[France] Paris

Crea

Active member




Shaun Roseworth

Ciara




<< Eiffel Tower || 2050





"Được."

Shaun nuốt miếng bánh sừng bò hơi khét xuống, sau đó lại hỏi, thấy người kia có vẻ không hứng thú với bánh nướng hơi hỏng nên cũng không chìa sang chỗ người ta nữa. Thôi thì lát cậu mang đi đâu đó vậy, hoặc cất ở nhà. Con người không thể chết vì ăn bánh sừng bò suốt vài ngày đâu nhỉ?

"Ta mua vé trước rồi mới được lên tháp. Giá vé... hình như tầng 1 và tầng 2 một vé, tầng 3 một vé. Cô thích thang bộ, hay thang máy?"

Quầy vé bán vé tham quan riêng với tầng 1-2 và tầng 3, tầng trên cùng đắt hơn hai tầng dưới, nhưng tóm lại thì vẫn chỉ tầm 10 eu mà thôi. Quan trọng chắc vẫn là Ciara thích đi bộ hay đi thang máy.








"All the way up"




.

@aki_yoshi
 

Iceheart

Active member


Blue haired girl


Black haired boy



Time: 2050 - Location: Some Paris Restaurant

"Cậu coi quá nhiều phim rồi đấy."

Gái nhẹ nhàng đáp, gái cũng hay coi phim nhưng là phim về Crime Scene Investigation (CSI), thường thì mỗi bữa ăn gái đều ở trong phòng vừa ăn vừa xem khám nghiệm tử thi, lâu lâu có mấy cái xác chết nhìn dị lắm. Ngoài ra gái cũng thích phim hành động miễn là nó đừng quá "vô lí", supernatural cũng ổn hoặc tâm lí tội phạm. Còn với mấy cái phim tình cảm lâm li bi đát, ngôn lù các kiểu vẫn là nên bỏ đi thì hơn...

"Mực thì không sao, tôi chỉ dị ứng với bạch tuộc thôi. Tôi có khả năng chết nếu ăn phải nó, mặc dù không cao."

Nhân viên mang bánh crepe ra cho gái và cho thanh niên tóc đen một món gì đó trông giống sandwich, gái nhìn đống cheese đang chảy trên bánh mà không kìm được ho nhẹ một cái. Quả nhiên ẩm thực Pháp có nhiều thứ không hợp với gái lắm, hoặc là do gái kén ăn khó chiều.

"Cậu thì sao? Có dị ứng món gì không?"


@Crea
 

Iceheart

Active member


Blue haired girl


Red eyed boy



Time: ??? - Location: Seine River

Điều đầu tiên lóe lên trong đầu gái là trông anh ta có vẻ là một người tốt, mặc dù một ấn tượng đầu không thể định nghĩa cả một con người. Gái nhìn đôi giày thể thao trắng, chưa tính tới phần nó có quá rộng so với chân gái hay không, cũng không phải là do gái sợ người kia bị nấm hay hôi chân gì đâu. Gái chỉ đột nhiên thấy thích đi chân trần hơn.

"Tôi nhận được lòng tốt của anh rồi. Nếu như tôi nói là tôi thích đi chân trần hơn thì anh có tin không? Tất nhiên không phải do tôi sợ anh có bệnh."

Chỉ là cuộc sống này đôi lúc thật sự rất gò bó, người lớn lên trong một gia đình như thế giống như gái nhiều lúc sẽ cảm thấy ngạt thở, mặc dù chính gái chấp nhận sự rành buộc đó mà ở lại với họ. Lúc nào trong đầu gái cũng luôn ghi nhớ rõ những "điều không được làm" và "điều mình phải làm" đi ngược lại với ý niệm của bản thân.

"Luôn luôn có người sợ tôi khiến họ mất mặt với người khác, nhưng mà ở đây tôi chỉ là một du khách trong số hàng ngàn du khách nên mọi người sẽ không thể nhớ nổi một cô gái với đôi chân trần đâu nhỉ?"

Gái cười, không phải cười đểu hay cười cho có lệ đâu mà là gái thật sự cảm thấy nội tại bên trong có gì đó chuyển động theo chiều hướng tích cực. Nghe có vẻ không giống với gái của thường ngày cơ mà gái cũng đâu phải loại người chỉ có một màu. Gái đi theo phía tay mà thanh niên kia chỉ, cách hai dãy nhà phải không?

"Tôi hi vọng cửa hàng đó không chỉ toàn giày cao gót, nếu không thì tôi sẽ đi như vầy về nhà luôn."

Unlock Rank 1 - Thanh niên mắt đỏ


@samir
 

Kals

Member




7fSP77l.png
Shaun the sheep

Glenn



Thời gian: Unknown - Pre-TW
Địa điểm: Seine riverside

A journey on Seine



"Tầm mười lăm, mười sáu? Không rõ lắm, chỉ là không nghĩ tới mười tám."

Glenn cười, tay tra cung hoàng đạo. Chẳng mấy mà có kết quả, anh cho Crea xem luôn.

"Bảy tháng bảy là lễ Thất tịch tại một số nước Á Đông, thuộc cung Cự Giải. Cậu sinh vào một ngày đặc biệt đấy Crea, khá hợp."

