[Denmark] Copenhagen

Mực

Active member


Amiya Eleanora

Johan Eleanora

Thorvald Hansen

Avyanna Hansen

Stray?

Police


Denmark Hospital | 2050.06.01

"Em nghĩ nên đặt là Mugi." - Amiya cãi lại lời anh trai. - "Stray chả có ý nghĩa gì cả."

Mặc dù đây cũng không phải là lúc để tranh cãi mấy vấn đề nhỏ nhặt, nhưng để anh trai tuỳ tiện đặt tên như thế cô gái nhỏ có chút không cam lòng. Mugi trong tiếng nhật nghĩa là lúa mạch, do Amiya thấy màu lông chú mèo ngả sang vàng nâu, trong đầu chợt nảy ra tên đó.

Sau khi cô bạn tóc đỏ thẩm vấn xong bên cảnh sát, cả hai được yêu cầu đưa số điện thoại để tiện liên lạc. Amiya thật ra không phiền... nhưng không phải những vụ thế này sẽ phải về đồn lấy lời khai, rồi mới viết thông tin liên lạc lên giấy tờ sao? Lấy lời khai nhân chứng tại chỗ, thế này trong mắt cô gái có vẻ khá thiếu chuyên nghiệp. Dù sao đứng trước nhiều người thế này, có nhiều thứ bất tiện khó nói ra. Amiya thì không nói đi, cô chỉ lo cho cô bạn tóc đỏ thôi.

Nghĩ nhiều như thế nhưng Amiya vẫn ậm ừ trao đổi số điện thoại với bên cảnh sát, không quên kèm theo một câu.

"Điện thoại tôi luôn để chế độ im lặng, nên 90% tôi sẽ không bắt máy đâu. Cảm phiền các anh lúc đó cứ để lại hộp thoại là được."

Với bất kì ai khi trao đổi số điện thoại Amiya đều nói câu này, vì đã nhiều lần cô bị phàn nàn về việc không bắt máy ngay lập tức, gây cản trở công tác gì đó của phía bên kia. Nhưng với người tôn trọng phép tắc im lặng nơi công cộng như Amiya thì cô không bao giờ để chuông reng, có khi ở nhà thì sẽ mở, tuỳ lúc nữa. Nói chung chỉ là một thói quen cứng đầu không muốn sửa của cô gái.

Amiya ôm con mèo, cúi đầu chào hai người còn lại trước khi trở về phòng nghỉ ngơi.

---------

Khi vừa xong tiết học ở giảng đường sáng thì Amiya check hộp thoại, nhận được cú điện và tin nhắn ở bên cảnh sát, báo rằng cô gái kia đã tỉnh ở bệnh viện. Amiya vội vàng dọn hết bao nhiêu đồ đạc rồi xách ba lô đi đến địa chỉ đã được gửi trước, không quên nhắn vài tin cho Avyanna.



 
Last edited:

Mực

Active member


Amiya Eleanora

Kouen Ryouji


Copenhagen | 2050

Amiya thấy người kia cúi đầu có phần cung kính quá, cũng tự giác cúi cúi đầu lại. Thật ra nếu cô có thể đứng thẳng được thì bây giờ cũng gập người 90 độ chuẩn phép tắc Nhật rồi đáp lễ người kia rồi. Được một hồi thì Amiya khua khua tay, trên mặt cũng giãn nở nụ cười tự nhiên, nghĩ thầm có lẽ nếu thế cũng có thể khiến người kia thoải mái hơn một chút.

"Chào anh, Kouen Ryouji. Rất mong được anh giúp đỡ hôm nay... và cả những dịp về sau nữa, nếu anh muốn."

Thật là một cái tên lạ xuất phát từ Ireland, nhưng cô không muốn mạn phép nói ra. Hơn nữa, những cái tên thế này thật ra nằm trong sở thích của Amiya, có lẽ vì nó lạ nên sẽ dễ nhớ so với bộ não cá vàng của cô.

"Ừm... tôi có thể gọi anh là gì nhỉ?" - Không rõ ở Ireland người ta xưng với nhau bằng họ hay tên nên cô gái cũng muốn hỏi lại cho chắc. - "Anh có thể gọi tôi là Amiya."

Cô gái đưa chai nước lên, uống thêm ngụm nữa trong lúc đợi đèn đỏ. Có rất nhiều chuyện muốn hỏi anh, nhưng có lẽ nên đợi sau khi đã xưng xong tên tuổi. Đối đáp với những người lịch thiệp Amiya thường rất cẩn trọng trong lời nói, có lẽ vì có một khoảng cách lớn vô hình được tạo ra giữa cả hai. Như thế... cũng tốt, đối với người mới quen, cũng không nên nói quá nhiều, Amiya càng không phải người có khả năng giao tiếp tốt.

Thế nhưng...

Hơi nhìn sang anh chàng bên cạnh, Amiya nén tiếng thở dài. Dạo này là do cô thay đổi quá nhiều hay mọi người xung quanh cô đang dần cởi mở hơn thế?

Mà cũng có thể là do cô dễ xiêu lòng trước lòng tốt của người khác.

"... Với cả, tôi không biết ở Ireland thế nào, nhưng với tôi thì anh không cần nghĩ tới lễ nghĩa nhiều đâu." - Amiya lấy trong túi ra một viên kẹo, rồi dúi vào tay người bên cạnh. - "Đây, cho anh!"

Đèn đỏ chuyển xanh, cô bé kéo nhanh chiếc xe lăn đi, còn quay đầu lại nhìn anh chàng kia kiểu: nếu anh không nhanh lên thì tôi sẽ đi mất đấy.

Samir Unlock Rank 1 with Amiya Eleanora



 

Cải

Active member



Avyanna Hansen


Amiya Eleanora


Johan Eleanora


Thovarld Hansen


Cat


Police


Thời gian: 2050/06/01
Địa điểm: [Denmark] Copenhagen | Seven-Eleven



"Nếu cần thức ăn cho mèo thì Avyanna có nhiều lắm. Phận con sen mà."

"..."

Avyanna ngoài mặt vẫn vô tội nhìn cảnh sát chờ phản hồi tiếp theo, phớt lờ cái trừng mắt của gái, trong lòng lại vừa nghĩ, dù sao cô hiện tại không biết cách điều khiển cái thứ năng lực siêu nhiên từ đâu rớt xuống đầu như thế này, đồng thời để chắc chắn rằng người phê thuốc là gái kia, không phải tóc đỏ, nên sẵn ai đó đang ở đây, đem ra làm chuột bạch thí nghiệm cũng không phải ý tưởng tồi.

"Nếu hai người còn nhớ ra gì, làm ơn liên hệ theo số này."

"Điện thoại tôi luôn để chế độ im lặng, nên 90% tôi sẽ không bắt máy đâu. Cảm phiền các anh lúc đó cứ để lại hộp thoại là được."


"Tôi cũng như vậy."

Tóc đỏ tiếp lời, khẽ gật đầu thay cho lời chào tạm biệt và khẽ mấp máy môi như muốn nói dăm câu như, "Đã vất vả rồi" với Amiya, trước khi cô gái nhỏ ôm con mèo lên trên tầng nghỉ ngơi trước.

Mặc dù cô từng theo phương thức của các học bá, rằng khi bọn họ tập trung cao độ đến mức mọi tiếng ồn và sự hiện diện của những người xung quanh mờ dần đi, rồi sau đó là biến mất hẳn, và chỉ còn lại mình bọn họ, với chiếc máy, với những trang sách và cây bút viết... cô lại không làm được thế, có lẽ do đôi tai quá nhạy với sự ồn ào, hoặc do tính chất công việc, nên từ vật dụng khó tách rời nhất là chiếc điện thoại, tóc đỏ luôn để ở chế độ im lặng. Lỡ chẳng may có cuộc gọi nhỡ, cô không kịp gọi lại, thì hộp thoại luôn là giải pháp tốt nhất.

Sau đó thì, mệt rồi thì về phòng nghỉ ngơi thôi, cô còn lớp buổi sáng ngày mai nữa.

Avyanna ngày hôm sau vừa vặn hết ca học, khi nhận được hộp thoại từ phía cảnh sát, đại ý nói, gái tỉnh rồi, và bọn họ cần xác minh một số thông tin nữa với hai người bọn cô, tóc đỏ thoáng nhíu mày một chút, sau đó giãn ra và bình thường trở lại khi thấy tin nhắn từ cô gái nhỏ gửi tới.

Đến rồi thì đợi tôi ở ngoài nhé, tôi đến ngay.

Sẽ không lâu đâu.

Tóc đỏ nhắn đáp lại hai câu đó, rồi đeo một bên dây balo lên vai, đi đến địa chỉ bệnh viện được gửi kèm đó.


 
Last edited:

samir

Active member


Kouen Ryouji

Amiya Eleanora


Copenhagen _ Denmark |2050


Ở Ireland, hay kể cả quay về quê nhà anh ở đất nước Nhật Bản xa xôi, thì cũng giống như phần lớn các nước Châu Âu, đều gọi theo họ. Chỉ những người thân, bạn bè thân thiết, hoặc người yêu, vợ chồng mới hay gọi nhau trực tiếp bằng tên. Vậy nên khi cô gái bảo có thể gọi cô bằng tên trực tiếp, anh cũng hơi bất ngờ. Có thể do phong tục nơi đây, có thể do cô từ trước đến giờ mọi người hay gọi cô như thế nên cô giới thiệu như vậy, hoặc cũng có thể do cô muốn xoá đi khoảng cách awkward từ nãy nên đề nghị gọi vậy. Dù không biết là lý do nào, nhưng ít nhất thì anh cũng cảm thấy dễ chịu hơn khi cô đề nghị gọi tên của mình, và khi cô đưa chai nước lên uống mà không có chút do dự nào. Thoáng mỉm cười, anh nói:

"Cứ gọi tôi là Ryoji là được rồi. Bạn bè tôi vẫn hay gọi tôi vậy"

Thật ra anh cũng muốn "đáp lễ" để cô gọi bằng tên của mình thay vì họ. Thế nhưng phong tục nước anh, hay chí ít là bản thân anh cảm thấy nếu người mới gặp gọi bằng tên thì cũng hơi ...... ngại. Vậy nên cứ bắt đầu bằng bạn bè, gọi nhau bằng họ là được rồi.

