[London] HSBC Bank

Summer

Member



Julius Einfall



HSBC Bank | 2050


FYI, tiền của Julius được xếp theo thứ tự và quay cùng mặt với nhau - nói đúng hơn là anh xếp tất cả mặt có hình người quay vào trong vì như thế góc ghi mệnh giá sẽ nằm ở góc trái trên cùng dễ dàng thấy nhất lúc mở ví. Trong ngăn kéo tủ đồ thì toàn bộ quần áo, đồ lót và tất của anh được xếp theo màu, chiều dài và mật độ sử dụng. Đồng hồ sắp thành hình kim tự tháp, sách dựa theo kích cỡ và mỗi sáng thức dậy anh đều xếp gối theo một trình tự nhất định.

"Tôi là giáo viên, bọn nhóc cứ quăng dụng cụ loạn cả lên nên lúc nào cũng phải dọn."

Julius mỉm cười như thể nhớ lại một đọc ký ức ưa thích của anh về lũ trẻ. Nếu người ta nói chuyện với anh mà hỏi về đám học trò thì anh có thể ngồi nói suốt ba tiếng. Một phần vì trí nhớ của anh vốn khá tốt từ xưa tới giờ, phần khác vì lũ nít ranh ấy làm nhiều trò khiến người khác nhớ lâu vô cùng.

Chàng trai London bật nắp lon pepsi, gật đầu cảm ơn tên cướp rồi uống một ngụm. Pizza, pepsi, phân nửa ngày nghỉ và một câu chuyện thú vị để kể trên lớp - vụ cướp ngân hàng này gần như là trả lương cho anh ta rồi.

Suy nghĩ suy nghĩ, anh nên giữ hắn lại nói chuyện phiếm hay kiếm cớ đuổi đi cho mau? Dù quyết định như thế nào thì cũng không được tỏ ra đáng nghi. Một lựa chọn khác là anh có thể tấn công bất ngờ, giựt súng hay làm gì đó, cố tình để mình bị bắn, hẳn là bọn chúng sẽ cho anh ra ngoài theo cách ấy để nhận chăm sóc y tế. Nhưng nếu anh thật sự muốn thoát thân đến mức đấy thì đã bảo mình bị bệnh mãn tính ngay từ đầu.

"Đem nốt pepsi lên tầng 2 chứ? Trời nóng thế này thì nên bổ sung nhiều nước, đặc biệt là khi phải đeo mặt nạ như thế."

Anh nói qua quýt, cố tình nhìn thoáng qua tủ lạnh như thể còn thèm thuồng. Nước giải khát không bổ sung nước, và trời cũng không nóng đến như vậy.



 

Iceheart

Active member


Artezia O'Neill


Time: 2050.??.?? - Location: HSBC Bank

Tóc xanh bắt đầu hoài nghi nhân sinh sau khi nghe giọng và màn đối thoại của hầu gái nhà mình, còn bao nhiêu điều bất ngờ nữa mà cô chưa biết nữa không? Artezia mặc dù muốn xem thử mặt tên cướp như thế nào nhưng khả năng cao là không còn mạng để ra ngoài mà miêu tả hắn cho cảnh sát thấy đấy. Bên cạnh đó, cô cũng tò mò muốn biết hầu gái nhà mình (và nhà người khác) muốn làm gì với tên cướp nữa, tốt nhất là tạm trốn vào một chỗ rồi đi theo hắn sau.

Nấp vào và theo dõi tên cướp

.
 

Bảo Bảo

Member

Ardbert O'Reilly


Time: 2050 - Location: HSBC Bank


Anh nghe tên cướp cười khẽ nói anh ăn khỏe nhỉ ăn hết 1 cái bánh pizza giành cho 2 người rồi đưa cho anh một chai nước để uống, anh nghĩ tên cướp này cũng tốt bụng phết như không xấu xa lắm hay anh nhìn nhầm chăng. Anh vừa mở chai nước uống thì nghe tên cướp hỏi anh làm nghề gì trả lương như thế nào có xứng đáng không. Anh suy ngẫm một lúc rồi cũng trả lời tên cướp ấy.

"Tôi làm nghề bác sĩ thú y. Thì cũng biết rồi đấy tôi thích động vật nên mới làm nghề này , ít ra thì động vật nó còn thành thật hơn và không lừa dối như con người."

Anh thích động vật nên mới theo nghề này vì từ nhỏ bố anh đi làm nhiều ít khi ở nhà nên thường hay mang những con chó về để bầu bạn cho anh cho đỡ buồn khi những lúc bố đi làm. Nên anh cũng thích động vật từ lúc nhỏ, còn về trả lương xứng đáng không thì.

"Tôi cũng nghĩ chắc là đủ ăn chứ cũng không dư dả cho mấy lắm vì còn nuôi thêm 2 chú chó ở nhà nên cũng 3 cái miệng ăn."

Anh vừa cười trừ vừa uống nốt chai nước lúc nãy tên cướp đưa và sẵn cũng hỏi tên cướp.

"Còn anh thì sao trước khi cướp thì anh làm nghề gì, chắc anh cũng có lý do gì đó cần đến số tiền lớn nên mới đi cướp ngân hàng nhỉ."
.
 

Sutler

Member






William Sutler


Bank - 2050
__________________​

Nghe vụ động đất mà vẫn chơi game thì William cũng chỉ biết mỉm cười một cách rạng rỡ nhưng trong lòng thì bối rối vô độ. Cậu đúng là không phải kiểu anh trai quan tâm em gái quá nhiều nhưng khi nghĩ đến vụ này thì cũng phải lo lắng ít nhiều rồi.
297210624143211.png


"Ừ anh cũng có chơi, mới chơi thôi." William cũng trả lời thật lòng rồi nhướng mày. "Vụ ID thì anh muốn rồi nhưng em không phiền khi chơi cùng hai anh em mê game à?"

Thay vì một người phàn nàn vì nghỉ chơi bởi động đất, mà là sẽ có đến hai người ấy.



 

mokongchung

Member











Bank Robber #1

Bank Robber #2

Bank Robber #3

Bank Robber #4






TIME: 2050
LOCATION: HSBC Bank



Tôi mở hộp Pizza và bốc 1 miếng lên bỏ mồm, sau cả buổi buốc vác cho lũ cướp thì tôi cũng đã đói rã. Tên cướp đưa tôi lon nước và hỏi:

"Tiết kiệm hay là lương không đủ cao? Vậy thì uống đi."

Nhận lon nước, và ráng nhai cho xong tôi trả lời:

"Không phải tiết kiệm gì, tôi giờ con thấy tình cảnh của tôi hơi hà tiên lun ấy chứ. Chứ cứ mỗi tháng bay hơn 90% lương cho bệnh viện thì không như vậy cũng khó.
Còn bạn gái á, nào bro đừng sát muối như vậy. Sáng tối toàn đi làm với làm thêm thì thơi gian đâu mà đi kiếm 1 em chứ hử."

Trông tên cướp này có vẽ khá hài hước, cũng có chút thân thiện. Tôi cũng ráng hỏi lại thử xem có thêm thông tin gì không.

"Trước tui túng quẫn cũng tính làm liều cướp ngân hàng 1 phen. Nhưng rồi bà tôi bằng cách nào đó đoán được ý định của tôi và không cho tôi làm nữa. Còn anh thì sao, việc gì mà anh cần 1 số tiền lớn như vậy? để trả nợ, lấy vốn buông hàng trắng hay đơn giản chỉ là vì có thật nhiều tiền. "


Soma

@Ultimate
 

Ultimate

Administrator
Staff member

Artezia O'Neill

Ardbert O'Reilly

Camille Soma

Julius Einfall

William Sutler

June Strahovski

Bank Robber #1

Bank Robber #2

Bank Robber #3

Bank Robber #4

Amelia

Caesar



Ngân hàng | 2050.??.??


