[Ireland] Dublin

Ultimate

Administrator
Staff member



City


Dublin, Ireland.


 
Last edited:

aki_yoshi

Member
Ciara | ???


Cảng xuất nhập khẩu Dublin - Ireland | ???


Ireland mùa hạ vẫn luôn dịu dàng hơn những nước khác ở cái phía Bắc của châu Âu. Nhìn chung thì, xét về một khía cạnh nào đó nơi đây vẫn luôn ôn hòa dễ chịu. Bởi vậy, lắm lúc cũng khiến cho người ta lười biếng, nhất là những hôm giao mùa giữa đông và hạ. Nhiệt độ vẫn còn chưa đủ cao và thỉnh thoảng lại có một cơn mưa phùn đổ xuống. Cứ thế, độ ẩm cao và tiết trời còn lạnh chẳng phù hợp chút nào cho việc bước ra đường.

"Mang đồ tới cho anh nhé."

Ấy thế mà có ông anh trai nào đó nhờ vả một câu như vậy trong lúc Ciara chỉ muốn ở nhà, đóng cửa, đắm chìm trong đống sách vở và những bản nhạc buồn da diết hợp với tiết trời. Ai bảo đó là anh trai cô cơ chứ, và ai bảo Ciara vẫn luôn là đứa nhỏ dễ bảo đây. Cô em gái đáng thương thầm mắng anh trai một tiếng rồi cũng ngoan ngoãn rời khỏi nhà, chậm rãi đi dọc theo những con phố vắng người bởi cái tiết trời như vậy.

Mưa lạnh thật. Kể cả khi đã mặc áo khoác và có tán ô che trên đầu vẫn cứ luôn cảm thấy sự ẩm ướt này làm người ta lạnh hơn gấp bội. Chẳng hiểu sao sinh ra ở đất nước này mà bản thân lại chịu lạnh kém như vậy nhỉ? Cô gái nhỏ không nhịn được cảm thán một câu như vậy trước khi quẹo vào một cửa hàng trên đường mua hai cốc cà phê nóng.

Anh trai à, thấy em gái có tốt bụng với anh chưa nào.

Ciara mỉm cười đắc ý.

Nhưng mà mua hai tặng một à. Quả là chương trình khuyến mãi có ý nghĩa vào những ngày này đấy. Mỗi tội, nhìn ba cốc cà phê nóng xách trên tay cô có chút chẳng biết phải làm sao. Hay là cứ mang đến chỗ anh trai cô rồi ổng muốn làm sao thì làm? Cô cũng chỉ cần có một cốc thôi là được. Nhưng vậy cũng lợi cho ổng quá rồi, cái này là tiền của cô chứ bộ. Dỗi thật. Đi làm shipper không được tiền thì thôi.

"Nè anh gì đó ơi. Uống cà phê không? Cho anh đấy."

Dỗi, cho nên khi thấy một anh chàng trông trạc tuổi mình đi vụt qua trước mặt mình và cũng hướng về phía cảng thì cô liền gọi. Dù sao thì, trời lạnh mà, ai phải ra đường lúc này đều xứng đáng có một cốc cà phê nóng.

 
Last edited:

samir

Active member





Kouen Ryouji

???





Cảng xuất nhập khẩu Dublin - Ireland |20??


Ireland vào những ngày giao mùa thật dễ chịu, ít nhất đối với Kouen là như vậy. Anh thích những con mưa phùn bất chợt, thích nhấm nháp một tách cà phê pha chút ca cao nóng vào mỗi sang. Nơi đây được Đại Tây Dương và ảnh hưởng ấm từ Hải lưu Gulf Stream tác động đến mô hình khí hậu nên nó ôn hoà lắm. Nó không lạnh quanh năm như các nước vùng Bắc Âu hay nóng như những nơi nhiệt đới. Dễ chịu, nhè nhẹ, nó giống như một bản piano được người nghệ sĩ vẽ lên những phím đàn vậy.

Tuy nhiên, hôm nay lại không phải là một ngày mà anh có thể ngồi thư giãn mà hưởng thụ được những thứ đó nữa. Anh đã là sinh viên năm cuối của trường đại học danh tiếng Dublin. Anh cần sống có trách nhiệm hơn. Mắt vẫn còn ngái ngủ vì cả đêm thức chơi game, anh rảo bước trên con đường quen thuộc hướng về cảng xuất nhập khẩu Dublin.

“Ước gì có một cốc cà phê vào lúc này” anh nghĩ. Đó sẽ là một khởi đầu hoàn hảo cho một ngày làm việc thực tập sinh tại cảng.

Nhưng nếu rẽ vào cửa hàng mà mua thì sẽ trễ mất. Vì anh biết hôm nay có chương trình khuyến mãi mua 2 tặng 1, nên chắc sẽ đông lắm. Anh đâu còn thời gian để đứng xếp hàng nữa. Nghĩ vậy nên anh nhanh chân đi ngang qua cửa hàng, rồi bất chợt nghe thấy tiếng gọi.

"Nè anh gì đó ơi. Uống cà phê không? Cho anh đấy."

