Ω Milky Way River

Kals

Member




qY7pWtX.png
Crea

vV2Rtkg.jpg
37.2ºC




Thời gian: 2050 post event Tanabata
Địa điểm: Milky Way River

Making a wish.


37 nghe Crea nói thì cười, trong đầu nghĩ, thực ra ăn cái nào cũng không phải do anh chọn, mà do số dư tài khoản của anh quyết định. Dư nhiều thì ăn nhiều, dư ít thì...

À, mà họ (anh) mới thắng event, cũng mới lì xì Crea một ít, vậy nên trong tài khoản cũng phải liểng xiểng chứ?

37 nhìn menu suy nghĩ, nói.

"Cậu chọn đi, hoặc phiên dịch. Tôi nghe không hiểu. Trừ mochi socola, còn lại thì xem xét."

Không phải anh không thích socola, chẳng qua nếu đã có dịp thử thì cũng nên thử nhiều món mới lạ một chút, thay vì chọn những vị luôn luôn "an toàn" như socola, vanilla, v.v.

Anh nhìn hình ảnh mô tả của daifuku, cân nhắc.

"Cái này thế nào?"

@Crea



mèo méo meo
 

Crea

Active member



Milky Way River. Tanabata Event
"Wishes."


Crea nhìn sang 37, sau đó nhìn vào hình ảnh mô tả của daifuku mochi rồi gật gật. Cậu ta có thể không rành tên gọi lắm nhưng lại biết mô tả của chúng, vì vậy nên mớ tên ban nãy đều là đọc từ thực đơn ra cả. Còn chi tiết thì...

"Là bánh mochi, nhân đậu. Nấu với đường ấy. Thường là đậu đỏ, một viên khá bé. Nghe bảo, loại này nổi lắm. 37 thử không?"

Cậu nghĩ nghĩ một chút, lại lật thực đơn mà nói, hay đúng hơn là nửa nhìn hình minh họa nửa đoán mà nói.

"Mochi sakura, hình như là bánh, có vị hoa anh đào. Và màu hồng. Ấy. Mizu mochi thì... ừm, trong suốt, như giọt nước này. Chắc cũng vui."




@Kals
 

samir

Active member


Samir S. Stanley

Crea


Milky Way River | 2050

OqmXdrM.png
"Học dùng đũa thực ra dễ hơn so với đi xe đạp đó, chỉ cần cậu cố gắng tập dùng nó trong suốt bữa ăn thì một bữa là sẽ làm được, đến bữa thứ 2, thứ 3 là sẽ quen thôi."

Hoặc cũng có thể nó nằm trong máu của anh rồi nên anh mới cảm thấy nó dễ. Anh cũng chưa thấy người khác ở quanh chỗ anh dùng đũa bao giờ trừ gia đình anh.

"Cái này là ... ực ực ... bò Wagyu ... ực... một loại bò cao cấp của Nhật... ực ực ...." Vừa nói mà nước miếng cứ tràn ra. Nhìn miếng bò kia đã khiến anh cảm thấy muốn ăn cả cái gian hàng đó rồi. Anh nói tiếp:"Mấy loại Tenderloin hay Striploin của Mĩ thì không thể sánh được với loại này. Đây là một trong những loại thịt đắt nhất thế giới đó. Crea có bao giờ nghe mọi người nhắc đến loại bò Kobe không? Cái giống bò mà người ta bảo khi nuôi họ cho bò ăn những loại cỏ tốt nhất, môi trường tốt nhất, thậm chí còn cho nó nghe cả nhạc nữa ấy."

Anh nhẹ nhàng gắp lấy một xíu muối rải nhẹ lên miếng thịt, và xắt lấy phần đầu miếng măng tây và đặt lên trên miếng bò vừa rồi.

"Cái này thì không được xiên như lúc nãy, sẽ làm mất hết vị ngọt của bò. Cũng là một cơ hội cho cậu học cách dùng đũa đó. Thử gắp cả miếng bò cũng miếng măng tây mà không làm rơi chúng nó xem."

@Crea

 

Crea

Active member



Milky Way River. Tanabata Event
"It takes two to make a crowd."



Crea nghe người kia nói cái gì mà tập dùng đũa trong suốt bữa ăn rồi ngày nào cũng dùng, thế là tưởng tượng đến việc thực đơn mấy ngày tới của mình sẽ toàn là mấy món dùng đũa, vậy nên mặt trong một thoáng bèn thoạt xanh thoạt đỏ không có điểm dừng. Bỗng dưng thiếu niên tóc đen cảm thấy có hơi hối hận, ngày xưa mấy lúc Samuel rủ đi ăn món châu Á, có lẽ cậu nên hỏi nó người ta thường ăn mấy thứ này bằng gì thay vì cứ dùng nĩa xiên hết tất cả mọi thứ cậu thấy trên bàn.

