Ω Full Moon Dragon Dance

Ultimate

Administrator
Staff member



Overview

Bridge

Fireworks



Đây là nơi tổ chức Event: Mid Autumn của The World.


 
Last edited:

Mực

Active member


Ilyninsky


ve1mR1Y.png

Ilyninsky chỉ là, không nghĩ trong những năm ngắn ngủi của một đời người, lại có thể được chiêm ngưỡng khung cảnh rực rỡ thế này.

Khác với lễ hội Tanabata với những quầy hàng đơn sơ nằm sát nhau, đôi lúc có hoặc không vài chiếc đèn lồng tô điểm chút ánh sáng trên đường đi, chừa ra khoảng trời mênh mông rộng lớn với từng cụm pháo hoa bung nở như một món trang sức diễm lệ của dải ngân hà, nơi đây cùng tầng tầng lớp lớp dãy nhà xen kẽ nhau qua những chiếc đèn, cổ điển đến có phần lạ mắt, chùm pháo hoa vốn trước là điểm nhấn chính ở lễ hội Tanabata, dường như ở đây chỉ là thêm vài sắc màu tô điểm cho vẻ diễm lệ của thành phố phương Đông.

Tóc trắng ngẩng đầu, có hơi ngơ ngác, đến ngỡ ngàng, cảm giác như lần đầu tiên cô vào trong rừng tre của Tanabata và rung động trước khung cảnh xung quanh, chỉ khác lần này thay cho những giọt lệ chực trào nơi khoé mắt, những ngón tay gầy nhỏ miết nhẹ vào phím đàn trước mắt, với mong muốn có thể dù chỉ một chút thôi, khiến một ngày của một ai đó dù có là người lạ, trở nên đặc biệt.


Những nốt nhạc đầu tiên vang lên, có lẽ cũng không thể sánh được với sự náo nhiệt của pháo hoa và tiếng người đi đường, nhưng không sao.

Nếu có người muốn nghe, ắt sẽ đến được họ.




1



 

Ultimate

Administrator
Staff member


Ilyninsky

Monarch



Ω Full Moon Dragon Dance | 2050.??.??

Lúc Ilyninsky vừa ngước mặt lên nhìn pháo hoa thì cúi đầu xuống cô đã thấy cả hội MoonTree đang đi chơi với nhau. Monarch hôm nay mặc một cái áo Changshan, loại y phục truyền thống thường thấy của Trung Quốc. Cô nhìn thấy cả hội Squad Leader của Knight Division: PhantomOne, Stark và nhiều người khác nữa... Khi Monarch nhìn thấy Ilyninsky thì vẫy tay chào mọi người và bảo anh đi gặp người quen một chút, chủ Knight Division quyết định đánh lẻ.

"Bộ đồ này hợp với em lắm."

Chàng trai cười nhẹ. Nói chung là trong mấy dịp lễ hội, thành viên của mọi guild đều tới đây để vui vẻ. Thế nên Monarch cũng cố gắng bớt nghiêm nghị để thư giãn một tý. Không khí ở lễ hội trung thu ngày rằm tháng 8 quả thực đẹp và náo nhiệt, thế nhưng sắc trắng của nàng trăng cũng không trắng bằng được với Ilyninsky. Monarch hơi cúi người xuống hỏi:

"Em có người để đi chơi cùng chưa?"

Ở trung thu có nhiều chỗ để chơi, nhất là trò chạy thoát khỏi con kỳ lân. Hai người đứng giữa biển người nhìn những quầy hàng rực rỡ trong sắc đỏ. Bên cạnh họ là quầy hàng bán bánh nướng, bánh dẻo. Monarch lấy một cái bánh dẻo hình con cá, chìa cho Ilyninsky.

"Loại không nhân nhé."



 

Mực

Active member


Ilyninsky

Monarch


ve1mR1Y.png

Khi ánh mắt cô rời khỏi màn pháo hoa rực rỡ, nghĩ rằng bản thân có thể dạo vòng quanh một chút, lại vô tình gặp người quen ở đây. Mà cũng không thể nói là vô tình, sự kiện lớn thế này ắt sẽ gặp nhau, chỉ là không nghĩ lại sớm như vậy. Tóc trắng thấy đối phương tách khỏi đoàn người tiến về phía cô, cũng dừng bước lại đợi họ. Ở những nơi sầm uất với các sự kiện thế này, có lẽ chỉ cần bước vài bước thôi cũng có thể lạc mất nhau.

"Cảm ơn anh." - Ilyninsky gật đầu. - "Anh cũng vậy."

Cô không biết lần cuối cô nhìn thấy anh Monarch không trong thường phục là khi nào, có lẽ là chưa bao giờ. Hình ảnh chủ Division với áo choàng đen khoác ngang vai cùng thanh trượng kiếm sau lưng dường như đã in sâu vào tâm trí cô gái nhỏ, thế nên khi lần đầu nhìn thấy anh mặc một bộ đồ khác, tóc trắng có hơi ngẩn người, giống như... thay đổi hình ảnh đột ngột vậy, ừ...

"Em có người để đi chơi cùng chưa?"

Tóc trắng lắc đầu.

"Anh Monarch không đi cùng những người khác sao?"

Bởi vì vừa nãy nếu không nhầm thì cô vừa nhìn thấy cả nhóm đi cùng nhau, nhắm mắt một chút đã thấy anh Monarch ở cạnh, đánh lẻ sao? Cô mong là mình không gây phạm huý gì cho... Infini, hay những người giống cậu ta. Bỗng dưng Ilyninsky cảm thấy sóng lưng lạnh rờn, như thể có ánh nhìn sát khí nào đấy quan sát lấy cô... Cô gái nhỏ rùng mình khẽ.

"Loại không nhân nhé."

Ilyninsky gật đầu cảm ơn, ngước nhìn anh Monarch, rồi nhìn cái bánh dẻo hình con cá, rồi lại nhìn anh.

"Sao anh biết em thích ăn không nhân?"

Lý do cô thích ăn không nhân bởi vì hầu hết các loại bánh ngọt truyền thống phương Đông thường dùng đậu đỏ, hoặc đậu xanh cho nhân bánh, mà Ilyninsky khá kén ăn với các loại đậu nói chung, nên thường sẽ bỏ qua không ăn. Tóc trắng trên tay cầm chiếc bánh cá nóng hổi, phồng má thổi phù phù cho nguội đi, cạp nhẹ phần đuôi. Ăn bánh cá có hai loại người, một sẽ ăn từ đầu, hai sẽ ăn từ đuôi, người bình thường chắc chắn sẽ ăn từ đuôi.

... Ngon quá.

Ilyninsky cắn thêm một miếng, ăn từng chút một thay vì ăn miếng lớn, có lẽ vì sợ nếu ăn nhiều quá sẽ hết ngay miếng bánh ngon lành này. Cô gái nhỏ mải thưởng thức chiếc bánh, được một hồi mới quay sang người bên cạnh mình, nghiêng đầu hỏi.

"Anh không ăn sao?"




1



 

Kolulu

Member




Carneliane



Thời gian: 2050.09.07
Địa điểm: Ω Full Moon Dragon Dance


"Sân khấu của chỗ này ở đâu vậy?"

"Không có sân khấu, nhưng có một vũ đài này..."


Suy nghĩ của Carneliane lúc này, vũ đài gì vậy? Là nơi để đánh nhau à? Sau đó cô liền nhận ra không phải. Là nơi để múa rồng.

Vậy thì...

Nụ cười của cô muôn phần rạng rỡ, giữa trục đường đông đúc đến vậy, không còn nơi nào thích hợp hơn. Dưới ngàn vạn ánh đèn lồng mà cô yêu thích nhất, giữa ánh đèn của những tòa nhà chọc trời, khắp nơi đều là ánh sáng soi tỏ, rực rỡ như ngọn lửa trong đêm. Pháo hoa nổ từng tiếng lớn trên bầu trời thành những tràng dài không ngớt, lấp lánh trong đáy mắt người.

