Tsuruga Hotel [Fourth Floor]

Ultimate

Administrator
Staff member
LOCATION
Tsuruga Hotel
▶ Tsuruga Hotel - Lounge
45xcvdzazo7.jpg
DESCRIPTION
Khách sạn Tsuruga - Tầng 4 - Phòng trà
INSPECTABLE ITEM
Hành lang
Phòng ăn
Bếp
Dụng cụ ăn uống
Khu vực sinh hoạt chung
Bàn ghế gỗ ở hành lang
Chậu cây cảnh
Tượng giáp sắt
Tượng giáp sắt
Khiên sắt
Kiếm Katana
▶ Tsuruga Hotel - Room
9a950a3effb8.jpg
DESCRIPTION
Khách sạn Tsuruga - Tầng 4 - Phòng riêng
INSPECTABLE ITEM
Giường đôi
Phòng tắm
Bàn làm việc
Khe nhét thẻ từ
Tivi 50 inch
Bàn ghế gỗ
Chậu cây cảnh
Tủ lạnh
Ban công
Đèn bàn
▶ Floor Plan
7lxcpn9apn7.png
DESCRIPTION
Floor Plan
INSPECTABLE ITEM
FLOOR PLAN (không thể Inspect)





 

Ultimate

Administrator
Staff member
CHAPTER 3: THE END IS NIGH
Tsuruga Hotel, 27-5-2057

Tới gần giờ khởi hành, Ledah chưa thấy Gryffon đâu. Cậu định bảo với Airi là mình sẽ đi về chung chuyến với Flavia. Dẫu nhắc Airi là có nói lại với Gryffon rồi nhưng cậu vẫn sợ cô nàng nhớ nhớ quên quên nên quyết định tự đi tìm cậu bạn. Lúc dừng lại ở ban công tầng 4, Ledah nhìn thấy Gryffon đang ngồi ở chỗ ban công.


Ledah Scystre
Gryf...


49zc2vabewy.png

Tóc xanh nhìn thấy cảnh tượng trước mặt. Gryffon hơi cúi mặt xuống, chớp chớp mắt. Mái tóc đen lòa xòa trước mắt cố che đi nỗi buồn đang tràn ra ở hai bên khéo mắt. Cậu khẽ lùi lại một bước rồi đi xuống tầng dưới, để lại Gryffon một mình trên ghế sofa.


--------------------------------​


Ở dưới tầng, cậu nhìn thấy đám nữ sinh cấp 3 đang được đưa về nhà của từng đứa. Trải qua quá nhiều chuyện như vậy, phụ huynh đứa nào đứa nấy cũng mừng rỡ khi nhìn thấy con gái của họ an toàn. Chỉ trừ nhà Makino, không có ai tới đón Ekari, cảnh sát nói sẽ mất thời gian để liên hệ với gia đình của cô ta.

Chàng trai ngoảnh đầu qua lại để tìm xem Flavia ở đâu khi không thấy cô sắp xếp hành lí để đi về. Cậu xuống tầng 2 đứng trước cửa phòng cô thì thấy cửa mở, nhưng không thấy cô ở trong đó. Cách đó hai phòng, ở phòng Julie, cậu thấy mái tóc hạt dẻ đang phất phới bên cạnh cửa sổ ban công. Đút hai tay vào túi áo khoác ngoài, Ledah bước chậm tới sau lưng của Flavia.


Ledah Scystre
Mình về chung với cậu nhé?



Không biết cô sẽ đi về bằng máy bay hay tàu Maglev, nhưng đi đường nào thì cậu cũng muốn đi chung đường với cô. Bản tính ít nói của cậu khiến cậu không biết bắt đầu đầu lời hỏi thăm như thế nào. Ledah biết Julie là 1 trong những người thân thiết nhất với Flavia trong số những người bạn học của cô. Và giờ Julie không còn ở đây nữa.





 

Mực

Active member
only one truth exists.
The Justice
Flavia Dohaeris
Ledah Scystre
The hard times have passed,
and things are gradually going to get better.


Chiếc vali màu nâu gỗ, viền bạc nằm gọn trong góc phòng của người bạn đã từng là thân thiết nhất với Flavia Dohaeris. Từng căn phòng bố trí không mấy khác nhau, vậy mà khi bước vào lại mang đến những cảm xúc khác biệt đến vậy. Những ngón tay đặt lên mặt ban công lạnh cóng, để cái lạnh xua đi những kí ức đã từng là ấm áp, và là để làm quen trên những chặng đường kế tiếp. Nắng sáng ấm của mùa đông đặt lên khuôn mặt của những người phía dưới nụ cười của sự an tâm, của sự đoàn tụ gia đình mà có lẽ họ đã lâu lắm không cảm nhận được.

Chỉ có hình ảnh cuối cùng của người đó, là không thể dứt ra khỏi tâm trí.

