Lâu đài Rosenkreuz

Mực

Active member
Flavia Dohaeris
Ledah Scystre
Trường học Imperia [2024.04.19]

"Ừm, trăng đẹp thật."

Flavia cảm thán theo Scystre khi cùng cậu ngước lên nhìn bầu trời, sau đó cũng khúc khích cười theo mẩu chuyện của cậu. Cô cũng hiểu được Scystre rất quan tâm đến bạn bè xung quanh cậu, không thì sao cậu có thể nhớ những chi tiết nhỏ buồn cười như vậy được.

"Có lẽ Greywick muốn tả trừu tượng gì đó chăng...? Kiểu như là tả trăng nhưng không phải tả trăng... Hm..?"

Trong những nỗ lực cố gắng tìm cách giải vây cho Greywick thì cô gái nhỏ cũng không biết mình đang nói gì nữa. Cô cười gượng, cảm thấy hơi xấu hổ nên quyết định chuyển chủ đề khác.

"Mọi người trong lớp cậu có vẻ thân với nhau nhỉ?"




 

Ultimate

Administrator
Staff member

Ledah Scystre


Flavia Dohaeris




INTERACT: Ledah & Flavia
Rosenkreuz Castle


Nghe tóc hạt dẻ cười khúc khích thì Ledah cũng khẽ cười theo. Chắc đây là một trong những lần hiếm hoi mà Flavia cười thoải mái thế này. Đôi lúc chúng ta cần các nơ ron thần kinh được giãn ra một lúc, và có lẽ lúc đó là lúc này đây. Cô nghĩ tới việc biện minh cho Lucius và bảo có thể cậu ta tả trăng là thứ gì đó khác. Thứ gì? Ledah nghĩ với đầu óc của Lucius thì không thể là cái gì đó thơ mộng được.

"Chắc không có chuyện ấy đâu. Greywick là người khen con cá có thể leo cây giỏi."

Ledah cũng cười nhẹ đáp lại. Thấy vậy cậu cũng ngẩng đầu lên nhìn trăng. Nếu là người bình thường thì sẽ so sánh nó với viên ngọc trai còn với Lucius thì chắc sẽ là quả trứng gà, nếu cậu ta chịu bỏ ra 30 phút nhìn vào tờ giấy trắng. Flavia lúc này đá sang chủ đề khác.

"Thân á? Chắc vậy. Mọi người cũng học với nhau 3 năm rồi mà. Trừ mình, mình chuyển từ trường khác tới năm lớp 11."

Với Ledah chỉ có tầm một năm thôi, thế nhưng cậu cũng có người này người kia trong lớp tương đối thân. Tất nhiên cũng có người người khác như Neil hay Daigo thì cậu vẫn đấm như thường. Ledah ngồi lặng thinh bên cạnh Flavia một hồi lâu. Cậu cũng chẳng biết nói gì nhiều, tự nhiên thấy ngài ngại. Ledah ngồi cạnh mấy cái thanh ván gỗ ở sân thượng. Có vẻ chàng trai tự nhiên nghĩ tới điều gì đó thú vị. Một cái ván gỗ dài 2,35m.

"Hm... 2,35 bình phương...5,5 mét..."

Ledah nhảy lên thành lan can, đứng ở khoảng giữa 2 toà nhà với nhau. Flavia có thể nghe thấy tiếng răng rắc của mấy viên gạch đang kêu dưới chân. Cậu đứng sát mép lan can để bước khoảng 5 bước rồi đánh dấu vị trí hiện tại. Flavia từng thấy Lucius và Neil phải chạy sang 2 toà nhà và ghép tấm ván từ 2 phía toà nhà để đo khoảng cách. Trong khi Ledah thì dùng lượng giác. Đơn giản biết khoảng cách AB, biết góc A thì dễ dàng tính được khoảng cách giữa 2 toà nhà.

"Xin lỗi, mình vừa có vài ý tưởng."