Cô bước lên vũ đài, váy đỏ chạm đất.

Có rất nhiều chuyện đã xảy ra, nhưng trong từng khoảnh khắc của lễ hội này, cô chỉ muốn sống trong những đèn hoa rực rỡ đó lâu đến chừng nào có thể. Toàn bộ thế giới còn lại đều lùi ra xa hết rồi.



"Khi mặt trời xế bóng
Và màn đêm dần buông

Trong khoảnh khắc độc nhất này
Nào ta bừng lên ánh lửa"

4MS7qEt.jpg
Full Moon Dragon Dance, tên của nơi này dễ khiến người ta liên tưởng tới rất nhiều rồng đang bay lên, vượt qua dải sáng kì ảo, từng chiếc vảy đều lấp lánh. Rồng phương đông mềm mại và huyền bí, ngôn ngữ cơ thể con người khó lòng mà diễn tả được. Nhưng cũng như thất tịch, đây cũng là một đêm lễ hội với đầy những ước nguyện không cần ghi ra giấy, có thể dùng mọi cách để tỏ bày.

Nên cô dùng những bước nhảy này, giữa muôn lửa bừng cháy, bằng tất cả sinh mệnh, vẽ nên ước nguyện lên bầu trời, đến với thế giới tương lai.

"Hãy cất lên giai điệu
Rung chuyển cả vũ đài
Những con tim rộn ràng

Ước nguyện của chúng ta
Không bao giờ lụi tàn"

QN2JUdY.png








mèo méo meo
 

Ultimate

Administrator
Staff member


Ilyninsky

Monarch



Ω Full Moon Dragon Dance | 2050.??.??

Nhìn Ilyninsky lắc đầu, Monarch biết cô đi chơi một mình.

"Anh Monarch không đi cùng những người khác sao?"

"Mọi người có thể đi chơi với nhau. Anh nghĩ mình đi chơi với những người ít bạn bè thì tốt hơn."

Monarch mỉm cười và nhún vai nhẹ. Thường thì mấy lễ hội có liên quan tới trăng, tới cây cỏ thì thành viên MoonTree thường chịu khó make up một tý. Ilyninsky từng nói cô không có nhiều bạn bè và điều này thể hiện rõ qua việc cô đi chơi event một mình. Cảm giác cô đơn, không có một sự kết nối xã hội nào có thể khiến gái tóc trắng có một khao khát được tiếp xúc với những người khác. Lúc anh đưa cái bánh dẻo cho cô gái nhỏ, miệng của anh nhoẻn một nụ cười:

Sao anh biết em thích ăn không nhân?"

"Anh đoán thế, anh thường không ăn có nhân bao giờ."

Ngọt quá không tốt. Đường chứ có phải là Monosodium Glutamate đâu mà cho bao nhiêu vào cũng được. Bánh dẻo thơm phức, còn hơi nóng và có vị ngọt dìu dịu. Monarch cũng thường được ăn nhiều đồ ăn, nhưng món bánh nướng bánh dẻo này thì anh chưa được ăn ngoài đời bao giờ. Ở phương Tây món này không nổi tiếng lắm. Nó cũng ngon, Monarch mong có dịp được ăn ngoài đời. Nhìn Ilyninsky găm cái bánh dẻo từ đuôi, hỏi anh:

"Anh không ăn sao?"

"À có chứ. Nhìn em ăn cũng vui vui."

Kiểu nhìn Ilyninsky phồng má lên thổi cái bánh dẻo. Anh mua chục cái bánh dẻo nữa rồi lấy một cái ra ăn. Khác với Ilyninsky, Monarch cắn cái con cá bánh dẻo của mình từ đầu. Bánh dẻo, cắn từ đầu. Bánh Taiyaki, cắn từ đầu. Bánh mì, cắn từ đầu. Đầu xuôi thì đuôi mới lọt vào miệng mà. Vừa ăn, vừa đi dạo trong không khí của đêm trung thu, Monarch hỏi:

"Dạo này ở ngoài đời em ổn chứ?"


 

Kolulu

Member




Carneliane


Samir



Thời gian: 2050.09.08
Địa điểm: Ω Full Moon Dragon Dance


TKqcfdL.png

Trung thu được tổ chức chung với Halloween nên một ít tai cáo chắc không phải vấn đề... dù thế nào thì cũng không thể bắt mắt như bộ váy rồng kia được.

Và Carneliane cũng không mong gì việc tìm gặp được người quen giữa những cái lễ hội đông đúc này nhưng mà việc chiếm một chút spotlight vừa rồi có thể giúp cô có cơ may tìm được họ chứ nhỉ?

"Samir."

Nếu anh quay lại thì sẽ thấy một cô nàng cáo cùng với bím tóc dài được tết lại cẩn thận hai bên, có lẽ bình thường trông cô đã trẻ rồi, bây giờ trông còn nhỏ tuổi hơn nữa. Rồi lỡ mà người kia hỏi "Cô là ai? Chúng ta có quen nhau không?" thì cô nên kiếm cái gì để chui xuống nhỉ. Thế là cô dừng lại giữa đường, ngập ngừng nói.

"À... là em, Carneliane..."
QN2JUdY.png




@samir



mèo méo meo
 

Kolulu

Member




Carneliane


Morrigan



Thời gian: 2050.09.08
Địa điểm: Ω Full Moon Dragon Dance


NNia5U4.png

Vốn biết trước lễ hội có thể đẹp thế này, cô đã sớm rủ vài người bạn gái tới đi chơi cùng rồi. Những khung cảnh đẹp thông thường con gái sẽ hiểu ý nhau nhanh nhất, cũng không phải là vì đàn ông con trai họ kém ý hơn, mà chỉ đơn giản nó là thế.

Thực ra cô từng đọc ở đâu đó viết là, đèn lồng rực rỡ là giấc mơ của mọi cô gái, dù bình thường họ quay cuồng với ánh đèn đô thị. Cô thì cũng thế mà, sẽ không bao giờ chọn biển. Cô sinh ra với ánh đèn đô thị và sẽ mãi mãi thuộc về nơi đó.

Cô ngồi trên một mái nhà cao thật cao, gió thổi lồng lộng. Từ nơi đây có thể nhìn thấy tất cả mọi thứ.

"Vậy Morrigan cậu cũng là tìm chỗ nào đó bớt náo nhiệt à?"

Thì, chỉ vài phút trước cô còn đứng dưới nơi đèn đuốc sáng bừng thế kia cơ mà.

Đôi khi dù ở thế giới nào thì con người ta cũng cô đơn như vậy.

QN2JUdY.png




@aki_yoshi



mèo méo meo
 
Last edited:

Mực

Active member


Ilyninsky

Monarch


ve1mR1Y.png

"Mọi người có thể đi chơi với nhau. Anh nghĩ mình đi chơi với những người ít bạn bè thì tốt hơn."

"... Em chỉ mong không bị ai trong hội fangirl của anh ghim thôi."

Nói về mức độ nổi tiếng của anh Monarch thì ai trong MoonTree chắc cũng hiểu rõ cả rồi, phải nói may mắn là Guild cấm thành viên toxic với nhau, không thì... Người ta hay bảo con gái có thể đánh nhau sứt đầu mẻ trán chỉ vì một đứa con trai, Ilyninsky thì không hiểu được đâu, nhưng cô đoán ở Kestrel người ta cũng PK nhau vì nhiều mục đích khác nhau, gồm cả những mặt liên quan tới... tình cảm.

Tóc trắng nhìn con cá của Monarch mất gần nửa cái đầu, trông như thế này:


Nếu kiếp sau chúng có thể đầu thai mà trở thành cá thật, cô nghĩ chúng sẽ bu tới nhà anh Monarch rồi lập kế hoạch dìm anh xuống biển trước, từ đầu. Hoặc là rủ cả hội cá mập theo báo thù. Nghĩ tới cảnh anh Monarch bị một đàn cá lúc nhúc vây quanh xong đẩy cho chìm, cô gái nhỏ nửa thấy đáng thương, nửa thấy buồn cười. Đầu xuôi đuôi lọt nhưng lọt vào đâu thì...

