[France] Paris

Kals

Member




7fSP77l.png
Shaun the sheep

Glenn



Thời gian: Unknown - Pre-TW
Địa điểm: Seine riverside

A journey on Seine


"Hm..."

Glenn nghe Crea nói xong bèn cúi đầu nhìn máy thông tin nghiền ngẫm. Mở hai tab thông tin, mỗi tab là chi tiết một chuyến đi. So qua nhìn lại, cuối cùng cũng đưa ra lựa chọn.

"Chuyến này đi."

Anh đưa lịch trình chuyến đi thứ hai cho Crea, tiện tay đặt luôn hai vé. Chuyến đi dài, tàu khá rộng nên sẽ không phải chen chúc, du thuyền mà, ít nhiều cũng phải đảm bảo tiêu chuẩn cho khách. Chuyến đi dài từ bến đi dọc sông Seine, vòng qua tháp Eiffel, có dừng lại tại 9 điểm du lịch, bao gồm cả khu phố mua sắm, Musée d'Orsay, the Louvre và cả Notre Dame nữa. Họ đi chuyến sớm, mỗi điểm dừng đều có thể lên bờ thăm thú rồi lại về thuyền. Hoàng hôn sẽ tới chân tháp Eiffel nhìn đường chân trời, bữa tối phục vụ tại thuyền, ngoài ra còn có thể ngắm cảnh kinh đô ánh sáng về đêm từ trên mặt nước.

Lịch trình khá dài dòng, nhưng thú vị và phù hợp với khách du lịch. Vốn Glenn còn cảm thấy có hơi thiếu sót khi đi một mình, nhưng ít ra hiện tại thì anh cũng không một mình nữa.

"Sẽ tốn kha khá thời gian đấy, hi vọng cậu không hối hận, vé đã mua rồi."

Glenn cười và cất máy thông tin vào balo. Trước khi tiếp tục di chuyển, anh đột nhiên hỏi.

"Quên mất, Crea bao nhiêu tuổi?"




mèo méo meo
 

Iceheart

Active member


Blue haired girl


Black haired boy



Time: 2050 - Location: Some Paris Restaurant

Ồ, hóa ra người đối diện không phải lên cơn hen suyễn, cũng chẳng có bệnh- à khoan, giờ gái mới để ý tới mấy vết thương trên tay người đó. Gái hơi nghiêng đầu, không hiểu sao gái lại liên tưởng về mấy mối quan hệ độc hại như "ngược đãi" và "bạo hành", cơ mà cũng không phải chuyện của gái. Gái khẽ lắc đầu buông bỏ mấy cái suy nghĩ kì quặc trong đầu, ừ thì thần kinh của gái không được như người bình thường vì nó có tới 70% được làm từ những điều tiêu cực.

"Đằng đó có hứng thú với đĩa rau của tôi à?"

Chớp chớp mắt, giống như việc gái chỉ ăn thịt thì hẳn trên đời cũng phải có người thích ăn rau để bù lại rồi, nhỉ? Gái liền đẩy cái đĩa ra xa mình một chút, hướng về phía người kia. Không chỉ rau, gái còn không thích cả củ, trái cây thì hên xui cái ăn được cái không nhưng cũng hiếm khi gái ăn chúng lắm. Gái biết là chúng rất tốt, nhưng gái thà uống thực phẩm chức năng để bổ sung còn hơn phải ăn chúng.

"Tôi không thích vị của nó tẹo nào, một chút cũng không."

Thật ra gái cũng không nhớ rõ vị của nó là như nào, chỉ biết là gái cũng từng cố gắng thử nó rồi, sau đó, không có sau đó nữa.


@Crea
 

Iceheart

Active member


Blue haired girl


Red eyed boy



Time: ??? - Location: Seine River

Buổi chiều tà, gái đi dọc bờ sông nổi tiếng nhất Paris. Thật ra gái đã tính lên thẳng du thuyền và để có thể nhìn được hai bên dòng sông dưới một góc nhìn đẹp nhất, nhưng mà gái không biết bơi nên không thích cảm giác khi mình từ trên con thuyền giữa lòng sông nhìn xuống dưới, mặt nước cứ như thể muốn nuốt chửng lấy gái vậy.

Đi một hồi, gái liền cảm thấy chân gái như muốn rã ra vậy, đúng là đi chơi (đặc biệt là đi dạo) thì không nên mang giày quá cao. Gái liền dựa người vào thành lan can ở bờ sông, sờ thử xuống gót chân xem thử coi có chỗ nào đã bị bong da hay chảy máu gì chưa, rồi không biết gái nghĩ gì mà cởi luôn đôi giày gái đang đi ra luôn, mặc kệ người khác nghĩ gì về gái.

Gái tiếp tục đi bộ một đoạn rồi nhìn thấy mấy hòn sỏi trên đường, gái bèn dừng lại một tay cầm giày một tay cầm sỏi lên, thuận tiện ném nó xuống dòng sông để xem thử nó có đạp nước mà nảy lên giống thứ mà gái đã thấy trên mạng không. Sau đó gái chỉ nghe một tiếng tủm hơi to khiến gái hơi thất vọng, khoan đã, có gì đó không đúng ở đây. Làm sao mà một hòn sỏi có thể gây ra tiếng động lớn như vậy được? Gái liền nhìn xuống dưới tay, gái thấy tay gái vẫn cầm nguyên hòn sỏi.
.
.
.
Wow... nước đi này gái cũng không ngờ được, gái vừa tự tay ném đôi giày duy nhất của gái xuống sông mọi người ạ.