Mỗi bước đi của cậu tạo ra tiếng kêu của mấy viên gạch dưới chân, cơ bản toà nhà cũng tương đối cũ nhưng chàng trai tóc xanh chẳng màng. Cậu ta cứ như Newton vừa bị quả táo rơi xuống đầu.

qxD43HQ.png






 

Mực

Active member
Flavia Dohaeris
Ledah Scystre
Trường học Imperia [2024.04.19]

Flavia có hơi ngạc nhiên khi nghe Scystre nói cậu chuyển từ trường khác. Tiếng gạch lộp cộp theo bước chân của cậu, tạo âm thanh vui tai giữa đêm trăng tĩnh lặng. Nhìn Scystre khiến cô nghĩ tới những đứa trẻ vẫn thường đùa nghịch ở lan can sân thượng, trước khi bị ba mẹ cho một cái bốp vào đầu và la oai oái. Thế rồi cô nghĩ lại, bọn họ ở đây ai cũng là những đứa trẻ thôi, vậy mà đã phải gồng lưng nhìn thấy những điều đáng sợ như vậy. Một cảm giác rợn người khiến cô gái nhỏ bất giác run vai, giây tiếp theo đã lại gần Scystre rồi đưa bàn tay ra, như sợ cậu có ngã thì vẫn có thể nắm lấy để cô ngã chung với cậu (chứ làm gì có chuyện Flavia kéo được Scystre lên lại).

"Cậu nghĩ ra gì sao?"

Tóc hạt dẻ ánh màu bạch kim của trăng nghiêng xuống, rồi cũng như ngẫm nghĩ điều gì đó mà chỉ vào những ván gỗ.

"Có lẽ nếu sắp xếp được chúng một cách hợp lý, sẽ có cách để đi qua bên kia."

Con cá có thể leo cây giỏi nghe thoạt qua có chút nực cười, trên đời vốn dĩ sinh ra đã không có sự công bằng, mỗi loài một đặc điểm. Cá có thể bơi, chim có thể bay, động vật 4 chân có thể chạy nhanh, cố gắng vượt qua rào cản không gì khác ngoài tự giới hạn những khả năng khác bản thân có thể làm tốt hơn.

"Những vụ án mạng như thế này, thật sự khiến chúng ta ban đầu nghĩ rằng con cá có thể leo được cây đấy nhỉ." - Cô cười, tay vén lọn tóc trước vai. - "Nhưng càng suy nghĩ sẽ càng nhận ra chân tướng của chúng, lúc đấy thì cá cũng chỉ là cá thôi."

Thế nên cô thích những việc suy nghĩ như thế này, kể cả lúc đọc sách trinh thám. Giống như lột trần bản chất của con người, bóc lớp vỏ của họ từng chút một, cho đến khi không còn gì ngoài hai chữ sát nhân ướm máu.




 

Ultimate

Administrator
Staff member

Ledah Scystre


Flavia Dohaeris




INTERACT: Ledah & Flavia
Rosenkreuz Castle


"Kiểu kiểu vậy á, mình nghĩ hung thủ cũng thông minh."

Cậu nhoẻn miệng cười khi bước trên thanh lan can. Ledah nghĩ động cơ hung thủ thì chắc ai cũng biết rồi, cậu không ở trong hoàn cảnh của Hana nên không hiểu được. Nói hung thủ thông minh nghe có vẻ như cậu đang cổ xúy cho việc giết người nhưng cậu chỉ nghĩ người có thể làm được ngần này việc hẳn là một người có quyết tâm lớn cùng một sự dũng cảm nhất định. Giết người trực tiếp thì khó nhưng kiểu phóng hỏa rồi làm cho nạn nhân không chạy ra được thì cũng là một cách dễ dàng hơn. Nghe Flavia bảo nếu sắp xếp lại thì có khi qua được bên kia, Ledah gật đầu bước tới sát chỗ bức tường tòa nhà vuông góc với nhau.

"Mình cũng nghĩ vậy."

