Tsuruga Hotel - Tea Room [Fourth Floor]

Ultimate

Administrator
Staff member
LOCATION
Tsuruga Hotel
▶ Tsuruga Hotel - Room
7w6c2vl6xpy.png
DESCRIPTION
Khách sạn Tsuruga - Tầng 4 - Phòng trà
INSPECTABLE ITEM
Bàn ăn
Ghế gỗ
Dao dĩa
Bát đĩa
Quầy đồ ăn
Hộp gia vị
Chậu cây cảnh
Tủ lạnh
Phòng vệ sinh
▶ Floor Plan
7lxcpn9apn7.png
DESCRIPTION
Floor Plan
INSPECTABLE ITEM
FLOOR PLAN (không thể Inspect)





 
Last edited:

Mực

Active member


Flavia Dohaeris

Flavia thức dậy sớm vào buổi sáng, chợt nhận ra những nữ sinh cũng cùng nán lại đây cùng họ. Nhỏ cầm trên tay vài viên kẹo rồi gõ cửa phòng của Nizuki Kimura.

“Xin chào, tớ là Avialf đây. Tớ có chút chuyện cần hỏi, cậu có rảnh không?”




 

Ultimate

Administrator
Staff member
CHAPTER 3: THE END IS NIGH
12h, 24-05-2057


Khi Flavia gõ cửa phòng Nizuki, tiếng nhạc ầm ĩ ở phòng Ekari khiến một lúc sau thì Nizuki mới mở cửa. Phòng của Nizuki là 206, cạnh phòng của Ledah nên cũng không khó tìm cho lắm. Cô gái gãi đầu, hai mắt vẫn còn đang lờ đờ vì thiếu ngủ. Mãi tối qua cô mới ngủ được, tới giờ mới dậy được một lát.


Nizuki Kimura
Aivalf hả? Ekari nó mở nhạc to nên chả nghe thấy gì cả. Ừ, cứ hỏi, mà có người tới cứu bọn mình chưa?


Cạnh phòng Nizuki là phòng của Fiona. Vừa đúng lúc này thì Fiona cũng ra khỏi phòng. Nếu mấy đứa nữ sinh khác đang lo sốt vó khi mãi vẫn chưa có người tới cứu bọn nó, thì Fiona có vẻ giữ một thái độ khá bình tĩnh. Cô bé đã từng thấy người chết rồi, nhiều hơn thế này là đằng khác.


Fiona Bregan
Chị... à, hai cậu có đi ăn trưa không?


Tiếng nhạc xập xình ở tầng trên khiến Nizuki nghĩ chắc mình nếu lên tầng 4 chắc cũng muốn gặp Ekari để bảo nó vặn be bé cái danh sách Spotify của nó thôi. Nó vặn nhạc cứ như thể nó là người duy nhất đóng Spotify Premium ở nhóm bạn vậy.


Nizuki Kimura
Avialf đang có vài câu hỏi muốn hỏi mình, đi chung không? Lên bảo Ekari nó vặn nhỏ...


Vừa ngắt lời thì tiếng nhạc ngắt đi được ba giây rồi sau đó bật lại ngay.
Nizuki nghĩ chắc Ekari nó đang troll mình hay sao. Chắc độ troll của Ekari thì chỉ kém Ayaka một chút thôi. Một lát sau thì cả ba người lên phòng ăn trưa. Bữa trưa ở khách sạn cũng không tệ lắm. Chỉ không có hải sản thôi, vẫn có súp gà kem nấm, bánh mì sandwich, mì Ý, thịt gà hầm, bò nấu sốt vang, thịt nguội, xúc xích.


Nizuki Kimura
Cậu có câu hỏi gì vậy?


 
Last edited:

Mực

Active member


Flavia Dohaeris


Nizuki Kimura


Cánh cửa được mở ra và cô cũng gặp được người cần gặp, dẫu là có tốn thêm chút thời gian do tác nhân nào đấy bị điếc. Một lúc sau thì Fiona cũng mở cửa phòng của con bé và tóc hạt dẻ chỉ mime cười chào lại. Có chuyện gì đi chăng nữa thì chỉ cần thấy Fiona bình yên là được, chứ nếu không thì Flavia không biết ăn nói thế nào với mẹ nó luôn.

“Được, chúng ta đi thôi. Mà Ekari lúc nào cũng nghe nhạc lớn như vậy sao? Kiểm tra sức khoẻ tai cậu ấy có vấn đề gì hả?”