@samir
 

aki_yoshi

Member




Ciara

???



Eiffel Tower | ??? - 2050
"To the highest place of France"

1- 2 - 3


Ciara chăm chú nhìn người lạ mặt. Công việc của cô vốn cũng coi như là thường phải gặp người nên cô coi như cũng có chút kĩ năng đánh giá người khác... Cậu trai này, trông không giống người xấu lắm nhưng chất giọng không phải người Pháp này kết hợp với việc gọi cô là khách du lịch và thái độ sân nhà này kiểu gì cũng không đúng cho lắm. Nói sao nhỉ, chính là cái cảm giác chẳng biết đây có phải người Pháp hay không nữa?

"Đúng rồi, tôi đang muốn lên trên đó. Anh là... người bản địa à?"

Dè dặt hỏi. Dè dặt đưa tay ra nhận lấy một cái bánh sừng bò cho phải phép dù vẫn không ăn vội.

"Cảm ơn."

Tất nhiên không được quên việc nói cảm ơn.

"Anh có thể chỉ đường cho tôi không?"

Và tiện thể hỏi luôn đường trong trường hợp người ta thật sự là người bản xứ.


@Crea



.
 

Crea

Active member




Shaun Roseworth

Glenn




<< Seine Riverside || 2050





"Non, non, c'est bon." Shaun nhún vai, tỏ vẻ anh sẵn lòng trả tiền thì tôi cứ đi thôi, tôi không ngại đâu nhất là khi có người bao mình. Kiểu như vậy, với lại dù gì thì cũng chẳng có ai ở nhà để hỏi thăm xem cậu đi sớm về muộn thế nào nên cũng không lo.

Nhưng mà ngẫm lại thì, cảm giác có hơi lạ. Cái cảm giác đi đâu đó cùng người khác trên một chuyến đi dài thế này, hình như đã lâu rồi cậu không trải nghiệm. Nghe thì có vẻ sâu sắc, nhưng dù gì cũng chỉ là dạo quanh Paris mà thôi. Giống như ngồi trên xe buýt tham quan rồi tối về nhà, kiểu thế, đương nhiên chuyện này Shaun cũng từng làm qua rồi, nhưng là đi một mình, lần này thì...

Ừm, kệ đi. Không phải cậu trả tiền mà.

"Miễn là Glenn kể vài câu chuyện thú vị, sẽ không hối hận."

Shaun nói, trông như một người vô cùng tùy hứng. Đi cùng với người lạ vài bước đã quyết định du ngoạn sông Seine cùng anh ta, kiểu vậy. Nhưng mà có khi cậu ta đúng là dạng như thế thật, ai mà biết được chứ.

"Âge..."

Shaun nghiêng đầu nghĩ nghĩ một chút, sau đó đáp.

"Năm nay chắc tôi 18. Glenn lớn hơn?"

Vì anh cao hơn tôi 30cm nên đoán thế. Riêng phần này Shaun nghĩ trong đầu chứ chẳng tội gì phải nói ra.





"Strangers"




@Kals
 

Crea

Active member




Shaun Roseworth

Ciara




<< Eiffel Tower || 2050





Shaun nghe người kia hỏi mình có phải là người bản địa không thì dừng lại, nghĩ ngợi một chút. Tất nhiên câu trả lời cho câu hỏi đó sẽ là không rồi, nhưng mà trong trường hợp này thì dùng từ gì đáp lại mới đúng đây nhỉ? Cậu bỗng dưng không nhớ ra, thế nên Ciara thấy người kia đứng ra vẻ đăm chiêu vài ba giây mới trả lời cô được.

"Không phải người bản địa. Chỉ là... ừm, sinh sống ở Pháp lâu rồi. Nhưng đoán được cô là khách du lịch."

Lúc nói còn như đang cố nhớ ra từ ngữ đúng đắn trong trường hợp này, trông vô cùng ngắc ngứ. Đại để có kinh nghiệm nên nhìn Ciara là đoán được người ta có phải là khách du lịch hay không, kiểu thế.

"Tôi biết đường. Cô muốn lên tháp, đúng chứ?"







"Higher"




.

@aki_yoshi
 

Crea

Active member




Shaun Roseworth

Gái không ăn rau




<< Some Paris Restaurant || 2050





Nghe có hứng thú với dĩa rau của người ta sao nó cứ sai sai thế quái nào ấy? Nhưng mà thôi không sao, tại vì đúng là cậu hứng thú với dĩa rau của người ta thật. Đương nhiên theo nghĩa đen, và với mục đích tốt, nghĩ vậy đi cho đỡ đau đầu.

"Thế cô định... ừm, bỏ hết chúng đi à?"

Shaun suy nghĩ một chút trước khi lên tiếng. Cậu chưa dám nói thẳng ra là cô không ăn thì lùa qua đây đi cho đỡ phí, sợ người ta lại nghĩ cậu có mưu đồ gì sâu xa. Thế nên Shaun lại khoanh tay nghĩ nghĩ, sau đó nói tiếp.

"Tôi thích rau lắm."

Hình như cũng chẳng khác gì mà nghe còn dấm dớ hơn...






"Nobody here lives a healthy life"




@Iceheart .
 

samir

Active member


Kouen Ryouji


???