Hai quả đầu trắng bước cạnh nhau trong đêm trung thu, ánh đèn lồng xung quanh muôn phần rạng rỡ. Ilyninsky nghe thấy câu hỏi của Monarch, gặm nốt miếng bánh cuối cùng, nghiêng đầu suy nghĩ một chút.

"Ừm... cũng không có gì đặc biệt."

Trừ việc những người xung quanh cô hành động kì lạ, được người ở WNC tới tận nhà hỏi thăm và năng lực nói chuyện với mèo thì không. Nhưng vào những ngày vui thế này Ilyninsky không muốn gợi tới những chuyện không hay đấy. Ít nhất thì không phải bây giờ.

"Anh thì sao, công việc của anh vẫn bận rộn thế nhỉ?"

Vì cô từng nghe nói chủ Knight Division làm việc cả ngày xong còn log vào game làm thêm việc Guild, kiểu cả ngày chỉ quanh quẩn làm việc rồi ngủ. Ilyninsky vẫn còn là học sinh, không hiểu được thế giới người lớn như thế nào, bản thân cũng không quá hấp tấp để có thể hiểu được. Nhưng cô đoán hẳn là rất vất vả. Cô gái nhỏ đang đi bỗng dừng lại, tay kéo nhẹ ống tay áo của người kia. Cả hai đứng trước một gian hàng bán lồng đèn, từng chiếc đèn đều được công phu làm và treo đầy cột tre gần đó.

"Đẹp quá..."

Ilyninsky sững người, từ ngạc nhiên này tới ngạc nhiên khác cứ thế lần lượt xuất hiện.

"Một ngày nào đó em cũng muốn thử tới phương Đông xem sao, chắc chắn là một nơi rất tuyệt vời."

Tóc trắng nói, nụ cười vô thức nở trên môi. Chắc chắn sẽ gặp rất nhiều khó khăn, nhất là về ngôn ngữ, phương hướng di chuyển và chỗ trọ. Nhưng nếu là đánh đổi để được nhìn thấy khung cảnh này ngoài đời thật, nếm những món ngon và tự tay mang về cho bản thân một chiếc đèn lồng, cô nghĩ cũng những khó khăn đó cũng thật xứng đáng.



1



 

Ultimate

Administrator
Staff member


Ilyninsky

Monarch



Ω Full Moon Dragon Dance | 2050.??.??

"... Em chỉ mong không bị ai trong hội fangirl của anh ghim thôi."

"... Anh cũng mong thế."

Nhưng mà nếu ai mà lại chõm chọe với Ilyninsky là sẽ bị Monarch quở ngay, hiện tại thì cô đang là tâm điểm của MoonTree sau trận với Kestrel. Nói chung Ilyninsky đang là bộ mặt PR của MoonTree lúc này. Nghe gái tóc trắng nói thế thì anh cũng bật cười thành tiếng, ít nhất đó là những lời nói thật từ tận đáy lòng của cô, và nghe có vẻ éo le nhưng đó có thể là sự thật. Anh dòm cô nhìn con cá trong tay mình như thấy có gì thú vị lắm nhưng không tiện nói ra. Thế nên Monarch cũng chỉ cắn nốt con cá trong tay mình. Cắn ở phần vây, rồi phần thân rồi phân thân.

"Anh thì sao, công việc của anh vẫn bận rộn thế nhỉ?"

Ilyninsky hỏi về công việc, Monarch gật gù.

"Ừ, PhantomOne có bảo anh là nên nói Ilyninsky và Dark nên đổi tên và avatar. Nhưng mà anh biết em cũng không thích thế"

Cơ bản việc đám Kestrel biết bộ dạng của cô rồi, bọn chúng sẽ hay cử người dòm ngó tới các khu vực của MoonTree để nhắm xem có cô gái tóc trắng nào tết xoắn bện hai bên không. Nói chung là thay avatar, đổi tên sẽ khiến MoonTree đỡ phải gồng mình ra trước sức tấn công của Kestrel. Có thể bọn chúng sẽ sớm bỏ cuộc thôi, nhưng thời điểm hiện tại thì cả guild đang căng thẳng. Trận thắng của Ilyninsky đã nâng tầm độ khó chịu của cô trong mắt guild Kestrel từ cái dằm trong tay thành cái gai trong mắt, nếu lên một bậc nữa thì độ khó chịu của cô sẽ thành cái nhọt ở mông. Lúc đó thì Kestrel sẽ tìm cách moi bằng được địa chỉ nhà của cô.

"Lần nào MoonTree thắng cũng thế à, nói chung sau 1-2 tháng sẽ ổn cả thôi."

Monarch thấy cô kéo ống tay áo mình khi nhìn cửa hàng bán đèn lồng đỏ. Monarch ngước mắt nhìn và mua một cái cho cô gái. Tay cầm cột tre treo đèn lồng, chàng trai nghĩ cô có thể cầm một cái đèn rồi vừa đi chơi vừa soi xem có ma quỷ ở đâu không. Kết hợp hai trong một, vừa trung thu, vừa Halloween.

"Một ngày nào đó em cũng muốn thử tới phương Đông xem sao, chắc chắn là một nơi rất tuyệt vời."

"Anh cũng vậy, gia đình em hẳn rất ủng hộ em."

Balmung hẳn cũng thế, Ilyninsky mà tới Nhật chắc là Balmung ra sân bay đón hẳn hoi. Anh cầm cái đèn lồng cùng với cô, đứng trước cây cầu gỗ, anh hỏi:

"Lúc vào game mà em có thể đi lại được, em có thấy lạ không?"

Với một người chưa từng đi lại được, mà khi vào game, đôi chân của cô lại là thứ gánh vác cả cơ thể để đi bất kỳ đâu mà cô muốn. Hẳn đó sẽ là một cảm giác rất lạ, Monarch nghĩ với những người tàn tật mà chơi The World, họ sẽ cảm thấy như thế nào. Anh từng nghe có một người bị điếc chơi The World, người đó có thể sẽ nghe thấy âm thanh, có người bị mù màu vào game thì lại nhìn thấy màu. Đây hoàn toàn có thể trở thành một liệu pháp điều trị trong tương lai, nếu nhìn một cách lạc quan.

"Chắc lúc đó em vui lắm?"



 

Ultimate

Administrator
Staff member


Carneliane

Artorias



Ω Full Moon Dragon Dance | 2050.??.??

Lúc Carneliane đi ngang qua lễ hội thì thấy một bóng người mặc đồ đen giữa rừng đỏ, Artorias đang đứng giữa ở khu bán đèn lồng. Người kị sĩ cầm cái đèn lồng lên ngắm nghía thử trước khi mua 3-4 cái gì đó. Lúc anh ta quay lại thì thấy Carneliane, anh thu mấy cái đèn lồng vào inventory của mình. Đặc điểm đồ của The World là tất cả đều có thể nhét vào inventory, kể cả có là cái tủ lạnh.

"Lâu rồi không gặp cô, Carneliane."

Artorias nhìn thấy cô có vẻ đi một mình, cũng giống với anh ta. Anh chỉ về phía cửa hàng bán bánh nướng bánh dẻo ở phía trước mặt.

"Cô từng ăn bao giờ chưa?"

Đây là lần đầu The World tổ chức event cho dịp trung thu, năm ngoái thì chỉ có Halloween nhưng năm ngoái còn là bản open beta nên cũng chưa được hoành tráng như thế này. Chỉ đơn giản là log in 7 ngày để nhận được cái bánh bí ngô thôi. Anh nghĩ đây có thể dịp để ăn thử ít bánh nướng bánh dẻo, món vốn chưa được nhiều người biết tới ở phương Tây.

"Tôi thì chưa."