Nhìn cô gái khẽ bước theo mình, hơi chìa bàn tay ra, Ledah hơi thoáng ngượng ngùng giữa trời mưa lất phất. Bất thình lình thì viên gạch dưới chân Ledah kêu rắc một tiếng bàn cơ thể cậu bị lệch khỏi phương thẳng đứng, cậu vội vàng bám lấy tay Flavia, đổ về phía cô. Cú ngã thẳng, mạnh và bất ngờ khiến cổ chân của cô gái nhỏ bị gập một quãng ngắn, đủ để gái tóc hạt dẻ ngã kềnh ra với một cơn đau nhói.

Oswssr4.png

"X-xin lỗi cậu. Cậu có sao không?"

Cậu vội vàng chống tay vào vách sàn gần đó, hơi tì nhẹ lên tóc của cô trong thoáng chốc khiến cậu vội vàng nhấc tay lên. Trông Flavia cũng không phải là người chịu được lực mạnh, cô còn mới bị rút máu ra, mà chàng trai tóc xanh còn va vào cô như vậy. Mặt của Ledah rõ sự hoảng hốt khi thấy cô gái bị ngã xuống sàn, nằm ngửa nhìn cậu. Gạch ướt khiến không chỉ tóc mà cả bộ đồ của cô cũng bị lấm tấm mưa phùn.

"Mình không cố ý..."

Nếu lúc trước cậu không biết nên nắm tay của cô hay không thì giờ cậu vội vàng nắm lấy tay của cô, giúp cô đứng dậy. Một bên giày của Flavia bị tuột ra khiến cô bị ướt vớ một chút. Chàng trai vội vàng lấy cái giày bị tuột cho cô.

"Cậu có bị đau ở đâu không?"






 
Last edited:

Mực

Active member
Flavia Dohaeris
Ledah Scystre
Trường học Imperia [2024.04.19]

Mọi sự diễn biến nhanh quá, đến lúc có nhận thức lại thì cô đã nằm ngửa trên nền sàn ướt đẫm, chỉ kịp nghĩ bầu trời đêm nhìn từ hướng này cũng không tệ. Nắm lấy tay cậu bạn rồi gượng chiếc chân nhói đứng dậy, cô cởi nốt đôi giày và vớ của hai bên chân, rồi đặt bàn chân trần xuống sàn lạnh cóng. Hai vai bật run nhẹ, nhưng chỉ trong một thoáng trước khi cô nghiêng đầu với cậu bạn đối diện, kèm theo một nụ cười để trấn an họ.

"Tớ không sao, chỉ là trầy trật đôi chút thôi. Cậu ổn chứ?"

Thật sự thì Flavia hơi bị nhạy cảm với những vết thương, kể cả là trầy trật một chút thì cô nhỏ cũng không dám nhìn trực tiếp vào chúng. Đó là lý do cô lúc nào cũng đi rất chậm rãi, vì đi nhanh quá thì sớm hay muộn cũng vấp quyển sách nào đấy mà té.

"Chúng ta vào trong đi, chắc cậu mệt rồi."

Dù sao cũng là một ngày dài, bọn họ cũng cần phải nghỉ ngơi đầy đủ để chuẩn bị cho ngày mai.




 

Ultimate

Administrator
Staff member

Ledah Scystre


Flavia Dohaeris




INTERACT: Ledah & Flavia
Rosenkreuz Castle


"Mình lo cho cậu hơn. Khoan..."

Ledah nhăn mặt khi thấy cô cởi nốt vớ và đi chân trấn của nền gạch. Cậu cúi xuống và quay lưng lại về phía cô, hai tay của cậu nắm lấy giày của cô, để lưng của cậu cho cô bám vào. Gạch ở khu sân thượng này cái nào cái náy cũng nứt nẻ cả ra rồi, bằng chứng là Ledah vừa suýt ngã đấy thôi. Chàng trai khẽ quay mặt về phía sau nhìn cô gái nhỏ:

"Để mình cõng cậu về phòng."