Julius & Artezia Conversation:

Nghe Julius nói về việc làm giáo viên, tên cướp có vẻ trầm ngâm suy nghĩ, về việc ngăn nắp của cậu ta. Nhưng trông cậu ta không đến nỗi là bị OCD, kiểu mỗi lần chơi game thì phải cầm thước kẻ đo xem khoảng cách của chuột với mép bàn là bao nhiêu. Ngăn nắp khác, nhưng nếu bị OCD thì bạn sẽ bứt rứt nếu mọi thứ không được chỉn chu như ý muốn.

"Đem nốt pepsi lên tầng 2 chứ? Trời nóng thế này thì nên bổ sung nhiều nước, đặc biệt là khi phải đeo mặt nạ như thế."

"Có lý. Cậu có thể đem 1 thùng cho các phòng, rồi đem lên tầng 2 giúp tôi."

Tên cướp gật đầu đồng tình, để Julius đem 1 bịch nước ra các phòng và giúp tên cướp đem lên tầng 2.

Artezia lúc này không để ý, nhận thấy có tiếng bước chân ở phía sau lưng, có hai người đang bước lên tầng 2. Cô đang ở trong một góc kẹt, phía trước cô là một tên cướp, phía sau cô là một thanh niên và một tên cướp khác đang mang một bịch nước lên. Gã cướp đang ngồi nói chuyện với cảnh sát lúc này vội quay lại khi nghe tiếng bước chân, lúc hắn vừa đeo cái mặt nạ cũng là lúc hắn nhận ra bóng của Artezia thấp thoáng phía sau cái bốt nhân viên. Cô cũng kịp nhìn thấy chỏm tóc của gã cướp đang nói chuyện với cảnh sát.

"Hình như có ai đó ở đây. Chốt cửa vào."

Tên cướp đứng dậy và vội đảo mắt nhìn quanh. Người đi cạnh với Julius lập tức chốt cửa vào, đảm bảo không có ai thoát được khỏi tầng này, gã bảo Julius bỏ bịch nước xuống và trở lại phòng của mình. Hai tên cướp bắt đầu đi đảo quanh từng cái bốt nhân viên.

Hắn đẩy cửa từng bốt nhân viên. Artezia nhận ra.

Artezia đã bị phát hiện.

Gã đi cạnh Julius chĩa súng thẳng vào đầu Artezia, tên còn lại rút sẵn khẩu súng ngắn trên tay. Nếu cô nhúc nhích, gã kia sẽ nã hết một băng đạn M4 vào người cô. Năng lực tàng hình của cô không hoạt động nữa, lần này bọn chúng đã phát hiện ra cô. Gã chĩa khẩu súng vào đầu cô và nói:

"Cậu về phòng đi, chúng tôi phải xử lý cô ta."

"Cô biết những gì rồi. Nói."


Choice [Artezia]
- Nói thật
- Nói dối
- Khác

Choice [Julius]
- Quay trở về phòng
- Ở lại với Artezia
- Khác
--------------------------

Ardbert Conversation:

"Tôi làm nghề bác sĩ thú y. Thì cũng biết rồi đấy tôi thích động vật nên mới làm nghề này , ít ra thì động vật nó còn thành thật hơn và không lừa dối như con người."

"Sao mà mất niềm tin vào con người vậy? Người yêu của cậu giết con chó của cậu rồi lấy lông của nó làm mũ đội đầu hả? Chuyện chúng mình thoáng nhanh như cơn gió. John Wick mất chó, anh thì mất em?"

Nghe có vẻ man rợ thật đấy. Gã cướp biết có mấy thằng cô hồn mang tâm hồn của chó thích hành hạ động vật khiến hắn cũng mất niềm tin vào con người. Với một người yêu động vật mà nói được câu động vật tốt hơn con người thì tên cướp đoán hẳn ẩn sâu bên trong bộ quần áo hoodie và mái tóc đen kia là một chàng trai rất tâm trạng.

"Tôi cũng nghĩ chắc là đủ ăn chứ cũng không dư dả cho mấy lắm vì còn nuôi thêm 2 chú chó ở nhà nên cũng 3 cái miệng ăn."

"Nói chung cậu làm việc vì niềm vui thì tốt. Đừng quá chạy theo đồng tiền, làm gì vui là được. Tiền không quan trọng tới mức ấy đâu."

Tên cướp ngân hàng nhìn về phía Ardbert, không rõ ẩn sâu phía sau cái mặt nạ kia là một nụ cười trên môi hay là một ánh mắt nghiêm túc. Ardbert lúc này hỏi tiếp, tên cướp và cậu có vẻ nói chuyện cũng hợp hợp nhau.

"Còn anh thì sao trước khi cướp thì anh làm nghề gì, chắc anh cũng có lý do gì đó cần đến số tiền lớn nên mới đi cướp ngân hàng nhỉ."

"Tôi á? Tôi..."

Đúng lúc này điện đàm của tên cướp vang lên, Ardbert thấy hắn để tay sát vào tai phải, ngay lập tức gã đứng dậy và ngoảnh đầu nhìn về phía tầng hai.

"Tôi có chuyện cần xử lý, cậu ăn nốt rồi về phòng đi."

Choice [Ardbert]
- Về phòng
- Khác


--------------------------

Camille Conversation:

"...Chứ cứ mỗi tháng bay hơn 90% lương cho bệnh viện thì không như vậy cũng khó. Còn bạn gái á, nào bro đừng sát muối như vậy. Sáng tối toàn đi làm với làm thêm thì thơi gian đâu mà đi kiếm 1 em chứ hử."

Trả tiền viện phí cho gia đình không phải là việc dễ, đôi lúc trách nhiệm khiến ta đôi lúc trở nên quẫn trí nhưng nghe Camille nói về việc cậu ta túng quẫn nhưng may mắn là bà của cậu ta đã cản lại. Tên cướp lờ mờ hiểu ra là đây là một người đang chăm sóc bà của mình. Lương của cậu không cao, và tháng nào cũng phải ngập trong việc chi trả hóa đơn.

"Trước tui túng quẫn cũng tính làm liều cướp ngân hàng 1 phen. Nhưng rồi bà tôi bằng cách nào đó đoán được ý định của tôi và không cho tôi làm nữa. Còn anh thì sao, việc gì mà anh cần 1 số tiền lớn như vậy? để trả nợ, lấy vốn buông hàng trắng hay đơn giản chỉ là vì có thật nhiều tiền. "


"Tôi khá chắc là bà của cậu cũng không cần những đồng tiên phi pháp đâu."

Gã cướp ngân hàng chưa kịp trả lời câu kế của Camille thì gã đặt tay lên tay trái, có vẻ như có ai đó đang liên lạc qua điện đàm.

"Cậu ăn nốt rồi về phòng đi."

Choice [Camille]
- Về phòng
- Khác

--------------------------

William Conversation:

"Ừ anh cũng có chơi, mới chơi thôi. Vụ ID thì anh muốn rồi nhưng em không phiền khi chơi cùng hai anh em mê game à?"

"Để em kể cho anh nghe nha, đầu game em với Maisie gặp PK-er. Em bảo Maisie là chạy đi."