"Cảm ơn cô." Anh vừa nói vừa chìa tay ra nhận lấy chiếc kẹo từ cô gái. Không do dự, một tay anh đỡ đáy cái thùng anh đang bê, một tay đưa cả cái kẹo vào miệng, cắn răng giữ lại kẹo, rồi dùng tay kéo mạnh cái vỏ một cái roẹt. Oh kẹo socola, một trong những sản phẩm lâu đời của Đan Mạch được cả thế giới biết đến. Và quả như lời đồn, bên ngoài có vị ngọt dịu cùng, bên trong là lớp cream caramel cùng chút rượu rum. Một sự kết hợp truyền thống nhưng vô cùng tuyệt vời và tinh tế.

Quá để tâm vào thưởng thức cái kẹo, rồi bất giác giật mình, anh mới nhận ra khuôn mặt anh đang cười như một đứa trẻ, đèn đỏ đã chuyển xanh, và cô gái đã đi trước anh mấy bước đang ngoái lại chờ anh rồi. Lắc lắc đầu lấy lại bình tĩnh, anh rảo bước đuổi theo cô gái băng qua đường.

Unlock rank 1 cho Amiya
@Mực

 

Ultimate

Administrator
Staff member


Avyanna Hansen


Amiya Eleanora


Stray





Copenhagen | 2050.06.15

Ngày nào cô cũng chăm lo cho Stray dù dạo này nó ít ăn hơn hẳn. Con mèo rât dễ nuôi và cô chẳng cần phải làm gì nhiều, nó còn tự biết cả chỗ đi vệ sinh, lấy thức ăn ở đâu khiến cô tự hỏi tại sao lần này cô không nói được với Stray nữa. Tối ngày mồng 4, Amiya đã Promotion lên bậc 2 trong The World. Người mệt nhừ sau khi chạy thoát khỏi con rồng trong game, Amiya đi ngủ luôn..

Sáng hôm sau, tất nhiên là Stray đang ngủ trên giường của cô. Dạo gần đây sáng nào nó cũng ngủ cạnh Amiya và dòm cô tỉnh giấc mỗi buổi sáng trước khi nhảy khỏi giường. Nhưng khác là lần này, cô nghe thấy tiếng của Stray sau cả tháng trời im lặng.

"Sáng nào tôi cũng thử nói chuyện với cô, nếu một lúc nào đó cô hiểu thì làm ơn nói lại nhé."

Từ giờ Amiya đã có thể nói chuyện với Stray. Amiya có thể qua phòng của Avyanna để nói chuyện về năng lực của cô.

----------------------------------

Sáng mồng 5, Avyanna tỉnh giấc, tối hôm qua cô cũng đi Promotion trong The World. Phải xách váy chạy hết cả cái Dungeon dài như lên Tây Trúc thỉnh kinh, cuối cùng cô đã là một Adept Rogue bậc 2. Sáng hôm sau, bốn con mèo trong phòng cô dòm cô như ra lệnh cho cô chuẩn bị đồ ăn sáng cho bọn nó. Với tư cách một bà mẹ nuôi 4 con, cô lấy đồ ăn cho mèo cho mỗi đứa và để vào 4 cái bát sứ con con.

Avyanna khẽ chạm tay vào một con, cô thấy giật điện nhẹ, cảm giác như lần trước. Cô nhìn thấy con mèo của mình... nó đã bất động, ngay lập tức, y chang như Anne.

Một con mèo khác dùng hai tay quắp quắp lấy đầu ngón tay của cô gái tóc đỏ, lập tức con mèo đứng im như trời trồng. Cô nhìn thấy hai con còn lại đứng cả lên đầu hai con mèo bị đóng băng mà không có vấn đề gì.

Năng lực của Avyanna đã quay trở lại.

Avyanna có thể qua phòng của Amiya để nói chuyện về năng lực của cô.




 
Last edited:

Mực

Active member


Amiya Eleanora

Avyanna Hansen


Amiya bừng mắt bật dậy, nắng gắt của buổi trưa chiếu thẳng xuống ga giường ướt đẫm mồ hôi, cô gái nhỏ thở mạnh, một tay nắm chặt ngực áo. Khung cảnh ở bệnh viện ngày hôm đó đôi lúc vẫn quay về ám ảnh cô trong những giấc mơ, mặc dù Avyanna đã che đi một phần, nhưng khi cô gái ấy được đưa đi với tấm vải phủ trắng trên mặt...

Đó là lần đầu tiên Amiya nhìn thấy ai đó qua đời trước mắt mình.

Cô gái quay sang bên cạnh, chú mèo cũng đã tỉnh dậy từ khi nào. Nhẹ mỉm cười, cô đưa tay lên xoa đầu Stray, mặc dù hành động ấy dừng lại ngay khi một giọng nói vang bên tai cô.

"Sáng nào tôi cũng thử nói chuyện với cô, nếu một lúc nào đó cô hiểu thì làm ơn nói lại nhé."

"... Stray?"

Amiya nhớ lại những lần cô tỉnh dậy và thấy Stray meo meo vài tiếng, nhưng vì cô không hiểu gì cả, những kí ức ngày đầu tiên gặp cậu cũng lu mờ, như thể nếu được hỏi lại Amiya cũng sẽ chỉ nghĩ rằng lúc đấy bản thân cô có vấn đề thôi.

"Tôi... hiểu cậu đang nói gì."

Với một chút tò mò, cô đáp lại lời của Stray, có rất nhiều câu hỏi cô muốn hỏi cậu, về cô gái ấy, về ngày hôm đó... Nhưng cô biết rằng có những vết thương cần thời gian để chữa lành, và những câu trả lời cũng cần chờ đợi. Thế nên cô không hỏi gì cậu, cũng chẳng đặc biệt tỏ thái độ gì. Amiya như thường lệ bước ra khỏi giường một cách khó khăn, nhìn thấy Stray nhảy xuống giường và đứng đợi cô, Amiya chỉ có thể nói vài câu cảm ơn với chú mèo nhỏ, trước khi lăn bánh ra ngoài chuẩn bị một ngày mới.

"À... phải rồi..."

Cô nhìn lên cuốn lịch, với một dấu khoanh đỏ ngay ngày 5 tháng 7. Từ sau ngày hôm đó, Amiya luôn nghĩ cách để có thể đáp lễ Avyanna, và dù sao bọn họ cũng có nhiều chuyện cần nói với nhau. Nhưng đường đường đến nhà người khác, cô bé cũng không muốn đi với tay không. Thế nên từ hai tuần trước cô đã đặt bánh cho một cửa tiệm nổi tiếng gần nhà, họ lúc nào cũng full lịch đặt cho cả tuần thế nên mỗi lần đặt xong phải đợi ít nhất 1 tuần mới có, lại đang vào mùa du lịch nữa. Thế nhưng một lần ăn thử, tóc trắng có thể hoàn toàn nói hương vị rất bõ công chờ đợi.

Amiya lăn bánh đi, nhìn Stray ở lại căn nhà có vẻ buồn nên cô mang nó đi cùng. Sau khi nhận bánh cô bé dừng ở cửa tiệm một chút, nhắn thêm vài dòng cho Avyanna trước khi trở về.

Hẹn gặp cậu 15 phút nữa nhé.

------------

Amiya ở trước cửa phòng sau khi kiểm tra qua lại thông tin, để chắc chắn đây chính là nơi cậu ở. Tóc trắng nhìn chuông cửa quá tầm với của mình, bèn nâng Stray lên rồi nhờ chú ta bấm hộ. Cuối cùng là chờ đợi, với một chú mèo nhỏ trên vai và một hộp bánh trong tay, Amiya có chút hồi hộp. Không biết khi gặp... nên nói chuyện thế nào nhỉ...



1



 

Cải

Active member



Avyanna Hansen


Amiya Eleanora


Thời gian: 2050/06/15
Địa điểm: [Denmark] Copenhagen | Apartment


Phản ứng của Avyanna khi nhìn hai chiếc mèo con vừa tiếp xúc da thịt với con sen đã đóng băng như tượng, còn cả cảm giác giống như bị điện giật nhẹ, nhỉ, hệt như lần trước, khi tóc đỏ cố gắng tìm cách cầm máu cho gái, là suy nghĩ một rồi mới nhanh chóng đứng dậy, kiếm găng tay và tất để đi vào nhân lúc hai chiếc mèo con còn lại đang mải hóng xem bạn mình đang bị gì thế.

Nhìn tổng thể thì, quần áo sơ mi dài tay, rồi găng tay, tất chân, sẽ có hơi khó chịu một chút, cho đến khi cái thứ năng lực đến rồi đi rồi lại đến như bà dì đến đòi tiền hàng tháng này được kiểm soát hoàn toàn, nhưng thôi thì, ít nhất khi Amiya tới đây, lúc mở cửa hay đưa chén trà đĩa bánh, có lỡ tay chạm tay cũng không xảy ra vấn đề gì.

Hy vọng là thế.

Avyanna nén tiếng thở hắt khi nghe thấy tiếng chuông cửa, bế hai chiếc mèo con bị đóng băng đặt nằm cẩn thận lên giường của chúng, rồi cùng hai chiếc mèo con còn lại đang lon ton chạy theo sau đó đi ra để mở cửa cho cô gái nhỏ. Cho đến khi, cánh cửa được mở ra, tóc đỏ mới nhận thấy Amiya không chỉ đến một mình, còn có chú mèo hôm nọ nữa, có lẽ chú ta giờ ở cùng với cô gái nhỏ rồi, và trên tay đối phương còn một hộp bánh.

