engel
Member


Lớp học Luật
Ra là cậu Monroe có một người em trai.
William thấy dáng vẻ của đối phương thoang thoảng buồn, có lẽ là cậu đã động đến chuyện không nên gợi. Không biết là có lý do mất mát tang thương nào không, nhưng chuyện riêng tư của người khác, tốt nhất vẫn không nên hỏi nhiều, "Nếu là chuyện buồn thì tôi xin lỗi nhé." Cậu hơi cúi đầu, tỏ vẻ hối lỗi. Những lúc thế này thì giao tiếp bằng cử chỉ là thỏa đáng nhất. Vừa không bị áp lực phải chuyển chủ đề, vừa không bị kết thúc cuộc trò chuyện giữa chừng.
Đáng lẽ mọi chuyện nên đến đây là ngừng. Không hiểu vì nguyên do nào, có lẽ do chủ đề "anh em trai" khiến cậu có chút bận lòng chăng? William chợt hỏi, "...Người em đó giống tôi ở chỗ nào vậy?"
Có lẽ đều có điểm chung là người có anh chị em, William hiểu rõ sức nặng của máu mủ tình thâm là như thế nào. Cậu cũng là một người từng có anh trai. Tuy không thể thấu toàn bộ nỗi buồn của Monroe, nhưng ít nhất một phần mười trải nghiệm của cả hai đã từng giống nhau. Cách xa một lần hay cách xa mãi mãi cũng đều là sự xa cách - Mà chắc chắn người trong cuộc không ai muốn trải qua.
@Absolute Darkness