Vira
Tôi muốn nghe thử câu chuyện trước khi quyết định xem có giúp cô gái trẻ kia hay không. Theo như lời cô gái thì người anh trai làm lính gác tại một bến cảng của Equestarm. Công việc của anh ta là kiểm tra hàng hóa ra vào cảng nhưng một ngày, có một chuyến hàng "lạ" cập cảng khiến người anh cảm thấy tò mò. Cô gái đổ một ít bột trắng từ trong chiếc túi da ra lòng bàn tay, khi tôi sờ thử thì cảm thấy chúng rất là nhuyễn mịn, trông cứ như là bột mì vậy. Cô gái còn cho biết thêm thứ bột này là do những người phương Tây mang tới Equestarm, chúng có vẻ rất phổ biến ở các quốc gia phương Tây.
"Anh ấy có những biểu hiện kì lạ và suốt ngày đòi thêm thứ đồ uống đó."
Cô gái trẻ đưa cho mỗi người một lọ thủy tinh, bên trong là một chất lỏng trong suốt màu nâu ngà, đáy lọ hơi vẫn đục do bột không tan hết. Sau khi uống thứ chất lỏng này thì anh trai cô và những người bạn của anh ta có những hành động khác thường. Điều đó khiến cô gái trẻ cảm thấy vô cùng lo lắng.
"Họ như hưng phấn quá vậy. Khi tôi nói với các lính gác của Equestarm thì họ không nghe. Lúc thứ chất lỏng đó hết, anh của tôi luôn tỏ ra chán nản, mệt mỏi. Tôi nói muốn gọi các bác sĩ thì họ không cho và nói rằng đây là việc của lính gác Equestarm..."
Cảm thấy hưng phấn, kích động như khi uống rượu nhưng lại chán nản, mệt mỏi khi không được uống. Tôi cũng không có manh mối nào về thứ chất lòng kì lạ được pha trộn từ thứ bột trắng đến từ quốc gia khác kia. Cô gái trẻ cảm thấy hoảng sợ trước thứ chất lỏng làm anh trai cô ta thay đổi nhưng còn tôi thì cảm thấy nghi ngờ trước thái độ của lính gác ở Equestarm hơn. Nhất định là bọn họ phải biết điều gì đó về thứ bột trắng này. Cô gái trẻ hoảng hốt, không kềm chế được mình mà quỳ xuống trước mặt chúng tôi.
"Xin hãy giúp tôi, vì chúng ta là người cùng quê."
Cô nàng tóc vàng cột dây ruy băng xanh trong nhóm tôi vội đỡ lấy đôi bờ vai đang run rẫy của cô gái trẻ mà dõng dạc cất tiếng.
"Ta sẽ giúp cô. Không phải vì chúng ta cùng quê hương, là vì chính cô và anh trai cô. Ta xin hứa trên danh dự của nhà Glace của Wolftenskoll."
Khẽ thở dài, tôi lắc lắc chiếc lọ thủy tinh trên tay, soi nó dưới ánh mặt trời một lúc rồi quay sang cô gái trẻ, tiếp tục nói.
"Thôi được rồi, tôi sẽ giúp cô tìm hiểu thứ này. Nhưng không phải vì chúng ta là người cùng quê mà là vì quý cô xinh đẹp đang lo lắng cho người thân của mình."
Gia đình tôi có quan hệ rộng rãi với các thương đoàn ở Equestarm, họ cũng giao thương với các quốc gia khác nên có thể sẽ biết ít nhiều về thứ hàng hóa kì lạ này.
Choice: - Nhận nhiệm vụ này.