Cải
Active member
Arcane
Asimov
Thời gian: Tanabata Festival
Địa điểm: [The World] Ω Milky Way River
"Cô nói có vẻ uyên bác ghê"
"Tôi chỉ nói dựa trên quan sát của bản thân thôi."
Arcane bảo, sau khi cô ta ăn nốt miếng bánh cuối cùng trong hộp takoyaki và đặt nó gọn sang một bên. Nghe hơi sởn gai ốc nhưng sự quan sát mỗi lần làm đồ án lâu dần cũng dần ăn vào trong tiềm thức và trở thành một thói quen khó có thể bỏ đi trong ngày một ngày hai được, cũng giống như bảo người nghiện thuốc lá phải bỏ được ngay ấy, dù trước đây cũng thế mà chỉ là lướt qua đơn thuần thay vì để ý kĩ từng chút một như thế này. Nên ừ, nhìn chung là quan sát thôi, tài liệu cũng đọc sơ một chút, chứ hiểu sâu như chuyên gia thì không hẳn.
"Đôi khi quan sát kĩ, anh sẽ rút ra được nhiều thứ."
Dù không phải là tất cả, nhưng chắc chắn vẫn là có.
"Ừ, hồi xưa tôi nghĩ tôi duplicate đồ được bằng bug nên có mấy đứa nhờ tôi đúp đồ, xong người ta fix bug đó nên tôi lỡ bán đồ của người ta..."
Ra là abuse bug nhưng không được lại thành ra đắc tội với người ta.
Arcane đoán, không ít thì nhiều, người nhờ vả song bị bán mất đồ là thành viên của Kestrel, vì cho dù bọn hó có PK là đam mê, tạo trải nghiệm không mấy vui vẻ gì cho người khác cũng là đam mê, đừng nói là gây hấn xô xát nhau đơn thuần bên ngoài field chỉ vì một con thú lạ, bị bán mất đồ thì còn cay cú đến mức muốn truy giết đối phương hàng ngày hơn.
"Đó là một kiểu suy nghĩ rất.... độc đáo."
"Anh không thấy như vậy kì cục là được rồi."
Tên có thể không nhất thời nhớ ra ngay, nên tóc trắng thường nhận diện người mình biết, không chỉ dựa vào giọng và cách nói chuyện, cả ngoại hình, gắn liền với một con vật nào đó, như mèo, thỏ,... kiểu như vậy. Mà đối với một người có xu hướng anti-social giống như Haseo, thì là mèo.
"Tôi gặp Haseo lúc cậu ta sử dụng Assistant Summoning ở trận Promotion bậc 3 lên 4. Nói chuyện, làm quen, mời cậu ta vào Guild: Twilight Brigade."
Có nghĩa xác suất hai người gặp nhau là rất thấp, và không phải là bạn quen biết ngoài đời rủ nhau chơi chung một con game. Thôi thì coi như vì người chơi đông, nhiều field, đa server, và cũng chẳng ngoài đời cũng nào có khác gì là bao đi, cứ lấy Bắc Kinh làm một ví dụ, chẳng hạn, khoảng hai mươi mốt triệu dân, mười bốn quận, cuộc sống lại đặc biệt bận rộn, gặp được nhau cũng là do duyên cả.
"Cô hẳn là yêu động vật lắm nhỉ? Ngoài đời, nuôi mấy con mèo? Tên của chúng là gì? Tôi đoán là ít nhất 2 con."
Arcane nghĩ thế thôi, cũng không hỏi gì thêm, khi thấy đối phương chuyển hướng trò chuyện về phía mình thay vì tiếp tục nói đến người thứ ba, cụ thể ở đây là Haseo đấy. Tóc trắng sau đó không trả lời ngay, mà gọi cho mình thêm một ly soda vị chanh, thay vì ăn đồ ngọt như lúc trước cô gái có nói đến.
"Có thể là theo gen di truyền đi, mẹ tôi từng làm ở trạm cứu hộ chó mèo. Và không, là năm con."
Cô ta nói, nhưng sau đó giống như nghĩ lại, tay gạt màn hình mở giao diện và chuyển sang cho Asimov một bức hình một con mèo đen từ đầu đến chân đang nằm trong thùng carton với một gương mặt khó ở.
"Nói đúng hơn thì, hiện tại ở với tôi thì là bốn, đều là mèo con cả. Ba đực một cái. Khi tôi nhận thêm cậu chàng này về nuôi, thì là sáu, hiện đang ở chung với Nana tại nhà người quen của tôi để làm thân trước."
Nana là chiếc mèo đực trưởng thành ở cùng với cô ta lâu nhất, nên theo thói quen, cô ta gọi thẳng tên khi nói chuyện với người khác. Thêm cả chuyện, mèo con làm quen với bọn mèo trưởng thành còn bắt nạt được , chứ để hai đứa lớn ở chung nhau thì không chỉ khiến đám mèo con bị đánh vạ theo là một, mà chúng nó khè nhau đến nát nhà nữa, ý của Arcane là như thế.
"Chúng đều là mèo hoang cả."
Sinh viên mà, tiền mua đồ cho mèo đã đủ để húp mì tôm liền ba tháng, huống gì tiền mua hẳn năm sáu con mèo trong tiệm. Chẳng qua có chút duyên với mèo, gặp được, làm quen được với nhau ít hôm dần thành thân, rồi nghĩ thế nào đem về nuôi thay vì để đám nhỏ cù bất cù bơ ngoài đường như thế.
Arcane dường như bỏ qua hẳn câu hỏi tên mèo nhà mình là gì, trừ Nana. Có lẽ cô ta nhất thời không nhớ ra ngay, cũng có thể là tên gọi của chúng vẫn còn có sự thay đổi, nên cô ta không nói, hoặc cô ta không có thói quen đi khoe quá nhiều về mèo nhà mình với người khác, thế nào cũng được, chỉ là việc bỏ qua câu hỏi đó đều có lý do chính đáng của nó.
"Anh thì sao?"
Tóc trắng nghiêng đầu hỏi lại.
"Anh có đặc biệt thích, hay có nuôi con gì không?"
"Ad astra."
@Ultimate