"Để tôi giúp cậu."

Cô nói, ý là muốn giúp Amiya cầm hộp bánh hay những điều tương tự, để cô gái nhỏ có thể đi vào bên trong thuận tiện hơn. Trước cửa cũng không có gờ nào cả, thật ra là có, nhưng cô cảm thấy như vậy bất tiện quá, đi đứng không cẩn thận còn dễ bị vấp, nên đã tùy ý xin phép chủ nhà được sửa sang một chút. Tiền, tất nhiên là cô phải bỏ ra toàn bộ.

"Cậu muốn uống gì không? Trà nhé?"

@Mực
 
Last edited:

Mực

Active member


Amiya Eleanora

Avyanna Hansen


"Cảm ơn cậu..."

Amiya gật đầu nói, đưa Avyanna hộp bánh rồi ôm Stray lăn vào trong. Một điều khiến cô gái nhỏ chú ý là nơi này cũng không có gờ cửa, khá giống cách mà căn phòng của Amiya cũng được thiết kế lại cho cô thuận tiện di chuyển. Không biết là Avyanna cũng thiết kế lại như thế hay sao...?

"À... tôi uống gì cũng được." - Amiya nghe cô bạn hỏi, bèn quay sang trả lời. - "Avyanna có cần phụ gì không? Tôi có thể chuẩn bị bánh."

Thật ra ở tiệm bánh này họ có thể cắt sẵn cho mình thành từng lát nếu có yêu cầu, Amiya mua cho bản thân ăn thì lúc nào cũng nhờ cắt thành 8 phần, nhưng vì lần này là đem biếu nên cô nghĩ sẽ tốt hơn nếu để nguyên như vậy. Amiya cũng đã dặn sẵn bên tiệm chuẩn bị hai gói giữ nhiệt và một hộp bánh không, để nếu cậu ấy có muốn biếu lại cho gia đình thì cũng sẽ không gặp nhiều khó khăn gì.

Cô gái nhỏ nhìn hai con mèo đi theo Avyanna ra đón cô, cũng mỉm cười đưa tay vẫy vẫy chào, rồi cô ngó quanh căn phòng, có hơi bối rối. Không biết cô nên để hành lý ở đâu nhỉ? Lần đầu Amiya đến nhà ai đó cùng lứa thế này, quả thật không biết ứng xử thế nào mới phải...



1
2
3



 

Cải

Active member



Avyanna Hansen


Amiya Eleanora


Thời gian: 2050/06/15
Địa điểm: [Denmark] Copenhagen | Apartment


"À... tôi uống gì cũng được."

"Vậy hồng trà nhé, hôm trước tôi mới mua được vài hộp, uống cũng được lắm."

Người ta nghiện cà phê thì Avyanna nghiện trà, chỉ trà thôi, không có sữa, và không chỉ để mời khách hay nhâm nhi những lúc nghỉ ngơi thư giãn mà còn thay cho cả nước tăng lực những lần thức thâu đêm xuyên đến sáng, nên trong tủ bao giờ cũng có đến ba hai bốn hộp trà nhiều loại khác nhau và có thể đem đi pha bất cứ lúc nào tóc đỏ muốn.

"Avyanna có cần phụ gì không? Tôi có thể chuẩn bị bánh."

"Được, Amiya chuẩn bị bánh giúp tôi nhé."

Avyanna lấy từ trên tủ xuống hai chiếc đĩa sứ, nĩa và một con dao để cắt bánh đi kèm, khi trở ra ngoài phòng khách thì đưa cho Amiya từng thứ một, cho đến con dao thì xoay đầu mũi nhọn của dao hướng về phía mình, còn cán dao thì hướng về phía cô gái nhỏ. Nhìn thoáng nét mặt của đối phương khi trông thấy Amiya nhìn xung quanh phòng trọ, tóc đỏ không rõ có chuyện gì khiến đối phương có phần không được tự nhiên cho lắm, liền nghĩ một lát, rồi lên tiếng bảo, trước khi quay trở vào trong bếp để tránh lỡ lần nước đầu tiên.

"Cậu cứ để chỗ nào mà bản thân thấy thoải mái là được."

Cái này là đoán bừa thôi, không chắc có đúng không nữa. Nhưng dù gì, phòng trọ của tóc đỏ cũng được tổ chức lại một tẹo để tạo cảm giác rộng rãi và có thể thêm được những món đồ chơi của mèo. Ví dụ như phòng ngủ được sắp xếp thiết kế lại thành cả workshop để tiện làm việc, những nơi khác như phòng khách, phòng bếp và ăn,... được tổ chức lại cho gọn gàng và đơn giản hóa, kệ để bàn đựng để vừa tầm cho tất cả thay vì cho bọn chân tay dài ngoằng như cô. Kiểu như thế, nên ý Avyanna là chỗ nào vừa tầm tay thuận lợi cầm nắm thì Amiya cứ để ở đó là ổn rồi.

@Mực
 
Last edited:

Mực

Active member


Amiya Eleanora

Avyanna Hansen


Amiya gật đầu.

"Vậy... tôi sẽ để ở đây nhé."

Cô đặt chiếc túi xách nhỏ xuống, tựa vào chân bàn, còn tay vẫn giữ Stray trong lòng. Amiya không muốn tới nhà người khác lại làm bừa bộn phòng của họ bằng lông mèo nhà mình, hơn nữa nếu Stray chạy lung tung cô cũng không thể cứ... bảo cậu dừng lại. Thật ra là được, chỉ là không phải ở đây, không phải lúc này thôi.

Amiya cầm con dao, đầu tiên cắt hai đường thẳng song song với nhau ở ngay giữa mặt bánh, lấy phần lõi ra, cắt phần đấy ra làm hai. Phần bánh còn lại cô đẩy chúng xích lại, như vậy có bỏ tủ lạnh thì phần bánh bị nhô ra vẫn sẽ không bị khô. Vốn sống một mình nhưng lại thích mua nhiều đồ ngọt, đây là cách Amiya luôn giữ bánh của mình ăn tươi ngon mọi lúc. Cô gái nhỏ lấy miếng chocolate trang trí hình bông hoa trên mặt bánh để vào phần của Avyanna, mong là cậu ấy sẽ thích.

Sau khi dọn dẹp xong xuôi, hai đĩa bánh được cắt gọn cũng bày ra sạch sẽ, Amiya ôm Stray, ngoan ngoãn đợi ai đó từ bếp bước ra.



1
2
3
4
5



 

Cải

Active member



Avyanna Hansen


Amiya Eleanora


Thời gian: 2050/06/15
Địa điểm: [Denmark] Copenhagen | Apartment


"Vậy... tôi sẽ để ở đây nhé."

Lần này thì tới Avyanna gật đầu, khi trông thấy cô gái nhỏ để chiếc túi xách tựa phía dưới chân bàn. Rồi thì, trong lúc Amiya chuẩn bị phần bánh ở phía bên ngoài phòng khách, tóc đỏ đi vào phía bên trong phòng bếp để chuẩn bị phần trà. Mà để làm được tách trà ngon, vẫn nên theo công thức mẹ đưa được tóc đỏ ghi chú lại trên tờ giấy nhớ đính trên kệ tủ kia.

Lấy chiếc nồi gang nhỏ có một bên tay nắm dài bằng gỗ, loại thường thấy dùng để nấu sữa tươi, soupe, mỗi loại một chiếc khi Avyanna không muốn sử dụng chung tất cả cùng vào. Đổ 0,5 liter nước vào nồi, bật bếp đun đến khi sôi, cho hai thìa cà phê bột trà, đun thêm ba phút, nhanh tay khuấy nhẹ một chút, đợi đến khi nước dùng chuyển màu hẳn sang màu ngọc đặc trưng của hồng trà, mới là nhấc ra khỏi bếp, rót vào bình, dùng nắp đậy lại và ngâm thêm lát nữa. Cuối cùng, dùng thìa lọc trà đặt lên khi đổ vào tách, có như vậy trà mới trong trẻo và nhẹ nhàng, khi uống vào sẽ không cảm thấy bị lợn cợn bởi cặn chưa tan hết còn sót lại.

"Trà của cậu đây."

Avyanna trở ra ngoài phòng khách và đặt hai tách trà, một tách có để vài viên đường đỏ kế bên được tóc đỏ đỏ đặt xuống cho Amiya, một tách còn lại không có gì cả là ở phía của bản thân. Bình thường khi pha, tóc đỏ không mấy khi dùng đến đường, có chăng chỉ một thìa cà phê. Vả lại, tóc đỏ cũng không biết cô gái nhỏ thích uống trà như thế nào, nên mới là để riêng hai phần trà và đường với nhau.

Pc6mTdE.jpg

"Amiya không thích chocolate sao?"

Avyanna buột miệng hỏi lại khi ngồi xuống bên cạnh Amiya, và đôi mắt màu hổ phách nhìn phần bánh có chocolate hình bông hoa trang trí đặt ở trên. Không thích ở đây, có thể là không thích chocolate thật, theo nghĩa đen hẳn, cũng có thể do không phải loại cô gái nhỏ thích ăn, hay chăng là bị dị ứng không ăn được, hoặc... Cũng có thể, đối phương chỉ đang muốn dành phần chocolate hình hoa đó cho Avyanna mà tóc đỏ không biết...

@Mực
 
Last edited:

Mực

Active member


Amiya Eleanora

Avyanna Hansen


Khi Avyanna bước ra cùng hai tách trà, Amiya có hơi ngạc nhiên, cô vốn trước giờ đều ít pha trà, nếu có chỉ là dừng ở những gói trà pha dùng liền mà cô để dành cho những ngày đông lạnh, thế nên mùi vị lẫn hương thơm đều không thể bằng hai tách trà được Avyanna cất công chuẩn bị. Cô gái nhỏ nhìn vào tách trà, nhìn thấy được cả hình ảnh bản thân phản chiếu trong đó.