Amelia hào hứng kể lại. Maisie không phải là người gặp PK-er là chạy đâu. Kẻ địch mạnh cỡ nào cũng không thể khiến cô gái nhà Sutler từ bỏ. Em gái của William trước khi bị gã PK-er hạ bảo hắn đứng yên ở đó để ... cô quay lại sau khi thua. Và thực sự là Maisie đã làm thế, cô bị hắn PK, Amelia cũng bị PK lần hai nhưng rất nể phục Maisie.

"Thế là bọn em bị giết lần 2, rồi lần 3 thì thắng. Maisie lúc nào trước khi thua cũng chửi thằng kia là N-word. À, nó là đứa da đen."

Khá chắc là lúc đó gã kia stamina cũng thấp lắm rồi, làm sao đánh nổi. Quá tam ba bận mà. Maisie tuy vậy biết cách chọc vào tâm lý của đám PK-er khiến bọn chúng bị mất bình tĩnh và lựa lựa cơ hội đánh thắng được hắn.

"Vậy nên không, em nghĩ sẽ rất vui nếu được chơi với cả anh và Maisie."

Đúng lúc này thì một tên cướp bước ngang qua phòng chính, William nghe thấy tiếng tên cướp mở cổng ở phía ngoài, có vẻ như có một người đang được bọn chúng đưa vào trong. Khi mà người ở trong còn muốn ra không được nhưng lại có người muốn vào? Sau khoảng 10 phút thì tên cướp quay vào chỗ phòng của William, hỏi:

"Có ai ở đây là người nhà Sutler không?"

Amelia nhìn về phía William.

Choice [William]
- Nói có
- Không nói gì




 

Summer

Member



Julius Einfall



HSBC Bank | 2050


Chắc không đến mức đó đâu nhỉ? Cướp ngân hàng là một chuyện, cố ý gây thương tích, thậm chí giết người, là một chuyện khác. Cùng lắm thì bắt cóc thôi, đem về sào huyệt, nhốt mười lăm năm rồi thả ra.

Có khi giết thật.

Mà cũng có liên quan gì đến anh đâu? Julius rõ ràng rất không can hệ gì đến toàn bộ việc này: anh không mất tiền, tài sản hay thông tin gì, còn được ăn pizza và nghỉ nửa ngày uống pepsi. Ờ thì bị chĩa súng vào người cũng rén, nhưng đây không phải lần đầu anh bị đe dọa bởi kẻ có vũ khí, hay bị cướp, hay bị buộc phải lựa chọn có bênh vực kẻ yếu thế trước họng súng hay không.

Ah, anh thở dài. Có vẻ như anh ta vẫn không thay đổi chút nào. Cho chọn lại mười lần thì kết quả vẫn vậy.

Anh không nói gì, nhưng cũng không quay lưng đi, cầm lốc pepsi đứng bên cạnh giả vờ mình vô hình.

Choice:
- Ở lại với Artezia.



 

Iceheart

Active member


Artezia O'Neill


Time: 2050.??.?? - Location: HSBC Bank

Nếu biết hôm nay đen như thế này thì tối qua cô đã không nhận lời tới ngân hàng và ngủ tới tận chiều tối, sau đó dắt Biden đi dạo dưới công viên Hyde hít thở khí trời. Tóc xanh mà có thể sống sót qua hôm nay thì cô thề sẽ đếch bao giờ bước chân vào ngân hàng lần nào nữa.

"... Từ đoạn xử tử con tin?"

Nói xong Artezia có cảm giác như bản thân mình sẽ là đứa đầu tiên bị xử cmnr.

Nói thật

.
 

Bảo Bảo

Member

Ardbert O'Reilly


Time: 2050 - Location: HSBC Bank


Anh sau khi nghe tên cướp nói chuyện tâm sự về chó động vất và tiền bạc và khi tên cướp sắp nói gì đó về bản thân thì ngay vào lúc này điện đàm của tên cướp vang lên anh nghe thấy tên cướp nghe và nói gì đó rồi kêu có việc cần xử lý anh ăn nốt rồi về phòng của mình đi. Anh nghe tên cướp nói xong cũng hỏi lại.

"Anh có việc gì cần xử lý, à có cần tôi theo giúp không dù gì thì cũng mới ăn xong nên cũng dư năng lượng nhiều lắm. Biết đâu lại giúp được gì đó cho anh cũng nên."

Anh vừa nói vừa suy nghĩ chắc tên cướp này có vẻ tốt hơn anh nghĩ nhỉ.
.
 

mokongchung

Member











Bank Robber #1

Bank Robber #2

Bank Robber #3

Bank Robber #4





TIME: 2050
LOCATION: HSBC Bank





Page 1

"Tôi khá chắc là bà của cậu cũng không cần những đồng tiên phi pháp đâu."

Nghe xong câu này ... ừ thì tôi ko làm vì bà lo cho tôi không cho đi cướp chứ vốn tiền phi pháp thì ta rửa lại cho hợp pháp thui. Thiếu gì cách.
Sau đó tên cướp dùng đàm, có lẽ hắn nhận dc lệnh từ mấy tên kia. Xem xét thái độ có thể có chút biến và nó ko nắm trong kế hoạch lúc đầu của lũ cướp.
Tôi liền uống hơi nhiều nước chút và ăn thêm ít pizza. Giữ lượng pizza còn lại trên họp khá nhiều nhưng hết nước, và ăn tỏ vẻ có chút nghẹn.

"Để tôi đi lấy thêm nước."

Sau đó tôi đứng dậy đi lấy nước, dòm tên cướp có vẽ hắn đang có mối bận tâm khác và đang ngó canh chừng trước cửa không chú ý tới tôi đi lấy nước lắm. Có vẻ hắn đã hạ cảnh giác với tôi. Hiện đang ở phòng in ấn, sát bên còn có khu vui chơi tiệc tùng của đám nhân viên. Tỷ lệ tìm được 1 cái gì đó có thể xiêng hắn ở đây rất cao. Với kinh nghiệm làm lo việc văn phòng phẩm tôi tiến hành lục tìm trong im lặng.


Page 2






Soma

@Ultimate





 

Ultimate

Administrator
Staff member

Artezia O'Neill

Ardbert O'Reilly

Camille Soma

Julius Einfall

William Sutler

June Strahovski

Bank Robber #1

Bank Robber #2

Bank Robber #3

Bank Robber #4

Amelia

Caesar



Ngân hàng | 2050.??.??

"Cậu vẫn còn ở đây đấy. Xuống. Dưới. Nhà."

Julius nhìn thấy tên cướp tiến tới trước mặt cậu. Tên cướp chuyển khẩu súng từ phía sau ra phía trước. Một tay của tên cướp đẩy Julius xuống dưới cầu thang. Cậu tưởng cậu có thể tàng hình nhưng không, hắn dừng Julius lại ở chỗ trước cửa phòng con tin. Cậu nhìn thấy một cô gái cũng cỡ tầm 30 tuổi đang được bọn cướp đưa vào. Julius nghe loáng thoáng cô nói với tên cướp:

"Tôi là June Strahovski, người đàm phán của nhà O'Neill và cậu Sutler."

Gã bảo Julius vào phòng, cậu thấy cánh cửa đóng lại. Vào những giây cuối cùng khi cánh cửa đóng lại, Julius nhìn thấy con quạ bay tới sát gần phía cửa nhà băng. Và trong những giây phút đó, Julius thấy tầm nhìn của mình tối đi. Một con cú xuất hiện ở ngay sát tai của Julius, khiến cậu hoảng hồn. Chân của cậu giờ khẳng khiu như một cành cây, và cậu đang đứng trên một nóc xe cảnh sát.