Phía bên dưới phần thông tin cơ bản còn có phân tích một số thứ khác, ví dụ như tính cách, thói quen, vận may của những người cung này. Tất nhiên tất cả những thông tin này đều viết bằng tiếng Anh. Glenn dường như không chú ý mà cứ thế chia sẻ thông tin cho Crea cùng đọc trong khi cả hai chờ tới lượt.

Không biết Crea đọc được gì mà quay sang hỏi anh có biết bơi hay không. Có khi là áp lực tâm lý khi đi thuyền? Glenn nhún vai, đáp.

"Không tới nỗi. Hàng năm cứ tới mùa sauna thì tôi có bơi ở sông băng vài lần, gọi là giữ sức khoẻ. Uống rượu sau sauna cũng được lắm. Mà sao bỗng dưng cậu hỏi?"

Có tiếng gọi từ phía thuyền, hai con số ba mươi sáu, ba mươi bảy chỉ Crea và Glenn. Cuộc nói chuyện bị cắt ngang nhưng Glenn không thấy phiền lắm, vì cuối cùng cũng lên được rồi. Thuyền rộng, không đông khách, đủ vị trí để ngồi thoải mái. Họ có thể chọn ngồi ở khoang trên để ngắm cảnh ngoài trời, hoặc cũng có thể vào khoang dưới trước. Dù thế nào cũng không thiệt.

"Trên, dưới?"

Glenn hỏi.





mèo méo meo
 

Crea

Active member




Shaun Roseworth

Glenn




<< Seine Riverside || 2050





Mười lăm, mười sáu à? Thật ra cũng đúng với ước lượng của Shaun đấy, nhưng mà đôi khi cậu cũng tự hỏi sao nhiều người nghĩ cậu chưa đủ 18 thế nhỉ. Có mấy lúc đi mua đồ hay gì đó toàn bị nghĩ là học sinh cấp hai, trong khi cậu rõ đã là học sinh cuối cấp ba rồi mà. Chẳng lẽ là do cậu không đủ cao?

Thiếu niên nhà Roseworth vừa nghĩ vừa di chuyển theo đoàn người, sau đó đưa tay lên miệng lẩm bẩm.

"Cao hơn..."

Rồi nhìn sang người bên cạnh. À quên đờ mờ 30cm. Shaun nghĩ một chút rồi quyết định không nói gì nữa. Không sao, cậu mới 18 tuổi thôi mà, chắc chắn rồi sẽ cao lên được nữa thôi. Biết đâu lần sau Glenn gặp lại Shaun, anh ta sẽ thấy cậu cao tận 3m.

"Thất tịch? Nó, hình như là ngày lễ tình yêu mà đúng không? Giống như... Valentin?"

Shaun nghĩ một chút rồi nói, sau cùng thì vẫn là không nhớ nội dung ngày lễ đó là gì, vậy nên cũng không hiểu ý Glenn là thế nào, chỉ có thể đoán đại. Ít ra thì giờ cũng đã nhớ cách phát âm cụm từ đó rồi, coi như là có tiến bộ vậy. Còn về cung hoàng đạo thì... đương nhiên vẫn không biết gì hết ngoài cái tên, thế là bèn nhìn qua chỗ Glenn mà đọc thật, dường như cũng quên luôn chuyện mình đang phải giả làm người Pháp đích thực.

Biểu tượng cung Cự Giải là con cua, tính chất chung là người lãnh đạo, sao chiếu mệnh, đá hợp, màu sắc... vân vân mây mây. Shaun xem qua một chút thì dừng lại ở chỗ cung chơi hợp và cung không chơi hợp, nhìn một cái bèn thấy cái chữ Ma Kết nằm chình ình ngay phần cung không hợp. Such wow. Shaun nhướn mày một cái, xong tỉnh bơ mà hỏi.

"Đây là Glenn?"

Cậu ta chỉ vào màn hình chỗ chữ Ma Kết rồi nói, còn chưa đọc xuống mấy phần khác. Shaun mất hai giây để lướt qua một chút, xong lại hỏi tiếp.

"Glenn có thấy tính cách mình giống với cung hoàng đạo của mình không?"

Lại nói, nghe Glenn hỏi vụ bơi thì lại nhíu mày thêm một cái. Thực ra ý cậu là anh thuộc cái cung dê biển gì gì đó thì sẽ biết bơi đúng không, là tôi đang đùa đấy, do tôi nhạt nhẽo quá hay là nói khó hiểu mà không thấy anh hưởng ứng vậy? Shaun đột nhiên cảm thấy tổn thương sâu sắc, thế nhưng cậu không nói ra điều đó. Thay vào đó thiếu nam nọ chỉ nghĩ nghĩ một chút rồi lại đáp một câu, tự thấy bản thân thông minh dễ sợ.

"À không, nhìn sông Seine nên tôi nhớ lại kỉ niệm chút thôi. Hồi xưa hay đi bơi, kiểu thế."

Không, xạo đấy. Để che giấu câu đùa nhạt vcl của mình, cậu nghĩ thầm.

"Mà, sau-na?"

Cảm giác nghe được từ lạ...

