Mittelos Dormitory

Ultimate

Administrator
Staff member
LOCATION
Kí túc xá học viện Mittelos
▶ Student Room
RmnbTdi.jpg
DESCRIPTION
Student Room.
INSPECTABLE ITEM
Bàn đa chức năng
Ghế tựa
Cây cảnh
Máy tính
Phòng tắm
Giường ngủ
▶ Common Room
INm3Qph.jpeg
DESCRIPTION
Common Room.
INSPECTABLE ITEM
Bàn ăn
Ghế
Cây cảnh
Đồ hộp
Tivi
Đồ sạc thiết bị điện tử
▶ Corridor
Y0rMMIV.jpg
DESCRIPTION
Training Room.
INSPECTABLE ITEM
Cây cảnh
Cầu thang
Thang máy





 
Last edited:

St.Lazare

New member

A.d.St.Lazare


Navie De La Croix


Genevieve


Futaba



Một ngày tháng 7, năm 2056 - Common room


7749 tin nhắn chờ load
Colby: Không quan tâm gì à?
Elysee: Để làm gì?
Colby: Nói chuyện với em chán thật đấy. Ăn trưa chưa?
Elysee: Không thể tin nổi, năm 2056 rồi và anh vẫn còn tán gái bằng câu em ăn cơm chưa à?
Colby: Anh nghĩ là mình vẫn hơn ai đó hai mươi mùa xuân vẫn chưa có ai cầm tay đấy?
Elysee: Tạm biệt.

12:45

St.Lazare ngồi ăn đồ hộp, một mình, giữa phòng sinh hoạt chung. Không gian xung quanh như một căn cứ quân sự, hoặc căn cứ mô phỏng, ồ, cũng không đáng ngạc nhiên lắm. Nó khơi gợi trí tò mò và cảm giác thực tế, chắc là để học viên luôn trong trạng thái sẵn sàng và quen thuộc với công việc thực thụ trong tương lai. Thế thì, nếu có còi báo động lúc 3h sáng cũng không phải điều đáng ngạc nhiên lắm nhỉ?

Nhác thấy cánh cửa mở ra, St.Lazare lật úp chiếc điện thoại vẫn đang nhấp nháy báo tin nhắn chờ, đặt chiếc nĩa của mình xuống và ngẩng đầu lên, không quên một câu mở đầu mang tính chuyên nghiệp:

"Chào buổi trưa. Em ăn cơm chưa?"​



 

Ultimate

Administrator
Staff member
TUTORIAL
Common Room


Gái tóc cam tự nhiên thấy có người chào mình buổi trưa. Cô nàng cho cái dĩa lên miệng, như kiểu đang ăn gì đó, dù khoang miệng không nhai. Chắc đầu dĩa ngon lắm nên cô cứ ngậm trong miệng hoài như vậy. Cô giống như một con A.I đang xử lý câu chào của St.Lazare như thế nào.

Futaba Sakura
Um... Xin chào. Buổi trưa.


Gái tóc cam bỏ cái dĩa ra khỏi miệng.


Futaba Sakura
Tôi là Futaba Sakura.


Gái tóc cam xiên thêm một miếng thức ăn nữa, nhét vào miệng, nhai nhai thật kỹ. Mắt của cô nhìn St.Lazare. Nuốt xong, cô mở điện thoại ra đọc tầm 5-7 giây rồi lại quay lại phía người đối diện, hỏi một câu bâng quơ.


Futaba Sakura
Cô có mong muốn thành một hacker không?


 
Last edited:

Encyclopaedias

New member

Navie


A.d.St.Lazare


Genevieve


Futaba


INFORMATION
Common Room [2056.07.??]

13:06

Giờ lên lớp đã kết thúc, Navie cảm giác như mình vừa được giải thoát khỏi một cái lồng vô hình, một cảm giác rất khó tả. Nó ôm khư khư cái laptop bên mình như thể là một phần trên cơ thể nó vậy. Navie cũng chẳng thể hiểu nổi thói quen kì lạ đó xuất phát từ đâu, hay từ bao giờ.

Tính từ lúc nhận được tín hiệu thông báo giờ giải lao, Navie đã đi dọc hành lang này tổng cộng 47 lần. Không phải vì nó muốn quan sát hay gì đâu, chỉ là môi trường mới còn quá mới lạ, khiến nó chẳng biết phải đến đâu tiếp theo cả. Chính bản thân Navie cũng hiểu sự kì lạ trong hành động của nó mà chẳng cần xét đến ánh nhìn của những người xung quanh, dần dần cũng cảm thấy ái ngại, nó quyết định thay đổi điểm đến khác.

Đi qua vài cái hành lang khác, định mệnh, hoặc định vị, đưa nó đến nơi được gọi là phòng sinh hoạt chung ở kí túc xá. Dù sức khỏe có tốt đến mấy, lang thang suốt mấy tiếng đồng hồ cũng thấm mệt mà thôi. Nó từ từ đi vào bên trong, tỉ mỉ quan sát một cách khó hiểu, trông chẳng khác gì kẻ trộm?

Trộm cắp thì chắc chắn Navie sẽ chẳng bao giờ làm đâu, cái tôi của nó quá lớn so với một món đồ nhỏ bé, hay có lẽ nó cho rằng gia đình nó đủ điều kiện để nó không phải thiếu thốn bất cứ thứ gì trên đời này? Dù sao thì nó cũng ý thức được trộm cắp không phải điều đúng đắn.