Julius nhận ra cậu đang nhìn thấy, nghe thấy, ngửi thấy những gì con quạ - Caesar đang làm. Giống như cậu vừa thoát phần hồn ra và nhập vào Caesar vậy.

"Cậu có nghe thấy gì không." - Caesar nói với Julius. - "Tai của tôi không thính lắm, nhưng tôi có quen một con cú tên là Errol. Nó có khả năng nghe rất tốt nên tôi nghĩ có thể..."

"Người nhà O'Neill nói là sẽ trả tiền? Ba triệu Euro? Tôi đoán là có người thân của nhà O'Neill ở trong này?"

"Nếu được thì tốt, tuy nhiên tôi muốn một cái hồ sơ trong tủ ngân hàng đang được khóa kín. Cho tôi vào đó 5 phút, các vị sẽ có 3 triệu."

"Thân chủ của cô tìm cái này hả?"

Bằng sự tinh mắt của một con quạ Julius nhìn thấy gã cướp đặt một tập hồ sơ lên bàn. Tên cướp bắt đầu nói:

"Để tôi kể cho cô nghe câu chuyện. Cách đây khoảng 30 năm, nhà O'Neill là một công ty dược, họ sản xuất thuốc cảm cúm có tiền chất gây nghiện là pseudoephedrine. Những kẻ chế ma túy đá thường sử dụng thuốc này để điều chế ma túy, sau này khi thứ thuốc này bị cấm thì họ chỉ cấm sản xuất, chứ không cấm bán. Nếu muốn bán được thì bắt buộc phải có một công ty dược đứng ra bán, đây là công ty của Fletcher O'Neill. Công ty của ông ta sau đó thuê người nhà Sutler là Robin Sutler để vận chuyển và ... cướp luôn chính số hàng của mình. Bất kỳ ai mua số thuốc nói trên đều sẽ bị chính phủ theo dõi vì có thể là kẻ buôn ma túy, nhưng nếu cướp thì khác, không ai có thể đổ lỗi cho họ cả. Sau khi nhà Sutler "cướp" được số thuốc trên, người của họ sẽ bán số thuốc trên cho những tay điều chế ma túy. Tuy nhiên cả hai nhà sợ nhà kia có thể trở mặt nên họ viết những gì dơ bẩn của họ và gửi vào nhà băng này. Phòng trường hợp bị lộ thì không ai có thể thoát tội."
Đây là con đường làm giàu của nhà O'Neill và nhà Sutler cách đây khoảng 30 năm. Và vì một lý do nào đó, những tên cướp này đã biết được câu chuyện trên.

Đột ngột Julius nghe thấy tiếng nổ súng. Cậu thoát khỏi cơ thể của Caesar và quay trở lại cơ thể của mình, nơi mà cậu đang ở trong phòng kín.

-----------------------------

"Anh có việc gì cần xử lý, à có cần tôi theo giúp không dù gì thì cũng mới ăn xong nên cũng dư năng lượng nhiều lắm. Biết đâu lại giúp được gì đó cho anh cũng nên."

"Không cần đâu. Có con chuột đi lạc thôi."

Đột ngột lúc này cả hai nghe thấy một tiếng nổ súng ở phía trên tầng 2. Tên cướp lập tức dẫn Ardbert về phòng và lần này không quên chốt cửa lại từ phía ngoài.

-----------------------------

"Để tôi đi lấy thêm nước."

"Có việc gấp, cậu về phòng đi."

Lúc Camille quay lại thì tên cướp đã ở sau lưng và dẫn cậu vào phòng ngay lập tức. Một tiếng súng phát ra ở tầng 2, khiến Camille hướng mắt lên đó. Sức mạnh của cậu phát huy một lần nữa. Có 1 bộ xương đang giữ một bộ xương khác, có vẻ là con tin. Bộ xương thứ 2 đang cầm một khẩu súng chĩa về phía đầu của người đang bị giữ chặt.

"Về phòng đi!"

Tên cướp dẫn Camille vào một phòng khác ngay lập tức. Hình như bọn cướp vừa... xử tử một con tin.

----------------------------

"... Từ đoạn xử tử con tin?"

"Tôi rất thích tính của cô đấy. Thực lòng, thẳng tính."

Đột ngột Artezia nghe thấy một tiếng huỵch mạnh vào gáy của cô. Tên cướp trước mặt trùm vào đầu của Artezia một cái khăn trùm màu đen. Gã kéo cô xuống ra phía sàn nhà, buộc chặt tay của Artezia vào đó. Cô nhìn thấy có một tên cướp khác đang đứng trước mặt mình, qua lớp vải đen, cô chỉ nhìn thấy gã đang chỉnh cái camera của ngân hàng chiếu thẳng vào mặt cô.

"Tạm biệt."

Artezia nghe thấy tiếng lên đạn. Tên cướp chĩa súng thẳng vào đầu cô. Gã vẫy tay với cái camera, đảm bảo để tất cả cảnh sát và những người theo dõi ngoài kia nhìn thấy. Tên cướp thứ 2 giữ chặt lưng của cô, để cô không thể ngọ nguậy. Nòng súng được giữ cách đầu Artezia khoảng ba gang tay.

ĐOÀNG!




 
Last edited:

Ultimate

Administrator
Staff member

Artezia O'Neill

Ardbert O'Reilly

Camille Soma

Julius Einfall

William Sutler

June Strahovski

Bank Robber #1

Bank Robber #2

Bank Robber #3

Bank Robber #4

Amelia

Caesar



Ngân hàng | 2050.??.??

Trước khi June kịp nói gì, cô nghe thấy tiếng súng nổ và hướng mắt lên phía trên tầng. Julius nhìn thấy tên cướp đuổi June ra. Từ phía ngoài, Julius nhìn thấy những người cảnh sát đang chạy tới sát cửa kính ngân hàng. Caesar nói với Julius rằng một khi bọn cướp ngân hàng xử tử con tin, trò chơi đàm phán con tin trở thành trò chơi đột kích ngay. Từ phía trên tầng, một tên cướp đi xuống:

"TẤT CẢ TRỞ VỀ PHÒNG!"

Camille nhìn thấy tầng 2 có một bóng người đang nằm úp mặt xuống. Tiếng súng, kết hợp với một bóng người nằm úp, có lẽ bọn cướp vừa xử tử một ai đó? Chưa kịp nhìn rõ thì đèn trong phòng đều được tắt cả. Giờ đã khoảng 8-9h tối, thế nên nếu tắt đèn thì tất nhiên là cả ngân hàng chìm vào trong bóng tối. Julius nhìn thấy cảnh vật ở phía ngoài, đội SCO19 - lực lượng biệt kích của Anh đã có mặt và họ đã bắt đầu đặt Bat Bomb ở trên cửa kính. Đây là một loại bom đặc biệt được phát triển cách đây 4-5 năm, nó sẽ phát ra sóng siêu âm để định vị phía trong ngân hàng, giúp những người lính biệt kích có thể biết con tin đang ở đâu.

"Bọn chúng đã xử tử một con tin qua camera, chúng trùm đầu cô gái và nã một phát đạn vào đầu."

"Bọn chúng đã tắt đèn rồi thưa ngài, có khoảng 6 phòng đầy con tin. Thiết bị tầm nhiệt cho thấy có 2 bóng người ở hành lang"

"Tấn công sau 15 phút nữa. Phá cửa và bắn hạ."

Những người lính biệt kích gật đầu.

