[Paris] Vineyard

Ultimate

Administrator
Staff member



Vineyard



Vườn nho Fois Vin


 
Last edited:

Ultimate

Administrator
Staff member


Mayah Valrel

Eden Schnee

Virgil Raythean




Vineyard | 2050.07.15

Eden cười khi nghe thấy Mayah nói không uống được rượu. Cô sẽ là bệnh nhân ưa thích của anh chàng nếu chẳng may cô xuất hiện ở phòng khám. Doanh nhân thành đạt hay không thì không biết, Eden chỉ thấy tương lai ảm đạm với người theo ngành y nếu năng lực này là thật. Virgil trả lời với cô gái:

"Bây giờ chúng ta sẽ đi luôn."

...............

Sau khoảng vài tiếng trên trực thăng, Mayah đã nhìn thấy vườn nho phía dưới chân mình. Chắc phải tới 10 héc ta đất ở đây, không có nhân viên của WNC canh gác. Lúc bọn họ tới thì trời đã nhá nhem tối rồi. Dẫn đầu là Virgil cầm một khẩu súng trường. Gái tóc tết twintail là người yểm trợ phía sau với một khẩu súng lục. Chàng trai học ngành y là người yểm trợ cuối cùng, với mục đích chính là đẩy xe lăn cho Mayah. Theo lời của Virgil thì tốt hơn là nên để Mayah ngồi xe lăn do cô cần giữ sức.

"Tôi vào trước."

Virgil nói, đeo kính cảm biến thân nhiệt ở trước mặt và nói trong phòng không có người. Ông chú khẽ mở cửa, Mayah nhìn thấy một cánh cửa như cửa hầm két sắt ở một bên tường ở phía bên trái. Khi lại gần, Mayah nhìn thấy yêu cầu nhập mật khẩu là một dãy 5 số. Đôi mắt của cô gái như bừng sáng, từng dấu vân tay hiện lên trên bảng điều khiển.

Dấu vân tay ở số 0, số 1, số 2 và số 8. Nút số 1 dấu vân tay gần như đè lên nhau. Năng lực dothacker cho Mayah biết kẻ bấm mật khẩu đã bấm số một này 2 lần liên tục, không nhấc ngón tay ra nên dấu vân tay mới gần khít lên nhau. Như vậy mật khẩu phải có bao gồm dãy số 11. Sức mạnh của cô cho biết khả năng 98% mật khẩu sẽ là 20811.

Phía bên phải căn phòng, cô gái thấy 1 xác người. Eden vội tiến tới chỗ xác người đàn ông mặc vest - lính của WNC. Không nhìn thấy tay trái của anh ta đâu, chỉ có vết hình zik zag ở cánh tay thôi. Giống như có một sinh vật gì đó đã cắn đứt tay người này.

Tay trái bị cụt. Có vết răng zigzak cắn ở cánh tay. Chết vì mất máu. Vết máu chảy dài từ mép cửa hầm tới chỗ cái xác. Có thể cái xác đã bị trọng thương nên chỉ tới được đây trước khi chết vì mất máu. Nạn nhân chết trên vũng máu của chính mình.

"Khoan mở cửa đã" - Virgil gọi.

"Em trai của cô ấy có thể ở trong hầm." - Eden nói.

"Nhưng nếu cậu ấy ở cùng với thứ sinh vật mang tên Carrion kia. Thì chúng ta không thể để nó thoát ra được."

"Cũng có thể là người này bị con quái vật tấn công nên tìm cách chạy vào hầm. Em trai của cô ấy có thể vẫn an toàn ở trong." - Eden nói.

Virgil kê khẩu súng lại lên vai. Ông chú biết WNC giữ Carrion, và cũng có khả năng họ đã di chuyển con quái vật kia tới đây. Dù sao đây cũng là một địa điểm của WNC.

"Tôi muốn nghe một ý kiến thứ ba." - Virgil quay qua Mayah. Dù sao đây cũng là em trai của cô.


 

Absolute Darkness

Active member




Mayah Valrel

Eden Schnee

Virgil Raythean


2050 || Vineyard


Tim Mayah đập thình thịch khi thấy xác người đàn ông nằm đó. Máu chảy ra nhiều đến nỗi làm cô buồn nôn. Nó gợi lại cho cô bé những kí ức chẳng mấy tốt đẹp gì cả, dạ dày cô bắt đầu kêu lục cục phản đối.

Cố gắng nuốt xuống cơn buồn nôn trong cổ họng, Mayah thì thầm:

"Mật khẩu có thể là 20811."

Bên cạnh cô, giữa hai người đàn ông đang nổ ra một cuộc tranh luận và giờ thì người ta muốn nghe ý kiến của cô nữa.

"Cháu cóc quan tâm đến WNC hay Carrion." Mayah nghiến răng nói "Cho dù bên trong có con quái vật đó hay không, Marcel cũng đang gặp nguy hiểm."

Chợt như nhân thấy mình đang xúc động hơn mức cần thiết, cô bé hít một hơi thật sâu rồi thở hắt ra.

"Chúng ta có cách nào đối phó với con quái vật kia nếu nó ở bên trong không?

@Ultimate


aaa
 
Last edited:

Ultimate

Administrator
Staff member


Mayah Valrel

Eden Schnee

Virgil Raythean

Marcel Valrel



Vineyard | 2050.07.15

Virgil nghĩ xem có cách nào đối phó với con thú kia. Nó là động vật thân mềm, súng đạn sẽ làm tổn thương nó được. Người đàn ông nhìn cô gái nhỏ, gia đình là thứ rất quan trọng với cô và sẽ không đời nào cô gái chịu bỏ em trai mình ở lại đây. Ông chú ấn nút 20811 và cánh cửa mở ra, tuy nhiên Virgil không kéo cửa sắt ngay mà dùng họng súng để gạt mở cánh cửa chầm chậm.

"Ai đó?"

Một giọng nói phát ra từ phía dưới tầng hầm, Virgil bảo Eden giữ Mayah lại nhưng cô nhận ra giọng nói của em trai mình. Một chàng trai từ từ bước lên. Chàng trai nhìn về phía người chị gái của mình. Marcel trông vẫn bình thản. Năng lực của Mayah nhìn về phía người em trai. Nó không hiển thị bất kỳ thông tin gì cho cô.

"Chị? Chị tới cứu em hả?"

"Có chuyện gì xảy ra ở đây thế, cậu Marcel?" - Virgil hạ khẩu súng xuống.

"Tôi không biết, tôi chỉ nấp ở dưới hầm, nghe thấy tiếng động ở trên nhưng không biết có chuyện gì xảy ra. Gã kia là người chịu trách nhiệm canh gác tôi."

Virgil hơi ngoảnh đầu nhìn về phía Mayah. Năng lực của cô bình thường có thể theo dõi được những thông tin như độ co giãn của đồng tử, nhịp tim, hay thậm chí là cả tốc độ rơi từng giọt mồ hôi trên trán của đối tượng. Nhưng bây giờ Mayah không thể đọc được những thông tin đó ở Marcel. Có lẽ cô cần log in vào game một lần nữa để sạc năng lực?