Vẫn là cái giao diện ấm áp không cần thiết đó, trùm kín từ đầu đến chân, học viên năm nhất của học viện Mittelos đã thành công tiến vào khu vực sinh hoạt chung! Nghe cứ như một chiến tích vĩ mô ấy nhỉ? Nó tìm cho mình một chỗ ngồi để nghỉ ngơi và thư giãn trước khi hoạt động tiếp theo bắt đầu. Cứ tưởng rằng đây là giờ giải lao, mọi người sẽ cùng bạn bè mới đi ăn uống ở bên ngoài. Navie đâu thể ngờ được cũng có người chọn phòng sinh hoạt kí túc xá giống như nó, không những một mà tận hai.

Người ghét ồn ào nhưng vẫn hiểu được nguyên tắc giao tiếp và phép lịch sụ tối thiểu. Bằng một cách không thể nào tự nhiên hơn, nó tiến đến bàn ăn và chào hỏi hai người bạn đã ngồi sẵn ở đó.


"Xin chào, hai bạn ăn cơm chưa?"


 
Last edited:

St.Lazare

New member

A.d.St.Lazare


Navie De La Croix


Genevieve


Futaba



Một ngày tháng 7, năm 2056 - Common room


Có ai từng bảo cô ấy giống con sóc chưa nhỉ? Hai má phồng lên, cảm giác được cơ hàm đang nhai khiến gương mặt hơi rung lên một cách hoạt kê và chiếc nĩa đung đưa lên xuống, giống như thể không có gì đáng để phải chú ý hơn là thức ăn trong miệng. Nhưng rõ ràng là người đối diện đang dành sự chú ý nhiều hơn lên chiếc điện thoại, cho tới khi ngẩng lên và ở góc độ này thì lại càng có vẻ ngộ nghĩnh và đôi mắt thì càng to hơn. Phải rồi, đúng là một con sóc nâu. Và con sóc này còn có tần số sóng hơi lạ.

"Hacker mũ đen hay hacker mũ trắng?"

"Trắng" như người vừa bước tới với chiếc máy tính trên tay vậy. Và, St.Lazare tự bổ sung thêm vào bộ nhớ của mình, bê máy tính đi qua đi lại cũng là một điều kì lạ, nhưng kết nối một cách hợp lý với cô-bạn-cùng-lớp-giống-sóc. Và đúng hơn thì cả hai người bọn họ đều cùng lớp với cô nhỉ?

Cô mở thêm một hộp đồ ăn, thực tình thì đồ hộp chưa bao giờ là thứ phù hợp với khẩu vị và thói quen sinh hoạt của cô. Nhưng khi quá mệt mỏi để đi đâu ra ngoài và khó chịu bởi những mùi hương không được lấy làm nhẹ nhàng xung quanh, thì mùi đồ ăn cho dù có là đồ hộp giống như là vị cứu tinh duy nhất cô có thể bám lấy vậy.

"Ồ, món pa-tê này có vẻ lạ quá. Cậu muốn ăn thử không?"

Nhìn vào chiếc hộp mình vừa mở (và không khỏi hít lấy một hơi thỏa mãn) rồi lại ngẩng lên nhìn người đang bê laptop, cô nghiêng hộp đồ ăn cho cô ấy dễ thấy, như thể câu hỏi ăn cơm chưa là điều rất hiển nhiên. Ăn chưa? Chưa thì ăn cùng đi. Dù sao câu này chỉ kì cục khi phát ngôn từ mấy anh già ế bền vững như Colby.



 

Encyclopaedias

New member

Navie


A.d.St.Lazare


Genevieve


Futaba


INFORMATION
Common Room [2056.07.??]


Thì ra đây là khởi đầu cho một cuộc hội thoại về ẩm thực như những cái mà nó từng thấy sao. Đương nhiên là, trước sự nhiệt tình đến từ người bạn mới gặp (lần thứ hai) như thế, Navie sẽ không thể từ chối rồi. Đương nhiên, đó cũng là lí do để bao biện cho việc nó không biết cách từ chối lời mời hay lời đề nghị của người khác.

Một nụ cười trông-có-vẻ-chân-thành xuất hiện trên khuôn miệng nhỏ nhắn, từng cử động rất thuần thục đáp lại lời mời từ cô bạn mới quen.

“Ồ, nếu nó dành cho tớ thì cảm ơn cậu rất nhiều.”

Nó ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh người vừa ngỏ lời mời, cũng không quên gật đầu như một động tác xã giao với cô bạn tóc cam còn lại. Dù cho bữa ăn đã bắt đầu, Navie hình như vẫn còn lưu luyến cái hoodies quá khổ của mình lắm mà chẳng chịu rời xa. Nó đặt cái laptop xuống phần bàn còn trống ở bên cạnh rồi mở lên, đăng nhập vào một trang web kì lạ, có vẻ là đang theo dõi thứ gì đó. Vài phút sau nó lại trở về bữa trưa của mình.

Navie vốn không phải là một đứa kén ăn, và cũng không có nhu cầu tiêu thụ lương thực ở mức cao. Nó cảm thấy chỉ cần đủ bữa và đủ chất là có thể sống đến khi đầu bạc trắng rồi. Quay về món pa-tê trước mắt, không phải một món ăn quá xa lạ, nhưng cũng không nằm trong thực đơn của Navie. Cơ mà thử món mới cũng không phải việc khó khăn đối với một kẻ hiếu kỳ như nó. Nếu có thể được chết sau một bữa ăn no nê và ngon miệng thì cũng không phải việc xấu mà.

Trên thực tế, Navie sống trong một gia đình có phụ huynh thường xuyên đi công tác dài hạn, đôi lúc người giúp việc sẽ chẳng thể thoả mãn khẩu vị thất thường của nó, vì thế một chút kĩ năng bếp núc cũng là thứ cần có trong cuộc sống đầy rẫy điều kì lạ này. Mấy món ăn được làm ra từ “đầu bếp” tài ba này, có thể không ngon xuất sắc, nhưng vẫn bảo đảm người nếm thử không cần phải đi viện. đã được xác nhận bởi (nhiều) người giúp việc trước

“Nếu không chê, lần sau cậu có muốn thử cơm hộp của tớ không?”