 
Last edited:

Mực

Active member


Ilyninsky

Monarch


ve1mR1Y.png

Nghe Monarch nhắc về việc PhantomOne bảo cô và Dark nên đổi avatar, tóc trắng nhớ lại vài hôm trước lúc làm nhiệm vụ cũng đã từng nghe điều tương tự. Trong thế giới dung mạo một người có thể dễ dàng thay đổi để tránh nhiều rắc rối, suy cho cùng đó cũng là điều tốt. Có lẽ nếu ở chiều không gian này không phải là Ilyninsky mà là một cô gái tóc vàng thông minh nhưng thích đánh bạc nào đấy thì chắc chắn đã chọn thay đổi ngoại hình rồi.

"Em mà phải thay avatar thì phải cho em tầm thêm mấy tháng để chọn mẫu tóc, màu mắt, màu da các kiểu cơ."

Giống những đứa con gái khác cùng trang lứa, cô bé cũng rất thích ngựa vẻ ngoài nhân vật của mình. Nếu chơi The Sims thì cô sẽ mất tầm 3-4 tiếng để làm, chơi Harry Potter cũng sẽ mất tầm 45 phút, mấy game phức tạp hơn như The World thì... 1-2 tháng chắc là chuyện bình thường.

"Anh nghĩ có thể sẽ kết thúc không? Mối quan hệ phức tạp của Kestrel và MoonTree."

Tóc trắng nghiêng đầu, nhìn ngắm chiếc lồng đèn vừa được anh mua tặng, hỏi một câu bâng quơ. Cuộc chiến nào cũng sẽ tới hồi kết thúc, nhưng thứ duy trì chúng có thể vĩnh viễn tồn tại. Ilyninsky hướng mắt cùng anh nhìn về cây cầu gỗ, hai bên thành cầu treo đầy những chiếc đèn lồng và trải dài tới cuối cây cầu, bên kia là vô vàn tháp nhà chồng lên nhau, một khung cảnh mê hoặc mỹ miều.

"Lúc vào game mà em có thể đi lại được, em có thấy lạ không? Chắc lúc đó em vui lắm?"

Ilyninsky nghe câu hỏi của anh, không đáp vội mà ngẫm nghĩ một chút, không phải vì không biết nói gì, mà là có quá nhiều thứ để kể ra, và để chọn lọc được chúng thật có chút khó khăn. Mắt xanh quay sang nhìn người bên cạnh, mái đầu hơi nghiêng.

"Em nhận ra rằng bản thân sẽ không còn phải tiếp tục ngước nhìn người khác nữa." - Cô cười nhẹ, nhận ra Monarch cao hơn cô cũng phải một cái đầu. - "Ít nhất là không phải ngước tới mỏi cổ."

Nói rồi cô giơ chiếc đèn lồng lên cao, như đang thật sự tìm xem có bóng ma nào xung quanh đây không. Kiểu như trong game vẫn hay có mấy phần quà bí mật mà phải không, hên xui lại gặp được con ma nào nhìn dễ thương chút, xem như cũng đáng tiền anh Monarch mua cho cô cái đèn lồng.

"Và cảm thấy tự do nữa, có thể xoay chân quay người về phía sau như thế này mà không gặp nhiều khó khăn."

Tóc trắng làm động tác cầm đèn lồng quay cả người về phía sau, rồi nghiêng sang bên trái, bên phải.

"Cúi xuống thế này."

Cúi người xuống, soi đèn lồng.

"Hoặc nhón người lên thế này."

Cô nhón chân, rướn ngón tay chạm nhẹ trán anh Monarch. Cao hơn cô một cái đầu nhưng cô rướn người chút là đụng được ngay, ít nhất là đụng được cái trán, còn hơn thế thì... đợi cô khi nào tìm được item tăng chiều cao cũng không muộn. Cô gái nhỏ quay qua quay lại, cựa quậy người nhiều cũng thấy mệt nên cuối cùng cũng đứng im lại, chỉ cười tươi nói với anh.

"Giống như một phép màu vậy."




1



 

Kolulu

Member




Carneliane


Carneliane



Thời gian: 2050.09.07
Địa điểm: Ω Full Moon Dragon Dance


6rGRdsR.png

Lúc Carneliane vừa vặn thay xong bộ váy rồng sang một bộ trang phục "ít" nổi bật hơn, cô nhìn thấy ai đó trông quen thuộc lắm, vì một cây đen tuyền của anh ta dưới ánh đèn lễ hội này nhìn cực kì bắt mắt. Cô có đứng im một lúc, nghĩ ngợi về những khoảnh khắc vừa rồi, nhưng được cái người kia có vẻ điềm tĩnh lắm, nên cô cũng thấy đỡ căng thẳng hơn.

"Xin chào, Artorias." Cô mỉm cười đáp lại anh ta. "Anh thích đèn lồng lắm à?"

Thực ra với mục đích sưu tầm và kỉ niệm thì cô nàng cũng đang định mua chục cái, sau này mua nhà có thể treo nó lên. Cô đang nghĩ đến chuyện trang trí hành lang nhà lẫn cổng nhà bằng rất nhiều đèn lồng. Chỉ là, không biết nơi cô muốn mua có thể làm được kiểu nhà như thế không nữa.

"Ồ, tôi từng đọc về các lễ hội của phương đông, các món bánh này là đặc trưng của trung thu nhỉ? Halloween thì thường chúng tôi sẽ ăn bánh bí ngô."

Trông Artorias có vẻ muốn ăn mấy món bánh đó, thế nên cô nghĩ đây là dịp tốt để thưởng thức văn hóa ẩm thực của họ.

"Nhưng mà hôm nay anh đi một mình sao? Không bị những người nào đó làm việc cho Thần Chết hỏi thăm chứ?"

Tất nhiên cô chỉ đùa thôi, lễ hội chắc cũng nên bỏ qua cho nhau chút chứ hả.

QN2JUdY.png








mèo méo meo
 

Ultimate

Administrator
Staff member


Ilyninsky

Monarch



Ω Full Moon Dragon Dance | 2050.??.??

"Em mà phải thay avatar thì phải cho em tầm thêm mấy tháng để chọn mẫu tóc, màu mắt, màu da các kiểu cơ."

"Có khi nếu không phải vì customize nhân vật thì giờ này em cùng ngang cấp Balmung."

Kiểu 5 tiếng mới chỉnh xong nhân vật, điểm này thì dù là con trai hay con gái cũng như nhau thôi. Tất nhiên cũng có vài người lập một cái nick chơi thử cho biết trước rồi mới làm hẳn nick chính sau. Bất kỳ phái đẹp nào cũng vậy, khi nét đẹp của mình thu hút ánh nhìn người khác, thì tự nhiên sự tự tin tự khắc sẽ được củng cố. Mà tự tin là thứ Ilyninsky đang thiếu bây giờ, cuộc sống đã không cho cô đôi chân, nhưng không thể nào lấy đi sự duyên dáng của cô được.

"Anh nghĩ có thể sẽ kết thúc không? Mối quan hệ phức tạp của Kestrel và MoonTree."

"Chắc là không, khi nào youtube có 1 video không có dislike, khi nào internet không còn troll, khi nào không có rules 34, rules 50 ... thì may ra. Anh thật ra không chắc MoonTree sẽ sống lâu hơn Kestrel, thú thực là thế."

Monarch không chắc MoonTree sẽ tồn tại lâu hơn Kestrel. Mọi thứ trên mạng giống như sự hỗn loạn vậy, mà Kestrel là đại diện cho sự hỗn loạn, sự tự do, còn MoonTree là trật tự và lẽ phải. Trên mạng thì ai cũng muốn tự do. Nếu tập hợp tất cả những người chơi là PK-er lại thì Kestrel không chỉ dừng lại ở con số 5000 người đâu. Cũng may là MoonTree có một tư tưởng tốt, nên cũng được đông người chơi hưởng ứng, trừ Haseo ra. Danh tiếng của MoonTree, tai tiếng của Kestrel có nhiều nhưng không ai quan tâm mấy tới chuyện đó, đa số người chơi cũng chỉ để ý tới chuyện của họ. Một game có 10 triệu người chơi thì tự hỏi là 5000 người của một guild cũng chưa tới 0.01% số người chơi nữa. Lý do mà Ilyninsky hay nghe tới Kestrel là vì cô nằm ở một guild lớn thôi.

