Mittelos Dormitory

Sylvia Darlington

Active member

Sylvia Darlington


Flavia Dohaeris


Carolina Scott


Seika Higuchi


Mittelos Dormitory
Sylvia Darlington



Nửa đêm, trên hành lang trải dài của kí túc xá, Sylvia khoác chiếc áo choàng ngủ, lững thững từng bước về phía phòng sinh hoạt. Đi bên cạnh cô nàng là Seika, một trong những người sẽ cùng dành thời gian cùng nhau vào tối nay, cùng xem một bộ phim thể theo lời mời của cô nàng. Đôi mắt xanh liếc qua mái tóc tím, Sylvia khẽ cười, với ý nghĩ rằng đây có thể là đêm hang out với bạn đầu tiên của đối phương.

"Theo suy đoán của tôi, cô không thường xem phim đâu đúng không?"

"Thường thì giờ này cô sẽ làm gì? Đi ngủ, hay đi ngủ nhưng ở phòng Lab?"

Cô nàng nhà Darlington nâng giọng trò chuyện, khoanh tay di chuyển, cốt để được ủ tay vào lớp áo bông. Nhưng đến ngã rẽ vào phòng thì buông xuống, thản nhiên nắm lấy tay bạn để cùng đi về phía một chiếc TV. Có lẽ không phải sợ người nọ lạc.

"Bên này. Sẽ có thêm Flavia Dohaeris, có thể cô ấy sẽ mời thêm 1, 2 người cùng tham gia."

"Ta sẽ chuẩn bị trước. Cái này cho cô."

Đặt lên tay bạn học một cuộn chăn được gấp gọn, Sylvia tìm lấy chiếc remote, bật công tắc mở TV. Sau khi yên vị trên chiếc sofa êm ái, bàn tay thon gọn bắt đầu thao tác nút điều khiển, mở màn hình chiếu phim, cùng lúc chờ đợi sự xuất hiện của những người còn lại. Vốn dĩ không phải là người có sở thích đi ngủ sớm, Sylvia không vội, cô luôn tìm cách biến thời gian đêm khuya của bản thân trở nên giá trị. Về bất kỳ mặt nào.






 
Last edited:

Mực

Active member
only one truth exists.
The Justice
Flavia Dohaeris
Carolina
Seika Higuchi
Sylvia Darlington
movie night
Một lời ngỏ ý bất chợt, một cái gật đầu nhanh chóng. Những cái hẹn trong kí túc xá cứ chóng vánh như thế, không chút vòng vo. Có lẽ vì bọn họ cũng đã ở cùng nhau đủ nhiều để hiểu sở thích đối phương, và đủ thân, ít nhất là đủ để tóc hạt dẻ gạt qua giờ đi ngủ thường lệ và hiếm hoi xuất hiện ở hành lang vào gần nửa đêm.

Lời hẹn tất nhiên không chỉ dừng lại ở Flavia. Cô đã tranh thủ khoảng nghỉ giữa các giờ học để tìm một người, và nói với họ về cái hẹn hôm nay. Tại sao không dùng tin nhắn ư? Cô thề là mình còn không biết cái điện thoại đã nằm ở đâu trong đáy balo rồi... Tóc hạt dẻ đứng trước cửa phòng của cậu, vân vê lọn tóc, suy nghĩ về những bài học hôm nay và ngày mai. Nhưng sự háo hức cho buổi tối hôm nay khiến cô mất đi sự tập trung thường lệ.

Rúc mình trong chiếc áo cardigan bông ấm áp, Flavia nghiêng người sang trái, rồi lại sang phải, giết thời gian trong lúc chờ đợi người nọ bước ra. Cô không gõ cửa, lẽ sợ sẽ khiến họ giật mình. Giữa màn đêm tĩnh mịch, người ta vô thức muốn tạo ít âm thanh nhất có thể.
Cover image credited to pixiv.net/en/users/81852718


 


Carolina Scott

Flavia Dohaeris

Sylvia Darlington

Seika Higuchi




Phòng sinh hoạt chung, ký túc xá Mittelos. Movie night.

Đêm nay Caro có hẹn trước với vài người bạn. Nó lẩm bẩm mốc thời gian chuẩn xác, tựa người đợi chờ chiếc đồng hồ tích tắc qua lại cho tới khi còn hai phút tới giờ hẹn (thời gian vừa đủ để tới phòng sinh hoạt chung) mới chịu kéo mở cánh cửa bắt đầu chuyến du ngoạn buổi khuya.

Khoác tấm chăn trên người như con ma nhỏ, em đẩy cánh cửa phòng mình. Đợi chờ trước mắt là dãy hành lang được hắt mờ mờ thứ ánh sáng xanh biển chẳng chút bất ngờ. Ngoại trừ bóng hình kia.

Cái bóng hơi giật mình trước khi quay lại nhìn nó. Là Flavia.

"X-xin chào." - Carolina thì thầm. Em giữ tiếng mình nhỏ xíu như tiếng muỗi kêu mà thanh âm ấy vẫn thật rõ ràng giữa hành lang vắng lặng. Bảo nó không giật mình theo cô bạn thì rõ là dối trá. Con bé có chút ngại. Hai cánh mũi chun vào nhau trong bóng tối khi nó suy nghĩ nên nói gì để gạt đi đám tơ vò xíu xiu trong đầu.

"Mình đi thôi nhỉ." - Caro khẽ khàng tiếp lời. Dẫu sao hai phút không phải thời gian nhiều nhặn gì, và nó đã chẳng thể biết được cô bạn đã chờ đợi bao lâu. Đúng là càng nghĩ càng ngại. Hai tay nó chỉnh lại tấm chăn được choàng lủng lẳng trên vai, đang dài tới bắp chân.


Khi bọn họ tới nơi, mặt đồng hồ nơi góc phòng vừa chuyển số từ phút 59 qua 00 vừa đúng với dự tính của Carolina. Trên ghế dài đối diện với màn hình đã có hai bóng người ngồi sẵn. Trông mái đầu nghiêng nghiêng và tiếng trò chuyện phát ra, hẳn là Seika và Sylvia.

"Hello~" - Chúng nó cất tiếng chào đơn giản, và chẳng mất bao nhiêu thời gian để sóng vai nhau, yên vị trên chiếc ghế êm ái. Cả lũ chìm trong đám gối tựa mềm như bông và lẫn dưới lớp chăn dày. Điều ấy khiến nó nghĩ tới một đàn cừu nối đuôi nhau, nhưng lần này không phải để ru ngủ một ai đó.

Màn hình lớn giữa phòng đang dừng lại ở 0 phút 00 giây của bộ phim lạ mà nó chẳng kịp nhìn tên. Bởi khi ấy cô còn bận cướp mấy giây mở đầu câu chuyện để thoát khỏi đám lông cừu, mò mẫm tới chiếc tủ lạnh nhỏ cuối căn phòng.

