Xem ra thì không mấy ai mặn mà lắm với việc ăn uống, tiệc tùng như lời đề nghị của cô bạn mang mặt nạ cáo và anh trai mắt hí. Một nhóm thì về phòng, một nhóm thì lo đuổi theo con mèo vừa mới nhảy tàu đi ké còn một nhóm thì giống như bao thám tử đang trên đà trở thành thực thụ khác thì dĩ nhiên là đi thám thính và tìm hiểu. Còn Sorcha thì nhìn theo ngần ấy người, từng ấy hành động đan xen, trong phút chốc không tránh khỏi có cảm giác bứt rứt, khó chịu.
Đông thật.
Cô hít sâu, điều hướng suy nghĩ của bản thân sang một khía cạnh khác khi lặng lẽ lăn bánh theo sau một vài người khác vào toa ăn. Hai mươi mốt người trên một con tàu sẽ không thể mở cửa nữa sau khi khởi hành. Như thế này chẳng phải là hiện trường khép kín lý tưởng cho một vụ án mạng trong tiểu thuyết sao? Đó là còn chưa kể bọn họ ai nấy đều có thể đóng vai thám tử đấy chứ.
"Ồ, chúng ta chung phòng này, bạn Higuchi."
Cô ngó qua bảng kết quả lựa chọn ngẫu nhiên vừa có mà nói với cô nàng tóc tím trong khi tay với vào tủ lạnh lấy đủ nguyên liệu để in một cái bánh kẹp và ít sữa nóng cho bữa tối.
"Thế cậu về phòng luôn chưa?"
Mà dù sao thì có lẽ Sorcha cũng nên tới đó sớm, chỉ để giành cho mình một chiếc giường thuận tiện hơn cho việc di chuyển.
@Ultimate
Đông thật.
Cô hít sâu, điều hướng suy nghĩ của bản thân sang một khía cạnh khác khi lặng lẽ lăn bánh theo sau một vài người khác vào toa ăn. Hai mươi mốt người trên một con tàu sẽ không thể mở cửa nữa sau khi khởi hành. Như thế này chẳng phải là hiện trường khép kín lý tưởng cho một vụ án mạng trong tiểu thuyết sao? Đó là còn chưa kể bọn họ ai nấy đều có thể đóng vai thám tử đấy chứ.
"Ồ, chúng ta chung phòng này, bạn Higuchi."
Cô ngó qua bảng kết quả lựa chọn ngẫu nhiên vừa có mà nói với cô nàng tóc tím trong khi tay với vào tủ lạnh lấy đủ nguyên liệu để in một cái bánh kẹp và ít sữa nóng cho bữa tối.
"Thế cậu về phòng luôn chưa?"
Mà dù sao thì có lẽ Sorcha cũng nên tới đó sớm, chỉ để giành cho mình một chiếc giường thuận tiện hơn cho việc di chuyển.
@Ultimate