Upopoy Museum

Ultimate

Administrator
Staff member
LOCATION
Upopoy Museum
▶ Upopoy Museum
7mmc9voej27.jpg
DESCRIPTION
Bảo tàng Upopy
INSPECTABLE ITEM
Lối vào
Vườn phía ngoài
Nhà người dân tộc Ainu
Khu trưng bày
Tủ kính trưng bày
Giáp Samurai
Kiếm Katana
▶ Floor Plan
Untitled.png
DESCRIPTION
Floor Plan
INSPECTABLE ITEM
FLOOR PLAN (không thể Inspect)





 

Ultimate

Administrator
Staff member
CHAPTER 1: THE ENIGMA ON THE MAGLEV TRAIN
Maglev Train, 15-5-2057


Seika Higuchi
Ugggghhh....


Sorcha hẹn Seika cùng ra bảo tàng với nhau. Gái tóc tím đồng ý với gương mặt nhăn nhó kể từ lúc gặp Zantetsu và Sasaki tới giờ. Không rõ vì cô muốn ra ngoài để xem bảo tàng hay vì tránh hai đứa bạn học cũ. Tưởng ở bảo tàng có gì vui như xác ướp, thế nhưng ở đây toàn là trưng bày về văn hóa của người Ainu. Cô nghĩ mình sẽ chán ngấy chỗ này nhưng khi xem được một nửa thì mới nghĩ là cũng không tệ lắm. Giờ Seika mới biết trong văn hóa của người Ainu có tập tục nuôi gấu. Người Ainu bắt những con gấu từ khi còn nhỏ và nuôi chúng như một thành viên trong gia đình. Mọi người đều tin linh hồn của gấu, con vật linh thiêng - tôn thờ như một vị thần, sẽ mang sự may mắn đến cho cộng đồng.


Seika Higuchi
Nuôi xong rồi giết gấu, chính ra cũng hợp lý.


Khi gấu được bắt về, người Ainu sẽ nuôi dưỡng nó trong một chiếc cũi lớn. Họ chăm sóc chú gấu cẩn thận như thể nó là thành viên trong gia đình mình, nuôi chú gấu bằng thức ăn dành cho người. Rồi cuối cùng khi nó lớn thì người Ainu thực hành tập tục hiến tế gấu với niềm tin rằng hành động “giết hại” gấu sẽ giúp giải phóng linh hồn vị thần khỏi xác thịt trần thế và siêu thoát, trở về với thế giới tinh thần.


Seika Higuchi
Có khi tôi là người Ainu không chừng.


Seika quay sang nhìn Sorcha.


 

ryanclow

Member

Sorcha Voler


Seika Higuchi


CHAPTER 2: ?
Upopoy Museum, 15-05-2057


"Ý là các con chuột của cậu sao? Nhưng cũng có phải chỉ người Ainu làm thế đâu.”

Sorcha Voler thẳng thừng lập luận phản bác. Nuôi rồi giết thì chẳng phải con người nào cũng thế sao? Gà, vịt, chó, mèo, thậm chí là cả đồng loại... Có thứ gì mà con người chưa từng tàn hại? Cho dù là nuôi giết gia súc, gia cầm để lấy thịt hay nuôi giết một con gấu vì tin rằng sẽ giải phóng "vị thần" trong nó thì kết cục hành động vẫn là giống nhau. Bất quá chỉ có thể bảo rằng là một cái có động cơ "điên" hơn mà thôi.

"Hay ý là cậu tin vào việc về với thần linh?"

Nghĩ lại thì cũng có thể hiểu theo kiểu đó. Sorcha nghiêng đầu nhìn lên cô gái tóc tím từ hôm qua tới nay vẫn đang mặt nhăn mày nhó. Theo như thời điểm xuất hiện biểu hiện này thì chắc là vì gặp lại hai cái ai kia.

"Thứ lỗi cho tôi tò mò, hai người cầm kiếm kia và cậu có lịch sử gì vậy?"

@Ultimate





 

Ultimate

Administrator
Staff member
CHAPTER 1: THE ENIGMA ON THE MAGLEV TRAIN
Maglev Train, 15-5-2057


Seika Higuchi
.... Tch, hồi cấp 3, tôi mổ xác một con thỏ chết, bị Sasaki Rui kiến nghị với trường, nhà của nó giàu lắm. Tôi bị đuổi học lúc gần hết lớp 12.


Seika không biết sao lại đi kể một hồi ra với Sorcha, chắc tại gặp bạn bè cũ thì cô cũng muốn nói ra hết những gì giữ trong lòng bấy lâu. Seika nói mình là thành viên CLB chăm sóc động vật cảnh năm cấp 3. Một sáng hôm nọ cô tới trường thì thấy xác một con thỏ chết ở trong lồng, cô vốn thích mổ xẻ rồi nên lấy con thỏ đó ra khỏi lồng rồi đem mổ thôi.