"Và cảm thấy tự do nữa, có thể xoay chân quay người về phía sau như thế này mà không gặp nhiều khó khăn. Cúi xuống thế này. Hoặc nhón người lên thế này."

"Trông em ... như kiểu con gái lần đầu biết đánh son môi vậy."

Hoặc cũng chí ít như kiểu có một cái kẹp tóc mới. Chàng trai phì cười khi thấy Ilyninsky nhón lên pat đầu mình. Nhìn gái tóc trắng ngọ nguậy, cựa quậy như một con cún được dắt đi dạo lâu ngày. Monarch đặt cái đèn lồng bên cạnh Ilyninsky. Anh nhún vai, mỉm cười khẽ:

"Em có muốn ăn bánh nướng không?"

Monarch lấy cho một cái bánh nướng nữa, cũng hình con cá và anh ngồi ăn vỏ bánh, bỏ hết nhân. Vì một lý do nào đó mà bánh dẻo có bán loại không nhân nhưng bánh nướng thì toàn loại có nhân. Có đủ loại nhân, đậu đỏ, trứng muối và cả mứt nữa nhưng Monarch chả thích loại nào hết. Cô nhìn thấy Monarch bỏ hết nhân bánh qua một bên rồi vứt vào sọt rác. Monarch chỉ tay về phía trước có một cửa hàng bán bánh dày nhân ngọt truyền thống của Nhật, anh mua cho cô gái nhỏ một bịch 12 cái.

"À, cái này thì anh từng ăn rồi này. Gọi là Mochi. Ngon lắm."




 

Ultimate

Administrator
Staff member


Carneliane

Artorias



Ω Full Moon Dragon Dance | 2050.??.??

Carneliane hôm nay vận một bộ đồ bằng lụa trắng, hở vai, trông hợp với dáng người mảnh khảnh, thanh tú của cô hơn mọi ngày. Cô gái phù thủy nở nụ cười tươi chào người hiệp sĩ. Anh cũng gật gù chào lại:

"Anh thích đèn lồng lắm à?"

"Chào cô Carneliane. Tôi chỉ nghĩ nên mua nhiều thôi, nhỡ có hỏng."

Đồ trong game online làm sao mà hỏng được. Không rõ có phải do tính cách từ ngoài đời lẫn vào trong game không. Cô thấy Artorias mua đèn lồng từng 4 cái một. Anh không set mua 99 cái một lần rồi ấn liên tục, có vẻ là do thói quen hay gì đó, sẽ thành mua 4 cái, 8 cái, 12 cái. Anh nhìn cô cũng mua cả chục cái đèn lồng, chắc để trang trí cho nhà của cô sau này. Anh biết nhiều cô gái cũng muốn có căn nhà để chơi Stardew Valley trong The World.

"Ồ, tôi từng đọc về các lễ hội của phương đông, các món bánh này là đặc trưng của trung thu nhỉ? Halloween thì thường chúng tôi sẽ ăn bánh bí ngô."

"Tôi chưa được ăn cái này bao giờ, Halloween cũng chưa từng ăn bánh bí ngô, hay đi xin kẹo."

Cô nhìn thấy Artorias cầm cái bánh dẻo cắn một miếng. Nhân đậu xanh, vỏ bánh ngọt dịu. Cô thấy anh lấy rót một tách trà, uống một ngụm trước khi ăn tiếp, như để giảm độ ngọt. Không rõ Artorias ngoài đời thế nào, nhưng có vẻ cũng không phải thuộc dạng hảo ngọt lắm. Giọng của anh vẫn điềm tĩnh, bóc một cái bánh dẻo và chìa về phía cô.

"Nhưng mà hôm nay anh đi một mình sao? Không bị những người nào đó làm việc cho Thần Chết hỏi thăm chứ?"

"Cũng có, nhưng tôi đưa họ về gặp thần của họ rồi."

Artorias quay mặt lại nhìn Carneliane, giọng tỉnh bơ. Nhìn biểu tượng của cô cho thấy cô đã theo Dark Knight Route. Có hiếm người theo con đường này, cơ bản vì họ cảm thấy đây không giống con đường mà nhà phát triển game hướng người chơi tới. Kiểu như trò chơi có nhiều ending nhưng có ending được coi là canon, có ending là viết cho có thôi. Người hiệp sĩ hỏi:

"Cô muốn trở thành Dark Knight à?"



 

aki_yoshi

Member


Morrigan


Carneliane



Ω Full Moon Dragon Dance | ???
"On top of the World, Under the Moonlight"
<<


qRiozg6.jpg


Vậy mà đã sang thu từ lúc nào, rồi lễ hội. Nàng bất chợt cảm thấy chớp mắt một cái có lẽ rồi sẽ không còn nhìn thấy thế gian này trông ra làm sao nữa. Trong lòng nàng gần đây có điều phiền não, rồi lời mời lễ hội được gửi đến, lúc đó nàng nghĩ, có lẽ ngắm nhìn thế giới này thêm một chút cũng không sao. Nhưng đến nơi rồi nàng lại nhớ ra rằng mình vốn dĩ không thích sự ồn ào náo nhiệt.

Đẹp đấy, vui đấy mà cũng phiền đấy.

Vậy nên mới có cảnh nàng rời xa dòng người bên dưới, leo lên nóc nhà ngồi. Vậy mà cũng có thể gặp người khác nữa. Nhưng mà đó chẳng phải là Carneliane sao, cô ấy trong đầu vốn dĩ cũng đầy những ý tưởng điên rồ lắm.

"Tôi vốn không thích chỗ đông người."

Nàng coi đó là câu trả lời. Mà bởi vậy, thật ra thì nàng cũng đâu thích lễ hội đâu.

"Carneliane cũng ở đây đấy thôi."

@Kolulu

..
 

Mực

Active member


Ilyninsky

Monarch


ve1mR1Y.png

"Có khi nếu không phải vì customize nhân vật thì giờ này em cùng ngang cấp Balmung."

"Anh quá khen rồi."

Ilyninsky gặm nốt miếng bánh cá, nghe Monarch nói gì đó về rules 34 rules 50, những từ ngữ tóc trắng chưa bao giờ nghe qua. Thế nên thay vì đáp lại anh, mái đầu trắng chỉ nghiêng khẽ sang một bên, xung quanh nở mấy dấu chấm hỏi chấm hỏi chấm hỏi, nhưng chắc là cô hiểu được đại khái ý của anh. Kiểu như vĩnh viễn không thể kết thúc, giống như thế.

"Thế nếu một ngày MoonTree không tồn tại nữa, anh sẽ đi đâu?"

Vì chỉ hiểu được ý cuối cùng, nên cô cũng chỉ dựa theo đó mà hỏi lại. Mặc dù cô không thể tưởng tượng ra một The World mà không có MoonTree, nhưng cô đoán mọi thứ cũng đều sẽ có kết thúc của nó. Cô nghe anh hỏi có muốn ăn bánh nướng không, bèn gật đầu, còn được anh mua thêm một bịch bánh Mochi nữa.

"Anh... nếu không phải là game thì trông như anh đang cố gắng vỗ béo em vậy."

Mặc dù nói thế nhưng Ilyninsky vẫn vui vẻ nhận bịch bánh Mochi và cái bánh nướng từ anh, sau đó dòm anh ăn vỏ bỏ nhân. Thường không phải là ngược lại sao?

"Ồ nhưng bánh nướng nhân trứng muối có vẻ ngon, em thích ăn trứng muối lắm."