“Ừm, cả cậu nữa?”


Nó quay sang cô bạn tóc cam bên kia. Thú thật mà nói, nó vẫn chưa nhớ hết tên của bạn cùng lớp đâu.



@St.Lazare @starchasrr @Ultimate
 

Ultimate

Administrator
Staff member
TUTORIAL
Common Room


Futaba cứ như bị rơi vào một vòng lặp deja-vu vậy. Nãy có người hỏi ăn cơm chưa, giờ lại có người hỏi ăn cơm chưa? Là sao? Ai đánh thức cô dậy đi! Cô gái (?) vừa tới có dáng thư sinh, đeo kính, nhìn cũng kiểu nerdy như Futaba nên cô cũng cảm thấy đỡ bị uy hiếp. Dẫu vậy gái tóc cam vẫn thấy hơi lo do cơ 2 bản cô bạn cùng lớp thuộc dạng cao trên dưới mét sáu. Trong khi Futaba còn thiếu 1cm nữa mới được mét rưỡi.

Futaba Sakura
Um... Tôi ăn rồi.


Nghe câu hỏi hacker mũ đen, mũ trắng thì Futaba gật lia lịa như kiểu Lazare vừa bắt đúng mạch của bệnh nhân vậy.


Futaba Sakura
Mũ đe... Ý tôi là mũ trắng!


Nếu Lazare hỏi vậy tức là cô cũng đã nắm khái niệm rồi. Mũ đen là hacker làm việc phi pháp, mũ trắng là hacker làm việc tấn công vào các công ty, hỗ trợ các công ty đó tìm ra lỗ hổng bảo mật trong hệ thống của họ. Futaba định xiên một phần pate nhưng hơi xụ mặt xuống.


Futaba Sakura
Tôi ăn ít lắm. Nhưng mà sẽ thử.


Futaba dùng đũa xiên một tí cơm của Navie, ăn kèm một tí pate của Lazare. Nhìn Futaba thì ai cũng biết là người uống Mountain Dew thay ăn cơm rồi. Kỹ năng giao tiếp của cô nàng cũng thuộc dạng như một con gì bị nhốt trong sở thú lâu ngày mới được thả ra ngoài tự nhiên vậy.


Futaba Sakura
Tôi là Futaba Sakura, hai người tên gì vậy? Có đam mê công nghệ chứ?


Lazare và Navie unlock Rank 1 với Futaba Sakura.


 
Last edited:

Absolute Darkness

Active member




Marie Monroe

Julie Waston


Mittelos, Camerata || Tháng 12, năm 2056

Marie ngồi trong phòng nhân viên của cửa hàng, vô thức mỉm cười khi đọc tin nhắn của Julie. Đồng nghiệp đi ngang qua ném cho cô một cái nhìn kỳ quặc như kiểu chắc nhỏ này đi học nhiều quá bị ngáo mịa rồi.

"Hết giờ làm rồi không về đi, còn ở đây nhìn điện thoại cười tủm tỉm với ai? Có bạn trai rồi à?"

Quản lý cửa hàng đi ngang qua xéo sắc với Marie một cái. Người già mà ế lâu thì thường hay như vậy, Marie không chấp nhặt với anh ta làm gì, chỉ nhanh chóng giấu cái điện thoại vào túi quần rồi thoăn thoắt chạy đi dọn dẹp đồ.

"Quản lý ơi, anh không chơi không hiểu được đâu. À mà lát nữa cho em mượn xe đi công tác chút nhé."

"Chú mày nằm mơ à? Còn lâu?"


...

Sau khi "mượn" được con mô tô ngầu đét của quản lý, Marie tung tăng phóng cái vèo về KTX cùng với 2 vé đi chơi công viên nằm gọn trong túi. Hôm nay là một ngày chủ nhật đẹp trời, đường xá thưa người qua lại, cổng ký túc xá cũng thế. Không khí se se lạnh của cuối năm làm cô thèm hút một điếu. Marie dựng xe vào sát tường, ngay bên dưới một bụi hoa giấy đang trổ bông rực rỡ, châm một điếu thuốc, tựa lưng vào xe chờ Julie đến.

Một ngày chủ nhật như bao ngày, chỉ khác cái là trong lòng có thêm sự trông chờ, vui vẻ.





aaa
 

St.Lazare

New member

A.d.St.Lazare


Navie De La Croix


Genevieve


Futaba



Một ngày tháng 7, năm 2056 - Common room


"Dĩ nhiên rồi."

Bạn này có vẻ dễ nói chuyện, St.Lazare mất một vài giây cân nhắc rồi quyết định kéo câu chuyện xa hơn một chút.

"Chúng ta cùng lớp đúng không, không biết bạn đã có ai để training cùng chưa nhỉ? À, tên tôi là St.Lazare."

Và cả cô bạn... chờ đã, cô vừa nghe cô ấy định nói là "mũ đen" phải không? Chắc chắn là cô ấy muốn nói "mũ đen". Nhưng phép lịch sự của người thanh lịch là giả vờ như không nghe thấy. St.Lazare cắm dĩa của mình vào một miếng hoa quả rồi thản nhiên hỏi lại Futaba:

"Công nghệ cũng có nhiều mảng đúng không? Cậu chắc quan tâm về bảo mật nhỉ? Còn máy cơ, lắp ráp, hệ thống nhúng thì sao?"

Thường St.Lazare sẽ muốn nói ít nhất có thể để không gây sự chú ý, nhưng cô cảm giác cô bạn sóc này có thể là một đối tượng dễ gợi chuyện, và điều đó có ích, nếu không phải hiện tại thì là trong tương lai.