Seika Higuchi
Tự nhiên Rui bảo tôi giết nó. Nó chết từ trước rồi.


Nhưng chả ai tin cả, tính của Seika từ lớp 10 và 11 thì ai cũng biết là cô nàng thích mổ động vật rồi. Chẳng phải giờ sinh học chúng ta cũng mổ ếch sao, và nó còn sống. Hồi đó mọi người ai cũng bảo Seika máu lạnh hay gì đó, cô mặc xác. Cô cũng chăm sóc những con thỏ đó như ai, cô cũng có quyền mổ chúng chứ.


Seika Higuchi
Đấy là lý do tôi bảo tôi chắc là người Ainu.


Kể cả tóm tắt là thế, sự việc nó lằng nhằng hơn nhưng Seika nói đại khái thế thôi. Chuyện cũng qua rồi, cô không thích nhắc lại nữa.


 

ryanclow

Member

Sorcha Voler


Seika Higuchi


CHAPTER 2: ?
Upopoy Museum, 15-05-2057


"Chỉ mổ xác sau khi chết thì không cấu thành hành vi giết được. Xem ra thì Rui đó cũng không phải là thám tử giỏi lắm."

Chậc, đã thế còn lại để tình cảm cá nhân xen vào lập luận nữa. Sorcha nhàn nhạt tiếp lời sau câu chuyện từ Seika. Cô không rõ mấy câu nói của mình có tác dụng an ủi như việc mà người ta thường làm khi nhận được sự trải lòng chưa nhưng mà ngần này cũng là đã quá mức lời hay ý đẹp từ cô nàng tóc kẹo bông rồi.

"Trước đây tôi cũng từng mổ chim. Sau khi dụ nó làm thân. Phản ứng của cha tôi cũng không tốt lắm."

Thường thì đoạn câu chuyện sẽ dừng lại đến khi con chim sẻ sà vào lòng Sorcha, như cái cách cô đã kể với Flavia trong thư viện. Không có máu và lông vũ. Không có ánh mắt kinh sợ của cha. Không có lời chất vấn chẳng câu giải đáp...

Rằng cô, Sorcha Voler, đã bị lỗi ở đâu?

"Lẽ ra lúc đó cậu nên báo về trường rồi hẵng xin mổ xác là được. Con người thích tuân theo quy tắc mà."

Vì nếu không có chúng, họ sẽ không biết bản thân có thể làm đến điều tàn độc nào. Sorcha mỉm cười, đuôi mắt hơi nheo lại khi cô điều khiển xe lăn đến gần hơn với khu trưng bày katana của người Ainu. Cô bạn tóc hai chùm giờ đã thành xác cháy từng giới thiệu cô tới đây cùng với câu chuyện về thanh kiếm bị trộm trong phiên đấu giá, vậy nên sự hứng thú của Sorcha đặt hẳn về mảng này.

"Bình thường bên pháp y của cậu sẽ giám định các vết thương như thế nào? Có cách phân biệt thanh kiếm này hay là thanh kiếm kia gây ra nó không?"

@Ultimate





 
Last edited:

Ultimate

Administrator
Staff member
CHAPTER 1: THE ENIGMA ON THE MAGLEV TRAIN
Maglev Train, 15-5-2057


Seika Higuchi
... Chắc là họ cho đấy.


Seika biết ý của Sorcha đúng, nếu cô xin phép thì tình huống này đã chả bao giờ xảy ra và Seika đã không bị gán mác là con điên của trường. Nhưng cô không như thế, cô biết chắc xin phép thì họ cũng sẽ bảo điều này không đứng đắn với một học sinh cấp ba. Seika biết lời khuyên của Sorcha là đúng, nhưng lúc đó ... gái tóc tím đi chậm rãi theo xe lăn của Sorcha, khoanh tay lại với ngón trỏ gõ gõ vào bắp tay.


Seika Higuchi
Tôi biết là xin họ chả cho đâu.


Seika tự tin vào điều cô nói, không rõ là cô tự tin vào bản thân nên chọn giải pháp lách luật, hay cô là người không thích tuân theo nguyên tắc hay cô chỉ là có ham muốn mở banh con thỏ đó ra, cô không biết mình nghĩ gì lúc đó. Lúc bị Sasaki Rui chất vất thì cô cũng thừa nhận thẳng luôn là ý định báo cho trường chưa bao giờ vọt qua đầu cô. Nếu người ta không ưa mình, thì mình cũng chẳng cần phải cố nói chuyện với người ta. Thật ra là dù người ta có ưa Seika thì cô cũng chẳng quan tâm tới người kia lắm. Sasaki lúc đó mắng thẳng mặt Seika dữ lắm, nhưng Seika không nói ra, ít nhất là trước mặt Sorcha.


