Ω Milky Way River

Ultimate

Administrator
Staff member


HimHim

Dread




Milky Way River | ????.??.??

<<< Post trước


Không khó để Dread tìm ra cô gái tóc ngắn, xoăn xoăn với cái vòng Halo trên đầu đang ngồi chơi Guitar ở một băng ghế nhỏ. Cả trăm nghìn người đang ở trong một Field Area, mà người Admin vẫn tìm ra được cô gái nhỏ. Trông cô khác hẳn mọi khi với cái áo đen, cùng cái quần túi hộp Cargo pants tối màu, HimHim hôm nay vận một bộ đồ yukata màu xanh ngọc lam turquoise pha lẫn với màu đen. Đôi mắt xanh của cô gái đang chăm chú vào cái đàn guitar, đôi mắt tỏa lên sự hứng khỏi, giấu đi sự vất vả của một người làm streamer.

"Hmm hmm hmm~"

Lúc cô đang bắt đầu chơi guitar thì Dread tới, anh cũng yên lặng không nói gì để cô gái nhỏ chơi hết bản nhạc. Nhìn vào đôi mắt sáng phản chiếu cả trời sao của sông ngân hà, có lẽ cõi lòng người cũng lâng lâng hơn đôi chút. Khi bản nhạc kết thúc, vẫn đứng trước mặt cô, Dread nhẹ nhàng vỗ tay vài cái, dù gương mặt của anh thì chẳng thể hiện cảm xúc gì.

"Cô chơi giỏi lắm."

Dread nói chậm rãi, hơi hướng môi lên, giống như một nụ cười. Anh đứng ở góc hơi lệch với cô, để buổi streaming của HimHim không có sự xuất hiện của mình. Giọng nói đều đều của Dread vang lên với cô gái nhỏ:

"Um... Chúc cô một lễ hội Tanabata vui vẻ."



 

Kals

Member




FcMTLby.jpg
Samir

vV2Rtkg.jpg
Glenn




Thời gian: 2050 post event Tanabata
Địa điểm: Milky Way River

Alliance.


Vì một lý do nào đó, 37 nghe được. Có thể là vì họ đang đứng khá gần, và cùng cao độ, nên khoảng cách âm thanh di chuyển ngắn hơn? Không rõ, nhưng cũng không quan trọng. 37 nghe được những gì Samir nói nhưng cũng không bình luận. Một phần vì anh không ở vị trí có thể bình luận, phần khác... anh cũng cảm thấy như vậy.

Cuộc sống bên ngoài có quá nhiều ràng buộc, đôi lúc nó khiến anh cảm thấy ngộp thở, bản thân muốn buông tay nhưng lại không làm được. Chỉ đến khi bước vào trong trò chơi, không bị trói buộc nữa, bản thân muốn làm gì thì làm, anh mới cảm thấy tự do.

Dù chỉ trong thời gian ngắn.

"Trò chơi là để thư giãn mà. The World khá nổi tiếng, tôi nghĩ... không chừng sau này chúng ta còn gặp nhiều người nữa."

Muốn gặp hay không thì không biết.

37 khoanh tay nhìn qua bên kia bờ sông, đèn đóm sáng trưng, tiếng ồn ào vọng tới cả bên này. Nhìn về bên mình, vài hàng quán, phía xa thấy một rừng trúc xanh thẳm, càng xa càng tối. Họ vừa mới từ đó ra.

"Đi. Anh muốn ăn gì? Nghe nói thức ăn trong The World thiết kế khá giống ngoài đời thực, hương vị không kém, mà lại có thể ăn không sợ no. Tanabata là lễ hội của Nhật, không chừng nhân dịp này tôi có thể thử được vài món đặc sản Nhật Bản."

Anh vừa đi vừa nói, rồi như chợt nhớ ra gì, 37 bổ sung.

"Nếu tôi nhớ không lầm thì anh quê ở Nhật phải không?"



mèo méo meo
 

xXTalilaXx

Member

Địa điểm: Milky Way River
Thời gian:
Event Tanabata
[1] [3] [5] [7] [9]

"Ờ thì... chúng tôi là những người nghĩa hiệp, mạnh mẽ và... có khả năng làm người khác cười."

Talila nghe vậy liền bật cười. Tự tin như vậy cũng là tốt, cô chỉ không nghĩ rằng có khả năng làm người khác cười là một tính chất cần có của một Thunder Knight thôi.

Lễ hội kể ra cũng nhiều thứ để chơi thật đấy. Ở ngoài đời, Talila hiếm lắm mới có dịp đi mấy chốn đông vui nhộn nhịp như thế này, nếu không muốn nói là lần đầu, nên cái gì cũng hứng thú vô cùng. Nãy được Crea dẫn loanh quanh đi viết điều ước, nhưng chưa hề xem qua mấy sạp bán kẹo táo, rồi vớt cá.

Talila ngồi vớt mãi không được một con cá nào, cuối cùng đành bỏ cuộc đứng bên cạnh gặm kẹo táo mà xem Raid vớt.

Chơi một hồi lâu lắm, cô cũng không để ý là thời gian đã trôi qua từ bao giờ. Nhìn thấy cánh cửa Chaos Gate, mới đoán là lễ hội cũng nên kết thúc tại đây.

"Ưm... cám ơn Talila vì ngày hôm nay."

Talila phì cười vì thái độ ấp úng của người kia.

"Tối nay tôi cũng vui lắm, cảm ơn anh vì đã dành thời gian dẫn tôi đi xung quanh. Cảm ơn lần nữa vì chuyện ở trên thuyền nhé, hy vọng một ngày nào đó anh sớm tìm được Chức Nữ của mình, mặc dù không qua sông được đi chăng nữa."

Cô qua rồi này, có thấy ai ở bên đó đâu.

Talila mỉm cười vẫy tay chào tạm biệt người kia, đợi tới lúc người ta log out hẳn rồi mình mới log out. Thỉnh thoảng có một buổi giải trí như vậy, cảm giác cũng không tệ chút nào.

Raid unlock Rank 2 với Talila.


 

samir

Active member


Samir S. Stanley

Crea


Milky Way River | 2050

OqmXdrM.png
"Kì công, quá. Ẩm thực chỗ tôi. Không giống, thế này."

Hiển nhiên rồi, "chế biến trực tiếp" không phải nhà hàng nào cũng có. Kể cả là teppanyaki ở nước bản địa, cũng không có nhiều nơi biểu diễn như thế này.

"Trong giới ẩm thực, có một thứ gọi là "chế biến trực tiếp". Người ta không phục vụ thức ăn đã nấu sẵn cho thực khách đang chờ ở bàn mà chế biến trực tiếp cho họ xem. Điều đó làm họ mong chờ thưởng thức món ăn hơn, và nhìn những "nguyên liệu" trở thành "món ăn" cho họ một trải nghiệm hoàn toàn mới. Và điều đó khiến cho họ giống như đang xem mộn màn trình diễn ngoạn mục chứ không chỉ đơn thuần là ăn nữa. Và hơn nữa, cách nấu này trước khi đánh vào vị giác, nó sẽ đánh vào thị giác, khứu giác và thính giác, khiến thực khách cảm thấy thoả mãn hơn rất nhiều."