Chẳng bao lâu sau, ở giữa chiếc bàn lớn là hộp kem vị caramel mặn được bọc giữa túi đá, đặt bên cạnh là bốn cái bát nhỏ xếp chồng và bốn chiếc thìa xinh xinh. Caro tự lấy cho mình một thìa kem, thầm nghĩ thật may khi hôm nọ đã nhìn trúng thứ này ở siêu thị, tuy rằng một gói bỏng ngô chắc hẳn sẽ phù hợp hơn.

"Mọi người ai ăn thì lấy nhé." - Em lại thì thầm, thanh âm bé xíu như tiếng muỗi kêu.

Khi Carolina trở về làm một chú cừu, nó tự hỏi liệu có nhầm không khi vừa nghe ai đó nói muốn mở sọ người vợ của mình.




 

Ultimate

Administrator
Staff member
Movie Night
Khu KTX


Seika đi chậm rãi theo Sylvia, cô nàng khoác trên vai bộ áo blouse trắng dài tay như kiểu là bác sĩ khám nghiệm tử thi hay đại loại thế. Cô không hang out với người lạ mấy, đây là lần đầu tiên kể từ lúc cô vào học ở Mittelos. Một đêm xem phim với mấy bạn cùng lớp cũng là một thứ mà cô chưa từng trải nghiệm bao giờ. Nếu có 1 Bucket List của Seika thì chắc xem phim chung với các bạn nữ trong lớp sẽ nằm ở vị trí tận cùng cái List. Dẫu vậy Seika cũng để Sylvia nắm tay mình, trông chả quan tâm lắm.


Seika Higuchi
Hử? Tôi có xem phim về pháp y, mà phim làm dở vãi nên chả coi nữa. Ở Lab toàn ngủ một mình.


Gái tóc tím khá tự tin rằng mình xem nhiều phim về đề tài giải phẫu nhất cái trường này. Cô chắc cũng là người ít ngủ ở trong phòng của mình nhất luôn. Cái phòng lab được cô chiếm dụng làm chỗ ngủ trưa và ngủ đêm. Tuy thích nhìn xác, mổ xác nhưng Seika cũng chưa tới nỗi ngủ luôn trong nhà xác, có khi vì nhà học viện không có nhà xác ở trong trường.


Seika Higuchi
Chào Dohaeris, Scott. Vừa chiếu luôn.


Cô vẫy tay chào hai người mới tới. Cô ngồi ngoài cùng, Sylvia ngồi kế bên, cạnh Flavia và để Carolina ngồi ngoài cùng theo hướng kia. Bốn cô gái với 10 con mắt nhìn chăm chú về phía tivi. Seika chỉnh lại gọng kính để nhìn cho rõ, tranh thủ xúc một miếng kem caramel về bát để ăn. Phim Gone Girl nói về một người đàn ông có vợ bị mất tích. Seika thấy ông chồng bắt đầu trở về nhà và tìm thấy cái bàn kính bị vỡ và các thám tử, cảnh sát bắt đầu tới nhà ổng để điều tra. Cảnh sát thấy con mèo cam, và bắt đầu dán dấu note vào những vệt máu li ti trong phòng khách.


Seika Higuchi
Thường cảnh sát muốn thẩm vấn ai, các cậu cứ nhớ câu thần chú: Tôi muốn gặp luật sư. Là họ buộc phải dừng thẩm vấn. Mà ông này không yêu cầu luật sư, nên chắc là đáng tin.


Seika vừa nói vừa ngậm cái thìa có kem trong miệng.


 

Sylvia Darlington

Active member

Sylvia Darlington


Flavia Dohaeris


Carolina Scott


Seika Higuchi


Mittelos Dormitory
Sylvia Darlington


Lưu ý: Đoạn role có chứa nội dung trong phim Gone Girl.

Gật gù lắng nghe câu trả lời từ Higuchi, Sylvia chợt nhìn thấy bạn học Dohaeris cùng Carolina Scott đi đến. Tạm gác câu chuyện sang một bên, cô nàng mỉm cười với sự xuất hiện của hai người bạn mới, đi cùng với những cái gật đầu chào hỏi. Không khí ấm cúng bao quanh giữa bốn cô gái khiến tâm trạng dần trở nên dễ chịu. Nhưng đến lúc xem bộ phim kia thì không rõ sẽ kéo dài được cảm giác này bao lâu. Cô nàng nhà Darlington lơ đãng nghĩ, cùng lúc nghiêng người, đưa tay lấy về phía mình một bát kem, không quên nói lời cảm ơn với sự chu đáo của bạn học.

"Tôi có thói quen bình luận khi xem phim. Mọi người không phiền chứ?"

Bàn tay giữ lấy bát kem nhỏ, đôi đồng tử vẫn hướng về chiếc màn hình, cô nàng nâng giọng lưu ý. Có lẽ, những cô bạn sẽ không phiền khi nghe phải đôi câu cảm thán, xuất hiện ngắt quãng trong suốt bộ phim. Sylvia nếm thử một thìa, cảm nhận hương vị ngòn ngọt tan trong khoang miệng, âm thầm tâm đắc. Mặc dù không thường xuyên ăn chúng, nhưng cô nhận ra thương hiệu nổi tiếng ấy. Cô gái tên Carolina kia quả biết cách chọn kem.

Khi bộ phim chiếu đến phân đoạn lấy lời khai, cũng là khi Sylvia bắt đầu củng cố đánh giá ban đầu về nhân vật chính. Cô cười, không đồng tình cũng không phản bác với ý kiến của Higuchi, thong thả đưa nhận xét về một khía cạnh khác.

"Tôi nghĩ người chồng nên nghiêm túc nghĩ về việc gọi Amy là vợ mình. Một người lạ như nữ thanh tra có khi còn biết rõ hơn."

Không bàn về những thông tin nhờ điều tra mới có được, nhưng chỉ so về việc vợ mình làm nghề gì, bạn bè, nhóm máu, mà người đã kết hôn, chung sống với nhau vài năm lại không biết. Sylvia cho thêm một thìa kem vào miệng, đáng báo động đấy.

Và khi cảnh phim bắt đầu chuyển sang việc thu thập manh mối bằng bức thư trò chơi, cô nàng hơi cong môi, quan sát hình ảnh người chồng lén lút, qua mặt cảnh sát để tự tìm đến căn nhà của cha mình.

"Hình như không được đáng tin lắm, bạn học Higuchi à."

"Nhưng mà tôi không nghĩ ông ta bắt cóc vợ mình. Chỉ là không tạo được thiện cảm."

Từ hành động tránh né, đến ngữ khí mệt mỏi mà nhân vật chính đang thể hiện, Sylvia đã lờ mờ đoán được vì sao phim lại có thêm thể loại tâm lý. Là muốn dẫn dắt người xem chăng?