"Không... thật ra là ngược lại." - Amiya sau khi bỏ một viên đường vào tách trà khuấy đều, liền quay sang đáp lại Avyanna. - "Nhưng cả chiếc bánh chỉ có một thanh chocolate này thôi, chia nửa thì sẽ không còn đẹp nữa. Nên tôi nghĩ là muốn nhường cho cậu..."

Cô nói, ngẫm nghĩ một chút, mắt hơi mở to, như thể vừa nhận ra điều gì.

"A... hay là Avyanna không thích ăn chocolate? Xin lỗi cậu..."

Tóc trắng uýnh lên, rồi xìu xuống, kiểu như nếu tóc cô có một cọng ahoge chĩa ra giữa chỏm đầu thì nó sẽ rũ xuống hết mức ngay bây giờ. Cô gái đưa tách trà lên, nhấp một ngụm để lấy lại tinh thần. Trong một thoáng Avyanna có thể thấy cọng tóc giữa chỏm đầu của Amiya mọc thành một bông hoa, trước khi lại tiếp tục trở về trạng thái bình thường.

"Trà... ngon thật đấy."

Cô gái nói, trên môi không khỏi nở ra nụ cười. Vị thanh dịu, cô chỉ bỏ một viên đường nên cũng không quá ngọt, ấm vừa đủ phải... Bầu không khí xung quanh Amiya nếu phải miêu tả lúc này như đang nở mấy chục bông hoa trong truyện shoujo manga, chỉ có điều thay vì là động lòng trước nam chính thì ở đây là tách trà của Avyanna thôi.



1
2
3
4
5
6
7



 
Last edited:

Cải

Active member



Avyanna Hansen


Amiya Eleanora


Thời gian: 2050/06/15
Địa điểm: [Denmark] Copenhagen | Apartment


"Không, tôi chỉ ngạc nhiên thôi."

Vì sẽ thật khó để có thể nhường được cho người khác thứ mà mình yêu thích. Avyanna nói tới đó thì nhìn dáng vẻ của cô gái nhỏ, chợt nghĩ, nếu như Amiya có một cặp tai thỏ ở trên đầu, chúng sẽ dựng lên, duỗi về sau, cụp xuôi xuống theo tâm trạng, hẳn trông sẽ đặc biệt đáng yêu. Và nếu tóc đỏ là một người thích trêu chọc, để vui, hoặc đơn thuần là chỉ muốn biết phản ứng của đối phương như thế nào trước lời trêu chọc đó, mọi chuyện lúc này có lẽ không chỉ dừng lại ở câu nói đó.

"Trà... ngon thật đấy."

"Cậu thích là được rồi."

Vì không phải ai cũng thích trà, dùng kèm với bánh cũng không nhất thiết phải là trà. Đôi khi, ăn miếng bánh, uống thêm chút soda lạnh, khui từ chai đóng sẵn để tủ hoặc được pha chế theo công thức, rồi thì nước ép trái cây, rượu vang, cà phê, cũng sẽ rất hợp để làm dịu đi và cân bằng lại hương vị.

"Mấy ngày vừa rồi, Amiya thế nào?"

Avyanna đặt ra một câu hỏi chung chung, mà có lẽ lúc này nghiêng về phía sức khỏe nhiều hơn, kiểu như, Cậu vẫn ổn chứ? Trong người cảm thấy thế nào? Có bị gặp ác mộng không?, đại loại thế. Vì trước sau gì, chuyện mà cả hai người bọn họ gặp phải không phải nói muốn quên đi trong ngày một ngày hai là có thể dễ dàng làm được. Mọi thứ không phải chỉ dừng lại ở một quyển tiểu thuyết siêu nhiên một phần kinh dị chín phần được chuyển thành phim truyền hình dài tập, mỗi ngày chiếu một đến hai tiếng trên TV, những tình tiết gay cấn thì luôn ở lưng chừng tập này, muốn biết diễn biến kế phải xem tập sau, tạo hiệu ứng tăng tính tò mò cho khán giả.

Máu là thật, người chết cũng là thật, mấy thứ năng lực siêu nhiên, chắc cũng là thật đi, và bọn họ đang không có manh mối mới, kể cả chiếc điện thoại mà Avyanna đang giữ trong tay.

@Mực
 
Last edited:

Mực

Active member


Amiya Eleanora

Avyanna Hansen


Amiya dùng nĩa xắn một miếng bánh rồi đưa vào miệng, vị ngậy của kem tan nhanh nơi đầu lưỡi. Phần bánh chocolate không quá béo, độ mịn vừa phải, đi cùng trà của Avyanna thật sự rất hợp. Cô gái nhỏ nhấp thêm một ngụm, để khoang miệng trước đó còn đọng vị ngọt dịu của bánh được rửa trôi, chỉ còn lại chút đăng đắng của trà nơi cuống họng.

"Nếu bảo là ổn thì không đúng nhưng mà..." - Tóc trắng cười gượng. - "Tôi sẽ cố gắng. Avyanna thì sao?"

Trong nhiều nghĩa, cố gắng để trấn an bản thân, cố gắng trong học tập, cố gắng để vượt qua... Nhưng chắc chắn không phải là cố gắng quên đi mọi chuyện, vì điều đó dù có mong muốn thế nào cũng dường như là bất khả thi. Hơn nữa, nếu là quên đi, cô cũng không muốn chỉ mình bản thân được phép như thế, nhất là khi Avyanna cũng một phần liên quan đến chuyện này.

Nếu là không thể quên đi, chi bằng cố gắng để tìm hiểu chân tướng mọi việc.

Nghĩ lại thì, từ sau hôm đó cho đến nay Amiya chưa có cơ hội để hỏi về chuyện của Avyanna, chỉ biết sau khi dùng hết sức níu giữ người cảnh sát, vừa bình tĩnh lại thì từ lúc nào cậu đã ở bên cạnh cô bé rồi.

"Hôm đó không thể giúp gì được cho cậu, thật sự xin lỗi."

Cô hơi cúi đầu, kí ức ngày hôm đó đối với tóc trắng nói thật là có hơi mơ hồ. Bọn họ sau khi xảy ra chuyện thì quyết định chia nửa đường, cô bé đuổi theo Peter và cậu thì...

"Ừm... Avyanna đã hỏi chuyện bác sĩ nhỉ?"

Tóc trắng hỏi, hơi nghiêng đầu, có một chút không chắc chắn trong giọng nói của cô, như thể chần chừ, sợ rằng mình có thể lôi ra những gì không đáng kể. Thế nên cô chỉ dừng câu hỏi ở đó, để đối phương có thể có nhiều cách đáp trả, và dù là như thế nào, cô cũng tôn trọng quyết định của cậu.

Cô gái đặt tay lên đầu chú mèo ở trên đùi mình, xoa nhẹ.




1
2
3
4
5
6
7
8
9



 

Cải

Active member



Avyanna Hansen


Amiya Eleanora


Thời gian: 2050/06/15
Địa điểm: [Denmark] Copenhagen | Apartment


"Nếu bảo là ổn thì không đúng nhưng mà... Tôi sẽ cố gắng."

"Nếu không thể được thêm nữa, hãy đến nói chuyện với tôi."

Vì cậu không chỉ có một mình, ít nhất là trong những ngày như thế này, phải đối mặt với những chuyện đó, rồi chẳng thể biết được chúng sẽ dẫn đi đến điều gì khác của những ngày tiếp theo sau nữa, cậu vẫn là có cô ở đây, còn khỏe và giúp được cậu khi cần, trừ những rắc rối đang nằm ngoài kiểm soát từ đôi bàn tay này gây ra.

"Avyanna thì sao?"

"Tuy là có chút rắc rối với thứ này, giống như một ngày cậu tỉnh dậy đột nhiên thấy mình sở hữu siêu năng lực nào đó và không biết cách làm chủ nó giống như trong phim vậy."

Tóc đỏ vừa nói, vừa đưa lên hai bàn tay đeo găng nối liền chiếc sơ mi trắng dài tay được đóng kín và không để lộ chút da nào. Nhìn thoáng qua trông giống như cách hội chị em nói về việc, là chỉ ngồi ngay trong nhà mình thôi vẫn cần thoa kem chống nắng để tránh da bị đen đi, nhưng trước đó Avyanna lại chẳng đeo cái găng tay nào cả, cách ăn mặc cũng đặc biệt đơn giản không quá cầu kì, thì chuyện có lẽ không chỉ đơn giản đến như thế.

"Nhưng tôi vẫn ổn."

Vẫn khỏe mạnh ăn uống sinh hoạt chạy deadline bình thường mà không bị kẻ lạ gọi điện quấy rầy và đe dọa, kiểu như vậy.

"Hôm đó không thể giúp gì được cho cậu, thật sự xin lỗi."

"Đừng như vậy, cậu hôm đó cũng đã cứu được một mạng người đấy."

Ý, là đừng cảm thấy áy náy, vì cậu đã cứu được tay cảnh sát tên Peter nọ. Tóc đỏ chỉ không rõ, là anh ta đã vào nghề được bao lâu rồi mà cách anh ta làm việc giống như người mới vậy. Đầy sơ hở. Còn phải để một cô gái chân yếu tay mềm như Amiya kéo một gã đàn ông to cao khỏe mạnh hơn mình trước đầu chiếc xe tải đang lao đến.

"Ừm... Avyanna đã hỏi chuyện bác sĩ nhỉ?"

"Phải." Avyanna đáp, rồi đứng dậy lấy ra một quyển sổ tay, một cây bút viết loại mực ẩn, một chiếc đèn pin nhỏ cầm tay, và một chiếc điện thoại di động từ trong ngăn kéo của chiếc kệ tủ để TV cạnh đó. "Đây là cái tên mà Anne nói trước khi qua đời."