 

Julie Waston

Active member


Julie Waston

Marie Monroe





INFORMATION
Mittelos Domitory [??/07/2056]




Từ lúc nhận được tin nhắn của Marie đến giờ, không hiểu sao Julie có chút mong chờ với buổi hẹn. Cô nàng lục tung cả tủ đồ của mình lên, rồi đứng cả tiếng đồng hồ trước gương để chọn ra bộ đồ cho buổi đi chơi hôm nay. Thậm chí cô còn nhắn tin để hỏi ý kiến Flavia, để nhờ cô bạn chọn giúp xem bộ nào thì hợp nhất.

"Đúng là kỳ lạ..."

Julie đứng lẩm nhẩm trước cái gương. Trước giờ thì combo quen thuộc của cô nàng là áo len cổ lọ màu đen, quần ống rộng màu cafe sữa, bên ngoài thì khoác áo dạ dài qua đầu gối một xíu. Julie lười phải chọn quần áo nên cô có hẳn 4 bộ y chang vậy để thay đổi khi ra ngoài. Nhưng điều đó không có nghĩa là gái họ Waston không có nhiều quần áo, mà còn ngược lại- rất nhiều, vì mỗi lần thấy cái gì đẹp cô lại mua về rồi để đấy. Thường thì ra ngoài đi chơi với bạn bè thì cô cũng lười phải đổi đồ, nhưng hôm nay- bỗng dưng Julie cảm thấy muốn bản thân nhìn thật xinh trong mắt Marie, hoặc cũng vì Marie bảo ăn mặc thật đẹp cho nên cô mới cất công như vậy. Liếc qua điện thoại, đã nửa tiếng trôi qua, Julie hài lòng nhìn bản thân trong gương lần cuối rồi cẩn thận thay bộ đồ ra, gấp gọn trên giường, tiện lấy cái khăn bên cạnh rồi bước vào nhà tắm, khe khẽ ngâm nga một giai điệu vui tai.

" Sương mờ che khuất đồi
Đêm nào em cũng ngồi
Lúc xa anh em thật sự chỉ nhớ mãi thôi "

------------------

Tách.

Một giọt nước trượt từ cái cổ trắng nõn của thiếu nữ rơi xuống sàn nhà rồi vỡ tan, tạo thành muôn giọt nước nhỏ long lanh khác. Trong mỗi giọt nước đều phản chiếu lại hình bóng người thiếu nữ đang cẩn thận buộc nốt chiếc nơ trên giày, rồi ngắm đi ngắm lại bản thân trong gương đến khi hài lòng rồi mới bước ra khỏi nhà. Phải chăng cô đang có một cuộc hẹn quan trọng hoặc là một buổi đi chơi cùng với người mà mình thầm thương? Không ai biết cả, chỉ biết rằng thiếu nữ đó đã dành hẳn nửa tiếng để chỉnh lại trang phục và trang điểm, sau đó mới rời khỏi nhà.

Mặt trời ngả dần về hướng Tây, nhuộm đỏ cả một mảnh trời chiều. Julie chầm chậm đi bộ ra cổng ký túc xá, thỉnh thoảng lại nhìn vào điện thoại để xem xem người kia có nhắn thêm gì không. Ảnh đại diện của Marie tối thui, điều đó có nghĩa là hoặc cậu ấy đang chạy xe đến, hoặc là đang đứng đợi cô ở ngoài cổng ký túc xá. Nghĩ thế, Julie bước nhanh ra ngoài cổng và không ngoài suy đoán của cô, Marie đang đứng đó, tựa lưng vào xe, miệng ngậm hờ một điếu thuốc. Vài cánh hoa giấy bay lả tả xuống xe, xuống cả vai và tóc của Marie khiến cậu phải đưa tay lên lấy xuống. Khẽ chạm nhẹ vào nút chụp, Julie cất điện thoại vào túi xách rồi bước đến cạnh Marie. Gió chiều mơn man thổi nhẹ, luồn qua mái tóc đen xõa sau lưng Julie, khuếch tán mùi hương thảo dược dịu nhẹ trên mái tóc cô nàng. Hôm nay Julie mặc một chiếc sơ mi trắng ngắn tay, có một cái túi nhỏ xinh được may ở vùng ngực trái phối với váy jean màu nâu đất ngắn trên đầu gối, khiến cho cô trông năng động hơn hẳn so với thường ngày. Giày là lựa chọn yêu thích của Julie- và hôm nay cũng không ngoại lệ. Gái họ Waston mang đôi giày trắng ưa thích của mình cùng đôi vớ cùng màu có in icon OwO ở hai bên. Trông có hơi trẻ con, nhưng đáng yêu không chịu nổi, đặc biệt lại là mua đúng dịp được giảm giá 50% nên lại càng khiến cô thích hơn. Còn cách 2 bước nữa là đến trước mặt Marie nhưng có lẽ cậu đang thả hồn đi đâu mà không nhận ra cô đã bước đến, thế là Julie khẽ cúi thấp người, rón rén đi đến trước mặt Marie rồi nhân lúc Marie không để ý, Julie lấy đi điếu thuốc cậu đang ngậm trong miệng, giấu ra sau lưng, nhoẻn miệng cười.

"Hút thuốc nhiều là không tốt đâu nhé, bạn Marie."

Cô nháy mắt với người còn đang bất ngờ kia một cái, tay chìa một viên chocolate đen đến trước mặt Marie.

"Bác tài có thể chở Julie đến Ceek không, Julie có một cuộc hẹn rất quan trọng. Thù lao là cái này nhé, có được không?"