Ilyninsky vừa nói vừa nhìn dãy bánh nướng nhân trứng muối. Lần cuối cô ăn trứng muối là món bánh bông lan, có cả mấy sợi mỏng mỏng mặn mặn, kem mặn, bánh ngọt, vị đều hoà quyện vào nhau rất hợp khẩu vị tóc trắng. Cô lấy trong túi một cục mochi, đưa ra trước mắt ngắm nghía rồi bỏ vào miệng.

"Anh biết mỗi năm ở Nhật đều có người chết vì bị nghẹn mochi không?"

Nói rồi cô nhai cắn miếng mochi thật chậm rãi, như thể sợ trong game mà chết vì nghẹn, lại còn trước mặt anh Monarch thì có hố nào cũng không chui xuống kịp.




1



 

Ultimate

Administrator
Staff member


Ilyninsky

Monarch



Ω Full Moon Dragon Dance | 2050.??.??

"Thế nếu một ngày MoonTree không tồn tại nữa, anh sẽ đi đâu?"

"Chắc là đi PK, thú thực anh vẫn còn là một người nguy hiểm tiềm tàng, cũng may là chưa có chuyện gì vượt quá sức chịu đựng của anh."

Ý của Monarch là thật ra anh cũng còn tí toxic chứ không phải không, nhưng độ chịu đựng của anh cao so với hồi xưa. Cơ bản là việc lên làm tấm gương sáng cho những thành viên của Knight Division soi theo thì anh cũng không làm khác được. Có hồi đầu anh bị mấy đứa Kestrel khiêu khích suýt đi PK bọn nó, may mà có Balmung ngăn cản. Càng về sau thì độ chịu đựng của anh càng tăng lên. Ít nhất là đám người lạ của Kestrel không làm anh bực mình được nữa.

"Anh... nếu không phải là game thì trông như anh đang cố gắng vỗ béo em vậy."

"Hì."

Monarch cười nhẹ, chắc cũng không biết nói gì hơn, ít nhất là nhìn Ilyninsky có vẻ vui vẻ, thế nên chàng trai nghĩ như thế là ổn. Cô bảo cô thích ăn bánh nướng nhân trứng muối. Monarch nghe nói vậy cũng ăn thử một miếng, nhưng nhìn anh có vẻ không khoái lắm. Trứng muối, tại sao lại có người nghĩ ra thứ vị này nhỉ, ngọt thì ngọt hẳn đi, mặn thì mặn hẳn đi, đằng này lại cả hai. Mong rằng đây không phải là vị umami mà người ta thường nói. Cô thấy anh hơi thoáng nhăn mặt, nhưng cũng không chê:

"Err, trứng muối cũng không tệ."

"Anh biết mỗi năm ở Nhật đều có người chết vì bị nghẹn mochi không?"

"Anh không biết, em quả thật nắm nhiều thông tin thú vị."

Monarch dòm Ilyninsky như kiểu sao cô biết những thông tin này vậy. Mochi của người Nhật ngon tới mức đó hả, nhìn Ilyninsky ăn thật chậm như rón rén đi trên bãi mìn. Chàng trai nhún vai, cười nhẹ khi thấy gái tóc trắng gặm miếng mochi như một con hamster nhỏ.

"Nhưng mà cũng không ngạc nhiên, người Nhật còn chả chờ cho cá của họ chín để mà ăn nữa là..."

Ăn nhanh thế thì mắc nghẹn là đúng rồi.


 


HimHim


Time: Event Trung Thu
Location: Ω Full Moon Dragon Dance


Vốn là, nếu ở ngoài đời thực thì Himmel vẫn luôn có sẵn ở trong tủ một bộ áo dài được mẹ cô ép phải mang đi lúc chuẩn bị lên thành phố. Nó cũng tương tự như bộ cô đang mặc trong game, có thể chất liệu vải không thật bằng nhưng kệ đi, HimHim có cảm giác rất thoải mái khi diện bộ quốc phục màu trắng này cho các player khác coi.

Cô nàng với vòng halo trên đầu nhón chân, hai tay để ở sau lưng và bước đi với vẻ rất thoải mái. Mùi bánh, mùi trà rồi một đống đồ ăn khác thơm phức lướt qua khiến HimHim thực muốn chạy tới sạp đồ ăn gần nhất. Nhưng không, cô quyết định đợi bạn của mình tới rồi mới ăn, tay trái giữ chặt lấy tay phải không cho tới sát hơn nữa.

"P-phải kiềm chế..." HimHim nhắm tịt mắt rồi men theo một góc thang nọ lên lầu 2 của một khu nhà hướng xuống trục đường chính nọ.

Cô tắt hết tên của các player khác mà chỉ để hiển thị bạn bè, qua đó mà thấy Dread tới là HimHim có thể gọi anh ấy được luôn. Tóc đen điểm lại các sạp bán đồ mà cô định sẽ tới, lẩm nhẩm một bài hát thiếu nhi Trung Thu rồi mắt sáng lên khi thấy có cái tên quen thuộc.

"Dread!!" Cô để chat riêng tư, không lo ai để ý. Đoàn người có hơi đông đúc nên HimHim phải vẫy tay, thấy được mỗi cái đầu của anh chàng Admin nọ.

-------------------------



wc:
 
Last edited:

Ultimate

Administrator
Staff member


HimHim

Dread



Ω Full Moon Dragon Dance | 2050.??.??

"Dread!!"

"Hi..."

Người có nickname Dread quay đầu lại, cô thấy anh mặc tang suit theo kiểu truyền thống của Trung Quốc. Có lẽ vì Dread cũng chẳng rành việc mặc áo dài theo kiểu Việt Nam như HimHim, thứ mà anh biết là Việt Nam có đồ ăn ngon, áo dài thì là lần đầu anh nhìn thấy trong game, chứ cũng chưa nhìn thấy ngoài đời bao giờ. Anh cũng hơi nhoẻn miệng cười với cô, cô bảo không mang đồ truyền thống là HimHim sẽ tống tiền Admin liền, thế nên chàng trai cũng cắn răng thiết kế một bộ đồ và đem ra mặc để đi chơi với cô. Bộ đồ cũng na ná với bộ đồ của anh gặp cô hồi ở Tanabata, khác không có mặt nạ và tối màu hơn. Nghe thấy cô gái thiên thần nhỏ la làng cái tên Dread, người Admin ho nhẹ một cái:

"Đừng gọi to thế, ngại lắm."

Cái tên Dread cũng không phải là không có người biết ở The World. The World có đội fix lỗi chính ở trong game bao gồm Dread và Velocity. Thế nên nếu có người gọi Dread, anh chỉ sợ có người nhận ra mình xong lại nói chuyện tán gẫu thì phiền toái. HimHim coi việc stream như là nguồn vui, đổi lại cô phải nói chuyện với nhiều người để giữ tính tương tác cho stream, còn người admin của The World thì thuộc dạng kín tiếng hơn. Như lần trước, Dread nói nhỏ:

"Đừng cho tôi vào khung hình nhé."

Anh dẫn cô tới chỗ một cửa hàng bán bánh nướng, bánh dẻo trong game. Dread mua cho cô vài cái bánh dẻo, bánh nướng hình con cá, loại be bé cỡ bằng nắm tay của cô. Cái bánh dẻo trắng nõn như màu áo dài của cô, nếu đội cái nón lá nữa thì chắc là cô trông chả khác gì một cô gái Việt Nam. Tất nhiên cái vòng trên đầu của cô không cho phép cô đội mũ. Bánh dẻo ở đây là nhân đậu xanh, còn bánh nướng là nhân trứng muối và một số loại mứt khác. Dread nếm thử một miếng bánh dẻo.

"Tôi mong là vị giác này hợp với người Việt."

Kiểu HimHim là người Việt, thì ăn ngon quen rồi, cảm giác có gánh nặng trên vai Dread để làm được món ngon như những gì gia đình Blau có thể làm hẳn là khó. Thế nhưng khi cắn một miếng thì cô gái thiên thần nhận ra món bánh dẻo, bánh nướng này chả khác gì những món cô được ăn dịp Trung Thu trên mảnh đất hình chữ S. Dread nhìn về phía HimHim, đưa cho cô một cốc trà phòng khi cô thấy nó ngọt quá.



