Ω Milky Way River

Cải

Active member


Arcane


Asimov


Thời gian: Tanabata Festival
Địa điểm: [The World] Ω Milky Way River





yB58U4e.jpg


"Cô nói có vẻ uyên bác ghê"

"Tôi chỉ nói dựa trên quan sát của bản thân thôi."

Arcane bảo, sau khi cô ta ăn nốt miếng bánh cuối cùng trong hộp takoyaki và đặt nó gọn sang một bên. Nghe hơi sởn gai ốc nhưng sự quan sát mỗi lần làm đồ án lâu dần cũng dần ăn vào trong tiềm thức và trở thành một thói quen khó có thể bỏ đi trong ngày một ngày hai được, cũng giống như bảo người nghiện thuốc lá phải bỏ được ngay ấy, dù trước đây cũng thế mà chỉ là lướt qua đơn thuần thay vì để ý kĩ từng chút một như thế này. Nên ừ, nhìn chung là quan sát thôi, tài liệu cũng đọc sơ một chút, chứ hiểu sâu như chuyên gia thì không hẳn.

"Đôi khi quan sát kĩ, anh sẽ rút ra được nhiều thứ."

Dù không phải là tất cả, nhưng chắc chắn vẫn là có.

"Ừ, hồi xưa tôi nghĩ tôi duplicate đồ được bằng bug nên có mấy đứa nhờ tôi đúp đồ, xong người ta fix bug đó nên tôi lỡ bán đồ của người ta..."

Ra là abuse bug nhưng không được lại thành ra đắc tội với người ta.

Arcane đoán, không ít thì nhiều, người nhờ vả song bị bán mất đồ là thành viên của Kestrel, vì cho dù bọn hó có PK là đam mê, tạo trải nghiệm không mấy vui vẻ gì cho người khác cũng là đam mê, đừng nói là gây hấn xô xát nhau đơn thuần bên ngoài field chỉ vì một con thú lạ, bị bán mất đồ thì còn cay cú đến mức muốn truy giết đối phương hàng ngày hơn.

"Đó là một kiểu suy nghĩ rất.... độc đáo."

"Anh không thấy như vậy kì cục là được rồi."

Tên có thể không nhất thời nhớ ra ngay, nên tóc trắng thường nhận diện người mình biết, không chỉ dựa vào giọng và cách nói chuyện, cả ngoại hình, gắn liền với một con vật nào đó, như mèo, thỏ,... kiểu như vậy. Mà đối với một người có xu hướng anti-social giống như Haseo, thì là mèo.

"Tôi gặp Haseo lúc cậu ta sử dụng Assistant Summoning ở trận Promotion bậc 3 lên 4. Nói chuyện, làm quen, mời cậu ta vào Guild: Twilight Brigade."

Có nghĩa xác suất hai người gặp nhau là rất thấp, và không phải là bạn quen biết ngoài đời rủ nhau chơi chung một con game. Thôi thì coi như vì người chơi đông, nhiều field, đa server, và cũng chẳng ngoài đời cũng nào có khác gì là bao đi, cứ lấy Bắc Kinh làm một ví dụ, chẳng hạn, khoảng hai mươi mốt triệu dân, mười bốn quận, cuộc sống lại đặc biệt bận rộn, gặp được nhau cũng là do duyên cả.

"Cô hẳn là yêu động vật lắm nhỉ? Ngoài đời, nuôi mấy con mèo? Tên của chúng là gì? Tôi đoán là ít nhất 2 con."

Arcane nghĩ thế thôi, cũng không hỏi gì thêm, khi thấy đối phương chuyển hướng trò chuyện về phía mình thay vì tiếp tục nói đến người thứ ba, cụ thể ở đây là Haseo đấy. Tóc trắng sau đó không trả lời ngay, mà gọi cho mình thêm một ly soda vị chanh, thay vì ăn đồ ngọt như lúc trước cô gái có nói đến.

"Có thể là theo gen di truyền đi, mẹ tôi từng làm ở trạm cứu hộ chó mèo. Và không, là năm con."

Cô ta nói, nhưng sau đó giống như nghĩ lại, tay gạt màn hình mở giao diện và chuyển sang cho Asimov một bức hình một con mèo đen từ đầu đến chân đang nằm trong thùng carton với một gương mặt khó ở.

vAPsWjF.jpg
...

"Nói đúng hơn thì, hiện tại ở với tôi thì là bốn, đều là mèo con cả. Ba đực một cái. Khi tôi nhận thêm cậu chàng này về nuôi, thì là sáu, hiện đang ở chung với Nana tại nhà người quen của tôi để làm thân trước."

Nana là chiếc mèo đực trưởng thành ở cùng với cô ta lâu nhất, nên theo thói quen, cô ta gọi thẳng tên khi nói chuyện với người khác. Thêm cả chuyện, mèo con làm quen với bọn mèo trưởng thành còn bắt nạt được , chứ để hai đứa lớn ở chung nhau thì không chỉ khiến đám mèo con bị đánh vạ theo là một, mà chúng nó khè nhau đến nát nhà nữa, ý của Arcane là như thế.

"Chúng đều là mèo hoang cả."

Sinh viên mà, tiền mua đồ cho mèo đã đủ để húp mì tôm liền ba tháng, huống gì tiền mua hẳn năm sáu con mèo trong tiệm. Chẳng qua có chút duyên với mèo, gặp được, làm quen được với nhau ít hôm dần thành thân, rồi nghĩ thế nào đem về nuôi thay vì để đám nhỏ cù bất cù bơ ngoài đường như thế.

Arcane dường như bỏ qua hẳn câu hỏi tên mèo nhà mình là gì, trừ Nana. Có lẽ cô ta nhất thời không nhớ ra ngay, cũng có thể là tên gọi của chúng vẫn còn có sự thay đổi, nên cô ta không nói, hoặc cô ta không có thói quen đi khoe quá nhiều về mèo nhà mình với người khác, thế nào cũng được, chỉ là việc bỏ qua câu hỏi đó đều có lý do chính đáng của nó.

"Anh thì sao?"

Tóc trắng nghiêng đầu hỏi lại.

"Anh có đặc biệt thích, hay có nuôi con gì không?"




"Ad astra."



@Ultimate
 

Cải

Active member


Arcane


Ilyninsky


Thời gian: Tanabata Festival
Địa điểm: [The World] Ω Milky Way River





yB58U4e.jpg


Arcane nhìn bàn tay nắm lấy tay mình, có chút bé con hơn tay cô ta, và cảm nhận hơi ấm ấy qua lớp găng, có khẽ siết lại một chút, giống như sợ đám đông sẽ khiến đối phương bị rời ra khỏi khi tránh mình trước sự va chạm và lạc vào dòng người kia, dù cả hai chỉ là đi ngang hàng song song nhau mà thôi. Thêm cả, gian hàng bày bán đồ ăn thức uống và những trò chơi nho nhỏ bên lề thì gần đấy, nhưng quầy bán kẹo bông gòn tại ở cách vị trí của bọn họ tương đối xa, chắc có lẽ mất khoảng mười lăm đến hai mươi phút đi bộ nữa.