Flavia nghĩ mình mà ở một giây trong căn phong đó thôi thì dù tai có ko điếc thật thì cô cũng sẽ khiến nó điếc luôn. Nhỏ hơi nghiêng đầu khi Nizuki hỏi về câu hỏi, như có nhiều thứ suy nghĩ, lại khó nói ra trước mặt Fiona.

“Tớ nghĩ hung thủ giết Lyricia và Nagisa hẳn có động cơ của hắn. Trong những ngày gần đây thì cả hai bạn đó có những hành động gì khác thường, hay đột ngột thân thiết hoặc xa lánh ai đó không?”

Tóc hạt dẻ đưa mắt sang nhìn Nizuki.

“Ngược lại, nếu cậu có câu hỏi gì cũng có thể hỏi lại tớ nếu cậu muốn.”





 

Ultimate

Administrator
Staff member
CHAPTER 3: THE END IS NIGH
12h, 24-05-2057


Trò chơi thám tử xem ra không chỉ dừng lại ở Fiona mà còn lan tiếp sang Aivalf. Chính ra Nizuki biết vì sao Ekari nghe nhạc lớn như vậy. Nhà gia đình của nó đi vắng thường xuyên nên nó hay ở nhà một mình. Nizuki cũng bực mình với con bạn mà nhắc nó mấy lần rồi nó cũng không nghe.


Nizuki Kimura
Điếc đâu mà điếc, nó thích nghe nhạc to thôi. Nghe bảo nhà nó ở một mình, nó hay mở nhạc to cho đỡ trống trải.


Lyricia và Nagisa, có hành động thân thiết với ai không, hay tránh né ai không. Cô vừa ngồi xuống bàn ăn, vừa húp miếng súp gà, vừa nghĩ xem Lyricia và Nagisa có thể thân với ai dạo gần đây. Cô gái lắc đầu.


Nizuki Kimura
Lyricia thì thân với nhiều người, Nagisa thì không. Cậu ấy hơi... thôi bỏ đi, mình không nghĩ nói về 2 người bọn họ lúc này là ý hay...


Fiona Bregan
Ưm... Lyricia thì không, Nagisa thì cậu ấy hay ngồi ở chỗ lồng bướm nhỉ?


Fiona nói vậy, Nizuki cũng gật gù. Lúc tuần trước thì cậu ấy ra chỗ lồng bướm khá là nhiều. Fiona không biết làm sao nhưng mà dạo này cậu ấy tự nhiên có hứng thú với mấy loài động thực vật của trường. Hồi trước chỉ có Kurumi chăm ở đó thôi mà tuần trước thì Nagisa cũng hay tới lắm.


Nizuki Kimura
Nagisa thích bướm thì phải. Hay chí ít là cậu ấy bảo là đang tìm hiểu về chúng.


Nizuki Kimura
Rồi. Hm, vậy giờ cậu kể cho mình về gia đình của cậu được không? Cậu năm nay bao nhiêu tuổi? Nãy Fiona lỡ gọi cậu là chị.


Fiona vội vàng cầm bát súp gà lên húp xì xụp, tránh ánh mắt kì thị của Flavia, nếu chẳng may cô đang lườm nguýt nó. Nizuki nhớ hôm đi vào rừng thì nghe Sasaki gọi Sylvia nữa. Tomoe hôm nọ cũng có thắc mắc y chang mà Fiona cứ né né câu hỏi nên Nizuki biết cô bạn cũng đang ngại trả lời rồi. Vừa nói xong thì Ekari đi ngang qua, mang theo 1 khay đầy ắp đồ ăn.


 
Last edited:

Mực

Active member


Flavia Dohaeris


Nizuki Kimura


"Mình cảm ơn."

Flavia đáp lại, sau đấy cũng rất tự nhiên đáp lại câu hỏi của cô gái nhỏ.

"Hửm? Cậu đoán thử xem."

Tóc hạt dẻ nghĩ là mấy đứa nhỏ này chắc là cũng có hoài nghi về thân phận của bọn họ rồi, nhưng Flavia chưa muốn cho bọn nó câu trả lời chắc chắn ngay lúc này cho lắm. Ít nhất là chưa cho đến khi bọn họ tìm được thủ phạm của hai vụ án vừa rồi. Flavia nhìn đĩa đồ ăn đầy ắp đi ngang qua mà thấy mắc ói, bèn phải gọi cái người trông như bị điếc kia lại gần.

"Ekari ăn trưa sao? Cậu ăn hết à? Mà nhạc ở phòng cậu lúc nào cũng ồn thế sao?"