Iceschillendrig. Tóc đỏ vừa nói, vừa viết lại tên vào quyển sổ rồi đưa sang cho cô gái nhỏ, tay còn lại bật đèn chiếu vào để hiện thị chữ lên đó. Không rõ tại sao tóc đỏ lại phải làm nhiều thứ phức tạp đến như thế, nhưng cứ coi như là cẩn thận thừa thãi vẫn hơn ẩu đoảng sơ suất một giây đi.

"Tôi đoán khả năng cao đó là tên của một người mà cô ấy quen."

Đúng hơn, là Avyanna cảm thấy nó nghiêng về tên người nhiều hơn là tên của địa điểm nào đó, mà tên của thành phố thì lại càng không.

"Và cái này, chiếc điện thoại này là của cô ấy."

Sau đó, tóc đỏ đưa cho cô gái nhỏ chiếc điện thoại di động mà mình vẫn còn giữ khi được bác sĩ đưa, thay vì đem trả lại cho phía bên cảnh sát. Có lẽ thông qua cách làm việc của Peter, dù không phải đại diện cho tất cả rằng cảnh sát nào cũng sẽ có lúc sơ hở đầy mình như anh ta, nhưng từ điều này ít nhiều cũng có thể thấy được, Avyanna không thực sự tin tưởng cảnh sát hay muốn dựa dẫm vào để kiếm manh mối từ bọn họ.

"Màn hình bị khóa bằng loại khóa hình vẽ, không thể mở được bằng vân tay."

Avyanna tiếp tục khi dùng ngón tay ấn nút nguồn của chiếc điện thoại và gạt nhẹ màn hình khóa lên để hiển thị chín điểm nối trên đó.

"Tạm thời thông tin tôi có được chỉ có như vậy..."

Giống như có được nhưng bị dẫn vào ngõ cụt vậy. Avyanna không thực sự thạo công nghệ đến thế để có thể mở được mật khẩu của chiếc điện thoại và xem xem bên trong đó chứa những thứ gì có thể dùng làm manh mối mới.

"Cậu nghĩ sao Amiya?"

@Mực
 
Last edited:

Ultimate

Administrator
Staff member


Avyanna Hansen

Amiya Eleanora

Stray

Peter

???



Copenhagen | 2050.06.15

"Tôi... hiểu cậu đang nói gì."

"Vậy làm ơn giúp tôi tìm cái điện thoại của cô chủ tôi với. Có một gã là Iceschillengdrig."

Stray nói với Amiya khi cô sang nhà của Avyanna. Stray nghe hai người hỏi thăm trò chuyện một lát nhưng không nói thêm vào cho tới khi gái tóc đỏ lôi cái điện thoại ra và nó bị khóa bằng khóa 3 điểm. Stray lúc này vội vàng nhảy lên lòng của Avyanna để nhìn cho rõ. Đây đúng là điện thoại của Anne, và nếu thế thì chú mèo đã nhìn cô chủ mình mở khóa cái điện thoại này không dưới 100 lần. Mấy con mèo ở trong phòng của cô cũng nhỏm lên nhìn Stray.

"Màn hình bị khóa bằng loại khóa hình vẽ, không thể mở được bằng vân tay."

"Cô bảo với cô ấy thử bắt đầu kéo ở điểm góc trên bên trái cùng, xuống điểm giữa bên phải cùng, tới điểm dưới bên trái cùng, rồi điểm dưới bên phải cùng, rồi giữa bên trái, kết thúc là ở điểm phía trên bên phải cùng."

Amiya hoàn toàn có thể nghe và hiểu rõ những gì Stray nói. Chiếc điện thoại có thể dễ dàng bị mở ra bằng cách này. Cả hai có thể dễ dàng nhìn vào bên trong điện thoại có gì.

Bên trong điện thoại có tin nhắn gửi tới số này, có một số điện thoại từ một người có tên: Iceschillendrig. Tin nhắn bắt đầu từ ngày 30/4 tới tận ngày xảy ra vụ án mạng.

Ngày 29/4: Iceschillendrig
Hi Iceschillendrig. Tôi không ngờ chúng ta cùng thành phố. Chơi cùng một thời gian đã lâu, khi nào rảnh chúng ta gặp nhau đi.
Rất sẵn lòng. Có một quán cafe ở đường Kongens Nytorv, hẹn cô ở đó 9h sáng mai.​

Ngày 30/4: Iceschillendrig
Tôi rất vui vì buổi hẹn ngày hôm nay.
Tôi cũng thế. Có lẽ chúng ta nên hẹn hò nhiều hơn​
Hẹn hò á?
Hay là gọi điện đi.​

Ba cuộc gọi tới số của Iceschillendrig

Ngày 15/5: Helluger
Cậu đang hẹn hò với gã Iceschillendrig?
Ừ, có chuyện gì hả?​
Hôm nay thấy hắn đi cùng với một đứa con gái khác ở trong game.​

Một cuộc gọi tới số của Helluger

Một cuộc gọi tới số của
Iceschillendrig

Năm cuộc gọi từ số của Iceschillendrig (cuộc gọi nhỡ)

Ngày 31/5: Iceschillendrig
Nghe máy đi, Anne.​
Đéo. Để tôi yên.​
Nghe máy một lần đi, rồi tôi hứa không bao giờ làm phiền nữa.​

Một cuộc gọi từ số của Iceschillendrig

Đây là cuộc gọi cuối cùng mà Anne nhận được trực tiếp từ điện thoại của cô. Không còn một cuộc gọi nào khác sau đó, chuyện gì xảy ra sau đó thì cả hai đã biết rồi. Stray quay qua nói với Amiya rằng sau khi nghe những gì Iceschillendrig nói thì cô chủ thẫn thờ như mặt của cô cắt không còn giọt máu nào. Sau đó Anne bước vào bếp và lấy con dao của cô rồi cắt phăng cả tai của cô đi. Stray lúc đó hoảng quá bèn chạy đi khắp nơi tìm xem có ai có thể giúp đỡ không. Lúc đó là lúc mà Stray gặp được Amiya, và một phép màu nào đó đã khiến Amiya hiểu được Stray nói gì.

Stray bảo: Anne nói là "Tôi không cần phải nghe anh nói, im mồm đi..." Con mèo nhớ là lúc đó cô chủ mình rất giận dữ. Con mèo quay qua nhìn Amiya cũng là lúc chuông cửa phòng Avyanna vang lên.

Nhìn qua lỗ cửa, Avyanna thấy một người lạ mặt nào nữa đang ở trước cửa nhà mình cùng với Peter. Tiếng ở phía ngoài của thanh niên lạ mặt vọng vào.

"Tôi là nhân viên của WNC, tôi có nghe từ anh Peter ở phía đồn cảnh sát rằng có thể tìm được cô Avyanna Hansen ở đây."




 
Last edited:

Mực

Active member


Amiya Eleanora

Avyanna Hansen


"Nếu không thể được thêm nữa, hãy đến nói chuyện với tôi."

Màu mắt xanh biếc rung khẽ, không phải ngạc nhiên vì câu nói, mà chỉ là cảm thấy sau tất cả những chuyện diễn ra xung quanh bọn họ gần đây, có thể có một người nói với Amiya câu nói ấy, thật sự cảm xúc trong chốc lát đã không kiềm nén được. Như thể, à, cô không chỉ có một mình đâu. Một chuyện đơn giản như vậy tất nhiên tóc trắng hiểu được, thế nhưng lần này biết được không phải chỉ mình bản thân cảm thấy như vậy, mà người cô muốn nghe từ câu nói đó nhất, cũng đã nói như thế rồi.

Vậy nên một chút động lòng, chỉ là không thể tránh được.

"Ừ, lần tới tôi cũng sẽ mang bánh tới nhé."

Để chúng ta có thể như hôm nay, uống trà ăn bánh trò chuyện với nhau.

Khi xắn đến miếng bánh cuối cùng trên đĩa, cô nghe Avyanna kể về chuyện một ngày tỉnh dậy đột nhiên sở hữu siêu năng lực, cùng hành động của cô bạn khi đưa hai tay đeo găng lên, phản ứng đầu tiên không phải là nghiêng đầu khó hiểu hay tò mò. Amiya chỉ gật đầu, đợi Avyanna nói hết, từ chuyện cái tên kì lạ cho đến chiếc điện thoại cần mật mã để mở, cuối cùng là câu hỏi của cậu.

Về cái tên trước đi, Iceschillendrig, cô... không biết cách phát âm tên này, ít nhất là phát âm đúng, nhưng cô nghĩ là chuyện đó có thể tạm thời gác qua. Cá nhân Amiya không có kí ức từng gặp hoặc quen biết ai tên này, trừ việc sáng nay Stray nói với cô rằng nên tìm người đó. Thế nên trong suy nghĩ của cô bé lúc này, cảm giác nhẹ nhõm nhiều hơn là lo lắng, vì biết những người mình quen không liên can đến chuyện này.

Về chiếc điện thoại... cô gái nhỏ nghe Stray méo mèo meo, nhất thời không biết phải xử lý thế nào. Nhưng nếu không làm gì, thì công sức của Avyanna cũng như thành sông đổ biển, và bọn họ trong chuyện này, cũng không thể tiến thêm được bước nào.

Mà Amiya thì rất muốn biết, điều gì đã khiến cô gái ấy hành xử như thế.

Curiosity killed the cat, but satisfaction brought it back.

Vậy nên...

"Ừm... xin lỗi, tôi có thể, thử chạm vào một chút chứ?"