"Vậy thôi, chúng ta rời khỏi đây đi. Trực thăng chờ ở phía ngoài." - Virgil đảo mắt nhìn quanh.

"Ừm... Để tôi nói chuyện riêng với chị tôi một lát được không?"

Marcel nhìn về phía Eden và Virgil. Ông chú nhìn về phía cô gái. Marcel chỉ tay về phía khu vườn phía ngoài, hướng mắt về phía người chị gái của mình.

"Nếu cô ấy muốn, thì được."

Eden buông Mayah ra khỏi cái xe đẩy, dẫu sao hai người cũng xa nhau khoảng gần nửa năm rồi. Eden nghĩ bác sĩ cũng biết tôn trọng sự riêng tư giữa người bệnh với nhau. Trong khi đó thì Virgil có vẻ quan tâm tới ý kiến của Mayah, cũng không muốn để cô đi một mình ở một nơi như thế này.


 

Absolute Darkness

Active member




Mayah Valrel

Eden Schnee

Virgil Raythean

Marcel Valrel


2050 || Vineyard


"Marcel..."

Mayah nhận ra giọng em mình dường như ngay lập tức, nhưng đôi mắt vừa mới sáng bừng lên của cô bé đã ngay lập tức tối lại.

Không đúng.

Mayah níu tay Eden lại trước khi anh có thể rời đi. Mayah cảm thấy bất an. Có cái gì đó không đúng ở Marcel, nhưng Mayah không thể nói đó là gì, chỉ là cô biết, trực giác của cô có cái lý của nó.

Cô quan sát Marcel, cố thử sử dụng năng lực của mình để dò xét tình trạng của cậu ta, nhưng không có thông tin gì hiện lên.

Trong khi một phút trước cô còn sử dụng được năng lực cơ mà?

Đôi khi, không cần phải có siêu năng lực mới có thể phân tích tình huống. Người ta nói giữa những cặp song sinh luôn có một mối liên kết kì lạ.

"Marcel..." Mayah mỉm cười với cậu. "Ở đây không an toàn. Em đi với chị trước đã. Chúng ta sẽ nói chuyện sau, được không?"

Cô ngồi trên xe lăn, đưa tay về phía Marcel, chờ đợi cậu bước qua cánh cửa.

@Ultimate


aaa
 

Ultimate

Administrator
Staff member


Mayah Valrel

Eden Schnee

Virgil Raythean

Marcel Valrel



Vineyard | 2050.07.15

"Năng lực của cô không có tác dụng với cậu ấy?"

Ông chú nhận ra điều đó chỉ có một ý nghĩa thôi. Tức là năng lực của Marcel cũng giống với năng lực của Mayah, cả hai đều là dothacker. Người em trai nhìn về người chị gái đang níu tay chàng trai sinh viên ngành y. Cảm giác bất an của một cô gái đã mách bảo đúng, người em trai thở dài. Tuy nhiên nếu so sánh giữa năng lực của Marcel, Mayah và Eden thì cậu ta hơn hẳn 2 người kia một bậc. Chàng trai ngoảnh đầu.

"Ông chú, quay khẩu súng về phía của cậu bác sĩ kia đi. "

Lập tức Virgil quay khẩu súng về phía của Eden. Chàng trai ngành y vội giơ hai tay lên. Eden hiểu ngay lập tức chuyện này có ý nghĩa gì.

"Cậu là Dothacker - Mindthief, có thể điều khiển tâm trí người khác." - Eden buột miệng và giơ hai tay lên.

"Cứ bắn cậu ấy nếu cậu ta cử động." - Marcel châm một điếu thuốc - "Giờ chị đi theo em được rồi chứ? Yên tâm đi, ở đây rất an toàn."

Chẳng chờ người chị đồng ý, Marcel ấn vai của Mayah xuống cái xe lăn. Đẩy xe lăn ra phía vườn. Năng lực của Marcel giúp cậu ta có thể điều khiển bất kỳ ai không phải là Dothacker. Ở đây có 4 người và giờ Marcel đang điều khiển người cầm khẩu súng liên thanh M4 duy nhất ở đây. Người em trai chỉnh lại cái ghế, giúp cô xuống bậc thang bên dưới.

"Chị còn nhớ chúng ta định bán nhà của gia đình và chia tiền không?" - Marcel cười - "Giờ chúng ta không cần phải làm thế nữa. Chúng ta có thể có mọi thứ mà chúng ta muốn. Em có thể vào ngân hàng và bảo nhân viên rút cho mình toàn bộ số tiền trong nhà băng."

Marcel xoay cái ghế lăn lại, nhìn thẳng xuống mắt của Mayah.

"Với năng lực của em, chúng ta có thể có cả thế giới - The World."

Mayah unlock Rank 3 với Marcel Valrel


 
Last edited:

Absolute Darkness

Active member




Mayah Valrel

Eden Schnee

Virgil Raythean

Marcel Valrel


2050 || Vineyard


Mayah thở dài. Ban đầu cô bé còn tưởng là Marcel bị người ta điều khiển hay sao đó, nhưng cuối cùng hóa ra lại là thằng em mình đi điều khiển người ta mới đúng.

Cô bé mím môi. Cô có rất nhiều điều muốn hỏi em mình nhưng bây giờ có vẻ không phải là lúc. Marcel có vẻ sống tốt hơn cô nghĩ nhiều.

Nhưng nhìn cái vẻ điên cuồng trong mắt cậu ta đi, đây không phải là thứ mà Mayah muốn thấy.

"Em định đưa chị đi đâu?"

Mayah nghiêm mặt, nhìn thẳng vào mắt Marcel khi cậu ta đối mặt với mình. Mặc dù đúng là Marcel lúc nào cũng tỏ ra là người lớn hơn trong hai đứa, nhưng đừng có quên Mayah mới là chị của cậu ta.

"Marcel Valrel, tốt hơn hết là em nên giải thích với chị một chút đi?"

@Ultimate


aaa
 

Ultimate

Administrator
Staff member


Mayah Valrel

Eden Schnee

Virgil Raythean

Marcel Valrel



Vineyard | 2050.07.15

"Lúc được WNC bảo vệ, họ nói rằng chị có năng lực khi chơi The World. Chị em mình cùng mua máy chơi game ở 1 chỗ, vậy nên em cũng thử năng lực của mình. Rồi em phát hiện ra em điều khiển được người WNC bảo vệ em."

Marcel nhìn về phía xa, không biết rằng Mayah đang có một khẩu Glock giấu ở dưới áo. Ngồi trên xe lăn là một vỏ bọc hoàn hảo, năng lực của Marcel không thể điều khiển dothacker nên một viên đạn có thể kết thúc mọi tranh luận giữa hai người. Có vẻ đứa em trai vẫn không biết điều đó.