 

Ultimate

Administrator
Staff member
CHAPTER 3: THE END IS NIGH
12h, 24-05-2057


Nizuki Kimura
Tên thật cậu không phải là Aivalf ?


Nizuki tra cái tên đó rồi, không có ai trên đời có tên đó hết. Thú thực là cái tên của cô đọc trẹo cả lưỡi, phải hỏi Fiona mới biết tên của cô viết như thế nào. Mà tưởng được hỏi xong thì còn được trả lời xong, ai dè còn bắt đoán nữa. Fiona thì cứ đánh mắt nhìn trái, nhìn phải, ai mà hỏi cô bé câu này chắc cô bé cũng phải nhét đầy bánh mì vào miệng chứ không dám trả lời bạn bè luôn.


Ekari Makino
Mình thích mở thế thôi, yên tĩnh quá mình không quen. Tất nhiên phải ăn đầy đủ rồi.


Nizuki Kimura
Ưm, cậu vặn nhỏ nhạc được không? Không thì đóng cửa lại, nhạc cậu mở to với để cửa mở nên vang lắm.


Ekari Makino
Mình phải lan tỏa âm nhạc tới mọi người, giúp mọi người giữ trạng thái tích cực. Trong phòng mình có cái Radio Casette, nhạc oách xà lách. Để mình quay về giảm âm lượng cho cậu hài lòng.


Ekari dài giọng, nhai miếng salad trước mặt hai cô bạn. Cô nàng chạy về phòng, cuối cùng tiếng nhạc cũng tắt. Gương mặt của Ekari giờ chắc như cái emoji ^_^. Giờ kiếm được một cái Radio Casette chắc khó hơn lên trời, nhưng cô nàng phát hiện ra cái khách sạn này cũng có ít đồ cổ để cô nghịch. Cô cuốn ngón tay vào lọn tóc đen.


Ekari Makino
Đừng lo, rồi sẽ có người tới cứu bọn mình mà. Các cậu ăn nhiều vào chứ.


 
Last edited:

Mực

Active member


Flavia Dohaeris


Nizuki Kimura


”Nghe nhạc nhiều quá coi chừng điếc đấy.”

Flavia nói với người kia, cũng cảm thấy hơi mệt.

“Tớ về phòng đây.”

Vụ phá án gì đấy buổi chiều cô cũng không có tâm trạng lắm, mà những người cùng lớp họ hẳn sẽ giải ra thôi. Tóc hạt dẻ nghĩ nếu Ghoul tràn lên thì thứ cuối cùng cô muốn là được bị cạp trên chiếc giường êm ái của mình.





 

Ultimate

Administrator
Staff member
CHAPTER 3: THE END IS NINE
12h, 24-05-2057


Bất lực trước việc khiến Ekari nhận tội, kết hợp với việc bị nhạc phòng Ekari tra tấn lỗ tai như kiểu nó muốn chọc tức mọi người vậy. Cả đám học viên lên tầng 4 ăn trưa. Lúc đang lên thì họ thấy Ekari đang chuẩn bị cầm đống đồ ăn về phòng mình, y chang Flavia vậy.


Ekari Makino
Điếc? Nãy giờ tôi nghe người ta luận tội tôi điếc cả tai. Không sao, tôi chả để bụng đâu.


Ekari vỗ vai Flavia, lấy một cái donut của cô đặt lên đĩa của Flavia. Cái Donut chocolate vòng tròn chắc ăn một cái là Flavia đủ no cả ngày.


Ekari Makino
Cậu ăn nhiều vào đấy, cơ thể còn phát triển được chứ.


Nizuki không hiểu nghĩa của việc luận tội trong câu nói của bạn mình là gì nhưng cũng không hỏi thêm. Đĩa đồ ăn của cô nàng cũng đầy đủ, ngon lành như một người chả sợ gì cả. nhưng cô nàng nhìn Ekari mang đồ ăn về phòng.
Đóng cửa phòng, Ekari vặn nhỏ tiếng trong phòng đi một tí. Ít nhất là cô nàng không mở to tiếng như lúc nãy.


Fiona Bregan
Ăn trưa xong thì chị có muốn làm gì không?


Sau post này, các player có thể chọn 1 NPC để làm tương tác cuối cùng (trừ Ekari). Không tính vào Slot tương tác.


 
Last edited:

Mực

Active member


Flavia Dohaeris


Nizuki Kimura


Luận tội? Cô nghĩ Ekari mở loa to cũng nhức đầu thật đấy nhưng mà tới mức bị đem ra tế thì cũng lạ thật. Hoặc là mọi người đã nghĩ ra gì đó trong lúc cô ngồi nghiền ngẫm cái puzzle của ai đó.