"Arcane.. không đi cùng ai sao?"

"Những ngày đặc biệt thế này, đi với một người như tôi có ổn không?"


Câu trước chưa đáp liền tiếp câu kế, tóc trắng đưa mắt nhìn sang người con gái đi bên cạnh mình, bắt gặp mái đầu hơi cúi xuống, dưới ánh đèn vàng đặc trưng của những chiếc đèn lồng, thật khó để cô ta có thể biết được đối phương đang nghĩ gì vào lúc này khi đưa ra câu hỏi như thế. Nên Arcane phải mất một lát, không lâu lắm, chỉ để nghĩ mình nên trả lời như thế nào trước khi lên tiếng đáp lại.

"Tôi dù sao cũng là người chơi mới mà, không đặc biệt quen thân ai cả."

Người muốn gặp phía bên kia lại càng không có, vì nếu muốn thì đều đã gặp được cả bên này rồi kia.

"Vả lại, tôi đang đi cùng Ilyn rồi mà, không phải sao?"

Arcane nói tiếp, vừa hết một câu lại cẩn thận nghiêng người để tránh mình ra một chút khi thấy có người đi ngược lại hướng bọn họ. Sau đó có lẽ mất thêm chừng năm phút nữa, để nghĩ, ý của cô gái nhỏ khi hỏi cô ta câu một người như cậu liệu có ổn hay không có nghĩa là gì? Ngày đặc biệt như thế này đi với bạn của mình, không nhất thiết phải nhiều tụ thành nhóm đông đúc, chỉ cần một là đủ, điều đó có gì không tốt?

"Chúng ta là bạn mà, có gì không ổn à?"

Tóc trắng lại hỏi, sự thắc mắc có lẽ không che giấu được hết liền lộ ra ngoài mặt, dù chỉ là một chút.

"Hay Ilyn thấy không khỏe? Có cần tôi cõng cậu không, vì chúng ta còn một đoạn nữa mới tới quầy đấy."




"Stars in your eyes."



@Mực
 

samir

Active member


Samir S. Stanley

Crea


Milky Way River | 2050

OqmXdrM.png
"Samir, tách bánh ra. Mà không bị nát sao?"

"Haha, tất nhiên rồi. Tôi đã được dạy dùng đũa từ khi còn bé cơ. Mặc dù lớn lên thì dùng dao nĩa cũng khá nhiều, nhưng dùng đũa nó giống như đi xe đạp vậy, một khi đã học được thì sẽ không bao giờ quên được. Và hơn nữa, nó khá tiện khi mà dùng đũa sẽ flexible hơn nĩa hay dao khá nhiều đó."

Miệng anh nhoẻn nụ cười mỉm lúc nào không biết, chỉ biết là khi nhìn một người khác hạnh phúc khi được ăn, hạnh phúc khi ăn những món ngon, là anh cũng thấy vui theo. Dù tất nhiên nếu người đó thấy ngon khi ăn đồ mà anh làm thì anh sẽ càng vui hơn nữa.

Anh cũng khéo léo gắp miếng bánh bỏ vào miệng. Cái hơi ấm từ miếng bánh cùng vị ngọt dịu của sốt oko và sốt mayo, vị thơm của hành và bắp cải, vị ngọt của thịt, vị bùi bùi của lòng đỏ trứng được hoà quyện một cách đầy tinh tế, và bùng nổ trong miệng anh. Không nhớ lần cuối anh ăn một chiếc bánh xèo Nhật là bao giờ nữa, chỉ biết là nó rất hoài niệm.

"Ngon thật! Tôi cũng không nghĩ rằng họ lại có thể tạo được mùi vị này trong game đâu. Cứ như chúng ta không phải ở trong game mà đây là thế giới thực vậy."

Có vẻ như cậu ta cũng đang khá thích những đồ Nhật mà anh giới thiệu. Nên vừa ăn anh vừa nghĩ xem còn món gì để giới thiệu cho cậu ta thưởng thức không. Rồi anh nhớ ra một món được làm từ một loại nguyên liệu mà có lẽ chỉ cần nghe đến cũng sẽ làm hài lòng những khách hàng khó tính nhất của riêng đất nước Nhật Bản, thịt bò Wagyu. Miếng bò thăn ngoại Wagyu, chất lượng A5 được làm trên bàn teppan thì không gì sánh nổi. Do nó được nấu bên ngoài nhưng bên trong vẫn giữ lại được độ ngọt và béo của thịt. Giá của loại thịt này bên ngoài thị trường thường khá đắt đỏ nên chỉ có những người tương đối giàu có mới có đủ để ăn. Anh order ngay một xuất rồi đem cho Crea ăn thử. Dù hộp cũng chỉ có vài miếng, nhưng chỉ cần nhìn vào và ngửi mùi cũng đã đủ làm anh chảy nước miếng. Thứ thịt này được đồn đại có thể khiến cho người ta cảm thấy những loại thịt khác chỉ là đồ bỏ đi.
aJOLMDf.jpg

@Crea

 

Cải

Active member


Arcane


Crea


Thời gian: Tanabata Festival
Địa điểm: [The World] Ω Milky Way River





yB58U4e.jpg

Arcane nhìn sự hạnh phúc thể hiện rõ trên gương mặt đối phương khi được khen, mặt lạnh thì vẫn thế, nhưng có phần nào đấy không kiềm được mà thể hiện ý cười qua ánh mắt. Chắc có lẽ vì cậu trai nhỏ cảm thấy vui vẻ, nên cô ta cũng cảm thấy vui lây đi? Dù gì đem niềm vui tới cho người khác vẫn hơn hẳn sự giận dỗi khó chịu, thậm chí là cả thù ghét nhau kia.

"Vậy là, Arcane. Dùng vũ khí gì, cũng được sao? Ngầu quá. Kĩ năng, thì thế nào? Tôi chưa, đi với. Adept Rogue. Bao giờ."

"Từ bậc hai trở đi, đúng vậy, tuy nhiên thì hiện tại, tôi chỉ có thể sử dụng kiếm thôi. Còn kĩ năng sử dụng, những thứ như tự tạo shield, reta, hồi máu, tàng hình, rồi đẩy kẻ địch vào bẫy, có, mà Adept chủ yếu là tận dụng Time Counter, tùy cơ ứng biến, khi nào nên đánh nhanh, khi nào thì nên đi chậm lại. Kiểu như vậy."

Và nếu phải thú thực, thì ban đầu tutorial, trước cái lúc đắc tội người ta đó, cô ta đọc lý thuyết và thực hành bộ kỹ năng của Adept có chút hơi rối, thỉnh thoảng còn bị loạn nữa kia, nhưng thêm một hai dungeon rồi cô ta cũng dần thấy quen.