@Absolute Darkness
 
Last edited:

Absolute Darkness

Active member




Marie Monroe

Julie Waston


Mittelos, Camerata || Tháng 12, năm 2056

F1IAMGI.jpeg

Marie là người theo trường phái đơn giản, đó giờ trang phục của cô luôn được tối ưu theo công thức "đơn giản - hiệu quả". Hiếm khi thấy Marie ăn bận chải chuốt, thường thường cô sẽ chỉ mặc áo thun và quần jogger. Nhưng hôm nay thì không phải ngày thường, hôm nay là ngày mà Marie hẹn Julie đi chơi và còn cẩn thận dặn dò cô bạn ăn mặc đẹp, vậy nên bản thân mình cũng phải trau chuốt một tí thì mới phải lẽ chứ.

Marie vừa hút thuốc vừa tưởng tượng xem Julie sẽ diện bộ đồ xinh xắn nào để đi chơi với mình, đương thả hồn trên mây thì tự nhiên điếu thuốc trên môi Marie bị ai đó cướp mất. Ju-tên trộm nhỏ-lie cười lém lỉnh, nét tinh nghịch tràn đầy trong giọng nói, ánh mắt, thậm chí trong cái nháy máy còn lấp lánh ánh sáng.

Marie bất đắc dĩ xoa đầu Julie, phản biện lại:

"Tôi đâu có hút nhiều, Julie nói thế làm tôi đau lòng lắm đấy."

Trong ánh hoàng hôn cuối ngày của tháng 12, Marie thấy mặt trời dường như không lặn sau lưng mà đang đung đưa chói mắt ngay trước mặt mình. Marie híp mắt cười, trêu chọc cô bạn.

"Ái chà, Julie của tôi hôm nay xinh quá nhỉ?" Marie hít một hơi thật sâu, không khí lành lạnh tràn vào phổi kèm theo mùi hương thơm mát trên mái tóc cô bạn. "Lại còn thơm nữa, Julie nói thật đi, cậu dành cả ngày hôm nay để làm gì, hửm?"

Nụ cười mỉm của Marie hôm nay có vẻ xấu xa hơn mọi ngày khi cô nhìn thấy gò má Julie có vẻ hơi ửng hồng lên, không biết là do lạnh hay do gì khác. Marie vờ như không thấy, thay vào đó, cô cúi người xuống, đặt gương mặt mình ngang tầm tay của Julie, "A~" một tiếng, ngậm lấy viên chocolate trên tay cô nàng.

"Tôi đã nhận được tiền xe của Julie rồi."

Marie nếm vị ngọt tan chảy trong miệng, lấy khăn tay ra lau sạch sẽ chocolate còn dính lại trên tay Julie, sau đó cẩn thận đội nón bảo hiểm cho cô bạn.

Sau khi đã yên vị trên xe, Marie nổ máy, quay ra sau cười với Julie:

"Quý khách ôm chặt vào nhé, xe này chạy nhanh lắm đấy!"

@Julie Waston



aaa
 

Julie Waston

Active member


Julie Waston

Marie Monroe





INFORMATION
Mittelos Domitory [??/07/2056]




Julie không ngờ tới được là Marie sẽ ăn luôn viên chocolate mà mình đang cầm trên tay. Tiếp xúc thoáng qua giữa đầu ngón tay với cái chạm nhẹ từ đôi môi của Marie khiến vành tai lẩn sau mái tóc đen dài của cô nàng chậm rãi đỏ ửng lên. Tiếng động cơ xe ầm ầm khiến cho Waston phần nào bình tĩnh lại, cô ngồi sát vào người Marie, ôm lấy eo của cô bạn, khẽ siết chặt vòng tay.

"Julie chỉ chọn quần áo có ba tiếng thôi..."

Không hiểu vì sao, Julie nhéo nhẹ vào eo của Marie, giọng nói pha lẫn chút ý cười.

"Ừm, Julie sẽ ôm cậu thật chặt. Nhớ đừng làm rơi Julie giữa đường đấy nhé, bác tài."










@Absolute Darkness
 
Last edited:

Encyclopaedias

New member

Navie


A.d.St.Lazare


Genevieve


Futaba


INFORMATION
Common Room [2056.07.??]


“Tớ á? Chưa có. Còn cậu thì sao?”

Training à? Navie đã xém quên mất rằng nó còn một buổi training! Giờ mà mới bắt đầu đi tìm đồng đội thì có lẽ đã hơi muộn mất rồi. Tự dưng cô bạn cùng lớp lại hỏi về đúng chuyện này, hình như có hi vọng hơn một chút về vấn đề này rồi.

Lại nói về công nghệ, Navie không phải một chuyên gia về lĩnh vực này, nhưng cũng có thể nói là có hứng thú và đang tìm hiểu. Hôm nay Futaba đột nhiên hỏi về vấn đề này, có vẻ Navie đã tìm được người “cùng tần số” hiếm hoi trong một môi trường mà thậm chí nó còn chưa tiếp xúc nhiều đến 1%.

“Tớ đang tìm hiểu về an ninh mạng. Cậu có lời khuyên nào dành cho tớ không, quý cô hacker?”


@Ultimate @St.Lazare @starchasrr
 

Julie Waston

Active member


Julie Waston

Kazuha Vargrallor





INFORMATION
Mittelos Domitory [??/07/2056]




Xuyên qua màn mưa bụi, Julie chạy thẳng đến sảnh lớn của ký túc xá Mittelos. Chiếc áo sơ mi trắng ướt vài chỗ, nhưng không quá nhiều, chỉ cần hong một tí là sẽ khô ngay lập tức. Tiếng bước chân lộp cộp vang lên sau lưng Julie, cô quay người lại, bắt gặp Kazuha đang rũ vài giọt nước trên dù xuống. Có vẻ như là có người mang dù theo. Tiến lại gần Kazuha, Julie tựa vai vào tường, nhìn ra màn mưa xa xăm, khẽ cất giọng.