"Chắc là đi đấu kiếm một chút."

Flavia trả lời, suy nghĩ về lời hứa với người nhất định nào đấy trong lúc gặm miếng bánh donut chocolate.

Tt vs Sasaki





 
Last edited:

Somania

New member

Dome E.Christian



20570524
Tea Room


Tương tác với Fiona.






 

Ultimate

Administrator
Staff member
CHAPTER 3: THE END IS NIGH
12h, 24-05-2057


Dome khi ngồi xuống bàn ăn trưa thì nghe thấy Fiona cũng ngồi xuống bàn của cậu. Cô bé vừa đi vừa bịt tai, chắc là hậu quả của việc nghe người ta mở nhạc quá 180 phút mỗi ngày.
Từ lúc về tới đây, Dome thấy Ekari mở nhạc suốt ngày, mãi tới lúc nãy khi về phòng thì nó mới đóng cửa tắt nhạc giùm người ta.


Fiona Bregan​
Em chào anh Christian.


Fiona đang viết một tờ giấy khi note lại của những vụ án từng trải qua. Vụ án trên tàu Maglev, hung thủ đảo vị trí của các toa trên tàu để tạo nên một vụ án không thể tưởng tượng được. Vụ án ở trường Lumine là việc hung thủ đổ bướm đã được gây mê lên xác nạn nhân để đánh lạc hướng về thời điểm gây án. Dome thấy đây giống một bài nghiên cứu, và ở dưới có ghi xác nhận của những người là học viên thám tử của các trường East Alliance.


Fiona Bregan​
Anh có rảnh thì kí cho em với ạ.


Cô bé thật sự muốn được trở thành thám tử. Có càng nhiều chữ ký của những người làm trong ngành, thì Fiona có cảm giác mình đã được thư đề nghị của những người có danh tiếng trong học viện rồi. Biết đâu mẹ của cô sẽ đồng ý để cô đi học ở trường học viện thám tử nào đó. Đĩa đồ ăn của Fiona là súp gà, khoai tây nghiền, cá hồi và rất nhiều salad.


Fiona Bregan​
Anh thích ăn món gì nhất vậy? Với cả thám tử thì nên ăn gì vậy anh?


Fiona sẽ đi chung với Dome trong toàn bộ thời gian từ 12h trưa tới 10h tối.


 

ryanclow

Member

Sorcha Voler


Maelle Redsnow


CHAPTER 3: THE END IS NIGH
Tsuruga Hotel - Tearoom, 24-05-2057


Việc bị mất phương tiện di chuyển và không đủ chứng cứ để khép tội Ekari khiến cho tâm trạng của Sorcha không mấy vui vẻ. Nhờ sự trợ giúp để đến được phòng ăn, cô lơ đễnh dùng bữa trưa của mình trước khi tầm mắt đặt lên cô nàng Hồng Tuyết ngồi gần đó.

"Cô định làm gì không?"

Một câu hỏi trống không, cũng chẳng rõ là ý muốn bảo Redsnow có ý tưởng nào cho việc bắt được hung thủ hay là chỉ đơn giản muốn hỏi cô nàng sẽ giết khoảng thời gian chờ đợi đội ứng cứu này như thế nào nữa. Hoặc có lẽ là cô có ý muốn hỏi cả hai chăng?

[Tương tác với Maelle]

@Ultimate





 

Ultimate

Administrator
Staff member
CHAPTER 3: THE END IS NIGH
12h, 24-05-2057


Sasaki nhìn thấy Flavia, ngồi xuống cạnh cô để đĩa đồ ăn đầy bên cạnh cô. Bữa ăn của Sasaki bao gồm thịt lươn, 4 xiên gà, 6 miếng tempura và 3 bát cơm. Bên cạnh của cô gái còn một ly trà chanh, một bát súp miso và một cốc trứng hấp. Một bữa ăn thịnh soạn, đầy đủ dưỡng chất.


Sasaki Rui​
Ngồi chung không?


Ngồi ăn chung với nhau. Sasaki thấy Flavia ăn ít như một con mèo vậy. Ngồi ăn thì Flavia thấy Sasaki ăn khá thong thả dù mặt của gái tóc trắng có phần nghiêm trọng. Thấy Flavia đang ngồi đó thì cô tiện kể cho cô biết chuyện ở Ekari ở phòng Dojo. Nói chung là cả đám đã suy luận ra cô gái này là hung thủ nhưng bằng chứng thì không có. Sasaki đang bực mình vì chưa thể tóm được Ekari - dù khả năng rất cao nó là hung thủ rồi.