"Biết được WNC đang truy lùng những dothacker, em nằm im chờ thời. Giờ gặp được chị rồi, em nghĩ giờ là lúc chúng ta bỏ trốn."

Đứa em trai lấy một quyển tạp chí những thành phố không có luật dẫn độ cho Mayah xem. Có rất nhiều nước không có luật dẫn độ với các nước thuộc khu vực EU, khiến đây là những điểm đến lý tưởng với tội phạm quốc tế. Marcel có vẻ đã tính trước tới tình huống này, đây chính xác là những gì mà Priestess đã cãi nhau với Mayah ở sân bay. Sức mạnh này quá khủng khiếp để có thể trao cho một người bình thường. Bỏ qua những nước như Nga, Trung Quốc, Iran, Afganistan do khác biệt quá lớn về văn hóa với phương Tây thì họ có thể tới những nước thuộc khu vực Đông Nam Á.

"Indonesia, Thái Lan... Giàu hơn thì có thể là Qatar hoặc Ả rập...? Đảo Saint Helena cũng ít người dòm ngó tới, đó còn là nơi trồng nho làm rượu vang nổi tiếng. À quên, chị không thích rượu nhỉ?"

Marcel nhếch mép cười. Khi nụ cười kết thúc, cũng là lúc Marcel nói về kế hoạch tương lai. Có vẻ như việc Mayah chọn theo cậu là một lẽ hiển nhiên. Năng lực kiểm soát của Marcel, kết hợp với năng lực suy luận của Mayah, sẽ rất khó để cảnh sát quốc tế có thể truy đuổi họ. Ai mà tin vào câu chuyện của 2 đứa thanh niên có siêu năng lực chứ ? WNC cũng không thể làm gì được.

"Nếu chị em mình đi cùng với nhau, sẽ không có thể ngăn cản được chúng ta. Chúng ta sống trong nghèo khó đủ lâu rồi, không cần sống ở căn nhà tồi tàn kia nữa."

Ước mơ của hai đứa lúc nào cũng là có một cuộc sống sung túc hơn. Marcel nghĩ Mayah cũng hiểu điều đó, cô cũng vậy. Ở phía xa, Mayah có thể nhìn thấy Virgil đang chĩa súng về phía Eden, mồ hôi của người chú toát ra trên trán nhưng không thể quét được cả giọt mồ hôi trên trán.

"Chúng ta có thể rời khỏi Châu Âu, ngay bây giờ. Em đã chuẩn bị tiền crypto rồi. Em cần một người tin tưởng canh gác cho mình mỗi khi em log in vào game sạc lại năng lực. Chị có thể là người đó."


 

Absolute Darkness

Active member




Mayah Valrel

Eden Schnee

Virgil Raythean

Marcel Valrel


2050 || Vineyard


"Được thôi."

Mayah cảm nhận được sự phấn khích trong giọng nói của Marcel khi cậu thao thao bất tuyệt với cô về kế hoạch tương lai của hai đứa. Thành thật mà nói, cô bé cảm thấy rất vui khi Marcel cũng nghĩ đến và lo lắng cho cô.

"Chị sẽ đi cùng em."
Mayah mỉm cười. "Với điều kiện là, em phải hứa với chị là sẽ không sử dụng năng lực để làm những việc sai trái. Bất kể đó là việc gì, nhỏ hay lớn. Đúng vậy, kể cả cái ý tưởng 'xin' tiền trong nhà băng của em đấy."

Mayah hơi cúi người về phía Marcel, giơ ngón tay út lên.

"Hứa với chị đi, ngay bây giờ, chị sẽ đi cùng em."

@Ultimate


aaa
 

Ultimate

Administrator
Staff member


Mayah Valrel

Eden Schnee

Virgil Raythean

Marcel Valrel

Priestess



Vineyard | 2050.07.15

" Với năng lực này ... Em đã lấy tiền rồi."

Marcel rút từ trong túi ra một cái điện thoại, tất nhiên là nó đang tắt. Nhưng khi bật điện thoại lên thì sẽ có khả năng họ bị theo dõi bởi Priestess, nhưng chàng trai muốn cho chị mình biết mình giàu như thế nào. Trong tài khoản Coinbase của cậu ta là hơn 400 triệu đồng USDT, một dạng đồng stablecoin, mỗi đồng USDT có giá trị bằng 1 đô la Mỹ. Em trai của Mayah đang có một số tiền khổng lồ, và đây là tiền crypto, không thể hoàn trả giao dịch được. Marcel cũng không có ý định lấy tiền mặt, số tiền này chắc chắn không thể bị truy vết.

"Đây là khoản tiền khổng lồ, chị em mình làm cả đời cũng sẽ không bao giờ có được đâu. Em sẽ chỉ làm một lần này thôi."

Ngón út của Mayah giơ lên không trung, Marcel ngập ngừng một lát. Chỉ phạm tội cướp gần nửa tỷ một lần thôi thì có sao không nhỉ? Nhưng để có một cuộc sống mới thì đứa em trai nghĩ cả hai cần có một khởi đầu xuất phát hợp lý, một khoản tiền kếch xù sẽ giúp hai người xuất phát ở gần với vạch đích hơn. Thú thực là với ngần này tiền thì họ đã ở đích rồi. Ngón tay út của Marcel chìa ra. Đúng lúc màn hình điện thoại của Marcel giật giật nhẹ, Mayah nhìn thấy gương mặt Priestess thoáng hiện qua trên màn hình.

"Chị đồng ý chứ? Chỉ một lần thôi."

Cho tôi xem câu trả lời của cô đi, Mayah Valrel.


 

Absolute Darkness

Active member




Mayah Valrel

Eden Schnee

Virgil Raythean

Marcel Valrel

Priestess


2050 || Vineyard


Mayah mỉm cười, ngoắc lấy ngón tay út đang chìa ra của Marcel.

"Chị đồng ý."

Trong một thoáng, Mayah nghĩ, chuyện này cứ như là mơ vậy. Mọi sự hết thảy đều tốt đẹp. 400 triệu đô la. Với số tiền này, bọn họ hoàn toàn có thể cao chạy xa bay, thoát khỏi sự kiểm soát của WNC, thoát khỏi tất cả mớ rắc rối này và bắt đầu lại một cuộc sống mới. Chỉ hai chị em bọn họ thôi. Mọi thứ sẽ lại giống như trước đây, nhưng theo một cách tốt đẹp hơn nhiều. Lần này bọn họ có tiền bạc rủng rỉnh, và thậm chí là còn có cả siêu năng lực. Marcel không còn cần phải thức khuya dậy sớm đi làm vất vả, còn Mayah, chắc là sẽ không có ai có thể bắt nạt cô bé hay ép cô làm những điều cô không muốn nữa.

Thật là tốt đẹp làm sao...

"...Nhưng mà là ở kiếp sau."