"Mà có khi chốc nữa, ta lại thấy xác của người vợ đã bị giết thì sao."

Nói là vậy, nhưng thông thường, những bộ phim liên quan đến mất tích sẽ chẳng bao giờ tìm thấy thi thể của người mất tích đâu.






 
Last edited:

Mực

Active member
only one truth exists.
The Justice
Flavia Dohaeris
Carolina
Seika Higuchi
Sylvia Darlington
movie night
Flavia nằm yên phận, ấm áp giữa những người bạn của mình. Carolina có vẻ đã chuẩn bị sẵn lớp chăn mềm, cuộn mình lại như một con cừu nhỏ bên cạnh tóc hạt dẻ. Điều đó khiến cô gái nhỏ có chút phần ganh tị, nhưng vẫn không di chuyển mà nằm gọn thọt lỏn trong lớp cardigan bông mềm quấn quanh người. Đôi lúc cô tựa đầu vào bạn Darlington, có lẽ là vì chiều cao lý tưởng của cậu ấy vô thức khiến ai cũng muốn ngả đầu vào. Tóc hạt dẻ không ngại nghe tiếng bình luận, cô luôn nghĩ có chút ý kiến nêu ra giữa bộ phim sẽ tăng khả năng thấu hiểu lẫn nhau.

"Ông ta.... không hiểu vợ mình lắm nhưng có vẻ rành về những thứ chỉ có bọn họ hiểu với nhau." - Flavia đồng tình, múc một muỗng kem nhỏ từ bát của mình. - "... Cảm ơn cậu, Carolina."

Tóc hạt dẻ vốn không nghĩ nam chính là thủ phạm (mặc dù không có cảnh xác thực anh ta dùng điện thoại hãng nào), chỉ là trực giác thôi. Nhưng cô không nghĩ anh ta là một kẻ ngoại tình. Cô gái nhỏ thể hiện rõ sự bất ngờ trên khuôn mặt khi thấy cảnh anh ta âu yếm với người tình của mình, trong lúc em gái ở trong phòng! Và còn ngủ lại nhà tới sáng!!! Cái quái gì vậy!!!!!!

"..."

Và bọn họ làm cái gì ở thư viện thế!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Mỗi khi tới cảnh tình cảm, Darlington và Carolina sẽ thấy Flavia hơi rụt người lại, ngồi khom xuống hết mức có thể và để chăn mền hay là hai đầu gối che bớt đi màn hình. Cô không... hay coi những cảnh thế này, kể cả là một mình. Và ở cạnh bạn bè thì điều đó còn tăng thêm gấp nhiều phần ngại ngùng.

Flavia đã đoán được người vợ vẫn còn sống, nhưng không nghĩ cuốn nhật ký đó là giả và kế hoạch được suy nghĩ tinh vi đến như vậy. Cô gái nhỏ tính múc thêm một muỗng kem, đã thấy hộp đã vơi đi gần hết. Mà ăn kem nhiều nên cô cũng lạnh quá, nên Flavia lại tiếp tục rúc vào người bạn Darlington, trong lúc vẫn căng thẳng theo dõi những bước kế hoạch của người vợ.
Cover image credited to pixiv.net/en/users/81852718


 
Last edited:


Carolina Scott

Flavia Dohaeris

Sylvia Darlington

Seika Higuchi




Phòng sinh hoạt chung, ký túc xá Mittelos. Movie night.

"Gã nãy trông ngơ như người trên mây ấy." - Carolina đồng tình với bình luận của hai người bạn, khi nó chuẩn bị ăn thêm miếng kem man mát, để chúng dần tan trên đầu lưỡi.

Thước phim từ những năm 2000 mang vẻ hoài cổ. Nhịp kể vừa phải và màu sắc ám một màu nâu trầm khiến nó liên tưởng tới vỏ cây gỗ và những câu chuyện cũ. Caro không mấy khi xem phim, em chẳng rõ liệu suy nghĩ của mình sẽ đúng tới đâu, nhưng nó vẫn chăm chú theo dõi, và lờ mờ cảm nhận được sự bất an đang vẩn vơ đâu đây dành cho nhân vật chính.

"Biểu cảm của ông chồng không đúng lắm nhỉ?"

Carolina nheo mắt nhìn chuyện tình của họ dần hé lộ qua những trang nhật ký. Ngày tháng đường mật và hiện thực lạnh lẽo. Những nụ hôn thường trực và cuộc truyện trò chỉ hai người hiểu dần chuyển qua sự bạc bẽo khi gã kia còn chẳng biết nên tặng gì cho vợ vào ngày lễ kỷ niệm hay bạn bè của cô là ai.

Bộ phim cũ 40 năm hơn đầy táo bạo. Kẻ điên tình cuốn lấy nhau mặc kệ thế gian. Em ngậm chặt chiếc thìa trong miệng, để miếng kem ngọt ngào dần tan nơi đầu lưỡi, cố không cho khóe miệng mình nhếch thêm nữa. Nó đang ngại, và thấy nhiều hơn là sự thú vị khi chẳng biết nên tìm cho mình biểu cảm nào mới đúng. Caro liếc qua phía ba cô bạn của mình. Gương mặt họ chìm trong sắc nâu nhàn nhạt của bộ phim, khó nhận biết. Chỉ có bạn Dohaeris ngay cạnh bên, rõ là đang ngại ngùng khi cậu ta càng ngày càng lún sâu xuống đệm ghế mềm.

Đặt ly kem và thìa nhỏ - giờ đây đã trống không trên mặt bàn, Carolina suy nghĩ một thoáng, trước khi xích lại gần hơn với người bên cạnh, và kéo cho cậu phần chăn rộng.

"Lấy cái này mà che này."

Nó phủ lớp chăn qua cho cô bạn, và thầm nhẩm tính trong đầu liệu chiều dài chăn có đủ để cả bốn người cùng đắp chung. Chắc là đủ đi, nếu cả lũ ngồi sát nhau.




 

Ultimate

Administrator
Staff member
Movie Night
Khu KTX


Seika cũng đánh giá là ông chồng này như Erika Aoi, ngơ ngơ chả biết gì. Thật ra điểm kiểm tra của Erika cũng rất cao, Seika để ý điều đó, chỉ là cô nàng ít thể hiện cảm xúc như ông chồng này lúc bị mất vợ thôi. Thật ra thì phản ứng của mỗi người trước mỗi tình huống là khác nhau. Nếu giờ gái tóc tím trúng 100.000.000 Macca, chắc cô cũng chả tỏ ra bất ngờ tí nào. Khi không có chuẩn mực thì tất cả phản ứng đều được coi là bình thường. Nhưng mà cười trước ống kính khi vợ mình mất tích thì thuộc dạng hỏi chấm thật.