Anh lại vào mode cuồng ẩm thực mất rồi. Dù biết thì biết vậy nhưng cũng chả làm gì được, đam mê của anh cũng hơi lớn xíu, nên cũng không cản được những lúc như thé này. Nhìn cách mà người ta biểu diễn cũng làm anh rạo rực, muốn làm, muốn nấu thứ gì đó.

"Mấy món khác, cũng có thể. Biểu diễn thế này?"

Anh cười mỉm rồi đáp

"Cậu muốn thử xem không?"

Không đợi cậu ta trả lời, anh liền tiếp vào gần quầy rồi order luôn một suất yakisoba để cho Crea xem.

@Crea

 

samir

Active member


Samir S. Stanley

vV2Rtkg.jpg
37.2ºC


Milky Way River | 2050

OqmXdrM.png
"Đi. Anh muốn ăn gì? Nghe nói thức ăn trong The World thiết kế khá giống ngoài đời thực, hương vị không kém, mà lại có thể ăn không sợ no. Tanabata là lễ hội của Nhật, không chừng nhân dịp này tôi có thể thử được vài món đặc sản Nhật Bản."

"Đúng, và còn không sợ béo nữa." Anh bổ sung "Vẫn được thưởng thức những món ngon mà không sợ bất cứ điều gì,với tôi đó mới là thiên đường." ̶M̶̶ặ̶̶c̶ ̶d̶̶ù̶ ̶a̶̶n̶̶h̶ ̶l̶̶à̶ ̶á̶̶c̶ ̶q̶̶u̶̶ỷ̶

"Nếu tôi nhớ không lầm thì anh quê ở Nhật phải không?"

"Anh vẫn nhớ sao? Uh đúng rồi, quê gốc của tôi ở Nhật. Qua bên đó đi, tôi sẽ giới thiệu cho anh vài món đặc trưng."

Anh chỉ về phía chỗ sáng sáng kia.

"À mà anh đã treo điều ước chưa? Tanabata là lễ hội tình yêu và nguyện ước đó. Mình sẽ viết điều ước lên rồi treo lên, biết đâu nó sẽ thành sự thật."
@Kals

 

Crea

Active member




Crea



Samir S. Stanley




<< Milky Way River || Tanabata Post-Event





Crea nghe người bên cạnh mình nói về "chế biến trực tiếp" thì tự dưng nhớ đến một bộ truyện tranh xưa là xưa cậu từng đọc tên là Shokugeki no Souma. Bên trong có nhắc đến vụ này rồi thì phải, mỗi tội bình thường Crea cũng không để ý đến phương thức này lắm. Không để ý, hay nói chính xác hơn là chưa từng nghĩ đến, chế biến một mình là được rồi, giờ ai bảo cậu ra nấu ăn cho một mớ người khác xem chắc cậu sẽ hất bàn vào mặt người ta rồi bỏ chạy mất vía cho xem.

"Những người. Làm được như thế, dũng cảm thật. Không run, hay có sai sót, tí nào cả."

Ý là đứng trước đám đông mà vẫn giữ được phong độ, kiểu người có thể đứng diễn thuyết trước cả hội trường mà không vấp váp. Crea không làm được như vậy nên cậu ta nghĩ mấy người như thế hay ho ra phết.

Cậu nghiêng đầu nghĩ ngợi, sau đó thấy Samir gọi một suất yakisoba. Lúc ngẩng lên, cậu trai đã thấy người đầu bếp ở quầy bắt đầu lấy mì, thịt với rất nhiều bắp cải ra, sau đó...

"Có phải, món nào trên này cũng, là. Chế biến trực tiếp, không?"

Mắt thiếu niên tóc đen lấp la lấp lánh, sau đó dán chặt vào tờ giấy ghi tên mấy món trên quầy, nhìn như sắp gọi hết cả cái thực đơn vậy.



"It takes two to make a crowd"

@samir
 

Cải

Active member



Arcane


Little fallen boy


Thời gian: Tanabata Festival
Địa điểm: [The World] Ω Milky Way River





yB58U4e.jpg


"Hoặc là cậu có một người anh em sinh đôi thất lạc thật mà cậu không biết."

Arcane bảo, nửa đùa nửa thật.

Chuyện trên đời mà, điều gì cũng có thể xảy ra cả. Nếu không phải vì cách nhả chữ câu từ trong lời nói đặc trưng và duy nhất trong tất thảy những người Arcane từng biết trước đấy, có lẽ cô ta cũng đã nghĩ, cũng sẽ gửi một tin nhắn kèm tấm screenshot qua cho cậu trai nhỏ sau khi logout khỏi The World, đại loại như, "Tôi tìm thấy anh em song sinh của cậu này." hay nhưng câu tương tự thế.

"Cô, Hansen? Cũng chơi, The World, sao? Chơi, lâu chưa?"

"Không lâu, chỉ mới đây thôi."

Arcane lắc đầu, mỉm cười đáp lại. Có cảm giác, chỉ là cảm giác đơn thuần thôi, giống như là, Shaun phần nào đó ngạc nhiên, giống như cậu nhỏ không nghĩ cô ta sẽ chơi trò chơi thực tế ảo như The World vậy. Còn tại sao cậu trai lại nghĩ như thế, cô ta không rõ, cũng cảm thấy hỏi ngay sẽ không được thuận tiện cho lắm, nên có lẽ, sẽ chỉ thử đoán mò một chút, kiểu như... Cô ta ngoài đời quá nghiêm túc rồi?

"Cậu gọi tôi là Arcane được rồi."

Mặc dù cô ta đoán khalachackeo sẽ không có cô Hansen nào thứ hai ở The World đâu, trừ khi có một người cũng là Hansen đấy nhưng giới tính đực cũng chơi con game này, nhưng gọi bằng tên đặt cho nhân vật vẫn sẽ tốt hơn, ít nhất là nếu có đi chung party cũng sẽ không khiến những người khác cùng đi cảm thấy bối rối. Đối với Shaun chắc có lẽ cũng vậy?

"Còn Shaun? Chơi lâu chưa? Muốn tôi gọi tên ở đây là gì?"

Arcane tiếp tục, mái đầu trắng nhẹ nghiêng nhìn cậu trai nhỏ.




"I feel small; but so are stars."



@Crea
 

Crea

Active member




Crea

Arcane



<< Milky Way River || Tanabata Event





Crea nghe người nọ nói về anh em sinh đôi thất lạc thì có hơi nhíu mày, nhưng sau ba giây thì cơ mặt cũng giãn ra. Có vẻ cậu ta mất hơi nhiều thời gian để phân tích lời nói đùa này, hoặc là không có khiếu hài hước, hoặc là thực sự nghiêm túc cân nhắc lời Arcane... Nhưng đằng nào thì sau đó, cô gái đối diện cũng thấy Crea hơi cười rồi đáp lại.

"Nếu thế, thì cũng tốt. Tôi sẽ, có người. Chơi game cùng. Và đi dọa người nữa."

Đây chắc chắn là một câu nói đùa đáp trả, vì Crea ghét những trò chơi phải chơi tối thiểu hai người. Mỗi tội, Arcane không biết điều đó, nên hẳn sẽ không hiểu rằng cậu đang đùa. Crea chớm nghĩ được việc này khi mấy lời kia ra khỏi miệng rồi, cản lại không được, chỉ có thể đần mặt ra và nghĩ rằng bản thân vừa làm chuyện nhảm nhí rồi.

