[???] Unknown Location

Ultimate

Administrator
Staff member



Storage

oo1ndBX.jpg



Nhà kho. Không rõ địa điểm.
 
Last edited:

Ultimate

Administrator
Staff member


???

???

???

???

???



??? | ????.??.??


Grand Quest #?: Find Number Nine

[Ilyninsky] giật mình tỉnh giấc, cô đang ngồi trên một cái xe lăn cũ kĩ làm từ nhôm - không phải xe lăn của cô. Đây cũng không phải phòng của cô. Đây không phải nhà của cô. Cô còn không chắc đây là nước Đan Mạch. Căn phòng lạ lẫm, không có chút gì giống một căn nhà cho người sống. Đây giống một nhà kho thì đúng hơn. Thứ cuối cùng mà cô gái tóc trắng ngồi trên xe lăn nhận ra là một cái đồng hồ bằng thép gắn chặt vào cánh tay trái của cô. Chiếc đồng hồ điện tử hiện số [4].


[Mayah] là người thứ hai tỉnh dậy, ở bên cạnh cô là hai cái nạng để giúp cô đi được. Chân của cô vẫn cứng đờ và không thể nào nhấc lên nổi. Cô nằm ở phía dưới một cánh cửa, phía trên có đèn đỏ, cái đèn đang chiếu thẳng ánh sáng gắt gỏng của nó vào mặt cô. Mái tóc tết được buông xuống qua vai, cô cố dùng cái nạng gỗ để đứng dậy, cô nhận ra đây cũng chẳng phải nạng của mình. Đây cũng không phải thứ duy nhất không thuộc về cô gái người Pháp, cô nhận ra mình có đeo một cái đồng hồ điện tử bằng thép với số [5].


[Shadowbringer] ho khù khụ lúc tỉnh giấc, cô rùng mình ớn lạnh. Cô không nhớ nổi mình đã tới đây bằng cách nào, đây là đâu và tại sao cô lại ở đây. Tóc xanh nhận ra cơ thể của cô mỏi nhừ, như vừa trải qua một giấc ngủ quá lâu. Lớp áo dài tay trắng của cô cộm lên ở phía cổ tay trái, một cái đồng hồ điện tử bằng thép với số [6] ẩn hiện phía dưới cổ tay áo.


[HimHim] mở mắt. Đầu của cô gái tóc đen đau như búa bổ. Cơ thể của cô nhức như có kẻ nào vừa trải qua một trận đánh tơi bời khói lửa. Lạ là không có vết bầm tím nào trên người cô. Căn phòng lạ lẫm không có một chút mùi của sự sống nào ở đây. Đây giống một nhà kho với rất nhiều thùng xốp, chai lọ và cả trăm thứ đồ lỉnh kỉnh được xếp trên những cái giá bằng nhôm. Cái sáng trắng mờ mờ thả xuống gọng kính đen, phản chiếu cái đồng hồ điện tử bằng thép hiện số [7].


[xXTalilaXx] là người cuối cùng tỉnh dậy, cô được ngả nằm vào sát bờ tường. Cô bàng hoàng nhìn bốn cô gái đối diện vừa tỉnh giấc. Mái tóc nâu của cô cũng như vừa trải qua một trận vật lộn với một con quái vật nào đó. Cặp kính màu của cô hướng xuống, nhìn thấy đồng hồ điện tử bằng thép hiện số [8].


Mỗi người Ilyninsky, Mayah, Shadowbringer, HimHim và xXTalilaXx sẽ có 3 post kế để nói chuyện, tìm hiểu và giới thiệu với nhau trước khi story tiếp tục.

Các player bắt buộc phải giới thiệu 1 cái tên để các player khác có thể gọi.



 
Last edited:

xXTalilaXx

Member


???




Địa điểm: ???
Thời gian: 2050.??.??

Talila (?) tỉnh dậy, đầu hơi choáng váng, ngồi nhìn căn phòng hiện tại. Đèn không quá sáng, chỉ đủ để cô nhận ra có bốn cô gái khác đang ở cùng với mình.

"Urgh... Mẹ nó..."

Đưa tay lên chải lại mái tóc cho bớt rối, Talila(?) đảo mắt quanh một lượt. Nơi đây giống như một căn phòng chứa đồ. Làm sao cô có thể để bản thân sơ xuất tới mức bị đưa đến một nơi không rõ địa điểm, cũng không rõ là ai đã làm việc này nữa? À, có phải là thằng nhãi hôm trước ở hẻm mà cô dạy cho nó một bài học không? Hay là cha nội đầu gấu ở trong bar hôm bữa gây sự? Ai da, sao đầu đau thế này...