Pastry shop _ Paris (France) |2050


Nói được một lúc, bỗng dưng anh cảm thấy cũng hơi xấu hổ. Đâu ai hỏi kĩ càng mà anh nói nhiều đến vậy. Chỉ là đôi khi nói đến ẩm thực nói chung và các loại bánh nói riêng thì đôi lúc anh lại luyên thuyên như vậy đó. Cũng rất may rằng anh chàng kia vẫn chăm chủ lắng nghe và chọn theo những gì anh đề xuất.

“À không, tôi chỉ là khách du lịch. Tôi rất thích làm bánh và tìm hiểu về các loại bánh. Nó chỉ là một sở thích nho nhỏ của tôi thôi, chứ tôi không phải thợ làm bánh. Và đặc biệt là tôi rất thích cửa hàng này, vì có một người quen đã giới thiệu cho tôi nên tôi đã nghiên cứu rồi tìm đến đây để thử.”

Nghe đến đoạn người kia hỏi thêm về những lời khuyên của anh thì anh cảm thấy vui. Dù sao thì cũng giúp được người ta. Nhưng anh tự hỏi sao lại mua nhiều vậy. ăn hai thứ kia cũng khá nhiều rồi mà? Hay mua về làm quà? Hoặc anh ta có sức ăn như voi nên vẫn chưa ăn thua với anh ta? Mà thôi kệ, đó là việc của anh ta, mình không nên thắc mắc. Anh lại thao thao bất tuyệt tiếp

“Tôi biết caramel pudding ở đâu cũng có nhưng vẫn nên thử ở đây vì họ làm nó có độ đàn hồi tuyệt vời. Nếu anh đổ nó ra đĩa thì nó sẽ núng nính, ăn vào sẽ có độ béo và độ mềm vừa tới. Hoặc nếu muốn lạ thì có thể thử chiếc bánh Tart này. Với đế tart mềm, ở giữa là lớp hỗn hợp của mascarpone, đường, trứng, kem tươi, cùng lớp mousse dâu tâu và quả mâm xôi, chắc chắn sẽ không làm anh thất vọng đâu.”
@Kals

 

Kals

Member




7fSP77l.png
Shaun the sheep

Glenn



Thời gian: Unknown - Pre-TW
Địa điểm: Seine riverside

A journey on Seine


"Chuyện thú vị à..."

Glenn nghe câu trả lời từ Crea bèn ngẫm nghĩ. Anh đúng là biết kể chuyện đấy, nhưng thường là những câu chuyện có mục đích, được thiết kế nhắm vào những đối tượng đã nghiên cứu kỹ từ sớm. Còn đối với người như Crea, chỉ mới gặp mặt không lâu, để thiết kế ra một câu chuyện thì...

"Để xem sao. Tôi cũng không chắc lắm, có thể câu chuyện tôi biết không thú vị đâu."

Anh nói, tiện thể có chút ngạc nhiên khi nghe tuổi của đối phương.

"Mười tám, eighteen? Nhìn cậu..."

Không giống mười tám lắm. Glenn nói được một nửa thì thôi, đổi giọng.

"Tôi hai mươi bốn tuổi, xem chừng cậu phải gọi tôi là anh rồi. Đúng rồi, cậu có yêu cầu gì về bữa tối không?"

Chuyến đi bọn họ chọn có ưu đãi, nếu đặt vé trọn gói thì sẽ được ưu đãi lựa chọn bữa tối, tất nhiên là trong giới hạn quy định. Hiện tại họ có thể chọn tarte tartin, steak tartare, v.v.

Danh sách cũng có kha khá, Glenn chuyển cho Crea chọn luôn.




mèo méo meo
 

Iceheart

Active member


Blue haired girl


Black haired boy



Time: 2050 - Location: Some Paris Restaurant

"Eh... Tất nhiên rồi? Chúng không có tí hữu dụng với tôi cả."

Không ăn được cũng không mang về được, nhà gái cũng hay dặn gái là ra ngoài ăn thì đừng có mang đồ ăn thừa về nhà vì có mang về cũng không có ai ăn đâu, đến cả con cún của gái còn chê rau nữa cơ. Rồi thanh niên bàn đối diện nói rằng cậu ta thích ăn rau, nghe thế thì gái cười nhẹ, rõ là cậu ta nhắm vào đĩa rau của gái mà haha.

"Cậu có thể giúp tôi xử lí chúng, mà thật ra tôi không nghĩ mình có thể ăn hết được mấy món như thế này nên cậu không cần phải chỉ ăn mỗi rau không đâu."

Gái chỉ vào chiếc ghế đối diện.

"Tới đây ngồi luôn đi."

Dù gái đã quen với việc ngồi ăn một mình nhưng vẫn không thể phủ nhận về việc có người nói chuyện khi ăn sẽ thú vị hơn, gái thích nghe người khác nói lảm nhảm lắm.


@Crea
 

Crea

Active member




Shaun Roseworth

Glenn




<< Seine Riverside || 2050





"Non, non, tôi đùa thôi. Glenn không cần kể đâu. Tận hưởng Paris trước đi đã."

Shaun nghe Glenn nói hai câu như thế thì bèn bật cười. Tiếng cười nhỏ thôi, lại ngắn, trong một thoáng đến bản thân chính chủ còn hoài nghi liệu mình có phải vừa cười hay không. Nhưng rồi chuyện đó cũng qua đi, thiếu nam nhà Roseworth nhanh chóng quay lại dáng vẻ bình thường của mình, xong lại nói.