Nụ cười trên mặt Mayah biến mất, trong ánh mắt cô chỉ còn sự lạnh lẽo. Không biết từ lúc nào, Mayah đã giương khẩu Glock lên. Họng súng chĩa về phía Marcel. Cô ảm đạm nói.

"Đó không phải của chúng ta, Marcel. Năng lực này, hay là số tiền này..." Marcel có thể thấy khóe môi Mayah nhếch lên một nụ cười mỉa mai khi cô nói. "...Đều không phải là của chúng ta, và cả cuộc sống mà em đang mơ cũng thế."

Mayah ngoắc chặt lấy ngón tay của Marcel, không cho phép cậu vùng ra.

"Một là, em dẹp hết mấy cái ảo tưởng ngu ngốc của em và đi cùng chị. Hai là..."

Mayah từ từ thu khẩu súng lại, chĩa nó vào đầu mình.

"Hai là, chị sẽ đi trước một bước, đến gặp bố mẹ và xin lỗi họ vì đã không trông chừng em cẩn thận, để em trở thành một đứa không ra gì."

Mayah nhấc ngón tay và khẩu Glock được lên nòng ngay lập tức. Họng súng kề sát vào bên thái dương của cô bé.

"Chị sẽ không đi đâu mà không có em. Đừng nghĩ đến việc quay lưng về phía chị. Chị sẽ đếm tới ba."

"Một."


@Ultimate


aaa
 

Ultimate

Administrator
Staff member


Mayah Valrel

Eden Schnee

Virgil Raythean

Marcel Valrel

Priestess



Vineyard | 2050.07.15

"...."

Marcel nghiến răng, nhìn cái điện thoại, nhìn khẩu súng trên tay của Mayah. Giống như cả hai người đang chơi bài Poker và Mayah đã bắt được cú Bluff của Marcel ở ngay trong lượt đầu tiên. Đây là những đồng tiền phi pháp nhưng nó là cơ hội có một không hai để cả hai có thể có một cuộc sống hằng mơ ước. Đây là ảo tưởng? Không, đây là sự thật. Điều nó ngạc nhiên nhất là chị nó có đủ dũng khí để làm chuyện này. Dùng tính mạng của chị ta để ngăn cản chàng trai tới với giấc mơ của cậu ta.

"Thôi được rồi. Thằng em này thua chị. Bỏ tay ra đi. Bỏ cả khẩu súng nữa thì tốt."

Nó dựt ngón tay khỏi ngón tay của Mayah, đút hai tay vào túi áo, lấy ra một điếu thuốc để hút, hút được một hơi dài trước khi ném điếu thuốc đi. Mayah nhắc tới cha mẹ, những người chắc chắn sẽ không muốn hai đứa con của họ cầm những đồng tiền này. Marcel nhắm mắt lại.

"Bà chị là kẻ thù nguy hiểm nhất của tôi đấy."

Chàng trai nhoẻn miệng cười, chìa tay ra với Mayah. Thay vì một cái ngoắc tay, Marcel nghĩ sẽ bắt tay Mayah như hai người chị em đối đầu với nhau. Marcel không thể tin nổi Mayah lại là chốt chặn cuối cùng giữa cậu ta và mốc số 3 trong trận bóng chày đầy cam go.

"Bắt tay làm hòa nhé? Rồi giờ chị muốn tôi làm gì?"


 

Absolute Darkness

Active member




Mayah Valrel

Eden Schnee

Virgil Raythean

Marcel Valrel

Priestess


2050 || Vineyard


Những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán Mayah. Cô bé đã đặt một món tiền cược rất lớn và đã thắng. Nụ cười nhẹ nhõm nở trên gương mặt cô bé, gần như khiến người khác có cảm giác bừng sáng. Có lẽ đây là lần đầu tiên trông Mayah có vẻ nhẹ nhõm đến vậy sau một thời gian dài.

Cô hạ súng xuống, đưa tay ra bắt lấy tay Marcel.

“Tội lỗi là đường một chiều, một khi đã bước lên thì vô phương quay đầu lại. Giờ thì, cho chị mượn cái điện thoại đó một chút.”

Không chờ Marcel đồng ý, Mayah đã tước luôn cái điện thoại khỏi tay thằng em và ném nó xuống đất.

Pằng!

Một tiếng súng vang lên và viên đạn xuyên qua giữa cái màn hình điện thoại.

“Tạm biệt, Priestess.”

Xong xuôi, Mayah quay sang thằng em.

“Súng real đấy, giờ chị xài mấy món này rành lắm. Còn em, giờ thì quay lại và giải khống chế cho ông chú kia đi. Chúng ta cần rời khỏi chỗ này ngay lập tức.”

@Ultimate


aaa
 

Ultimate

Administrator
Staff member


Mayah Valrel

Eden Schnee

Virgil Raythean

Marcel Valrel

Priestess



Vineyard | 2050.07.15

Lúc Mayah bắt lấy tay của Marcel thì người chị thấy nhói ở một phát trong lòng bàn tay, như có cái dằm cắm vào tay của cô vậy. Marcel nhìn cái điện thoại của mình bị bắn nát nhưng chàng trai cũng chủ nhún vai khi thấy cái điện thoại thủng một lỗ. Mayah cảm thấy cái ngón tay của mình hơi tê tê sau khi bóp cò.

Cảm giác như các cơ của cô không thể co bóp được nữa vậy. Marcel tiến lại gần chỗ của cô đứng, nhìn thấy người chị nặng trĩu cả mắt. Nhớ lại thì lúc trước khi bắt tay với Mayah, thằng em trai của cô đã đút tay vào túi áo.

"Chị tưởng chị thắng hả? Tôi diễn cũng giỏi đấy chứ? Chị quên chúng ta là chị em hả?"

Marcel giơ lòng bàn tay, ra, có một cái kim tiêm bé tẹo, chắc chỉ ngắn bằng nửa cái kim khâu được nó kẹp giữa ngón áp út và ngón giữa. Marcel giữ cái xe lăn lại, đẩy cô ngã xuống sàn nhà. Nó dùng chân gạt nhẹ khẩu súng đi qua một bên, cúi xuống sát mặt Mayah. Đứa em trai nói với cô rằng đây là chất độc thần kinh VX, chỉ cần châm nhẹ qua da thì sau 1 phút chất độc sẽ làm tê liệt đối tượng.

"Nếu chị thích sống trong kham khổ thì cứ việc. "

Mayah cảm thấy cơ thể của mình không thể cử động được, đột ngột cô cảm thấy có chân của ai đó đang dẫm lên chân của mình. Với một người bị tật ở chân như cô, mọi vết thương ở chân khiến Mayah cố kêu lên đau đớn.

"Chị này, tôi đã ... chán phải chăm sóc chị rồi."

Người chị từ khi sinh ra đã cần sự trợ giúp của thằng em trai để chăm sóc. Tất cả những gì Marcel muốn là sống một cuộc sống không phải chăm lo cho Mayah nữa, nếu có tiền thì nó nghĩ sẽ làm được điều đó dễ hơn, để nó có thể sống một cuộc đời của nó.