Seika Higuchi
Nếu một trong 3 cậu bị bắt cóc, tôi cũng chả biết phải cảm thấy thế nào.


Gái tóc tím không nghĩ mình sẽ lên truyền hình và kêu gọi mọi người chung tay tìm Flavia Dohaeris, Sylvia Darlington và Carolina Scott. Chắc cô sẽ lên social media post 1 bài là 3 người bạn của mình mất tích. Hành động của cô có thể thu về 3 lượt comment và 5 lượt seen trước khi Seika bỏ cuộc. Số vụ án được phá ở Camerata là 55%, đồng nghĩa với việc 45% vụ án hiện giờ chưa có lời giải. Nếu bạn mất tích, có 45% là bạn sẽ không bao giờ được tìm thấy. Quay trở lại bộ phim, thái độ của ông chồng khi vợ mất tích khiến người ta nghi ngờ ổng cũng đúng. Seika chả phải người giỏi trong việc làm những hành vi theo chuẩn mực xã hội nên cũng hiểu cảm giác đó. Cô ngó qua Sylvia, đáp nhẹ.


Seika Higuchi
Giờ mà cô chết trong phòng tôi lúc ở trên thuyền chắc ai cũng bảo tôi giết cô đấy.


Cô nhìn Sylvia, nghĩ chắc nếu thấy xác của Sylvia trên thuyền thì cô cũng chỉ bước ra khỏi phòng. Cô sẽ đứng trước mặt mọi người và bảo là: Tôi không giết cô ấy, rồi đi luôn. Xong rồi mấy bà chị sẽ bảo là cô phải có lập luận nào thuyết phục hơn là chỉ nói mỗi câu đó. Nhưng Seika không phải người thích thanh minh.


Seika Higuchi
Hm... có khi chúng ta nên có một cách báo cho người quen khi một trong số chúng ta thành "Gone Girl".


Kiểu điện thoại có một nút cần phải bấm sau mỗi 48 giờ, nếu không là nó tự động chụp ảnh liên tục mỗi 5 phút rồi gửi về cho một người nào đó. Áp dụng được nếu bạn bị bắt cóc cùng với điện thoại của mình. Hoặc khi điện thoại của bạn bị giật trên đường.

Carolina và Flavia unlock Rank 1 với Seika Higuchi


 

Sylvia Darlington

Active member

Sylvia Darlington


Flavia Dohaeris


Carolina Scott


Seika Higuchi


Mittelos Dormitory
Sylvia Darlington


Lưu ý: Đoạn role có chứa nội dung trong phim Gone Girl.

Nhận thấy một tiếp xúc mềm mại bên vai, đôi mắt xanh màu biển khẽ lướt qua gương mặt lim dim có phần thư giãn từ Dohaeris, Sylvia hơi cong môi, không đột ngột cử động, giữ nguyên trạng thái ngồi của cơ thể để làm điểm tựa cho bạn. Kể từ khi nhập học vào Mittelos, cô nàng đã nhận thấy mức độ đề phòng với những tương tác gần gũi đã giảm đi đáng kể. Thêm một ý kiến đồng tình rằng đôi khi chúng còn mang lại cảm giác dễ chịu. Như hiện tại chẳng hạn.

Một vài cảnh nóng trong phim xuất hiện thoáng qua, biểu cảm phong phú của cô gái với mái tóc màu hạt dẻ khiến Sylvia gặp đôi chút khó khăn trong việc giữ lại một tiếng cười khẽ, cùng lúc tự nhắc nhở bản thân không được buông lời trêu chọc. Cô chưa muốn bị ba cô gái kia nhìn bằng một con mắt khác đâu.

“Dohaeris, tôi thấy hết cảnh rồi. Cô có thể tiếp tục xem một cách bình thường.”

Tốt bụng gọi bạn mỗi khi phát hiện người kia đang tìm nơi che mắt, Sylvia đặt bát kem đã dùng hết sang một bên, quyết định không ăn thêm khi trông hộp kem kia rất được săn đón. Cô nàng tựa người vào đệm ghế, bàn tay lành lạnh đan vào nhau, và buông lỏng khi thấy cô bạn mượn cánh tay của mình.

“Với thái độ thờ ơ như vậy, tôi sẽ không mấy ngạc nhiên nếu người vợ dàn dựng vụ mất tích như một cách chạy trốn.”

Đáp lời Carolina Scott bằng một chất giọng bình luận theo thói quen, Sylvia vừa vặn nghe được Seika Higuchi mường tượng một tình huống giả tưởng. Mắt xanh hướng về phía bạn học, cô nàng mỉm cười, cảm thán bằng một giọng không thể cắt nghĩa.

“Thế thì tiếc nhỉ? Tôi nhớ thông thường nghi phạm không được phép khám nghiệm tử thi.”

Về suy nghĩ cẩn thận của cô gái tóc tím, Sylvia vốn có sẵn trong đầu những gì cần thực hiện để đảm bảo an toàn cho bản thân. Vậy nên, cô nàng chỉ mất một vài giây để đưa ra lời phản hồi.

“Cô có thể cài đặt phím tắt để gửi tín hiệu đến số liên lạc khẩn cấp. Hoặc đơn giản hơn thì có bạn bè là được.”

Ngụ ý là mối quan hệ gặp nhau thường ngày. Ở học viện Mittelos này, Sylvia tin rằng chỉ cần một ngày không thấy mặt, chắc hẳn sẽ có người nhận ra điều bất thường.

“Ngạc nhiên thật, tôi không nghĩ người vợ lại dùng cách này để giả mạo việc mang thai của bản thân.“

Khi đi sâu vào những cảnh quay về góc nhìn của người vợ, Sylvia có chút chú ý, ẩn giấu tia hứng thú trong đáy mắt khi mải mê quan sát biến chuyển trong tâm lý điên loạn của nhân vật.






 
Last edited:

Mực

Active member
only one truth exists.
The Justice
Flavia Dohaeris
Carolina
Seika Higuchi
Sylvia Darlington
movie night
"Cảm ơn cậu, Carolina."

Flavia vốn đã cuộn một cục giờ còn mềm nhũn hơn sau lớp chăn mềm. Cô gái nhỏ nghe bạn Higuchi nói về việc ai cũng sẽ nghi ngờ bạn ấy nếu phát hiện xác Sylvia, có chút không đồng tình. Xét cho cùng thì cậu ấy thích xác người chứ đâu có thích giết người, giống như người ta thích ăn nhưng không thích nấu, thích coi phim chứ đâu có thích làm phim. Giọng của Sylvia thức tỉnh tóc hạt dẻ, rồi cô ló đầu ra khỏi lớp chăn khi những cảnh kia đã kết thúc.