Vì mải nghĩ ngợi, thế nên cậu không để ý người bên cạnh mình tả món bò Nhật kia chân thực đến mức nào. Lúc Crea thoát khỏi dòng suy nghĩ của bản thân thì chỉ kịp nghe Samir nói mấy chữ gì mà cho bò nghe nhạc thôi, thế là bèn nhướn mày. Nuôi bò hay là tạo dịch vụ khách sạn năm sao cho nó vậy??

"Thứ này, chắc ngoài đời, đắt lắm nhỉ..."

Crea nâng dĩa thịt trong tay lên rồi lầm bầm, nhìn như một nhà ẩm thực chuyên nghiệp đang đánh giá món ăn của nhà hàng mới nổi vậy. Chẳng qua cậu ta không giữ được vẻ bình tĩnh lâu lắm, vì sau đó lại nghe Samir bảo thử gắp cả bò lẫn măng tây, thế là mặt Crea lại như cái đèn tín hiệu giao thông bị hỏng.


"... C-Cần phải, làm như thế hả? Lỡ rơi, thì sao?"

Nói thế nhưng cậu ta vẫn cầm đũa lên, nhìn miếng bò lẫn măng tây đầy căng thẳng, sau đó...

"... Quao."

Crea nhìn cảnh mình gắp đồ ăn thành công mà mắt sáng lấp la lấp lánh, dù tay vẫn run lẩy bẩy. Cậu quay sang Samir, cười rạng rỡ.


"Nhìn này, đây là. Sức mạnh của. Đại ma vương, tương lai đó!!"



@samir
 

Crea

Active member



Milky Way River. Tanabata Event
"Until that shooting star returns."



"Tôi... không biết, lái xe. Ừm."

Crea nghe người bên cạnh mình nói vậy thì tỏ vẻ bối rối thấy rõ. Loại phương tiện duy nhất cậu ta biết lái chắc là chiếc xe đạp ở nhà, cái đấy tăng giảm tốc thì dễ rồi, nhưng cậu không rõ ý cô gái kia là mấy thứ đơn giản như xe đạp hay xe hơi. Cậu trai tóc đen nghĩ nghĩ một hồi thì trông rõ là mơ hồ, vậy nên bèn quyết định nghĩ đến chuyện khác cho đỡ nhức não.

"Không có gì. Tôi thấy, ngầu thật mà."

Người kia cám ơn, Crea lắc đầu. Cậu không thấy việc cám ơn là cần thiết, vì dù sao cậu ta cũng khen vì thấy thế chứ không phải là an ủi. Thiếu nam tóc đen vừa nói vừa đi, đi một hồi thì dừng chân trước gian hàng câu bóng nước, mắt lấp la lấp lánh mà nói.

"Cái này!! Bóng nước, đủ màu này. Trông có vẻ, vui ghê."



@Cải
 

Mực

Active member


Ilyninsky

Arcane


Δ Milky Way River | 2050


"Cậu cười trông xinh lắm."

"V-vậy sao..."

Cô gái nhỏ nghe như vậy, cũng tủm tỉm cười, hai gò má phớt hồng, lí nhí trả lời cậu, như thể vừa vui mừng vừa có chút xấu hổ. Tóc trắng áp nhẹ tay lên hai bên má, sợ rằng vẻ ngập ngừng của mình sẽ khiến cậu khó xử, nhưng có lẽ dù thế nào cô gái cũng không giấu được niềm vui trong mắt mình. Cùng với cả nụ cười trên môi nữa.

"Cảm ơn cậu."

Trước nhiều sự lựa chọn từ ngữ khác nhau, cô cũng chỉ có thể nói ra câu cảm ơn thông thường. Nhưng Ilyninsky vốn trước giờ đều như vậy, kể cả trong phong cách thiết kế của cô cũng được thầy cô đánh giá đi theo hướng tối giản. Nghĩa là, bao hàm nhiều ý nghĩa trong một hoặc hai sự vật nhất định. Lời nói ra có thể không nhiều và hoa mỹ, nhưng chỉ cần đối phương hiểu được ý của mình, như vậy đã là đủ.

... Mà, có lẽ cũng chỉ là một cách nói giảm nói tránh của việc cô không am hiểu sử dụng ngôn từ cho lắm.

