Delta Server. Peaceful Eternity's Ocean
"Catfish."
Crea nhìn hình ảnh cặp song kiếm Infini đưa qua rồi gật gù ra vẻ ngưỡng mộ. Bởi vì cậu đách thấy hình nó ở đâu nên cậu đoán cặp kiếm nọ trông cũng ngầu lòi ra phết, bảo sao là vũ khí top tier, nhìn cái này xong cậu cũng ước gì hai thanh inferno với brilliant nhà mình lúc ra chiêu cũng ngầu được một góc như vậy, nói chung là xuất sắc xinh đẹp sasuga designer của game, Crea nghĩ nghĩ trước khi trả lời Infini.
"Sau này, mà drop được. Tôi sẽ cho em."
Cậu nhún vai. Đồ Heroic thì chẳng biết tới kiếp nào mới drop được, nhưng dù gì thì hàng cho Twin Sword cậu cũng không dùng, thế nên ra thì đem cho người thuộc class đó vẫn là hợp lý nhất, hoặc mang đi đấu giá trên mạng...
The World có cho đấu giá không nhỉ? Nếu có thì cậu cũng muốn lắm, vì Crea lúc nào cũng lâm vào trạng thái thiếu tiền, thế nên mấy vụ mang đồ ra bid thế này có vẻ hời hơn trade thẳng với nhau à mà khoan hình như hơi lạc đề rồi-
"Hoặc là, trao đổi đồng giá. Lúc đó, Infini có đồ gì thì, đổi cũng được."
Thiếu niên tóc đen nghĩ nghĩ một chút rồi bổ sung, thực ra Infini không có đồ để trade thì cậu vẫn sẽ cho thôi, nếu lúc đó không rỗng ví.
Chắc là thế.
"Kiểu kiểu thế. Nhưng đôi lúc cũng muốn có người để nhõng nhẽo. Không hiểu sao em lại đi nói chuyện này cho anh."
"
Haha. Chắc vì, tôi, chưa phải là. Đối tượng hẹn hò? Nên không cần, nghĩ quá nhiều?"
Nói chuyện này với mấy đối tượng muốn hẹn hò chắc sẽ ngại hơn, nhưng với người mà mình không có hứng thú về mặt tình cảm thì sẽ thấy thoải mái ít nhiều, kiểu không sợ người ta có ấn tượng xấu về mình rồi ảnh hưởng về sau hay gì đó. Như hiện tại, nghe Infini kể chuyện thì cậu cũng không judging hay gì mà chỉ cười rồi cảm thán.
"Sống một mình, cũng dễ nảy sinh. Cảm giác đó mà. Kiểu, cô đơn, lâu quá, lại tự do tự tại, thì sẽ thấy muốn. Có người, bên cạnh ấy. Infini, có hay video chat, với bạn không?"
Để giải tỏa căng thẳng và để đỡ cô đơn, kiểu vậy. Crea vốn dĩ nghĩ người được cho cơ hội làm bất cứ điều gì mình muốn sẽ là người hạnh phúc nhất thế gian, nhưng sau này thì nhận ra như thế cũng chẳng tự do cho lắm, còn khiến bản thân thấy cô đơn và ám ảnh nữa.
"Trải nghiệm lần đầu, lúc nào cũng. Tốt nhất. Nên hãy cố, có những kỉ niệm đẹp, nhé."
Chẳng rõ câu này có ý nghĩa gì nhưng Crea cũng không giải nghĩa nó ngay. Cậu nghe Infini nói thì lại tiếp tục ngẫm nghĩ, nhưng mà lần này thì là về bản đồ thế giới. Croatia... Croatia...? Hình như cũng không xa nước Pháp lắm? Một ngày đi xe hay gì đó thì phải. Cậu nghĩ thế.
"Paris, Pháp. Ít ra cũng, không phải hai bên, lục địa nhỉ. Nếu có dịp đến Paris, Infini có thể, gọi tôi. Sẽ dẫn đi tham quan. Không tính, phí đâu."
Crea nói trong lúc chuyển tầm nhìn xuống cái phao của mình, vẫn chẳng có dấu hiệu gì là có cá ở đây. Trong một thoáng, cậu trai đã thực sự nghĩ rằng cá ở cái Field này cũng phải có điều gì đặc biệt trigger thì mới xuất hiện chứ không rảnh rỗi nằm phơi bụng ra cho bọn họ bắt đâu-
"Chắc anh cũng là sinh viên Đại học hả? Cái ý ai chả biết. Kệ đi. Em nghĩ anh sau này cũng thế."
"..."
Khụ khụ khụ khụ khụ.
"Ừm, đại học Paris. Nhưng tôi, chưa có nhiều, kinh nghiệm đường trường lắm. Bạn tôi thì có. Mốt gặp, tham khảo nó vậy."
Crea nhún vai làm ra vẻ thản nhiên vô cùng, như thể cậu ta đúng là sinh viên năm cuối của đại học Paris vậy, còn thằng bạn mà cậu nhắc đến trong câu chuyện thì cứ như sinh viên muốn tốt nghiệp xong là cưới, hẹn hò nhiều mà bị đá cũng nhiều.
À, đùa thôi.
Infini nói về việc ra ngoài và bắt cá, Crea thì có hơi cười. Bọn họ đang ở ngoài và câu cá thật, nếu không hiểu ý nghĩa ẩn dụ trong câu nói của cô gái Elf thì khéo giờ cậu đã cảm thán nãy giờ có câu được cái quái gì đâu-
Xong phao bọn họ giật đùng đùng như đúng rồi???
Crea ngạc nhiên vô đối, thế là vội vã kéo lên. Kéo được một thì có hai, kéo một hồi xong thì cả hai có hai xô đầy cá, mà cũng tới chiều luôn.
Ủa cái gì thế bộ thần cá độ cậu à??? Hay đấy? Cậu trai ngơ ngác ngó tới ngó lui, nhưng sau đó quyết định chuyện gì khó quá bỏ qua mà tập trung vào việc trước mặt.
"Err... hòa nhé, chúng ta tính theo số lượng, không phải cân nặng!"
Thiếu nam tóc đen đang bận đếm cá thì nghe người kia nói như vậy, thế là ngước lên nhìn, lại hơi cười.
"Hòa nhau, nhưng tôi sẽ, mua bánh cho Infini nhé? Coi như là, quà an ủi. Được không?"