Ngoái đầu lại, đó là một cô gái trạc tuổi anh với một thân hình mảnh mai có nụ cười thân thiện, mái tóc ngắn cá tính. Trên tay cô là một cốc cà phê đen nóng đưa về phía anh, cùng hai cốc khác ở tay bên kia. Chắc không phải thiên sứ nghe được nguyện ước của anh rồi thực hiện nó ha. Chứ nếu đó là sự thật thì anh đã ước thứ khác rồi. Nhìn cô cũng không có vẻ là người giao hàng mẫu uống thử kiểu marketing sản phẩm mới, nên anh đoán là một cô gái tốt bụng mua 2 tặng 1 nhưng không uống hết nên tặng anh chăng. “Hay là người cô gọi không phải mình, nhưng xung quanh cũng đâu có ai khác, mà cô ấy đứng trước mặt mình cơ mà”. Anh đứng đó, lặng đi vài giây vì bất ngờ và lạc trong dòng suy nghĩ.

“Cái này là cho tôi hả? “

Đưa tay ra nhận lấy món quà của thượng đế ban cho, không quên gửi lời cảm ơn đến cô gái tốt bụng.

“Cảm ơn cô. Tôi là Kouen Ryoji. Cô là?”





. .
 
Last edited:

aki_yoshi

Member


Ciara Rioghnach


Kouen Ryouji



Cảng xuất nhập khẩu Dublin - Ireland | ???

"Under the rain"


Ciara gật đầu thay cho lời đáp trước khi đưa cốc cà phê cho người nọ. Nhìn kĩ thì, anh chàng này trông cũng bảnh trai đó nhỉ, không phải là có ý gì đâu, đây chỉ là một câu cảm thán đơn thuần vậy thôi. Cô cười một cái chắc chắn là tươi tắn hơn cả mặt trời hôm nay bởi vì hôm nay cái thứ đỏng đảnh đó đã trốn sau những đám mây mù trên cao kia mất rồi.

"Không có chi. Tôi với anh trai mỗi người một cốc là được rồi. Dù sao thì trời cũng lạnh, rất hợp cho một cốc cà phê nóng."

Đưa cốc cà phê của mình lên phụ họa thêm. Ciara nhẹ nhàng nói.

"Tôi là Ciara Rioghnach. Cứ gọi là Ciara cũng được."

Thú thật thì cô nghĩ là gặp nhau tình cờ trên đường như thế này thôi có lẽ sau này cũng chẳng gặp lại nhau lần nữa. Nhưng biết đâu được, và phép lịch sự thì khi người ta đã giới thiệu trước thì cô cũng nên đáp lại mới đúng. Còn nữa, trông có vẻ như anh ta đang cùng đường với cô, nếu mà quen biết với anh trai cô thì duyên gặp lại cũng là có thể có đấy.

"Anh... Ryoji không lạnh à? Nếu anh cũng đi về phía cảng thì chúng ta có thể đi chung đấy. Anh trai tôi đang làm ở đó."

Ý là cốc cà phê còn lại phải đến cảng mới đưa được cho ông anh quí báu của cô. Nói rồi cô hơi đưa chiếc ô ra một chút để nhấn mạnh lời mời rằng bọn họ có thể cùng đi.

 

samir

Active member



Kouen Ryouji


Ciara Rioghnach


Cảng xuất nhập khẩu Dublin - Ireland |2050





Nhận lấy cốc cà phê nóng hổi từ cô gái lạ mặt tốt bụng, anh tháo bỏ nắp đậy, từ từ uống lấy một hớp. Cái cảm giác nóng rân rân chảy từ miệng xuống họng, xuống tới bụng rồi lan ra khắp cơ thể, thật thoải mái., giống như được ngâm mình trong suối nước nóng vậy.

“Tôi có khả năng chịu lạnh tương đối tốt, nên tôi rất thích thời tiết như thế này. Nó làm tôi cảm thấy yên bình và dễ chịu. Và hơn nữa …”

Vừa nói anh vừa rút từ trong túi ra một chiếc túi sưởi, rồi đưa cho cô gái, như một món quà đáp lễ cảm ơn vì cốc cà phê cũng như ý tốt của cô khi mời anh đi cùng. Anh nói tiếp:

“Nếu đi về phía cảng thì chúng ta cùng điểm đến rồi. Tôi đang thực tập tại văn phòng ở càng xuất nhập khẩu Dublin. Không biết anh trai của Ciara làm ở vị trí nào? Ở dưới cảng bãi hay trên văn phòng?”

@aki_yoshi

. .

 
Last edited:

aki_yoshi

Member




Ciara Rioghnach

Kouen Ryouji



Cảng xuất nhập khẩu Dublin - Ireland | ???
"Under the rain"


Ciara gật đầu đồng tình. Thời tiết này thực sự khiến cho lòng người cảm thấy rất bình yên đặc biệt là nếu người ta không phải quá bận rộn trong vòng quay cuộc sống. Bởi lẽ nếu có thể dừng lại một chút, ngắm cơn mưa phùn nhè nhẹ với tách cà phê nóng thì mọi thứ dường như đều có thể bỏ sang bên một chút.

"Cảm ơn. Tôi quên mất không mang túi sưởi theo. Mùa này tay tôi dễ bị lạnh lắm."

Cuộc trò chuyện có vẻ đã thoải mái hơn.

"Thực ra anh ấy làm cái gì thì tôi cũng không rõ lắm. Anh em bọn tôi không can dự vào công việc của nhau ấy. Tôi chỉ biết ảnh làm ở dưới bãi cảng thôi."

Ciara cười trừ.