"Ừm, từ sau vụ Rosenkreuz, mọi người thế nào rồi?"

Ít nhiều gì, Julie nghĩ vụ án ở đó cũng hẳn là một phần nguyên nhân mà cô thấy các bạn Fanacia ở đây.







@Ultimate
 
Last edited:

Ultimate

Administrator
Staff member
TUTORIAL
Common Room


Tóc cam gãi đầu, chỉnh lại gọng kính. Cô ngẫm nghĩ về câu hỏi của St.Lazare, tự hỏi liệu mình còn hứng thú với môn nào nữa không. Cô dùng máy rất nhiều nhưng cô không hiểu nguyên lý hoạt động của một cái máy tính sau khi nhấn một nút là như thế nào. Cô chỉ là người dùng cuối. Là hacker thì cô không cần hiểu về mặt cơ khí, cô chỉ cần hiểu về mặt ứng dụng.

Futaba Sakura
Bảo mật. Ừm, nói chung chỉ có bảo mật thôi.


Mấy cái kia chắc Futaba không rành. Cô cũng không nghĩ mình có hứng thú với chúng. Từ hack giờ cũng có nhiều nghĩa, Futaba lúc vào Mittelos nhận ra mình vẫn chưa thấm vào đâu so với các anh chị khóa trên. Nghe Navie nói muốn tìm hiểu về an ninh mạng. Cô nhận ra mình biết nhiều tới mức chả biết bắt đầu từ đâu nữa.


Futaba Sakura
Um... tôi không phải thầy giáo đâu, không biết cách dạy á. Ưm...


Futaba nghe thấy tới việc dạy học, trách nhiệm, rồi giảng bài. Có những người rất giỏi, nhưng kỹ năng giảng dạy của họ thì kém. Futaba có thể là một hacker giỏi, nhưng chưa phải xuất sắc, còn kỹ năng giao tiếp của cô thì ... Đối với Futaba thì trên 3 người đã là đông rồi. Cô gái bỏ hết thìa và dĩa vào bát.


Futaba Sakura
Tôi... mình có việc bận, đưa bà ngoại đi tập tạ. Tạm biệt hai bạn.


End tương tác.

 

Ultimate

Administrator
Staff member
TUTORIAL
Common Room



Kazuha Vargrallor
À, Waston đúng không?


Ở cổng kí túc xá của Mittelos, hay cứ vài trăm mét là lại có một cái màn hình. Dùng để thông báo hoặc để chạy bản tin của trường. Julie tìm thấy Kazuha đang dừng lại ở một màn hình hiển thị ở ngoài Dormitory, cậu có vẻ khá chăm chú đọc một bài báo ở một bảng tin. Julie thấy bảng tin hiển thị là: Việc sử dụng vận động viên có hỗ trợ của máy móc là phản lại tinh thần của thể thao? Liệu có công bằng với những người vận động viên khác?


Kazuha Vargrallor
Học viện này hiện đại hơn cả bên mình đấy. Bọn mình ổn cả, có vài người tốt nghiệp xong thì có vài người muốn vào học viện thám tử.


Kazuha gãi gãi đầu, chỉnh lại cái mũ lưỡi trai. Có vẻ Kazuha cũng không nói nhiều về việc sau đó, chắc cũng chả vui vẻ gì.


Choice
Suy nghĩ của Julie về việc vận động viên có sự trợ giúp của máy móc khi can thiệp với vận động viên khác là:
- Không nên cho vận động viên có sự trợ giúp của máy móc tham gia cạnh tranh
- Nên cho vận động viên có sự trợ giúp của máy móc tham gia cạnh tranh


 

Julie Waston

Active member


Julie Waston

Kazuha Vagrallor





INFORMATION
Mittelos Domitory
[??/07/2056]




"Ừm...các cậu đều khỏe là tốt rồi."

Julie khẽ gật đầu. Thấy Kazuha đang chăm chú nhìn đọc một bài báo trên bảng tin nên cô cũng nhìn lên theo, là một bài báo nói về việc có nên để vận động viên có sự hỗ trợ của máy móc tham gia thi đấu cùng với người bình thường hay không. Thời đại bây giờ, việc đi ra đường và bắt gặp một vài người có các bộ phận trên cơ thể được thay bằng máy móc cũng không phải chuyện lạ gì, và việc này cũng dẫn đến các thay đổi về luật pháp, đạo đức, cũng như là thay đổi nhận thức chung của mọi người. Đó cũng là minh chứng rõ ràng nhất cho việc pháp luật không theo kịp tốc độ phát triển của công nghệ.

"Theo như Julie, tuy có một số người có khiếm khuyết về cơ thể, nhưng khi được lắp các bộ phận bằng máy móc vào, họ sẽ có một lợi thế lớn hơn người khác, vì máy móc không biết mệt, và có thể hỗ trợ nhiều chức năng mà các bộ phận tự nhiên trên cơ thể không có. Tốt nhất nên để bọn họ ở một sân chơi riêng- dành cho những người lắp máy, tách ra với giải đấu dành cho các vận động viên không dùng tới sự hỗ trợ từ máy móc. Đó là suy nghĩ của cá nhân Julie thôi, còn hơn nữa thì Julie không chắc."

Hướng mắt ra làn mưa bụi, Julie nhìn vào xa xăm.

"Còn Kazuha, cậu thấy sao?"







 
Last edited:

Ultimate

Administrator
Staff member
TUTORIAL
Common Room



Kazuha Vargrallor
Mình gặp chấn thương khi chơi cho đội U19 quốc gia.