"Bạn tôi, có người bảo. Mấy class, tay to, khó chơi của Newbie, hình như có. Harvest Cleric, với Adept Rogue. Nhưng mà, tôi nghĩ. Chơi vui, chơi hợp. Là được. Còn lại thì, không, cần quan tâm. Chỉ cần luyện tập lấy kinh nghiệm, rồi sẽ chơi được thôi."

"Tôi sẽ ghi nhớ điều này."

Arcane chỉ nói như vậy rồi thôi, thay vì hỏi tiếp người bạn bảo cậu trai nhỏ có phải là thuộc class Harvest Cleric hay không, khi biết được câu nói hồi đầu vào của mấy người thuộc guild "giúp đỡ người chơi mới". Tay to, rồi khó chơi, ý cô ta là như thế.

"À. Sau này, Arcane đi Dungeon, cần cứ. Gọi tôi."

"Được, cậu cũng vậy nhé."

Cô ta tiếp, kèm một nụ cười mỉm nhẹ nhàng nở trên môi, dù dưới ánh đèn vàng có chút chói này không thấy được rõ ràng cho lắm. Sau đó thì cô ta im lặng một chút, giống như đang suy nghĩ câu trả lời của Crea về Chức Nữ khi được nghe hỏi. Mua bánh của cả lễ hội à? Có chút đơn giản, mà cũng phần nào cô ta cảm thấy đáng yêu ấy, vì Arcane vẫn là thích và có hứng thú với những thứ gà bông đơn thuần hơn.

"Crea muốn ăn bánh gì?"

Mái đầu trắng hơi nghiêng khi cất tiếng hỏi. Không vì gì cả, chỉ buột miệng hỏi đơn thuần. Và vì bọn họ đang ở lễ hội...

"Hay lại mấy gian hàng đằng kia chơi trò gì đó nhé?"

Cũng nên đi và tận hưởng một chút.



"I feel small; but so are stars."



@Crea
 

Crea

Active member



Milky Way River. Tanabata Event
"It takes two to make a crowd."



"Ồ. Tôi, biết đi xe đạp. Hi vọng, dùng đũa. Cũng có thể, học nhanh như vậy."

Crea cúi đầu nhìn đôi đũa đang xiên vào bánh, sau đó bỏ qua chuyện đấy mà nhét tiếp miếng bánh vào miệng mình. Cậu ta biết đi xe đạp và học việc đó cũng khá nhanh, thế nên nếu dùng đũa cũng có thể nhanh như vậy thì Crea sẽ vui lắm.

Còn học được hay không thì chúa mới biết...

"Ăn trong này, cũng không no. Có thể, thưởng thức hết. Mọi món ăn trên thế giới, trong game thế này. Thì cũng tuyệt, quá rồi."

Crea vừa nhai bánh vừa lẩm bẩm. Game mà tái tạo được hương vị thực tế như thế thì quả thực hay ho ra phết, lại còn ăn không sợ no, thế nên nếu muốn thì có thể chui vào game rồi gọi món là đã có thể dễ dàng nếm được hương vị bốn phương mà chẳng cần đi đâu.

"Cái này là...?"

Thiếu niên tóc đen bận nghĩ ngợi, hoàn toàn không để ý người nào đó vừa gọi một phần thịt bò ra cho họ. Crea chớp mắt, ra vẻ nghĩ ngợi rồi ngước lên hỏi, vẻ hoang mang hiện rõ trong mắt cậu ta, giống như muốn ăn thử nhưng đồng thời không rõ liệu mình có làm sai ở đâu không.

"Đây là... bò loại, cao cấp?"

Cũng chỉ dám đoán thế chứ không biết chính xác là bò gì.



@samir
 

Crea

Active member



Milky Way River. Tanabata Event
"Until that shooting star returns."



"Time Counter? Nghe như, thuật ngữ, yugioh, ấy."

Crea lẩm bẩm. Cậu ta từng đọc qua mấy thông tin về Adept Rogue lúc chọn class, nhưng lúc đó chỉ xem lướt chứ cũng không đọc kĩ lắm. Chủ yếu xem cách chơi và vũ khí có hợp với bản thân không, kiểu vậy. Hiện tại cậu chỉ nhớ được mang máng mấy thứ như nhanh chậm chậm nhanh với dùng được dao găm, vừa thiếu vừa sai lệch, hoàn toàn không có chút giá trị tham khảo nào.

"Chắc phải, tính toán nhiều lắm, nhỉ. Arcane, giỏi thật."

Bọn họ vừa nói chuyện vừa đi. Từ cầu băng qua khu lễ hội cũng không xa lắm, đi một chút là đến nơi. Vừa bán đồ ăn, lại vừa có trò chơi, muốn ăn hay làm gì khác cũng đều có đủ cả. Crea chớp chớp mắt nhìn mấy gian hàng bên kia, bày ra vẻ mặt ngẫm nghĩ rồi nói.

"Ừm, bánh cá, nhân kem. Bánh gạo nếp, kẹo, bánh nướng, bánh kẹp đậu đỏ, bánh bột..."

Cậu ta liệt kê hàng loạt tên mấy món bánh mình không biết tên riêng mà chỉ biết mô tả, sau lại giật mình một chút, xoa cằm rồi e hèm mấy cái mới ngẩng lên mà bảo.

"Nhưng mà, chơi trò chơi. Cũng được. Tôi, chơi giỏi lắm!!"

Có vẻ như là một nỗ lực cứu chữa việc mình như muốn ăn hết cái lễ hội này. Có lẽ. Hi vọng thành công.



@Cải
 

Ultimate

Administrator
Staff member

Asimov

Arcane


Ω Milky Way River | 2050.??.??


"Đôi khi quan sát kĩ, anh sẽ rút ra được nhiều thứ."

"Như cách mà cô gói gọn lại sau khi ăn đúng không. Tôi là một học sinh học bài rất nhanh."

Ví dụ nhìn cái cách mà ăn nốt miếng bánh takoyaki cuối cùng rồi xếp gọn qua một chỗ. Anh chỉ tay vào bàn phía sau của hai người, nơi mà có cả một đám party khác đang ăn và vứt hết đồ ăn xuống đất. Đặc điểm của The World là Misc Item mà là dạng đồ ăn thì sẽ tự động biến mất sau 5 giây nếu không được nhặt lên thì nó sẽ tự động biến mất luôn. Thế nên là bất kỳ khu vực nào ở The World chẳng có một chút rác nào. Nếu cô có chẳng may làm rớt một miếng takoyaki xuống đất, cũng chẳng hề gì vì nó sẽ biến mất luôn.

"Anh không thấy như vậy kì cục là được rồi."

"Heh? Không có. Nói chuyện với bạn bè cứ thẳng thắn ra."