Dạo này chắc chơi game nhiều quá, không nghĩ thông suốt được nữa rồi.

Hay đây là đám bắt cóc mấy cô gái trẻ để bán cho mấy quán chợ đen nhỉ? Chậc, cũng tự biết nhan sắc bản thân ở bậc nhất, nhưng chúng cũng phải biết ai nên động vào, ai nên tránh chứ...

Talila(?) nhìn xuống tay mình, thấy có một chiếc đồng hồ bằng thép. Nhìn nó cũng xấu xí, cô không biết thẩm mĩ của ai tệ đến thế, mà lại đeo lên người con tin mình bắt cóc. Chắc sở thích bệnh hoạn lắm. Ngắm nó một lúc, cô quyết định ngồi gỡ thử nó ra.

@Ultimate

 

Iceheart

Active member


Blue haired girl




Time: - Location:

Gái tỉnh dậy chỉ đủ để nhìn thấy rằng mình đang ở đâu đó không phải ở nhà, khẽ ngẩng đầu lên nhìn xung quanh một lượt rồi nghe thấy tiếng chửi thề ở đâu đó vang lên. Bỏ qua việc đó, đây chính xác không phải là nhà gái nên liền trở nên mơ màng, gái tự hỏi tối qua mình đã uống thuốc chưa mà nay lại xuất hiện ảo giác cùng với ảo thính như thế này. Cuối cùng gái lại tiện tay ôm đại cái thùng carton nào đó trên kệ thay cho gối ôm và nằm ngủ tiếp.


@Ultimate
 

Mực

Active member
n.a
[n/a] ????.??.??


Amiya Eleanora

??

??

??

??




Amiya vừa tỉnh dậy đã thấy mình ở nơi nào đó khác lạ, không giống chỗ nào cô từng đi qua hoặc có thể tới cả. Chiếc xe lăn xịn xò của cô cũng bị thay bằng loại cũ kĩ hơn, tạm dùng được nhưng nếu ngồi lâu cô nghĩ mình sẽ bị đau lưng. Amiya nhìn tổng quát cả căn phòng, thấy bốn cô gái khác cũng lần lượt tỉnh dậy, dáng vẻ có hơi mệt mỏi.

"Ừm... mọi người không sao chứ? Có ai bị thương nặng không?"

Cô cất tiếng hỏi đầu tiên, dù sao thì sức khỏe là trên hết, từ từ mấy chuyện khác cũng có thể nghĩ sau được. Amiya kéo xe đến một cô gái thắt tóc bím cùng với cái nạng bên cạnh, rồi mỉm cười đưa tay ra đề nghị được giúp cô ấy chống nạng lên. Cùng là những người khiếm khuyết một phần khả năng di chuyển, Amiya hiểu rằng khi cùng sống một cuộc sống khắc nghiệt thì điều duy nhất có thể làm bây giờ là nương tựa vào nhau mà đi lên.


 

Absolute Darkness

Active member




Mayah Valrel


Thời gian || Địa điểm

Mayah mơ hồ mở mắt, toàn thân bất động như bao nhiêu lần cô tỉnh dậy vẫn thế. Cái mùi cũ kỹ xộc vào mũi ngay lập tức cho cô biết đây không phải bệnh viện, cũng chẳng phải nhà.

"Marcel?"

Mayah gọi, nhưng không có tiếng trả lời. Cô cố gắng nhấc mình dậy trước khi phát hiện ra trong căn phòng còn có thêm bốn người khác nữa mà cô không quen biết.

Toàn thân Mayah ê ẩm.

Theo thói quen, cô sờ túi tìm điện thoại, nhưng túi cô trống rỗng. Hẳn là ai đó đã lấy nó đi lúc cô bị ngất. Và trả lại cho cô một chiếc đồng hồ đeo tay có độc một số trên đó.

Bắt cóc? Bom hẹn giờ?

Một cô gái có mái tóc sáng màu đến gần chỗ Mayah và đưa tay ra trước mặt cô. Mayah đoán là cô ấy đang đề nghị giúp đỡ mình.

"Ưm..."

Mayah nhất thời không biết nói gì.

"Cám ơn... em vẫn cảm thấy... hơi choáng... có lẽ em sẽ... ưm... ngồi đây thêm một lúc..."

Mayah nói, ngắc ngứ trong cổ họng, cốt để ngăn chính mình cảm thấy bối rối.

"Chị... có biết đây là đâu không?"


@Ultimate



aaa
 

Mực

Active member
n.a
[n/a] ????.??.??