Chấn thương không phải hiếm gặp với những người chơi thể thao. Nhưng với một người chơi ở vị trí Battling như Kazuha thì chấn thương là điều dễ xảy ra hơn. Chuyện này cũng chẳng vui vẻ gì, nhưng Julie cũng cơ bản là người quen biết so với cậu nên hẳn Kazuha cảm thấy có thể chia sẻ với cô.


Kazuha Vargrallor
Bác sĩ bảo lắp một con drone sử dụng công nghệ nano vào vai sau khoảng mấy tháng là vết thương sẽ lành. Nhưng nếu thế mình sẽ không được chơi bóng chày do luật không cho phép.


Chỉ cần bạn từng có can thiệp của máy móc, bạn sẽ vĩnh viễn không bao giờ được chơi thể thao nữa. Với Kazuha, giấc mơ trở thành cầu thủ bóng chày của cậu tới đây là chấm dứt rồi. Câu nói của Julie có lẽ cũng khiến Kazuha hơi buồn. Cô thấy Kazuha chỉnh lại cái mũ lưỡi trai, ánh mắt của chàng trai ẩn dưới cái mũ lưỡi trai. Tóc trắng vẫy tay tạm biệt.


Kazuha Vargrallor
Mà không sao, mình vẫn có thể trở thành thám tử. Dù sao cũng rất vui được gặp lại cậu. Gặp cậu sau.


Julie unlock Rank 2 với Kazuha. End tt.


 

Ultimate

Administrator
Staff member
Ledah Interact
Cảng chờ



Ledah Scystre
Cậu có thường hay đi đâu ở Camerata? Chờ mình cất đồ chút.


Ledah hỏi ngay câu đó khi Airi vừa đi khỏi. Họ cũng ở đây chỉ có một tuần thôi nên hẳn là cũng không khó hiểu khi vài người muốn tranh thủ thời gian để đi đây đi đó. Chàng trai chỉ để tạm đồ ở trong phòng trước khi quay qua chỗ Flavia nhanh như sóc, như kiểu nếu để cô chờ quá lâu thì tóc hạt dẻ sẽ bị mốc mất.


Ledah Scystre
Mình cũng muốn mua gì đó.


Ledah cười khẽ. Hai người có thể đi loanh quanh đâu đó ở khu mua sắm. Hoặc là đi cafe hoặc ăn uống gì đó. Cậu không rành về thành phố này có gì, và mong Flavia có thể làm hướng dẫn viên du lịch trong một tuần này. Dù là đi trong học viện hay ngoài học viện thì Ledah cũng không ngại. Đây cũng là dịp được mở mang đầu óc, xem ở nước bạn có gì thú vị. Tuy câu hỏi ở Camerata có gì đặc biệt có thể dễ dàng google được, nhưng từ nãy tới giờ thì Ledah chưa rút điện thoại ra.



 
Last edited:

Mực

Active member
only one truth exists.
The Justice
Flavia Dohaeris
Old friend
"Chúng ta có thể tới thử Shopping Mall."

Flavia nói, nơi đấy cũng khá rộng nên họ có thể vừa đi vừa trò chuyện, ăn vài thứ đồ lặt vặt bán ven đường.

"Cậu muốn mua gì vậy?"

Cô gái nghiêng đầu hỏi, nếu biết là thứ gì thì sẽ dễ mò đường hơn, chứ cái chỗ đấy đi hết cũng phải mất cả ngày trời.

Cover image credited to pixiv.net/en/users/81852718


 

Ultimate

Administrator
Staff member
Ledah Interact
Khu mua sắm


Ledah gật đầu và thoáng chốc là hai người đã tới khu siêu thị to nhất Camerata. Chàng trai hơi thật sự ngợp trước số lượng cửa hàng ở đây. Đây là Shopping Mall to nhất mà cậu từng vào, có cả mấy người đi xe đạp điện ở trong khu mua sắm luôn. Có những thương hiệu mà cậu chưa bao giờ từng thấy. Vừa đi Ledah vừa ngoảnh nhìn quanh, vừa nhìn mái tóc hạt dẻ phấp phới kế bên.


Ledah Scystre
Mình định hỏi có gì cậu thích không? À có lẽ mình cũng đoán được.


Ledah dòm Flavia nghiêng đầu, mái tóc của cô rủ nhẹ về một bên. Một bên tóc ngả xuống trước vai, một bên ngả xuống sau vai. Ledah nhìn vào mắt cô bạn, ngập ngừng một lát cậu chỉ tay về phía một cái nhà sách gần đó. Rất hiếm có cửa hàng bán sách giấy ở trong Camerata. Giờ người ta đọc sách điện tử hết. Nhưng mà chắc chừng nào còn Flavia thì sách giấy vẫn còn khách hàng. Có khi ở phòng riêng của cô ở Mittelos có cả một cái ngai vàng làm từ những quyển sách cũng nên.


Ledah Scystre
Cậu hay đọc gì á? Giới thiệu cho mình đi.


Ledah ngó thử mấy quyển gần nhất thuộc thể loại romantasy đặt ngay gần cửa. Mỗi tay Ledah cầm một quyển, bên trái là của Sara J Mass với series A Court of Thorns and Roses, tay phải câu cầm quyển của tác giả Rebecca Yarros, với series The Empyrean. Nghe nói mấy quyển này nhiều fan và đang là hot trending nữa.


 
Last edited:

Mực

Active member
only one truth exists.
The Justice
Flavia Dohaeris
Old friend
"Tớ thường có hứng thú với những quyển sách văn học cổ điển, khắc họa cuộc sống đời thường của người dân."

Điều đó khiến cô có cái nhìn khách quan hơn về đời sống mỗi người, cũng như tự ngẫm lại ý nghĩa của vòng quay số phận và những thứ bao quanh nó. Flavia nhìn mấy quyển romantasy trên tay Ledah, lông mày hơi giật giật ở tựa đề quyển sách ở tay phải cậu.

