BOOK DATABASE
Viperfang - Book
Dạng: Memoir
A Painter Who Only Used Red by Gwyn Oakenshield
“Một người đàn ông khi sợ thì có thể can đảm được không?” – Gwyn Oakenshield
“Đó là lúc duy nhất mà người đàn ông có thể can đảm.” – Oswald Oakenshield
Lần đầu tiên tôi gặp một con Shadow là năm 13 tuổi, đó là một hôm tối muộn sau buổi kiếm đạo ở gần nhà, cạnh rừng Schwarz. Một con Alghoul - Da của nó bốc mùi hôi thối từ xác người, pha lẫn với nước mưa, bùn đất từ mấy hôm trước. Bám chằng chịt trên cánh tay thô kệch dị hợm là những dây leo, gai nhọn và từ khu rừng Schwarz. Hàm răng nhọn còn lem nhem thịt tươi pha lẫn với một chút máu. Nó vẫn còn đang mải ăn xác hay thịt của một ai đó đang nằm bên vệ đường.
Điều đầu tiên mà mỗi công dân Fanacia cần phải nhớ là số điện thoại khẩn cấp, trong trường hợp có Shadow – S.T.R.I.K.E sẽ được huy động. Chỉ cần một cuộc gọi vào số số đó, và những người lính tinh nhuệ sẽ xuất hiện sau chưa đầy một phút, con thú cũng chẳng để ý tới Gwyn Oakenshield. Có thể con Shadow vẫn sẽ ở đây đánh chén bữa tiệc thịnh soạn cho tới lúc S.T.R.I.K.E tới, một người bình thường sẽ nhấc điện thoại lên và gọi cho những chuyên gia. Nếu dũng cảm thì có thể ở lại theo dõi con thú từ xa, nếu hiếu kỳ thì có thể lại gần hơn một chút, nhưng nếu điên rồ thì sẽ là…
Tôi rút thanh gươm sau lưng mình ra và gõ nhẹ xuống mặt đất. Tiếng leng keng đủ để khiến con Alghoul quay lại. Như một món tráng miệng được dâng lên sau bữa tối thịnh soạn.
“Tới đây.” – Tôi thì thầm
Nó cao gần gấp đôi một thằng nhóc 12 tuổi. Gương mặt mục ruỗng, đôi mắt đỏ rỉ máu nhìn về phía Gwyn Oakenshield. Con Alghoul sẽ ăn quả tim của mày.
“Đây là thứ mà tôi được sinh ra.” – Tôi nghĩ –
“Thứ âm thanh của sắt thép chém vào da thịt.”
Một cơn bão thép.
Một thanh gươm trong tay.
Một kẻ thù trước mặt.
Con Alghoul nhào tới, nó nhanh như cắt, gió thổi rát mặt. Cánh tay như một lưỡi đao khổng lồ bổ xuống, từ ba hướng khác nhau. Chỉ cần trúng một đòn duy nhất, Gwyn sẽ nát bét thành một đống bầy nhầy. Mặt đất nát vụn, không có ai nằm dưới đó. Gwyn né được, mặt không chút cảm xúc. Trước khi cái tay khổng lồ kịp nâng lên, một đường gươm katana chặt ngang vào cánh tay của nó, khiến nó bật máu. Tiếng rít của con quái vật đinh tai nhức óc, nó dùng tay nhỏ hơn vồ lấy, đòn đánh tầm cao chuyển sang tầm thấp. Nhún người một cái, Gwyn nhảy vọt qua đầu của kẻ cao gần gấp đôi mình. Lưỡi gươm trên tay chàng trai trẻ lại cắt nhanh vài đường. Da của con thú từ màu tím chuyển dần sang màu vàng, nhuốm máu loài Shadow.
Nhìn vào mắt nó, Gwyn thấy sự tức tối, giận dữ của một con kẻ săn mồi, cũng như chút hoài nghi, lẫn sợ hãi của một con mồi bị săn. Cả hai bước quanh thành một vòng tròn do họ mường tượng ra, luôn giữ khoảng cách với nhau bằng đường kính của vòng tròn. Nó tiến một bước, Gwyn lùi một bước. Nó lao đến thật nhanh để giảm khoảng cách, chém tiếp ba đường, cao, thấp, cao. Đòn đầu tiên được cậu cúi thấp đầu, nhào lộn qua khoảng trống giữa hai chân nó. Đòn thứ hai, cậu nhảy vọt lên cao, đạp vào một vách cây gần đó, tay trái chộp lấy một khúc gỗ gần đó. Tay trái nâng cao ngang tầm vai, khúc gỗ hoành ngang bên trái, đỡ hoàn toàn lấy cú đánh cuối cùng của con quái vật.
Hất thanh gươm một đường từ cao xuống thấp, gương mặt con Shadow bị chẻ một nhát từ mang tai tới tận khóe miệng. Từng vết cắt vào thớ thịt khiến người nó sứt sẹo, máu vàng ứa ra. Tốc độ của nó bắt đầu chậm dần, Gwyn vứt khúc gỗ dùng làm tấm khiên qua một bên trước khi nhảy bổ lên cao. Con quái vật giơ cánh tay khổng lồ của nó lên che chắn. Tiếng thét khủng khiếp của con quái vật văng vọng cả một góc rừng. Cú chém mạnh tới mức cắt đôi cánh tay nó làm hai, chẻ thẳng qua phần nối giữa đầu và vai, khiến máu phun thành một đường dài loang lổ trên cơ thể của nó. Lưỡi kiếm gần như đã tách con quái vật ra làm hai từ phần cơ bả vai, tới tận ổ bụng của nó. Khi thanh gươm rút khỏi cái xác khổng lồ cũng là lúc nó gục xuống.
"Tại sao con lại làm thế?" - Cha tôi hỏi
Ông không bao giờ trách tôi vì bất kỳ điều gì. Tôi đang ngồi bên hiên nhà với bát súp okroshka của mẹ vừa làm thì nghe câu hỏi của cha. Những bài báo về việc một đứa trẻ 13 tuổi, một thanh kiếm, và một con Shadow. Đứa trẻ của dòng họ Oakenshield dang tiếng. Hãy những tiêu đề nhan nhản trên báo mạng về một dòng máu chiến binh đang sôi sục trong huyết quản của tôi.
"Con muốn nhìn thẳng vào cái chết."
Sau cái chết của Arya, có cái gì đó thay đổi, đã vụn nát. Nhìn thấy sự sống mong manh của tính mạng con người khiến tôi muốn nhìn thẳng vào cái chết, tôi không nghĩ mình can đảm bởi tôi không thực sự sợ con quái vật kia. Tôi thấy thần chết đang chờ đợi mình, tôi biết tôi có thể chạy khỏi đó, nhưng tôi phải đối diện với thần chết, vượt qua cả thần chết. Lúc đó, cả cha và tôi đều hiểu sau này tôi sẽ trở thành một người như thế nào - Một họa sĩ chỉ tô bức tranh của mình bằng cây cọ màu đỏ.
"Tất cả mọi người rồi sẽ chết, đúng không cha?"
"Ừ." - Cha tôi ngồi xuống bên cạnh, đặt nhẹ bàn tay của ông lên đầu tôi. - "Nhưng trước khi chết, con người phải sống cái đã."