Ilyninsky nhìn theo ánh nhìn của cậu về phía gian hàng, bọn họ tiến tới gần đủ ở khoảng cách có thể nhìn được những cây kẹo bông gòn được cắm trên một thanh gỗ chuyên dụng, mỗi cây đều mang một sắc màu khác nhau. Nếu nhìn từ xa, thật sự sẽ trông giống như những đám mây bông tròn, trôi lơ lửng trong giấc mơ của những đứa trẻ nhỏ.

"Tôi cũng chưa..."

Thật ra từng có dịp, nhưng cô lúc đó vẫn cứng đầu nghĩ rằng, nếu thật sự ăn lần đầu, Ilyninsky muốn lần đó phải là ở một nơi có không khí lễ hội của mùa hè, cạnh một gian hàng nhỏ, pháo hoa nở trên bầu trời, và có thể cùng ai đó trải nghiệm việc đấy. Cô gái nhỏ hơi nghiêng đầu, có chút ngạc nhiên khi nhớ lại, vì bây giờ nếu phải nói thì tất cả những điều kiện không phải đã hội tụ đủ rồi sao?

"Vậy, tôi, ừm..." - Tóc trắng hơi cúi đầu, hai ngón tay trỏ chọt vào nhau. - "... Có thể được phép ăn không? Kẹo bông gòn Arcane làm."

Vì cô nghĩ ấn tượng đầu với thứ gì đó rất quan trọng, đôi khi sẽ ảnh hưởng đến suốt cuộc đời việc có muốn ăn lại món đấy không. Vì ấn tượng mạnh mẽ đấy, và vì một phần cậu cũng đã mở lời, thế nên không một chút đắn đo cô gái nhỏ đã nghĩ rằng, nếu là cậu thì sẽ ổn thôi.



 

Cải

Active member


Arcane


Crea


Thời gian: Tanabata Festival
Địa điểm: [The World] Ω Milky Way River





yB58U4e.jpg

"Tôi... không biết, lái xe. Ừm."

"Cậu biết lái xe đạp chứ?"

Có thể Arcane chỉ nghĩ đơn thuần lái xe gì cũng giống nhau, muốn lái tốt đều cần kiểm soát được tốc độ và giữ được cho bản thân một cái đầu lạnh, ít nhất là khi xảy ra chuyện gì cũng không xách váy lên chửi cả họ nhà người ta, nên khi trông thấy sự bối rối thấy rõ hiện trên nét mặt của cậu trai nhỏ cùng với câu nói đó, tóc trắng sau đấy có nghĩ thêm một tẹo rồi mới nghiêng đầu hỏi lại.

"Cái này!! Bóng nước, đủ màu này. Trông có vẻ, vui ghê."

Tóc trắng sau đó định nói câu gì đáp lại cho câu trước của cậu trai nhỏ, mà có lẽ vì bắt gặp hình ảnh thiếu nam mắt lấp lánh nhìn gian hàng câu bóng nước phía trước, nên cuối cùng chỉ đổi lại bằng một câu khác.

"Cậu muốn chơi không? Chúng ta có thể thử."




"I feel small; but so are stars."



@Crea
 

Crea

Active member



Milky Way River. Tanabata Event
"Until that shooting star returns."



"À. Xe đạp thì có. Một chút. Tôi có, xe đạp ở nhà ấy. Dạo quanh Paris, bằng xe đạp, tuyệt lắm."

Crea nói trông vô cùng hào hứng, không rõ có phải cậu ta quên mất nội dung ban đầu của cuộc nói chuyện không phải là về việc cậu ta lái xe đi quanh nước Pháp thì sẽ tuyệt thế nào rồi hay không. Mà có khi là quên thật, vì ngay sau đó ánh mắt thiếu niên đã nhanh chóng chạy sang hàng câu bóng nước đủ màu nọ. Crea nhìn nhìn một hồi, lại gật gật.

"Chơi!!"

Mắt lấp la lấp lánh như trẻ con thấy kẹo.



@Cải
 

Cải

Active member


Arcane


Ilyninsky


Thời gian: Tanabata Festival
Địa điểm: [The World] Ω Milky Way River





yB58U4e.jpg

Nếu là trò chơi đó, chỉ cần vài phím tắt cùng vài thứ nhỏ nhặt khác được cài đặt sẵn, cảnh đẹp trước mắt cũng sẽ được ghi và lưu lại trong một thư mục chứa những điều của một người đi đâu cũng chụp giống như Arcane, chứ không phải chỉ ghi nhớ lại bằng ký ức hay những thao tác phiền phức mà đến khi nhấn nút đã thấy qua đi rồi.

