Test tương tác cho người chơi mới

Ultimate

Administrator
Staff member
Chỗ này để cho mọi người post bài test tương tác, và test các BBcode mà các bạn muốn thử.
 

Viktor

Member

Vũ Trần



INFORMATION
Mondstadt - Bài ca về Rồng và Tự do. [2024.04.16]


Mọi người dân ở thành Mond: Mong rằng Phong Thần sẽ luôn ở bên cạnh bảo vệ bạn, nâng đỡ từng bước chân của bạn, và chở che cho mọi dự định của bạn...
Meanwhile, Phong Thần ở quán rượu nào đó trong thành:
WSXsqHb.jpeg





 
Last edited by a moderator:

Fujiito Eizu

New member


Fujiito Eizu




Nie Mengting




INFORMATION
Trường học Imperia [2024.04.13]


- ...Satres...



Đôi mắt thẫn thờ, vô hồn nhìn thân thể không còn nguyên vẹn của anh chàng đồng đội khó tính rơi xuống từ trời cao. Đằng sau, từng tiếng sặc thê thảm của Pelix, phun ra thành vũng máu lớn. Hệ thần kinh của cô căng như dây đàn, càng ngày càng giãn ra rồi đứt "bụp". Tầm nhìn chợt trở nên tối đen, không thấy gì hết. Em lại thấy mình như đang ngồi trên một chiếc vòng quay ngựa gỗ đang xoay tròn. Kì lạ là, chẳng còn ai ngoài Nie ở đó. Không gian chợt truyền đến thứ âm thanh như tiếng nứt vỡ của thuỷ tinh. Quang cảnh công viên vắng vẻ, nối tiếp với những kí ức qua các vết nứt. Chúng ngày càng lan rộng. Em rất sợ, vội ôm chặt lấy thân ngựa gỗ mà nhắm mắt lại. Những âm thanh nứt vỡ ngày càng gần, cho đến khi một tiếng "choang" dữ dội vang lên. Em ngẩng dậy, từ từ mở mắt. Trước mặt là một bãi biển hoang vắng. Tiếng chim hải âu vang cùng những cơn gió mặn mòi muối biển. Bãi cát vàng mịn khẽ trượt qua kẽ chân, rồi lại bị nước biển cuốn ra xa. Chợt có tiếng bước chân trên nền cát sau lưng. Một chị gái cao cao bước đến, mái tóc trắng toát như những hạt tuyết đầu mùa, ánh mắt vàng kim như che khuất sau vành của chiếc mũ rơm. Chị ấy ngồi xuống cạnh em, im lặng một lúc lâu rồi chép miệng



"Thế nào?"



"Kết thúc rồi" câu trả lời bật ra từ miệng Nie một cách vô thức



"Đây là con đường em đã chọn, em có hạnh phúc không?"



"Em không biết, mọi người đều rời bỏ em rồi...em.....cô đơn lắm"



"Không phải từ trước đến giờ đều như thế sao? em luôn luôn cô đơn"



"Nhưng..."



"Em, là một kẻ giết người, em không có quyền được thương hại, được thoát khỏi sự cô đơn"



"Có lẽ, em vẫn còn nhân tính, vẫn còn phần "người"...mà con người thì không thể cô đơn"



"Ai cho phép em giữ lại nhân tính? Em không thể có trái tim của một con người...vì tay em nhuộm quá nhiều máu rồi"



Nie lặng thinh, đôi môi bé nhỏ mím chặt lại, nhìn chị gái tóc trắng ấy. Đôi mắt vàng của chị vẫn vô cảm và thờ ơ, như không hề để tâm đến câu chuyện. Một cảm giác chua xót, đau đớn khẽ dâng lên trong tim, nhưng lại không biết cách để giải thoát nó ra. Cả hai người im lặng, để cho tiếng sóng vỗ chen ngang cuộc trò chuyện. Chị gái tóc đen đứng trước mặt cả hai, cũng ngồi xuống đối diện. Khuôn mặt nghiêm nghị, mắt hơi thâm. Đôi mắt đầy nhiệt huyết và tuổi trẻ giờ sắc như dao, như căm hờn mọi thứ trên đời. Chị tóc trắng ngẩn mặt lên, nhìn vào mắt Tóc Đen.



"Thế nào?"



"Kết thúc rồi"



"Đây là con đường cô đã chọn, cô hạnh phúc chứ?"



Khác với Nie, Tóc Đen tỏ ra nhẹ nhõm hơn, không giấu nổi tiếng thở dài trước câu hỏi của Tóc Trắng



"Không...và có"



"Không và có?"



"Tôi lần nữa lại cô đơn...nhưng ít nhất tôi có thứ để tiếc thương"



"-1 và 0?"



"Tồn tại hay không tồn tại, đó mới là vấn đề..."



"Tôi hiểu rồi"



Cả ba nhìn nhau, rồi cùng chìm vào hư vô.



