<< Seine Riverside || 2050
Mười lăm, mười sáu à? Thật ra cũng đúng với ước lượng của Shaun đấy, nhưng mà đôi khi cậu cũng tự hỏi sao nhiều người nghĩ cậu chưa đủ 18 thế nhỉ. Có mấy lúc đi mua đồ hay gì đó toàn bị nghĩ là học sinh cấp hai, trong khi cậu rõ đã là học sinh cuối cấp ba rồi mà. Chẳng lẽ là do cậu không đủ cao?
Thiếu niên nhà Roseworth vừa nghĩ vừa di chuyển theo đoàn người, sau đó đưa tay lên miệng lẩm bẩm.
"Cao hơn..."
Rồi nhìn sang người bên cạnh. À quên đờ mờ 30cm. Shaun nghĩ một chút rồi quyết định không nói gì nữa. Không sao, cậu mới 18 tuổi thôi mà, chắc chắn rồi sẽ cao lên được nữa thôi. Biết đâu lần sau Glenn gặp lại Shaun, anh ta sẽ thấy cậu cao tận 3m.
"Thất tịch? Nó, hình như là ngày lễ tình yêu mà đúng không? Giống như... Valentin?"
Shaun nghĩ một chút rồi nói, sau cùng thì vẫn là không nhớ nội dung ngày lễ đó là gì, vậy nên cũng không hiểu ý Glenn là thế nào, chỉ có thể đoán đại. Ít ra thì giờ cũng đã nhớ cách phát âm cụm từ đó rồi, coi như là có tiến bộ vậy. Còn về cung hoàng đạo thì... đương nhiên vẫn không biết gì hết ngoài cái tên, thế là bèn nhìn qua chỗ Glenn mà đọc thật, dường như cũng quên luôn chuyện mình đang phải giả làm người Pháp đích thực.
Biểu tượng cung Cự Giải là con cua, tính chất chung là người lãnh đạo, sao chiếu mệnh, đá hợp, màu sắc... vân vân mây mây. Shaun xem qua một chút thì dừng lại ở chỗ cung chơi hợp và cung không chơi hợp, nhìn một cái bèn thấy cái chữ Ma Kết nằm chình ình ngay phần cung không hợp. Such wow. Shaun nhướn mày một cái, xong tỉnh bơ mà hỏi.
"Đây là Glenn?"
Cậu ta chỉ vào màn hình chỗ chữ Ma Kết rồi nói, còn chưa đọc xuống mấy phần khác. Shaun mất hai giây để lướt qua một chút, xong lại hỏi tiếp.
"Glenn có thấy tính cách mình giống với cung hoàng đạo của mình không?"
Lại nói, nghe Glenn hỏi vụ bơi thì lại nhíu mày thêm một cái. Thực ra ý cậu là anh thuộc cái cung dê biển gì gì đó thì sẽ biết bơi đúng không, là tôi đang đùa đấy, do tôi nhạt nhẽo quá hay là nói khó hiểu mà không thấy anh hưởng ứng vậy? Shaun đột nhiên cảm thấy tổn thương sâu sắc, thế nhưng cậu không nói ra điều đó. Thay vào đó thiếu nam nọ chỉ nghĩ nghĩ một chút rồi lại đáp một câu, tự thấy bản thân thông minh dễ sợ.
"À không, nhìn sông Seine nên tôi nhớ lại kỉ niệm chút thôi. Hồi xưa hay đi bơi, kiểu thế."
Không, xạo đấy. Để che giấu câu đùa nhạt vcl của mình, cậu nghĩ thầm.
"Mà, sau-na?"
Cảm giác nghe được từ lạ...
Shaun hỏi hỏi một hồi thì cuối cùng cũng tới lượt mình, thế là dừng cuộc trò chuyện mà quay sang đi lên tàu. Thuyền rộng, bỗng chút khiến cậu trai nọ cảm thấy hơi không thoải mái, kiểu hơi ngộp, chắc thế. Cơ mà thiếu niên cũng không thể hiện nhiều lắm, cậu chỉ hít một hơi thật sâu rồi sau đó nhìn quanh để chọn vị trí thôi. Người kia hỏi trên hay dưới, tóc đen nghĩ không quá ba giây mà đáp.
"... Ở đâu vắng hơn thì ngồi."
Câu đó gần như là phản xạ vậy. Bình thường cậu sẽ chọn bên dưới, nhưng mà ai biết được, nếu khoang dưới như cá mòi thì cậu cũng không muốn ngồi đâu. Thường là thế, chọn chỗ nào vắng và bớt ồn ào rồi ngồi vào, Shaun Roseworth của bình thường sẽ làm như thế. Cơ mà cậu ta nói ra câu kia xong thì lại nhớ rằng hôm nay mình không đi một mình, vậy là khoanh tay nghĩ ngợi thêm hồi nữa.
"Glenn muốn, ừm... ngắm cảnh?"
Hỏi câu này hơi thừa phải, đi du lịch không ngắm cảnh thì làm gì ô hay?
"Strangers"