Amiya Eleanora

??

??

??

??




Thấy cô gái kia xưng em với mình, Amiya cảm thấy là lạ nhưng thôi đây không phải lúc suy nghĩ về mấy chuyện đó. Cô lắc đầu trước câu hỏi của cô gái trước mặt mình.

"Không... chị không nghĩ là mình đã từng tới nơi này bao giờ." - Amiya trả lời. - "Chị là Amiya, Amiya Eleanora. Xin lỗi em nhé, em cứ nghỉ ngơi tiếp đi."

Amiya kéo xe lăn đến ngồi cạnh cô gái nọ, có lẽ cô cũng hơi hấp tấp mà không nghĩ đến sức khỏe của người kia. Cô gái lại một lần nữa lướt nhìn xung quanh căn phòng, nhìn thấy mọi người ai cũng có vẻ tỉnh giấc trừ một cô gái tóc xanh vẫn còn nằm bất động (?) từ nãy đến giờ. Phía sau Amiya và cô gái bên cạnh là một cánh cửa, còn lại thì trông không khác gì một nhà kho bình thường cho lắm. Cô còn nhìn thấy một cô gái đang cố gắng mở chiếc đồng hồ điện tử trên tay...

"... Em cảm thấy đỡ hơn chưa? Có còn choáng nhiều không?"

Sau một lúc thì Amiya cất lời, cảm thấy bản thân cũng bất lịch sự khi hỏi dồn dập như thế, nhưng trong tình huống này thì cô lại không thể không cảm thấy lo lắng cho bản thân mình, và cả những người xung quanh nữa.


 

Absolute Darkness

Active member




Mayah Valrel


Thời gian || Địa điểm

"..."

"Cám ơn chị, em thấy tốt hơn rồi..."

"Chị có thể gọi em là Mayah... đó là tên em..."


Mayah trầm mặc nhìn chị gái đeo kính bên kia cố gỡ cái đồng hồ đeo tay. Một hồi lâu sau cô mới nói:

"Em nghĩ... cái đó không gỡ ra được đâu..."

Mayah nhìn cái đồng hồ tương tự trên tay mình. Dù người mang họ đến đây có ý đồ gì đi nữa, thì hẳn cái này cũng không dễ dàng tháo ra.

"Số 5..."

Cô đột nhiên nói, liếc mắt sang nhìn con số trên đồng hồ của cô gái ngồi cạnh.

"Của chị... là số 4..."

Mayah lại đưa mắt nhìn mọi người trong phòng.

"Bốn, năm, sáu, bảy, tám..."

Năm cái đồng hồ biểu thị cho năm con số khác nhau.

"Có ai... có ý tưởng gì về nơi này, hay tất cả những thứ này không?"



@Ultimate



aaa
 







Himmel
???
???
???
???


Time: Ngày X Tháng Y Năm Z
Location: ???

Himmel tỉnh dậy với cơ thể nặng như chì, vừa nhức vừa đau một cách khó tả. Khi từ từ ngồi lên thì thấy ở một nơi lạ lẫm, xung quanh cũng là...

"Ờm... gì đây ta...?"

Là một cái nhà kho, xong bên cạnh cũng là 4 người khác. Tính thêm Himmel nữa sẽ là 5, vậy là bị bắt cóc à?!

Hoặc là mơ, Himmel tự nhéo má của bản thân để rồi nhăn mặt. Cảm giác rất thật, nhưng cái tình cảnh này thì không hề thật một chút nào cả. Lần cuối Himmel đang làm gì ấy nhỉ? Nghĩ vậy, khi nhìn xuống Himmel thấy có cái đồng hồ đang ở trong tay cô với con số 7. Mấy cô gái kia cũng đeo đồng hồ với số tương tự như vậy, và họ đều đnag giao tiếp bằng tiếng Anh nên Himmel nghĩ có thể nói chuyện được.

Cô sinh viên co giãn chân tay rồi đứng dậy nhún nhún. Trường hợp như thế này thì cứ khởi động cái đã, cho khỏe người rồi mới làm gì thì làm được.

"Có ai... có ý tưởng gì về nơi này, hay tất cả những thứ này không?"

Himmel lắc đầu thay câu trả lời trong lúc chạy quanh phòng mò thử xem có cái gì hay ho không, cẩn thận để không đụng trúng cô gái tóc xanh đang ôm thùng carton nằm ngủ kia. Họ còn có một người ngồi xe lăn và xài nạng nữa nên Himmel chỉ mong đây không phải là bởi một tên biến thái nào đó bày ra trò này.