Cô gái nhỏ cúi đầu xin phép Avyanna, dù sao cũng là đồ đã được cậu giữ kĩ càng, và bọn họ cũng còn nhiều thời gian, hay ít ra là cô nghĩ thế, nên tốt nhất là không quá hấp tấp. Sau khi có sự cho phép của cậu, cô cũng theo hướng dẫn của Stray, mở khoá điện thoại. Thật sự thì cô gái có chút hồi hộp, vì đây là lần đầu nhìn vào vật riêng tư của người khác, lại còn là người... đã không còn tồn tại nữa. Những gì sau đó cả hai xem được, là vài dòng tin nhắn của cô gái với người tên Iceschillendrig đó, và một người nữa tên Helluguer. Nội dung của những tin nhắn có phần mơ hồ, dù Amiya có đọc mấy lần vẫn không hiểu được chuyện gì lại dẫn đến kết cục đau thương như vậy cho cô gái ấy. Có thể vì cô chưa hẹn hò với ai bao giờ, kinh nghiệm tình trường là một số không tròn trĩnh, thế nên không thể đặt bản thân mình vào vị trí của đối phương...

Khi đang chìm đắm vào suy nghĩ thì tiếng chuông cửa vang lên, khiến Amiya giật cả mình. Cô theo bản năng kéo Stray đang nhướn mình nhìn điện thoại vào trong lòng, nhà của Amiya hầu như không bao giờ có ai viếng thăm, hoặc có thì cũng là những người giao hàng mà cô biết rõ thời gian họ sẽ tới. Anh trai cô thì lúc nào cũng mang theo chìa khoá bên cạnh, nên có thể tự do ra vào. Amiya đối với tiếng chuông vô cùng nhạy, mà nhạy thì thường sẽ có hai luồng phản ứng, một là làm ngơ, coi như cô không có nhà, hai là phản ứng lại, dù phần trăm khả năng xảy ra rất thấp.

Trong trường hợp này dù không phải là nhà của Amiya, nhưng từ cách giới thiệu của người kia, lẫn một cái tên quen thuộc khiến cô gái nhỏ buộc phải nhớ lại vài thứ không hay, thế nên theo bản năng tóc trắng chỉ ôm chặt chú mèo, cúi đầu xuống, bờ vai có chút rung lên. Nỗi sợ hay là lo lắng bất chợt, cô cũng không biết nữa. Dù sao bọn họ cũng đang xem đồ cá nhân của người khác, lại đúng lúc này có người tự xưng ở cơ quan cấp cao tìm tới...

"Avyanna..."

Cô quay sang nhìn phản ứng của cậu, dù sao đây cũng là nhà của Avyanna, cậu ấy mời ai vào cô đều không thể tự cho mình quyền phán xét, thế nhưng...

"Cậu... cẩn thận nhé."

Nếu là sự quan tâm, thì cô lúc nào cũng có sẵn dành cho cậu.




1
2
3
4
5
6
7
8
9



 

Cải

Active member



Avyanna Hansen


Amiya Eleanora


Stray


Peter


???


Thời gian: 2050/06/15
Địa điểm: [Denmark] Copenhagen | Apartment


"Ừ, lần tới tôi cũng sẽ mang bánh tới nhé."

"Ừm... xin lỗi, tôi có thể, thử chạm vào một chút chứ?"


"Được."

Avyanna nhìn Amiya cầm chiếc điện thoại trong tay, rồi nghe thấy tiếng chiếc mèo kêu meo meo trong lòng cô gái nhỏ khi cậu làm thao tác mở khóa màn hình, bằng cách vẽ nối các điểm trên trái, xuống giữa phải, nối dưới trái, sang ngang phải, lên giữa trái, kết trên phải và voilà, màn hình điện thoại được mở ra và bọn họ có thể biết được bên trong có những gì, từ cuộc gọi, tin nhắn và hơn hết, nếu có chuyên gia ở đây có khi sẽ truy cập vào sâu hơn những thứ như thư viện đám mây của gái. Và...

Cho dù không rõ là bằng cách nào mà cô gái nhỏ có thể làm được, nhưng bàn tay đeo găng kia theo thói quen khi then thưởng một ai đó, tất nhiên đối với người cùng trang lứa, nhỏ tuổi hơn, hay với những chiếc động vật bị bỏ rơi ngoài kia mà nhờ duyên tóc đỏ có thể gặp được, đưa ra xoa nhẹ mái tóc trắng của cậu thay cho câu nói, "Cảm ơn Amiya, cậu làm tốt lắm." hay tương tự thế. Hoặc, tóc đỏ nghĩ, sau chuyện này dẫn Amiya đi ăn món cô gái nhỏ thích, đến nơi cậu muốn đến, kể ra cũng đã là một cách làm khác để cảm ơn cậu rồi.

Ừ, vậy đi. Giờ là quay lại vấn đề chính trước mắt này.

Avyanna sau một lát đọc lướt thì lấy thêm một cây bút khác, là bút chì, ngoài cây bút mực ẩn, bảo Amiya cho mình cầm lại quyển sổ tay và viết ra vài chi tiết mà tạm thời, có thể coi đó là những chi tiết quan trọng đi.

WaLKx9G.png

Helluger gần như không có nhiều thông tin, còn Iceschillendrig nếu đã chung thành phố với Anne, đồng nghĩa với việc chung thành phố với cô và Amiya, chưa tính đến chuyện tìm xem gã sống ở đâu, làm nghề gì, đại loại thế... Thì tóc đỏ và cô gái nhỏ có thể bắt đầu tìm kiếm thông tin mới từ nhân viên làm ở quán café trên đường Kongens Nytorv, dù nếu đếm trên đầu ngón tay thì số quán café trên con đường đó khá nhiều, và sẽ mất hai đến ba ngày để có thể hỏi được hết. Trừ phi là dựa vào may mắn đi, chọn đại liền trúng, mọi chuyện sẽ thuận lợi hơn thế.

Avyanna nghĩ được tới đó thì nghe thấy tiếng chuông cửa vang lên, và một tiếng nói của nam giới vọng từ phía sau cánh cửa đã cài chốt an toàn, còn nói đầy đủ tên họ của chủ nhà là cô.

"Tôi là nhân viên của WNC, tôi có nghe từ anh Peter ở phía đồn cảnh sát rằng có thể tìm được cô Avyanna Hansen ở đây."

Người của WNC à?

Chân mày nhíu lại một chút.

Tòa nhà này trừ tầng một thì toàn bộ các tầng khác không có hệ thống camera, kể cả phòng của Anne, nếu như có bị lọt thông tin ra bên ngoài không phải từ miệng giới truyền thông, thì một cô gái cắt tai bản thân trong chính căn hộ của mình, hôm sau đấy lại chết trong bệnh viện, cũng là một vấn đề thu hút sự nhiều chuyện của mấy bà hàng xóm. Còn nếu không phải...

"Avyanna... Cậu... cẩn thận nhé."

Nếu như Amiya từng nghe cách Thorvald lật mặt như bánh tráng trong cách anh giới thiệu về em gái mình, là Avyanna, thì dù biểu cảm trên gương mặt không có nhiều sự thay đổi, nhưng cô gái nhỏ khi quay sang nói những lời đó với tóc đỏ vẫn có thể thấy được chúng lạnh hơn bình thường, như khi cậu vừa rời đi thì nụ cười dịu dàng trên môi của cô đã liền biến mất ngay sau đó vậy.

Có thể coi như đấy là nét đặc trưng của anh em nhà Hansen đi.

"Được rồi."

Avyanna đáp lại hai chữ, tay nhẹ xoa bên vai nhỏ của Amiya như trấn an cô gái nhỏ, tay còn lại gấp quyển sổ và đặt cùng với cây bút lên trên bàn. Sau đó thì tóc đỏ đứng dậy, đi lại về phía cửa, không tháo dây chốt an toàn ra mà chỉ mở hé cửa, đủ để bên này nhìn thấy hai người phía bên kia, và hai người phía bên đó nhìn thấy một chút dáng vẻ của chủ nhà, qua cánh cửa.

"Các anh tìm Avyanna Hansen có chuyện gì?"

Không phải là tìm tôi, mà là tìm Avyanna Hansen, dù chắc chắn chiêu này cũng chẳng bịp được nếu Peter cũng có mặt ở đấy. Mà người nọ còn đeo một bọc túi đen, nhìn thoáng qua thì giống loại túi mấy đứa học sinh sinh viên bên câu lạc bộ kiếm đạo và bắn cung hay đem theo mình, bên trong chứa cái gì thì chỉ bản thân đối phương biết được, nên ừ, cẩn tắc vô áy náy thôi, đặc biệt là khi trong phòng chỉ có hai đứa con gái, và mèo.

@Mực @Ultimate
 
Last edited:

Ultimate

Administrator
Staff member


Avyanna Hansen

Amiya Eleanora

Stray

Peter

???



Copenhagen | 2050.06.15

"Các anh tìm Avyanna Hansen có chuyện gì?"

"Vì vấn đề của cô ấy trong The World, có ngài Peter ở ngoài này."

Nhìn qua ô cửa, Avyanna thấy Peter ở phía ngoài. Người cảnh sát giải thích anh ta đang ở đây để thu dọn đồ của Anne để còn báo lại cho gia đình của cô gái. Lúc đang thu dọn đồ của Anne thì anh nhớ ra là mình có mang điện thoại của cô gái hôm đến bệnh viện. Sau đó anh gọi cho bác sĩ và nghe ổng nói rằng Avyanna đã cầm điện thoại của Anne rồi. Thế nên anh nghĩ sẽ tốt hơn nếu cảnh sát cầm cái điện thoại của Anne.

"Cô Hansen, tôi đây, nếu được thì cô mở cổng và cho tôi lấy lại cái điện thoại của Anne được chứ?"

Ở trong nhà, Stray nhảy lên lòng của Amiya. Chú mèo cũng không có hiềm khích gì với cảnh sát, WNC cũng vậy. Nhưng khả năng cao là việc họ tới đây là vì chuyện năng lực của cô, một người có thể nói chuyện với động vật, một người có thể đóng băng người khác. Lúc này mấy con mèo trong phòng của Avyanna kêu meo meo rồi dòm gái tóc trắng, bọn nó cũng ngoảnh đầu nhìn gái tóc đỏ, kêu thêm vài tiếng nữa với đôi mắt long lanh.

