Θ Hidden Forbidden Hades

Ultimate

Administrator
Staff member



Wald Uberlisterin
uWCg9Bx.jpg

Death House
iYRxMIq.jpg



Đây là 1 Lost Ground.

Thành phố của người chết, hay còn gọi là Wailing Capital Wald Uberlisterin. Khác với địa ngục của quỷ giới, đây là thành phố nằm ở bên dưới Hidden Forbidden Dead Wood. Đây cũng được còn gọi là Underworld của trong The World. Căn nhà của thần chết có thể nhìn thấy ở Chaos Gate không xa.











 

Ultimate

Administrator
Staff member


Carneliane

Crea

NPC: Death


Hidden Forbidden Hades | 2050.??.??

Đắm mình xuống hồ, cả hai chìm dần xuống mặt nước, từ từ chìm vào giấc ngủ. Khi tỉnh dậy thì Crea và Carneliane nhìn thấy đồng xu trên tay đã biến đâu mất. Người của họ cũng không còn ướt nữa, đây giống như một hồ tro khổng lồ, đất dưới chân họ như tro bụi tan ra dưới mỗi bước chân. Đâu đó cả hai nhìn thấy vài bông hoa trắng trắng với nhụy màu đỏ phát sáng dịu nhẹ.

Cơn gió thổi nhẹ họ tiến tới phía căn nhà của thần chết, ở bên trong căn nhà, họ thấy một con đường trải đá đi ngang qua khu vườn với những ngôi mộ đá. Có nhiều ngọn nến thắp ở trên những ngôi mộ vô danh. Không khí ở đây có phần tĩnh mịch như những nghĩa trang họ từng thấy ở ngoài đời. Bước vào phía trong nhà, họ thấy căn nhà cũng khá là giản dị với một tủ để giày bằng gỗ, sàn gỗ. Đi ngang qua hành lang được thắp sáng bằng những ngọn nến dài, họ nhìn thấy thần chết đang ở phía trong bếp với cái muỗng canh to nếm thử đồ ăn. Ông ta mặc một cái tạp dề với một nồi súp thịt bò hầm, không rõ làm sao có thể nếm được thức ăn nếu ông ta chỉ là một bộ xương.

"Hm... cần thêm muối."

Thần chết chép miệng.

fXehKCT.png


 

Crea

Active member



Crea

Carneliane

NPC: Death


Theta Server. Hidden Forbidden Hades
"Spot the differences."


Cái chết đến theo cách khác với cậu nghĩ, Crea mơ hồ cảm nhận như vậy lúc chìm xuống mặt nước. Không đau đớn, không nghẹt thở, cũng không bị hàng tấn nước đè lên người. Giống như chìm vào một giấc ngủ êm ái, lúc mở mắt ra thì đã đến được nơi cần đến vậy.

Crea chớp mắt rồi nhìn xuống, đồng xu trong tay cậu đã biến mất, nhưng tay kia thì vẫn còn nắm chặt người bạn đồng hành của mình. Thiếu niên tóc đen chần chừ trong một thoáng, theo lẽ thường thì phải bỏ ra, nhưng cậu không biết ý của cô gái kia thế nào, vậy nên bèn đứng đó một chút rồi hỏi.

"Chúng ta đi chứ?"

Bốn chữ được Crea nói một cách chậm rãi, không vấp váp cũng như không chần chừ. Họ đang đứng trên con đường trải đá băng qua những ngôi mộ, chỉ cần bước một chút là sẽ đến được nhà của thần chết. Có lẽ, cũng không có lý do để chần chừ.



@Kolulu @Ultimate
 
Top