"Là Jacqueline sao?"
Cái tên của cô bạn đồng hành cùng anh ở thư viện vang lên trong đầu Vũ. Nói thật thì anh đang có ý định lánh vào đâu đó để bớt suy nghĩ dông dài về những điều không hay có thể xảy đến; nhưng trò chuyện cùng đồng hương cũng là một việc không tệ. Vũ nhanh chóng dọn sạch tiêu cực ra khỏi đầu, lịch sự đáp lại.
"Chào cậu. Trông cậu có vẻ khá thư giãn nhỉ? Có vẻ cậu khá quen với việc đi du lịch và di chuyển trên thuyền thì phải."
Vũ không phải một người ham mê du lịch, nhất là đi quá xa. Trừ khi cơ hội tới và anh không thể chối từ, thì Vũ thích việc dành thời gian cho cuộc sống nhỏ bé và đơn giản của mình hơn là đến một nơi xa lạ, với đầy rủi ro. Lần này cũng vậy. Nếu không phải mẹ Trần cứ giục anh phải ra ngoài để tiếp xúc với nhiều người hơn, làm quen với bạn bè mới; còn bố thì hứa sẽ cân nhắc về đề xuất đổi laptop của Vũ nếu anh chịu ra khỏi nhà, thì Vũ đã không nghĩ đến chuyến đi này rồi.
"Tôi thì không quen với việc này lắm. Vả lại cũng ít có cơ hội đi xa, nên chưa thể quen với bầu không khí du lịch được. Nếu có gì quá mới lạ, không biết tôi có thể tìm đến cậu để học hỏi không, bạn học Jacqueline?"
Vũ mỉm cười, trong đầu thầm mong chờ rằng việc bản thân đột nhiên hành xử thân thiện sẽ không khiến cô bạn này cảm thấy kì lạ.
@Absolute Darkness