"Biết đâu sau này anh Ryoji và anh trai tôi sẽ thành đồng nghiệp đấy nhỉ. Nếu vậy thì hi vọng hai người có thể thân thiết với nhau."

Đồng nghiệp mà, có người có thể giúp đỡ nhau thật tốt.


@samir



.
 

samir

Active member


Kouen Ryouji

Ciara Rioghnach


Cảng xuất nhập khẩu Dublin - Ireland |2050


Hmm? Chỉ là thoáng qua lúc cô gái đưa tay ra nhận túi sưởi từ anh, nhưng hình như anh nhìn thấy đầu ngón tay cô có mấy vết rộp trông như vết chai. Thông thường những vết này là do làm những công việc nặng nhọc như bê vác trong một thời gian dài, hoặc tác động lên các đầu ngón tay, như là chơi một loại nhạc cụ có dây nào đó. Nhưng nhìn cô gái đi bên cạnh anh, chắc chắc không phải dân cửu vạn mà đi bê vác được rồi. Nhân tiện, anh có một người bạn đang là đội trưởng câu lạc bộ giao hưởng trường đại học Dublin. Do câu lạc bộ đang thiếu người, và cũng cho phép người không phải sinh viên của trường tham gia, nên tiện thể anh hỏi luôn cho cậu ta. Nếu như là một người chơi nhạc cụ, chưa tham gia câu lạc bộ nào mà mời được cô tham gia thì hay quá. Nên anh cũng đánh liều hỏi cô thử xem:

“Xin mạn phép hỏi, cô Rioghnach có chơi nhạc cụ không? Dựa vào những vết chai trên ngón tay của cô thì tôi đoán có thể là Guitar, Cello hoặc Violin. Không biết cô đã tham gia câu lạc bộ nào chưa?”
.
.
.
"Biết đâu sau này anh Ryoji và anh trai tôi sẽ thành đồng nghiệp đấy nhỉ. Nếu vậy thì hi vọng hai người có thể thân thiết với nhau."

Nếu có một người bạn thân thiết với nhau ở chỗ làm thì cũng vui đó. Thật tốt khi có thể cùng nhau nói chuyện về sở thích, những trận game, để cho công việc đỡ bị nhàm chán hơn. Nghĩ đến điều đó khiến anh cũng cảm thấy bình yên trong lòng, anh mìm cười đáp

“Tôi cũng hi vọng điều đó.”

[Unlock rank 1 với Ciara]
@aki_yoshi

 
Last edited:

aki_yoshi

Member




Ciara Rioghnach

Kouen Ryouji



Cảng xuất nhập khẩu Dublin - Ireland | ???
"Under the rain"



Ciara tỏ vẻ ngạc nhiên.

"Sao anh chắc là tôi có chơi đàn?"

Ngay cả những người quen biết nếu không thân thiết cũng chẳng biết điều này. Dù sao thì nó cũng chỉ là, ừm, tạm gọi là sở thích cá nhân đi và chẳng giúp ích gì cho việc học cũng như là kì vọng chính của gia đình dành cho cô hết. Tất nhiên là cô chẳng phiền lòng lắm vì điều ấy, kể cả khi cô thích chơi đàn đi chăng nữa thì với khả năng của mình cô cũng chẳng thể nào kiếm ra tiền bằng ngón nghề đó nổi. Cũng như cơn mưa này thực sự không đủ để làm ướt một người, âm nhạc của Ciara chẳng phải là cái gì đó quá rung động lòng người. Có chăng, nếu một ngày nào đó có một người để tâm đến cô thì thứ đó có thể coi là thêm chút phần thú vị.

"Nhưng mà anh đoán đúng rồi đó. Tôi biết một chút xíu violin. Không giỏi lắm đâu. Chủ yếu là để giết thời gian hoặc thư giãn lúc quá căng thẳng thôi."

Và những khi cô ở một mình. Ciara lặng lẽ bổ sung.

"Tôi không thích việc phải tham gia quá nhiều vào các hoạt động của câu lạc bộ cho nên không tham gia mấy cái đó. Vui thì cũng vui, nhưng thời gian và những ràng buộc không phù hợp với tôi cho lắm."

Ciara thật thà trả lời. Cô chơi đàn cũng bởi vì những lúc đó cô tự do mà thích một điều gì đó. Quá nhiều ràng buộc sẽ khiến cô áp lực một cách không đáng. Chí ít, đối với cô không đáng.

"Mà đến nơi rồi. Trò chuyện với anh vui lắm. Hẹn gặp lại lần sau nhé."

Cô gái nhỏ nở một nụ cười vẫn tay chào tạm biệt trước khi chạy đi dưới cơn mưa phùn đã bắt đầu tạnh dần. Cô chạy về phía một chàng trai lạ mặt có lẽ là anh trai cô. Ryouji lúc này hẳn là không nên làm phiền anh em họ nữa rồi.


Unlock Rank 1 with Kouen Ryouji


@samir



.
 

samir

Active member


Kouen Ryouji

Ciara Rioghnach


Cảng xuất nhập khẩu Dublin - Ireland |2050


"Sao anh chắc là tôi có chơi đàn?"
"Tôi có nhìn thấy những vết chai ở đầu ngón tay. Theo tôi nghĩ thì chỉ có một vài ngành nghề hoặc hoạt động để có những vết chai ở đó. Hoặc bốc vác, hoặc chơi một loại nhạc cụ nào đó. Tôi không nghĩ cô sẽ làm ngành nghề bốc vác, nên chắc đoán chơi đàn thôi.