"Giờ là lúc tôi sống cuộc đời của riêng mình. Tôi sẽ sống thay phần của chị nếu chị cảm thấy không còn muốn sống nữa. "

Và đó là những gì cuối cùng mà Mayah nhìn thấy trước khi cô chìm vào giấc ngủ.

................

Trong giấc mơ, Mayah thấy mình đuổi theo Marcel. Khi cô đuổi kịp người em trai, nó quay đầu lại với một khẩu súng, bắn thẳng vào người cô. Cơ thể của cô chìm trong vũng máu. Cô vẫn có ý thức, nhưng cô không thể cử động được. Marcel tiến lại gần với một con dao mổ, cắm một cú dao vào đầu gối, xuyên qua xương bánh chè.

"Tạm biệt, Mayah."

...............

Và rồi Mayah tỉnh giấc...

Mayah unlock Rank 5 với Marcel Valrel.


 

Absolute Darkness

Active member




Mayah Valrel

Eden Schnee

Virgil Raythean

Marcel Valrel

Priestess


2050 || Vineyard


Mayah cố gắng mở to mắt nhưng cô bé cảm thấy đầu mình cứ nặng trĩu dần.

“Em…”

Marcel tiến lại gần và đẩy cô xuống. Mayah nghĩ đáng lẽ mình phải cảm thấy đau nhưng đầu óc cô đã không còn đủ tỉnh táo để cảm nhận cơn đau thể xác nữa. Tất cả những gì cô bé cảm thấy bây giờ là cơn đau nhói ở giữa ngực.

Đau quá…

Nước mắt trào ra ướt đẫm gương mặt cô bé. Vậy ra đây mới là câu trả lời của cậu. Marcel là người cuối cùng trên thế giới này mà Mayah tin rằng sẽ luôn đứng về phe cô, nhưng có vẻ như cô đã sai. Hóa ra, trong mắt cậu ta, cô chỉ là một gánh nặng.

Mayah cảm thấy đau như thể linh hồn mình đang bị xé ra làm hai nửa, và thứ mà Marcel đang giẫm lên không phải là chân của cô mà là trái tim của cô, là mối thân tình máu mủ cuối cùng còn sót lại giữa hai người vậy.

Mayah thổn thức trong cơn đau trước khi ý thức của cô bé mờ dần. Thật quá mệt mỏi rồi. Cô muốn ngủ. Nhưng kể cả trong giấc ngủ, cô cũng chỉ mơ thấy toàn là ác mộng.

“Đừng!”

Mayah thét lên khi con dao trên tay em trai cắm xuyên qua đầu gối mình. Cơn đau đánh thức cô khỏi giấc ngủ.

“A…”

“AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!!!!!!!!!!!”


Mayah gào lên. Có lẽ đây là lần cô bé khóc to nhất từ khi cha sinh mẹ đẻ tới giờ. Cô túm hết tất cả mọi thứ trong tầm tay ném hết xuống đất tạo ra đủ thứ tiếng động đổ vỡ chát chúa. Cô lăn xuống khỏi giường, nửa bò nửa lết về phía cánh cửa.

“Cho tôi ra khỏi đây! Thả tôi ra!”

Mayah vừa khóc vừa gào lên liên tục như thế. Lặp đi lặp lại.

"Thả tôi ra! Thả tôi ra!"

@Ultimate


aaa
 

Ultimate

Administrator
Staff member


Mayah Valrel

Eden Schnee

Virgil Raythean

Priestess



Vineyard | 2050.07.15

"Mayah!? Mayah!"

Eden đang ngủ bên cạnh thì bỗng bật dậy, cô gái thấy chàng trai vội vàng giơ tay hứng những thứ mà cô đang ném xuống sàn. May là cốc nhựa chứ không phải cốc thủy tinh, và thứ văng ra sàn cũng chỉ là nước lọc. Trên bàn còn có mấy thứ lặt vặt cũng được cô ném hết xuống sàn. Sách, khăn ướt, đồng hồ báo thức, điện thoại đã tắt máy, tai nghe...

"Cô đang an toàn rồi, giờ chúng ta đang ở Safehouse. Chú Virgil đã được thả tự do. "

Chàng bác sĩ giải thích là họ đã thấy cô bị ngất ở trong vườn, đưa cô về bằng trực thăng. Eden có kiểm tra tình trạng của cô, cô chỉ bị gây mê bằng một dạng nerve agent là VX. Loại chất thần kinh này sẽ làm ức chế khả năng vận động, làm tê liệt cô khoảng vài tiếng. Các ngón tay của cô bây giờ sẽ thấy mềm mềm, không thể nào nắm lại được. Cảm giác người của cô mềm nhũn, nhưng Eden tin sẽ chỉ mất vài tiếng để cô khỏe lại, cậu dìu cô trở lại giường. Bây giờ cô còn không thể lăn trên sàn được chứ đừng nói là đi bằng nạng.

"Em trai của cô thì cậu ta đi rồi... Tôi rất tiếc, nhưng tôi không thể giữ cậu ta lại được..."

Người thanh niên nhặt lại đồ để ở một chỗ khác xa hơn. Cậu ta lấy một cái bàn gỗ để trên giường ngủ, rót cho cô một cốc nước. Mayah thấy người bác sĩ trẻ để một cái ống hút vào trong cốc để cô không cần phải cầm cốc vẫn hút được. Các cơ của cô hiện giờ đang rất yếu.

"Cô có chuyện gì muốn tâm sự về gia đình thì tôi sẵn sàng nghe."

Mayah unlock Rank 3 với Eden Schnee.


 

Absolute Darkness

Active member




Mayah Valrel

Eden Schnee


2050 || Safehouse


"Em trai của cô thì cậu ta đi rồi... Tôi rất tiếc, nhưng tôi không thể giữ cậu ta lại được..."

...

Mayah thôi không gào thét nữa, nhưng nước mắt vẫn cứ rơi như mưa. Cô bé vùi mặt vào giữa hai lòng bàn tay rồi cứ thế nức nở lên, trông còn khó chịu hơn cả lúc vừa tỉnh dậy, nhưng ít ra thì nó cũng đỡ ồn ào.

Em trai của cô đi rồi.

Cô cũng không thể giữ cậu ta lại.


Mayah khóc thêm một lúc nữa rồi sụt sùi lau nước mắt. Cô ngẩng mặt lên, Eden thấy mắt mũi cô bé giờ đã sưng đỏ hết cả.

"Gia đình tôi... giờ tôi... không còn... gia đình... nữa rồi..."

Eden cứ nghĩ Mayah đã thôi khóc, nhưng mỗi khi cô bé bắt đầu mở miệng nói thì nước mắt lại tiếp tục trào ra không có cách nào kiểm soát được. Cứ nói được vài chữ là lại tiếp tục nấc lên. Cô bé cứ không ngừng đưa tay lên quệt nước mắt đi.

