Nhà trọ - Ireland | 01/06/2050
"Troubles"
Ciara nhẹ nhàng nắm lấy tay Margaret. Vỗ về, tỏ ý trấn an. Nói thật lòng thì sáng nay thứ chiếm lấy phần lớn tâm trí cô cho đến tận khi cảnh sát đứng trước mặt kiểu gì cũng không phải là vấn đề hai người bọn họ đã mang một đứa nhỏ lạ về nhà. Điều khiến cô bận lòng là những vết thương của cô bé vậy mà biến mất sạch. Hoàn toàn biến mất. Một chút dấu vết cũng không còn.
Nếu nói là do cô bé thì chắc chắn từ trước đến giờ cô bé đã không phải chịu đau đớn như vậy rồi. Nếu nói là do cô... vậy thì cô từ trước đến giờ sao còn chưa nổi tiếng như mấy người chữa được bách bệnh trên ti vi ấy, mà cũng không cần đi học nữa, chữa bệnh kiểu này cần gì học chứ. Mà dù là do ai, chuyện này cũng vô cùng không khoa học. Là người tin vào những thứ logic, Ciara rõ ràng là không thể ngừng tìm cách giải thích cho sự vô lí này.
Nhưng mà thôi tạm gác lại chuyện đó. Cảnh sát người ta tới tìm kìa.
"Hôm qua, lúc khá muộn rồi bọn tôi gặp cô bé trên đường về nhà trọ. Margaret đứng một mình ngoài đường trong đêm tối. Ai thấy một đứa nhỏ như vậy mà không lo lắng chứ. Vậy nên bọn tôi hỏi thăm cô bé một chút. Em ấy quấn khá nhiều băng vải trên người nên tôi nghĩ là bị thương, muốn xem một chút, dù sao cũng đúng ngành nghề. Nhưng lúc tôi còn chưa kịp làm gì thì đột nhiên một người đàn ông to lớn xuất hiện..."
Ciara vừa nói vừa nhìn Margaret, cười dịu dàng với cô bé, hi vọng em nhận được tín hiệu từ cô mặc dù Ciara cũng không hẳn là nói dối.
"Ông ấy trông khá là đáng sợ lúc đó, mà em ấy cũng hoảng sợ nữa. Mà hai đứa sinh viên thì có thể làm gì được, ông ấy đang say mà, bọn tôi cũng sợ, mà đâu thể để cô bé ở lại được nên bọn tôi chạy. Mang em ấy theo. Rồi em ấy lúc đó vẫn chưa bình tĩnh lắm, tôi vẫn nghĩ em ấy có thể còn đang bị thương, tốt nhất đưa về nhà tôi, tôi có đồ nghề có thể xử lí được. Xong việc cho em ấy ngủ lại nhà một đêm, sáng ra chưa kịp làm gì thì anh đã tới rồi đó."
Bằng vẻ mặt hết sức thành khẩn, Ciara nói chắc như đinh đóng cột là mình hoàn toàn chỉ có ý tốt mà thôi.
"Mà nhân tiện anh cũng đến đây rồi. Giúp bọn tôi xem lại chuyện này luôn. Tôi không biết thế nào nhưng phụ huynh dù có tức giận thì mười một mười hai giờ đêm cũng không thể bắt một đứa nhỏ phải đứng ngoài đường đâu. Nhỡ có tên bợm rượu say xỉn nào đi ngang làm gì con bé thì sao?"
Ciara trách móc. Rõ ràng là nếu như đây là một vụ hiểu lầm thì lỗi cũng không phải chỉ từ phía bọn họ.
@samir @Ultimate