Nghe cô gái từ chối, cũng hơi tiếc, biết đâu cô lại là một người chơi đàn tốt, lại không tham gia câu lạc bộ thì hơi phí tài năng. Nhưng cũng không thể ép được, tại đó là lựa chọn của cô.
.
.
.
"Mà đến nơi rồi. Trò chuyện với anh vui lắm. Hẹn gặp lại lần sau nhé."
"Tôi cũng đã rất vui. Hẹn gặp lại cô lần sau."

Cô gái nhanh chóng đi khuất tầm mắt anh sau những chiếc xe lớn tại cảng. Anh cũng nên nhanh chân không là sẽ muộn làm mất thôi.
@aki_yoshi

 

Ultimate

Administrator
Staff member

Kouen Ryouji

Ciara Rioghnach


Nhà trọ của Kouen và Ciara | 2050.06.01

Main Quest 2: Red Blood on the White Coat

Kouen vừa hoàn thành màn Tutorial ở The World xong, cái nhiệm vụ Healing Church có mùi hơn fishy theo đánh giá của cậu nhưng mùi mà Kouen muốn ngửi được duy nhất bây giờ là mùi đồ ăn. Bụng của cậu đói cồn cào, cậu mở tủ lạnh ra, bên trong chẳng còn gì nhiều nhặn, chỉ còn có nửa hộp thịt, một tý rau nữa.

Đồng hồ chỉ bây giờ đã là 10h đêm, Kouen nếu còn sức thì có thể ăn tạm một tý, còn không thì cậu nghĩ mình phải xuống cửa hàng tiện lợi Spar ở tầng 1 tòa nhà đối diện, và cắn một miếng đầy đồ ăn ngập miệng thì mới sống được qua đêm nay..

Choice [Kouen]
- Xuống cửa hàng tiện lợi Spar
- Khác


----------------------------------

Ciara mở mắt, cô nhận ra là vừa hoàn thành màn tutorial ở The World. Cô vừa mới được tận hưởng cảm giác du hành vào thế giới thực tế ảo. Cuối cùng thì cô cũng ngồi dậy được sau vài phút hơi choáng váng sau khi mở mát ra. Cô nhận ra sự choáng váng này không phải do lần đầu chơi thực tế ảo, mà là vì cô đang đói meo.

Đã 10h tối. Trong tủ lạnh cũng chẳng còn nhiều đồ ăn. Ciara nghĩ mai cô có thể đi chợ, còn tối nay cô muốn có cái gì đó bỏ bụng bây giờ, cửa hàng tiện lợi ở ngay tầng 1 tòa nhà dối diện.

Choice [Ciara]
- Xuống cửa hàng tiện lợi Spar
- Khác




 

samir

Active member


Kouen Ryouji

Ciara Rioghnach


Nhà trọ - Ireland |2050


10 giờ đêm, một tiếng réo khắp nhà vang lên, tháo bộ gear chơi game ra, anh mới nhận ra đó là tiếng bụng anh đang réo vì đói. Trong The World cũng có thể thưởng thức món ăn thật, nhưng nó cũng không thể làm no bụng ngoài đời được, dù cho nó có chân thật đến mức nào đi chăng nữa. Dụi dụi hai con mắt mỏi, mờ đi vì chơi game thực tế ảo trong một thời gian dài. Chắc phải kiếm cái gì đó bỏ bụng chứ thế này cũng không ngủ được luôn. Mở tủ lạnh thấy còn nửa hộp thịt băm và một ít rau. Buổi tối cũng không nên ăn nhiều nên như vậy là quá đủ cho một bữa đêm rồi. Anh băm ít tỏi rồi làm một bữa ăn nhẹ cho buổi tối dưới tiết trời thanh mát của mùa hè tại Dublin.
Choice: "có nàm thì mới có ăn"
@aki_yoshi @Ultimate

 
Last edited:

aki_yoshi

Member




Ciara Rioghnach



Nhà trọ - Ireland | 01/06/2050
"Habits and Rules"


Mười giờ tối... Cô thực sự không thể ngờ là mình đã ở trong game lâu đến vậy. Ciara vò tóc trên đầu, bước đến bên tủ lạnh ngó vào xem có còn gì để lót dạ không. Dù sao thì nguyên tắc của cô vẫn luôn luôn là không ăn quá nhiều sau tám giờ tối bởi vì làm vậy không hề có lợi cho sức khỏe chút nào. Đáng tiếc tủ lạnh cũng chẳng còn gì nhiều, trống rỗng ở mức tương đối như tâm trạng của cô lúc này vậy đó. Trong đầu, cô vẫn cứ đang nghĩ về trò chơi ban nãy. Cô... có vẻ không thích trò chơi này lắm, nhưng ở đó, có những việc mà ngoài này không làm được. Có lẽ cô cần thời gian cân nhắc, dù sao quyền quyết định cũng không hẳn là ở chỗ cô.

Morrigan mới là người chơi.

