NPC: Krul Zagayah Drakehounds
Celestial City Dol Dona
"Nếu vậy... Tôi có thể thường xuyên đến thăm cô chứ? Sẽ không làm phiền cô đọc sách đâu, nhỉ?"
"Cũng được, tôi chả thích đi đâu cả. Lúc nào cũng sẽ gặp ở đây thôi, từ 8h sáng tới 7h tối, cửa nhà tôi luôn mở."
Hoặc game không cho phép. Krul nói chung cũng chỉ ngồi đây đọc sách, và nhân vật của cô lúc nào cũng sáng 8h sẽ ra đây ngồi đọc sách. Từ sáng tới tối, từ chương trình chào buổi sáng tới thời sự buổi tối, chả bao giờ thay đổi. AI cũng có những luật lệ của AI mà máy tính không thể phá vỡ. Krul không tỏ ra buồn bao giờ cả. Biệt thự của Drakehounds lúc nào mở cửa cho thám hiểm gia vào để làm nhiệm vụ.
"Tử tước này, xin lỗi nếu vô lễ, nhưng tôi thật sự ngưỡng mộ kiến thức uyên bác của cô. Nếu được, cô có thể giới thiệu cho tôi một quyển sách nào đấy thú vị không? Quyển sách yêu thích của cô cũng được. Tôi là người mới đến đây, còn rất nhiều thứ tôi muốn khám phá về thế giới này."
"Hm, cậu có thể đọc quyển My spider girlfriend. Đó là một quyển tôi đọc về loài Youkai nửa người nửa nhện. Một chàng trai tên Jake sống ở nhà trọ của ảnh, hôm sau thấy có tờ tiền 100 Gold ở trên bàn. Người đó nghĩ là của mình nên cũng chả để ý. Xong hôm sau thấy một con nhện nên định đập chết nó."
Xong rồi con nhện đó nói với người đàn ông rằng đó là nó đã trả tiền nhà. Con nhện bảo rằng nó là người trả tiền nhà và mong anh ta để nó sống trong nhà. Con nhện tự giới thiệu tên của nó là Elise, nó hứa hàng tháng sẽ trả tiền nhà đều đặn. Jake thở dài và đồng ý, bắt đầu cuốn tiểu thuyết. Nghe có vẻ giống một quyển tiểu thuyết romance. Krul lấy quyển đó ra, ngồi đọc cho Dark một đoạn:
My Spider Girlfriend
"Ngày qua ngày, Elise thật ra là một người bạn tốt và Jake nhận ra là mình cô đơn thế nào trước khi quen được Elise. Jake kể cho Elise về ngày của cậu, về công việc, về gia đình. Elise luôn lắng nghe và cho Jake những lời khuyên, và động viên cậu."
Rồi một ngày Jake ở nhà, thì thấy Elise ngã từ trên tường xuống vào cái ghế bành. Jake vội vàng đỡ Elise dậy, thấy chân cẳng của cô co giật nhè nhẹ. Jake hỏi thăm cô và xem chuyện gì đã xảy ra, anh lo lắng, nâng niu nhè nhẹ từng cái chân của cô. Elise nói rằng cô không ăn gì đã lâu rồi. Vì Jake dọn căn nhà của cậu rất sạch sẽ dù anh ta còn nhiều việc ở ngoài. Cô mong rằng sẽ có con ruồi nào đó bay vào trong nhà nhưng căn nhà thật sự rất sạch. Jake hỏi Elise xem cậu có thể làm gì không.
"Không sao, tôi chắc sẽ sớm có một con ruồi bay vào thôi."
"Elise à, cô đang đói. Xin lỗi vì đã không nhận ra. Để tôi ra ngoài kiếm gì cho cô ăn."
Jake ra ngoài và tìm cửa hàng bán đồ đi câu, mua một ít ruồi, muỗi, các loài côn trùng nhỏ, đem về cho Elise.
"Ồ, chúng ngon lắm, Jake. Cám ơn cậu, tôi phải làm gì để trả ơn cậu đây."
“Đừng lo, chúng rẻ lắm, và cô là một người bạn tốt, tôi mừng vì cô thích chúng.”
-----------------
Ngày hôm sau, khi trở về nhà, Jake thấy Elise đã ăn hết số côn trùng, cái lưới nhện mà Elise chăng ở góc phòng giờ đã dày lên và che cả một góc tường, thay vì chỉ che chút hoa văn nhỏ trên bờ tường. Giờ cả một góc tường từ màu vàng đã chuyển sang màu trắng.
“Ồ, Jake, cậu về rồi hả. Cám ơn cậu. Tôi khỏe hơn nhiều lắm rồi.”
“Tuyệt vời, tôi mừng lắm.”
Jake ngả lưng lên giường và nằm xuống sau một ngày dài. Elise lúc này bảo cậu thử nhìn lên cái mạng nhện ở góc nhà.
“Cậu xem tôi làm gì này”
Cậu nhận ra là cái mạng nhện được chăng như một bức tranh của mình, giờ Jake mới để ý rằng nó thật sự rất chi tiết và khéo léo, như thể được làm bởi một người nghệ sĩ.
“Cô làm đó hả, đẹp lắm á.”
“Còn ai có thể làm, đồ ngốc.” Elise cười
Chàng trai nhận ra là Elise giờ lớn hơn so với hồi xưa, lúc trước cô chỉ to ngang 6 đốt ngón tay, giờ cô đã to ngang cả bàn tay, cỡ nửa cánh tay và to ngang cánh tay của cậu. Nhưng cậu chả bận tâm lắm.
"Jake này."
Elise ngập ngừng.
“Cậu thích bức tranh chứ?”
“Tất nhiên” - “Nó là một kiệt tác đấy.”
Cậu mỉm cười nhẹ, hơi liếc nhìn mạng nhện trên góc nhà một lần nữa.
“Jake?”
“Ừa?”
“Cậu còn ruồi không?”
“Hm, hết rồi. Cô còn đói hả?” - Chàng trai ngạc nhiên
“À thôi, thế thì không sao đâu.”
“Cứ nói đi, đừng ngại.” - Cậu vươn vai một cái vì vừa mới đi làm về, nhưng nghĩ sẽ ra cửa hàng bán mồi câu được nếu Elise có nhu cầu ăn thêm - “Nếu cô đói thì cứ bảo, để tôi đi kiếm thêm ruồi cho.”
“Bây giờ ruồi hơi nhỏ với tôi á, cậu có kiếm gì to hơn được không?”
“Để tôi ra cửa hàng xem có gì” - Jake khoác áo và đi giày -
“Tôi sẽ quay về ngay”
Cậu lấy tay gãi gãi đầu, bước ra cửa, hướng về cửa hàng thú nuôi.
-----------------
"Cậu thấy hay thì cứ cầm đọc đi."
Krul quay trở lại quyển sách của cổ, giờ tới giờ của cô đi ngủ rồi.