"Vậy, tôi, ừm... Có thể được phép ăn không? Kẹo bông gòn Arcane làm."

"Được chứ."

Arcane đáp, sau đó chuyển ánh mắt về phía những vật liệu được bày ra để làm nên một chiếc kẹo bông gòn vừa bông vừa mịn như mây trời được bày bên cạnh những cây kẹo được làm sẵn. Nhìn thoáng qua thì chỉ có hai chiếc máy làm kẹo đặt cạnh nhau, que tre, đường đủ màu khi mở nắp ra để ngửi và đoán thử xem hương vị của chúng là gì ngoài đọc những gì ghi trên bao bì. Khá đơn giản và dễ làm, nhưng vì Arcane từng phải mất rất nhiều thời gian chỉ để làm món trứng ốp hoàn hảo, từng thôi, và món trứng đó nhìn vào là chỉ cần bắc chảo lên và rán, thì không đâu.

"Đợi tôi một lát. Cậu qua đó ngồi đi."

Tóc trắng quan sát xong thì nói với Ilyninsky như thế, mắt hơi hướng về chiếc ghế đá kế bên quầy. Dù gì cũng là lần dầu mới làm, lại không muốn cô gái nhỏ cứ phải đứng đó đợi mãi, nên ngồi nghỉ một chút sẽ tốt hơn. Và sau rồi thì, Arcane đi lại gần chủ quán để hỏi về cách và một số mẹo để có thể làm một chiếc kẹo bông gòn hoàn hảo.

Ban đầu đối phương từ chối không chỉ, mặt mày cau cả lại giống như không muốn tiết lộ công thức. Sau một hồi nói qua lại, chủ quầy cũng đồng ý hướng dẫn cho cô ta cách làm...

...Không suôn sẻ lắm, giống như cô ta thiếu đi bước nào đó, nên những chiếc kẹo làm ra cái không xẹp lép dính hẳn vào que lẫn tay người làm, thì cũng là dính những gì còn sót từ trước vào khiến mùi vị lẫn lộn ăn không ngon một chút nào. Phải mất thêm một lúc nữa mới thấy tóc trắng ngộ ra điều gì đó, cô ta dùng thìa gạt bỏ những gì bám bên trong máy, bật cho nóng máy độ chừng mười phút rồi mới cho loại đường dùng làm cho kẹo bông gòn vào và bắt đầu dùng que quấn lấy những sợi đường mảnh. Thao tác không vội, bông sợi đến đâu quấn đấy đến.

"Đã để cậu phải đợi lâu rồi."

Arcane sau đó quay trở lại và một chiếc kẹo bông gòn được đưa ra phía trước mặt cô gái nhỏ.

"Của cậu đây."

yfEpSzx.jpg




"Stars in your eyes."



@Mực
 

Mực

Active member


Ilyninsky


Cũng đã rất lâu rồi từ lần cuối cùng cô trở về nơi này.

Hôm nay cũng ngẫu nhiên (hoặc không) là một trong những ngày con người viết ra điều ước và treo chúng lên những cây tre, cầu nguyện để điều ước trở thành sự thật. Những lời ước nguyện trước, cô thật sự cũng đã quên mất rồi, chỉ biết bản thân đã viết ra những điều viển vông và khó thực hiện. Ilyninsky rải bước qua những rặng tre, dừng lại bên ven một con suối nhỏ.

"Vẫn ổn chứ?"

Lời hỏi thăm đầu tiên cậu dành cho cô, ở một nơi chỉ có cả hai.

Cô gái nhỏ tiếp tục men theo hướng suối lên đến thượng nguồn, rẽ về khoảng đường chính. Những gian hàng vẫn được buôn bán nhưng người vắng đi hẳn, thế nên không khí nửa phần ảm đạm, lại có nửa phần mê hoặc. Có lẽ vì cô hiện giờ giống như đang đặt chân ở ranh giới của quá khứ và hiện tại, mang theo những nỗi niềm xúc cảm từng bị lãng quên và ngắm nhìn sự vắng vẻ đến đáng sợ của thực tại.

Kẹo bông gòn.

Pháo hoa.

Tóc trắng.

Ilyninsky ngước đầu lên bầu trời, không có pháo hoa nữa. Lễ hội đã thật sự kết thúc rồi.

Điều ước năm nay của cô...

Tớ nhớ cậu.

Cô gái nhỏ cúi người, viết lên những tờ giấy còn sót lại cạnh một thanh tre gần đó và treo điều ước của mình lên.

Muốn được gặp lại cậu, Arcane.




1



 
Top