Ciara rót cho mình một cốc nước, mở tủ thuốc tìm cái hộp mang nhãn thực phẩm chức năng của mình. Mặc kệ, dù sao thì cũng đâu có sao. Cô uống chúng với biểu cảm không tính là vui vẻ. Uống xong, mang theo cốc nước trở vào phòng ngủ. Cô vẫn quyết định tuân thủ nguyên tắc của mình thì tốt hơn, thói quen bị phá bỏ là một cái gì đó vô cùng đáng sợ. Ciara là đứa trẻ ngoan mà. Nhắm mắt, ngủ một giấc, sáng mai thức dậy sớm rồi đi ăn cũng chẳng sao.


Khác



.
 

Ultimate

Administrator
Staff member

Kouen Ryouji

Ciara Rioghnach


Nhà trọ của Kouen và Ciara | 2050.06.01

Main Quest 2: Red Blood on the White Coat

PHẬP!

Tiếng kêu chát chúa vang lên, Kouen nhìn thấy cái thớt mà anh dùng để băm tỏi bị... chặt xuyên qua một đoạn khoảng 2cm trước cú chặt của Kouen. Cú chặt mạnh tới mức tỏi bị văng ra, bắn lên bờ tường, dính cả vào áo của Kouen. Miếng thịt bằm đặt cạnh cái thớt bị tuột rơi xuống mặt đất, Kouen định chộp lấy miếng thịt bằng tay trái nhưng không kịp, vô tình cầm tay phải cầm con dao cứa mạnh vào mặt bàn một cái.


shNpFxK.jpg



Con dao găm chặt luôn vào mặt bàn.


Có vẻ con dao đầu bếp của Kouen mua ngoài chợ đạt tới độ sắc siêu cực đại và có thể cắt cả cái thớt lẫn mặt bàn gỗ như vậy. Kouen nhìn miếng thịt đã rơi xuống sàn nhà, cơn đói trong bụng càng lúc càng không có dấu hiệu thuyên giảm. Có lẽ cậu phải kiếm chỗ nào bán một con dao sắc vừa đủ, hoăc chỗ nào có cái thớt cứng hơn một chút.

Choice [Kouen]
- Đi qua phòng bên cạnh xin một ít đồ ăn (sẽ qua phòng của Ciara)
- Đi ra cửa hàng tiện lợi
- Khác


----------------------------------

Ọt Ọt.

Bụng Ciara kêu.

Thực phẩm chức năng có thể bổ sung chất mà cô thiếu, nhưng cái mà Ciara thiếu giờ là đồ ngọt, cô có cảm giác đói nặng hơn. Tất cả những cảm giác của Ciara sau khi nằm xuống là bồn chồn, vã mồ hôi, run tay chân, bồn chồn và tim đập nhanh. Tất cả thói quen ăn uống điều độ của Ciara tưởng chừng như bị dọn hết quả một bên, để bản năng sinh tồn của cô trỗi dậy.

Ciara giờ mới nhận ra là mình đói tới mức nào, cô nhận ra cô đang đau đầu kèm theo chóng mặt nhẹ.

Ciara phải tìm thêm cái khác gì để ăn. Ngay bây giờ.



 

samir

Active member


Kouen Ryouji

Ciara Rioghnach


Nhà trọ - Ireland |2050


Nhìn cái hoàn cảnh này mà anh cũng đ** biết tại sao nó lại như thế nữa. Cầm dao còn trước cả khi cầm bút mà giờ lại gặp phải cái tình trạng tương đối .... éo le thế này. Nghe có tiếng lục đục phòng bên cạnh, chắc là hàng xóm vẫn còn thức, nên anh quyết định qua xin một ít đồ rồi sáng hôm sau mua trả vậy. Dù cửa hàng tiện lợi vẫn mở nhưng anh cũng khá ngại đi xuống đó, mặc dù nếu sang xin mà họ không còn gì thì cũng không còn cách nào khác là phải đi xuống thôi.

Cộc cộc ... Anh gõ cửa với âm lượng nhỏ vì sợ ảnh hưởng đến những người khác nữa.

Choice: Đi qua phòng bên cạnh xin một ít đồ ăn
@aki_yoshi @Ultimate

 

aki_yoshi

Member




Ciara Rioghnach

Kouen Ryouji




Nhà trọ - Ireland | 01/06/2050
"Habits and Rules"


Điều này đối với Ciara có chút vô lí. Mà đúng hơn có lẽ phải nói là khó hiểu. Bởi vì không phải lúc nào cũng có thể điều chỉnh được thời gian nên cô không phải người quá điều độ từ vài nguyên tắc có thể coi là bất di bất dịch. Bỏ một bữa ăn sẽ chẳng thể làm người ta khó chịu đến như vậy được. Dường như, ngay từ lúc cô rời khỏi trò chơi kia mọi thứ đều không giống như trước đó. Nhưng Ciara luôn là kẻ nghĩ nhiều. Đôi khi, cô chính mình cho rằng mình nghĩ quá nhiều.

Ciara vẫn đấu tranh tư tưởng, không muốn rời giường cho đến khi tiếng gõ cửa làm cô chú ý. Cả ngôi nhà yên lặng vang lên độc nhất tiếng gõ cửa dè dặt bên ngoài. Do dự. Cô nghĩ một chút rồi vẫn đứng dậy khoác một chiếc áo khoác ngoài lên trước khi ra mở cửa.

Mà người đứng phía bên kia cánh cửa lại không khỏi khiến cô ngạc nhiên.

"Anh Ryouji? Có việc gì khiến anh đến đây vào giờ này thế?"