"Mong là cảnh sát làm gì thì làm nhanh, đến giờ ăn của bọn này rồi."
Amiya nhận ra là cô có thể hiểu cả mấy con mèo trong phòng của Avanna nói gì nữa, chứ không chỉ mình Stray. Đúng lúc này thì điện thoại của Amiya vang lên, Johan gọi cho cô gái, bảo là anh và Thorvald chuẩn bị qua chỗ hai đứa em gái, xem tình hình hai đứa thế nào. Dù sao thì cũng vừa có người tự tử ở phòng trọ của họ, thế nên hai người anh trai cũng tính qua thăm hai cô em gái xem thế nào. Dù sao cũng 2 tuần kể từ khi vụ án mạng xảy ra.

"Giờ anh qua luôn nhé."

Thorvald nói với vào trong điện thoại, bảo với Amiya là chuẩn bị ăn BBQ đi.



 
Last edited:

Mực

Active member


Amiya Eleanora

Avyanna Hansen


Amiya nhìn xuống những chú mèo dưới chân, Avyanna... cậu ấy sống một mình nhỉ? Từ ngày nhận nuôi Stray, cô lần đầu tiên trong đời cảm thấy khó khăn và trách nhiệm đối với một sinh mệnh khác ngoài bản thân. Đồ ăn, thức uống, kể cả vệ sinh sạch sẽ, nếu Stray không phải là một chú mèo thông minh, cô gái hẳn đã gặp nhiều trắc trở hơn rồi. Thế nên, có thể nhận nuôi và chăm sóc hết từng ấy những chú mèo này, Avyanna hẳn là thật sự rất thương chúng.

Vừa lúc đấy Amiya cảm nhận được độ rung của điện thoại, nằm trong chiếc túi được cô đặt ngay bên cạnh. Vì cô không bao giờ để chuông điện thoại, thế nên âm thanh phát ra trong phòng từ lúc Avyanna rời khỏi, chỉ có tiếng mèo kêu meo meo thôi. Cô bắt máy, nghe những gì anh trai và bạn anh dặn dò, cảm thấy anh trai cô đôi lúc canh giờ thật chuẩn xác, còn kéo thêm cả anh trai của Avyanna vào. Amiya không kịp giải thích thì bên kia đã cúp máy, chỉ còn lại vài tiếng đứt quãng bên kia đầu dây.

... Không nói tới trường hợp bây giờ, có phải anh trai cô ỷ lại vào việc có chìa khoá nhà của cô mà tự tiện đi tới đi vào như thế quá không? Nếu là thăm viếng ít nhất cũng nên báo trước một tuần, nhà của Amiya vốn rất bừa bộn, tiếp đón anh trai thì không sao nhưng cô không muốn mất mặt trước người lạ. Nhưng bây giờ có nói gì thì cũng vô ích, bọn họ có lẽ cũng sắp đến đây rồi.

Amiya mở phần mềm note trong điện thoại, gõ vài dòng lên đấy, vất vả trèo qua chiếc xe lăn, rồi một cách nhẹ nhàng tiến về chỗ của Avyanna, hạn chế gây ít tiếng động nhất có thể. Khi cách cậu ở khoảng cách vừa phải, để cậu đủ nhận ra sự hiện diện của cô gái, Amiya đưa màn hình điện thoại lên, trên đó có những dòng được cô gái nhỏ viết sẵn vừa nãy.

Tôi vừa nhận được điện thoại của anh trai tôi và cậu. Bọn họ bảo sẽ tới đây ngay bây giờ, để ăn BBQ.

Mặc dù cô không hiểu tại sao lại là BBQ, trừ khi cả hai anh tính kéo cô và Avyanna ra khỏi nhà hít thở không khí ngoài trời...




1
2
3
4
5
6
7
8
9



 

Cải

Active member



Avyanna Hansen


Amiya Eleanora


Stray


Peter


???


Thời gian: 2050/06/15
Địa điểm: [Denmark] Copenhagen | Apartment


"Vì vấn đề của cô ấy trong The World, có ngài Peter ở ngoài này."

Undskyld?


Avyanna có thể biết chắc chắn rằng mình không làm gì không đứng đắn như cheat, hack, abuse bug, lừa lọc người khác rồi block đổi luôn username hay những thứ tương tự như thế. Nên ừ, có hay không có vấn đề với WNC, nếu người kia đến hỏi chuyện xảy ra cách đây không lâu đó thì sự cảnh giác của tóc đỏ có lẽ đã giảm xuống một chút.

Thế nên anh nghĩ sẽ tốt hơn nếu cảnh sát cầm cái điện thoại của Anne.

"Cô Hansen, tôi đây, nếu được thì cô mở cổng và cho tôi lấy lại cái điện thoại của Anne được chứ?"

Phía cảnh sát cũng tương tự như thế.

"Đợi tôi một lát."

Avyanna chỉ nói có thế, sau đó thì đóng cửa lại, tay đưa lên day trán một chút.

Thật phiền.

Avyanna nghe thấy tiếng xe lăn bánh qua nền gỗ, không lớn lắm, có lẽ đã bị tiếng kêu của những chiếc mèo con phía đằng sau lưng át đi rồi, hướng về phía của mình thì quay lại. Tóc đỏ trông thấy cô gái nhỏ giơ chiếc điện thoại của mình lên, với giao diện của phần mềm ghi chú đã được mở và một dòng chữ hiện sẵn lên trên đó. Đến rủ đi ăn BBQ vào giờ này? Có cần phải trùng hợp đến như thế không?

"Được rồi, cảm ơn cậu. "

Vì đã để cậu phải vất vả trên chiếc xe đó và ra tận cửa để thông báo cho cô. Avyanna sau đó có lẽ đã nghĩ thêm một chút, nên bên kia sau chừng năm sáu phút, có khi là mười, cuối cùng cũng nghe thấy tiếng mở dây chốt an toàn cùng cánh cửa phòng trọ được mở ra, một nửa, so ra với việc he hé khi này thì cũng đã là to hơn một chút.

"Hai anh vào đi."

Tóc đỏ nói, rồi đứng nghiêng người sang bên phía cánh cửa, bên cạnh Amiya.

 

Ultimate

Administrator
Staff member


Avyanna Hansen

Amiya Eleanora

Stray

Peter

Nikolaj Winterwind



Copenhagen | 2050.06.15

"Hai anh vào đi."

"Cám ơn."

Peter và người thanh niên WNC cùng bước vào cửa. Cả hai nhận ra có Amiya ở trong phòng, chàng trai thì đeo một cái balô to như một cái guitar ở phía sau lưng. Chàng trai người WNC cũng khá trẻ, chắc chỉ khoảng trên dưới 25 tuổi. Tất nhiên là Peter vào tìm cái điện thoại của Anne, và vì Avyanna cũng chả phải cảnh sát nên nhanh chóng phải đưa điện thoại cho người có trách nhiệm. Người cảnh sát cám ơn cô đã giúp anh lấy cái điện thoại. Người cảnh sát mở điện thoại ra và kiểm tra. Peter hơi ngạc nhiên vì lần cuối anh cầm vào nó thì nó có khóa bảo mật 9 điểm, vậy mà giờ Avyanna đã mở được cái điện thoại như lấy kẹo từ tay một đứa trẻ vậy.

"Wow, cô mở được cái này hả?"

"Ngài có thể cầm cái điện thoại, tôi khá chắc là ngài cần nó hơn chúng tôi. Tôi nói chuyện riêng với 2 người bọn họ được chứ?"

Peter gật đầu và ra phía ngoài, mở điện thoại lên để kiểm tra số các cuộc gọi và danh bạ, giống như cái cách mà Avyanna kiểm tra lúc nãy. Chàng trai giới thiệu với gái tóc trắng và gái tóc đỏ là anh ta là người của WNC - World Net Commission, tên của anh là Nikolaj Winterwind. Khi nhìn thấy Peter đang đứng trước cổng phòng Anne gọi điện thoại thì anh ta mới quay lại nói chuyện với cả 2 cô gái.

"Vào vấn đề luôn nhé. Tôi ở đây vì cô Anne bị đóng băng trong một khoảng thời gian ngắn trước khi nhập viện. Vấn đề này xảy ra vì 1 trong 2 hoặc cả 2 người đều là người chơi The World và có năng lực đóng băng người khác. Tôi gọi cái này là Tagging. Vậy ai trong số hai người là Adept Rogue chơi The World và có năng lực đóng băng người khác? "

Nikolaj ngoảnh đầu ra phía ngoài xem Peter ở đâu rồi. Như kiểu sợ bị nghe lén nhưng cũng không muốn đóng cửa phía ngoài lại. Dù sao đây cũng là cửa nhà của Avyanna, nên chỉ cô mới có quyền mở, và cũng chỉ cô mới có quyền đóng nó thôi. Nikolaj không chạm vào bất kỳ cái gì trong nhà của cô gái hết, kể cả cọng lông con mèo.

"Với cả tôi biết tên của hai người trong game được không? Cô Amiya có năng lực gì không?"

Có vẻ như không cần giới thiệu nữa, Nikolaj đã biết hết tên của hai người bọn họ rồi. Dù sao anh ta cũng nói chuyện với Peter trước đó mà. Đúng lúc này thì cả hai nghe thấy Có tiếng bước chân lên hành lang ở phía ngoài, cũng khoảng 10 phút tính từ cuộc gọi nên có thể là anh trai của Amiya: Johan và Thorvald đã tới?