"Eighteen. Tháng 7 năm nay sẽ vừa tròn. Trông không giống tí nào nhỉ? Như con nít mười ba tuổi?"

Dù sao thì cậu cũng không ngạc nhiên lắm, đôi khi Shaun còn hoài nghi liệu có phải mình có gen châu Á hay không mà nhìn chẳng giống người Anh cũng chẳng giống người Pháp, thực sự là phát triển chiều cao vô cùng có vấn đề rồi...

"Glenn. Monsieur Glenn? Glenn-san? Anh Glenn? Glenn thích cái nào?"

Hai mươi bốn... Thôi được rồi, ai ngờ người kia hơn cậu tận sáu tuổi thế đâu, cậu cứ nghĩ là sinh viên tầm hai mươi hai mốn gì thôi, nhưng cái này có vẻ hơi quá rồi. Mà cũng kệ. Shaun bung ra một vài danh xưng mà cậu biết, sau đó còn hỏi, rất tỉnh, rất thật.

"Dîner... Ừm, légumes. Nhiều rau là được."

Nghĩ một chút lại hỏi.

"Glenn thích ăn rau không?"





"Strangers"




@Kals
 
Last edited:

Kolulu

Member




???

???




Thời gian: Năm 2048
Địa điểm: Champs-Élysées


Khi thấy người đối diện có vẻ không nổi giận, lúc này cô mới có thời gian để tâm tới vết bỏng màu đỏ nhạt trên mu bàn tay. Kì thực thì cái nóng cũng qua đi rất nhanh, vẩy đi một chút là hết.

"Có lẽ sẽ hơi rát một chút, nhưng cà phê đổ lên không nhiều, không có gì đáng ngại."

Cô ngước lên nhìn người trước mặt và mỉm cười. Sau khi cẩn thận quấn đá lạnh trong chiếc khăn tay cũng cảm thấy dễ chịu đi. Rồi cô nhớ lại lúc nãy người ta còn tốt bụng nói rằng cô đi tìm vòi nước lạnh, thực sự là biết cách quan tâm, hoặc thể hiện được là mình biết quan tâm.

Đều tốt như nhau.

Cô gái nhỏ vốn được dạy là không nên từ chối điều đó quá mạnh mẽ, dù nếu cái ly bị cô làm rơi và gây ra vết bỏng lớn hơn thì cũng chẳng ai có thể nói gì cô. Nhưng cô không cho phép mình làm ra cái bộ dạng cuống quít nháo nhào nào, dù cà phê có nóng đến mấy.

Cô gái nhỏ đánh mắt quan sát người đối diện một chút. Chiều cao vượt bậc, gương mặt không có điểm nào không ưa nhìn, có thể là người trong ngành nghệ thuật hoặc điện ảnh, hoặc làm đẹp.

Vì thế cô nghĩ, chờ một chút cũng không sao. Thành phố này đẹp đến thế, con người cũng đẹp như vậy, cô không có gì để vội đi cả.

"Anh đến mua cà phê à? Vậy tôi có thể chờ anh bên ngoài được không?"

Tức là, anh mua xong có thể cùng nhau trò chuyện một lát không.

@Kals



mèo méo meo
 

samir

Active member



Kouen Ryouji

?????


Seine River- Paris | 2050


Nghe nói sông Seine của Pháp rất thơ mộng và trữ tình nên anh quyết định dạo dọc bờ sông. Đứng trên cầu nhìn xuống, dòng sông Seine yên bình, phẳng lặng, in bóng những hàng cây xanh mướt cùng các công trình lịch sử ở đôi bờ. Ngoài ra, không thể không nhắc đến cầu Pont Neuf với kiến trúc hiện đại và vị trí đặc biệt khi nối liền hai nhánh lớn và nhỏ của sông Seine. Cầu Pont Neuf cũng là nơi lý tưởng để ngắm toàn cảnh kinh đô ánh sáng và tháp Eiffel.

Đang thưởng ngoạn cảnh đẹp của sông Seine, thì anh trông thấy một cảnh tượng vô cùng kì quái. Một cô gái tóc xanh đi dọc bờ sông bằng chân đất, dù tay cô cầm giày? Chắc cũng bình thường vì có thể cô đau chân nên tháo giày cao đi cho thoải mái. Nhưng xong cô nhặt một cục sỏi lên, và ném đôi giày xuống sông??? Anh cũng không biết phải diễn tả cảm giác hiện tại ra sao. Vừa bất ngờ, vừa buồn cười, vừa kì quái, vừa khó hiểu. Hay là cô ta đang thất tình? Hoặc là một cô ngốc? Buột miệng anh cười một tiếng nhưng ngay sau đó anh lấy tay bịt mồm để kìm lại, hi vọng do đứng xa nên cô gái không nghe thấy.

“Pfff … “

Cô đi một nước đi mà anh cho rằng có khi đến cô cũng không ngờ đến. Đúng là hack não người, hack não cả chính mình. Nhưng nhìn một thiếu nữ đi chân đất, mà lại vừa ném đi đôi giày duy nhất cô đang có, thì anh cũng không thể nào làm ngơ được. Nên anh quyết định đến hỏi thăm và giúp đỡ cô.

"Cô ổn chứ?"