"Tôi... muốn... về nhà..."

Nói xong cô bé lại òa lên khóc.

@Ultimate


aaa
 

Ultimate

Administrator
Staff member


Mayah Valrel

Eden Schnee

Virgil Raythean

Priestess



Vineyard | 2050.07.15

"..."

Eden vội lấy khăn ướt, khăn giấy để một bên cho cô. Với một người gặp tai nạn mất đi đôi chân, giờ thì còn mất đi người thân duy nhất thì Eden không phải không hiểu được với một người có mong muốn trở thành bác sĩ. Mỗi người có những cách khác nhau để phản ứng với sự mất mát. Eden chỉ ngồi lặng yên bên cạnh Mayah, anh chàng cũng không biết nói lời nào động viên cả.

"Tôi rất tiếc."

Chàng trai nghĩ rằng cô sẽ kiệt sức sau những gì xảy ra nhưng giờ mới là lúc cảm xúc của Mayah vỡ òa thành những giọt nước mắt. Tất cả những gì mà cô gái muốn là được trở về nhà, để sưởi ấm tâm hồn đã hóa đá của mình. Eden cũng ước gì có thể đưa cô trở về nhà, nhưng giờ thì không thể làm được, chàng trai vẫn cứ ngồi cạnh bên cô gái. Năng lực của anh ta chỉ có thể chữa lành vết thương bên ngoài, còn tâm hồn của cô thì không có phép màu nào chữa được.

"Tôi thật sự rất tiếc..."

Chàng trai mong cô sẽ vượt qua được chuyện này, nhưng sẽ rất khó khăn. Để có đứng lên được sau những chuyện xảy ra cần thời gian, và với một người còn không thể đứng được bình thường như Mayah, sẽ mất nhiều thời gian hơn nữa. Chàng trai kê cái ghế lại gần giường, nhìn những giọt nước mắt lã chã rơi. Cậu khẽ đẩy nhẹ cái khăn lại cho cô một chút. Đã lâu lắm rồi Mayah không về nhà của mình, nhưng giờ nơi đó rất nguy hiểm.

"Khi nào chuyện này kết thúc, khi tâm trạng của cô tốt hơn, tôi hứa sẽ đưa cô về nhà."

Căn nhà gia tộc Valrel giờ sẽ chỉ còn một mình Mayah ở đó.


 

Absolute Darkness

Active member




Mayah Valrel

Eden Schnee


2050 || Safehouse

Sau một hồi khóc lóc chán chê, cuối cùng Eden cũng thôi nghe thấy tiếng nức nở của Mayah. Cô bé rút hết tờ khăn giấy này đến tờ khăn giấy khác, mãi cho đến khi tiếng hít mũi và xì mũi liên tục cuối cùng cũng ngưng, và một khoảng lặng bao trùm lên bọn họ.

"Anh biết không, tôi và Marcel... chúng tôi là song sinh. Tôi đã từng nghĩ tôi và cậu ấy không thể tách rời."

Giọng của Mayah khàn đi khi cô bắt đầu kể.

"Hồi còn nhỏ, tôi vụng về lắm nên cứ bị mẹ mắng suốt thôi. Lần nào cậu ấy cũng nói đỡ cho tôi, thậm chí còn đứng ra nhận tội thay tôi nữa. Bây giờ nghĩ lại, cậu ấy có cảm thấy tôi là đồ phiền phức cũng dễ hiểu."

Eden thấy cô bé mỉm cười, ánh mắt chăm chú nhìn vào một khoảng không vô định.

"Nhưng rốt cuộc thì, anh thấy đó, ai cũng phải trưởng thành và có một khoảng riêng cho mình cả. Có lẽ tách ra khỏi nhau lại tốt cho cả hai chúng tôi."

Mayah quyết định không nói gì về việc Marcel cuỗm mất gần nửa tỷ đô một cách phi pháp. Trong vô thức, cô bé vẫn muốn bảo vệ em trai mình. Cô nhoẻn miệng cười và ngước mắt nhìn Eden khi nghe anh nói sẽ đưa mình trở về nhà khi mọi chuyện kết thúc. Khi ánh mắt họ chạm nhau, Eden có thể thấy trong ánh mắt cô gái nhỏ đã có một cái gì đó khang khác, nhưng anh không thể nói rõ đó là gì, chỉ thấy cô bé lắc đầu.

"Không cần đâu. Nơi đó không còn gì cho tôi nữa. Tôi sẽ đi cùng anh. Sau khi tất cả những chuyện này kết thúc, tôi muốn trở thành một cô gái bình thường và đến Iceland để ngắm cực quang."

"Và, ừm... có chuyện này hơi tế nhị một chút. Lúc nãy tôi ngã xuống đất nên giờ người tôi bẩn hết cả. Anh có thể... đưa tôi đến phòng tắm... được không?"


@Ultimate


aaa
 

Ultimate

Administrator
Staff member


Mayah Valrel

Eden Schnee

Virgil Raythean




Vineyard | 2050.07.15

Những cặp song sinh thường có những kết nối đặc biệt, gắn bó với nhau từ khi còn bé cho tới khi lớn lên. Họ chia sẻ với nhau chỗ nằm trong nôi, những kỷ niệm, những trò chơi chung thuở nhỏ, và cả những bữa tiệc sinh nhật chung. Tuy nhiên, ở nhiều cặp song sinh, sự gắn bó không chỉ có thế. Eden từng biết nhiều câu chuyện về trách nhiệm, và Marcel có thể cũng bị trách nhiệm đè nén nhiều thế nào.

"Tôi không đồng tình với Marcel, nhưng tôi hiểu được, cảm giác bị trách nhiệm đè nén là như thế nào."

Cảm giác lúc nào cũng như phải vác trên vai một cái balô đựng đá mà không thể nào bỏ xuống được. Eden đan hai bàn tay của mình vào nhau, hít một hơi dài. Chàng trai nói về năng lực của mình, năng lực trị thương với một bác sĩ là một món quà trời ban.

"Tôi cũng muốn giữ năng lực này lại, để tôi có thể cứu những người cần nó, nhưng... tôi thấy bị áp lực...Mỗi ngày mỗi giờ một phút trôi qua tôi nghĩ mình có thể đi cứu người thay vì nghỉ ngơi..."

Mỗi lúc ngủ, Eden cảm giác mình có thể ngủ ít hơn, dành thời gian để đi tìm người bệnh và chữa cho họ. Mỗi lúc ăn, cậu có cảm giác như mình có thể ăn nhanh hơn, log in vào The World để sạc lại năng lực, để tiếp tục cứu người. Cậu phải chui vào phòng tắm, để tiếng vòi hoa sen lấn át đi suy nghĩ của mình. Năng lực này là một gánh nặng. Vài tháng trôi qua, người Eden gầy guộc đi trông thấy. Khi nhìn vào trong gương, chàng trai quyết định tìm tới WNC và họ nói cậu nên trả lại năng lực này.