Shaun hỏi hỏi một hồi thì cuối cùng cũng tới lượt mình, thế là dừng cuộc trò chuyện mà quay sang đi lên tàu. Thuyền rộng, bỗng chút khiến cậu trai nọ cảm thấy hơi không thoải mái, kiểu hơi ngộp, chắc thế. Cơ mà thiếu niên cũng không thể hiện nhiều lắm, cậu chỉ hít một hơi thật sâu rồi sau đó nhìn quanh để chọn vị trí thôi. Người kia hỏi trên hay dưới, tóc đen nghĩ không quá ba giây mà đáp.

"... Ở đâu vắng hơn thì ngồi."

Câu đó gần như là phản xạ vậy. Bình thường cậu sẽ chọn bên dưới, nhưng mà ai biết được, nếu khoang dưới như cá mòi thì cậu cũng không muốn ngồi đâu. Thường là thế, chọn chỗ nào vắng và bớt ồn ào rồi ngồi vào, Shaun Roseworth của bình thường sẽ làm như thế. Cơ mà cậu ta nói ra câu kia xong thì lại nhớ rằng hôm nay mình không đi một mình, vậy là khoanh tay nghĩ ngợi thêm hồi nữa.

"Glenn muốn, ừm... ngắm cảnh?"

Hỏi câu này hơi thừa phải, đi du lịch không ngắm cảnh thì làm gì ô hay?




"Strangers"




@Kals
 

Crea

Active member




Shaun Roseworth

Gái không ăn rau




<< Some Paris Restaurant || 2050





Trai tóc đen nhìn người kia, bỗng chốc muốn bảo không, không phải là tôi xem quá nhiều phim, là do cách cô diễn tả làm tôi liên tưởng sang phim kinh dị đó chứ. Mỗi tội, vì cậu là Shaun Roseworth của năm 2050 nên cậu không làm thế, Shaun Roseworth của năm 2050 nghe người ta nói vậy thì bèn im lặng nghĩ nghĩ một chút rồi đáp, một câu đại khái như thế này.

"Tôi thấy có lý mà. Ở đời chuyện gì cũng có thể xảy ra. Cô biết đấy, 2050 rồi, có... ừm... game thực tế ảo, thì phải, nên cũng dễ có mấy thứ khác chứ."

Thực ra là không liên quan gì hết, nhưng Shaun tự thấy cái câu kia thực tế vl nên cậu nói ra thôi. Xong còn thêm một câu.

"Cô thích xem phim?"

Xong nghe người ta nói về dị ứng thì thật sự dừng việc ngó cái sandwich của mình mà nhìn lên. Được rồi, tí cậu sẽ hỏi phục vụ giùm cổ xem ở đây người ta có bỏ bạch tuộc vào súp không, nếu có thì còn biết đường gắp ra chứ không tí lại có án mạng thì không ổn lắm đâu.

"... Có gì để tôi kiểm tra cái Bouillabaisse trước giúp, kẻo có bạch tuộc thật."

Cậu ta cẩn thận dặn dò gái rồi quay lại nhìn cái bánh phô mai của mình, xong lấy dao và nĩa vừa cắt bánh vừa nói.

"Dị ứng... Không hẳn. Tôi nghĩ là mình ăn được gần như mọi món, chỉ là có món không thích ăn thôi. Không thích sẽ không ăn."

Nhìn cái sandwich xong lại nhìn lên.

"Cô có dị ứng với, ờ, phô mai không? Và thịt xông khói?"



"Nobody here lives a healthy life"




@Iceheart .
 

Kals

Member




DPGFYYy.png
???

Glenn



Thời gian: Unknown - Pre-TW
Địa điểm: Coffee shop, Champs-Élysées

Outsider's trivias


Nhiều năm ở một mình đã dạy cho Glenn vài thứ, một trong số đó là một khi bị bỏng thì phải xả nhiệt bằng nước lạnh, giữ vết thương sạch sẽ và tuyệt đối không dùng đá lạnh chườm. Nghe thì có vẻ hơi kỳ, nhưng quả thực không nên, bởi lẽ nhiệt độ da bị bỏng đang vô cùng cao, khi tiếp xúc với nhiệt độ thấp từ nước đá sẽ khiến tế bào biểu bì co lại, gây khó khăn cho việc xử lý vết thương, dễ để lại sẹo.

Mặc dù đối phương đã nói là không có vấn đề nhưng Glenn vẫn cảm thấy có chút lấn cấn. Sau cùng, có lẽ do bọn họ không quen nên anh cũng chỉ ừm một tiếng rồi dặn cô không được áp đá trực tiếp lên tay. Trước đó tới đây Glenn chỉ định tạt vào mua một tách cafe đen đơn giản rồi đi, nhưng xảy ra sự vụ ban nãy, cùng với câu hỏi của đối phương, anh cân nhắc vài giây rồi đáp.

"Ừm, tôi quen uống cafe sáng."

Anh nhìn tay cô gái rồi nhìn cốc cafe của cô, nói tiếp.

