The Flow of Fate
Flavia nán lại cho đến cả khi gần như tất cả đã về hết. Cô đoán hẳn là một ngày mình cũng sẽ nằm lại ở đây, không biết lúc đấy họ có còn chỗ trống bên cạnh mộ của thầy không. Ở buổi lễ, trong vô thức của những vô thức, cô gái nhỏ đã nắm lấy tay người bạn gần mình nhất - một việc mà cô không thường làm. Không rõ là để an ủi người nọ, hay để cho những giông bão trong lòng không còn gợi lên nữa.
Chỉ là bàn tay ấy cũng giống cô, nhỏ nhắn, và có lẽ cũng đã có chút run rẩy.
.
.
.
Flavia tiến về phía của đàn anh tóc xanh. Cô đưa mắt nhìn xuống mộ thầy, rồi để ánh nhìn nán lại lớp kính lấp nửa khuôn mặt kia.
"... Anh đã nói gì với hiệu trưởng vậy?"
Không phải là một câu hỏi lấp lửng hay vòng vo, tóc hạt dẻ đi thẳng vào vấn đề. Cô cũng để ý có người bên cạnh, đủ để nghe cuộc trò chuyện của bọn họ, nhưng điều đấy không làm Flavia bận tâm. Những lời thề của Julie sẽ không có ý nghĩa gì, nếu người trước mặt cô đây quyết định làm một cú plot twist mà bọn họ không ngờ đến.
Nhưng cô đã chọn tin tưởng anh, vì anh là người thầy tin tưởng.