"Để tôi giúp cô."

Eden cố gắng bế Mayah vào phòng tắm, cô có thể thấy chàng trai gầy gò hơn so với những người trạc tuổi nên bế được cô cũng là cả một nỗ lực. Những gì anh ta nói, giúp Mayah hiểu hơn về một góc nhìn khác về năng lực của Dothacker. Đứng trước cửa phòng tắm, Eden để khăn tắm mới cho cô gái nhỏ. Cậu để lại nạng ở sát cửa phòng tắm, và cả cái xe lăn ở ngay mép cửa để phòng khi tắm xong thì Mayah có chỗ ngồi xuống kế bên.

"Tôi sẽ ra ngoài bếp để lấy đồ ăn cho cô."


 

Absolute Darkness

Active member




Mayah Valrel

Eden Schnee


2050 || Safehouse

Mayah yên lặng lắng nghe Eden nói, nhưng cô bé có vẻ như không thật sự hiểu được. Cũng phải thôi, Mayah hầu như chưa tiếp xúc gì nhiều với thế giới bên ngoài, trước khi bố mẹ mất thì cô vẫn chỉ là một đứa trẻ con được chăm sóc cẩn thận, sau khi bố mẹ mất thì vẫn chỉ là một đứa trẻ u sầu hơn chút mà thôi.

Mayah ôm lấy cổ Eden khi anh cố gắng bê cô bé vào phòng tắm. Khoảng cách giữa bọn họ rất gần nhưng không ai tỏ ra ngại ngùng gì hết. Có lẽ một người đã quen làm bệnh nhân còn người kia thì đã quen làm bác sĩ. Mấy cái đụng chạm vật lý trong phạm vi hỗ trợ người bệnh là hoàn toàn bình thường đối với cả hai người. Điều duy nhất mà Mayah có thể cảm nhận được là sự gầy gò của anh chàng khi cô chạm vào người anh.

"Anh thật sự gầy hơn tôi nghĩ nhiều đấy..."

Mayah thì thầm bên tai Eden khi tựa đầu trên vai anh. Thật ra cô muốn nói là anh cón thể để cô ngồi trên xe lăn rồi đẩy đi cũng được, nhưng nghĩ thế nào lại thôi. Hai người không ai nói thêm gì suốt quãng đường đi đến phòng tắm nữa.

"Tôi sẽ ra ngoài bếp để lấy đồ ăn cho cô."

"Cám ơn anh."


Mayah nghe thấy tiếng bước chân Eden rời đi rồi, cô mới mở vòi nước bắt đầu tắm rửa. Có vẻ như chất gây mê vẫn chưa tan hết khiến động tác của Mayah vẫn còn gặp khó khăn nên cô tắm lâu hơn bình thường, phải hẳn một tiếng sau cô mới bước ra khỏi nhà tắm. Thay một bộ đồ mới, giờ trông cô gái nhỏ bình tĩnh hơn nhiều rồi. Mái tóc dài vẫn còn ướt nên cô để xõa sau lưng. Tay vẫn còn hơi tê nên chống nạng có vẻ không khôn ngoan cho lắm, thay vào đó cô quyết định ngồi xe lăn để đến nhà bếp.

@Ultimate


aaa
 

Ultimate

Administrator
Staff member


Mayah Valrel

Eden Schnee

Virgil Raythean




Vineyard | 2050.07.15

"... Tôi tụt cân kể từ lúc bắt đầu có năng lực này. "

Eden cố bào chữa trong yếu ớt khi nghe thấy Mayah bảo mình gầy. Eden tiếp xúc nhiều với bệnh nhân khi còn đang thực tập nên mấy chuyện này cậu cũng rành ít nhiều. Đứa nào học ngành y cũng kêu là ngành này vất vả, Eden cũng thừa nhận khi tiếp xúc với bệnh nhân và tính mạng con người thì tất nhiên những người học ngành này thường phải là những người đứng đầu trong lĩnh vực của họ. Nhất Y, Nhì dược, tạm được Bách khoa mà.

Khi Mayah tắm rửa xong, lăn xe tới nhà bếp thì thấy Eden đã làm xong bữa tối cho cô. Căn nhà an toàn chính ra cũng không to lắm. Chỉ có 2 phòng ngủ, một phòng khách và bếp chung với nhau. Nơi này giống như một căn nhà bình thường ở ngoại ô, nằm ở vị trí vắng người qua lại và không có hàng xóm. Mayah có thể nhìn ra cửa sổ thấy vài tòa nhà thưa thớt, cũng không có nhiều dân cư lắm. Có vài cửa hàng tiện lợi, một cái ngân hàng, bưu điện, siêu thị và cả một tiệm thuốc. Ở trên bàn gỗ, Mayah thấy một cái túi giấy với ít đồ ăn.

"Cô đói chưa?" - Virgil hỏi.

Ông chú cất tiếng hỏi, Virgil đang ngồi ở ghế sofa với một cái máy nhắn tin, những thiết bị cổ lỗ này có khi là cách duy nhất, chỉ về đĩa thức ăn mà Eden đã chuẩn bị sẵn cho cô gái. Chàng trai có vẻ cũng biết nấu ăn. Bữa tối của cô là cá hồi hun khói, dưa leo, thịt gà, và một phần salad cà chua ăn kèm với xà lách. Tất nhiên không thể thiếu một phần ba một cái bánh mỳ baguette. Eden chan một bát súp trứng cho Mayah và để ra bên cạnh.

"Cô trông khá hơn rồi đấy." - Eden nhận xét, uống nốt ly cafe dở ở bên cạnh - "Cô có cần tôi đi mua máy sấy tóc không?"

Chàng trai nhận ra mái tóc tết xoắn lại thành bím của cô đã được xõa ra, vẫn còn ướt ở phía sau lưng. Căn nhà này không có máy sấy tóc. Eden nghĩ có thể ra cửa hàng tiện lợi Monoprix để kiếm một cái. Nhưng phải đi nhanh trước khi họ đóng cửa.

 

Absolute Darkness

Active member




Mayah Valrel

Eden Schnee


2050 || Safehouse

Lúc Mayah tới phòng khách thì thấy bữa tối đang được bày biện trên bàn và ông chú hỏi xem cô đã đói chưa. Mayah khẽ gật đầu và lăn cái xe đến cạnh bàn, nhận lấy đồ ăn mà Eden đưa sang cho cô.

…không tệ.

Hình như cũng đã lâu rồi Mayah mới lại có một bữa cơm với nhiều hơn hai người như vậy. Tuy là rất đói rồi nhưng thật ra cô bé cũng không có thói quen ăn quá nhiều, nên cô cũng chỉ ăn qua loa vài lát bánh mì và mấy miếng salad, sau đó chuyên tâm xử lý chén súp của mình.