Đến những phân cảnh từ góc nhìn của người vợ, từ lúc cô ta giả mạo hiện trường bỏ trốn, cho tới lúc mất đi số tiền đang có và trở lại với người cũ, mọi cảnh khiến tóc hạt dẻ càng mong ngóng hơn tới lúc sự thật được phơi bày và mọi sự giả tạo kia sẽ được phanh phui trước toàn thể. Ở cảnh phỏng vấn người chồng, người vợ trông có chút biến chuyển nội tâm nhưng Flavia không có linh cảm tốt về điều đấy.

Và linh cảm của cô có lẽ đã thành sự thật khi người vợ bắt đầu làm trò với ống kính camera xung quanh, dàn dựng hiện trường giả ở nhà người yêu cũ. Nhỏ hơi nghiêng đầu - về hướng Carolina, khi tới cảnh người vợ đứng trước gương ở nhà vệ sinh, cầm cái bình và làm gì đó.

"Người vợ đang làm gì vậy?"

Tóc hạt dẻ hỏi.

Cover image credited to pixiv.net/en/users/81852718


 


Carolina Scott

Flavia Dohaeris

Sylvia Darlington

Seika Higuchi




Phòng sinh hoạt chung, ký túc xá Mittelos. Movie night.

"Tớ không hiểu. Chạy trốn là được, không biết có chuyện gì khiến cô ta phải làm tới mức này." - Carolina đáp lời Sylvia, vẻ do dự lộ rõ trong giọng điệu chậm chạp không chắc chắn.

Caro cảm giác bản thân đang chẳng hiểu gì cả. Vậy đây là câu chuyện của người chồng thờ ơ bao lực, hay của một người phụ nữ điên loạn đẩy anh ta vào chỗ chết vì tội ngoại tình? Trong hai người ai là kẻ không muốn có con? Rồi tại sao cô ta đã lên kế hoạch "kill self" cùng tờ giấy nhớ chữ đỏ trên quyển lịch tháng 12 rồi đột ngột gỡ nó đi? Những lời khai và góc nhìn trái ngược khiến đầu nó quay mòng mòng mất phương hướng. Chẳng biết nên tin điều gì, hay không. Thôi thì, nó sẽ cố gắng xem hết. Bởi em biết thừa khi này nhờ mọi người giải thích hẳn sẽ phiền tới họ lắm.

Suy nghĩ lùng bùng trong đầu chạy tán loạn kéo tâm trí em chìm trong những thước phim, khi cơ thể cũng chìm trong chăn đệm êm ái làm một con lười đích thực. Carolina yên lặng, ánh mắt em mang đôi phần ngây ngốc cứ dán chặt trên màn hình và đôi môi mấp máy những câu hỏi vô định không thành tiếng.

"Người bạn trai cũ này... giàu có nhỉ."

Nó theo dõi căn nhà to uỵch và cuộc sống xa hoa của hai người. Tới đoạn này Caro không biết nên đánh giá người vợ như nào nữa. Quá nhạy bén để là một kẻ điên và quá điên loạn để là một người bình thường. Mọi thường thức chẳng thế áp dụng để giải thích cho hành động của ả, và từ lúc nào Carolina đã thôi tìm kiếm một lời giải thích.

"Ơi, sao cơ?" - Nó nghiêng đầu trước câu hỏi của cô bạn. - "Tớ nghĩ đây là sâm panh. Vì cô ấy không cầm trên tay đồ mở nào cả. Nên có lẽ thứ này sẽ tự bật ra... À... nên là... ừ.. Tớ nghĩ thế."

Tiếng nói em càng lúc càng nhỏ, học cô bạn khi nãy kéo cao lớp chăn dày che đi nửa gương mặt. Ngập ngừng thêm lúc nữa, nó thấy thứ áp lực gì đó nhẹ ép trên lồng ngực. Nói- không nói-

"Seikaaaa." - Carolina gọi với sang người bạn ngồi bên kia của chiếc ghế bành. - "Cậu, cậu nghĩ sao. Tớ không chắc chắn lắm..."





 

Ultimate

Administrator
Staff member
Movie Night
Khu KTX


Seika há hốc mỏ khi nghe thấy Sylvia nói thông thường nghi phạm không được phép khám nghiệm tử thi. Cô nàng chỉnh lại kính khi quay qua nhìn Sylvia. Cái đầu tóc tím hơi ngả xuống ghế sau lưng, nghiêng về phía Sylvia. Cô cứ như con mèo mới bị lấy mất cái đồ chơi ưa thích của nó.


Seika Higuchi
Nhưng mà tôi cũng không muốn ai động vào xác của cậu cả.


Vậy ra Seika không nên ngủ chung phòng với Sylvia. Cô nàng thở dài, đúng là cô chưa tính tới trường hợp này. Mải nghĩ vẩn vơ thì Flavia đánh tiếng hỏi chuyện người vợ đang làm gì. Hai cô bạn thì ngại đỏ mặt còn Seika thì nhìn rất bình thản. Cô biết chỗ đó trông như thế nào, cả 4 người ở đây đều biết hết mà. Seika giải thích một cách thuần tuý. Gái tóc tím hít một hơi, nói nghiêm túc.


Seika Higuchi
Nhét chai rượu vào âm đạo để tạo dấu vết bị xâm hại. Trong phim không có nhưng mà trong sách thì có cảnh cổ biết xoá những cảnh trong camera để sao cho phù hợp với lời khai.


Cô nghĩ kĩ về việc nói vòng vo do ở đây có 3 người, lại có 2 cô gái như kiểu vẫn còn nghĩ trẻ con do con cò mang đến. Dù cô nghĩ Flavia và Carolina không đến mức đó nhưng nếu có 1% đó là sự thật thì Seika nghĩ giờ là lúc phá suy nghĩ đó khỏi 2 đầu cô gái trẻ. Cô nhướng người lên để khỏi bị Sylvia cản tầm nhìn, liếc mắt dòm Flavia và Carolina. Khác với bản tính thông thường của cô, cô muốn xem hai người kia có đỏ mặt không. Tự nhiên gái tóc tím bật cười.


Seika Higuchi
Không có gì, giả có thai bằng cách gửi nước tiểu là một cách hợp lý. Nước tiểu của phụ nữ có thai có human chorionic gonadotropin (hCG), có thể phát hiện ra được. DNA thì khó kiểm tra hơn trong nước tiểu nên là của bà bầu kia hay của Amy thì khó mà phát hiện được. Trong nước tiểu nếu muốn tìm thấy DNA thì phải thông qua tế bào biểu bì.


Seika giải thích với mọi người về câu hỏi của Sylvia. Tế bảo biểu bì, hay còn gọi là Epithelial cells là những tế bào màu trắng nhỏ được tìm thấy trong mẫu nước tiểu. Sự tập trung của các tế bào này trong nước tiểu khá thấp, nên đây không phải là một giải pháp lý tưởng để thu thập DNA. Chưa kể bệnh viện trả kết quả xong thì họ cũng huỷ mẫu.