Sasaki Rui​
Mà này...


Sasaki nhai nhai miếng lươn. Giờ hung thủ tìm thấy rồi, không đủ bằng chứng, mà bạn cứ cố luận tội người ta là hung thủ thì cũng không đúng lắm. Gái tóc trắng quyết định đẩy câu chuyện sang hướng khác.


Sasaki Rui​
Nếu tôi tới Camerata thì cô dẫn tôi đi chơi không?


Sasaki sẽ đi chung với Flavia trong toàn bộ thời gian từ 12h trưa tới 10h tối.


 

Ultimate

Administrator
Staff member
CHAPTER 3: THE END IS NIGH
12h, 24-05-2057


Maelle cuối cùng cũng chịu ngồi xuống ở trong phòng ăn tập thể, lúc thấy Sorcha tới thì Lionel cũng vừa tới cạnh chỗ cô, mang theo một cái xe đẩy. Tuy không phải là loại đứng được, hiện đại như của cô nhưng nó cũng dùng được trong một số trường hợp khẩn cấp. Ví dụ như có người bị thương ở trong khách sạn nên cần xe lăn chẳng hạn. Lionel có vài cái xe lăn dự phòng ở trong khách sạn, và giờ Sorcha đang ngồi một cái để ra tới phòng ăn.


Maelle Redsnow​
Tìm chứng cứ. Nhưng không được.


Giờ muốn tìm bằng chứng phải ra ngoài, vượt qua hàng chục, giờ có thể đã là hàng trăm con Ghouls để đến trường Lumine để tới được chỗ của vụ án ở trường rồi còn tìm bằng chứng nữa. Có bằng chứng thì giờ chắc nó cũng bị mấy chục con ghouls dẫm đạp lên rồi, lăn lê bò toài qua cả chục lần rồi. Theo thuật ngữ của các thám tử chuyên ngành là hiện trường vụ án đã bị ô nhiễm rồi. Giờ có tìm được thì chứng cứ cũng không đủ vững để đem ra tòa đâu.


Maelle Redsnow​
Chán.


Maelle cầm một miếng sushi bằng đũa trước khi cho lên miệng. Cô nàng ăn không cần chấm vào nước tương hay xì dầu luôn. Maelle hơi đăm chiêu, khi cố suy nghĩ về công lý không thể được thực thi vì thiếu bằng chứng.


Maelle Redsnow​
Cô. Thì sao?


Họ đã làm hết sức rồi, vậy nên Maelle cũng không biết làm gì nữa, giờ chắc cô cũng sẽ hỏi Sorcha muốn làm gì. Hai cô gái vốn chả bao giờ nói chuyện với nhau. Chính xác hơn là Maelle chả bao giờ nói chuyện với người khác, giờ cũng phải học cách mở lòng, đi với một ai đó. Dù sao cũng chẳng ai muốn bị tấn công lần thứ 2, nhất là khi có kẻ tấn công cô khả năng cao vẫn đang ở đây và mở nhạc ầm ĩ.


Maelle sẽ đi chung với Sorcha trong toàn bộ thời gian từ 12h trưa tới 10h tối.


 

Mực

Active member


Flavia Dohaeris


Sasaki Rui


Flavia ngồi nghe Sasaki nói về những chuyện trong Dojo, chỉ im lặng không nói gì. Bữa ăn trên bàn dường như không còn ngon như trước, cũng chẳng rõ vì sao.

“Ra là vậy.”

Nhỏ đáp hờ hững, bỏ một miếng cà chua bi vào đĩa của Sasaki.

“Được, nhưng ở đấy toàn người chết thôi chả có gì đâu.”

Tỉ lệ tội phạm giết người cao thì cô cũng không nghĩ đó là nơi thích hợp để tới du lịch.





 

Sylvia Darlington

Active member

Sylvia Darlington


Seika Higuchi





Lumine High School


Shizuka Tsukishiro



Một ngày sau khi Ghoul xuất hiện tại thành phố ở Nhật Bản, khách sạn Lumine dường như đã hoàn toàn cô lập bởi những sinh vật dị dạng không còn được xem là con người. Sylvia đã có một buổi sáng đi dạo một vòng trên không gian thoáng đãng của tầng hai. Sau khi xác nhận toàn bộ lối đi lên đã được chặn kín, dấu hiệu rằng bọn họ vẫn đang tạm thời an toàn, cô nàng bèn quay lại khu vực ăn uống, chuẩn bị dùng bữa.