"Cô cứ ngồi đi. Mua xong rồi tôi sẽ trở ra. Cô uống cafe vị gì?"




mèo méo meo
 

Sutler

Member






William Sutler


Toà nhà homestay ở Montmartre - 2050
__________________
Sáu giờ tối, vậy là đến giờ hẹn. Toà nhà homestay của William Sutler nằm ở Montmartre, nói chung là ở khu trung tâm. Nên chẳng lạ lắm khi bữa tiệc được tổ chức sẽ có rất nhiều người đến tham gia mặc dù may mắn là chưa hề chật kín cái khu sân thượng này.

Gió trên đây tuy thổi mạnh nhưng không ảnh hưởng quá nhiều đến bếp lửa đang nướng thịt cừu đang bùng cháy. Bánh mì và rượu cũng được chuẩn bị sẵn nên tuy bữa tiệc chỉ mới bắt đầu, ai ai cũng đã nhanh chóng tham gia vào bầu không khí náo nhiệt. Người thì nói về chuyện công việc, người thì sẽ bàn về việc học, nhưng nơi đông vui thu hút nhiều người nhất là nơi có chiếc tivi khổng lồ đang chiếu trực tiếp trận chung kết của giải Trung Kết Thế Giới League of Legend.

Còn phía bên kia là hồ bơi, cũng vì đây không phải tiệc bơi nên chắc hẳn không ai có ý định xuống đấy. Nhưng chẳng ai biết được bia rượu vào người, chuyện gì sẽ xảy ra...



 

Crea

Active member








Shaun Roseworth









Paris || 2050





Shaun nhận lời dự tiệc của cậu William nhưng lúc về rồi mới cảm khái rằng cậu không giỏi đi chơi ở mấy chốn đông người, khéo đi vào sẽ run tay run chân rồi lăn ra xỉu ấy. Thế nên Shaun Roseworth sau đó nhắn tin cho một đống người thân nhờ quyền trợ giúp à quên ý là rủ rê họ đi tiệc cùng để cậu còn có bạn có bèn cho đỡ xỉu ngang.

Nhắn đã đời rồi thiếu nam tóc đen mới tìm hoodie mặc vào rồi đi pặc ty.

"Not going alone"












.
 

Crea

Active member








Shaun Roseworth


và một đống người ở party







Paris - Montmartre || 2050






Bữa tiệc bắt đầu vô cùng bình thường. Vài câu chuyện qua lại, vài chai bia, ít rượu vang, chút rượu gì đó không phải là rượu vang, vô cùng bình thường cho đến khi Shaun Roseworth cảm thấy việc ngồi một góc nốc rượu thật là chán và quyết định đứng dậy đi ra giữa phòng, sau đó đập tay xuống bàn một cái, tay kia giơ bộ bài lên, miệng hùng hồn vô cùng.

"Ai chơi strip poker không?"

Và thế là bọn họ chơi thật. Còn chơi rất hăng hái là đằng khác. Chơi tận 3 vòng, chọn ra người vô địch, phỏng vấn và trao huân chương cho EU Strip Poker Championship 2050 như thật (hay ít ra đó là những gì mà Shaun nhớ, hi vọng không phải cậu trong cơn quáng gà đã đeo một dây thịt xông khói lên đầu gái tóc xanh thay vì huân chương hay gì đó). Mỗi tội lúc Shaun vừa tỉnh tỉnh lại thì nhận ra bản thân vẫn đang đứng giữa phòng, tay vẫn còn cầm bộ bài và chỗ này thì trông như thể mới có một cơn cuồng phong vừa mới quét qua. Nói chung là, loạn không thể tả.

Thế nên cậu trai rất nhanh nhẹn mà giấu bộ bài vào trong người xong chuồn đi mất. À chuồn đi khều người quen, but nevermind, chúng ta không nhắc về chuyện đó ở đây vì đây chỉ là bài react, hahaha.


Tất cả những người tham gia party unlock 1 rank with Shaun Roseworth. Rank >2 tự động chuyển thành point




"Strip poker"










.
 
Last edited:

Crea

Active member








Shaun Roseworth


Glenn







Paris - Montmartre || 2050






Tiếp nối câu chuyện ở bên trên, ngay đoạn Shaun cảm thấy hơi tỉnh mà giấu bộ bài vào trong người rồi đi tìm người quen. À thì cậu tìm thấy anh ta thật, tính ra cũng không khó đến thế khi mục tiêu dò tìm của bạn trắng toát và cao hơn bạn tận 30cm. Nói chung Shaun rất tự nhiên, rất hùng dũng, và có thể là đã - gáy hơi to một chút - mà rủ người kia solo 1 đấu 1, đại khái như thế này.

"Glenn, ta solo không?"

Giờ nghĩ lại, chắc cậu bị điên rồi. Không có loại hơi men nào giúp người ta nghĩ ra được cái ý tưởng quái dị như thế được, bởi vì...