Asimov gọi Arcane là bạn bè ngay mà không cần suy nghĩ. Dù mới quen cô không lâu, nhưng anh không muốn cô phải nghĩ quá lâu khi nói chuyện với anh, kiểu sợ đắc tội hay gì cả. Nói xong thì anh uống thêm một ngụm bia nữa, ăn thêm mì soumen rồi thở phào hạnh phúc. Đồ uống trong này ngon hơn đồ uống ngoài kia. Asimov từng ở Mỹ, nói với cô là uống Budlight thì thà uống nước lọc còn ngon hơn. Anh bảo với cô là anh thích uống bia Guinness nhất, dù là ngoài đời hay trong game thì anh cũng thích bia đen hơn bia vàng. Tên tiếng anh của bia đen này là Stout. Bia đen được sản xuất từ 100% hạt lúa mạch, là loại bia không dùng thêm bất cứ phụ gia nào trong quá trình sản xuất. Cho nên có thể nói đây là loại bia chất lượng rất tốt. Có lợi cho sức khỏe người sử dụng với lượng bia vừa phải.

"Nói đúng hơn thì, hiện tại ở với tôi thì là bốn, đều là mèo con cả. Ba đực một cái. Khi tôi nhận thêm cậu chàng này về nuôi, thì là sáu, hiện đang ở chung với Nana tại nhà người quen của tôi để làm thân trước."

"Nana? Làm tôi tưởng là mèo cái."

Dù Arcane có nhắc nó là mèo đực. Thật ra cái tên Nana chỉ nữ tính ở Nhật Bản, Georgia và Hy Lạp, nó có thể mang nam tính nếu ở một số nước khác như Ethiopia, Ấn Độ, Ghana hay Indonesia. Cô gái tóc trắng hỏi xem anh thích nuôi con nào khác không

"Anh thì sao? Anh có đặc biệt thích, hay có nuôi con gì không?"

"À tôi nuôi cá vàng thôi, lười lắm. Mỗi tháng cho ăn một lần cho khỏe."

Asimov cười trừ, lúc này nhìn thấy bàn ăn đã hết sạch đồ và người xung quanh đã bắt đầu đứng dậy đi về, đồ đạc trên bàn có thể dọn dễ dàng bằng cách gạt tay cho nó rơi xuống đất hết. Asimov nhìn Arcane, mở đồng hồ ra đã thấy ngồi tới gần nửa đêm rồi. Ở trong Field Area có thùng rác nhưng Asimov chả hiểu mục đích của thùng rác là gì khi ném xuống đất cũng được.

"Cô định dọn đống đồ ăn trên bàn kiểu gì?"


 

xXTalilaXx

Member


Địa điểm: Milky Way River
Thời gian:
Event Tanabata

[2] [4] [6] [8] [10] [12] [14] [16] [18]



"Phủ lên bao nhiêu thứ cũng được, nhưng coi chừng rơi hết toppings lúc cậu cắn."

Talila mỉm cười, cắn lấy một miếng táo giòn tan.

"Talila, thích món ngọt gì? Cái này, trông hay quá đi thôi."

"
Bản thân mình thì cũng không ăn đồ ngọt nhiều lắm, nhưng mấy thứ hoa quả có vị chua chua ngọt ngọt đi kèm thế này cũng không tệ lắm. Cậu thì sao? Thích món ngọt gì không?"

Talila nhìn sang phía bên kia, nơi mọi người đang xếp hàng để đi lên thuyền. Cô không biết bao giờ mình phải log out, nhưng cũng muốn thử đi trò đó trước khi thoát game. Chắc cũng nên đứng vô xếp hàng là vừa.

"Crea, cậu đi thử minigame trèo thuyền bên kia chưa? Có muốn đi cùng mình không?"


 

Crea

Active member



Milky Way River. Tanabata Event
"One foot in the river."



Lúc Talila hỏi Crea rằng cậu có thích món ngọt nào không thì có thể thấy mắt cậu trai sáng rỡ, kèm theo đó là một tràng dài liệt kê.

"Bánh ngọt. Bánh kem. Bánh gạo. Kẹo. Snack. Ừm. Mấy món ngọt, miễn là ăn được, tôi sẽ thích."

Vốn dĩ cậu định gọi tên nhưng hầu hết những thứ mà Crea biết sẽ là mấy món bánh Pháp hoặc bánh Anh, sợ nói ra sẽ khiến người đối diện nhức đầu nên cuối cùng đành thôi. Cậu trai mất thêm vài giây nghĩ nghĩ, cuối cùng bèn bảo.

"Tôi thích bánh ngọt, nước Pháp lắm."

Không kể tên chi tiết thì nói chung chung vậy.

Crea sau đó thấy cô gái tóc xanh nhìn sang chỗ chèo thuyền, vậy là cũng nhìn theo. Xếp hàng để chơi minigame, hình như thế. Talila hỏi ý, thế là thiếu niên bèn gật đầu.

"Được. Ta đi chứ? Có vẻ, xếp hàng có vẻ sẽ. Hơi lâu đây."

Nên là đi sớm để chờ cũng được. Bọn họ còn một que kẹo trên tay, ít ra đứng cũng sẽ không buồn chán lắm. Hơn nữa còn có thể trò chuyện với nhau trong lúc chờ.



@xXTalilaXx
 

Kolulu

Member




Carneliane


37.2ºC




Thời gian: Tanabata Festival
Địa điểm: Milky Way River


ezcYNhA.jpg

“Là anh sẽ trở thành người khác biệt hơn mọi người khác, vì đã gọi cô ấy bằng một cái tên chỉ có mình anh gọi. Nếu cô ấy chấp nhận, anh cũng sẽ trở thành người đặc biệt hơn mọi người khác của cô ấy.”

Nghe như thể cô đang kể về một câu chuyện nào khác chứ không phải câu chuyện của mình vậy, không có chút ngại ngùng nào. Ừ thì cô không ngại đâu, có gì phải ngại, ở thế giới này cô hy vọng mình sẽ có đủ dũng cảm để có thể dám nghĩ dám làm.

“Nhưng em thích cái tên này. Lúc em đến đây, chưa bao giờ nghĩ có người sẽ gọi mình như vậy. Nên anh tốt nhất phải... cẩn thận đó.”

Cẩn thận kẻo câu chuyện ở thế giới này rẽ hướng bây giờ.

Và như mọi khởi đầu của rất nhiều bài hát mà họ từng nghe, “all I know is a simple name, everything has changed”, cô nghĩ kể từ hôm nay, chuyến hành trình ở nơi này của cô sẽ thay đổi rất nhiều. Vì cô đã gặp được anh sau việc mất đi người đồng đội đầu tiên, cô không còn cảm thấy thế giới này có phần quá đơn độc nữa.

“Em nghĩ ngày nào đó anh cũng sẽ nhớ ra thôi. Mà anh không nhớ được cũng không sao, chúng ta bắt đầu lại từ đầu.”