Thiết bị của cô đâu? Sao lại là nhà kho? Áp tai vô tường nghe được chi hông?

"Tui hổng rõ đâu cơ mà... Tui là Himmel, hoặc gọi tui là HimHim cho nhanh cũng được." Himmel gãi đầu, cười tự nhiên với ánh mắt đang đảo liên tục xung quanh để tìm bất cứ cái gì khả nghi. "Cái đồng hồ này chúng ta đều có nên tui nghĩ là có người cài vô với mục đích gì đó... mong không tới mức phải giải đố nhưng đó là trường hợp tích cực nhất mà tui có thể nghĩ ra được rồi."

Người di chuyển liên tục, Himmel không có vẻ gì là dễ ngồi yên một chỗ cả.

"Để tui thử mò xem có gì không... nó khiến tui nhớ tới mấy trò Escape Room, chắc chắn phải có gì đó, hoặc một tẹo nữa mà có cái loa phát thanh xong thông báo này nọ thì thôi rùi ây gù."



wc: 438
 
Last edited:

Mực

Active member


Amiya Eleanora

Himmel

??

Mayah

??


Δ Setting Eternity's Nightmoon | 2050

"Chúng ta thử mở cánh cửa kia thì sao?" - Amiya chỉ tay vào cánh cửa cạnh Mayah. - "Không chắc mở được nhưng có thể sẽ có manh mối gì đó."

Nói đoạn cô cũng bắt đầu di chuyển chiếc xe của mình để tìm kiếm thứ gì đó giúp được cho mọi người, nhưng khả năng có giới hạn nên cô chỉ có thể kiểm mấy đồ vật ngang tầm với của mình. Amiya đang mải mê lăn tìm đồ thì một thứ gì đó khựng chiếc xe của cô lại. Amiya nhìn xuống dưới thì thấy mình lỡ đụng vào cô gái tóc xanh nằm bất tỉnh kia.

"A... tôi xin lỗi." - Amiya làm mặt hối lỗi. - "Ừm, cô không sao chứ? Cứ ngủ thế này sẽ dễ bị cảm lạnh lắm."

Nói đoạn húc xe thêm vài lần cho đến khi người kia có dấu hiệu tỉnh lại.



 

Iceheart

Active member


Blue haired girl




Time: - Location:

Gái muốn ngủ nhưng hết việc nghe tiếng nói chuyện lạ hoắc đến việc cứ có cái gì đó đụng vào người mình, thật kì lạ. Vì gái lúc nào cũng ngủ một mình trong phòng và luôn khóa cửa lúc đi ngủ, hiển nhiên sẽ chả ai mò được vào phòng của gái cả, hết sức bất thường nên gái mệt mỏi ngồi dậy. Vẫn là khung cảnh gái nằm trong cái nhà kho cũ kĩ gì đó với vài cô gái khác, gái đã tưởng mình đang mơ hoặc đang gặp ảo giác nhưng hóa ra đó là thật.

"Cái quái gì vậy?"

Theo phản xạ gái ngồi co mình lại và đưa tay che người, xin lỗi vì chưa tỉnh ngủ nên hơi lag, do gái thường lõa thể khi ngủ nên phản ứng như thế cũng là điều đương nhiên... Gái đưa mắt nhìn từng con người trong căn phòng, chúng ta có hai cô gái khuyết tật, hai cô bình thường và gái. Mất vài giây để gái nhận ra tình huống của mình, hên là vẫn còn mặc đồ và có một thứ không nên có trên người gái: cái đồng hồ điện tử bằng thép xấu xí ghi số 6 trên tay, khác gì cái còng không?

"Chắc mình phát điên mất."

Gái lẩm bẩm rồi đưa tay chỉnh lại mái tóc và bộ dạng của mình, sinh ra là con gái thật khổ sở vì lúc nào cũng phải chú ý đến hình tượng bản thân. Xong gái nói với cô gái ngồi xe lăn.

"Không cần lo cho tôi, tôi vốn quen với việc ngủ bờ ngủ bụi rồi."


Tất nhiên là gái luôn biết lí do mình ngủ bụi, như thế nào và bằng cách nào trừ hôm nay ra. Sau đó gái đứng dậy đi quanh căn phòng một cách tỉnh queo rồi dừng lại trước cánh cửa duy nhất ở đây. Gái nhận thấy cánh cửa này đóng mở bằng cách nhập mật mã, xét theo tình hình thì không ai trong căn phòng này biết mật mã là gì vì nếu họ biết thì đã mở cửa mà đi ra ngoài rồi.

