Main Bedroom Second Floor
Đau quá. Thứ William không ngờ là Marie lại quyết định gõ vào đầu cậu một cái "cốp" rõ to. Cậu trai loạng choạng vài bước, lại ngước nhìn lên Marie như thể đang lên án cho hành động "bạo lực gia đình" của cô nàng. Tất nhiên, chỉ là nói quá mà thôi, cậu chắc chắn là nhìn lên đối phương với ánh mắt hoàn-toàn-bình-thường và không có chút đáng thương nào hết.
Những lúc thế này, William lại nhớ về anh trai mình. Anh không bao giờ ngừng thuyết giáo về "sự sống và cái chết", "làm sao để sống một cuộc đời trọn vẹn", "phải làm thế nào để hòa nhập vào xã hội". Nhớ đến là hoài niệm. William đã nghe kĩ những gì anh nói rồi viết tràn cả sách vở. Nhưng lý thuyết vẫn là lý thuyết mà thôi. Cậu vẫn không thể nào hiểu được toàn bộ chúng dù có cố gắng đến đâu đi chăng nữa. Cuối cùng, dù là người trực tiếp chỉ dạy cho cậu, nhưng ngay cả anh cũng không thực hiện được những lời mình từng nói.
Vô nghĩa làm sao.
Nhưng nếu mọi thứ chỉ là vô nghĩa, vậy tại sao cậu lại như muốn bật khóc đây?
"...Tôi không phải là loại người có thể thay đổi thế giới được đâu, Marie." Khóe mắt vẫn khô, William thầm cười nhạo bản thân mình trong lòng. Đến tận lúc này mà cậu vẫn không rơi nổi một giọt nước mắt nào, "Tôi không tốt đẹp đến thế." Vì bất kỳ lý do nào đi nữa, "tốt đẹp" là hai từ ngữ không bao giờ và không có thể dính dáng đến cậu. Không bao giờ.
"Nếu Chúa thật sự tồn tại như lời cậu nói, thì tôi thà mình bị chôn vùi dưới địa ngục vô tận còn hơn."
Bản chất của con người là tham lam và ích kỷ, anh trai cậu từng nói. Vấn đề là con người ta khống chế lòng tham của bản thân thế nào, hay cuối cùng để cho tham lam làm tha hóa nhân tính. Cả William cũng vậy thôi. Ngay cả việc hy sinh mạng của bản thân của người khác cũng tồn tại lòng tham.
Muốn được chuộc tội, muốn được cứu rỗi, muốn bị trừng phạt.
Thế nên cậu chẳng tốt đến vậy.
Đối với chocolate mà Marie đưa tặng, lần này William lại không nhận. "Giống hệt em trai", tìm được nét giống của người mình thân thiết ở một hình bóng khác thật tốt làm sao. Nhưng có lẽ cậu sẽ không bao giờ tìm được người nào giống như Jonathan, người anh trai đã khuất. Anh là độc nhất vô nhị.
Cái chết của anh cũng là độc nhất vô nhị.
(Và tội lỗi của cậu, không thể tha thứ.)