@Iceheart
An air-head appear in my life
 
Last edited:

Kals

Member




Mgwmpvu.png
Kouen Ryouji

Glenn




Thời gian: 2050 - Pre TW
Địa điểm: Pastry shop

Bakery bakery


“À không, tôi chỉ là khách du lịch. Tôi rất thích làm bánh và tìm hiểu về các loại bánh. Nó chỉ là một sở thích nho nhỏ của tôi thôi, chứ tôi không phải thợ làm bánh.”

Glenn có hơi ngạc nhiên khi nghe câu trả lời từ người kia. Anh bình luận.

"Anh cũng không khác thợ làm bánh là bao đâu. Đừng hiểu nhầm, ý tôi là với chừng đó hiểu biết và tâm huyết thì anh thật sự có thể trở thành một thợ làm bánh chuyên nghiệp. Hỏi một chút, anh từ đâu tới đây du lịch thế? Nếu không quá xa, không biết chừng một ngày anh mở tiệm bánh, tôi có thể trở thành khách quen. Tôi tới từ Phần Lan, by the way."

Trước quầy bán hàng có một counter, kèm theo đó là máy phát số. Glenn đã nhận số từ khi mới bước vào, chỉ cần tới lượt sẽ tới quầy báo tên bánh rồi chờ mang đi. Suốt quá trình chỉ tốn vài phút, thứ tốn thời gian là khoảng thời gian chờ tới lượt. Vốn định mù quáng chọn một hồi, nhưng có người tiếp thì cũng không tệ.

"Caramel pudding và tart hả, tôi biết rồi. Nghe có vẻ hơi ngấy, nhưng có lẽ thử một chút cũng không sao, tôi sẽ cân nhắc. Nhân tiện, anh có biết bánh nào làm từ rau hoặc dùng rau làm nguyên liệu không?"

Anh hỏi, sau đó dường như cảm thấy câu hỏi của mình hơi kì nên bổ sung.

"Tôi có một người bạn, vốn khi mua bánh cũng định mua cho cậu ấy, có điều người ta thích ăn rau. Tôi lại không biết tiếng Pháp."

Một cái vẫy tay khoa trương thể hiện anh biết mà, nguyên một tiệm bánh toàn tiếng Pháp, không chọn được cũng không có gì lạ. Cả hai đều là khách du lịch.




mèo méo meo
 

samir

Active member



Kouen Ryouji

???


Pastry shop _ Paris (France) |2050


Nghe những lời khen từ chàng trai kia thì anh cũng vui. Cái sở thích nho nhỏ của anh mà giờ vừa giúp được người khác, lại vừa được người khác so sánh với những thợ làm bánh chuyên nghiệp. Tuy nhiên thì bản thân anh biết anh vẫn còn kém xa để trở thành chủ một cửa hàng bánh, và hơn nữa, anh cũng không nghĩ đến chuyện kinh doanh nó, ít nhất hiện tại là như vậy. Anh vẫn đang hướng đến làm một công việc văn phòng ở càng xuất nhập khẩu vào ban ngày, và buổi tối sẽ có thời gian rảnh để đọc sách, hoặc chơi game, hưởng thụ.

“Rất vui được gặp anh.” Anh đưa tay ra ngỏ ý bắt tay với người kia thể hiện sự lịch sự “Tôi là Kouen, tôi đến từ Ireland. Cảm ơn anh vì lời khen, nhưng tôi vẫn còn kém lắm. Đó chỉ là một chút hiểu biết đã tìm hiểu qua mạng và người quen thôi.”

.
.
.

Sau khi nghe câu hỏi kì lạ của chàng trai bạch kim, anh cũng tỏ ra vô cùng bối rối. Nhưng anh đã lấy lại bình tĩnh của mình ngay lập tức và nói:

“Hmm, một loại bánh làm từ rau à? Tôi chưa bao giờ nghe đến loại bánh nào làm đươc từ rau. Tuy nhiên thì ở đây có bán hai loại bánh đươc làm từ rễ củ cải đỏ. Đó là Beetroot and Ginger Brownies và Vegan Beetroot Brownies. Loại 1 thì nó giống các loại brownies khác thôi, nhưng vì không thích mùi gừng, dù nó chỉ thoảng hương, nên tôi sẽ không chọn hay giới thiệu món đó. Nó sẽ hơi kén người ăn một chút. Còn loại 2 thì sẽ dễ ăn hơn đó”

Vừa nói anh vừa chỉ vào một cái tủ kính khác nằm ở phía đối diện với nơi hai người họ đang đứng.



@Kals
Still don't know his name
 

Crea

Active member




Shaun Roseworth

Gái không ăn rau




<< Some Paris Restaurant || 2050





"Cô lỡ gọi hơi nhiều? Nếu không phiền thì... ừm, được thôi."

Shaun gãi đầu, trong mắt cậu ta bỏ thì phí, thế nên thà để cậu ăn còn hơn. Thế nên thiếu niên tóc đen nghe người kia nói xong thì bèn đứng dậy nhảy qua bàn bên ngồi. Dù gì thì đồ ăn của cậu chưa ra, dọn bàn cũng tiện, hơn nữa người ta không ngại nên cậu cứ tự nhiên thôi.

"Mà cô có phải là, ừm... gọi là gì ấy nhỉ, là khách du lịch phải không?"