Ôi trời ạ.

"Cô Hansen... Quên chuyện, vừa nãy đi."

Thiếu niên thở dài, tay đưa quạt lên che ngang miệng, mặt có hơi sượng sùng. May mắn là sau đó cuộc nói chuyện chuyển chủ đề, vậy nên Crea có thể che giấu việc vớ vẩn vừa rồi bằng cách đánh trống lảng theo, cụ thể thì...

"Arcane. Ừm, tôi mới chơi được, vài tuần thôi. Đi vài cái, Field. Làm vài, nhiệm vụ. Kiểu thế. Còn tên ở đây, hm..."

Cậu nghiêng đầu một chút.

"Là Crea. Cô Arcane, cứ gọi tôi, là Crea. Vậy hôm nay, cô Arcane cũng đến. Chơi lễ hội sao? Có, tham gia Event không?"

Sẵn tiện hỏi thăm người ta một chút luôn.



"Until that shooting star returns"

@Cải
 

Cải

Active member


Arcane


Ilyninsky


Thời gian: Tanabata Festival
Địa điểm: [The World] Ω Milky Way River





yB58U4e.jpg


"Ừm... tôi không sao... Chỉ là hơi cảm động trước khung cảnh đẹp thế này thôi..."

Arcane nghe nói, cũng không biết phải nên đáp lại như thế nào. Mấy câu kiểu như, "Vậy là tốt rồi." hay, "Không sao là được rồi." có chút không phù hợp, cô ta cảm giác thế, bởi trước đó tâm trạng của cô ta cũng trùng xuống đi một chút, khi có thể thấy và chạm đến sao trời gần đến nhường vậy. Nên cô ta chỉ đành im lặng, nhẹ gật đầu một cái, rồi chờ câu nói tiếp theo từ cô gái nhỏ.

"Đây là lần đầu chúng ta gặp nhau ngoài Dungeon nhỉ? Bộ Yukata trông rất hợp với cậu đó."

"Cảm ơn... Cậu cũng vậy, đáng yêu lắm."

Arcane định nói, trông cậu ra dáng thiếu nữ lắm, nhưng có vẻ giống câu mấy thằng sở khanh sẽ nói nếu gặp cô gái nhỏ vào lúc trời khuya, lại còn ở vị trí vắng vẻ ít người qua lại nữa, đành thôi. Và những câu như thế này dường như gặp ai Arcane cũng đều nói, chỉ là thay đổi một chút tùy theo người đó là ai, bởi như đã bảo trước đó, lúc gặp lại Talila, thì bọn họ ngày hôm nay dù lạ hay quen cũng đều lộng lẫy cả. Nói chung, mình thích, mình khen thôi.

"Cậu có muốn nói chuyện chút không?"

Tóc trắng lại hỏi, mái đầu hơi nghiêng.

"Ý tôi là... cậu có muốn tâm sự chút không? Để cảm thấy nhẹ nhõm và thoải mái hơn."

Sau đó lại bổ sung thêm câu nữa, giống như nghĩ bản thân nói không đủ rõ để đối phương có thể hiểu, vì tóc trắng ngoài đời cũng không hẳn thường xuyên tụ tập hội chị em bạn dì để nói những chuyện mà chỉ có con gái với nhau mới có thể hiểu. Cô ta cũng không phiền nếu chỉ yên lặng ở đấy và lắng nghe người bên cạnh nói cho nghe nguyên suốt một buổi dạo đâu.

"Hay là đi ăn nhé? Cậu có muốn ăn gì không?"





"Stars in your eyes."



@Mực
 

Kals

Member




qY7pWtX.png
Crea

vV2Rtkg.jpg
Glenn




Thời gian: 2050 post event Tanabata
Địa điểm: Milky Way River

Making a wish.


Ồ? Gã đàn ông tồi khoanh tay, nhướn mày nhìn người bên cạnh.

"Không phải vấn đề phản diện hay không, tôi chỉ cảm thấy vậy thôi."

Có đôi lúc rất khó có thể dùng lời để diễn tả suy nghĩ, cảm nhận của mình. Vậy nên mới có những thi sĩ, nhà văn, nhạc sĩ, hoạ sĩ, những người có tài dùng nhiều cách khác nhau để biểu lộ cảm xúc con người. Những cảm xúc ấy tưởng đơn giản, cả ngàn người thấu hiểu mà lại khó nói lên lời.

37 không phải bất cứ ai trong số trên. Anh chỉ là một người bình thường, một thiên thần quèn quen đi một mình trong thế giới này. Nên có những thứ không diễn tả được thì anh chọn bỏ qua, cho tới khi không bỏ qua được nữa. Còn khi đó là khi nào thì...

"Qùa gì cũng được à." Anh trầm ngâm. "Để tôi nghĩ đã nhé, khi nào nghĩ ra sẽ nói cho cậu được không?"

Cũng lúc này, dường như nhớ ra trước đó họ bỏ dở vấn đề gì, anh quay sang hỏi.

"Rồi quay lại chủ đề lúc nãy, cậu biết hôm nay ngày gì không?"




mèo méo meo
 

Kolulu

Member




Carneliane


37.2ºC




Thời gian: Tanabata Festival
Địa điểm: Milky Way River


ezcYNhA.jpg

Liane sao?

Thực ra trước giờ cô chưa từng nghĩ đến điều đó, rằng nếu có ai ở đây gọi tên cô thì sẽ như thế nào. Carneliane là đá quý, nhưng nó vẫn là một cái tên dài, việc anh có thể gọi tên cô theo kiểu này khiến cô có chút ngạc nhiên. Vốn cô nghĩ người ta sẽ gọi cô là Nellie hoặc Nene hoặc cái gì đó tương tự thế… nhưng Liane… là điều cô không nghĩ tới, nhưng thực sự gọi lên nghe rất mềm mại và… dễ thương. Cô ngước lên nhìn người kia, đôi mắt nhất thời trở nên dịu dàng hơn một chút.

“Anh có biết khi một người con trai muốn gọi một cô gái bằng một cái tên riêng biệt, là ý nghĩa gì không vậy?”

Cô gái che miệng cười, những tiếng cười vang nhỏ như tiếng chuông ngân khi một cơn gió thổi qua. Những chiếc chuông treo dọc theo con đường dường như cũng rung lên, khiến tâm tình cô như một cánh rừng trúc đón muôn ngàn cơn gió.

Nhưng những tiếng động ầm ào đó đều không thể át được tiếng của anh. Cô đã nghe rất rõ, anh kể về việc vượt sông của anh và những người bạn, đều là người quen của anh ngoài đời. Chết thật, trong một thoáng cô nghĩ, liệu đó có phải những người cô biết không. Vì sau khi gặp anh, cô thấy thế giới này quá nhỏ bé, chuyện có thể xảy ra đều sẽ xảy ra, như là một cuộc gặp gỡ ngắn ngủi, nhưng đã quá rực rỡ. Như thế này.

A, cô muốn nói với anh rằng, em là...

“Vậy thì chắc hẳn là anh đã rất vui nhỉ.”

Đó cũng không thực sự là một câu hỏi, cô nghĩ mình cũng đã có câu trả lời. Câu chuyện của họ là khác nhau, nhưng nếu có thể cùng chia sẻ niềm vui đó dưới cùng một bầu trời, nó cũng sẽ trở nên tương tự.