Vòng đầu, cả hai cùng thua, thôi thì lột. Thực ra cũng bình thường thôi, chẳng khác gì ban nãy khi cậu chơi cả. Shaun nghĩ thế, xong vòng hai nó thế này.

bZC1d7c.png

Wow oke. Thôi không sao cả. Đời người còn thở là còn gỡ mà. Shaun bị lột, nhưng cậu còn tận ba lớp mà. Ai sợ chứ? Họa may chỉ có gà mới sợ. Thế là cậu tiếp tục vòng ba.

qOaV3a5.png

Ok chắc cậu gáy hơi to rồi. Vòng kế Shaun bèn không gáy nữa, thay vào đó cậu gọi hồn tổ tiên. Không biết tổ tiên có nghe thấy tiếng cậu gọi không, nhưng gọi một cái mở mắt ra đã thấy Glenn lột mình bay màu thêm một lớp nữa rồi.

Oke cậu không thèm gọi nữa. Cậu bắt đầu gọi thần may mắn hay gì gì đó để độ cho cậu, hi vọng cậu đừng roll ra 6 vì trời đất ơi là trời roll ra 6 là auto thua đó mắc cái giống gì lại có quy tắc như thế ai đặt luật thế hả à quên là cậu cậu là GM cái trò này trời đất quỷ thần ơi sao cậu lại bị đối xử như thế này???

Shaun dồn hết tâm tư của mình vào cục xí ngầu rồi thả nó xuống, nhìn nó quay. Kết quả?


IF7JkTj.png


Cậu nhìn lớp áo cuối của mình bay màu, chán tới mức không muốn nói nữa.

"... Anh may mắn phết nhỉ?"

Shaun nhìn Glenn, cười một nụ cười không chút giả trân rồi khích lệ đối thủ.
"Solo but wtf"












.
@Kals
 
Last edited:

Crea

Active member








Shaun Roseworth


Glenn


Kouen Ryouji


William Sutler


???








Paris - Montmartre || 2050






"Yo."

Đâu đó sau buổi thác loạn kia, Shaun ngồi cùng hội anh em trong buổi tiệc hồi nãy, tay cầm chai rượu vang rồi tự rót cho mình một ly, nhìn y hệt như mấy ông cụ 81.

Mỗi tội ông cụ này mới 18 tuổi.

"... Thế hồi nãy, trừ người này đây thì chúng ta lép vế trước hội con gái hết à?"

Uống hết một ly, thiếu nam tóc đen mới mở lời. Trừ Glenn ra thì bọn họ thua ê chề đau đớn, William toàn làm người đầu tiên bay màu, Ryoji với cậu vòng hai nhìn nhau bảo nhau rằng chúng ta phải làm last man standing đấy nhé thì sau đó cũng bay mất hút luôn, còn anh bạn cậu chưa biết tên kia thì... ừ hình như cũng chẳng khá hơn là bao.

"Nhân tiện, tôi tên là Shaun. Cám ơn vì đã chiêu đãi hôm nay, cậu Sutler."

Giới thiệu tên cho lịch sự chứ cậu chai mặt gần hết rồi. Mà chẳng biết có phải nhờ rượu vào không mà cậu ta ăn nói dạn hơn hẳn, khác xa thanh niên bình thường nói một câu còn ngắc ngứ ba bốn lần.


"After the party"












.
@Kals @samir @Sutler @mokongchung
 
Last edited:

Iceheart

Active member


Blue haired girl


Black haired boy



Time: 2050 - Location: Some Paris Restaurant

Game thực tế ảo thì gái chưa bao giờ chơi mặc dù gái thích game, chỉ là gái không thích việc thị giác của mình bị một thức ảo ảnh đè lên. Ờ thì việc đó khá là khó chịu, lỡ đâu đang chơi gái lỡ phanh cái chày vào dính đầu ai đó bên ngoài thì sao.

"Tôi thích phim máu me và thật ra tôi thường xuyên vừa ăn uống vừa xem cảnh mổ xẻ cơ thể con người, điều đó khá bình thường."

Gái nói với khuôn mặt tỉnh bơ trong lúc cắt nhỏ miếng crepe ra bằng từng đường dao điêu luyện. Đứa sinh viên Y nào rồi cũng quen với việc đó thôi, gái vốn đã lãnh cảm với những chuyện thế này rồi. Đột nhiên gái nhớ ra điều gì đó, liền nhìn người đối diện trước mặt và nở một nụ cười tươi tắn.

"Với lại tôi là người yêu cái đẹp và nghệ thuật, nếu hợp pháp thì tôi muốn sưu tập mấy cái xác đẹp đẽ đấy. Tôi đặc biệt thích con người lúc họ không còn nói được nữa."

Vì hầu hết những lần họ mở miệng ra thì cô lại thấy giá trị của họ giảm đi một chút, có lẽ cô làm người quá khắc khe. Đoạn, phục vụ lên cho gái món súp hải sản và cả gà sốt vang. Như thường lệ, gái liền chùi sạch cái nĩa rồi gắp phần rau củ bên trong ra, sau đó đẩy phần súp hải sản qua cho thanh niên tóc đen xem thử. Kì thực gái khó phân biệt được mực với bạch tuộc lắm.

"Thế thì vị của bạch tuộc và mực có khác gì nhau không? Thật ra tôi rất thích Takoyaki nhưng..."