Dù cô cảm thấy rõ ràng mình thật buồn cười, nhưng cho dù anh sẽ không bao giờ nhớ ra thì cứ thế bắt đầu một ngàn năm khác cũng được. Dưới ánh pháo hoa như muôn vạn đợt sóng vỗ vào nhãn cầu, cô có hơi ngẩn người, nhìn chúng bung nở sau lưng họ, thứ ánh sáng xinh đẹp và lộng lẫy đó chỉ bùng lên một lần, rồi vụt tắt.

Nhưng mà cô chắc chắn sẽ nhớ mãi ngày này cho đến về sau. Hy vọng chúng ta sẽ có nhiều thời gian hơn nữa, giữa những ngày hữu hạn này.

Cô gật đầu cùng anh qua nơi mà anh vừa chỉ, có rất nhiều thứ để ăn và chơi. Lễ hội mà, nhiều người và náo nhiệt. Bình thường cô không thích ồn ào, nhưng đây là loại ồn ào rất có tinh thần. Những lễ hội kiểu này sách vở có nói đến nhiều, người quen của cô xuất thân từ Nhật không hề ít, nên đi một lúc sẽ nhìn thấy hàng quán cũng có phần quen thuộc.

"Ở bên đó, người ta làm hàng thủ công thì phải."

Cô chỉ cho anh cái quầy hàng đang treo đủ đèn lồng và chuông gió, còn có mấy cành trúc xinh xinh. Nhìn qua có vẻ cũng như một cửa hàng tạp hóa nhỏ, đủ thứ đồ, đều có vẻ là tự làm. Carneliane quay sang người bên cạnh, ngước lên nhìn anh.

"Anh có muốn vào xem thử một chút không? Em cũng có thể làm ra vài thứ....” - Dễ thương - …có lẽ sẽ hợp với anh…”
QN2JUdY.png





@Kals [1][2][3][4][5][6][7]



mèo méo meo
 
Last edited:

Cải

Active member


Arcane


Asimov


Thời gian: Tanabata Festival
Địa điểm: [The World] Ω Milky Way River




yB58U4e.jpg

"Như cách mà cô gói gọn lại sau khi ăn đúng không. Tôi là một học sinh học bài rất nhanh."

"À..."

Arcane nhìn theo hướng chỉ tay của Asimov, thấy một nhóm người chơi tương đối đông đúc và ồn ào, vừa ăn uống chuyện trò đặc biệt rôm rả, vừa tiện tay vứt rác xuống đất của khu vực lễ hội. Không giống như vứt rác ở ngoài đời, như Singapore đi, sẽ bị phạt tiền ngay, rồi thì phải chờ đến khi có nhân viên dọn đi chúng mới không còn nằm ở đó gây mất mỹ quan nữa, những gì mà nhóm người nọ vứt xuống chỉ trong một chốc đã biến mất tức thì.

"Không, đây chỉ là thói quen của tôi thôi."

Một thói quen được hình thành vô thức những lúc chân tay buồn chán, chẳng hạn.

Tóc trắng nói, như khi ăn hết vị của một chiếc kẹo cao su, thường người ta sẽ tìm một chỗ nào đó không nhìn thấy được để trét bã lên đấy, tệ hơn nữa là trét lên đầu người người khác, một là thù ghét đi, hai là bảo đùa cho vui nhưng lại đi hơi quá trớn. Cô ta thì sẽ giữ lại vỏ kẹo, khi hết vị rồi thì nhét bã lại vào trong và gấp lại như cũ, sau đó nếu thấy thùng rác thì đem vứt, không có thì đút túi áo khoác đem về nhà rồi mới vứt. Tương tự với chai nhựa hay những thứ khác cũng đều như vậy.

"Heh? Không có. Nói chuyện với bạn bè cứ thẳng thắn ra."

"...?"

Phản ứng của Arcane thoáng qua trông giống như là không được hiểu ý cho lắm, nhưng cô ta không hỏi thêm gì cả, vì sau đây cuộc trò chuyện chuyển hướng về phía cô ta và những chiếc mèo, nên có lẽ, tóc trắng cũng chỉ nghĩ những gì để nói về chúng vừa vặn đủ, để tránh cuộc trò chuyện trở nên nhàm chán hơn thôi.

"À tôi nuôi cá vàng thôi, lười lắm. Mỗi tháng cho ăn một lần cho khỏe."

"Anh có thể nuôi thử thêm một chú chó, sẽ làm dịu căng thẳng và áp lực của cuộc sống hàng ngày hơn."

Vì những chú cún đôi khi không phiền phức như mèo, và thế giới của người trưởng thành luôn bận rộn và đầy rẫy sự mệt mỏi. Chỉ là, một ngày từ ngoài kia trở về nhà và trông thấy có người chờ sẵn mình ở cửa, cũng sẽ cảm thấy ấm áp hơn, dù ít hay nhiều, ý của cô ta là như thế, mà cụ thể ở đây là những chiếc thú cưng ấy.

"Cô định dọn đống đồ ăn trên bàn kiểu gì?"

"Dọn gọn lại và vứt đi thôi, có thùng rác ở đằng kia mà."

Arcane đáp, trong khi tay xếp hộp, bát, cốc, lon thành một chồng cân bằng để tiện đem đi. Nói gì thì nói, cho dù trong The World có thùng rác cũng như không khi chỉ cần vứt xuống đất là tự động mất đi như cảnh ban nãy Asimov cho cô ta thấy, nhưng thôi thì cũng nên giúp chúng trở nên hữu dụng một chút thay vì chỉ thiết kế cho giống với đời thực.

"Cũng muộn rồi, anh nghỉ ngơi đi."

Tóc trắng lại bảo, trước khi bê đống đồ kia đi.

"Buổi tối tốt lành."

Kết thúc tương tác.


"Ad astra."


@Ultimate
 

xXTalilaXx

Member


Địa điểm: Milky Way River
Thời gian:
Event Tanabata

[2] [4] [6] [8] [10] [12] [14] [16] [18] [20]



"Cậu thích nhiều bánh ngọt thật đấy." Talila bật cười. "Nhưng mình không nghĩ chúng ta sẽ nhìn thấy đủ những món tráng miệng đó trong game đâu."

Talila đi bên cạnh Crea tới chỗ chèo thuyền. Bờ sông đông đúc, hàng người dài xếp hàng chờ đợi. Cô cắn mãi còn chưa xong que kẹo táo, thành thử cứ thế cầm que táo mà đứng xếp hàng.

"Cậu nói thích bánh ngọt nước Pháp hả? Mình ở Ý, nên chưa ăn thử bánh ngọt nước Pháp bao giờ. Cậu là người Pháp?"


 

Mực

Active member


Ilyninsky

Arcane


Δ Milky Way River | 2050


"Vả lại, tôi đang đi cùng Ilyn rồi mà, không phải sao?"

