Trò chơi thám tử xem ra không chỉ dừng lại ở Fiona mà còn lan tiếp sang Aivalf. Chính ra Nizuki biết vì sao Ekari nghe nhạc lớn như vậy. Nhà gia đình của nó đi vắng thường xuyên nên nó hay ở nhà một mình. Nizuki cũng bực mình với con bạn mà nhắc nó mấy lần rồi nó cũng không nghe.
Điếc đâu mà điếc, nó thích nghe nhạc to thôi. Nghe bảo nhà nó ở một mình, nó hay mở nhạc to cho đỡ trống trải.
Lyricia và Nagisa, có hành động thân thiết với ai không, hay tránh né ai không. Cô vừa ngồi xuống bàn ăn, vừa húp miếng súp gà, vừa nghĩ xem Lyricia và Nagisa có thể thân với ai dạo gần đây. Cô gái lắc đầu.
Lyricia thì thân với nhiều người, Nagisa thì không. Cậu ấy hơi... thôi bỏ đi, mình không nghĩ nói về 2 người bọn họ lúc này là ý hay...
Ưm... Lyricia thì không, Nagisa thì cậu ấy hay ngồi ở chỗ lồng bướm nhỉ?
Fiona nói vậy, Nizuki cũng gật gù. Lúc tuần trước thì cậu ấy ra chỗ lồng bướm khá là nhiều. Fiona không biết làm sao nhưng mà dạo này cậu ấy tự nhiên có hứng thú với mấy loài động thực vật của trường. Hồi trước chỉ có Kurumi chăm ở đó thôi mà tuần trước thì Nagisa cũng hay tới lắm.
Nagisa thích bướm thì phải. Hay chí ít là cậu ấy bảo là đang tìm hiểu về chúng.
Rồi. Hm, vậy giờ cậu kể cho mình về gia đình của cậu được không? Cậu năm nay bao nhiêu tuổi? Nãy Fiona lỡ gọi cậu là chị.
Fiona vội vàng cầm bát súp gà lên húp xì xụp, tránh ánh mắt kì thị của Flavia, nếu chẳng may cô đang lườm nguýt nó. Nizuki nhớ hôm đi vào rừng thì nghe Sasaki gọi Sylvia nữa. Tomoe hôm nọ cũng có thắc mắc y chang mà Fiona cứ né né câu hỏi nên Nizuki biết cô bạn cũng đang ngại trả lời rồi. Vừa nói xong thì Ekari đi ngang qua, mang theo 1 khay đầy ắp đồ ăn.