Ledah gật đầu. Cậu đem hết đống tài liệu cất về phòng của mình. Chính xác hơn là phòng của Ledah Scystre và Flavia Dohaeris. Lúc về tới phòng thì cả hai chạy vội ra chỗ nhà bếp ngay. Ledah giống như mọi khi làm món mì Ý Spaghetti Carbornara. Đây là món mà cậu cũng thường hay làm khi ở nhà một mình, sợi mì dai dai không bị bở kết hợp cùng thịt muối và trứng.
Cậu muốn ăn gì không thì mình làm cho này. Cho bữa khuya nếu cậu thích.
Ledah cho rau vào một cái tô và bắt đầu làm salad khẩn cấp. Xa lát với cà chua, củ dền, rau bina và lườn ngỗng, trộn đều với dấm. Ledah biết là khi ăn thì không nên vọi nhưng có lẽ cậu nên tập dần làm quen với tác phong của một thám tử, luôn khẩn trương.
Vội thì cậu để bát đĩa đó mai mình rửa cũng được.
Còn ai có thời gian và tâm trí để rửa bát khi đang ở trong một trò chơi chết người chứ. Thi thoảng Ledah liếc mắt nhìn đồng hồ mỗi lần cậu ăn một miếng mỳ spaghetti.
Sau khi trải qua bữa tối đơn giản nhưng ngon miệng. Cả hai trở về phòng. Đầu tiên họ sẽ đọc cái hóa đơn. Cái hóa đơn đầu khá dài. Là hóa đơn chi phí mua tất cả vật dụng trên tàu mà họ đang thấy mấy ngày hôm nay. Đồ ăn, thức uống. Mấy như thóc gạo, bột nếp, thịt, cá, tôm... Ledah cố đọc xem có gì bất thường không.
Chả biết cái này có giúp ích gì không nữa....Hm, khoan, có một khẩu súng Colt 38 nằm trong danh sách mua vật dụng. Nằm giữa đống đồ ăn luôn, kiểu giấu lá trong rừng. Chắc là mong không có ai để ý.
Hóa đơn thứ 2 là chi phí trả tiền luật sư, để làm thủ tục thừa kế khối tài sản của công ty Seahunt. Tương đối ngắn, không có gì nhiều.
Đoạn email trao đổi thông tin:
Lawyer*** Theo những gì chúng tôi tìm được thì ngài Michael không có di chúc. Nhưng qua trao đổi một vài lần thì ông ấy có mong muốn để cô Winona cầm tài sản thừa kế.
GeorgeBregan*** Đó chỉ là những lời nói bóng gió thôi. Cha tôi vẫn tin tưởng tôi nhất. Theo luật thì các ông biết phải làm gì.
Lawyer*** Không có di chúc, theo luật thì anh sẽ là người thừa hưởng toàn bộ số tài sản. Là luật sư gia đình, tôi nghĩ anh nên chia bớt tài sản cho các em.
GeorgeBregan*** Tôi hiểu. Tôi sẽ nói với các em của tôi để bàn luận về số tiền cụ thể. Tôi có thể lấy hết, nhưng tôi nghĩ 20% số tiền cho mỗi em của mình sẽ là một khoản hợp lý. Tôi có thể ghi đoạn email này và đưa cho các em của mình, như một bằng chứng đảm bảo rằng tôi sẽ chia số tiền. Ông thấy sao?
Lawyer*** Tôi không thể nói con số cụ thể vì mỗi người có một mức giá khác nhau. Dẫu vậy tôi nghĩ anh và gia đình Bregan vẫn nên có một buổi trao đổi trực tiếp. Với cô Macey và cô Winona.
GeorgeBregan*** Tôi hiểu. Cảm ơn, hãy giữ liên lạc. Tôi sẽ dẫn Fiona đi cùng, mong là 2 đứa em gái của tôi sẽ đồng ý.