Thời gian: 2050
Địa điểm: Maid Cafe, Helsinki
Experience business.
"Không sao. Không cần đổi. Cậu báo order rồi quay về đây được không, nói chuyện một chút."
Vốn Glenn mang cả laptop tới đây,
làm việc. Nhưng nhìn tình hình thì có vẻ là không. Nhất là sau khi nghe Crea trình bày lý do và tình trạng của cậu ở Helsinki. Thái độ của anh nhìn chung vẫn không đổi, nhưng anh cũng không cười nữa.
Được rồi, thực ra anh có hơi nhức đầu một chút. Làm sao mà một người có thể gặp nhiều chuyện như vậy trong một thời gian ngắn nhỉ. Nhiều chuyện tốt không nói, nhưng như Crea thì...
Anh nghĩ, có lẽ nên hỏi tại sao cậu không liên lạc anh trước. Ít ra khi xảy ra chuyện thì cũng nên liên lạc với người quen ở gần nhất, thay vì, ừm, hit on a random và kiếm việc ở quán cafe tạm thời? Không phải anh có vấn đề gì với quán cafe, cũng không có ý kiến gì với tính tự lập, chẳng qua-
Thôi thì ít ra cậu ta cũng có chỗ ở, chẳng biết khách sạn còn thuê phòng bao nhiêu ngày, cũng phải hỏi nốt.
Thời gian Crea đi báo order đủ lâu để Glenn lên kế hoạch bán cậu sang Trung Quốc- hoặc không. Đến khi cậu trở lại, màn hình laptop của Glenn đã mở sẵn bản đồ chi tiết của Helsinki.
"Ngồi xuống đi."
Anh nói, rồi xoay màn hình bản đồ qua phía Crea. Hy vọng cậu ta vẫn nhớ tên đường nơi cậu ta đánh mất ví, cả nơi ở nữa.
"Cậu còn nhớ mình rơi ví chỗ nào không? Khách sạn cậu ở chỗ nào, còn bao lâu? Cậu định làm ở đây tới bao giờ?"
Bản đồ chi tiết trên máy Glenn hiển thị tiếng Phần Lan, có một điểm đỏ GPS trên đó chỉ vào nơi bọn họ đang ở, tức là maid cafe. Cách đây không xa, khoảng chừng 2-3 điểm dừng bus chạy qua một hòn đảo là khu dân cư. Glenn chỉ cho Crea địa chỉ nhà của mình, ngay sát một siêu thị S-Market, nói tiếp.
"Đây là địa chỉ của tôi, còn cả số điện thoại nữa. Tôi sẽ thử liên lạc phía cảnh sát xem có giúp gì được vấn đề của cậu hay không, nhưng cũng không chắc có kết quả nếu đánh mất được một thời gian. Thường thì ở trung tâm khu vực, đồn cảnh sát hoặc quầy bảo vệ khu dân cư sẽ có khu vực Lost and Found, nếu may mắn có thể tìm được ví cậu ở đó, ngoài ra thì..."
Anh nói một hồi với Crea về cách xin lại giấy tờ cá nhân trong trường hợp không tìm lại được ví, cũng chỉ cho cậu đường tới đại sứ quán làm giấy tờ, chi phí, v.v. Có lẽ đối phương cũng không nghĩ chuyện của bản thân phức tạp như vậy, nhưng là một người bản địa thì Glenn nắm rõ. Pháp luật Phần Lan khá thoải mái và dễ dàng nếu bạn là người Phần Lan, còn đối với người ngoài thì...
Cả công việc của Crea ở đây nữa, trên lý thuyết nếu cậu còn ID xác nhận bản thân là công dân khối EU thì cậu có thể ký hợp đồng làm việc ngắn hạn ở đây, có lương, bảo hiểm và nghỉ lễ, v.v. Nhưng nhìn tình hình, Glenn có thể đoán, khả năng cậu chàng làm việc ở đây là làm chui, không contract, lương trả bằng tiền mặt và... ờm...
Nếu cậu chịu liên lạc Glenn sớm một chút thì hẳn là không phức tạp tới vậy. Anh nhìn Crea, hỏi.
"Tại sao không liên lạc tôi trước?"
Giả sử hôm nay Glenn không tới cafe thì không biết đến bao giờ anh mới biết Crea qua đây, và trải qua chuyện gì. Ừ, khả năng là không biết luôn.
Glenn thấy nhức đầu quá.