Seika Higuchi
Các cậu không có thai mà gửi kết quả nước tiểu tới bệnh viện, xong bệnh viện trả kết quả báo có thai thì cũng đừng có hoảng.


Có cả trăm lý do dẫn tới kết quả sai. Bác sĩ đánh sai mẫu. Uống thuốc trầm cảm dẫn tới các triệu chứng giống như có thai. Đem nhau ra toà có khi phải làm xét nghiệm tới 3-4 lần cho chắc cơ. Seika nghĩ bà vợ này sử dụng dư luận và truyền thông như một thứ vũ khí hữu hiệu khiến ông chồng sống dở chết dở.


Seika Higuchi
Phim cũng hay đấy.


 

Sylvia Darlington

Active member

Sylvia Darlington


Flavia Dohaeris


Carolina Scott


Seika Higuchi


Mittelos Dormitory
Sylvia Darlington



Liếc qua gương mặt không có lấy chút bằng lòng sau lời cô nói, khoé môi khẽ cong lên, dường như con mèo nhà Higuchi vừa đánh rơi một cuộn len trong ổ thì phải? Biết rằng vẫn còn một vài điều cô bạn chưa tự mình làm rõ, Sylvia nghiêng đầu nhìn sang, thong thả đặt câu hỏi.

“Vì sao thế?”

“Cô không nghĩ đến việc giữ tôi sống sao?”

Vừa hay phim lại chiếu đến cảnh người vợ giết chết gã đàn ông trong căn phòng ngủ, và bắt đầu dàn dựng để mình trở thành nạn nhân. Sylvia tặc lưỡi, ánh nhìn hướng về chiếc màn hình, chẳng rõ là đang bày tỏ lòng tiếc thương hay thương hại đến tên bạn trai cũ. Chết khi đang thỏa mãn dục vọng, tình cảnh chẳng phải là quá đáng thương sao.

Nghe thấy câu hỏi vô tư từ Dohaeris, nhận thấy tín hiệu cầu cứu tiếp theo từ Carolina Scott, Sylvia quan sát tình huống xung quanh với một nụ cười không đổi. Cô có phần hiếu kỳ về kết thúc của trò chơi đưa đẩy này. Và chúng dừng ở mái tóc tím.

"Bạn học Higuchi đọc cả sách về bộ phim này à. Tôi bất ngờ đấy."

Cô nàng nhà Darlington lên tiếng, nhìn đối phương rướn người để quan sát biểu cảm của hai cô bạn, Sylvia từ tốn tựa lưng vào ghế, tạo khoảng trống cho người nọ tự do quan sát. Đôi mắt xanh nhàn nhã dõi theo, tâm trí ngẫm lại kí ức về bát kem ban nãy. Không có cồn.

"Nếu cô thích cách giải thích trừu tượng hơn, thì lần tới nhớ hỏi tôi nhé."

Cô nàng mỉm cười, tham gia vào cuộc trò chuyện như muốn làm giảm bầu không khí ngại ngùng. Đều là những thiếu nữ vừa qua tuổi 18, cảm thấy xấu hổ khi nhắc đến vấn đề nhạy cảm là điều không mấy ngạc nhiên. Về phần Sylvia, cô nàng đã xem những cảnh trên với sắc mặt không đổi. Biết đâu là vì phản ứng của những người bạn còn đáng chú ý hơn.

"Dohaeris này, nữ thanh tra kia trông giống cô nhỉ?"

Ngón tay thon dài đưa lên, chỉ về người phụ nữ đang tra hỏi Amy, Sylvia nhẹ nhàng dời chủ đề.






 
Last edited:

Mực

Active member
only one truth exists.
The Justice
Flavia Dohaeris
Carolina
Seika Higuchi
Sylvia Darlington
movie night
"Ra là vậy."

Flavia đáp sau khi câu hỏi của mình đã được giải đáp. Không biết có ai nhìn thấy khuôn mặt đỏ chín của cô dưới lớp chăn dày không, nhưng nếu có thì hẳn họ sẽ ngay lập tức nghĩ đến quả cà chua bi đỏ mọng. Khi Seika nhắc về sách, Flavia nghĩ mình cũng sẽ mua đọc thử xem sao. Hẳn là cách dẫn chuyện và manh mối trong sách cũng sẽ khác với phim. Cô nghĩ để chuyển thể từ dòng sách trinh thám thì khá khó, làm sao để manh mối có thể vừa đủ để người xem không chán, nhưng cũng không quá lộ liễu.

"Dohaeris này, nữ thanh tra kia trông giống cô nhỉ?"

"..."

Flavia không đáp lại ngay, có lẽ là đang suy nghĩ nét tương đồng với người trên màn hình. Và sau một hồi cô đúc kết lại được 80% tương đồng, 20% còn lại chắc nằm ở mặt ngoại hình. Tóc hạt dẻ khẽ gật đầu đáp lại cô bạn, mắt không rời những tình tiết cuối cùng của bộ phim. Khi người vợ tuyên bố bản thân có bầu, Flavia càng thấy thương ông chồng hơn bao giờ hết.

"Tớ không thể nghĩ được làm sao một người có thể sống mà tính toán đầy mưu mô như vậy."

Đối với Flavia thì như thế giống như một cực hình không chỉ về thể xác mà cả tinh thần vậy.

Cover image credited to pixiv.net/en/users/81852718


 


Carolina Scott

Flavia Dohaeris

Sylvia Darlington

Seika Higuchi




Phòng sinh hoạt chung, ký túc xá Mittelos. Movie night.

Nhận ra Seika đang rướn người qua để nhìn ai đó giả ngây và ai đó có lẽ ngây thật, Carolina có chút chột dạ mà ngồi thẳng người. Gương mặt em lần nữa trồi khỏi lớp chăn, hai mắt kẽ chớp nhìn cô bạn và trên môi mang nụ cười mỉm chuẩn mực giống những anh chị dẫn chương trình duyên dáng.

"Cảm ơn cậu. Seika biết nhiều thật đó."

Nếu trên đầu Caro có bong bóng thoại hay mặt em có hiện chữ viết, hẳn rằng nó sẽ nói 'tớ không biết gì cả, thật đấy' kèm cái gật đầu chắc nịch.


Bộ phim dần được đẩy lên cao trào khi kế hoạch trở lại của bà vợ được hiện rõ. Caro đoán chị ấy sẽ tìm cách nào đó để thoát ra khỏi đây. Nhưng con bé nghĩ thế nào cũng không ra người nọ sẽ cầm một con dao rọc giấy tưởng như vô hại để làm một đường dứt khoát đáng kinh ngạc. Ánh nhìn nó dán trên đường thẳng đang đổ thứ mực đỏ ồ ạt như nét bút ai đó lướt qua vội vã. Thứ chất lỏng bám trên bộ đồ trắng của hai người và tấm ga lộn xộn đã thay đổi cả khung cảnh trong thoáng chốc. Vậy mà, khi em nhìn về ánh đèn ấm áp nhàn nhạt phía xa và cả những món đồ gỗ trầm lặng, sắc đỏ ấy dường như không quá lạc lõng. Thật kỳ lạ.