Sau đó, sẽ là gì nhỉ?

"Higuchi, cô xem phim chứ?"

Liếc mắt qua gương mặt đang ngồi cạnh, cô nàng mỉm cười, bàn tay nâng dao thành thạo cắt món beefsteak thành những phần nhỏ. Phim ảnh hẳn là một phương án giết thời gian hiệu quả, dành cho những tâm tình đang buồn chán.

"Cô có thể mời thêm người, cơ hội để kết thêm bạn mới đấy."

Vô tình hay hữu ý, ánh nhìn xanh thẳm chợt lướt qua gương mặt của Sasaki Rui, ngồi cách đó không xa. Sylvia bỗng nhớ về một lời hứa hôm nọ. Khóe môi khẽ cong, đi cùng với một câu hỏi quan tâm về sở thích.

"Nhân tiện, cô có thích món thỏ hầm không?"

Chất giọng khéo léo được tăng thêm một bậc, vang vừa đủ xa, để truyền đến tai một người vừa nhận được tín hiệu vu vơ nào đó.








 
Last edited:

Ultimate

Administrator
Staff member
CHAPTER 3: THE END IS NIGH
12h, 24-05-2057


Sasaki nhìn Flavia thảy cà chua bi sang đĩa của cô. Sasaki thảy ngược lại cà chua bi sang đĩa của chính chủ. Ăn đồ ăn mà còn không hết thì lấy đâu ra sức mà tập kiếm. Giờ xã hội cũng phát triển rồi, không phải là đồ ăn không ngon thì không được bỏ, nhưng cà chua bi là ngon theo ý của Sasaki.


Sasaki Rui​
Ăn đi, lớn rồi.


Ở đấy toàn là người chết hả? Sasaki nhớ Camerata là một trong những thành phố có tỉ lệ tội phạm khá cao. Vậy nên các học viên Mittelos được đào tạo sử dụng Gram Suit ngay từ trên ghế nhà trường. Với cả chỗ đó hiện đại bậc nhất, nên cô chả tin chả có gì để học ở Camerata cả.


Sasaki Rui​
Thế thì lúc về Camerata, tôi đi cùng.


Vừa hết câu thì Sasaki liếc nhìn thấy Sylvia và lời nói thích món thỏ hầm của cô ta. Tự nhiên lại đề cập tới mời thêm người, rồi nhắc tới bạn bè.


Seika Higuchi​
Bạn nào, tôi làm gì có...


Sasaki liếc qua bàn của Seika. Gái tóc tím ghét nhất là có thêm người, nhưng nhìn bản mặt khó chịu của Sasaki, Seika nghĩ là cô muốn chứng minh người kia sai. Bản thân gái tóc tím chả ưa gì Sasaki, nhưng từ lúc gái Nhật đi kiếm Sylvia và cũng lo lắng cho cô thì Seika nghĩ cô ta cũng không đáng ghét đến thế.


Seika Higuchi​
Chắc là thích tầm 6-7 điểm. Cậu muốn xem phim không, Yoichi?


Kozo Yoichi​
Cũng được. Phim gì? Đi đâu?


Kozo sẽ đi chung với Sylvia trong toàn bộ thời gian từ 12h trưa tới 10h tối.


 

Mực

Active member


Flavia Dohaeris


Sasaki Rui


"Cô thích tôi à?"

Nhỏ hỏi khi nhăn nhó mặt mày ăn quả cà chua bi mà đối phương mới đưa lại cho mình. Có hai kiểu ăn trên thế giới này, một là ăn những thứ họ ghét trước, hai là ăn những thứ họ thích trước. Flavia tất nhiên thuộc nhóm ăn những gì cô ghét trước để còn động lực mà ăn hết phần còn lại.

Nghe loáng thoáng đâu đấy món thỏ hầm, tóc hạt dẻ chỉ ngước lên nhìn phản ứng người đối diện. Chắc Sasaki là kiểu người trong mấy clip tóp tóp kiểu, tại sao mọi người lại ăn một sinh vật dễ thương đến như vậy xong thì lúc được đút vào mồm thì ăn ngon lành.

"Cô học đấu kiếm từ ai vậy?"