 
Last edited:

Mực

Active member


Amiya Eleanora

Avyanna Hansen

Stray

Peter

Nikolaj Winterwind


Amiya ngẩng đầu nhìn hai người bước vào, một cậu trai trẻ cùng chiếc balo to sau lưng, và anh Peter. Cô để cả hai noí hết những gì cần nói, kể cả việc vào thẳng vấn đề của anh chàng kia. Tóc trắng không đáp, chỉ ngó vào màn hình điện thoại, tìm kiếm các thông tin về tổ chức WNC. Đi cùng cảnh sát thì hẳn anh ta cũng không phải người xấu, có điều... trực diện nói thế này khiến cô gái nhỏ có chút không quen.

Cô không rõ năng lực tagging hay đóng băng người khác có nghĩa là gì, sự việc ngày hôm đó cô cũng quá hoảng loạn để nhớ rõ, chỉ biết lúc định thần lại thì người cần được cứu cũng đã an toàn, bọn họ cũng không vướng vào quá nhiều rắc rối, cho tới một khoảng thời gian sau đó. Tuy vậy, cô biết được bản thân mình không phải class Adept Rogue, thế nên người họ đang chỉ điểm có thể là...

"Với cả tôi biết tên của hai người trong game được không? Cô Amiya có năng lực gì không?"

Amiya giật mình khi người nọ gọi tên mình, như thể họ đã điều tra cả hai rất kĩ càng vậy. Cô vịn chặt hai tay vào tay cầm của xe, cảm thấy như nhất cử nhất động của bản thân đều bị một tổ chức nào đó thăm dò và chi phối. Điều đó quả thật không dễ chịu chút nào.

"... N-nếu chúng tôi không trả lời, chuyện gì sẽ xảy ra?"

Ít nhất cũng nên trò chuyện chút, cũng không phải tự dưng trong giao tiếp người ta luôn quan trọng phần dạo đầu của mọi câu chuyện.




1
2
3
4
5
6
7
8
9



 

Cải

Active member



Avyanna Hansen


Amiya Eleanora


Stray


Peter


Nikolaj Winterwind


Thời gian: 2050/06/15
Địa điểm: [Denmark] Copenhagen | Apartment


...vì Avyanna cũng chả phải cảnh sát nên nhanh chóng phải đưa điện thoại cho người có trách nhiệm.

Thật ra thì không, vì manh mối mới về cơ bản chỉ có như thế, và Avyanna không phải là người thích vướng vào rắc rối. Nghe có vẻ ích kỷ và mâu thuẫn, đôi khi cô vẫn đi lo chuyện không phải của mình, nhưng anh hùng ca ngợi một thời rồi sẽ có lúc bị cả thế giới quay lưng lại và bác bỏ những gì đã làm vì bọn họ, nên ừ.

"Wow, cô mở được cái này hả?"

"Ngài có thể cầm cái điện thoại, tôi khá chắc là ngài cần nó hơn chúng tôi. Tôi nói chuyện riêng với 2 người bọn họ được chứ?"


Avyanna nghe người này nói người kia tiếp, còn chưa kịp mở miệng đính chính lại người mở được khóa điện thoại là Amiya, không phải cô, thì Peter đã đi ra ngoài theo như lời đề nghị nhường cuộc trò chuyện riêng tư lại cho người nọ.

Cách làm việc này khiến tóc đỏ có chút không thoải mái, tay vô thức khoanh lại đặt trước ngực khi đứng bên cạnh Amiya, chân mày nhíu lại, và trên đầu còn đặt một dấu chấm hỏi to đùng khi nghĩ đến trường hợp Peter nhận nhiệm vụ áp tải một nghi phạm nữ về để điều tra và cô ta viện dăm ba lý do nào đấy để vào nhà vệ sinh, anh ta mà đồng ý thì chẳng thành tạo điều kiện cho cô ả trốn đi cả.

"...Tôi gọi cái này là Tagging. Vậy ai trong số hai người là Adept Rogue chơi The World và có năng lực đóng băng người khác? Với cả tôi biết tên của hai người trong game được không? Cô Amiya có năng lực gì không?"

"... N-nếu chúng tôi không trả lời, chuyện gì sẽ xảy ra?"


Avyanna quan sát thêm một lúc, phản ứng của Nikolaj khi nói chuyện với bọn họ thỉnh thoảng sẽ quay đầu lại ra đằng sau, về phía cửa, giống như không muốn Peter nghe được cuộc hội thoại của bọn họ, có thể chỉ là đơn thuần để bảo mật thông tin tránh chuyện bé xé ra to, vì cảnh sát biết thì phóng viên cũng sẽ biết, phóng viên biết thì cả đất nước Đan Mạch này đều biết, rồi nhiều nước khác, có dùng lắm tiền và quyền đến mấy cũng không thể bịt miệng được hết tất cả. Cũng có thể là vì lý do khác mà tóc đỏ tạm thời chưa nghĩ được tới.

Còn về phía Amiya...

Tóc đỏ nhìn cô gái nhỏ, nhưng không làm gì được cả, dù chỉ là một cái xoa đầu hay vỗ nhẹ vai như giúp cậu thoải mái hơn.

"Phiền anh giải thích rõ hơn về năng lực này giúp tôi, và tại sao chỉ mình người chơi Adept Rogue mới có."

Nếu chỉ đích Adept Rogue, vậy không phải chỉ mình cô có thứ năng lực dùng đúng thì tốt dùng sai thành tội này, trước đó hẳn cũng đã có người tương tự rồi. Vậy nên, thay vì trả lời thẳng câu hỏi của người nọ, cũng không đánh bài giả ngu nào ai biết như khi cảnh sát hỏi tóc đỏ về gái, Avyanna chỉ nói có như thế rồi thôi, tiếp tục giữ nguyên sự đề phòng đó mà quan sát người nọ thêm lúc nữa, nhìn thoáng chắc có lẽ thấy giống sắp sửa đánh người đến nơi vậy.

 

Ultimate

Administrator
Staff member


Avyanna Hansen

Amiya Eleanora

Stray

Peter

Nikolaj Winterwind

???

Thorvald Hansen

Johan Eleanora



Copenhagen | 2050.06.15

"... N-nếu chúng tôi không trả lời, chuyện gì sẽ xảy ra?"

"Well, tôi ... không biết, có gì để tôi về hỏi sếp."

Nikolaj nói, để tay dưới cằm như đang suy nghĩ. Anh ta có vẻ cũng không phải là người nắm rõ quy trình xử lý cái này. Nhìn Amiya hoảng quá mà Nikolaj cũng nghĩ định nói câu gì đó để dọa cô khai thông tin đó ra nhưng mà chả biết nói gì. Nikolaj cũng chỉ hơn họ 1-2 tuổi là cùng. Stray lúc nảy cuộn mình trên lòng của Amiya, khi nghe thấy Avyanna hỏi về năng lực của cô.

"Phiền anh giải thích rõ hơn về năng lực này giúp tôi, và tại sao chỉ mình người chơi Adept Rogue mới có."

"Well, những người chơi như cô, được gọi là Dothacker. Là những người có năng lực trong khi chơi The World. WNC đang tìm và quản lý họ lại..."

Lúc bọn họ đang nói chuyện thì Peter nói rằng anh ta vừa gọi người có tên Iceschillendrig trong điện thoại của Anne, anh ta nói rằng sắp tới đây. Hẳn là phía cảnh sát sẽ có vài câu hỏi cho anh ta. Nikolaj gật gù và quay lại nói chuyện tiếp với Avyanna:

"Well, những người chơi như cô, được gọi là Dothacker. Là những người có năng lực trong khi chơi The World. WNC đang tìm và quản lý họ lại... Thế nên chúng tôi cần biết nickname của mọi người. Tôi cũng là một người chơi The World nữa."

Nikolaj chỉ tay về phía cái mũ Deep Link trong phòng Avyanna, từ góc này anh ta có thể nhìn thấy nó do phòng của cô là phòng kiểu studio, chỉ có một phòng to chứ cũng không có nhiều chỗ để đồ. Khi đang nói chuyện thì Amiya và Avyanna nhìn thấy một người đàn ông đeo kính đen, tóc dài, đi ngang qua sau lưng của Nikolaj. Anh ta nói gì đó với người cảnh sát ở ngoài hành lang:

"Chào ngài cảnh sát."

Stray nói nhanh với Amiya:

"Amiya! Đó... là giọng trong điện thoại."

Nikolaj nhìn thấy Stray nhảy vọt qua người mình và bước ra phía hành lang. Anh ta vội vàng ngó đầu ra phía ngoài, từ phía bên hành lang, Nikolaj và mọi người nhìn thấy Peter cầm cái điện thoại của Anne giẫm mạnh xuống sàn nhà, trước khi ném thẳng xuống từ tầng 7. Stray vội vàng nhào về phía Iceschillendrig, cắn vào tay gã. Gã nghiến răng, chộp lấy con mèo, đá nó một phát mạnh tới mức nó văng cả mét về phía họ. Một bàn tay khẽ bế Stray dậy, để con mèo lên lòng Amiya. Johan Eleanora nhìn về phía gã thanh niên đeo kính. Hai người anh trai của họ vừa tới.

"Ông anh không nên đánh động vật. Nó là mèo của em gái tôi đấy. "

"Mày là thằng nào?"

"Johan Eleanora. "
- Johan đáp

"Vậy hả, giữ chắc con mèo dại ấy lại và tránh đường đi."

Gã thanh niên bước qua người của Johan và Amiya nhìn thấy anh trai mình cũng tránh đường cho gã. Thorvald lúc này nhìn về phía Johan khi thấy chàng trai nhà Eleanora chịu tránh đường cho gã. Thorvald hơi ngạc nhiên vì Johan bình thường thuộc dạng thấy sự bất bình là can thiệp ngay. Người anh trai của Avyanna lúc này cũng ngạc nhiên với Johan:

"Cậu để cho hắn đi thật đấy hả?"

Choice [Avyanna, Amiya]
- Cản Iceschillendrig
- Để Iceschillendrig đi
- Khác





 
Top