Thứ mực đỏ được giữ thật lâu. Khi người vợ gặp lại chồng mình, khi chị ta được bệnh viện kiểm tra, khi chị ta được cảnh sát thẩm vấn. Sắc đỏ bám chặt trên cơ thể còn chủ nhân chẳng chút để tâm. Cảnh tra hỏi kéo dài, chậm rãi cho người xem cảm giác ớn lạnh không mấy dễ chịu.

"Bà vợ này kinh khủng quá." - Caro lắc đầu, tự thấy sợ hãi cho người chồng đen đủi.

"Sao tớ cảm giác tới lượt ông này mất tích cũng là chuyện sớm hay muộn ấy. Chứ ai mà chịu nổi. Trừ khi là một kẻ điên."





 

Ultimate

Administrator
Staff member
Movie Night
Khu KTX


Giữ cho Sylvia sống là đương nhiên nhưng Seika cũng phải tính trường hợp cô bạn mình bị hung thủ nhắm vào chứ. Nếu Seika là hung thủ - điều mà cô nghĩ tới rất nhiều, nhiều hơn với một người làm trong nghề tìm ra hung thủ chứ không phải là đi gây án, thì cô sẽ nhắm vào những người điều tra - các thám tử. Cô ngoảnh đầu qua bên kia, có 3 thám tử tương lai ở đây này.


Seika Higuchi
Ờ thì ... tôi tính trường hợp xấu xảy ra thôi.


Tóc tím cho ngón tay vào búi tóc của mình, cuốn cuốn một vòng quanh ngón trỏ, nhìn vào góc nhà bỏ qua câu hỏi về việc đọc sách này của Sylvia. Cô cũng hay đọc sách trinh thám, giải phẫu các thể loại nhưng bỏ qua vấn đề đó qua một bên. Tâm trí của Seika tập trung vào việc dùng từ trừu tượng mà Sylvia nói. Đôi lúc Seika có những suy nghĩ không mong muốn có thể xuất hiện trong đầu và may mắn là chưa ngày nào những suy nghĩ đó chiến thắng được Seika. Thế nhưng mấy suy nghĩ đó bỗng quay trở lại khi bị nhắc tới chuyện từ trừu tượng. Gái tóc tím hơi xị mặt ra, nhăn nhó. Mắt trái cúa Seika nheo nheo lại, ném cho gái tóc trắng một cái lườm nguýt.


Seika Higuchi
Giải thích trừu tượng làm gì? Cô muốn tôi gọi là gì? Cái khe hẹp? Beef Curtain?


Từ dùng của Seika là từ chuyên môn của y khoa rồi. Cô không phải người nói giảm nói tránh. Sau này hai người có đi vệ sinh mà hết giấy thì chả lẽ Sylvia bảo với Seika là: "Bạn học Huguchi, đưa cho mình khăn ăn phòng tắm?" Lúc đó Seika sẽ đạp cửa phòng tắm và bóp cổ Sylvia. May mà có lời khen của Carolina, không thì cô cũng ngồi cãi nhau với Sylvia thêm nửa tiếng.


Seika Higuchi
Cảm ơn, các cậu cũng nên biết nhiều.


Seika chỉnh lại gọng kính bằng ngón giữ, cười tủm tỉm. Gái tóc tím nhận ra là cũng muộn rồi. Mỗi ngày xem một phim thôi, mà phim này còn dài nữa. Có khi có bạn bè chơi vui vẻ với nhau cũng không tệ. Seika vốn sẽ chả bao giờ nhớ tên 3 người bạn cùng lớp Đại học nếu không xảy ra sự cố trên thuyền, cũng như nếu không có ngày hôm nay.


Seika Higuchi
Khi nào hẹn nhau chơi tiếp nhé.


 

Sylvia Darlington

Active member

Sylvia Darlington


Flavia Dohaeris


Carolina Scott


Seika Higuchi


Mittelos Dormitory
Sylvia Darlington


"Người vợ đưa chai rượu vào vùng nhạy cảm của bản thân, tạo dấu vết bị xâm hại. Cô thấy thế nào?"

Sylvia nghiêng đầu nhìn sang, đón nhận ánh mắt như muốn mang cô đi giải phẫu bằng một nụ cười, không chút nao núng. Một thoáng suy nghĩ lơ đễnh xuất hiện trong đáy mắt, khi quan sát gương mặt cau có của đối phương. Đôi khi xảy ra mâu thuẫn không phải là ý tưởng tệ. Cô nàng nhà Darlington vươn tay, bẹo má bạn học, như muốn làm dịu cơn lửa đang tỏa ra từ đôi mắt màu lục bảo.

"Tôi không đánh giá thấp cách giải thích của cô. Nên đừng lườm tôi nữa."

Cảm giác nếu cứ thế bỏ qua cái nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống kia thì cô sẽ bị hiểu lầm đến cuối đời, Sylvia thu tay, khẽ cong môi, đồng tình với câu nói của Carolina Scott. Lần trước buông lời khen ngợi, cô không nghĩ tóc tím đã cười như vậy. Tâm sinh lý thất thường của con gái tuổi 18 à.

"Ồ, tôi từng gặp qua nhiều người như vậy. Nhưng trường hợp như Amy là loại hiếm gặp."

Lời cảm thán của Dohaeris khiến Sylvia có phần để tâm, và cô đáp lại bằng chất giọng từ tốn. Như thể đang cho bản thân thời gian để nghĩ về những kí ức quen thuộc, về những người quen thuộc. Bộ phim của đạo diễn David Fincher quả thực đã làm tốt mặt truyền tải nội dung.

"Ích kỷ, vụ lợi, sẵn sàng sử dụng kẻ khác như những quân cờ trong tay."

"Thường đều xuất phát từ ham muốn, tham vọng mãnh liệt."

"Nếu trong một khoảnh khắc nào đó, cô sẵn sàng làm mọi thứ để đạt được điều cô khao khát. Thì tôi nghĩ cô sẽ hiểu được những người như vậy."

Sylvia ngừng lời, khóe môi vô thức nâng lên, tạo thành một nụ cười nhàn nhạt. Tiếp lời bạn học Scott là một vài lời châm biếm.

"Ông chồng cũng chẳng tốt lành gì. Bộ phim này ẩn chứa thông điệp rất ý nghĩa về hôn nhân đấy. Thích hợp cho những cặp đôi định tiến xa hơn."