 

Julie Waston

Active member

Julie Waston



INFORMATION
Tsuruga Hotel- Tea room [??/??/2056]


Đi đến phòng trà của khách sạn sau buổi thảo luận ở võ đường, Julie khẽ thở dài khi nghĩ đến kết quả của cuộc bầu chọn. Vote thì Erika chiếm số đông phiếu bầu, nhưng ngặt nỗi chả có bằng chứng xác thực nào được đưa ra cả. Ngồi xuống ghế cạnh bàn gỗ, cô đưa mắt nhìn qua cửa sổ, quan sát đám ghoul đang lúc nhúc vây quanh khách sạn để tìm đường lên, ánh mắt trở nên ưu tư. Cô cứ ngồi ở đó một lúc lâu rồi mới đứng dậy đi pha cho bản thân một tách trà nóng. Những lúc như thế này, mọi người nên đề phòng đám ghoul kia nhiều một chút, tránh để xảy ra thêm chuyện. Đã có sẵn quyết định trong đầu, Julie đi thang bộ xuống tầng 2, nơi có thang máy dẫn xuống tầng một rồi quyết định ngồi lại đây để canh chừng, phòng việc có con ghoul nào chạy lên thì cô cũng xử lý kịp.




 

Muối

Member

Navie De La Croix


Alastor Seraphynius


Futaba Sakura


INFORMATION
TSURUGA HOTEL

Sau khi trút bỏ đi lớp hóa trang ở trường Lumine, Navie cảm thấy cơ thể mình dường như nhẹ đi rất nhiều, dù thật ra lớp hóa trang cũng không khiến nó thay đổi là bao. Lúc thay đồ ở trường Lumine, Navie đã bỏ lại chiếc kính cận của mình ở đó, giờ này chắc đã trở thành phụ cho đám xác sống mất rồi. May mắn thay, nó vẫn còn lens để dự phòng cho trường hợp này.

Đi đến phòng trà sau buổi tranh luận có chút nặng nề, Navie muốn tìm thứ gì đó làm cho thoái mái đầu óc một chút, chơi game chẳng hạn? Nhắc đến game, Navie có thể ngay lập tức nghĩ tới Futaba, không mất đến 1 giây! Vốn là nghĩ đến trò gì đó có thể rủ mọi người chơi cùng để xua tan bầu không khí căng thẳng, ví dụ như đoán xem ai là hung thủ rồi trói lên ghế điện, nhưng ý nghĩ đó đã dập tắt sau phản ứng mạnh mẽ của Ekari, mà Navie vốn cũng không phải là người giao tiếp tốt để rủ các bạn chơi cùng.

Trên đường đi tìm Futaba, Navie lại bắt gặp một trong số những người bạn mới. Hình như, Alastor thì phải? Cậu ấy trông có vẻ cũng không có việc gì làm, hay là rủ cậu ấy chơi cùng luôn nhỉ? Navie nghĩ như thế, đắn đo, lưỡng lự mất 5 phút cùng việc đi qua đi lại một chỗ, có lẽ cũng khiến cậu ấy chú ý mất rồi. Rốt cuộc, con bé quyết định cứ hỏi thẳng xem sao.

"Ừm, Alastor nhỉ? Cậu có muốn chơi game cùng tớ, và Futaba không?"

Navie hơi ấp úng. Đương nhiên rồi, đời nào nhỏ lại đi chủ động rủ người ta làm gì chứ? Có lẽ điều đó chỉ mới xuất hiện kể từ khi Navie là một học viên của học viện thám tử này mà thôi. Nhìn thấy bóng dáng mái tóc cam từ đằng xa, Navie vẫy tay gọi cậu ấy đến cùng.

"Futabaaa, chơi game cùng tớ nhé? Minecraft ấy?"

@Ultimate
 

Sylvia Darlington

Active member

Sylvia Darlington


Seika Higuchi


Kozo Yoichi




Lumine High School


Shizuka Tsukishiro



"Ta đến ban công nhé? Nhờ bạn học Yoichi đẩy giúp tôi chiếc tivi."

Sylvia lên tiếng tham gia, địa điểm mà cô nàng nghĩ đến vừa hay lại cách âm còn tiện nghi. Cụ thể là có một chiếc sofa lớn êm ái lẫn bàn ghế được đặt sẵn bên ngoài.

"Phim thì, Escape Room."

Hợp tình cảnh đấy nhỉ?








 

Ultimate

Administrator
Staff member
CHAPTER 3: THE END IS NIGH
2h, 24-05-2057


Sasaki nhếch mép cười trước mặt Flavia, cô nàng này chính ra cũng hài hước hơn cô nghĩ. Kể từ lúc cô oánh Flavia vài cái, cô có cảm giác gắn bó với cô hơn là những học viên khác ở Mittelos. Dẫu sao Sasaki cũng không hẳn là không biết đùa, gái tóc trắng liếc nhìn qua bàn của Sylvia và Seika đang chuẩn bị đi coi phim.