Ở phía trong, những tên cướp đảo vị trí của mọi người một lần nữa. Trời tối và tắt đèn khiến không ai nhìn nhận ra nổi mặt mũi của nhau. Mọi thứ từ từ trôi qua trong yên tĩnh, 1 phút, 2 phút, 5 phút, 10 phút... thì từ phía loa thông báo trong ngân hàng. Giọng nói của một tên cướp vang lên khắp căn phòng:

"TẤT CẢ RA KHỎI PHÒNG!"

Đèn trong ngân hàng lập tức bật lên và cả trăm con tin chạy nháo nhào ra phía ngoài, cùng với lúc những người lính biệt kích ấn nút nổ bom cửa kính.

"Chúng tôi không thể nhận biệt được đâu là con tin, đâu là bọn cướp ngân hàng."

"Chuyển sang sử dụng đạn cao su."

Những người lính biệt kích xoay một nút trên khẩu súng và từ đó họ bắn ra những viên đạn cao su thẳng vào ngực của mọi người. Tất cả mọi người đều gục xuống chẳng khác gì bị một tay đấm quyền anh tung thẳng một cú vào ngực. Camille nhìn thấy những viên đạn đang bay chầm chậm trong không gian, nhưng không thể né chúng. Julius không nhìn thấy đạn, cũng chẳng thể né nổi chúng. Trái lại, so với Camille hay Julius thì Ardbert và William hoàn toàn ... không cảm thấy gì cả. Cậu còn không có cảm giác mình bị trúng đạn.

"Tất cả, nằm xuống, tháo mặt nạ! "

Những người lính đặc nhiệm nói to. Ở phía ngoài, những nhân viên y tế đã sẵn sàng chờ sẵn. Bị bắn đạn cao su vào người không phải là một cảm giác gì dễ chịu. SCO19 đảo mặt nhìn quanh xem có thấy tên cướp nào không, ai cũng đeo mặt nạ, ai cũng là con tin, không có tên cướp nào ở đây hết.

"Kiểm tra từng người, đảm bảo họ không có vũ khí."

Từng người trong số họ được dựng dậy, một người thanh tra nói ngay khi cảnh sát đang kiểm tra từng người một.

"Có ai nhận ra ai 4 tên cướp trong số những người ở đây không?"

Choice [Ardbert, William]
- Nằm xuống giống như những người khác [Default choice]
- Đứng nguyên và nói tên
- Khác

Choice [Julius, Camille]
- Bảo họ ở phía tầng 2 có người bị bắn [Default choice]
- Bảo không nhận ra ai là tên cướp, nhưng biết ai KHÔNG phải là cướp
- Khác




 
Last edited:

Sutler

Member






William Sutler


Bank - 2050
__________________​

Cuộc trò chuyện với cô bạn của em gái trở nên thú vị hơn William nghĩ nhiều nên cậu bắt đầu thầm nghĩ bị bắt làm con tin cũng không tệ. Nhưng đột nhiên có người đến tìm, lại còn gọi hẳn cả tên thì cậu cũng phải giật cả mình mà nhìn về... đủ thứ hướng với vẻ bối rối.

Cậu biết mình... à không, gia đình mình giàu nên có khả năng là bọn cướp biết nên đã định lợi dụng mình làm gì đó. Nhưng nếu không nói gì mà giả vờ như không nghe không thấy? Chả biết được bọn điên đó định làm gì.

Và ừ, đột nhiên có tiếng nổ. Tiếng đạn. Mọi thứ chìm trong hỗn loạn còn cậu, bị trúng đạn nhưng...

"Hử?"

Cái quái gì thế này?

Đây là một điều kì lạ. Đáng lẽ cậu phải chết ngắc rồi, hoặc may mắn hơn là nằm thoi thóp nhưng chẳng hiểu sao giờ vẫn nằm dài dưới sàn nhà với vẻ mặt tỉnh bơ (thật ra là vẫn đổ đầy mồ hôi) lại không hề có một tý cảm giác đau đớn.

Gạt bỏ cái suy nghĩ mình có siêu năng lực qua một bên, William chả biết bị con gì nhập mà đứng thẳng dậy, giơ hai tay lên cao, hùng hồn tuyên bố.

"Tôi là William Sutler."

Cốt trước mắt là loại bỏ bớt số nghi phạm đã. Còn lại thì... cũng chả biết nữa.

Giờ William chỉ nghĩ là chắc mình đang nằm mơ thôi. Một giấc mơ kì lạ.



 

Summer

Member



Julius Einfall



HSBC Bank | 2050


Julius gục đi một thoáng, không khí trong phổi tống hết ra lúc viên đạn cao su cắm vào ổ bụng. Sẽ bầm tím đấy - anh nghĩ - anh sẽ cảm nhận được sự đau đớn này vào ngày mai. Anh ta không có tiền mặt, thẻ ngân hàng và sự tự do để chăm lo cho bữa ăn vào ngày mai của mình.

Cảnh sát và lính đặc nhiệm tràn vào ngân hàng, giày đế cứng gõ ầm ầm trên nền đá hoa cương sang trọng, tiếng súng nổ, đạn bắn, tiếng la hét và mệnh lệnh va đập vào nhau như một con sóng thần ồ ạt cuốn phăng đi tất thảy. Tròng mắt anh mờ đi một chút, phát súng đầu tiên vẫn còn ong ong trong hộp sọ. Có thể anh đã nhìn thấy giây phút cuối cùng của một con người - Julius nghĩ - giờ anh là kẻ nắm giữ chìa khóa cho một thứ gì quan trọng lắm, một thứ xa vời vợi trong đời và chẳng liên quan gì đến anh ta cả, nhưng nó quan trọng.

Julius ho khan một tiếng, nhẹ giọng nói vào hơi thở.

"Tôi nghe rồi, cảm ơn cậu, Caesar."

Anh lật mình nằm ngửa ra một cách mệt mỏi, đầu tựa vào nền phòng nhìn chằm chằm trần nhà cho đến khi lính đặc nhiệm đến và đưa anh đến chỗ nhân viên y tế.

"Có ai nhận ra ai 4 tên cướp trong số những người ở đây không?"

A.... anh ta sẽ bị trả thù mất.

Julius nghĩ về cô gái mà mình đã thấy trong ngân hàng, với một họng súng chĩa thẳng vào mặt, nghĩ về phát súng vang vọng trong những bức tường xi măng không lâu sau đó. Cô ấy chết thật chứ?

Bắn vào đầu, não văng tung tóe và thân xác rũ rượi trên sàn nhà?

"Lúc tôi mang pizza lên tầng hai thì bọn cướp phát hiện một cô gái, tôi nghĩ là chúng đã bắn cô ấy."

Anh nuốt nước bọt, liếm môi.

"Lúc đi lấy thức ăn tôi có thấy một cô tự xưng là người đàm phán của nhà O'Neil và Sutler."

Sẽ thật vô nghĩa nếu lo cho tính mạng trong một vụ cướp do chính mình dàn dựng. Đương nhiên, đây có thể là một chiêu trò để đánh lạc hướng, nhưng làm như thế chỉ tố dẫn sự chú ý về hai cái tên này trong một biển nạn nhân mà thôi.

"Trong lúc đưa pizza tôi có trò chuyện với một tên cướp, tôi có thể nói thêm trong phòng thẩm vấn."



Choice:
- Nói về những gì mình biết.