 

Mực

Active member


Ilyninsky

Monarch



ve1mR1Y.png

"Chắc là đi PK, thú thực anh vẫn còn là một người nguy hiểm tiềm tàng, cũng may là chưa có chuyện gì vượt quá sức chịu đựng của anh."

"Huh..."

Ilyn tròn xoe mắt nhìn Monarch, kiểu như, ồ, chủ Knight Division ghê đấy-

Bản thân tóc trắng không thích PK, có lẽ vì bản thân cũng là một người hay làm quá sự việc lên. Những thứ như chỉ là game nên có thể làm gì cũng được, hay là làm như thế cũng không hại tới ai, cô cảm thấy có chút khó hiểu. Nhưng cô đoán cô cũng không có tư cách gì để nói với anh những điều này, hơn nữa, cô gái nhỏ tin rằng nếu là anh Monarch thì sẽ tìm được lựa chọn đúng đắn với bản thân thôi.

Cô nhìn anh nhăn mặt với trứng muối, chỉ buông một câu.

"Anh có biết biểu cảm của anh rất dễ đọc được không?"

Như cười hì, hay nhăn mặt, con gái ấy mà, để ý một chút là nhận ra ngay. Cô cũng không ép gì anh, cũng chỉ cười nhẹ, như cảm thấy thú vị vì lần đầu thấy chủ Knight Division tỏ vẻ không thích cái gì đó. Tóc trắng bỏ vào miệng thêm một cục mochi, rồi thêm một cục mochi, muốn thử cảm giác mochi ngập miệng là thế nào. Chắc là họ phải ăn thế này mới gây nghẹn chứ hả?

Mặc dù hơi khó nhai...

"Nếu anh gặp được em ngoài đời, bao nhiêu thứ em cũng có thể kể cho anh."

Ilyninsky sau khi nuốt hết mớ mochi liền đưa hai tay lên chống nạnh, được một thoáng thì có hơi xấu hổ nên buông tay, gãi gãi bên má.

"Những thứ không thể tận mắt nhìn, đọc sách hay nghiên cứu cũng có thể biết được mà."

Cô tính ăn thêm mochi nhưng bánh đã hết từ lúc nào, cô gấp gọn lại bịch bánh rỗng rồi cất vào túi. Có lẽ sẽ tìm thùng rác sau... cô không có thói quen thả rác bừa bãi dù có cho là chúng tự biến mất đi chăng nữa.

"Anh ở đâu vậy?"

Hơi tò mò, tóc trắng nghiêng đầu hỏi.




1



 

Ultimate

Administrator
Staff member


Ilyninsky

Monarch



Ω Full Moon Dragon Dance | 2050.??.??

"Anh có biết biểu cảm của anh rất dễ đọc được không?"

"Uh huh... anh nghĩ vào game mới thế, ngoài đời anh cũng khác trong game lắm."

Có những người ngoài đời khác hẳn trong game. Monarch tự nhận mình là kiểu như thế. Ngoài đời anh khá là kín tiếng và thường bị nhận xét là khó gần. Chắc tại trong game không biết tôi là ai, đây là đâu. Anh gãi gãi đầu, nhìn về phía Ilyninsky như kiểu chả có ai trong Knight Division có thể nói thẳng với Monarch kiểu này, hẳn gái tóc trắng ngoài đời cũng khẳng tính.

"Nếu anh gặp được em ngoài đời, bao nhiêu thứ em cũng có thể kể cho anh."

"Nếu một ngày chân của em lành lại, em sẽ làm gì đầu tiên?"

Anh nhìn đôi chân của cô gái, dòm cô đang nuốt cái mochi, ấn nút mở inventory của mình và đưa cho cô một ly trà. Trà hoa lài thì phải, thơm phức và hơi âm ấm nữa, Uống cái này ngoài đời lúc trời trở lạnh, ăn kèm với mochi thì ấm lòng phỉa biết. Monarch bảo cô có thể kiếm một cái Kotatsu, nhà của anh cũng có một cái, nó chỉ đơn giản là chăn được phủ lên một cái bàn có thiết bị sưởi ở dưới. Nhưng mà ngày đông ở Bắc Âu lạnh lắm nên nhà nào cũng phải có máy sưởi.

"Những thứ không thể tận mắt nhìn, đọc sách hay nghiên cứu cũng có thể biết được mà."

Anh gật gù, đưa thêm cho cô một hộp bánh mochi nữa. Mấy người chủ Division của MoonTree hay sẵn đồ ăn lắm, nó là công cụ đối ngoại của họ thay vì tiền bạc. Ilyninsky thấy anh còn đưa cô thêm vài xiên dango. Đồ Nhật ở MoonTree không thiếu.

"Anh ở đâu vậy?"

"Hmm... anh sinh ra ở một nơi nằm giữa Pháp và Tây Ban Nha, đố em anh ở đâu. Quê của anh thì hẻo lánh lắm, nhưng mà giờ thì anh ở Tây Ban Nha. Có khả năng sắp tới anh sẽ sang Pháp theo yêu cầu của công việc."

Giờ học Địa lý đã tới rồi đây. Monarch cười nhẹ khi thấy mái tóc trắng nghiêng qua một bên nhìn anh hỏi. Anh cũng định bụng nói cho cô nhưng muốn cô suy nghĩ một tý vì gái tóc trắng cũng tương đối thông minh. Nói thế thôi chứ Monarch cũng không ở quê nữa, giới trẻ giờ qua Tây Ban Nha hoặc Pháp làm việc hết rồi, anh cũng không phải là ngoại lệ.

Ilyninsky nhận Dango x3; Mochi x3



 


HimHim
Dread


Time: Event Trung Thu
Location: Ω Full Moon Dragon Dance


"Đừng gọi to thế, ngại lắm."

Ủa thế gọi nhỏ là được phải không? Kiểu thì thầm ấy?

Nghĩ thế nhưng HimHim cũng gật đầu, đưa một ngón tay lên ra dấu suỵt với người ta trong lúc nhìn ngó xung quanh, tưởng chừng như có ai đó sẽ nghe thấy và quay lại nhìn họ ngay vậy. Nhưng, trái với những gì cô nghĩ, những kẻ lữ hành xung quanh chẳng ai mảy may đoái hoài gì tới HimHim hay Dread cả.

Ít nhất là cô thấy thế.

"Đừng cho tôi vào khung hình nhé."

HimHim định bĩu môi nhưng quyết định sẽ không làm thế. Cô cũng muốn hỏi anh về việc tại sao Dread ngại lên khung hình khi ở trong game này bạn có thể mang bất kì hình dáng hay cái tên như thế nào. Hay anh cũng như cô, sử dụng ngoại hình của bản thân để tạo avatar trong này nên có chút... ngại ngùng?

Nhưng mà... câu đó hơi tế nhị ha?

Nên cô hắng giọng, rồi cũng ghé tai Dread nói nhỏ. "Nhưng nhìn nhân vật của anh ngầu lắm, mặc đồ như vậy còn giống như nam chính trong một phim Trung Quốc cổ trang ấy, Dread."

Xong cô giơ hai ngón cái lên cười toe toét. Họ tới một cửa hàng bán bánh với bùi bột và mùi trà thơm phức, cô có cảm tưởng như đang quay lại con phố Thụy Khuê để xếp hàng chờ mua vậy. Làm thế nào họ khiến mui vị của game có thể gần tới thực tế được như thế, cô không biết, nhưng...

"Tôi mong là vị giác này hợp với người Việt." Dread nói, kèm với một cốc trà.

Nói lời cảm ơn, họ đều ngồi xuống một băng ghế trống ngay cạnh gian hàng bởi HimHim cầm quá ư là nhiều đồ ăn (cô không phàn nàn đâu nhé!) Và khi cắn một miếng bánh dẻo, HimHim nhai chậm để vị ngọt lan tỏa, kế đó là hớp một ngụm trà và nhắm mắt, cảm nhận đầy đủ nó trong miệng của bản thân.