"Nếu… nếu anh đã gặp được người cần gặp rồi, thì nên ở bên cạnh người đó, không phải sao?"

Mỗi lúc cô nhìn qua anh, đều là khuyên tai lấp lánh.

Câu hỏi vang lên cũng không mang bất cứ ý tứ gì đặc biệt. Là thuận miệng hỏi như vậy thôi. Vì nếu là cô thì cô cũng sẽ như thế…

“Người muốn gặp sao? Em vốn đã nghĩ là mình không có."

Hoặc là không gặp được cũng không vấn đề gì.

"Nhưng mà sau đó em đã gặp được anh."

Dù đây chính là lần đầu.

"Nên là gặp được Hikoboshi hay không cũng không cần thiết lắm."

Nhưng đã là lần thứ bao nhiêu rồi?

"Có điều này, 37, ừm, nếu em nói em cảm giác mình đã biết anh cả ngàn năm rồi, anh có tin không?"

Khi cô nói ra điều này, đó là một biểu cảm vô cùng nghiêm túc.

@Kals [1][2][3][4][5]



mèo méo meo
 

Crea

Active member



Crea

37.2ºC



<< Milky Way River || Tanabata Event





"Được. Nhưng mà, phải nghĩ nhanh lên. Không thôi là, tôi quên đấy. Lúc đó, Glenn hết điều ước. Ráng chịu."

Crea nói, lại dùng quạt che miệng ra vẻ xấu xa hết sức. Không biết điều này có giúp cậu trông giống mấy nhân vật phản diện trong truyền thuyết thêm tí nào không, nhưng dường như cậu trai nhỏ cũng không có thời gian để suy ngẫm về việc đó lắm, bởi vì thanh niên bên cạnh cậu lại quay trở về với câu hỏi khó kia, khiến Crea có chút bối rối.

"Ngày, ừm..."

Bảy tháng bảy. Thất tịch. Ngày lễ phổ biến ở châu Á. Ngày thứ 188 trong năm. Ngày Pháp kí Hòa ước Tilsit cùng Phổ và Nga. Ngày-

"... Glenn, nhớ sao?"

Thiếu niên tóc đen lên tiếng sau một khoảng thời gian dài im lặng, giọng nói nhỏ đến mức gần như hòa vào không gian xung quanh, đứng ngay bên cạnh cũng chưa chắc nghe được. Mà có lẽ cậu cũng hi vọng Glenn không nghe thấy mình nói gì.

Bảy tháng bảy, cũng là ngày sinh nhật của Shaun Roseworth.



"Wishes"

.
 

Cải

Active member


Arcane


xXTalilaXx


Thời gian: Tanabata Festival
Địa điểm: [The World] Ω Milky Way River





yB58U4e.jpg


Không gặp PK là tốt rồi, Arcane nghĩ như vậy thôi, chứ không nói, giống như không muốn chen ngang câu nói tiếp theo của Talila. Còn câu chuyện về PK ấy à, dài dòng lắm, nói một hồi cũng tự khiến tâm trạng không thấy vui. Ừ thì có ai muốn vừa ra khỏi dungeon là gặp PK, hoặc như một số con game khác tóc trắng từng chơi, lúc còn trẻ và còn nhiều thời gian chứ không phải bị anh deadline dí sấp mặt như hiện giờ, là đang farm ở ngoài field thì bị PK đột kích, thêm chế độ hồi sinh tại chỗ mà PK chưa đi- Nói đúng hơn là chúng nó đứng đấy chờ mình hồi sinh, thì giết tiếp. Giết không tha.

"Kể ra cũng hài hước lắm, cái cảnh tụi mình vì không muốn lucky animal bị đá mà đi ra đạp cho hai người kia mỗi người một nhát, rồi chạy biến về Mac Anu ấy. Sau này có gì mạnh lên rồi, chắc sẽ không cần phải đánh một cách thận trọng như thế nữa."

"Tôi từng lên The Forum hỏi về con Lucky Animal đó..."

Lúc đó phải hỏi cho đỡ áy náy, dù sao cô ta cũng vẫn muốn chơi game trong yên bình hơn là đi gây thù chuốc oán với người khác, nên Arcane mới quyết định hỏi kết hợp giữa việc chơi Adept Rogue như thế nào và câu chuyện chẳng may đó để hỏi cùng một lúc. Nhưng sau đó thì, cẩn tắc vô áy náy không bao giờ là thừa thãi cả, vì cô ta và đồng đội làm điều đúng đắn mà.

"Có người nói nhiều khả năng là bug, vì chơi lâu đến mấy họ cũng chưa từng gặp qua Lucky Animal nào giống như con mà chúng ta gặp cả. Nên là ừ, sau này chúng ta mạnh lên rồi, mọi thứ có lẽ sẽ dễ dàng hơn một chút."

"Vậy là Arcane đã quen được vài người trong này rồi ha? Hôm trước tôi có đi dungeon, cũng gặp được một party toàn những người newbie nhưng tốt bụng lắm. Chắc nếu đi theo nhóm, có gặp player nào muốn đánh nhau, cũng có thể hợp lực lại đánh trả thôi."

"Ừm, dù không nhiều lắm, nhưng bọn họ đều là người tốt cả."

Và có lẽ, một, hay hai, ba người trong số đó có thể Talila cũng biết. The World tuy nhỏ mà to, tuy to mà nhỏ, nếu có duyên, giữa một nơi tổ chức sự kiện đông đúc và náo nhiệt như thế này, bọn họ vẫn có thể gặp lại người quen từ trước, tản dạo và trò chuyện cùng nhau một lát.

"Nếu thấp level nhưng chúng ta cùng nhau hợp lại và có tổ chức, tôi nghĩ chúng ta sẽ ổn thôi, ý tôi là, nếu có lỡ gặp phải PK."

Arcane không muốn xúc phạm PK là đồ không não, nhưng đôi khi, đúng là PK không có não thật, vì là ỷ khỏe, ỷ đông, ỷ level cao hơn hay vì những thứ nào khác mà xem thường đối thủ của mình, thì những player bị PK mà yếu thế hơn, một chút hay gấp mấy lần level, vẫn có cơ hội để đánh bại. Đại loại, là như vậy đấy.

"Mà Talila có định tham gia trò chơi không?"

Tóc trắng lại hỏi, mắt hướng nhìn theo ánh mắt của Talila về phía đám đông đang tụ tập chờ đến lượt chơi của mình. Hay cô ta có nên gọi, là chờ đến lượt lên thuyền, qua bên kia sông để tìm thấy Chức Nữ, nếu đấy là nam, và Ngưu Lang, nếu đấy là nữ, của cuộc đời mình? Thôi thì thế nào cũng được, vì Arcane không tin vào điều đó, cũng như không tin vào love at first sight, bởi để đến được và ở bên nhau, cần cả một quá trình. Thứ cô ta chỉ tin, ít nhất là vào lúc này, sau một hồi ngồi bó gối nghĩ bảy bảy bốn mươi chín lý do trên trời dưới biển, là má đẻ của cô ta được xà tổ độ đến mức...

Chặt một cây tre, rắn cắn nhát một. Chặt ba cây tre, rắn cắn thêm nhát nữa. Stun. Không làm được thêm bất cứ điều gì cả, ngoài nằm ở đó, trên thuyền, và làm một cục tạ cho đồng đội.