 

mokongchung

Member











Bank Robber #1

Bank Robber #2

Bank Robber #3

Bank Robber #4





TIME: 2050
LOCATION: HSBC Bank





Page 1

Tôi nghe thấy tiếng súng nổ và rồi lại cảm giác kỳ lạ đó, mắt tôi lại nhìn thấy ở tầng 2, tên cướp đã bắn 1 ai đó gục xuống sàn. Theo hình dáng ng tôi đoán được đó là một cô gái, thật tội nghiệp cho cô gái đó hy vọng cô mau chóng siêu sinh. Thiện tai thiện tai. Ngay sau đó chúng tôi bị thúc ép trở về phòng.

"TẤT CẢ RA KHỎI PHÒNG!"
Ngay lúc tên cướp hét lớn, bật đèn và lùa các con tin ra ngoài. Tôi nghe tiếng kính vỡ hàng loạt, với kinh nghiệm khi đi làm với đội cũ của mình, tôi biết lực lượng đặc nhiệm đã tấn công vào ngân hàng. Tôi ko muốn ăn đạn lạc lắm nên lúc con tin đang náo loạn chạy ra thì tui lại men men đi giữa các con tin khác, tránh ăn đạn lạc từ cảnh hay đứng quá gần để 1 tên cướp túm tui làm bia đỡ đạn.

Sau đó bên phía cảnh sát nổ súng, vào tất cả mọi người, cả con tin. Nhưng tôi nhìn thấy thật chậm rãi, rất từ từ những viên đạn cao su bay từ từ vào mọi người và có 1 viên đang bay thẳng về phía mình sau khi ng đứng trước tôi gục xuống. Nhìn thấy đạn bay thẳng tới mình nhưng cơ thể lại ko thể theo kịp những gì tôi nhì thấy. Tất cả mọi thứ điều đang chuyện động rất chậm rãi. Cơ mà cũng may vì theo hướng đường đạn nó sẽ trúng vào tôi ở 1 vị trí ko nguy hiểm hay gây thương tích nặng. Theo 1 thống kê cũ thì có tới 71% ng bị trúng đạn cao su bị thương tích nặng.



Page 2

Sau 1 thoáng tất cả lại im ắng. Mọi người điều nằm gục xuống sàn vì trúng đạn. Theo lệnh của cảnh thì tất cả mọi người tháo mặt nạ và bị kiểm tra người. Nhưng rùi cảnh ko biết ai là cướp ai là dân cả. 1 người hỏi:
"Có ai nhận ra ai 4 tên cướp trong số những người ở đây không?"

Tôi dơ tay và đứng lên nói:
"Có 1 người bị bắn trên tầng 2, tôi nghe thấy tiếng súng. Tôi cũng có thấy mặt của vài tên cướp có thể giúp các anh nhận diện chúng."
Từ những lần đau mắt trước đó tui đã thấy và ghi nhớ mặt của cả 4 tên cướp, đặt biệt tên ăn chung với mình còn nhở cả giọng thật của hắn nữa.


Choice: báo tầng 2 có người bị bắn và nhận diện dc 4 tên cướp




Soma

@Ultimate





 

Ultimate

Administrator
Staff member


Ngân hàng | 2050.??.??

Đội biệt kích nhanh chóng nhận lệnh và tiến lên phía trên cầu thang. Họ lật cái mũ trùm đầu của cô gái và tìm thấy "xác" của Artezia O'Neill nằm trên sàn. Một người kiểm tra nhịp thở và thấy cô còn thở, chỉ là bị bất tỉnh thôi. Một người lính mở cái mũ trùm đầu của Artezia, ở bên trong cái mũ trùm là một tuýp máu giả. Đây là một vở kịch, bọn chúng dùng súng bắn cô nhưng súng bắn đạn giả, sau đó một tên cướp khác sẽ ấn nút và máu giả phun ra từ trong cái mũ trùm và chích điện cô, tạo cảm giác như Artezia bị bắn và đồng thời khiến cô bất tỉnh.

Một người trong số họ lay lay Artezia dậy và đưa cô xuống bên dưới. Ít nhất cô không phải là người cướp ngân hàng, tất cả những người còn lại đều mặc đồ và đeo mặt nạ giống nhau.

"Chúng tôi tìm thấy quần áo của con tin trong một cái túi to và đồ cá nhân của họ trong một cái túi khác"

"Tôi là William Sutler."

"Bố của cậu nổi tiếng đấy cậu Sutler, nhưng phiền cậu vào trong thẩm vấn."

Những người lính biệt kích đưa Sutler vào bên trong.

"Trong lúc đưa pizza tôi có trò chuyện với một tên cướp, tôi có thể nói thêm trong phòng thẩm vấn."

"Vào trong đi. Cả hai"

Cả Camille và Julius được đưa vào trong, nơi họ bị ghi hình và chụp ảnh lại, tất cả những người bọn họ đều được chụp ảnh, đánh số, ghi tên và hỏi cụ thể về công việc của họ. Sau khi được một số người xác nhận rằng bọn họ có được đưa Pizza cho những phòng thì những người cảnh sát tạm tin họ. Với cả trăm người bị bắt ở trong nhà băng và tất cả đều ăn mặc giống nhau. Bất kỳ ai cũng có thể là hung thủ. Cảnh sát bảo mọi người ngồi xuống, kể cả Artezia, sau khi cô đã tỉnh. Ít nhất họ được loại trừ khả năng là những tên cướp, và đây là điểm mấu chốt.

"Mọi người có nhận ra ai trong số này có khả năng là cướp không?"

Cảnh sát đã chụp lại tất cả hình của mọi người và yêu cầu họ đọc một đoạn hội thoại để ghi âm. Camille nhìn xuyên qua được lớp mặt nạ của họ, nhưng năng lực của cậu khiến cậu nhìn thấy cái đầu lâu, chứ không phải cái mặt người ở phía sau. Thế nên tất cả những người này đều như nhau, Julius được nghe giọng của những tên cướp, nhưng qua bản thu âm của từng người thì cũng không thể nhận ra được.

LIST từ 1 đến 20 [trang 1]

Answer
- Tên cướp là kẻ số [X] với X là từ 1-20?
- Bảo rằng họ không thể nhận ra được [Default]
- Sang trang 2
- Khác


???
???
???
???
???
???
???
???
???
???
???
???
???
???
???
???
???
???
???
???





 
Last edited:

Iceheart

Active member


Artezia O'Neill


Time: 2050.??.?? - Location: HSBC Bank

Tóc xanh muốn về nhà, sau hôm nay cô đếch muốn tới cái ngân hàng này nữa đâu. Artezia nhìn mấy bức ảnh và đoạn ghi âm mà mấy ông cảnh sát đưa, chỉ biết lắc đầu thở dài.

"Bọn cướp dùng máy biến âm và ăn mặc kín mít."

Đột nhiên có gì đó lóe lên trong đầu. Tóc xanh nhớ lại lúc mình ở trên tầng hai, lúc chưa bị phát hiện, cô có nghe được và nhìn được một chút gì đó.

"Trước lúc bị phát hiện thì tôi có nghe được một phần hội thoại của một trong những tên cướp với cảnh sát, hắn có cởi mặt nạ ra để uống nước nhưng tôi không thể thấy được từ đằng sau. Cơ mà... hình như hắn có chỏm tóc... màu xanh?"

Choice: Khác


.
 

Sutler

Member






William Sutler


Bank - 2050
__________________​

William không hề nhận ra ai thật nên chỉ biết lắc đầu rồi chờ được thả về.