"Trừ khi cậu muốn đọc teenfic kiểu ba xu rẻ tiền thì tớ không nghĩ cậu nên đọc truyện của Rebecca Yarros."

"Một vài quyển sách hay chắc là Les Miserables, Kane & Abel..."

Cô gái chỉ vào kệ sách cổ điển, Ledah thấy quyển nào quyển nấy cũng dày cộm, ít nhất cũng phải 800 trang trở lên...

Cover image credited to pixiv.net/en/users/81852718


 

Ultimate

Administrator
Staff member
Ledah Interact
Khu mua sắm


Ledah không ngạc nhiên khi Flavia nói cô thích những quyển kinh điển, những quyển được cả triệu độc giả trên khắp thế giới đón nhận. Trông cô cũng thuộc người có tiêu chuẩn nhất định về sách chứ bộ. Ledah tự nhận mình cũng là một người ham đọc sách giấy, nhưng thường đọc trinh thám hơn. Nhưng bản thân cậu cũng hay đọc sách theo khuyến nghị của bạn bè. Chàng trai bỏ hết những quyển mà cô chỉ vào trong giỏ để chờ thanh toán tiền. Tất nhiên Ledah bỏ lại mấy quyển romantasy khi thấy lông mày của Flavia giật giật. Cậu khẽ cười tủm tỉm khi thấy biểu cảm đó của cô gái. Đáng yêu tệ.


Ledah Scystre
Err? Cậu nói vậy mình không đọc romantasy đâu. Mình sẽ lấy quyển này, quyển này, quyển này. Cậu có quyển nào hay nữa thì cho mình mượn. Mình hứa sẽ giữ cẩn thận.


Ledah vớ quyển Kane & Abel, Les Miserables và thêm quyển Pride and Prejudice. Ba quyển này chắc là đủ để cho Ledah ngấu nghiến tới hết một tuần cho tới khi vào bài kiểm tra giữa kỳ ở trên tàu Ship of Fools. Chàng trai cầm cái túi đựng sách mới cứng, bọc lại cẩn thận trước khi cho vào balo. Lúc trả tiền, Ledah dừng lại trước chỗ bán bookmark.


Ledah Scystre
Cậu thích loại nào thì mình mua cho nè.


Ledah lấy bốn cái bookmark có màu nâu, như màu hạt dẻ và đôi bốt của Flavia. Cậu không biết cô thích cái nào nhưng mà cậu biết mình thích cái nào rồi đấy. Cái bookmark có màu nâu, thơm mùi da với dòng chữ: "From the ashes a fire shall be woken, A light from the shadows shall spring; Renewed shall be blade that was broken, The crownless again shall be king."

51f14a_39309d36f3fc496ca7847aaba6f588ff~mv2.jpeg

Ledah Scystre
Cái này của Tolkien, bán theo bộ 4 cái. Cậu muốn lấy không này?



 

Mực

Active member
only one truth exists.
The Justice
Flavia Dohaeris
From the ashes a fire shall be woken.
"Cảm ơn cậu."

Flavia nhìn 4 loại bookmark xếp ngay ngắn trên kệ. Lord of the Rings là một trong những tác phẩm fantasy yêu thích nhất của cô gái nhỏ, thế giới mà tác giả Tolkien khắc hoạ qua từng dòng chữ rõ ràng và sắc nét hơn bao giờ hết. Đó là một series mà cô thường xuyên vẫn thường đọc đi đọc lại, bởi nguồn tưởng tượng vô hạn của ông khiến mọi hành trình đều như được làm mới từ đầu.

"Mình sẽ chọn cái này."

Ngón tay nhỏ mân mê chiếc bookmark trùng màu đôi ủng, hương thơm của da và gỗ huyện vào nhau và lưu trên từng ngón tay chạm vào.

Cover image credited to pixiv.net/en/users/81852718


 

Ultimate

Administrator
Staff member
Ledah Interact
Khu mua sắm


Ledah mua một bộ bookmark tương tự, khẽ cười khi hai người giơ hai bộ bookmark giống nhau. Trước câu hỏi cô có quyển nào để mượn không thì Flavia không trả lời. Chắc Flavia cũng không phải thư viện. Làm mất ô của cô được chứ làm mất sách của cô thì không đâu. Đi qua nhà sách xong thì hai người dừng lại ở một quán Crepe và trà chanh để có thể nạp lại năng lượng.


Ledah Scystre
Cậu ăn thử không?


Cậu đưa menu cho cô gái nhỏ, tóc xanh chọn một cái crepe mặn bao gồm xúc xích, phô mai. Chàng trai tóc xanh nhìn cô gái chọn một cái crepe ngọt, ít whipped cream. Dù sao bản thân bánh kếp đã có trứng, đường, bột, sữa, bơ rồi nên đã đủ ngọt sẵn. Cả hai người ngồi ăn và chuyện về đủ thử sách. Ledah nhìn cô chia cho mình nom nửa cái crepe. Ledah chỉ biết cười khẽ, nhớ cảm giác được cô quăng cà chua bi lên đĩa.


Kết thúc buổi đi chơi, hai người trở về lại kí túc xá. Phòng của Flavia ở tầng 2, còn phòng dành cho những bạn Fanacia ở tầng 5. Dừng lại ở chỗ thang máy, Ledah vẫy tay tạm biệt.


Ledah Scystre
Dohaeris này.


Ledah Scystre
Hôm nay vui lắm á.


Flavia unlock Rank 4 với Ledah Scystre. End tương tác
Chú ý:
Ở Rank 4 với NPC, bạn có thể nhờ NPC inspect 1 lượt khi xảy ra vụ án.

 
Top