---------------------------------

Những cơn gió cuồn cuộn thổi hơi nóng ẩm đi khắp cái nơi từng được gọi là "con phố", phần nào làm cho thứ mùi thuốc nổ loãng đi. Những vết lõm, vỡ nát trên con đường nhựa từng bon bon những chiếc xe tấp nập...nay, chỉ còn là dĩ vãng. Không ai biết chuyện gì đã xảy ra, đang xảy ra hoặc sẽ xảy ra. Một cột sáng trắng từ mặt đất bắn thẳng lên trời, rồi bắt đầu mở rộng. Không một âm thanh, không một tiếng động. Cột sáng trắng ấy từ từ nuốt trọn cả trung tâm thành phố, nuốt cả những người không thể chạy thoát, nuốt những phần thi thể còn vương vãi. Nó cứ như kẻ an táng, đến để hoàn thành bước cuối cùng. Khi ánh sáng biến mất, mọi thứ công trình kiến trúc trong cả một khu vực rộng lớn đều biến mất không còn dấu vết. Mặt đất thì nóng đỏ, sôi sùng sục. Chỉ cỏng mỗi Nie quỳ gục tại đó...một mình...










 
Last edited:

Fotoula

Member

Fotoula Andreadi



Lớp học trường Imperia


“Hãy là ánh sáng dẫn lối cho những người lạc lối.” - Matthew.

Một danh xưng dịu dàng, ấm áp và nhờ vào “ánh sáng” của mình tựa “người dẫn đường”. Nàng được ban cho cái tên Fotoula Andreadi.



 
Last edited:

Viktor

Member


Nahida


About
Akasha Rung Động, Kiếp Hỏa Dâng Trào.



Hộp đồ chơi của Nahida.

Mặc dù nó trông không khác gì một chiếc hộp đựng đồ chơi thông thường, nhưng bên trong lại chứa đựng những món hàng mô phỏng dùng để thử nghiệm.

Nahida vô cùng hứng thú với các trò chơi phổ biến hiện nay, luật chơi đơn giản nhưng lại không kém phần thú vị và sâu sắc. Dù là giải đố hay chiến đấu cũng đều khiến người khác chìm đắm trong đó.

Giản lược nhưng không hề đơn giản, vì vậy mà thể hiện nên "trí tuệ" của người thiết kế. Phân tích và tái tạo cũng là một cơ hội học hỏi hiếm có.

Thay vì trực tiếp mua những món đồ chơi này ở khu chợ, cô cho rằng tự tay chế tác mới có thể thấu hiểu sâu hơn về chúng, vì vậy cô ấy đã nhanh chóng tìm một số nguyên liệu gỗ và công cụ.

Dựa theo thông tin được cung cấp bởi "Akasha", và kết hợp với trí tưởng tượng của mình, cô ấy đã làm ra nhiều loại đồ chơi, chẳng hạn như thẻ bài, hình ghép, ổ khóa ba chiều...

Cảm giác thành tựu ùa về sau khi hoàn thành chế tạo khiến Nahida cảm thấy thỏa mãn, nhưng ngay sau đó, cô phát hiện ra một vấn đề khác:

Nếu là trò chơi thể loại chiến đấu, cô không tìm được một đối thủ thích hợp, còn đối với trò chơi giải đố, thì thân là người sáng tác, cô đương nhiên biết được đáp án rồi.

"Thật tuyệt nếu có thể tìm được ai đó để chơi cùng."

Cô ấy thường nghĩ như vậy. Vì vậy, cho đến khi người phù hợp đó xuất hiện, những đồ chơi này tạm thời được cất trong chiếc hộp này vậy.


 

Hanamiya Hana

New member

Hanamiya Hana



About Hanamiya


Người ta gọi nó là Hanamiya Hana – cái đứa tốt bụng khờ khạo đấy. Một đứa chẳng mắc duyên mắc nợ ai, càng chẳng có quyền để dính vào vô vàn vấn đề trong xã hội. Cuộc sống của nó tự do, tự tại, cũng đầy phần nhàn rỗi.



 

Julie Waston

Active member
Chỗ này để cho mọi người post bài test tương tác, và test các BBcode mà các bạn muốn thử.
Julie thích chơi cờ, và cô nàng thường hay một mình hoàn thành các ván cờ. Sở thích quái đản đó thực ra là cách mà Julie Waston dùng để rèn luyện khả năng suy luận của mình.
V7mVcGn.jpeg
 

Julie Waston

Active member

Lại là một chiều thứ bảy rảnh rỗi, Julie lười biếng nằm trên chiếc sofa da to bành được để ngay cạnh cửa sổ của phòng CLB cờ vua. Cô nàng cố gắng rướn người lên hòng di chuyển quân hậu của phe trắng lên thêm một nước mà không cần phải rời khỏi sofa. Có vẻ trắng đang ở thế bất lợi thì phải, bởi vì Julie đã bắt đầu nheo mắt lại để quan sát thế trận cờ hòng tìm cách giải.
 
Last edited:
Top