Bảo rằng họ không thể nhận ra được [Default]



 

Ultimate

Administrator
Staff member

Artezia O'Neill

Ardbert O'Reilly

Camille Soma

Julius Einfall

William Sutler

June Strahovski

Caesar

Revanchist Kuukyo

Evgeny Gaļinskis

Russo Van Dulken

???



Ngân hàng | 2050.??.??

Lời khai của Artezia khiến cảnh sát triệu tập tất cả những người tóc xanh dương vào trong phòng thẩm vấn. Có ba người tất cả, Revanchist Kuukyo, Evgeny Galinskis và Russo Van Dulken. Cả ba được dẫn vào trong một căn phòng có kính một chiều, nơi mà Artezia có thể nhìn thấy gương mặt của cả ba. Cảnh sát trao đổi với họ rằng có có một cô gái nói rằng hình như một tên cướp có tóc màu xanh dương.

"Cô ấy nói là - hình như - vậy cô ấy có thể sai."

Chàng trai tóc xanh nói với cảnh sát. Khi nào cô ta chắc chắn 100% Revanchist là tên cướp thì lúc đó hãy tính. Revanchist nhìn về phía cái cửa kính một chiều, có cảm giác như đang nhìn thẳng vào mắt của Artezia vậy. Người cảnh sát ở trong phòng bật cười, mở hồ sơ của Revanchist ra.

"Hm... cậu là Revanchist nhỉ, 17 tuổi?"

"Ngài có nghĩ người 17 tuổi đi cướp ngân hàng không?"


Người cảnh sát không trả lời mà lấy ra một cái túi đựng tang vật, ở trong là một sợi tóc màu xanh dương. Người thanh tra nói rằng họ vừa tìm thấy một sợi tóc ở trong chỗ mà Artezia ngã ở ngân hàng, chỗ tầng 2. Sợi tóc này ngắn, trong khi Artezia là tóc dài, thế nên cảnh sát nghĩ có thể là của hung thủ. Chỉ cần xét nghiệm DNA, họ có thể biết được đó là ai.

"Thế nên nếu ai là kẻ cướp ngân hàng, nếu cộng tác, luật pháp sẽ khoan hồng-"

"Thứ 1 là nếu ngài xét nghiệm được DNA thì ngài đã làm rồi, còn hỏi chúng tôi làm gì. Thứ 2 là ngài kiếm sợi tóc đó ở xó xỉnh nào vậy? Sợi tóc đó không có chân tóc, không thể tìm được DNA trên đó. "


Tóc mà không có chân tóc thì không thể xét nghiệm DNA được. Thật ra đây là tóc của Artezia được cảnh sát cắt ngắn đi, để hù ba người kia, nhưng tiếc thay Revanchist lại có vẻ rành về thứ này. Tuy là một học sinh cấp 3, nhưng giọng lưỡi của cậu ta có vẻ rất tự tin. Cảnh sát gật gù thừa nhận:

"Đùa chút thôi, ba người về được rồi đấy."

Revanchist đút tay vào túi quần, bước ra ngoài. Cảnh sát biết rất khó để buộc tội bất kỳ ai trong số họ, nhưng mà cơ bản ngân hàng cũng chả mất xu nào. Vụ này được cái rùm beng chứ không có tổn thất về tiền bạc. Có Artezia bị chích điện một phát thôi, cảnh sát lúc này bước ra phía ngoài, thừa nhận với Artezia:

"Well, dù cô có nói thật đi chăng nữa, khó để buộc tội họ lắm."

William cũng không nhận ra gì nhiều hơn, lúc ra phía ngoài thì cảnh sát nói với Artezia và William rằng có người muốn gặp họ. Artezia nhận ra cô gái giúp việc cho nhà mình: June Strahovski. Thật ra cô làm việc cho cả nhà Sutler nữa, cô ở nhà O'Neil vào ngày thứ 2,4,6 và nhà Sutler vào ngày 3,5,7. June nói với cả hai:

"Tôi được người nhà O'Neil và Sutler tới đón cả hai cô cậu, có chuyện gấp. Cha của cả hai nói cả hai cần ra nước ngoài ngay. Giờ tôi sẽ đưa cả hai ra sân bay, chuẩn bị vé máy bay"

Choice [Artezia, William]
- Lên máy bay ra nước ngoài [Default]
- Từ chối và bảo muốn về nhà trước
- Khác


Ở phía ngoài, tuy không nhận ra tên cướp nào nhưng Julius thấy Caesar bay lại tới sát chỗ cậu. Con quạ đậu ở vị trí đối diện với Julius nói:

"Nãy tôi không muốn nói, nhưng tôi nhận ra một tên cướp đấy, tôi thấy hắn ở trong số những người con tin. Nhưng tôi không thể kể cho cậu hắn là ai được. Dù sao thì hắn cũng không lấy tiền, đúng không"

Con quạ nói có thể nhận ra nhưng vì một lý do nào đó, nó không nói cho Julius biết tên cướp là ai. Con quạ dừng lại trước một cửa hàng bánh mỳ và quay qua với Julius, nó bay tới một góc đường và quay lại chỗ Julius, với một tờ 20 euro ngậm trên mỏ:

"Tôi trả tiền thì cậu mua bánh mỳ cho tôi nhé."

Choice [Julius]
- Hỏi Caesar vì sao
- Mua bánh mỳ cho Caesar [Default]
- Khác


Ardbert và Camille trở về nhà. Cả hai bị cảnh sát giữ lại lâu hơn một chút do có người nghĩ họ giống với mấy tên trộm, tất nhiên có người nói họ không phải, có người nói có nên cần thời gian để xác minh. Cuối cùng thì cả hai cũng được thả ra khi cảnh sát cũng chả đủ bằng chứng để buộc tội bất kỳ ai. Lúc xong buổi thẩm vấn thì đã gần 11h đêm luôn.

Lúc này một trong số những người con tin chạy lại chỗ Ardbert và Camille. Đó là một cô gái có mái tóc trắng, mắt đỏ cùng chất giọng Bắc Âu. Cô gái có vẻ cũng là con tin ở vụ vừa rồi, nhưng họ không nhận ra nổi nhau do ai cũng bị bịt mặt.

"Errr... Hai anh đi ăn gì đó không, tôi đãi, tôi nhớ hai người ở trong khi bị bắt làm con tin đã trấn an mọi người rất nhiều."

Choice [Ardbert và Camille]
- Đi ăn với cô gái [Default]
- Trở về nhà
- Khác




 
Last edited:

Iceheart

Active member


Artezia O'Neill


Time: 2050.??.?? - Location: HSBC Bank

Cứ như ngày hôm nay chưa đủ tệ, bây giờ còn bị đuổi cổ ra nước ngoài nữa ạ :wfunamused:

"Không."

Artezia đáp. Cô không cần biết chuyện gấp gì nhưng như thế này thì không có được, ok? Ít nhất cũng phải cho tóc xanh một cái lí do chính đáng, đủ để khiến cô cảm giác việc mình ra nước ngoài là hợp lý ấy.

"Cô có thể đưa cậu William đi, tôi sẽ tự bắt taxi về nhà."

.
 

Sutler

Member






William Sutler


Bank - 2050
__________________​


William nhìn June, rồi nhìn qua cô gái tóc xanh phản đối một cách dứt khoác một lát rồi lấy điện thoại ra gọi thẳng về nhà. Chờ xem có ai bên kia bắt máy thì cho một cái lý do. Vì nếu nó là cái lý do dễ nói thì hẳn June nói ra luôn rồi. Hoặc có khả năng bản thân cô ta cũng chẳng biết lý do là gì.

Chọn: Quyền gọi người thân.