Gái không nhớ được mùi vị của bạch tuộc như thế nào, chỉ nhớ là ăn nhầm râu bạch tuộc vì nghĩ đó là mực thôi. Nhiều lúc gái cũng khá ghen tị với người khác vì cơ thể họ có thể tiếp nhận được những thứ có thể giết chết gái. Takoyaki, gái không hiểu sao mình vẫn còn chấp niệm với cái món đó nữa, chắc là vì nhìn nó đẹp? Còn phô mai, ờ, là phô mai...

"Tôi chỉ không thích phô mai thôi, dù sao tôi cũng là con gái và thứ đó khiến tôi lên cân không kiểm soát."

Hai má gái phồng lên, làm con gái cũng thật cực khổ.


@Crea
 

Crea

Active member




Shaun Roseworth

Gái không ăn rau




<< Some Paris Restaurant || 2050





May phước là Shaun vừa mới cắt bánh chứ chưa ăn, bởi vì cậu nghe gái tóc xanh nói xong thì rất là chấm hỏi chấm than mà nhìn người nọ, sau đó phải bỏ dao nĩa xuống để suy nghĩ một chút rồi mới có thể lên tiếng. Nói gì cho lịch sự đây nhỉ? Hay là cậu nên gọi 113 cho tiện? Vì rõ ràng hai cái câu này rất không giống thường thức của người bình thường á. Shaun nghĩ nghĩ một chút, sau đó quyết định là có thể ngày nay nhân loại đều như thế cả, giống sát thủ giết người hàng loại trong phim không có nghĩa là sát thủ thật, chắc cô gái kia chỉ là có sở thích hơi lạ một chút thôi. Thế nên yên tâm yên tâm đi Shaun, có gì cậu để sẵn số điện thoại khẩn cấp ở đây à thôi-

"Cô... Ngành pháp y?"

Sau khi kéo lại bản thân về Trái Đất thì Shaun nghĩ một chút rồi hỏi như thế. Không phải pháp y thì cũng là bác sĩ thú y hay gì đó, hình như cậu từng nghe qua phương pháp giúp bản thân quen với hiện trường là vừa ăn vừa xem cảnh mổ xẻ tử thi hay gì đó...

"Cô có thích tranh không? Ở nước Pháp có bảo tàng nghệ thuật đấy, cũng khá ổn."

Nói xong thì nhìn vào phần súp hải sản kia của cô gái nọ, sau đó chậm rãi dùng đũa gắp một cái xúc tu lên mà bảo. Rõ là bạch tuộc.

"Bạch tuộc ăn sẽ.. ừm, giòn và dai hơn mực, với người ta thường cắt chúng thành miếng lớn hơn mực... Mỗi tội món takoyaki thì chẳng có bao nhiêu bạch tuộc nên tôi nghĩ cũng không cảm nhận được sự khác biệt đâu."

Takoyaki năm 2050 còn bạch tuộc không thì Shaun không chắc, nhưng năm 2021 thì đã toàn là bột rồi.

"Phô mai thì... tập thể dục. Hoặc ăn phô mai không béo, làm từ sữa đã gạn kem ấy. Không sợ lên cân."






"Nobody here lives a healthy life"




@Iceheart .
 

Mực

Active member
Paris
[Paris] 2050.??.??


Amiya Eleanora




"Pfft... haha."

Amiya phì cười trong góc, suy nghĩ làm thế nào mà mọi chuyện lại trở thành thế này. Văn hóa nước Pháp? Có vẻ không đúng cho lắm. Tuy vậy Amiya nhận ra cũng đã lâu rồi cô mới có khoảng thời gian vô tư âu lo như vậy. Mái tóc trắng ngả dài quá vai, rũ xuống lớp vải che thân mỏng cuối cùng còn lại trên người cô, khuôn mặt ửng lên nét thẹn thùng.

"Tôi đã có khoảng thời gian rất vui, cảm ơn mọi người. Sau này nếu còn dịp gặp lại, mong được mọi người giúp đỡ."

Tất cả những người tham gia strip poker Unlock Rank 1 với Amiya Eleanora.

Nói xong thì cô bắt đầu bò đi kiếm áo khoác giữa dòng người thác loạn...



 

Kals

Member




7fSP77l.png
Shaun the sheep

Glenn



Thời gian: Unknown - Pre-TW
Địa điểm: Seine riverside

A journey on Seine



"Ừ, sau-na. Một cái phòng xông hơi ấy, nó là nét văn hoá đặc trưng của Phần Lan, nếu có qua thì cậu nên thử. Đừng từ chối lời mời sauna của một người Phần, cảnh báo đấy." Glenn cười, nửa thật nửa đùa nói trong khi chỉ cho Crea đâu là icon của Ma Kết. Về phần tính cách thì...

"Tôi không để ý lắm, cũng không nghiên cứu kỹ. Có thể sẽ có vài điểm giống, vì dù sao chiêm tinh nói cũng rất chung chung. Cậu thấy sao? Cự Giải giống cậu không?"

