại. Còn lý do không tin anh ta đoán được thì...

... Giận dỗi trẻ con, có lẽ.

Chút giận dỗi từ lần đầu Glenn đoán sai khiến thiếu niên nọ mạnh miệng, rốt cuộc thấy người ta đoán đúng thì lại ngớ ra. Lý do đương nhiên nghe con nít vô cùng, thanh niên tóc trắng mà biết, thế nào cũng sẽ cười cậu cho xem.

Crea hơi khép mắt.

"Glenn. Muốn, quà gì? Miễn là trong khả năng, tôi đều có thể, tặng được."

Cậu cầm quạt đưa lên ngang miệng che. Vậy nên Glenn không cần biết mớ suy nghĩ của cậu làm gì, ít ra là trong lúc này, bởi vì chắc chắn Crea sẽ xấu hổ chết được.

Gỡ Reverse cho Glenn sau 10 bài giận dỗi...




"Wishes"

.
 

Ultimate

Administrator
Staff member

xXTalilaXx

Raid



Milky Way River | ????.??.??

Post trước

"Được thôi, vậy cũng tiện liên lạc sau này hơn. Anh cũng nhận member address của tôi đi nhé, sau này nếu có vụ gì đó hay ho, có thể rủ đi cùng cũng được."

"Được đi chơi cùng với cô là hân hạnh của tôi."

Raid hí hứng vui sướng, dù bị ngã xuống nước sông hồ lạnh lẽo cũng cảm thấy ấm trong lòng. Lạnh ở ngoài da nhưng ấm ở trong tim. Nước chảy tong tỏng trên đầu nhưng ngọn lửa trong tim chắc sẽ sưởi ấm được nỗi niềm này. Cô hồn cuối cùng cũng đến ngày phá cỗ. Raid chưa kịp mừng thì đã nghe Talila tạt cho một gáo nước lạnh nước sông lúc nãy. Vừa hong khô người một tý mà Raid cảm giác ướt trở lại.

"Trái tim thì thôi cũng không cần đâu... Nếu có party, có thể rủ tôi đi cùng là tôi cũng cảm kích lắm rồi. Trái tim anh nên giữ lấy, sau này còn dành cho người đặc biệt của đời mình."

"Không sao. Vậy sau này tôi sẽ rủ cô!"

Nghe mấy lời của Talila, Raid giờ mới hiểu câu nói: Sát thương chuẩn thì cũng đau đấy nhưng có đau bằng sang chấn tâm lý không. Đời Raid như tấm chiếu mới mua, đều chưa từng trải mà. Có buồn một tý nhưng Raid cũng không lấy đây làm bước lùi của mình. Dù sao thì thấy cô nàng cũng bắt đầu ngán kiểu chém gió của Raid, chàng trai cũng chịu tắt đài. Cẩn thận tí nữa lại bị đám Summoned của Talila tứ mã phanh thây. Cậu nghĩ bản thân cậu cũng nói hơi nhiều so với một người không có bảo hiểm y tế.

"Còn về phần giàu tình thương hay không thì... Tôi cũng không chắc đâu. Trong game này, chọn class nào cũng chỉ là một sự ngẫu nhiên thôi mà. Nếu Harvest Cleric là những người thông thái, sáng suốt và giàu tình thương, thì Thunder Knight là những người thế nào?"

"Ờ thì... chúng tôi là những người nghĩa hiệp, mạnh mẽ và... có khả năng làm người khác cười."

Raid vui vẻ trước mặt Talila, nhận được Member Address của cô. Chàng trai cũng nghĩ không cần trêu ong ghẹo bướm nữa. Cứ từ từ đã. Cậu dẫn Talila tới một chỗ bán kẹo táo, và vớt cá vàng, chơi mấy trò cơ bản như một ngày lễ hội ở Nhật. Chơi được khoảng 2 tiếng thì cũng đã đến lúc Log Out. Raid tiễn cô gái ra tới tận Chaos Gate:

"Ưm... cám ơn Talila vì ngày hôm nay."

Talila unlock Rank 2 với Raid


 
Top