Tóc trắng nghe thế, đôi đồng tử giãn ra trong một khắc, gương mặt vốn cúi xuống vội ngẩng lên nhìn cậu. Đúng lúc đấy, những tràng pháo hoa dạo đầu được bắn lên, đủ sắc thái màu sắc, cam, đỏ, tím, vàng, phản chiếu lên mái tóc trắng. Cô lắc đầu khi cậu hỏi nếu cô có gì không khoẻ sao, như thể sợ rằng bản thân sẽ gây ra hiểu lầm gì đó.

"Không, tôi không sao..."

Dòng người dần trở nên náo nhiệt hơn, có lẽ vì nơi đây có thể nhìn thấy pháo hoa rực rỡ nhất. Cô gái nhỏ nép về phía cậu, chỉ một chút thôi, vẫn giữ một khoảng cách nhất định, nhưng so với vừa nãy hẳn là gần hơn một chút. Chắc là vì người xung quanh đông quá, mà cô lại không muốn lỡ mất cậu. Cô gái hơi ngẩng đầu nhìn lên, khi xung quanh vạn nhất màu sắc đều là những tông màu ấm, hoa tím cài trên mái tóc cậu càng toát ra một vẻ đẹp đặc biệt. Ilyninsky ngẩng người ra một chút, dù bước chân vẫn không dừng bước đi cạnh cậu.

"Chỉ là, tôi không nghĩ mình sẽ gặp ai đi cùng lễ hội ngày hôm nay."

Cô nói, nhìn về phía gian hàng hiện rõ ra sau dòng người.

"Thế nhưng lại gặp được cậu, và còn có thể cùng đi chung như thế này, đúng là có chút ngạc nhiên." - Dừng một chút, cô nói tiếp. - "Vậy nên, có lẽ đã vô thức buột miệng hỏi như thế."

Tóc trắng đưa một tay lên ngang miệng, Arcane không thấy rõ liệu cô gái có đang thật sự cười hay không, nhưng ánh mắt của Ilyninsky dường như đã nói lên tất cả. Ngưu Lang Chức Nữ, đều là vì tình yêu của mình mà nỗ lực tìm đến với nhau, dành trọn một ngày bên cạnh nhau trước khi tiếp tục chia ly. Giống pháo hoa mùa hè vậy, chỉ nở rực rỡ nhất vào đúng khung trời tháng 7.

"Arcane có ăn kẹo bông gòn bao giờ chưa?"

Cô hỏi khi cả hai đã dần tiến lại quầy hàng. Dòng người cũng thưa bớt, nhưng khoảng cách giữa cả hai vẫn không thay đổi.



 

Kals

Member




qY7pWtX.png
Crea

vV2Rtkg.jpg
Glenn




Thời gian: 2050 post event Tanabata
Địa điểm: Milky Way River

Making a wish.


"Thần kiếm, huyền thoại, trong truyền thuyết?"

Nghe Crea nói xong, 37 im lặng một lúc rồi mới hỏi lại.

"Thần kiếm gì?"

Cậu trai sau đó gạt đi, nói rằng chỉ cần đồ ăn là được rồi. Anh cười, tiếp tục:

"Tôi cũng chỉ hỏi thôi. Giả sử nếu có người tặng quà thì trừ đồ ăn, cậu muốn gì?"

37 kéo tay Crea đi dọc phố ăn vặt. Trước là cậu kéo tay anh, còn giờ là anh kéo cậu, vì chênh lệch bước chân... Đùa chứ, là do Crea còn bận vừa đi vừa nhìn tên các hàng quán, còn 37 chỉ đi thôi. Tới một quầy nọ, cậu ấy bảo.

"Bên kia, có bán cơm kìa. Sang đó, không?"

Anh cười, đổi hướng.

"Sang."

Đi, sao lại không đi. Biết đâu họ có bán đồ ăn họ muốn. Cơm đậu đỏ, nhỉ? Một cửa hàng được dựng lên với chủ quán là NPC, khi bước vào họ liền có access với menu, không phải không tiện, chỉ là 37 nghĩ, nếu đồ ăn mà là do player customize được có khi lại hay hơn.

"Cậu thấy món đó không?"

Anh vừa lật menu vừa hỏi.

@Crea



mèo méo meo
 

Cải

Active member


Arcane


Crea


Thời gian: Tanabata Festival
Địa điểm: [The World] Ω Milky Way River





yB58U4e.jpg

"Chắc phải, tính toán nhiều lắm, nhỉ. Arcane, giỏi thật."

"Cũng không hẳn, cậu hình dung giống như lái xe, khi cần nhanh thì tăng, mà đi chậm lại thì giảm tốc là được."

Time Counter nói nghe ngầu như vậy, nhưng thực chất cũng chỉ là để giúp đòn đánh khỏe hơn, một chút, không nhiều lắm, và các loại buff cho bản thân của Adept Rogue trở nên có ích hơn thay vì tự bóp chính mình, kiểu như vậy, không có thì đi chậm lại một chút, cũng vẫn là có những kỹ năng gì đó tương đối có ích. Còn lại, vẫn là phụ thuộc vào đồ phần nhiều hơn.

"Nhưng dù gì, cũng cảm ơn cậu."

Một lời khen đơn thuần lại có thể giúp Arcane cảm thấy nhẹ hơn một chút, nên tóc trắng nói câu trước rồi lại mỉm cười cảm ơn Crea, sau đó đưa mắt nhìn dáng vẻ của cậu trai nhỏ khi liệt kê một loạt những gì mình muốn ăn ở lễ hội, rồi sau đó chuyển hướng sang câu nói tiếp theo của cô ta.

"Nhưng mà, chơi trò chơi. Cũng được. Tôi, chơi giỏi lắm!!"

"Vậy chơi trò chơi, rồi chúng ta đi ăn sau cũng được."

Mắt rời khỏi người bên cạnh mà chuyển hướng nhìn về phía những gian hàng đa màu sắc còn cách bọn họ vài bước chân, không xa lắm.

"Cậu muốn chơi trò gì trước tiên?"




"I feel small; but so are stars."



@Crea
 

Crea

Active member



Milky Way River. Tanabata Event
"Wishes."



37 hỏi cậu muốn gì. Crea quay sang nhìn anh, khép hờ mắt rồi nói.

"... Gì cũng được. Miễn là, có người tặng quà. Thì tôi sẽ, trân trọng đến. Hết đời."

Nửa đầu là một lời nói dối, nửa sau thì không. Nhưng có lẽ cũng không hẳn. Khi không thể nói ra điều bản thân mong muốn hoặc khi không biết điều mình muốn là gì, thì đúng là gì cũng được.

"Máy chơi game. Đồ ăn. Excalibur. Ừm, gì cũng, có thể khiến tôi. Vui đó. Đại ma vương tương lai, rộng lượng lắm."