Vì Shaun đột nhiên nhận ra một chuyện là nãy giờ cậu đang dùng tiếng Anh với người đối diện, có lẽ trong cơn hoảng loạn vì mớ rau đã quay về với tiếng mẹ đẻ trong vô thức, hoặc là do người kia dùng tiếng anh với cậu nên cậu quen mồm dùng theo. Mà thôi đằng nào cũng như nhau, chung cậu đoán người ta là khách du lịch vậy đi-

"Nãy cô gọi món gì thế?"

Hi vọng không phải là gọi nhầm ratatouille vì cậu gọi một dĩa rồi à thôi-






"Nobody here lives a healthy life"




@Iceheart .
 

Iceheart

Active member


Blue haired girl


Black haired boy



Time: 2050 - Location: Some Paris Restaurant

"Tôi đúng là khách du lịch, còn đây có phải là lần đầu tôi tới Pháp hay không thì tôi không biết. Kí ức của tôi giống như được phủ đầy sương mù vậy."

Con người ta thường không nhớ được rõ kí ức của mình khi còn nhỏ, quá nhỏ để nhận thức hay là quá lâu để nhớ? Và đừng hỏi tại sao gái đột nhiên lại nói nhiều như vậy, ờ thì gái là con người của sự tùy hứng, hứng lên thì nói thôi. Mà thanh niên trước mặt đây là người bản địa nhỉ? Hỏi như vậy thì chắc là người bản địa rồi nhỉ? - gái nghĩ thế.

"Nãy cô gọi món gì thế?"

Gái nghiêng đầu, hồi nãy gái đã gọi những món gì nhỉ? Gái lục lọi trong đầu về việc mình vừa mới làm tầm ba mươi phút trước, hình như là gái đã gọi ba món ăn đậm chất Pháp nhỉ?

"Tôi nghĩ là mình đã gọi một phần bánh crepe, một phần súp hải sản Bouillabaisse với một phần Gà sốt vang? Hình như vậy đó."

Đúng lúc này gái mới nhớ ra một việc khá là quan trọng, gái chống cằm nhìn thanh niên trước mặt, hỏi:

"Súp hải sản... có bạch tuộc trong đó không nhỉ?"


@Crea
 

Iceheart

Active member


Blue haired girl


Red eyed boy



Time: ??? - Location: Seine River

Sau một lần lầm lỡ, gái đứng như trời trồng bên sông vì đến chính bản thân gái cũng không rõ việc gái vừa làm ban nãy, react thế nào mới đúng nhỉ? Chịu, gái liền lắc đầu.

"Cô ổn chứ?"

Một người thanh niên tóc đen hỏi, không rõ là đã tiến lại gần gái từ khi nào, gái đoán là anh ta đã thấy mọi chuyện từ đầu tới cuối luôn rồi. Tình cảnh này, gái nghĩ nếu mình có cảm xúc thì có lẽ là gái sẽ có cảm giác nhục muốn đội váy lên đầu rồi bỏ chạy luôn cho gọn.

"Tôi ổn, dù sao trời cũng sắp tối nên mặt đường không nóng lắm."

Vẫn còn đi được, gái nghĩ thế. Chuyện này cũng như việc gái đi chân không ra vườn nhà thôi, điểm khác nhau là ở vườn nhà gái không có ai còn ở đây có "khá" nhiều người. Gái không biết giờ mình nên nói cái gì với người ta luôn, để phá cái bầu không khí awkward này thì gái nắm chặt hòn sỏi trong tay rồi ném luôn nó xuống sông.

"Tôi đã nghĩ là nó có thể lướt đi trên mặt nước."

Ý gái là hòn sỏi, không phải đôi giày.


@samir
 

samir

Active member



Kouen Ryouji

?????


Seine River- Paris |2050


"Tôi đã nghĩ là nó có thể lướt đi trên mặt nước."

Anh biết cô đang nói về cục đá, và chắc chẳng may ném đôi giày đi thôi. Nhưng trong đầu anh hiện lên một ý tưởng kì quặc. A skipping high heels.

Gãi đầu gãi tai một lúc, cũng không biết phải làm thế nào. Anh nghĩ chắc có lẽ chỉ còn một cách mà thôi. Anh tháo đôi giày thể thao màu trắng anh đang đi ra, đưa nó về hướng cô gái, hi vọng giúp được cô gái phần nào.

“Mặt đường có thể không còn nóng lắm, nhưng tôi không nghĩ một cô gái đi chân đất quanh thành phố là một ý hay. Nếu cô không chê thì có thể đi tạm đôi giày của tôi. À và dĩ nhiên yên tâm tôi không có bệnh hay mùi gì về chân đâu.”

Anh giơ tay lên ra hiệu rằng chân anh không bị sao. Rồi sau đó anh chỉ tay về phía trái và tiếp tục nói

“Lúc nãy tôi đi dạo có đi qua một cửa hàng bán giày cho nữ, chỉ cách đây hai dãy thôi. Cô có thể đi giày của tôi và chúng ta qua đó mua cho cô một đôi mới.”
@Iceheart

 

Kals

Member




Mgwmpvu.png
Kouen Ryouji

Glenn




Thời gian: 2050 - Pre TW
Địa điểm: Pastry shop

Bakery bakery


Nghe người kia nói tên thì Glenn mới nhớ ra, bảo sao anh thấy có gì đó thiêu thiếu mà không biết là thiếu gì. Ra là chưa nói tên à.

"Anh cứ gọi tôi là Glenn."