Chàng trai vội quay mặt ra phía trước, để cô vòng tay qua cổ cậu mà bám vào. Ledah chỉ sợ Flavia bị phong đòn gánh nếu lỡ đạp phải mảnh vỡ nào trên này thôi. Cô gái nhỏ chỉ nặng chưa tới 40kg, theo như những gì vụ án đầu tiên và trọng lượng ấy nằm hết trên lưng của Ledah. Nếu cõng thì mái tóc hạt dẻ của cô sẽ lòa xòa qua hai bên tai của Ledah, hơi thoang thoảng mùi của những quyển sách cũ. Mùi của tri thức chắc cũng như thế này.

Cậu ấy nhẹ thật.

Chàng trai cố không nghĩ linh tinh khi tới phòng của Flavia, mở cửa phòng cho cô. Ngập ngừng ở cửa như vẫn còn chút lo lắng.

"Cậu nhớ cẩn thận nhé."

Flavia unlock Rank 2: Friendship với Ledah Scystre






 
Last edited:

Mực

Active member
Flavia Dohaeris
Ledah Scystre
Trường học Imperia [2024.04.19]

"Cậu đang nghĩ rằng tớ nhẹ thật đúng không?"

Flavia mở lời trêu chọc, nhưng lại có chút tiếc nuối không được nhìn thấy biểu cảm của đối phương. Cả hai đứa trẻ đẫm nước mưa và đủ thứ bụi bẩn, nhưng áp sát vào nhau lại có thể ấm áp như thế này. Cảm thấy thoải mái với hơi ấm hiện tại và sau cả ngày dài mệt mỏi, cô gái nhỏ suýt một chút nữa thì ngủ thiếp đi trước cửa phòng.

Hai chân chạm đất như kéo cô về với thực tại.

"Ừm, tớ biết mà. Thường trong truyện trinh thám thì lúc này tớ hết đất diễn rồi."

Vô tư trả lời, cô nhận lại đôi giày của mình. Chậc, lại là đôi cô thích nhất.

"Cậu cũng vậy, cẩn thận đừng đi với ai một mình lên sân thượng vào buổi tối nhé."

Giọng điệu pha chút trêu đùa, giúp làm thoải mái bầu không khí xung quanh cả hai. Mà, cô cũng sẽ không nói với cậu thường sau những sự kiện thế này ngày hôm sau một trong hai sẽ có chuyện đâu. Kiểu cao trào trong mấy cuốn tiểu thuyết kinh điển ấy mà.

"Ngủ ngon, Ledah Scystre."

Tiếng cửa ọp ẹp đóng lại.

[End tt]




 

Ultimate

Administrator
Staff member

Ledah Scystre


Flavia Dohaeris




INTERACT: Ledah & Flavia
Rosenkreuz Castle


Bộ cậu ấy có ma thuật gì mà đọc suy nghĩ hay vậy???

"... Nn, kiểu kiểu thế."

Ledah nói lí nhí, kiểu bị nói trúng tim đen nên chả chối được. Nhưng hình như chàng trai cũng muốn giữ một chút bí ẩn nên ráng nói vậy, chả lẽ lại nói Flavia đoán trúng phóc rồi? Trong đầu Ledah tự hỏi nếu mình cãi lại là: Không, cậu nặng lắm - thì Flavia có bật cười không.

"Ừa, mình chỉ đi với một mình cậu thôi."

Khi đặt cô gái xuống trước cửa phòng, chàng trai tóc xanh nói vậy cho cô yên tâm, mắt cậu ta hướng lên trên như kiểu suy nghĩ lại xem mình vừa nói gì ngớ ngẩn lắm thì phải. Với lại giờ này tối mịt rồi, còn đi đâu được nữa. Ai mà gõ cửa phòng giờ này nghi là hung thủ chắc luôn.

"Ngủ ngon, Flavia Dohaeris."

Lúc cửa phòng Flavia đóng lại, Ledah đứng lại mấy giây rồi lôi điện thoại ra. Cậu muốn tìm vé tàu nhưng google recommend sang vé máy bay, làm cậu phải tắt chế độ gợi ý của google. Ngón tay cậu gõ thoăn thoắt trên trên màn hình điện thoại, tìm vào browser và gõ vào khung tìm kiếm trên google.

gn82rRj.png


[End tt]






 
Top