"Có ai còn nhớ việc gì đã xảy ra trước khi chúng ta có mặt ở đây không?"

Gái hỏi những người còn lại.


.
 

xXTalilaXx

Member


Esta




Địa điểm: ???
Thời gian: 2050.??.??

Xem chừng ai cũng không biết lý do tại sao mình ở đây. Vậy cũng hợp lý thôi, có ai bị bắt mà lại tỉnh dậy, ngay lập tức nhận ra kẻ bắt cóc mình là ai, với lý do gì, tống tiền hay để bán sắc??

Thoáng nhìn qua thì có hai cô gái khiếm khuyết, như vậy có lẽ khả năng bán sắc loại đi.

"Thứ duy nhất tôi nhớ được là mình đã chơi cái game kỳ quái gì đó, sau đó log out vì muốn đi ngủ. Tỉnh dậy đã thấy bản thân ở đây rồi. À, nếu các cô đều không biết gì cả, thì chúng ta hợp tác cũng được. Gọi tôi là Esta."

Cạy mãi cái đồng hồ trên tay vẫn không di chuyển, kẻ nào gây ra ba cái trò này quả nhiên có sở thích kỳ quái.

Esta bỏ cuộc với việc mở đồng hồ, đi đến ngắm nghía cánh cửa. Cửa khóa bằng mật mã, xem chừng nếu cô đá vỡ bảng điều khiển số này, có mở được cánh cửa này không?

Mở xong cửa, thì kẻ bắt cóc có đang đợi ở bên ngoài để trấn áp nếu cả lũ xông ra không? Bản thân Esta thì không ngại đấu tay đôi, chỉ lo cho hai cô gái ngồi ở góc phòng kia thôi. Nhìn một lượt thì cô cũng không chắc chắn hai người còn lại có khả năng chạy thoát, hoặc tự vệ cho bản thân.

"Tôi nghĩ để đề phòng, mỗi người hãy tìm quanh căn phòng hoặc trên người mình, có gì dùng để tự vệ được, thì hãy chuẩn bị tinh thần dùng thứ đó đi. Chúng ta không biết ai đã làm việc này, nên không rõ độ nguy hiểm của nơi này đến thế nào. Chuẩn bị trước vẫn là tốt nhất."



 

Iceheart

Active member


??? O'Neill




Time: - Location:

Gái không biết trước đó mình làm gì luôn mới chết. Nhưng gái chắc rằng mình không phải loại người sẽ đến những nơi lạ hoắc như vầy mà ngủ. Có thể là bị bắt tới đây nhưng là vì lí do gì nhỉ? Ít ra thì gái nghĩ bản thân mình vẫn tỉnh táo và cơ thể đang ở trạng thái bình thường. Cơ mà cô gái mang kính màu hường kia nói đúng, tốt nhất là nên kiếm cái gì đó để tự vệ trước khi mở được cánh cửa kia ra sẽ tốt hơn, ai biết được sẽ có cái gì chờ đón họ đâu chứ? Với lại gái không muốn người lạ trông thấy bộ dạng kích động của mình đâu.

"Cô nói đúng, vẫn là nên đề phòng trước. Đây là nhà kho nên không khó để tìm thấy thứ hữu dụng đâu."

Gái thấy rất nhiều thứ có thể xài như một món vũ khí. Gái đưa mắt nhìn hai cô gái khiếm khuyết kia di chuyển đã khó nên khả năng tự vệ cũng bằng 0 nên gái nghĩ mình phải cố gắng gấp đôi rồi, gái chỉ mong mình không phải đối đầu với quá nhiều người cùng một lúc, còn lại thì nhạc nào gái cũng nhảy.

"Nhân tiện, gọi tôi là O'Neill."

Rồi gái tiến lại gần hai cô gái khiếm khuyết kia.

"Cơ thể có gì không ổn thì nói cho tôi biết, không được để mọi thứ tệ hơn."


.
 

Ultimate

Administrator
Staff member


Amiya Eleanora

O'Neill

Mayah Valrel

Himmel

Esta



??? | ????.??.??


Grand Quest #?: Find Number Nine

Amiya đẩy xe tới chỗ cánh cửa, cô nhận ra là cánh cửa ở đây sử dụng mã nhập số. Mật mã có thể một dãy số từ 1 đến 4 số. Khu số bấm được thiết kế ngang tầm mắt người ngồi cô có thể dễ dàng với tay tới. Nhưng cô chưa biết phải nhập số nào vào cả. Mayah đứng sát cạnh Amiya, nhìn thấy cái đèn đỏ phía trên đầu vẫn đang sáng, cô đọc thấy hướng dẫn bên cạnh cái cửa: Đèn báo đỏ là cửa khóa. Đèn báo xanh là cửa mở.