"... nhớ ghê..." HimHim nói nhỏ, cắn thêm một miếng nữa và thả lỏng người. "Ừm, nói sao nhỉ, nó chính là thứ mà tui ăn là tui sẽ kêu lên ngay là 'Bánh trung thu nè!', nhưng có một cái gì đó chắc chắn vẫn không thể nào như được thực tế rồi. Loại bột sử dụng, nhiệt độ, mùi hương, chọn bột ra sao, nguồn gốc nhân bánh rồi ti tỉ thứ nữa..."

"Nó mà thật quá tui sợ đó ý!"
Cô thiên thần cắn thêm một miếng rồi quay sang Dread. "Rồi sẽ phải tự hỏi bản thân, ủa nếu vậy đâu mới là... thực tại?!"

*gaps*

HimHim giơ tay che miệng, mắt mở to cốt để làm hiệu ứng ngạc nhiên nhưng overdramatic. Cô tính pha trò cho Dread, nhưng khi tự biên tự diễn như thế, lại cùng với luồng nói chuyện về chủ đề đó, tự dưng nụ cười trên mặt cô gái tóc đen tắt ngúm, biểu cảm như đơ ra trên mặt thành sự bối rối.

"..."

Chỉ trong một khoảnh khắc, đủ để một sự kiện không quá lâu về trước như viên đạn bắn tới khiến người ta sởn gai ốc, HimHim hắng giọng, nhận ra mình cử xử hơi đáng quan ngại nên nhanh chóng chỉ thẳng lên trời.

"Trăng rất đẹp ha!"

-------------------------



wc:
 

Ultimate

Administrator
Staff member


HimHim

Dread



Ω Full Moon Dragon Dance | 2050.??.??

Nhìn HimHim gật đầu, đưa ngón tay lên trước môi rồi suỵt một cái khiến Dread phì cười nhẹ. Như kiểu anh đọc được suy nghĩ của cô khiến phải bật cười với cô gái, niềm vui của cô gái nhỏ quả là có sức lan tỏa. HimHim mỗi lần stream khiến cả kênh chat của cô cười nghiêng ngả, Dread có ngó qua stream của cô mấy lần, có lần cô dán chữ Dum Dum lên đầu nhân vật. Không biết mỗi mốc đạt được mấy ngàn subscriber thì cô phải làm trò gì nhưng anh nghĩ công sức của cô hẳn là đã được đền đáp xứng đáng. Ở cạnh cô gái thiên thần tóc đen này, bất kể là ai cũng phải quên hết lo âu để mà bật cười.

"Nhưng nhìn nhân vật của anh ngầu lắm, mặc đồ như vậy còn giống như nam chính trong một phim Trung Quốc cổ trang ấy, Dread."

"Cám ơn, cô cũng... xinh lắm."

Dread cảm thấy chả biết dùng từ gì, muốn khen nhưng không muốn trở thành kiểu nịnh đầm. Văn vẻ chưa bao giờ là điểm mạnh của một người theo ngành công nghệ thông tin. Cô gái thiên thần thấy anh chàng trước mặt mình bối rối gãi gãi gáy. Nhìn cô nàng xạ thủ cười toe toét rồi giơ hai ngón tay cái, người admin có phần lúng túng hơn. Cuối cùng cô gái nhỏ ăn cũng ngồi xuống bàn, cảm xúc của cô ở cao quá nên giờ phải ngồi xuống để kìm lại. Đôi lúc nhét cái gì đó vào miệng để nhai cũng là một cách tốt khi ta chẳng biết nói gì, câu này đúng với Dread. Anh ngồi nhìn cô thao thao bất tuyệt về loại bột bánh, mùi hương, nhiệt độ, nhân bánh, tựa như một đứa trẻ lần đầu được đi máy bay.

"Nó mà thật quá tui sợ đó ý! Rồi sẽ phải tự hỏi bản thân, ủa nếu vậy đâu mới là... thực tại?!"

"Thì.. càng lúc người chơi game muốn đồ họa càng chân thật càng tốt mà."

C.C Corp cũng không nằm ngoài ngoại lệ như những tựa game Triple A khác, game có đồ họa càng cao, người chơi càng thích. Dread là một trong những người thiết kế coding nhưng cũng có nắm một ít kiến thức modeling của trò chơi. Ví dụ như cái vòng Halo trên đầu của HimHim hồi trước chỉ có thể để màu trắng cho tới khi anh thêm một số dòng lệnh cho phép vòng của cô có màu RGB được luôn. Gần đây trên Forum của The World có đứa có ý kiến muốn vòng Halo 2 màu, 3 màu, màu Gradient khiến Dread phải ngồi sửa lại. Nhìn cô gái gasp một cái, mặt overdramatic, khiến anh cũng hơi nhoẻn miệng cười:

"Trăng rất đẹp ha!"

"Eh?... ừ..."

Dread giật mình khi thấy gái tóc đen chỉ thẳng lên trời. Anh ngẩng mặt lên nhìn trăng, liếc xuống nhìn HimHim. Trăng trong thế giới này thực chất chỉ là Texture được đắp lên Skybox, nhưng mặt trăng trong phim ảnh luôn đẹp hơn mặt trăng ngoài đời.

"Tôi rất thích lúc cô cười, kiểu nó ... chân thành, ... um..."

Anh nhìn tóc đen cười tươi trong bộ áo dài trắng.

"Nó khiến tôi rất vui."

HimHim unlock Rank 5 với Dread



 


HimHim
Dread


Time: Event Trung Thu
Location: Ω Full Moon Dragon Dance


"Tôi rất thích lúc cô cười, kiểu nó ... chân thành, ... um..."

Và một khoảng lặng ngắn.

"Nó khiến tôi rất vui."

HimHim cũng nhìn Dread rồi chớp chớp mắt. Câu nói đột ngột như vậy khiến cô nhất thời cũng không biết làm gì khác ngoài đơ mặt lần hai vì ngạc nhiên xen lẫn... ngượng. Người ta thường bảo những người ít nói và sống khép kín thì sẽ ít khi nói ra suy nghĩ của bản thân, nhưng khi đã thể hiện ra thì sẽ rất chân thành, kiểu như người con trai trước mặt cô hiện giờ đây này.

Nên lúc Dread từ mặt trăng mà quay xuống hướng vào HimHim, giờ cô mới là người phải nhìn đi chỗ khác.

"Oh... ừm... à thì..." Mặt cô cũng đỏ, ám màu của những chiếc lồng đèn xung quanh. Không khí chỗ này ngột ngạt nóng quá! "D... Dread nói như vậy tui thấy tuyệt vời lắm."

Chết dở, nói thêm gì bây giờ? Lúc stream thì người ta gửi marshmallow với thư nói là một chuyện, giờ có người nói thẳng mặt thế này cảm giác kì quá ôi trời đất ơi. Dù nó rất tuyệt cơ nhưng meingott tim tôi! Himmel bình tĩnh, bình tĩnh nào!
HimHim hít thở đều như sắp hết hơi tới nơi, mấy cái bánh đặt lại trên đĩa rồi mới dùng hai tay vỗ vào má cho tỉnh táo. Cô gái trẻ cũng đột nhiên quên khuấy luôn những suy nghĩ kì quặc về lần ở cửa hàng tiện dụng mà giờ chỉ chú tâm vào cậu con trai nọ. Hắng giọng thêm một lần nữa, cô mới rụt rè chìa một tay ra, mặt vẫn còn vương sắc hồng, nhưng nụ cười thì vẫn tỏa sáng trên khuôn mặt.

"N-nói thế thì, Dead cho tui biết tên đi!" Xong cô mới dùng tay còn lại chỉ vào bản thân. "Himmel, Lam Blau!"

Vẻ mặt tươi sáng đó như đang thay lời muốn nói, rằng HimHim cũng rất vui khi được gặp Dread vậy.



wc:
 
Top