Glenn nói, rồi lại quay về chủ đề cũ. Đúng là bánh làm từ rau có chút hiếm, anh cũng không hy vọng gì nhiều, không ngạc nhiên nếu câu trả lời là không có bán.

Chẳng ngờ, thế mà lại có bán thật...

"Brownie à... liệu có bị khô không? Lần cuối tôi ăn thử brownie là trong một bữa tiệc buffet, thật sự không có ấn tượng tốt lắm với loại bánh này. Vị gừng nữa. Loại vegan thì chắc chỉ mỗi beetroot thôi hả?"

Glenn nhìn sang tủ kính phía đối diện, có hơi cau mày. Anh cũng không chắc là bạn mình có thích nó không nữa. Mà không mua thì có vẻ...

Mà nói mới nhớ, hình như người kia cũng là khách mà. Glenn quay lại hỏi Kouen.

"Mà nói hoài về tôi cũng không hay, anh cũng tới đây mua bánh mà. Anh định mua gì thế?"




mèo méo meo
 

Kals

Member




7fSP77l.png
Shaun the sheep

Glenn



Thời gian: Unknown - Pre-TW
Địa điểm: Seine riverside

A journey on Seine



"No no, mười ba tuổi thì không tới nỗi. Chỉ là, đúng là hơi khó tin nếu nói mười tám tuổi."

Glenn cười cười nhìn Crea, sau đó hỏi thêm.

"Ngày nào tháng bảy vậy? Crea biết cung hoàng đạo không?"

Em gái Glenn từng nhắc tới, còn lải nhải không thôi về việc mấy thứ tính cách theo cung hoàng đạo hay ho ra sao. Mới đầu Glenn không nghe, cũng không muốn tin, nhưng sau này vô hình chung lại nhớ.

"Tôi là Ma Kết."

Anh vừa đi vừa nói. Họ cũng ở gần bến tàu lắm rồi, một chút liền tới điểm neo. Vừa đi vừa nghe mấy cách xưng hô Crea bày ra, cuối cùng Glenn cũng không nhịn nổi mà sửa lời.

"Thôi, gọi Glenn cũng được. Tôi không thích, cũng không ghét ăn rau. Đủ chất là được, cậu thì sao? Đúng rồi, Crea uống được rượu không?"

Trước bọn họ có một đoàn người, có vẻ cũng lên cùng chuyến tàu. Trong lúc chờ, Glenn nhìn thấy một xe đẩy champagne được đưa lên khoang, nhớ ra Crea đủ mười tám tuổi rồi nên anh tiện miệng hỏi luôn.






mèo méo meo
 

aki_yoshi

Member




Ciara

???



Eiffel Tower | ??? - 2050
"To the highest place of France"

1- 2 - 3 - 4 - 5


Ciara cảm giác ngôn ngữ của mình cũng có chút lag theo người này luôn. Đại khái, phải mất một lúc mới hiểu rõ được người nọ đang có ý gì. Không hiểu tại sao cô lại có cái cảm giác như kiểu đang gặp mấy người có đời sống hơi khó khăn mà phải đi tới những điểm du lịch nổi tiếng bán hàng này nọ kiếm sống ấy. Tất nhiên ở Châu Âu thường không gặp mấy người kiểu đó, cô toàn thấy như vậy ở mấy phim tài liệu xưa xưa về những nơi khác thôi. Nhưng mà không phải người bản địa, rồi nói chuyện cứ ngập ngừng, lại giỏi nhận ra khách du lịch nữa...

Nhưng thôi thì tốt nhất là không nói tới chuyện đó vẫn hơn...

"Tôi hiểu rồi."

Cô gật đầu, tỏ vẻ mình hiểu rồi không sao hết.

"Đúng là tôi muốn lên trên tháp. Hôm nay là lần đầu tiên tôi đến Paris đó. Anh có thể giúp tôi được không?"

Vừa hay cô cũng đang tìm người có thể nói tiếng Anh và biết tiếng Pháp mà.

@Crea



.
 

samir

Active member



Kouen Ryouji

Glenn


Pastry shop _ Paris (France) |2050


Glenn à? Anh không biết về tiếng Phần Lan, nhưng âm điệu của từ này nghe nhẹ nhàng, dịu dàng, sâu lắng, Nó như một bản ballad, một chiếc bánh mousse hay su kem, hơi khác so với ấn tượng đầu tiên của anh với Glenn, là một người rất ngầu, giống một bản R&B hơn. Nhưng thôi, đó cũng chỉ là suy nghĩ của anh, không thể đánh giá người ta như thế được.

“Thực ra một loại bánh ngọt được làm từ rau thì tôi không nghĩ là có đâu, theo những gì tôi biết là vậy. Tuy nhiên, tôi biết có một số loại bánh mặn được làm từ rau, nhưng tôi không biết ở Paris có bán không, và nếu có bán thì cũng không biết nó bán ở đâu.”

“Cửa hàng này khá nổi tiếng, và tôi biết họ làm rất nhiều loại bánh tốt, nên tôi nghĩ brownie của họ cũng không đến nỗi như anh nghĩ đâu.”