O'Neill tìm thấy ít đồ ăn đóng hộp, một ít nước đóng chai. Cô nghĩ sẽ tìm thấy mấy thứ hữu dụng nhưng không, trong nhà kho này không có dụng cụ cơ khí nào cả, chỉ có mấy cái băng dính, một cái chổi quét nhà, mấy cái ống nước cao su dài, móc treo quần áo, mấy cái áo sơ mi, mấy đôi giày cũ. Esta thì tìm thấy mấy cái vỏ chai rỗng, mấy cái túi xách vải to như mấy loại người ta thường dùng ở siêu thị, có cả mấy cái quét vữa cùng mấy bịch vữa xi măng thủy lực ở đây. Lúc HimHim áp tai vô tường thì cô cũng không nghe được gì, nhưng cô nhận ra có một cái thang ở trong góc phòng, kèm theo một tờ giấy được dán trên vách tường.

[4] + [5] + [6] = 15 = 1 + 5 = 6
[5] + [6] + [7] = 18 = 1 + 8 = 9
[6] + [7] + [8] = 21 = 2 + 1 = 3
[7] + [8] + [4] = 19 = 1 + 9 = 10 = 1 + 0 = 1

Mở cánh cửa bằng cách nhập số của [4]+[5]+[6]+[7]+[8]

Riddle
[Majority]
- Nhập 1 số để mở cửa.


Majority Choice sẽ tính theo số đông của Player


 
Last edited:

Mực

Active member


Amiya Eleanora

Himmel

??

Mayah

??


Δ Setting Eternity's Nightmoon | 2050

Amiya đoán chắc là số 3.



 







Himmel
???
???
???
???


Time: Ngày X Tháng Y Năm Z
Location: ???

"Mấy người họ giải hay dữ..." Himmel mắt chữ O miệng chữ A nhìn vào mọi người rồi cũng chọn đáp án.




wc: 24
 

Ultimate

Administrator
Staff member

Amiya Eleanora

O'Neill

Mayah Valrel

Himmel

Esta

???

???

???

???

???


??? | ????.??.??


Grand Quest #?: Find Number Nine

Màu đỏ từ cái đèn trên cánh chuyển sang màu xanh như ... đèn tín hiệu giao thông, cánh cửa cũng đồng thời bật mở ra. Ở phía bên kia cánh cửa là một hàng lang dài, đối diện căn phòng của họ là một căn phòng có cánh cửa y chang như họ nhưng đã bị mở khóa, thậm chí nhìn từ ngoài vào nội thất bên trong cũng có vẻ giống nhau. Hình như là một nhóm khác cũng bị giam ở đây. Lúc họ đảo mắt nhìn dọc theo hành lang thì nhìn thấy 4 người đang nói chuyện với nhau. Có vẻ đây là một nhóm đã ra trước họ.

Người đầu tiên là một thanh niên cũng cỡ trên dưới 25-30 tuổi, mặc một cái áo blouse trắng bên ngoài làm người ta liên tưởng tới mấy bác sĩ, dù người này chắc kiểu sinh viên ngành y mới ra trường thì đúng hơn. Trông anh ta còn quá trẻ để có thể làm bác sĩ, và tay trái của anh ta có đeo một cái đồng điện tử có số [1] ở đó.

Kế tiếp là một chàng trai tóc vàng, chắc nom tuổi người thanh niên lúc số 1 lúc trước. Anh ta mặc một cái áo gió màu xanh lá thẫm, tay chàng trai cầm một cái cờ lê như thể sẵn sàng cho một cuộc đụng độ với kẻ giam giữ họ ở phía sau cánh cửa. Anh ta là người đeo đồng hồ có số [2].

Người thứ ba là một thanh niên chắc cỡ 18 tuổi, tóc màu xanh biếc. Trông nét của cậu ta có phần... thư sinh, nhất là khi tay phải của cậu ta còn cầm một quyển sổ với một cái bút, tay trái cậu ta đeo một cái đồng hồ điện tử như bao người khác, trên đó là số [3].

Người cuối cùng là một cô gái cột tóc đuôi ngựa, chắc tầm hơn 20 tuổi. Cô là người đeo cái đồng hồ chắc là cuối cùng, cái đồng hồ số [9]

"Mọi người cũng bị bắt giam hả, chúng tôi vừa tỉnh lại và mở cửa ... Tuy nhiên thấy cửa bên mọi người khóa nên Theodore bảo đi tìm quanh xem có gì không." - Người đeo đồng hồ số 1 nói.