Seika Higuchi
Vết cắt thường khó phân biệt lắm, còn tùy vào góc đâm, lực đâm, đường vân của con dao. Ý là có thể làm được nhưng không được dùng làm bằng chứng trước tòa. Trừ khi bị đâm khoảng 20 phát thì may ra bảo tôi tìm điểm chung của chúng thì dễ hơn.


Vết đâm thường khó đánh giá, lưỡi gươm có thể không xuyên hết làm đánh giá chiều dài của lưỡi gươm không đúng. Lực đâm có thể mạnh hơn bình thường khiến nó đâm sâu hơn cả chiều dài lưỡi gươm, là đánh giá sai về thanh kiếm. Rồi còn đường vân bị xê dịch khi va chạm với da thịt. Lúc cuối cùng, Seika mói nhận xét về ba của Sorcha, về phản ứng của người khác khi cô cầm dao mổ.


Seika Higuchi
Cô có ghét nhà vì họ không thích cô mổ xẻ không?


 

ryanclow

Member

Sorcha Voler


Seika Higuchi


CHAPTER 2: ?
Upopoy Museum, 15-05-2057


“Cha tôi ấy à? Không, ghét ông ấy thì khổ sở lắm.”

Xét tới việc ngoại trừ các học bổng và đặc quyền nhận được từ thành tích học tập, cô cho tới nay vẫn phải sống dựa vào một phần tiền chu cấp từ gia đình. Vậy nên nếu đâm ra ghét họ thì cũng chỉ thiệt về mình thôi. Huống chi, cha cô cũng không hẳn là ngăn cấm cô mổ xác. Ông chỉ là không thích cái cách khá là vụng về, be bét của cô ở cái lần mổ đầu tiên đó thôi. Bởi vì cô không tuân theo những nguyên tắc mà con người đã định ra để phân rõ. Trắng cùng đen, thiện và ác.

Cần phải thông minh hơn.

Sorcha nghiêng đầu. Có lẽ cô khác với cô bạn tóc tím, cô thích ẩn giấu sự kỳ lạ của bản thân hơn. Nương náu trong vùng an toàn, giả vờ làm một con cừu trắng ngoan ngoãn, đến khi đó họ cũng sẽ không phòng bị và dễ dãi hơn với cô rất nhiều. Nếu cứ đứng biệt lập, đến cuối cùng nhận được cũng chỉ là mấy thứ phán xét rồi cả đuổi học như Higuchi mà thôi. Mà nhắc đến nguyên tắc thì...

"Có lẽ nên về nhỉ, ta đi cũng khá lâu rồi."

Rồi ngưng một lúc, cô nói thêm.

"Mà cậu không đi thăm nhà nhỉ?"

Gia đình cậu ta còn ở Nhật không ta?

@Ultimate





 

Ultimate

Administrator
Staff member
CHAPTER 1: THE ENIGMA ON THE MAGLEV TRAIN
Maglev Train, 15-5-2057


Seika Higuchi
Ừm, với cả cậu cũng là người cần trợ giúp từ gia đình và xã hội.


Seika nghĩ Sorcha cũng thiệt thòi hơn người khác ở chỗ cô không đi lại được. Cái này thú thực là Seika chưa bao giờ nghĩ tới nhưng nếu có ai hỏi những người khuyết tật nên được đối xử như thế nào thì Seika nghĩ họ nên được đối xử bình đẳng, và xã hội nên có trợ cấp cho họ. Quan niệm của Seika nghĩ nghiên cứu và phát triển cũng là những công việc cần được chính phủ chi tiền thường xuyên. Mấy công việc có KPI chắc không hợp với bản thân cô.


Seika Higuchi
Hm, ừm gia đình tôi ở Nhật mà tôi không thích ở nhà. Nhưng tôi vẫn nhận được trợ cấp. Với cả tôi nằm trong top 20% học viên Mittelos nên cũng có tiền.


Tóc tím có vẻ không thích đề cập tới nhà mình. Cô có tiền trợ cấp nhưng việc cô nằm trong số những học viên xịn xò nhát ở học viện thì có nghĩa là mỗi tháng cô cũng có tiền tiêu vặt, có chỗ ở và ăn miễn phí rồi. Ở trong kí túc xá thì đồ ăn vặt và mỳ tôm lúc nào cũng có sẵn, Seika thì sẵn sàng ngủ ở cả phòng để xác nếu nó giúp cô thuận tiện hơn trong việc pháp y. Như cô nàng đã nói là cô thích người chết hơn người sống. Cả hai lặng lẽ ra khỏi bảo tàng.


Seika Higuchi
Vậy về thôi, um... Voler.


Seika hơi cười cười khi về cùng với Sorcha.


 
Top