"Có người nào cô muốn gặp ở bên kia sông chứ?"

Mà đó chỉ là về phía Arcane, nên khi hỏi, cô ta lại có chút tò mò về phía Talila hơn, bởi biết đâu, đối phương lại có suy nghĩ khác thì sao?




"Meet again."



@xXTalilaXx
 
Last edited:

xXTalilaXx

Member


Địa điểm: Milky Way River
Thời gian:
Event Tanabata

[2] [4] [6] [8] [10] [12] [14]



Talila gật đầu nghe Crea giải thích về trò chơi con ngỗng. À, cô cũng hình như có lần được bạn cho xem trò chơi này rồi.

"Có phải là trò mà con ngỗng đó giật lấy kính của một cậu học sinh bị cận thị nặng nọ, rồi nắm cặp kính đó đi ra xa không? Là con ngỗng chuyên đi phá làng phá xóm đó hả? Tôi cũng có xem rồi. Con ngỗng đó cũng to gan thật, nếu là ngoài đời thì đã bị lên bàn quay từ lúc nào rồi."

Trò đấy cũng thú vị lắm, nhưng Talila chưa bao giờ chơi thử cả.

"Nếu được, cậu hãy gửi link cho tôi với nhé. Chúng ta có thể chơi cùng nhau nếu rảnh."

Rồi Talila phì cười, khua khua tay nói không sao đâu khi thấy Crea hối lỗi vì đã đọc điều ước của cô. Cái này bản thân Talila cũng không câu nệ gì lắm đâu, chỉ là trong game thôi mà. Điều ước cũng chẳng quá nghiêm túc nữa đi.

"Hmmmm bản thân tôi thì chưa có muốn ai đó thành vịt cả. Nhưng lên mấy forum, thấy có nhiều cái tên lặp đi lặp lại, hẳn là đã gây thù oán nhiều lắm. Còn cậu thì sao? Đã có ai dọa nạt chưa?"

Crea unlock rank 2 với Talila.


 

Crea

Active member




Crea



xXTalilaXx




<< Milky Way River || Tanabata Event





"Sau đó nó còn, lật đổ chậu hoa. Đánh chuông, phá cây kiêng, giấu đồ. Của người dân nữa. Nói chung là, nhiều lắm. Mà người dân trong game thì, lại như chẳng hay biết."

Crea nói. Đương nhiên cũng có người đuổi đánh ngỗng nhưng không ít người cứ tỏ vẻ tỉnh như không, ngỗng phá ở đâu thì đi theo đó để dọn dẹp, nhìn khổ tâm hết sức. Ngoài đời thì khéo là bị bắt lên bàn quay lâu rồi, hoặc là không, cậu nhớ có đọc một cái comment trong một video playthrough trên youtube bảo rằng đây là thứ mà ngày nào người dân sống ở Canada cũng đụng độ, đáng sợ lắm.

Cậu trai nhỏ gãi đầu.

"Được rồi. Khi logout, tôi sẽ. Gửi link qua nick, Forum. Cho Talila, nhé? Hoặc cô có dùng, mạng xã hội khác, thì tôi nhắn tin rủ. Tiện hơn."

Như discord hoặc email chẳng hạn. 2050 rồi chẳng còn mấy thứ như facebook với twitter nữa, nghe GM bảo rằng mấy mạng xã hội chạy bằng quảng cáo đều chết ngắc cả, đời đáng buồn.

Mà, tên lặp đi lặp lại à? Chắc thành viên Kestrel đam mê PK chứ gì...

"Tôi thì, chưa gặp PK-er. Nhưng nếu Talila cần thì, ừm, tránh Guild Kestrel, và mấy cái Guild như... Falcon, Osprey. Bọn họ, thích PK, với vờ giúp đỡ newbie lắm."

Crea nói. Nghe bảo 90% Kestrel là PK-er. Còn thực hư ra sao thì... chưa biết. Có khi hôm nào cậu sang Field Area của bọn họ du hành một chuyến xem sao. Cậu vươn vai, thấy bọn họ viết điều ước xong rồi thì cũng chỉ tay qua chỗ lễ hội rồi hỏi.

"Talila. Muốn sang lễ hội, chơi không? Hoặc là, mua đồ ăn, gì đó?"

Talila Unlock Rank 2 with Crea




"One foot in the river"

@xXTalilaXx
 

samir

Active member


Samir S. Stanley

Crea


Milky Way River | 2050

OqmXdrM.png
"Những người. Làm được như thế, dũng cảm thật. Không run, hay có sai sót, tí nào cả."

"Dũng cảm à?" Anh lẩm nhẩm nhắc lại, sau đó nói với Crea "Thật ra để đứng và biểu diễn được như thế này cũng phải qua một quá trình tôi luyện trong nhiều tháng đó."

Có lẽ anh hiểu sai ý của Crea. Nhưng khi nghe Crea nói vậy, anh chỉ nghĩ rằng cậu ta đang cảm thán màn biểu diễn những người đầu bếp lành nghề kia. Chứ không hề nghĩ rằng cậu ấy đang nói đến sự dũng cảm khi biểu diễn trước đám đông. Bản thân anh cũng từng làm trong nhà hàng, và cũng không ít lần phải biểu diễn các món cho người khác xem hay diễn thuyết trước đám đông, nên thấy việc đó cũng là điều bình thường. Dù rằng hầu hết những kĩ năng đó đều là phải tự học, tự tôi rèn thời sinh viên, vì anh cho rằng đó là những kĩ năng cần thiết để sau này có thể đi làm được ở nhiều nơi.

"Có phải, món nào trên này cũng, là. Chế biến trực tiếp, không?"

Anh có thể nhìn thấy sự lấp lánh trong đôi mắt của cậu nhỏ. Bởi đó cũng chính là anh của vài năm về trước khi lần đầu nhìn thấy những đầu bếp Teppanyaki biểu diễn trước rất nhiều người. Khi đó, và kể cả bây giờ, đối với anh mà nói, họ không đơn thuần chỉ là những đầu bếp nữa, mà nhìn họ còn như một nghệ nhân đích thực vậy.

"Phải đó. Cái bàn mà họ đang xào nấu được gọi là Teppanyaki, nó được làm nóng ở mặt dưới nên họ sẽ nấu nướng các món trên đó. Nghe nói nhiệt độ của bàn có thể lên tới 250ºC hay 300ºC đó."

Chỉ trong 3 phút xào nấu và 1 phút đóng gói rắc sốt cùng cá bào rong biển vụn, hai suất mì xào yakisoba của anh cũng được hoàn thành. Anh mở cả hai rồi đưa cho Crea một hộp. Một thứ mùi ngọt ngọt, thơm thơm xông thẳng vào khứu giác của anh, khiến anh cũng phải ứa nước miếng, mùi đặc trưng của sốt okonomiyaki cùng sốt hoa quả, đồng thời thoang thoảng dịu nhẹ mùi của cá bào khô.