 

Ultimate

Administrator
Staff member

Artezia O'Neill

Ada O'Neill

Shaw O'Neill

William Sutler

Maisie Sutler



Ngân hàng | 2050.??.??

Trở về nhà, Artezia nhìn thấy cảnh sát và báo chí chặn kín trước cổng nhà. Một nhà báo dừng cô lại, chĩa micro về phía cô thì bị June gạt đi ngay. Từ phía xa, cô thấy cha mình đang bị cảnh sát dẫn đi. Tiếng chụp ảnh của nhà báo vang lên khắp cổng căn biệt thự, CEO của một trong những công ty dược lớn nhất ở Anh vừa bị bắt. Anh trai Shaw của cô vội kéo cô vào nhà và che mặt Artezia khỏi ánh đèn flash.

"Cô O'Neil, cô có biết chuyện cha của cô thông đồng với người nhà Sutler để cung cấp ma túy..."

"Cô có biết cha của cô đã cướp chính chuyến hàng của mình để đưa ma túy cho những tên mafia Ý?"

"Có người đã chết trong vụ chuyến hàng của cha cô, cô có biết chuyện đó không?"

Đó là những âm thanh cuối cùng mà Artezia nghe thấy, vào bên trong nhà, chị gái Ada đang ngồi trong phòng khách. Anh cô bảo cô ngồi xuống ghế ngay đi và nghe kỹ những gì cha của cô nói trước lúc bị cảnh sát bắt. Ở giữa bàn phòng khách là một cái điện thoại đang bật ở chế độ loa ngoài, điện thoại của anh cô đang gọi cho luật sư của bố cô.

"Cậu Shaw, tôi đang làm việc với bên công tố viên, nhưng xét theo những bằng chứng chống lại ông ấy, bên công tố viên đề xuất mức án cao nhất là tử hình, họ đồng ý sẽ giảm án nếu cha của cô trả lại toàn bộ tài sản của có được của ông ấy kể từ lúc công ty thành lập, cho tới khi giờ. Giảm từ tử hình xuống chung thân."

Ada cuốn ngón trỏ của cô vào lọn tóc vàng mới nhuộm.

"Họ có bằng chứng gì không?"

"Có rất nhiều, không hiểu sao giờ những bằng chứng này mới được lôi ra. Vậy... 3 cô cậu nên chuẩn bị cho những gì xấu nhất." -
Người luật sư đáp

Anh trai của cô tiến gần lại sát điện thoại, cầm nó lên hỏi ngay:

"Chúng tôi có thể làm gì được không, cha của chúng tôi muốn chúng tôi làm gì?"

"Ông ấy nói ba cô cậu nên ra nước ngoài, ông ấy đã giấu tiền ở một nơi kín đáo, tiền mặt, cảnh sát không thể tìm ra được. Ba người có làm được không?"


Công ty của nhà O'Neill sẽ sớm sụp đổ và thứ mà cha của Artezia muốn cô làm bây giờ là chạy trước khi đống gạch vụn kia đè lên người cô. Đúng lúc này thì có một tin nhắn nhảy đến số điện thoại của Artezia. Số lạ. Không rõ là của ai.

Tôi có thể cứu cha của cô. Gặp lúc nửa đêm nay, ở dưới chân tháp đồng hồ Big Ben. Tuyệt đối không nói với ai.

Choice [Artezia]
- Đi ra nước ngoài và lấy tiền
- Tới tháp Big Ben lúc nửa đêm


--------------------------------------------------------

Lúc gọi về nhà, người đầu tiên mà William gặp không phải là cha mình, đó là giọng của em gái.

"Anh trai! Bố vừa bị cảnh sát bắt rồi! Họ nói ông ấy phạm tội. Anh nói chuyện với luật sư của nhà đi-"

Tiếng của em gái bị ngắt và thay bằng tiếng của một người đàn ông khác. Ông ta giới thiệu với William là ông ta là luật sư của gia đình, nhà Sutler hiện đang gặp một số vấn đề về pháp lý. Luật sư giải thích đơn giản cho William rằng đây là một vụ khó, nhà Sutler có thể mất toàn bộ tài sản vì nó được gây dựng bằng việc buôn ma túy và những hoạt động phi pháp cách đây 20 năm, tưởng tượng như Pandora Papers, chỉ khác là với nhà Sutler thôi.

"Cha cậu nhờ tôi gửi lời tới cậu, ra nước ngoài và lấy một số tiền lớn giúp ông ấy, đừng để cảnh sát biết được. Bên công tố đề nghị mức án cao nhất, và toàn bộ tài sản của nhà Sutler cho chính phủ."

"Thế còn tôi?"
- Em gái của cậu hỏi ngay với luật sư.

"Tôi nghĩ cô Maisie cần có mặt ở tòa án, có con gái chưa đủ 18 tuổi có thể có tác động lên tòa án, giúp giảm án cho bố cậu. Tôi sẽ thử mọi cách, nhưng không thể hứa trước được."

Choice [William]
- Đi ra nước ngoài và lấy tiền
- Khác




 

Summer

Member



Julius Einfall



HSBC Bank | 2050


Julius nhìn nó một lúc, mắt gần như đen thẫm lại, lông mày và khóe miệng dãn thẳng ra theo cái cách mà người ta không muốn thể hiện mình nghĩ gì ra ngoài. Anh tự hỏi, với tất cả sự thông minh đáng ngạc nhiên đó, liệu con quạ có hiểu chuyện gì vừa xảy ra không?


Nói với nó thì có ích lợi gì chứ?


Cơ mặt Julius dãn ra thành nụ cười dễ chịu thường thấy. Anh lấy tờ 20 euro từ Caesar, nói:


"Tôi sẽ mua, nhưng với điều kiện là cậu không được kể về tôi với bất kì ai khác, người hay quạ. Nếu cậu làm được điều đó tôi sẽ mua bánh mì và thức ăn mềm cho cậu trong vòng ba tháng."



Choice:
- Mua bánh mỳ và đặt điều kiện với Caesar


 

Sutler

Member






William Sutler


Bank - 2050
__________________​


William cau mày nhìn xuống chân, cậu tự hỏi mình có nghe nhầm hay họ đang diễn không. Vì làm gì có chuyện cậu vừa bị bắt cóc xong ông bô bị bắt ngay sau đó chứ? Cái quái gì thế này?

"Được rồi tôi sẽ đi."

Đằng nào cậu cũng mất luôn khả năng tư duy nên cũng chẳng biết nên làm gì vào lúc này. Cố trấn an bản thân bằng việc xoa hai bên thái dương, William cũng cố hỏi thêm một câu cho bên ngài luật sư.

"Nếu lấy được tiền thì gia đình tôi sẽ yên ổn sau vụ này chứ?"

Bởi vì buôn ma tuý thì tịch thu tài sản là một chuyện, có bị ngồi tù chung thân hay bị ngồi ghế điện không lại là chuyện cần nói.

Choice: Đi.



 

Iceheart

Active member


Artezia O'Neill


Time: 2050.??.?? - Location: HSBC Bank

Tóc xanh thấy đau đầu vl ạ.

Vốn dĩ lúc nghe được cuộc hội thoại của mấy tên cướp về chuyện 30 năm trước của gia đình mình đã rất shock rồi, cơ mà tóc xanh không nghĩ mọi thứ lại ập đến nhanh như vậy. Nói gì thì nói, dù có làm sai thì đó vẫn là cha mình, cho nên là...

Tới tháp Big Ben lúc nửa đêm

.
 
Top