Bởi vì là người quen nên khiến cô vừa yên tâm lại vừa dè chừng. Cô không nghĩ người nọ biết nhà mình, càng không nghĩ đến chuyện một ngày kia người qua đường xa lạ mấy hôm trước xuất hiện ngay trước cửa. Nhưng có vẻ, Kouen Ryouji cũng không biết được rằng người mở cửa sẽ là Ciara.

@samir @Ultimate



.
.
 

samir

Active member


Kouen Ryouji

Ciara Rioghnach


Nhà trọ - Ireland |2050


Mắt chữ a mồm chữ o, anh khá là chắc kèo mặt anh đang như vậy. Trước mặt anh là cô gái đã cho anh cốc cà phê cách đây vài tuần. Không nhầm thì tên cô ấy là Ciara. Đứng bất động trong tầm 5 giây, anh lấy lại bình tĩnh, rồi nói:

"Ah ... ah, xin chào. Tôi không nghĩ lại là cô. Xin lỗi đã làm phiền vào giờ này."

Gõ cửa làm phiền hàng xóm vào lúc 10h đêm đã ngại, lại còn bất ngờ gặp người quen nên càng cảm thấy ngại mở lời hơn.

"Không biết cô còn ít đồ ăn nào không? ... Ờm ... ờ ... Tôi biết là hỏi câu này vào giờ này thì cũng hơi .... phiền. Nhưng mà nhà tôi hết mất đồ rồi, mà tôi đang đói quá không ngủ được"
@aki_yoshi @Ultimate

 

aki_yoshi

Member




Ciara Rioghnach

Kouen Ryouji




Nhà trọ - Ireland | 01/06/2050
"Habits and Rules"


Mặc dù công việc khiến cho Ciara luôn phải tiếp xúc với nhiều người nhưng cô thực sự không đánh giá cao khả năng nhìn người của mình. Vậy nên thay vì trả lời ngay, Ciara đã nhìn người người nọ thêm một lúc dù thực ra cô chẳng biết được thêm gì. Có lẽ, đôi khi cũng nên tin vào trực giác, ấn tượng ban đầu của cô với Kouen Ryouji dù sao đi nữa vẫn là ấn tượng tốt.

"Không sao, tôi chỉ ngạc nhiên một chút thôi."

Đói. Cái từ này làm cho cô cảm thấy có chút vi diệu. Giữ suy nghĩ đó trong lòng cái đã. Ciara hơi gật đầu, rồi lắc đầu.

"Nhà tôi cũng không còn gì ăn cả. Tôi cũng đang nghĩ xem nên làm thế nào đây. Nếu không, hay là cùng nhau đi tìm gì đó ăn đi?"


@samir @Ultimate



.
.
 

Ultimate

Administrator
Staff member

Kouen Ryouji

Ciara Rioghnach

???


Nhà trọ của Kouen và Ciara | 2050.06.01


Kouen và Ciara xuống cửa hàng tiện lợi ở gần nhà, cuối cùng họ cũng mua được một đống đồ ăn. Ciara đói tới mức muốn gặm cái bánh mỳ ngay được, cảm giác mệt mỏi trong người Ciara tan biến. Trời đã muộn mà cả hai người bọn họ đều đói lả mà không rõ vì sao. Trên đường về, cả hai đi ngang qua một căn hộ của một gia đình khá giả thì thấy một đứa bé đang đứng trước cửa. Đèn trong nhà sáng nhưng cô bé cứ phải đứng ngoài. Nét mặt của cô bé có phần tội nghiệp, với nhiều vết băng cứu thương được dán chằng chịt.

"...."

Lúc thấy hai người đi qua thì con bé hơi khòm lưng xuống, chống một tay phải vào đầu gối như để đỡ mỏi chân, họ nhận ra là cả tay trái của nó cũng đang bị bó bột. Họ đang thấy một đứa bé cỡ 11-12 tuổi, bị gãy tay, trầy xước ở mặt, cổ và khắp bả vai.

Choice
- Hỏi nó xem chuyện gì xảy ra, sao nó không vào nhà
- Về phòng trọ




 

samir

Active member


Kouen Ryouji

Ciara Rioghnach


Nhà trọ - Ireland |2050


Trông cô bé có vẻ như bị đuổi ra ngoài nên cô bé mới lưỡng lự vào nhà như vậy. Còn các vết thương là do bạo hành? Anh nhận định vậy. Nhưng không thể khẳng định vì chưa biết được câu chuyện thật sự như thế nào. Chỉ có một điều anh biết chắc chắn rằng: không thể bỏ mặc cô bé như thế được, lương tâm anh không cho phép làm chuyện đó.

Tiến lại gần cô bé, anh nở một nụ cười rồi đưa tay xoa đầu bé:

"Chào em, em ổn chứ? Đây là nhà em à? Có đói không anh có bánh mì này?"

Rút từ trong túi đồ mà bọn họ vừa mua ra túi bánh mì gối cùng ít đồ ăn kèm đưa ra cho cô bé.

Choice: Hỏi nó xem chuyện gì xảy ra.
@aki_yoshi @Ultimate


 

aki_yoshi

Member




Ciara Rioghnach

Kouen Ryouji

???