"À quên, tôi là Theodore. Tôi không biết vì sao mình lại ở đây, tôi chỉ nhớ ký ức cuối cùng là mình đang làm việc tại nhà ..." - Người đeo đồng hồ số 2 nói - "Số 1 là Zack. "

"Số 3 là Revanchist."
- Theodore chỉ tay về phía chàng trai tóc xanh đang viết lách gì đó lên quyển sổ tay - "Số 9 là Kaie." - Cậu ta chỉ về phía cô gái có vẻ đang hơi hoảng sợ.

"Tên của mọi người là gì?"

Lúc này ở phía cuối hàng lang. Họ thấy một phòng trà cùng với hai cánh cửa sắt khổng lồ với số 4 và số 5 màu đỏ ở một cánh cửa. Nhìn cứ như máu nhưng Zack nói rằng đó chỉ là sơn đỏ thôi. Ở cạnh phòng trà có một ít đồ ăn để trên bàn, hoa quả, bánh trái, phô mai, bánh mỳ, thịt nguội, xúc xích và cả một cái tivi gắn sát trên vách tường. Không có điều khiển nên chả bật được. Bên cạnh mấy cánh cửa sắt còn có một thiết bị kì lạ.

ghzL96J.png

Đúng lúc này chiếc màn hình tự động bât mở và tất cả các mọi người hướng lên màn hình. Một gã đàn ông đeo mặt nạ xuất hiện.

"Chào các người chơi. Xin tự giới thiệu, ta là Zero."




 
Last edited:

Absolute Darkness

Active member




Mayah Valrel


Thời gian || Địa điểm

Mới đầu tưởng là mình nghĩ nhiều thôi, hóa ra là mình isekai thật.

Trong 3000 thế giới song song, Mayah Valrel này lại isekai vào một thế giới biến thái như vậy, nhân sinh này cũng thật quá khó khăn rồi...

"Em là May."

Mayah nói ngắn gọn. Cô nghĩ tốt hơn hết nên bắt đầu dùng não nhiều hơn. Trong lúc mọi người còn đang trao đổi lẫn nhau, Mayah đã chú ý vào cái màn hình. Được rồi, dựa trên kinh nghiệm đọc qua 7749 bộ manga và tiểu thuyết, 9981 thể loại phim ảnh các thứ, Mayah có thể khẳng định, tiếp theo chắc chắn cái TV này sẽ mở.

Mayah nhìn nó.

Và nó mở.

Tiếp theo chắc chắn sẽ có người giới thiệu trò chơi gì đó.

"Chào các người chơi. Xin tự giới thiệu, ta là Zero."

Ok.

Tiếp theo chắc chắn là đến màn phổ biến luật chơi.

Mayah chờ đợi.



@Ultimate



aaa
 

Iceheart

Active member


??? O'Neill




Time: - Location:

Wow, more people.

"Cứ gọi tôi là O'Neill."

Còn tên của những người khác, gái không biết hết vì lúc họ còn đang trao đổi thì gái nằm ngủ dưới nền nhà ấy. Vả lại gái cũng không quan tâm đến người khác lắm. Gái đi vào cái phòng trà rồi tùy tiện ngồi xuống một chỗ, bắt đầu kẹp thịt nguội, xúc xích vào bánh mì và tự rót cho mình một tách trà như thể gái đang ở nhà vậy. Dù sao thì cũng mới ngủ dậy, cơ thể thấy hơi đói và khát nên cần phải bổ sung. Làm gì thì làm, có chết cũng nhất định không làm ma đói khát.

"Chào các người chơi. Xin tự giới thiệu, ta là Zero."

Gái không nhớ là mình có đăng kí chơi cái trò gì như cái trò này đấy?

But nevermind, go on.


@Ultimate
 

Mực

Active member


Amiya Eleanora

Himmel

O'Neil

Mayah

Esta

Zack

Revanchist

Theodore

Kaie

Zero



Unknown Place | 2050

"Xin chào, mong được mọi người giúp đỡ." - Amiya đáp trong lúc cố gắng sắp xếp mớ lộn xộn trong đầu. - "Amiya Eleanora, cứ gọi tôi là Amiya."

Cô giới thiệu tên của mình, đồng thời ghi nhớ lại tên và khuôn mặt của những người mới gặp, có thể nó sẽ giúp ích cho bọn cô sau này. Dù sao cũng là đồng cảnh ngộ, bọn họ cũng không có vẻ gì là đang nói dối, cứ bảo cô cả tin cũng được nhưng trong trường hợp này thì còn lựa chọn nào khác ngoài tin tưởng nhau sao.

