Nghe Monarch nhắc về việc PhantomOne bảo cô và Dark nên đổi avatar, tóc trắng nhớ lại vài hôm trước lúc làm nhiệm vụ cũng đã từng nghe điều tương tự. Trong thế giới dung mạo một người có thể dễ dàng thay đổi để tránh nhiều rắc rối, suy cho cùng đó cũng là điều tốt. Có lẽ nếu ở chiều không gian này không phải là Ilyninsky mà là một cô gái tóc vàng thông minh nhưng thích đánh bạc nào đấy thì chắc chắn đã chọn thay đổi ngoại hình rồi.
"Em mà phải thay avatar thì phải cho em tầm thêm mấy tháng để chọn mẫu tóc, màu mắt, màu da các kiểu cơ."
Giống những đứa con gái khác cùng trang lứa, cô bé cũng rất thích ngựa vẻ ngoài nhân vật của mình. Nếu chơi The Sims thì cô sẽ mất tầm 3-4 tiếng để làm, chơi Harry Potter cũng sẽ mất tầm 45 phút, mấy game phức tạp hơn như The World thì... 1-2 tháng chắc là chuyện bình thường.
"Anh nghĩ có thể sẽ kết thúc không? Mối quan hệ phức tạp của Kestrel và MoonTree."
Tóc trắng nghiêng đầu, nhìn ngắm chiếc lồng đèn vừa được anh mua tặng, hỏi một câu bâng quơ. Cuộc chiến nào cũng sẽ tới hồi kết thúc, nhưng thứ duy trì chúng có thể vĩnh viễn tồn tại. Ilyninsky hướng mắt cùng anh nhìn về cây cầu gỗ, hai bên thành cầu treo đầy những chiếc đèn lồng và trải dài tới cuối cây cầu, bên kia là vô vàn tháp nhà chồng lên nhau, một khung cảnh mê hoặc mỹ miều.
"Lúc vào game mà em có thể đi lại được, em có thấy lạ không? Chắc lúc đó em vui lắm?"
Ilyninsky nghe câu hỏi của anh, không đáp vội mà ngẫm nghĩ một chút, không phải vì không biết nói gì, mà là có quá nhiều thứ để kể ra, và để chọn lọc được chúng thật có chút khó khăn. Mắt xanh quay sang nhìn người bên cạnh, mái đầu hơi nghiêng.
"Em nhận ra rằng bản thân sẽ không còn phải tiếp tục ngước nhìn người khác nữa." - Cô cười nhẹ, nhận ra Monarch cao hơn cô cũng phải một cái đầu. - "Ít nhất là không phải ngước tới mỏi cổ."
Nói rồi cô giơ chiếc đèn lồng lên cao, như đang thật sự tìm xem có bóng ma nào xung quanh đây không. Kiểu như trong game vẫn hay có mấy phần quà bí mật mà phải không, hên xui lại gặp được con ma nào nhìn dễ thương chút, xem như cũng đáng tiền anh Monarch mua cho cô cái đèn lồng.
"Và cảm thấy tự do nữa, có thể xoay chân quay người về phía sau như thế này mà không gặp nhiều khó khăn."
Tóc trắng làm động tác cầm đèn lồng quay cả người về phía sau, rồi nghiêng sang bên trái, bên phải.
"Cúi xuống thế này."
Cúi người xuống, soi đèn lồng.
"Hoặc nhón người lên thế này."
Cô nhón chân, rướn ngón tay chạm nhẹ trán anh Monarch. Cao hơn cô một cái đầu nhưng cô rướn người chút là đụng được ngay, ít nhất là đụng được cái trán, còn hơn thế thì... đợi cô khi nào tìm được item tăng chiều cao cũng không muộn. Cô gái nhỏ quay qua quay lại, cựa quậy người nhiều cũng thấy mệt nên cuối cùng cũng đứng im lại, chỉ cười tươi nói với anh.
"Giống như một phép màu vậy."