"Itadakimasu~"
@Crea

 

Cải

Active member


Arcane


Asimov


Thời gian: Tanabata Festival
Địa điểm: [The World] Ω Milky Way River





yB58U4e.jpg


Arcane giống như định nói câu gì đó, giống như cô ta định nói một tràng lý thuyết về nhiệt độ và điều kiện thời tiết cùng bảy bảy bốn chín lý do vì sao bọn họ vẫn có thể cảm thấy lạnh dù ở trong tiết mùa hạ, nhưng dù gì đây cũng là thế giới ảo và bọn họ ở ngoài đời vẫn khỏe, cô ta quyết định không nói nữa. Rủi lắm, vào một ngày đẹp trời nào đấy, người chơi ngoài đời lại thành chính nhân vật trong The World, chẳng hạn, mọi thứ sẽ khác.

"Tất nhiên là có rồi. Tôi từng kể với cô là tôi thuộc Twilight Brigade với Haseo nhỉ? Guild của chúng tôi được thành lập vì 1 lore trong The World nói về Twilight Key hay Key of Twilight. Một chiếc chìa khóa mở ra một căn phòng bí mật trong The World. Phần thưởng cho ai tìm được căn phòng đó.."

"Là một điều ước, một điều ước thực sự."

"Điều ước của tôi là mong muốn tôi có thể tìm ra cái chìa khóa đó."


"Nói như vậy là các anh vẫn chưa tìm thấy nó."

Tóc trắng buột miệng. Nghe hơi ngâu, giống như gặp đứa bạn nghe thấy than tao đói lắm lại hỏi câu mày đói à vậy, nhưng có lẽ điều ước của Asimov khơi bản tính tò mò của một con mèo ẩn bên trong Arcane, nên cô ta mới không cần nghĩ ngợi điều gì quá nhiều mà nói ra miệng câu đó.

"Anh có muốn điều ước đó thành hiện thực không?"

Arcane hỏi tiếp, nghe cũng ngâu không kém câu trước, mà chẳng qua là vì điều ước nói ra rồi đúng là đôi khi khó thành thật.

"Tôi có thể giúp."

Bằng cách nào thì cô ta không biết, cũng không thể nghĩ ra được ngay lúc này, nhưng chắc chắn là không phải kiểu bà tiên với cây gậy phép, ông bụt với cây Phất Trần trong câu chuyện cổ tích kể hằng đêm, chỉ cần úm ba la ra cái gì là có cái đó, hay Room of Requirement trong Harry Potter, chẳng hạn.

"Kể tôi nghe về lore đó đi."





"Ad astra."



@Ultimate
 

Kals

Member




qY7pWtX.png
Crea

vV2Rtkg.jpg
Glenn




Thời gian: 2050 post event Tanabata
Địa điểm: Milky Way River

Making a wish.


37 cười, nói.

"Ngày đặc biệt mà đúng không, tôi nghĩ cậu cũng nhớ mà."

"Crea, chúc mừng sinh nhật."




mèo méo meo
 
Last edited:

Crea

Active member




Crea



Samir S. Stanley




<< Milky Way River || Tanabata Post-Event





"À. Ra vậy."

Crea nghe Samir nói về việc biểu diễn trực tiếp thì gật đầu ra ý hiểu. Hình như cả hai hiểu nhầm ý nhau thật, vì anh nói xong cậu nhóc bèn nghĩ rằng sự dũng cảm của mấy người này là do tôi luyện từ việc luyện tập đứng trước đám đông mà ra, với mấy thứ tương tự, kiểu thế. Nhưng dù gì thì bọn họ cũng không nán lại chủ đề này lâu, vì sau đó đồ ăn đến tay, còn Crea thì... nhận hộp mì của mình với vẻ mặt lấp lánh không thể tả, sau đó còn vui vẻ tiếp chuyện về cái Teppanyaki kia.

"Nóng như vậy. Đứng gần, không sợ bị bỏng sao?"

Hoặc là có luyện tập cả rồi, cậu nghĩ thầm. Crea cầm đôi đũa được tặng kèm với suất mì xào kia, nhìn khó hiểu trong vài giây rồi cũng thử tách nó. Mỗi tội cậu ta tách méo xẹo, nhìn vào thấy rõ một chiếc to một chiếc nhỏ, vậy nhưng vẫn vui vẻ dùng nó ăn mì được.

"Cái này, ngon quá. Nóng. Ừm, nhưng mà, ngon."

Crea vui vẻ nói, sau đấy còn nhìn tiếp vào thực đơn.

"Có thể, gọi thêm món khác không?"

Dường như câu này là hỏi Samir. Crea nhìn anh, mắt lấp la lấp lánh.



"It takes two to make a crowd"

@samir
 

Crea

Active member



Crea

37.2ºC



<< Milky Way River || Tanabata Event





Crea im lặng vài phút. Không phải vì ngượng hay ngạc nhiên, chẳng qua là...

"Tôi nhớ, mà. Chẳng qua là..."

Nhỏ lắm. Chẳng có gì đặc biệt. Không đáng nhớ đâu. Cũng... không cần phải nhớ.

Cậu ta hơi cúi đầu, trông gương mặt không giống người có ngày sinh nhật là hôm nay lắm, chỉ là thêm vài phần hoang mang khó hiểu, giống như thực sự không rõ vì sao thiên thần trước mặt mình lại nhớ đến điều đó. Câu trả lời ban nãy của Crea, có lẽ cũng là do không nghĩ được gì khác nữa mà thôi. Trả lời thì có, nhưng lý do thì vẫn không hiểu được.

Tôi nhớ. Chẳng qua là, không nghĩ, không tin rằng, Glenn sẽ nhớ đến nó. Vậy nên, nghĩ anh chắc chắn đang nói đến một ngày bảy tháng bảy khác. Ngày khác quan trọng hơn, không phải sinh nhật tôi. Chắc chắn không phải.

"... Không, thực ra là. Tôi quên mất. Cám ơn Glenn. Lâu rồi, tôi mới được nghe, câu này. Hôm nay, Glenn muốn gì, tôi đãi? Xem như, tiệc sinh nhật năm nay, mời mỗi anh thôi, đi?"

Crea ngẩng lên, mấy chữ nói ra khỏi miệng hoàn toàn khác với những gì bản thân nghĩ trong đầu, thế nhưng vẫn là lời thật lòng. Cậu quay đi chỗ khác, vẻ hoang mang vẫn còn trên gương mặt, hình như là còn kèm theo chút gì như là sượng sùng.

"Sao Glenn, nhớ vậy?"



"Wishes"

.
 





HimHim
Dread


Time: Event Tanabata
Location: Milky Way River


Sau khi gửi một cái tin nhắn cho Dread, HimHim vuốt tay và tắt phần UI của khung cửa sổ nhắn tin. Cô ngó lên để vẫn thấy kí hiệu NOW RECORDING vẫn còn dấu đỏ, tự nhủ các đoạn ghi hình sẽ cần phải chỉnh sau khi log out. Như bao ai khác. trong khoảng thời gian này thì ai cũng có nhiều thời gian rảnh lắm, nếu không tính lúc phải ngồi làm việc hay chạy dự án chả hạn?

Dù sao thì cô gái cũng chơi thêm một lúc, miệng vẫn ngân nga một giai điệu nào đó. Nó không hề liền mạch khi cô đang trong giai đoạn nháp cho một bài hát mới có thể sẽ được hoàn thành, nhưng dẫu là vậy, biến tấu từ những sợi dây đàn và cả phương pháp gảy không hề giống nhau khiến người nghe sẽ thi thoảng cảm nhận được sự lả lướt từ điệu swing, hay thậm trí là sự vô tư của những âm hưởng vùng đồng quê...