"Cô trông khá hơn rồi đấy. Cô có cần tôi đi mua máy sấy tóc không?"

Mayah ăn nốt miếng súp trong chén rồi cũng gật đầu lại với Eden.

"Tôi đi cùng anh nhé? Tôi nghĩ mình cần thêm một chút không khí trong lành nữa..."

Mayah nhanh chóng kết thúc bữa ăn của mình rồi mang chén đĩa đặt vào máy rửa bát, sau đó đẩy xe lăn ra bên ngoài trước.

Từ lúc khóc xong tới giờ Mayah cảm thấy mình hoàn toàn trống rỗng. Cứ như cái người được gọi là Mayah Valrel đã trôi hết ra ngoài theo những giọt nước mắt, chỉ để lại một cái vỏ rỗng đang ngồi ở đây mà thôi, thậm chí ý thức của cô còn đang bắt đầu cảm thấy xa lạ với cơ thể của chính mình.

Ngồi một lúc thì Eden cũng bước ra. Cánh cửa nhà đóng lại sau lưng hai người rồi Eden giúp cô bé đẩy xe xuống thềm cửa.

"Cám ơn anh, từ giờ tôi tự đi được rồi."

Mayah mỉm cười với anh chàng rồi tự đẩy cái xe của mình đi bên cạnh anh. Có lẽ thuốc đã tan nên giờ cô bé cảm thấy di chuyển dễ dàng hơn nhiều.

"Anh Eden này, điều gì khiến anh muốn trở thành 1 bác sĩ vậy?"

Mayah bâng quơ hỏi một câu. Năm nay (đáng lẽ) là năm cuối cấp của cô bé. Nếu mọi chuyện đều diễn ra bình thường thì có lẽ giờ là lúc cô nên băn khoăn về ngã rẽ sắp tới của cuộc đời: chọn trường gì, học cao đẳng hay đại học, học ngành nghề gì,... kiểu kiểu vậy.

Tiếc là mọi thứ giờ đã bung bét hết và giờ thì cô đang ở đây, chỗ quái nào thì chính cô cũng chẳng biết nữa, mà cũng không còn quan tâm lắm. Có lẽ giờ tốt hơn hết là giả vờ như mọi chuyện đều ổn cả và cứ để cuộc sống tiếp tục trôi.

"Nhân tiện thì, giờ chúng ta đang ở đâu vậy?"

@Ultimate


aaa
 

Ultimate

Administrator
Staff member


Mayah Valrel

Eden Schnee

Virgil Raythean




Vineyard | 2050.07.15

"Ừm, để tôi lấy ít tiền mặt."

Tất nhiên là do họ đang bị truy lùng bởi một con siêu AI nên tiền mặt là cách duy nhất để trả tiền. Ông chú mở vali và lấy ra một sấp tiền để lên bàn. Có vẻ như ông chú cũng biết trước những chuyện có thể xảy ra nên chuẩn bị tiền mặt khá nhiều. Ông chú dặn là vì cả hai không có điện thoại nên cầm theo cái điện đàm đi. Nó chỉ hoạt động được ở cự ly ngắn nhưng cái tiệm tạp hóa Monoprix cũng không xa lắm đâu. Ông chú bảo cô gái cứ để bát đũa đó, để ổng rửa cho, cô với Eden cứ đi tới tạp hóa. Chàng trai lúc này nghe câu hỏi về việc vì sao mình lại muốn thành bác sĩ.

"Ưm... phụ huynh châu Á." - Eden đáp.

Bỏ qua cái chuyện muốn trở thành bác sĩ vì muốn giúp người đi. Tuy họ và tên của anh chàng có vẻ là người Âu nhưng anh lớn lên với cả cha và mẹ là người châu Á. Eden không biết nên nói chuyện này thế nào nhưng anh là con nuôi, một điều khá dễ thấy ở những nước Châu Âu.

"Cha mẹ ruột của tôi không muốn có tôi, nên họ gửi tôi cho một gia đình châu Á khác." - Eden giải thích, vừa đi vừa gãi gãi trán - "Cha mẹ nuôi của tôi hứa với cha mẹ ruột sẽ chăm sóc tôi tử tế, để tôi trở thành một kỹ sư, luật sư hay bác sĩ."

Vừa đi, anh vừa nghĩ việc mình trở thành người như thế nào thì một phần không nhỏ từ tác động của phụ huynh. Vậy nên Eden lớn lên ở một gia đình có cha mẹ người Châu Á, họ cũng nói luôn cho anh biết anh là con nuôi bởi nhìn mặt bố mẹ mình là người Châu Á trong khi mình là người Châu Âu thì dễ hiểu thôi. Eden được đưa vào lò luyện thi, tốt nghiệp cấp 3 cũng xuất sắc. Nói chung thì Mayah có lẽ hiểu được phụ huynh châu Á là người như thế nào, có đầy trên các phương tiện truyền thông rồi.

"Um, chúng ta đang ở Versailles, số 7 đường Rue Georges Clemenceau, gần cửa hàng Monoprix, tạp hóa... Mở cửa 24/7."

Eden dẫn Mayah vào một cái Monoprix. Chàng trai dừng lại ở một cái máy sấy tóc, để cạnh xem Mayah có thích không.

"Cô thích màu nào? Công suất cần là bao nhiêu? Nhiệt độ khoảng 55 độ là ổn chứ? Có cần sử dụng công nghệ sấy ion âm không?"


 
Last edited:

Absolute Darkness

Active member




Mayah Valrel

Eden Schnee


2050 || Safehouse

Thì ra là vậy. Phụ huynh Châu Á hả?

Mayah thầm ghi nhớ và gạch bỏ mấy cái tên kỹ sư, luật sư hay bác sĩ ra khỏi list dream job của mình, chần chừ xem có nên gạch luôn trai Châu Á ra khỏi list đối tượng dating trong tương lai (nếu có) hay không, vì nghe chừng sao mà toàn là đau khổ thôi à... Cô bé nghĩ ngợi đâu đâu một lúc trong lúc Eden nói gì đó về mấy cái máy sấy.

Trông anh ta còn rành hơn cả cô nữa...

"...Ừm, lấy cái này đi."

Mayah chỉ cái rẻ nhất trên kệ, không thèm quan tâm xem nó có chức năng hay thông số gì. Máy sấy thôi mà, làm khô tóc là được rồi.

"Vậy, anh Eden có ước mơ gì không? Ý tôi là nếu không phải bận rộn đáp ứng kỳ vọng của người khác hay là đi cứu người ấy?"

Cô bé cảm thấy hơi hơi tội nghiệp cho anh ta. Sống như vậy chắc là áp lực lắm? Kể cả việc anh ta muốn cô bé giúp đỡ gì gì đó...

Tự nhiên lại tự đặt cái trách nhiệm giải cứu thế giới lên trên vai mình. Anh cũng có phải main shounen manga đâu?

@Ultimate


aaa
 
Top