Crea cười, mấy suy nghĩ thật xuất hiện trên đầu lưỡi cậu, nhưng cuối cùng không được đại ma vương nói ra. Không nên đòi hỏi. Không được đòi hỏi. Không có tư cách đòi hỏi. Đòi hỏi là không tốt, không tốt, không tốt-

Thiếu niên tóc đen đương chìm vào dòng suy nghĩ của bản thân thì nghe người bên cạnh hỏi, vậy là ngẩng lên nhìn menu, bấm nút vài cái rồi nói.

"Có này. Là, sekihan. Đó. 37, ăn cùng không?"

Sekihan, cơm đậu đỏ, nằm ở gần cuối menu của cửa hàng NPC kia. Ngoài tên ra thì bên cạnh còn có giá cả với một chút hình ảnh minh họa. Nếu nhìn, 37 có thể thấy mấy tấm ảnh minh họa một phần cơm màu hồng nhạt kèm đậu đỏ và mè bên trên.




@Kals
 

Kals

Member




qY7pWtX.png
Crea

vV2Rtkg.jpg
37.2ºC




Thời gian: 2050 post event Tanabata
Địa điểm: Milky Way River

Making a wish.


Hết đời à. 37 cười nhạt, một đời dài lắm, ai biết được tương lai. Nhưng anh cũng chỉ nghĩ vậy thôi, bởi anh biết mỗi người một khác, có người thật sự có thể kiên trì được cả cuộc đời. Có lẽ Crea là dạng người đó.

Anh nghe lời cậu ngồi xuống lật menu, tìm thấy cái tên Sekihan. Trong lòng có chút bối rối, tại sao không để tên món là cơm đậu đỏ mà phải giữ nguyên là Sekihan? Những người mới tới như anh chỉ biết món không biết tên, có lẽ cả đời cũng không mò ra được. Hay là do vấn đề văn hoá? Như việc người ta không gọi bánh gạo mà gọi mochi, hoặc không gọi bánh nhân bạch tuộc mà gọi takoyaki...

37 không hiểu. Anh chỉ học theo thôi. Anh gọi một suất sekihan, sau đó một bát cơm đậu đỏ xuất hiện trước mặt, nhưng anh tìm hoài không thấy thìa.

"?"

Game lỗi à?

Anh nhìn qua Crea.

@Crea



mèo méo meo
 

Crea

Active member



Milky Way River. Tanabata Event
"Wishes."



37 nhìn Crea. Crea toát mồ hôi hột nhìn lại 37 xong thì quay mặt đi chỗ khác. Bình thường ở nhà, mỗi khi ai đó bắt cậu ăn cơm đậu đỏ thì toàn đưa thìa sang, vậy nên ở đây Crea cũng rất tỉnh táo ngồi chờ người ta đưa thìa kèm cơm cho mình. Mỗi tội chờ mãi không thấy, lại còn thấy người bên cạnh quay sang thì Crea chấm hỏi chấm than vcl. Chẳng lẽ cơm đậu đỏ đích thực ăn không dùng muỗng? Có lẽ nào-

... Sau đó Crea thấy một đôi đũa xuất hiện bên cạnh bát cơm của mình. Đũa tre, còn nguyên chưa tách đôi, nhìn thế nào thì cũng là đang bảo dùng cái này mà ăn cơm. Mỗi tội cậu trai nhìn xong thì chỉ thấy rét run chứ chẳng thấy vui vẻ gì, bởi vì-

-Cậu vẫn không có biết dùng đũa!!!! Trêu ngươi nhau à????

Nhưng mà cũng không thể ngồi đó mãi được, Glenn bên kia rõ là đang chờ cậu hướng dẫn mà. Crea nghĩ nghĩ, sứ mệnh cao cả đặt lên vai rồi thì không thể rút lui, vậy nên cậu quyết định cầm đôi đũa lên tách đôi, mặt đầy căng thẳng, sau đó... xọc nó vào bát cơm.

Cảm thấy đã xọc được một nắm cơm nên Crea nhấc đũa lên, nhét vào miệng nhai, toàn bộ quá trình mặt lạnh như tiền, như thể tổ tiên cậu ta đã ăn như thế từ trước công nguyên rồi vậy.




@Kals
 

Kolulu

Member




Carneliane


Samir




Thời gian: Tanabata Festival
Địa điểm: Milky Way River

ezcYNhA.jpg

“Thực ra là nếu mà đạn của tôi không phải dùng đến thì chắc tôi cũng giữ lại thôi...”

Ai biết được lại có những sự vụ như vậy xảy ra chứ, nhưng event đầu tiên ở đây như vậy cũng có thể coi là vui vẻ và thành công, chưa kể cảnh đẹp, trang phục đẹp, con người đẹp- Ừ thì, ngoại hình trong game này thực sự nếu bỏ thời gian chăm chút thì khá xuất sắc, có thể nói là muốn như thế nào cũng được, không cứ gì phải là dạng người.

Carneliane có hơi bất ngờ với ánh mắt thẳng thắn của người kia, thậm chí với kiểu cách mời đó khiến cô có có hơi đứng hình trong giây lát. Nhưng mà nếu đã ở khung cảnh và tình huống như thế này rồi, cô cũng không thể nói ra lời từ chối.

Không nỡ, mà cũng không muốn.

“Là… một dạng partner, đúng không? Dù mới gặp lần đầu, nhưng đã yêu thích tôi đến như vậy sao?”

Carneliane khép nhẹ mắt xuống, khóe môi cong nhẹ lên. Cô nghĩ chẳng mấy chốc mà cô sẽ quên đi việc đây là một thế giới xa lạ, một hành trình mất đi đồng đội từ những giây phút đầu tiên.

“Được, vậy cùng đi qua đó, và cùng đi với nhau thêm một đoạn đường nhé. Trước mắt thì đồ ăn ở đây đành nhờ anh hướng dẫn vậy.”

Vì lễ hội này từ Nhật mà, có lẽ cô sẽ được ăn ngon mà không phải mất công tìm kiếm và lựa chọn.
QN2JUdY.png




@samir [1][2][3][4][5]



mèo méo meo
 

Crea

Active member



Milky Way River. Tanabata Event
"One foot in the river."



"Ồ... Nghe cũng hơi, tiếc nhỉ."

Nếu như đây là anime thì hẳn là Talila đã thấy ahoge trên đầu Crea có hơi cụp xuống một chút, nhưng trong game không có hiệu ứng nào như thế nên cô chỉ thấy cậu trai nọ có vẻ hơi xìu mà thôi. Đường ra chỗ chèo thuyền có đi ngang thêm một vài gian hàng bán bánh, thiếu nam cũng tiện thể nhặt vài ba que dango với mochi để mang lên thuyền ăn, vừa nhặt vừa đáp lời cô.