Nhà trọ - Ireland | 01/06/2050
"Habits and Rules"


Ciara chú ý đến những vết thương của đứa nhỏ đầu tiên. Có lẽ cũng có thể coi đó là một kiểu bệnh nghề nghiệp. Trên người cô bé nhiều vết thương như vậy mà còn sức đứng ngoài này giữa đêm hôm thì có lẽ những vết thương dưới lớp băng kia cũng không phải là quá nặng hoặc là không được gây ra trong cùng một ngày. Có lẽ thôi, cô chẳng thể nào biết rõ nếu chưa biết bên dưới lớp băng ấy là vết thương thế nào.

Dù sao thì không phán đoán chủ quan về chuyện của người khác là một điều rất quan trọng. Nhất là khi mấy thứ duy diễn lung tung trong đầu bạn lại có thể khiến cho bạn quên mất là điều mình cần chú ý chính là người trước mặt mình mới đúng. Đáng buồn là trong hầu hết trường hợp thì người ta dễ dàng quên mất nó khi bị cảm xúc chi phối.

"Sao em lại đứng đây một mình thế này? Em có cần bọn chị giúp gì không?"

Ciara bước lại gần cô bé, giữ một khoảng cách vừa đủ, không quá gần cũng chẳng quá xa. Cô có chút sợ con bé sẽ chạy mất hay hoảng sợ nhưng có vẻ Ryouji thì không nghĩ vậy. Coi như cô không nhìn lầm đi, ấn tượng ban đầu vẫn thế, anh ta thực sự là người dễ gần. Có trách thì trách Ciara lúc nào cũng nghĩ quá nhiều. Nhưng dù sao thì cô cũng chỉ nghĩ thôi. Người theo trường phái hành động là người khác.

"Mấy vết thương đó nếu em cần thì chị có thể giúp em một chút."

Không quên kèm theo một nụ cười thân thiện hơi... mang tính chất nghề nghiệp một tí.


@samir @Ultimate



.
.
 

Ultimate

Administrator
Staff member

Kouen Ryouji

Ciara Rioghnach

???


Nhà trọ của Kouen và Ciara | 2050.06.01


"Sao em lại đứng đây một mình thế này? Em có cần bọn chị giúp gì không?"

"Chào em, em ổn chứ? Đây là nhà em à? Có đói không anh có bánh mì này?"


"Dạ... Bố em bảo em không được... ăn tối."

Thế nên con bé không dám nhận đồ ăn của Kouen. Nó chỉ len lén nhìn về phía số bánh mỳ, bụng nó sôi lên nhưng không dám ăn. Cô nhóc nhìn mọi người bằng ánh mắt ươn ướt như một con mèo nhỏ vừa chạy một trận mưa rào khủng khiếp. Có vẻ đúng như những gì Kouen suy nghĩ, đây có khả năng là một vụ bạo lực trong gia đình.

"Mấy vết thương đó nếu em cần thì chị có thể giúp em một chút."

"Bố em bảo ... em phải chịu đau cho nhớ... nếu không, bố em tỉnh rượu sẽ không ..."

Con bé lắc đầu, sợ hãi. Tay trái bị bó bột khiến cô bé cứ run run, được một lúc thì nó mới chìa tay ra cho Ciara. Cô bé không biết làm sao, bờ vai nhỏ bé co giật nhè nhẹ, đôi mắt như chờ chực để bật khóc. Kouen nhìn thấy căn nhà phía trong còn sáng đèn...

Choice [Kouen]
- Vào nhà nói chuyện với ông bố
- Khác

Choice [Ciara]
- Ở ngoài giúp cô bé chữa trị vết thương
- Khác




 

samir

Active member


Kouen Ryouji

Ciara Rioghnach


Nhà trọ - Ireland |2050


"Tỉnh rượu" à? Vậy đúng là bạo hành thật rồi. Quyền con người ở nơi đây rất được đề cao, nếu anh báo vụ này cho cảnh sát, chắc chắn ông ta sẽ phải đi tù. Thế nhưng nếu ông ta đi tù thì ai sẽ là người nuôi cô bé? Anh không thể nào nhận nuôi cô bé được, và anh cũng không nghĩ Ciara có thể. Vào nói chuyện với ông ta để ông ta hiểu? Bất khả thi. Nói chuyện với một tên đang say, hay kể cả lúc ông ta tỉnh, thì cũng chẳng có ích gì. Nếu ông ta hiểu được chuyện rằng không được đánh con gái mình thì ông ta đã không uống rượu và không đánh con bé ngay từ đầu. Vết thương chằng chịt thế này cũng không phải ngày một ngày hai mà có, mà chắc chắn nó là những chuỗi ngày địa ngục kéo dài. Cắn răng bất lực nhìn cô bé, thương cho tình cảnh bất hạnh của cô gái nhỏ này lắm, nhưng anh biết làm gì bây giờ.

Trước mắt có lẽ là phải chăm sóc lại cho các vết thương trên tay của cô bé và đồng thời cho cô bé ăn chút gì đó đã. Anh nắm lấy tay cô bé rồi dúi một miếng bánh mì gối cùng chiếc xúc xích đã bóc sẵn vào tay cô bé và an ủi:

"Không sao đâu, sẽ ổn thôi. Em cũng đói rồi mà, phải không? Em ăn cái này đi. Sẽ không sao đâu."

Rồi quay sang nói với CIara:

"Cô có thể chờ ở đây với cô bé một chút không? Tôi về phòng lấy hộp y tế rồi quay lại ngay. Cần phải chữa trị các vết thương cho cô bé đã."