Bởi vì Crea không chọn nên Glenn chọn luôn. Deck trên giờ còn sớm, trời hơi nắng mà anh thì không có nhu cầu nhuộm rám da mình nên Glenn quyết định xuống dưới. Khoang dưới tàu khá rộng, không bí bách như bên ngoài nhìn vào, cửa sổ khá lớn và không gian đủ rộng để ngồi. Anh chọn chỗ ngồi gần cửa sổ, không trước cũng không sau, đại khái hàng ghế thứ ba từ cửa ra vào, ở đây tầm nhìn không bị khuất, gần máy lạnh, cũng không cập rập nếu có người ra vào. Ra hiệu cho Crea về vị trí ngồi mình chọn rồi cả hai bắt đầu di chuyển, suốt quãng đường câu chuyện chưa bao giờ ngừng.

"Trước đây? Giờ cậu không bơi nữa à? Đi bơi khá thoải mái, có điều hàng tuần tôi khá bận nên chỉ khi nào có dịp nghỉ mới có thể đi được. Thất tịch là một ngày lễ cuả Á Đông, theo truyền thuyết thì là ngày hội ngộ của một cặp tình nhân, nhưng nếu nhìn thoáng một chút thì coi là dịp hội ngộ cũng được. Theo khoa học thì nghe nói thời điểm này thường xảy ra mưa, những cơn mưa giữa mùa hè, khá là dễ chịu nhỉ?"

Thuyền chưa đi, còn chờ khách. Phía bọn họ ngồi xoay về bên kia sông, qua cửa sổ có thể thấy một đoạn phố dài với những hàng cây xanh, toà nhà cao tầng vuông vức và cơ số người đi bộ. Nắng không chiếu ở bên họ, khi quay thuyền về thì cũng đã về đêm, không lo bị chói. Một bên rèm cửa bị hạ xuống, Glenn vươn tay kéo lên. Nghe câu hỏi của Crea anh chỉ cười đáp.

"Người ta bảo Paris là kinh đô ở ánh sáng, ở Paris đẹp nhất là cảnh, hai là người. Là khách du lịch, tất nhiên tôi muốn tận hưởng tất cả nếu có thể."

Anh nhìn bên ngoài một lúc, trên sông rất êm, có sóng nhưng không mạnh. Seine trong mắt Glenn hiền hoà không giống như sông Kemi ở nhà, về cơ bản là trải nghiệm khác biệt.

"Có thể là Crea ở trong lòng Paris nên cảm nhận của cậu sẽ khác một chút, chắc chắn cậu sẽ hiểu nơi này hơn tôi. Vậy nên, chắc là lát nữa còn chờ cậu hướng dẫn xem chỗ nào nên đi, món nào nên thử."

Trọn nhiệm vụ của một tour guide.



mèo méo meo
 

Kals

Member




Mgwmpvu.png
Kouen Ryouji

Glenn




Thời gian: 2050 - Pre TW
Địa điểm: Pastry shop

Bakery bakery


Glenn suy nghĩ một lát rồi trả lời luôn:

"Nếu vậy thì bánh mặn cũng được, nếu anh biết thì giới thiệu, có gì tôi sẽ thử đi tìm xem. Còn bánh ngọt thì... Chắc để tôi mua thử loại thứ hai, tên nó là gì nhỉ, Brownie Beetroot gì đó?"

Glenn rút điện thoại ra tính lấy note, có vẻ vô cùng nghiêm túc. Cơ mà nghe Kouen nói nốt thì anh lại nhướn mày, hỏi.

"Tôi tưởng anh bảo tới đây du lịch mà? Đi cùng sếp? Mà nói mới nhớ, tên anh cũng hơi lạ. Không có ý gì đâu, tôi chỉ tò mò thôi, anh tới từ châu Á hả? Tôi nghe nói nền ẩm thực ở đó đa dạng lắm, cũng có nhiều đầu bếp giỏi nữa. Tôi có theo dõi một số video nấu ăn từ một đầu bếp châu Á, người Trung Hoa thì phải, nhìn khá thú vị, nhưng phức tạp."

Nói về vấn đề mà mình hiểu thì Glenn có vẻ thoải mái hơn. Một phần là do ảnh hưởng từ em gái. Anh cảm thấy hứng thú với văn hoá Á Đông, cũng có tìm hiểu đôi chút, ít ra biết nhiều hơn về bakery.




mèo méo meo
 

Kals

Member




7fSP77l.png
Shaun the sheep

Glenn




Thời gian: 2050 - Pre TW
Địa điểm: Montmartre, Paris

Fun game, drunk game


Glenn nhận được lời mời nên mới tới đây. Cũng không nghĩ nội dung tiệc sẽ như thế này. Hơi ngoài dự tính, nhưng về cơ bản cũng vui. Gã trai khoác áo sơ mi đã bị lột và lười mặc lại, ngồi trên ghế uống rượu thản nhiên cho tới khi có người tới.

"Glenn, ta solo không?"

Glenn cười, không mấy để tâm mà trả lời.

"Chơi."

Trước anh có thắng một trận rồi, coi như là cũng có thành tích, nên hiện tại chơi chỉ để giải trí, thắng thua sao cũng được. Lượt vừa rồi Glenn thua một cô gái tóc xanh, uống thêm mấy ly rượu rồi ra góc ngồi với ông bạn chủ host tiệc. Mấy cô gái tụ lại một chỗ, cánh đàn ông cũng ngồi chỗ riêng. Glenn nhìn đống bài Crea chia, chọn bừa một tụ, sau đó...