"Cô chơi giỏi lắm." Nghe tiếng vỗ tay, cô gái chơi đàn ngước lên để thấy anh bạn Admin nọ đang đứng ở góc chéo với bản thân. Ủa khoan đó là một nụ cười sao? "Um... Chúc cô một lễ hội Tanabata vui vẻ."

HimHim cười rồi ẩn thanh UI, cô vác cây guitar bằng một tay rồi chạy lạch bạch tới chỗ Dread cùng với tay còn lại vẫy vẫy. "Yaa~ Tanabata vui vẻ, Dread!"

Cô cười toe toét, người nhún nhún kiểu như không dễ gì sẽ ngồi yên một chỗ vậy. Mắt ngó sang phải, rồi trái, rồi trên và dưới với vẻ hiếu kì rồi HimHim mới cất lời tiếp.

"Tui mừng lắm á, tưởng Dread không tới luôn tại tui nghĩ Admin thì kiểu gì cũng sẽ phải dò bug tiếp hay chỉnh lại server hay update hay 7749 thứ khác." HimHim cất nhạc cụ vào trong inventory rồi lôi ra một cây kèn Harmonica, ngón tay lướt trên phần vỏ kim loại theo một nhịp độ không xác định. "Hôm nay anh có được nghỉ chứ, tui không làm phiền anh lắm chứ?"

Xong, cô dừng một chút và hướng cây kèn vào Dread vẻ lịch sự. "Admin... không có được nhận đồ của Event sao? Ý tui là... áo Yukata?"

Vì HimHim nghĩ staff của game, kiểu gì cũng sẽ có một vài người cũng nhân dịp này mà cũng đăng nhập rồi cũng mặc đồ Yukata chụp ảnh các kiểu. Úi chời, đẹp như thế này thì có khác gì một buổi photoshoot miễn phí không? Lại còn chăm chút cho chỗ này chỗ nọ chỗ kia... không khác gì bên Nhật thật cả.

...

Nói thế chứ HimHim cũng chưa sang Nhật bao giờ, dù cô cũng khá là hứng thú với văn hóa của nơi đó đấy. Ai mà không cơ chứ?!

"Nếu không để default thì tui thấy cái chức năng cho player tự nhuộm cũng khá là vui đó chứ, thành quả của tui nà~"


wc:​
 

Kals

Member




qY7pWtX.png
Crea

vV2Rtkg.jpg
Glenn




Thời gian: 2050 post event Tanabata
Địa điểm: Milky Way River

Making a wish.


"Cách một năm mới được nghe một lần thì tất nhiên là lâu."

37 cười bảo. Sinh nhật Crea mà để cậu trả tiền thì không hay lắm đâu, nên anh nói tiếp.

"Đi ăn gì đó đi, cậu thích gì thì chúng ta ăn cái đó, sinh nhật cậu mà. Nhưng Tanabata vẫn còn nên khả năng xung quanh đây toàn bán đồ ăn Nhật thôi, hy vọng cậu thích hàng quán Nhật Bản."

Còn anh thì thế nào cũng được. Thứ 37 nhớ rõ nhất về Nhật Bản chính là họ có rất nhiều món liên quan tới cá, và Phần Lan thì cũng vậy, nên anh không thấy có vấn đề. Về chuyện có nhớ hay không thì...

"Because it's special."

He shrugs.

"Đi thôi, tìm gì đó ăn mừng sinh nhật cậu."

37 chỉ về phía bên kia cây cầu, nơi có một loạt đèn lồng treo sáng, một dãy phố dài đầy hàng quán với người đi hội, và một mặt tiếp giáp bờ sông.

@Crea



mèo méo meo
 

Crea

Active member



Crea

37.2ºC



<< Milky Way River || Tanabata Event





"Cách một năm mới được nghe một lần thì tất nhiên là lâu."

Crea nhìn anh, nhún vai.

"Không phải ý đó."

Bốn chữ nói ra vô cùng rành mạch, trông có vẻ rất cố gắng để không vấp váp, hẳn là cũng không muốn anh hiểu lầm. Còn hiểu lầm ý gì thì Crea không nói, chỉ nhả ra mấy chữ như vậy rồi thôi. Nghe đến câu sau của người bên cạnh, cậu lại nhìn.

"Ừm. Trùng với Thất Tịch. Cũng, đặc biệt nhỉ?"

Nói như vậy rồi thôi. Cậu nắm lấy ống tay áo của Glenn rồi kéo anh đi về phía dãy phố với mấy hàng quán của lễ hội, mỗi tội trong tư thế khoanh tay này của anh thì cậu ta phải giơ tay hơi cao để nắm, nhìn cứ như trẻ con bám áo người nhà nó phòng bị lạc khi đi lễ hay gì.

"Đồ ăn Châu Á, tôi từng ăn rồi. Nhưng mà ở lễ hội, như thế này. Thì chưa. Cũng, muốn xem đồ ăn, Nhật Bản thế nào."

Pháp và Anh cũng có vài khu của người Á, Crea đi dạo vài lần coi như ăn được cũng không ít món. Chủ yếu cậu ta đi ăn để trải nghiệm chứ còn biết món nào thuộc nước nào hay nhớ chính xác mình ăn gì thì ừm...

Chung là hơi khó. Nếu phải nói thì, Crea sẽ bảo là có mấy thứ như chả giò, salad, bánh cuộn. Mấy món nhiều rau. Có lẽ.

"37. Ăn đồ ăn Nhật Bản, bao giờ chưa?"

Bọn họ quay về với lễ hội, chớp mắt lại nghe tiếng ồn ào của người xung quanh.



"Wishes"

.
 

Ultimate

Administrator
Staff member

Asimov

Arcane


Ω Milky Way River | 2050.??.??


<< Post trước

"Nói như vậy là các anh vẫn chưa tìm thấy nó."

"Đúng oài. ಠ_ಠ"

Kiểu như đi tìm kho báu One Piece vậy, nhưng kho báu này chả có manh mối gì trừ cái manh mối đầu tiên mà họ tìm được. Guild của bọn họ hồi đó bị đám Kestrel đi tin vào chuyện cổ tích trên mạng. Forum Fairy Tale - bọn chúng gọi thế đấy. Trong game có rất nhiều thứ gọi là lore mà chả dẫn đến đâu cả. Ở những server đầu thì mọi người chịu khó tìm tòi khám phá, càng về những server sau thì họ càng ít tìm tòi đi. Cảm giác như đứa trẻ đã lớn, chả còn quan tâm tới bí ẩn nữa.

"Anh có muốn điều ước đó thành hiện thực không?"

"Muốn, tôi còn biết phải ước gì nữa. Nhưng cái ý thì không nói được."

Asimov cười, nói chung là nó cũng chỉ là thứ keo gắn kết giữa anh với guild Twilight Brigade mà thôi. Khi còn Guild thì chưa bao giờ Asimov nghĩ mình thực sự sẽ tìm được nó, tới khi mất tất cả bạn bè trong guild thì Asimov lại mong tìm được nó hơn bao giờ hết.

"Tôi có thể giúp. Kể tôi nghe về lore đó đi."

"The World có một developer là Bit. Đó là một người của CyberConnect Corporation - nhà phát triển The World. Bit là Lead Developer, có một điều chắc chắn là The World như một đứa con tinh thần của ổng vậy. Thế nên sẽ không khó hiểu khi Bit đặt một thứ gì đó bí ẩn trong trò chơi này. Nó được gọi là Black Box, hay Bit Lock, có nhiều cái tên."