"Talila là người Ý? Và, không. Ừm, tôi vốn là người Anh, sau đó chuyển đến Pháp. Mà thôi. Anh có, bánh ngọt, cũng ổn lắm. Talila biết kiểu, bánh ngọt với trà ấy."

Crea nói hơi gượng, không rõ là do không tìm được từ ngữ thích hợp để diễn đạt hay gì, nhưng ý cậu ta thì chỉ gói gọn trong vài chữ. Cậu ta gốc Anh, sau chuyển đến Pháp. Anh có bánh ngon, Pháp cũng thế. Kiểu vậy.



@xXTalilaXx
 

Cải

Active member


Arcane


Ilyninsky


Thời gian: Tanabata Festival
Địa điểm: [The World] Ω Milky Way River





yB58U4e.jpg

Pháo bông nở phản chiếu trong đôi mắt nhỏ, mái tóc trắng lại nhẹ nghiêng, nửa như đang ngắm nhìn thay vì ngẩng đầu lên, giống như sợ khi ngước lên rồi cũng không còn thấy nữa, còn nửa, giống như đang chờ đợi câu trả lời của cô gái nhỏ.

"Thế nhưng lại gặp được cậu, và còn có thể cùng đi chung như thế này, đúng là có chút ngạc nhiên."

"Tôi đoán là, chúng ta hẳn rất có duyên với nhau."

Người chơi The World đông như dân số của một nước vậy, gặp được khi mới bắt đầu và trở thành đồng đội của nhau từ trận Dungeon đầu tiên, dù chỉ là tutorial thôi, mới ban đầu có thể sẽ nghĩ chỉ là ngẫu nhiên mà thành, nhưng không hẹn trước mà gặp lại được nhau giữa lễ hội đông đúc và náo nhiệt như thế này, cũng đã có thể thay đổi suy nghĩ là bọn họ thực sự có duyên rồi.

"Cậu cười trông xinh lắm."

Arcane bảo.

Dù không trông thấy được hết, nhưng chỉ cần ý cười lên đôi mắt kia, vậy cũng đủ rồi.

"Arcane có ăn kẹo bông gòn bao giờ chưa?"

"Chưa từng."

Mặc dù thỉnh thoảng đi ngang vẫn sẽ thấy có chỗ bán, nhưng Arcane chỉ dừng lại để xem người ta làm chúng như thế nào mà có thể trông vừa bông vừa xốp mềm đến như thế, chứ không mua và nếm thử hương vị của những chiếc kẹo mây này ra sao, có thật sự thơm vị caramel và ngọt tan nơi đầu môi như cách mấy quyển tạp chí hay trên mấy bài đăng của food-blogger nói đến hay không.

"Nhưng tôi có thể học cách và làm một chiếc cho cậu. Tôi học việc cũng nhanh lắm đấy."

Tóc trắng tiếp lời, khi rời mắt khỏi người con gái bên cạnh mình mà nhìn về phía chủ quầy đang làm từng chiếc kẹo mây đa sắc màu.




"Stars in your eyes."



@Mực
 

Kals

Member




qY7pWtX.png
Crea

vV2Rtkg.jpg
37.2ºC




Thời gian: 2050 post event Tanabata
Địa điểm: Milky Way River

Making a wish.


37 nhìn Crea, rồi lại nhìn bát sekihan trước mặt mình. Rồi anh nhìn đôi đũa bên cạnh, thực ra anh không biết nó là đũa mà chỉ biết đây có vẻ là dụng cụ họ sẽ xài để ăn, nhưng thôi cứ gọi là đũa đi cho dễ hiểu. Thế là 37 nhìn đũa, nhìn Crea, nhìn sekihan. Rồi nhìn đũa, nhìn Crea, nhìn sekihan. Nhìn...

Anh nghĩ, món này cần kỹ thuật cao quá, anh ăn không nổi.

Nên anh bấm vô menu tìm xem có option chọn thìa không. Sau đó có thật, nên anh lấy một cái thìa và điềm tĩnh xúc ăn.

@Crea



mèo méo meo
 

Crea

Active member



Milky Way River. Tanabata Event
"Wishes."



"..."

Crea im lặng rất lâu nhìn 37 lấy thìa ra xúc cơm ăn, miếng cơm trong miệng đang nhai bỗng cảm thấy mặn chát. Không rõ là bản thân đang nhai cơm hay nhai tự tôn của chính mình nữa đây, nhưng dù sao thì cậu cũng phải kết luận là cái này chẳng ngon lành tẹo nào, ít ra không ngon như cơm Samuel nấu.

Hẳn nó là tự tôn của cậu rồi.

"Cái này, ăn ngon thật. 37 thấy vậy không. Quả đúng là, món ăn dành cho dịp. Đặc biệt. Ha?"

Ăn xong bát cơm đậu đỏ bên mình, Crea buông đũa xuống, nói một cách tỉnh bơ, giống như cậu ta vừa ăn cơm ở nhà hàng năm sao hay gì vậy.




@Kals
 

Kals

Member




qY7pWtX.png
Crea

vV2Rtkg.jpg
37.2ºC




Thời gian: 2050 post event Tanabata
Địa điểm: Milky Way River

Making a wish.


Không biết Crea ăn sao chứ 37 ăn không thấy hợp vị. Có thể là do khác biệt văn hoá, hoặc do đầu bếp the world nấu ăn dở thật. Tóm lại, anh chỉ xúc ăn hai thìa, sau đó không đụng tới nữa. Nghe Crea bình luận cũng chỉ cười bảo.

"Món ăn mang ý nghĩa đặc biệt mà, cậu thích là được rồi."

Nói xong liền trả bát sekihan về hệ thống một cách tự nhiên, sau đó tiếp tục lật menu. Anh hỏi Crea.

"Sekihan cũng đã ăn rồi, cậu còn muốn thử món nào khác không? Mochi?"

Dù sao cũng đã tới đây rồi, nếu không tranh thủ thử nốt thì có vẻ không hay lắm đâu. Hoặc nếu thọ tinh muốn làm gì khác thì anh cũng không để ý, tháp tùng là được.

Tay 37 lật menu một hồi, lật tới mục đồ uống theo bản năng.

@Crea



mèo méo meo
 

Crea

Active member



Milky Way River. Tanabata Event
"Wishes."


"Mochi!!"

Crea hăng hái nói, trong một thoáng dường như quên luôn việc mình đang sượng trân mấy giây trước. Cửa hàng bán cơm dường như cũng có đồ tráng miệng, vậy là cậu ta lật qua đó rồi bắt đầu đọc món từ cuốn thực đơn, đọc như học sinh trả bài.

"Daifuku. Mochi kem. Mochi sakura!! Mizu mochi cũng, thú vị này. À, còn có cả. Mochi socola nữa. 37, ăn cái nào?"

Cậu trai nọ ngước lên hỏi, ánh mắt chờ mong.




@Kals
 
Top