Anh tiếp tục nói sau khi nghe người đàn ông kia có vẻ không hài lòng lắm vì lời khuyên của anh. Cũng phải thôi, vì đến anh cũng không nghĩ anh sẽ thử hai loại đó. Nghe tên và nhìn chúng cũng không thật sự hấp dẫn cho lắm. Và thật sự không biết người Pháp có gu đặt tên lạ hay sao, mà kha khá các món ăn của họ được đặt tên vô cùng kì dị. Điển hình là món Ratatouille, cũng đã được một bộ phim hoạt hình nổi tiếng nói về cái cách đặt tên này. Nó được ghép bởi từ con chuột (rat) và từ touille (quăng đi_toss).

"Mà nói hoài về tôi cũng không hay, anh cũng tới đây mua bánh mà. Anh định mua gì thế?"

“Tôi hả? Tôi định sẽ mua những chiếc su kem này. Trong này có vị dâu tây, caramel. Tôi muốn thử xem họ làm nhân kem bên trong những chiếc bánh này thế nào để tôi có thể học tập theo. Và tôi cũng mua hai chiếc sừng bò và một bánh mì Pháp cho sếp của tôi. Hi vọng ông ấy sẽ thích nó.”

Anh vừa nói vừa chỉ tay vào từng chiếc bánh trong giỏ hàng của mình.

@Kals

 

Crea

Active member




Shaun Roseworth

Gái không ăn rau




<< Some Paris Restaurant || 2050





"Tôi đúng là khách du lịch, còn đây có phải là lần đầu tôi tới Pháp hay không thì tôi không biết. Kí ức của tôi giống như được phủ đầy sương mù vậy."

Nghe người đối diện nói chuyện mà Shaun hoang mang quá thể, cảm giác như trong đầu đang chạy bài Đây Thôn Vĩ Dạ của Hàn Mặc Tử không bằng, hoặc là bối cảnh mấy bộ phim kinh dị với nhân vật chính mất trí nhớ hay bị phong ấn kí ức gì đó, trong đầu lúc nào cũng là cả màn sương mù. Cậu nghĩ nghĩ một chút, sau đó bèn nói với người kia.

"Cô cẩn thận đấy, có khi là bị người ta phong ấn kí ức không chừng. Trong phim mấy việc này xảy ra suốt."

Thực ra là phim viễn tưởng thôi, ờ...

Nhân tiện nghe cô gái hỏi về thành phần súp, Shaun nhíu mày vài giây rồi đáp.

"Thi thoảng sẽ có, tùy đầu bếp. Nhưng mà thường người ta sẽ bỏ mực vào hơn, ngoài ra thì toàn cá với thi thoảng sẽ có mấy loài có vỏ ấy mà. Cô dị ứng với mực hay bạch tuộc không?"

Đúng lúc đó thì người phục vụ mang món đầu ra cho bọn họ. Crepe cho gái, croque monsieur cho cậu.


__opt__aboutcom__coeus__resources__content_migration__serious_eats__seriouseats.com__recipes__images__2011__12__20120103-185714-GFTues-Croque-Monsieur-1da24111c1e04e33a51921456f9d0623.jpg



"Nobody here lives a healthy life"




@Iceheart .
 

Crea

Active member




Shaun Roseworth

Glenn




<< Seine Riverside || 2050





"Thế Glenn nghĩ tôi bao nhiêu tuổi?"

Shaun hơi nghiêng đầu nhìn thanh niên mét chín, giọng nói chẳng có chút tò mò hay nghịch ngợm gì, chẳng qua giống như là muốn kiểm chứng xem suy nghĩ của mình có phải là thật không. Có lẽ cậu ta đang đoán chừng anh nghĩ cậu mười lăm, mười sáu gì đó, và giờ muốn kiểm chứng lại thôi, để xem mình sai hay đúng.

"Ngày bảy tháng bảy... Em gái tôi từng bảo đây là một ngày... hừm, spécial theo calendrier vài vùng ở Châu Á thì phải. Mỗi tội theo lịch bình thường thì chẳng có gì đặc sắc."

Không phải là cậu không nhớ. Bảy tháng bảy âm lịch là thất tịch. Em gái cậu từng bảo vậy, nhưng giờ Shaun không nhớ cách phát âm chính xác cụm từ đó cũng như ý nghĩa của nó nên cứ thế bỏ qua thôi.

"Cung hoàng đạo? Hình như cũng từng nói... Là con cua, hay càng cua gì đó, hình như là thế. Glenn là bò cạp? À khoan... hình như là dê cá... dê biển, phải không?"

Cái này thì quên thật, cậu ta chỉ nhớ được mấy thứ như bò cạp, người ngựa, cá đôi, bình nước, sư tử, dê với cua, chứ chẳng nhớ tên chính xác của chúng là gì đâu.

"Dê biển... nước... Glenn bơi giỏi chứ?"

Shaun Roseworth bỗng buông ra một câu đùa khi bọn họ đứng xếp hàng ở bến tàu. Đoàn người kha khá nhưng không đến mức chờ mốc cả mỏ, chỉ là có thêm chút thời gian để đùa mà thôi.

"Tôi thích ăn rau. May là nước Pháp có hàng tá mấy món ngon lành với rau, cảm giác tuyệt lắm."

Sau đó nghe Glenn nói về rượu thì đáp, tỉnh bơ, vừa nói vừa theo hàng người di chuyển lên tàu.

"Có. Glenn biết uống không? Tôi uống không tệ đâu, nói thật đấy."

Nhìn học sinh cấp ba nói kìa, tỉnh như thật...





"Strangers"




@Kals
 
Last edited:
Top