2050 || Mac Anu
.
Khoảng lặng hiếm hoi trong đêm này kéo dài khi cô gái mãi nhìn về phía những ánh sao lấp lánh trên mặt biển ở tận cuối chân trời. The World rất đẹp, thậm chí còn đẹp hơn cả giấc mơ đẹp đẽ nhất của cô. Bây giờ là nửa đêm, và chiếc thuyền nhỏ lênh đênh giữa bốn bề tĩnh lặng càng làm cho nó có một vẻ đẹp thần thoại siêu thực. Dark nghe thấy tiếng tim mình đập vang vì xúc động trong lồng ngực, mặt cô đỏ lên, và nếu xung quanh đây không có ai, thì hẳn là cô đã khóc.
Hít vào một phổi đầy hơi lạnh của gió biển, Dark thì thầm, êm ru, hòa vào tiếng mái chèo đập nước.
"Cảnh tượng này giống hệt như một giấc mơ của tôi vậy."
Ánh sáng của những vì sao lấp lánh trong đôi mắt của cô gái nhỏ, được tặng kèm với một nụ cười vui thích, tò mò, thỏa mãn và ngượng ngùng, nhưng lại đặc biệt chân thành, khác hẳn với nụ cười thờ ơ cố hữu.
"Người ta bảo, mỗi một linh hồn sau khi rời khỏi trần thế sẽ hóa thành ánh sáng của ngôi sao trôi trên Dòng Bạc, và trôi mãi, trôi mãi, đến tận cùng của con sông dài và hòa vào biển lớn, nơi tiểu ngã của những sinh mệnh nhỏ bé hòa vào đại ngã mênh mông của tâm linh vũ trụ..."
"Anh có nghĩ, cảnh tượng đó thật sự đẹp đến nỗi lay động lòng người không?"
Dark nhận lấy ly kem từ tay Monarch, phì cười vì cái logo màu mè của MoonTree. Không tệ. Cô gái đánh giá sau khi ăn thử một muỗng.
"Này, chỗ đó." Dark chỉ lên tòa tháp chuông cao nhất trên đảo.
"Tôi muốn lên đó, được không?"
Một vị trí xinh đẹp tuyệt vời để ngắm nhìn kỳ quan của The World, Isle of Kings, tại sao không chứ?
@Ultimate