Sasaki Rui​
Chả dám. Cô có người yêu tóc trắng khác rồi mà. Vậy đi đấu kiếm đi.


Cô nhắm mắt, thở hắt ra một cái. Tưởng Flavia sẽ được dẫn ra Dojo nhưng Sasaki dẫn tóc hạt dẻ xuống dưới phòng của cô. Giờ học đấu kiếm không có chuyện cô để Flavia cứ mặc thế này mà vô phòng được. Cô cần Bogu kendo - bộ đồ bảo hộ được sử dụng trong môn võ kendo của Nhật Bản. Bộ đồ này được thiết kế để bảo vệ các võ sĩ kendo khỏi các chấn thương có thể xảy ra trong quá trình tập luyện và thi đấu.


Sasaki Rui​
Vô phòng tôi, rồi tôi chỉ cho cách mặc.


Vừa chỉ Flavia cách mặc, Sasaki vừa giải thích: Mặt nạ bảo hộ được làm từ kim loại hoặc nhựa, có hình dạng giống như mặt người - Men. Áo giáp bảo hộ được làm từ kim loại hoặc nhựa, có hình dạng giống như áo giáp samurai - Do. Tiếp theo là Găng tay giáp bảo hộ được làm từ kim loại hoặc nhựa, có hình dạng giống như găng tay samurai - Kote. Cuối cùng là Quần giáp bảo hộ được làm từ kim loại hoặc nhựa, có hình dạng giống như quần giáp samurai- Tare.


Sasaki Rui​
Cầm Shinai này. Cô biết gì về Kendo chưa?


Một tay Sasaki mở tủ lạnh, lấy một lon Pocari Sweat, để ra bàn sẵn. Tay kia cầm một thanh kiếm gỗ đưa cho Flavia.


 

ryanclow

Member

Sorcha Voler


Maelle Redsnow


CHAPTER 3: THE END IS NIGH
Tsuruga Hotel - Tearoom, 24-05-2057


Nhưng Sorcha có vẻ là đứa thích được đằng chân lân đằng đầu. Vậy nên khi thấy dáng vẻ miễn cưỡng chấp nhận tương tác với người của Redsnow, cô nghĩ rằng nên gợi ý về một hoạtđộng gì đó đông vui hơn. Ngó quanh căn phòng, chợt nhớ tới mấy bộ cờ mà mình có đem theo, cô liền cười đáp.

"Chơi boardgame đi. Cờ cá ngựa chẳng hạn. Nhưng ta sẽ cần thêm hai người."

Vừa hay, hình như cô gái tóc đỏ cũng có hai người bạn cùng trường nữa nhỉ.

@Ultimate





 

Ultimate

Administrator
Staff member
CHAPTER 3: THE END IS NIGH
2h, 24-05-2057


Kozo Yoichi​
Xem thì tập trung nhé, không sử dụng điện thoại trong quá trình xem phim. Và không ăn gì trừ bỏng ngô.


Kozo liếc nhìn Seika và Sylvia như để muốn nói cậu ta nghiêm túc cho vấn đề này. Chàng trai đẩy cái tivi ra ban công cho cả lũ ngồi coi. Seika bò lên ghế sofa, nằm xuống một góc sofa để coi. Chỗ ngồi của Seika nằm ở phía rìa ngoài của ghế, Kozo thì tương tự như là ở đầu bên kia, chỉ có Sylvia là ngồi giữa. Kozo mở chế độ xem phim nhiều tập. Chiều nay họ sẽ xem Escape Room phần 1 và 2. Rồi đi ăn tối, xong sau đó sẽ coi tiếp phần 3 và 4.


Kozo Yoichi​
Chiếu phim này. Giữ trật tự.


Seika kê cái gối lại, hay ngả nhẹ vào vai Sylvia. Phim này nói về việc một đám người phải chơi mấy trò Death Game chứ không phải Escape Game nữa. Chàng trai tóc xù, ngồi ngả lưng ra phía sau, tập trung xem hết bộ phim với sự yên lặng tuyệt đối. Mãi tới 10h tối thì cả đám mới xem hết bộ phim. Cả ba ghé qua tầng 3 ăn vặt chút gì cuối ngày trước khi trở về phòng.


Kozo Yoichi​
Phim cũng giải trí đấy, Sylvia.


Seika sẽ đi chung với Sylvia trong toàn bộ thời gian từ 12h trưa tới 10h tối. Kozo đã trở về phòng.


 
Top