Bit đã để lại một Black Box, trong 1 Field Area ở The World. Asimov lấy ra một tấm ảnh chụp một vách đá ở một Field Area nào đó không rõ. Ở trên phiến đá đó có một dòng QR code bé tẹo ở phía trên, nếu soi vào nó sẽ dẫn ra một bài phỏng vấn Bit. Theo Asimov thì rất ít người biết mặt Bit trừ một số ít người ở C.C Corp, kiểu như Alan Walker vậy. Asimov mở đoạn phỏng vấn Bit cho Arcane nghe:

Người phỏng vấn: Bit có thể kể một kỷ niệm còn nhỏ cho những khán giả được không?
Bit: Lúc tôi 6 tuổi, tôi tạo ra lửa bằng cách dùng một cục pin và nối 2 đầu pin lại bằng giấy gói kẹo cao su. Kết quả là tôi làm cháy cái cây ở gần nhà. Mẹ tôi ở nhà và thấy cảnh đó nên gọi đội cứu hỏa tới. Sau khi đội cứu hỏa tới dập lửa thì họ thấy xác chim chết trên cây, có một tổ chim ở trên đó. Mẹ tôi mắng tôi về việc đó. Tôi nói tôi không quan tâm. Mẹ tôi nắm chạy tay tôi, và bảo: Tôi phải quan tâm. Mẹ tôi bảo: Con có trí tò mò khủng khiếp và mẹ tôi tin chắc tôi cực kỳ thông minh, nhưng thông minh chẳng có nghĩa lý gì nếu không làm thế giới tốt đẹp hơn.

Người phỏng vấn (cười) The World hẳn là sẽ tưởng thưởng cho những người chơi tò mò?
Bit: Tôi nghĩ đã là người chơi game, ai cũng muốn khám phá tất cả mọi thứ. Nếu tôi có một cái gì đó muốn tặng cho tất cả cho mọi người trong The World, tôi sẽ tặng họ... sự tò mò. Giống như cái hộp Pandora vậy, tôi chắc chắn sẽ tìm cách mở cái hộp đó nếu tôi là Pandora. Nhưng nếu tôi ở trong The World, và làm cái một cái hộp bị khóa, sau khi dùng chìa mở nó ra, các bạn sẽ thấy bên trong là phần thưởng cho trí tò mò của bạn.

"Đó là lý do mà nhiều người nghĩ Bit đã để lại một cái gì đó trong The World. Twilight Brigade cũng tin vào điều này, đi tìm Key of Twilight mở ra cái hộp mà Bit để lại."

Nghe có vẻ viển vông, nhưng nó không hẳn là lore. Nó chỉ là niềm tin mãnh liệt của Asimov cùng các thành viên của Guild thôi. Nhưng có quá ít manh mối để có thể tìm về thứ này. Không biết bắt đầu từ đâu, thì làm sao tìm được. Nó còn không phải là info trong game nữa.

Arcane unlock Rank 4 với Asimov



 

Ultimate

Administrator
Staff member


HimHim

Dread




Milky Way River | ????.??.??

<<< Post trước

"Yaa~ Tanabata vui vẻ, Dread!"

"Cô HimHim...Làm ơn đừng quay camera qua đây."

Dread hơi lùi lại khi thấy HimHim chạy tới vẫy tay, hôm nọ có nghía qua kênh Stream của cô thì cô có tới 400.000 subscriber, với lúc stream trực tiếp có khoảng 1000 người coi. Khác với cô thì Dread có vẻ thuộc dạng né tránh ống kính máy quay lắm. Dù sao thấy HimHim cười toe như vậy, lại còn làm động tác nhún nhún, anh cũng cười xòa đáp lại. Cô nàng tóc đen xoăn xoăn có vẻ là người có rất nhiều năng lượng tích cực, như mấy streamer đông người xem, khó mà có thể ủ rũ khi ở bên cạnh cô được.

"Tui mừng lắm á, tưởng Dread không tới luôn tại tui nghĩ Admin thì kiểu gì cũng sẽ phải dò bug tiếp hay chỉnh lại server hay update hay 7749 thứ khác."

"Tôi đang fix bug, nhưng chủ yếu trong Field Area này, nên cũng ở đây luôn."

Dread không muốn kể cho HimHim anh ta đang fix những bug gì, nhất là với streamer như HimHim. Kiểu vạch áo cho người xem lưng, người ở đây không phải người thường mà là người có 400k sub, Dread mà để HimHim thấy lỗi thì khác gì show cho thiên hạ biết game này nhiều bug thế nào.

"Hôm nay anh có được nghỉ chứ, tui không làm phiền anh lắm chứ?"

"Không, tôi phải trực nữa. Nhưng dù sao cũng ở đây thôi, không sao."

Dread vẫn đeo cái túi cho phép anh ta mở thiết bị debug của mình. Nói chung nãy giờ chưa có cái ai report cái bug nào nên Dread nghĩ chắc là không còn cái lỗi nào có thể nhìn thấy bằng mắt thường nữa. Nãy Dread cũng vừa xử lý vài lỗi nhưng không tiện kể cho cô gái nhỏ, nhất là khi cô đang streaming. Dread lắc đầu khi nhìn thấy HimHim hướng cái kèn harmonica về phía mình, như kiểu muốn nói là anh ta không biết chơi mấy nhạc cụ đó đâu

"Admin... không có được nhận đồ của Event sao? Ý tui là... áo Yukata?"

"À không, tôi có nhưng không mặc. Không có tôi cũng tự tạo cho mình 1 cái được."

Dread đáp lại. Chắc ngoài đời anh ta cũng không phải dạng dễ bày tỏ reaction lắm. Chắc Dread cũng không biết việc HimHim có khả năng điều khiển những viên đạn ở ngoài đời, nhưng khá chắc dù anh ta có biết được thì cũng không thể hiện cảm xúc gì ở trên mặt.

"Nếu không để default thì tui thấy cái chức năng cho player tự nhuộm cũng khá là vui đó chứ, thành quả của tui nà~"

"Hợp với cô lắm."

Chàng trai nghĩ Himhim hợp với đồ tối màu. Lần trước cô cũng nói cô từng làm cho mấy indie project, rồi còn làm thiết kế đồ họa game nữa. Hình ảnh cô ngồi nhà một mình, cặm cụi vẽ những gì cô thích, thiết kế chỉnh sửa video để up lên buổi stream, hay ngồi nghĩ đủ thứ kịch bản cho buổi stream cũng khiến Dread thấy vui vui. Khó có ai ngồi cạnh HimHim mà buồn được, có tiu nghỉu cũng phải bật cười với cô. Năm 2016 thì thị trường Vtuber bắt đầu nở rộ, tới nay thì nó đang phát triển rất mạnh.

"Cô treo mấy điều ước rồi? Cô muốn đi đâu chơi không? Tôi có thể chỉ chỗ."

Có mấy cây tre để treo điều ước, quanh đó có mấy sạp bán đồ ăn, kèm theo là cả mấy trò chơi như vớt cá vàng, ném phi tiêu hay đơn giản là mua mấy món đồ linh tinh để trang trí cho nhân vật cũng có.



 
Top