Amiya kéo xe đến gần cô gái số 9, có vẻ như tên là Kaie. Thấy cô gái có vẻ hơi hoảng sợ, Amiya bèn suy nghĩ rồi bảo.

"Không sao đâu, số 9 là số may mắn đó. Kiểu như trúng số 999, hay vàng 9999..."

Không biết nói thế có giúp cô gái kia đỡ hoảng sợ hơn không, hay là còn khiến cô ấy cảm thấy mixed feeling hơn... Amiya đối với ai cũng thế, nghĩ rằng trong mọi tình huống tốt nhất là giữ lấy sự bình tĩnh, mọi chuyện sau đó có thể tính sau. Cô nhìn lên màn hình và cuối cùng cũng nhìn thấy nhân vật quan trọng xuất hiện, Zero.

Amiya không rõ mục đích của người xưng danh Zero là gì, nhưng đánh giá thấp sức mạnh của 10 người thì có vẻ là một sai lầm rất lớn đó.



 

xXTalilaXx

Member


???




Địa điểm: ???
Thời gian: 2050.??.??

Esta nhăn mặt. Ở chung phòng với 4 người thì ok, nhưng từ đâu lại lòi ra 4 người khác vậy??

"Yo." Cô đưa tay vẫy 4 người kia. "Gọi tôi là Esta."

Cả đời chưa bao giờ Esta thấy cái màn nào kỳ quái thế này. Đã bắt cóc vào nhà kho có mật mã số, còn chuẩn bị đồng hồ đeo tay, rồi có màn hình to để thông báo này nọ. Sắp tới là gì? "Chỉ 1 người có thể sống sót ra khỏi đây, đây là trò chơi sinh tồn. Mọi người hãy tự xông ra cắn xé nhau, kẻ mạnh nhất sẽ thắng" chắc??

"Tôi thấy ai mà bày ra mấy trò này, cũng quá wibu rồi. Muốn gì thì có thể nói thẳng ra, bày đặt tìm số này nọ. Zero? Ra vẻ bí ẩn?? Vậy chắc gọi ta là Eight đi? Cho phù hợp với cái đồng hồ gã dở hơi nào gắn lên tay đây này?" Esta lắc lắc cổ tay của mình lên. "Còn đeo mặt nạ nữa, chắc sợ người ta chê xấu đúng không? Không sao đâu, giờ công nghệ hiện đại rồi, cứ cài app vô máy là có filter chỉnh sửa cả, mắc mớ chi phải đeo mặt nạ nữa. Mấy cái đó từ thập niên trước, lỗi thời rồi."

Chắc tại ngủ dậy hơi bực mình, xả ra chút vậy thôi.


 







Himmel
???
???
???
???
???
???
???
???
???


Time: Ngày X Tháng Y Năm Z
Location: ???

"Kia mà... sao cả hội lại ở đây dị ta?"

Himmel không nghĩ nổi lí do tự dưng cả lũ bị bắt cóc tới đây. Trừ phi nó giống trong mấy cái game escape room hay gì đó thì đúng là hơi... buồn cười thật.

Nhưng cho tới khi tay lạ mặt đeo mặt nạ xong kêu tên Zero, rồi cả cái thiết bị kia nữa thì Himmel chỉ biết... facepalm một cách mệt mỏi.

"Mèn đét ơi tui biết vẫn có những người ngộ game nhưng có thể làm ơn đừng ngộ tới bộ bê y nguyên si Zero Escape vào được không bồ Zero ơi..." Himmel có cơn cringe chạy dọc sống lưng, khiến cổ giật người một cái. "Và... ừm... nó wibu thật, và cái mặt nạ đó... xong tháo ra thì một bên mắt của bồ có cái ấn hình con chim hay gì gì đó hả? Muốn kiếm player chơi game thì cứ lên mạng vào mấy diễn đàn là được rồi, cần gì phải làm thế này cho mắc mệt ra, xong còn chi phí thuê địa điểm rồi các thứ khác nữa. Trừ phi bồ là một cậu ấm chiêu nhà nào đó thì tui không nói nhưng mà..."

Himmel chống hông, môi bĩu lại rồi làm cái vẻ mặt cau có. "Tui còn đồ án tốt nghiệp, mọi người ở đây cũng bận chứ không ai rảnh mà phải roleplay như kiểu mình là một nhân vật trong một cái game gỉa tưởng nào đó đâu. Đây còn chẳng phải DnD, DM như thế này là hỏng rùi đó!"




wc:
 
Top