"... Anh may mắn phết nhỉ?"

Anh cười, hạ bài xuống, lột miếng áo của kẻ thua cuộc, đáp.

"Nhờ cậu nhường."

Tiện tay đưa một ly rượu sang chỗ Crea, coi như phạt kẻ thua cuộc. Bản thân anh uống vì vui, không tính.



mèo méo meo
 

Sutler

Member






William Sutler
???
Shaun
???
???


Toà nhà homestay ở Montmartre - 2050
__________________
Công nhận trò poker vui thật dù cậu trai nhà Sutler luôn là người bị rời bàn đầu tiên. Chẳng biết có phải do xui hay may mắn bị đổ vào hết vào việc cậu có thể gặp thêm bạn mới rồi mà cho dù thế nào thì vui vẫn là vui, không quan tâm kết quả trò chơi hay gì, những gì William quan tâm là họ có thể cười đùa và nâng ly cho một đêm tốt đẹp.

"Nhân tiện, tôi tên là Shaun. Cám ơn vì đã chiêu đãi hôm nay, cậu Sutler."

"Đừng khách sáo, nếu không có anh thì tôi chẳng nảy ra cái ý tưởng này. Phải nói là cám ơn anh Shaun đây mới đúng."

William uống cạn ly rượu trên tay mình rồi sẵn vô một tay lên vai Shaun sau khi vòng ra lưng anh bạn.

"Mà Shaun đây rất giỏi nấu nướng đấy. Mọi người nghĩ sao về việc cùng mở một "sòng bếp" trổ tài nấu nướng và giả giọng phương ngữ Pháp?"

Cái ý tưởng ngớ ngẩn ấy vẫn nằm trong đầu William nên cậu sẽ không bỏ cuộc cho đến khi thử được một lần.

"Phòng 15A tôi chuẩn bị sẵn đồ để nấu. Đi thôi nào."

Bất kì món nào họ muốn đều có sẵn vật liệu nên WIlliam đang tò mò không biết mọi người sẽ chế biến ra đại tiệc gồm những gì đây.



 
Last edited:

Sutler

Member






William Sutler
???


Toà nhà homestay ở Montmartre - 2050
__________________
WIlliam Sutler vốn là con trai nhà gia giáo nên cậu vốn không biết liệu trò strip poker mà Shaun đề xuất sẽ như thế nào. Nhưng không ngờ nó lại mang lại kết quả thật sự thú vị mà người con trai tóc vàng không ngờ được. Dù thắng hay thua ai cũng cười đùa vui vẻ cả, thành ra ngay cả khi William bị rời khỏi cuộc chơi sớm nhất những... hai lần nhưng cậu không khỏi mỉm cười khi thấy bữa tiệc của mình có thể thành công như vậy.

Giờ đây đứng một góc, William cùng những người khác giúp những người bị loại khỏi vòng chơi bằng cách đưa khăn bông cho họ choàng qua người. Gió trên cao thổi rất mạnh, nếu không cẩn thận không khéo sẽ có người phải cảm lạnh.

"Cô đấu tốt lắm! Mém chút nữa là thắng rồi!"

William nói câu cửa miệng chúc mừng bị đánh bại của mình rồi đưa chiếc khăn cho cô gái tóc đỏ.



 
Last edited:

Iceheart

Active member


Blue haired girl


Black haired boy



Time: 2050 - Location: Some Paris Restaurant

"Không hẳn, tôi vẫn chỉ là một sinh viên ngành Y thôi."

Pháp y cũng không phải là một lựa chọn tồi nhưng mà gái không thể tự quyết định cho mình được. Nghe thanh niên kia nói về bảo tàng nghệ thuật, gái nhớ là ở Paris có một nơi tên là Louvre rất nổi tiếng. Haha, hồi còn học trung học gái cũng muốn đi theo con đường nghệ thuật, gái muốn phơi bày những giấc mơ của mình cho người khác biết. Đó đã từng có thể là một bộ phim? một câu chuyện thần thoại? hoặc một cái game?

"Bảo tàng nghệ thuật thì ở đâu cũng có cả, hồi đó tôi xém đi theo tiếng gọi của nghệ thuật đấy."

Cười nhạt một cái vì cuối cùng gái cũng chỉ đứng nhìn mặc cho giấc mơ của mình vỡ vụn ra thành từng mảnh, gái đã chọn muốn che giấu bản thân mình. Gái nhìn thanh niên tóc đỏ gắp một cái xúc tu bạch tuộc ra ngoài, có lẽ gái nên bỏ luôn tô súp để bảo toàn mạng sống?

"Thế à, vậy ra nó toàn bột là chủ yếu nhỉ?"

Gái nếm thử một miếng crepe và nghĩ Takoyaki chắc cũng không khác gì món này lắm chỉ trừ việc nó không ngọt bằng thôi? Còn phô mai, ờ thì, thật ra nó cũng không quá tệ, nhưng gái không thích ăn đó. Gái liền phẩy tay.

"Tôi biết điều đó chứ, cơ mà vẫn là nên quên đi."

"Mà, cậu đã thử mấy món châu Á bao giờ chưa?"



@Crea
 
Top