Tiếng bước chân dù khẽ, cũng vẫn là nặng nề hơn làn sương mờ của buổi sáng. Cô quay người sau câu nói, ánh mắt đặt ở phía đối diện chỉ trong chốc lát trước khi rời khỏi ban công, bước qua người nọ mà nhấc chiếc vali gỗ nằm ngủ ngoan ngoãn ở góc phòng lên. Một hai bước chân loạng choạng, nhưng vẫn là đứng vững được.

"Tùy cậu."

Đảo mắt nhìn sang căn phòng một lần cuối, để đảm bảo những gì không nên ở lại đã rời đi, và những thứ cần đã có thể giữ lại. Flavia Dohaeris cúi đầu chào tạm biệt. Tiếng đôi bốt da xoay gót, từng bước dứt khoát đi xuống cầu thang, như chẳng chờ đợi, cũng chẳng cần thiết.

Chỉ tiếc cho những quyển sách đã bị bỏ lại, chừa hơn nửa ngăn cho một quyển sách khác nặng hơn.

Cover image credited to pixiv.net/en/users/81852718


 

Ultimate

Administrator
Staff member
CHAPTER 3: THE END IS NIGH
Tsuruga Hotel, 27-5-2057


Nhìn từng ngón tay nhỏ đặt lên lan can ban công lại cóng, từng chút hơi nước thở ra từ bờ môi cánh sen, không rõ cô gái nhỏ đang chờ tuyết tan trên những tán lá hay thật ra chúng chỉ đang truyền sự lạnh giá vào cõi lòng của cô. Sự vui vẻ tan biến dần trong đôi mắt, cô như một con sóc nhỏ đang cố nhảy trên con đường mòn, đi tìm những hốc cây ấm áp. Thế nhưng những ngày cuối đông qua đi rồi mà cái rét buốt vẫn còn đọng lại đâu đó quanh đây.


Ledah Scystre
Này...



Tiếng nói tùy cậu của Flavia giống như một con người đã quá mệt mỏi trước những vụ án, để rồi lúc cuối cùng thứ cô nhận được không phải là nụ cười của những người tìm được công lý bị mất mà là sự đau khổ của người đã bị bạn bè mình lừa dối. Ngay lúc bước chân của cô vừa loạng choạng, Ledah ôm chặt lấy Flavia vào lòng. Dù cô có không ngã, không vấp, nhưng cậu cũng muốn cô biết mình đang ở đây, cậu muốn ôm lấy cơ thể nhỏ bé này và cũng muốn cô ôm chặt lấy cậu. Tay trái của cậu vòng qua lưng cô, ghì chặt cơ thể nhỏ bé, như đang cố thắp lên một ngọn lửa khác bên trong cõi lòng của Flavia Dohaeris.


Ledah Scystre
Giữ thế này một lát nhé.



Ước gì cậu có thể giữ chặt cô, đến khi nào từng mảnh vỡ tâm hồn của cô liền lại với nhau. Nếu bạn đã từng gãy xương, bạn sẽ biết khi chúng lành lại, chúng sẽ cứng cáp hơn trước. Và tất cả những gì Ledah muốn làm bây giờ, là giữ chặt những mảnh vỡ của Flavia trong lòng mình.


4f268fbf4050d17ecbe5d27413b356f4.jpg

 

Mực

Active member
only one truth exists.
The Justice
Flavia Dohaeris
Ledah Scystre
The hard times have passed,
and things are gradually going to get better.


Một chút chống cự vô dụng, lấy về những hơi ấm bản thân đã chọn từ bỏ. Chiếc vali gỗ cồng kềnh nghiêng nhẹ, chao đảo trên nền đất ướm đầy màu mắt vàng. Cô dùng những sức lực cuối cùng, đẩy người kia trở về nơi mà họ thuộc về. Nơi mà chính nghĩa của bọn họ tồn tại, nơi không có Flavia Dohaeris. Cô nhớ rồi, lý do của cơn mưa rào ngày hôm đấy.

Bởi vì nếu là cậu, cũng sẽ hành động như vậy.

Con đường của họ đã giao nhau nhiều hơn những gì cần thiết, để lại những lầm tưởng về cảm xúc cho cả hai bên. Dẫu vậy, không có làn ranh mập mờ giữa ánh sáng và bóng tối để họ bước vào. Bọn họ vốn từ đầu đã mang những suy nghĩ khác biệt, sẽ cũng không cần cố gắng để đi hết chặng đường này. Từng suy nghĩ trôi theo những bước chân, tiếng vali nặng nề lại được nhấc lên.

Chiếc vali này, chứa đựng tất cả những sự nặng nề của quá khứ, hiện tại và tương lai, chúng sẽ là của Flavia Dohaeris, và của chỉ một mình cô thôi.

[End tt]

Cover image credited to pixiv.net/en/users/81852718


 
Top