Choice: Khác: an ủi cô bé và cùng Ciara trị vết thương.
@aki_yoshi @Ultimate


 

aki_yoshi

Member




Ciara Rioghnach

Kouen Ryouji

???




Nhà trọ - Ireland | 01/06/2050
"Habits and Rules"


Ciara nhận được sự đồng ý rồi mới bước lại gần, nhẹ nhàng xoa đầu đứa nhỏ.

"Bình thường đều vậy hả? Rồi lúc nào bố em sẽ cho em vào nhà?"

Ciara nhỏ nhẹ hỏi. Mặc dù lo lắng nhưng đứa nhỏ có vẻ dễ hoảng sợ, không nên dồn ép nó.

"Chị xem thử mấy vết thương trên người em trước nhé, đừng lo lắng quá, bị thương sao mà không đau được chứ, chỉ là nếu để lại sẹo hay di chứng thì sẽ không tốt lắm."

Chạm vào cô bé, cô gật đầu với Ryouji rồi cẩn thận từ từ tháo băng vải ở những chỗ cô cho là không nghiêm trọng lắm để xem xét, đánh giá vết thương. Còn những chỗ nặng phải đợi có dụng cụ đã, cô sợ nếu chúng chảy máu hay tiếp xúc với không khí mà không xử lí nhanh sẽ không tốt. Trong lúc đó, bắt chuyện một chút vậy.

"Em tên gì? Sao bố lại đánh em?"


Giúp cô bé trị thương.

@samir @Ultimate



.
.
 

Ultimate

Administrator
Staff member

Kouen Ryouji

Ciara Rioghnach

Margaret

Margaret's Dad


Nhà trọ của Kouen và Ciara | 2050.06.01


"Không sao đâu, sẽ ổn thôi. Em cũng đói rồi mà, phải không? Em ăn cái này đi. Sẽ không sao đâu."

"Em ..."

Con bé cầm miếng bánh mì của Kouen đưa cho mà lưỡng lự. Cô bé há miệng ra ăn rau ráu, nhìn đứa bé đói vậy rõ ràng là bản năng của nó đang lấn át nỗi sợ của nó. Như thể bố nó có thể ra bất kỳ lúc nào, nên con bé ăn nhanh, cố nhét từng mẩu bánh mỳ vào miệng, và cả mấy miếng xúc xích trước. Hàm răng trẻ con đang làm công việc nghiền thức ăn một cách khó nhọc, chỉ được vài ba miếng rồi nuốt ngay.

"Em tên gì? Sao bố lại đánh em?"

"Em là Margaret. Em lỡ miệng... bảo bố đừng uống nữa..."

"Chị xem thử mấy vết thương trên người em trước nhé, đừng lo lắng quá, bị thương sao mà không đau được chứ, chỉ là nếu để lại sẹo hay di chứng thì sẽ không tốt lắm."

Con bé lắc đầu, sợ hãi nhưng cũng để Ciara chạm tay và tháo vết băng ra. Lúc nhìn vào vết thương, cô thấy vết máu khô đỏ hỏn cả một cánh tay, miệng vết thương khá lớn và có vẻ có dấu hiệu của nhiễm trùng. Ciara nhìn thấy có mủ vàng nổi lên. Cô bé khẽ rên lên vì đau. Đột ngột cô thấy lớp da của cô bé động đậy. Giống như các tế bào đang, cô thấy mủ tràn ra và miệng vết thương liền lại. Ngay. Lập. Tức. Lấy cái băng gạc quẹt nhẹ qua, Ciara nhìn thấy trừ vết máu dây ra thì lớp da phía dưới đã liền lại ngay tắp lự. Làm sao chuyện này xảy ra được?

"Cô có thể chờ ở đây với cô bé một chút không? ..."

Ngay khi Kouen vừa dứt lời, cậu nhìn thấy cánh cửa căn nhà mở ra. Một người đàn ông cao trung niên bước ra, cao khoảng 1m75, nặng cỡ 80-90kg.

"Bọn ranh con! Biến khỏi nhà tao!"

Người đàn ông giơ một chai bia rỗng, bước từng bước chậm chạp tới chỗ Kouen.

Choice [Kouen]
- Đấm vào ông ta
- Đẩy người ông ta ra
- Đánh vào cánh tay của ông ta
- Khác

Choice [Ciara]
- Kéo Kouen lùi lại
- Kéo Margaret lùi lại
- Khác


 

samir

Active member


Kouen Ryouji

Ciara Rioghnach

Margaret

Margaret's Dad


Nhà trọ - Ireland |2050


Nhìn vết thương của con bé, anh xót xa vô cùng. Nhưng sau khi nhìn thấy những vết thương tự chảy mủ rồi lại liền lại ngay lập tức khiến anh không khỏi bàng hoàng. Còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì bố cô bé xuất hiện. Chiều cao cũng chỉ xấp xỉ anh, nhưng anh biết có đánh cũng không tác dụng gì, mà có khả năng còn bị liên luỵ đến pháp luật,. Vậy nên không có một chút chần chừ, anh ôm lấy cô bé bằng một tay lên vai, tay kia chụp lấy Ciara rồi hét lớn:

"Chạy thôi!"

Choice: Khác: Tàu lượn chim cút
@aki_yoshi @Ultimate


 
Top