 
Last edited:

Mực

Active member
only one truth exists.
The Justice
Flavia Dohaeris
Carolina
Seika Higuchi
Sylvia Darlington
movie night
"Ông chồng cũng chẳng tốt lành gì. Bộ phim này ẩn chứa thông điệp rất ý nghĩa về hôn nhân đấy. Thích hợp cho những cặp đôi định tiến xa hơn."

Không hiểu sao nghe câu này xong thì Flavia có cảm tưởng, ví dụ như có một ly nước ép cà chua và cô đang uống nó thì bây giờ cô có lẽ đã bị sặc nước rồi. Ừ thì... không phải không có lý, nhưng đâu phải trên thế giới ai cũng gặp được người vợ sẵn sàng làm đến mức độ đó để ở cạnh chồng mình cơ chứ... Flavia suy nghĩ một hồi, dường như muốn nói gì đó nhưng lại thôi. Những lời này có lẽ nên dành cho người cần được nghe hơn, cụ thể là ai đó tên L tóc xanh lởm chởm tua tua.

Flavia rúc đầu trong chăn, trông có vẻ như không muốn rời khỏi tấm chăn ấm áp này.

"Nn... mọi người ngủ ngon."

Có lẽ sự thoải mái đã khiến cô quên mất mình đang không trong phòng riêng, thế nên tóc hạt dẻ cứ vậy lim dim chìm vào giấc ngủ.

Trách nhiệm của thám tử, có lẽ không chỉ là tìm ra sự thật, mà còn để bảo vệ những khoảnh khắc như thế này.

Flavia nghĩ như vậy, trước khi chìm vào giấc mơ cùng những con cừu của mình.

Cover image credited to pixiv.net/en/users/81852718


 


Carolina Scott

Flavia Dohaeris

Sylvia Darlington

Seika Higuchi




Phòng sinh hoạt chung, ký túc xá Mittelos. Movie night.

"Tớ không nghĩ bản thân sẽ tham vọng đến vậy đâu. Tiếc là sẽ không hiểu được rồi..." - Nó ngẩng đầu nhìn trần nhà, hàng mi khẽ chớp một thoáng suy tư khi đôi tay vô thức vân vê những nếp gấp trên chiếc chăn mềm. Giọng em nhỏ dần theo lời đáp, nhẹ nhàng tan biến dưới ánh đèn mờ nhạt phát ra từ bộ phim đã kết thúc.

Lời bình của Sylvia mang cho Caro đôi ba dòng suy nghĩ vẩn vơ. Chúng lẩn trốn giấu mình dưới bóng đêm nơi góc phòng, đưa em vào trò chơi trốn tìm bất đắc dĩ. Carolina không rõ, nhưng nó nghĩ mình thấy buồn. Giữa bao cặp vợ chồng có bao người hạnh phúc, và bao người chia ly? Tuy chẳng biết chút gì, nhưng điều ấy chẳng cản được vị buồn nhàn nhạt đang đọng nơi cuống họng.

Thật khó để giải thích một nỗi buồn xa lạ, và nó cũng không tính làm điều đó lúc này.

Carolina nhận ra lớp chăn dày đã bị cuốn đi đôi chút khi ai đó đang cựa người tìm cho mình một tư thế thoải mái. Flavia dường như đã đầu hàng cơn buồn ngủ trĩu nặng nơi khóe mắt, để lại Caro không nhiều lựa chọn. Nếu Carolina có ngàn lần lựa chọn, nó không nghĩ có lần nào mình sẽ đánh thức cô bạn để lấy lại tấm chăn duy nhất của mình.

"Flavia ngủ ngon."

Em khẽ nhắm hai hàng mi, để màn đêm bao phủ và màn sương mơ màng dần chiếm lấy tâm trí, học cô bạn chìm trong gối đệm êm ái.




 

Ultimate

Administrator
Staff member
Movie Night
Khu KTX


Tự nhiên nghe Sylvia hỏi xong bẹo má mình, Seika tét vào tay cô. Tét nhẹ thôi. Giờ tự nhiên Sylvia lại hỏi cô xem có thể gây tổn thương âm đạo bằng cái ấy được không. Nếu hỏi bảo cái gì gây tổn thương được cho cơ thể người thì có cả tỉ thứ, nhẹ có, nặng có. Seika có cảm giác mình đang làm bác sĩ tư vấn miễn phí cho cả cái hội này, nhưng mà với điều kiện 3 người kia phải nói đúng từ chuyên môn!


Seika Higuchi
Vùng nhạy cảm? Âm đạo là âm đạo. Thấy bình thường bởi vì đó là sự thật, cô mà học y thì biết có đầy thứ còn dị hơn.


Đi cấp cứu vì bị chai nhét vào hậu môn? Cả cái đèn pin? Sylvia mà kể hết ra thì cả 3 người này chắc mất hết niềm tin vào nhân sinh quan. Lúc vào bệnh viện thì ai cũng bảo là ngồi nhầm lên cái đèn pin nên nó mới vào hậu môn? Cô nàng này biết thừa xã hội không thiếu người cung cấp content cho Tiktok. Gái tóc tím nghĩ về Amy, nghĩ rằng mình nên đi học thêm một khóa về phân tích hồ sơ tội phạm. Cô nghĩ tới việc thăm nhà tù ở Camerata, trò chuyện với những kẻ giết người hàng loạt. Nhưng với một kẻ tâm thần phân liệt như Amy thì bả thích thao túng và lên kế hoạch để phù hợp với ham muốn báo thù của bản thân. Bả ta kể một câu chuyện hoàn hảo. Đem ra tòa thì rất khó để chứng minh bà ta là hung thủ. Bà cảnh sát kia cũng bó tay đấy thôi.


Seika Higuchi
Tôi thấy bộ phim truyền đạt đúng thông điệp về tình yêu. Yêu nhau là làm khổ nhau, làm mình dễ bị tổn thương chứ chả có lợi ích gì. Khao khát của tôi là được mổ xác.


Seika vừa nói vừa gật gù. Chắc mỉm về thông điệp hôn nhân là như Nick trong bộ phim nói lúc cuối. Nhìn mặt của Seika là thấy cô nàng đang mừng vì chưa sa vào lưới tình bao giờ. Lưới duy nhất mà Seika sa vào là lưới bắt giấc mơ - dreamcatcher. Giấc mơ của cô là thành chuyên viên giải phẫu.


Seika Higuchi
Hai người ngủ ngon. Khi nào cưới chồng thì rủ xem phim này, đảm bảo đám cưới bị hoãn.


Seika chỉnh lại gọng, vươn vai, nhẹ nhàng chuồn ra khỏi phòng để trở lại phòng mình. Hai người kia dễ ngủ thật đấy. Cô vẫy tay chào Sylvia.


 
Top