Summer tới đây nhặt được một cái cung bị hỏng từ một cái xác ở dưới chân đồi, thì bị máy tên đạo tặc bắn từ trên cao xuống. Cậu leo lên mấy bậc thang rồi hạ từng tên trước khi thấy một căn nhà gỗ ở trên đỉnh đồi. Từ trong căn nhà gỗ, cậu nhìn thấy một người người cung thủ cũng cỡ 40-50 tuổi đang vót nhọt những mũi cung tên của mình. Summer nhận ra cái cung ông ta vót giống với cung của gã bị bắn chết dưới chân đôi.
"Ngày nào cũng có mấy tên cung thủ tới đây trộm cung của ta, nghĩ rằng cái cung là thứ làm nên một xạ thủ. "
Căn nhà gỗ mở cửa, người đàn ông đẩy xe lăn ra, cậu thấy trên đùi của ổng là cây cung cùng với 3 mũi tên vót dở. Cây cung gỗ làm thân cây, vỏ cây dùng làm giây, lông chim của cung làm từ lông gà tây đen và dính bằng nhựa cây.
"Cám ơn cậu đã lấy lại cái cung của ta. Làm cung mất công lắm, à mà nó cũng hỏng rồi..."
Summer nói, khiêm nhường đặt tay lên ngực, cúi nhẹ đầu. Thứ cung cách lễ nghĩa người ta ít thấy vào thời đại này. Anh ta nghĩ rằng mình đang đến nhờ người thì ít nhất phải có phong thái của kẻ đang nhờ vả.
"Tôi tên là Summer, một cung thủ vô danh. Hôm nay tôi đến để xin học hỏi mấy điều từ ngài thợ săn huyền thoại Dead Eye. Kính hỏi ngài ấy có ở quanh đây? Hay chăng tôi đã nhầm đường?"
"Tôi tên là Summer, một cung thủ vô danh. Hôm nay tôi đến để xin học hỏi mấy điều từ ngài thợ săn huyền thoại Dead Eye. Kính hỏi ngài ấy có ở quanh đây? Hay chăng tôi đã nhầm đường?"
"Huyền thoại? Chắc hẳn là tin đồn đã đến trễ 1 năm, hồi ta còn đi được thì nhắm mắt cũng bắn xuyên qua mắt con thỏ ở cách xa 100 mét."
Nhưng kể từ khi bị què thì Dead Eye đã không còn nhanh nhẹn như xưa, sức mạnh cả cánh tay vẫn còn nhưng bắn chết con thỏ xong mà phải lăn xe đến chỗ nó để lấy xác thì quả là cực hình. Một năm trôi qua, những người đến viếng thăm ông ngày một ít dần đi, rồi đến một ngày thì chỉ có đám trộm cướp mò tới để hòng lấy được cây cung của ổng.
"Tuy nhiên đôi chân của ta đã bị liệt, thế nên không còn tung hoành được như ngày xưa nữa. Nhiều người mong muốn có một đôi mắt tinh và bàn tay thiện xạ, ta thì mong muốn có một đôi chân lành lặn."
Dead Eye dẫn Summer vào trong, nơi ổng trưng bày những tấm ảnh và chiến tích của mình, trong ảnh thì Dead Eye vẫn còn đứng được. Huýt sáo một cái, một con diều hâu bay vào từ ngoài cửa sổ, đậu lên bả vai của ổng. Ông đưa cho nó một miếng thịt, trong khi rót một cốc trà cho Summer. Dù là game online mà Summer vẫn cảm thấy mùi thơm của hoa Atiso ở đâu đây.
"Cậu muốn nhờ gì, quá lâu rồi ta không có khách nên nghĩ chắc cũng phải có việc cậu mới tới."
"Vâng, thật xấu hổ khi phải thừa nhận rằng tôi mới biết tới ngài cách đây không lâu thôi, bằng một sự tình cờ. Có người nào đó đã nhờ tôi đến để xin chữ ký của ngài, và nếu được thì một vật kỷ niệm, nhưng tôi sẽ không làm phiền ngài nhiều đến thế."
Summer nói, đặt tờ giấy và cây bút lên bàn và không đả động gì tới chúng nữa. Anh cảm ơn ly trà của chủ nhà, hít một hơi thật sâu cho hương thơm lan đầy lồng ngực rồi mới hớp một ngụm nhỏ, mân mê nó trên đầu lưỡi. Anh đặt ly trà xuống, nói tiếp.
"Nhưng thú thật là danh tiếng của ngài làm tôi phấn khích vô vàn. Để được gọi là huyền thoại thì hẳn những chiến tích phải rực rỡ huy hoàng. Nếu được, xin hãy kể cho tôi nghe một vài, bởi kẻ hèn này luôn bị quyến rũ trước những câu chuyện được chính người trong cuộc kể lại."
"Vâng, thật xấu hổ khi phải thừa nhận rằng tôi mới biết tới ngài cách đây không lâu thôi, bằng một sự tình cờ. Có người nào đó đã nhờ tôi đến để xin chữ ký của ngài, và nếu được thì một vật kỷ niệm, nhưng tôi sẽ không làm phiền ngài nhiều đến thế."
"Hẳn thế. Cậu cũng giúp ta lấy lại cái cung ở dưới chân đồi, nhưng ta thường chỉ ký tặng những cung thủ tài ba. Khi nào cậu chứng tỏ tài năng, ta sẽ ký nốt."
Dead Eye cầm mảnh giấy da mà Summer chuẩn bị sẵn từ Guild Shop, cầm cái bút lông quạ và ký cho Summer nửa chữ. Chính xác, nửa chữ ký. Không hơn không kém. Chữ ký của ổng bị cụt ngay một đoạn ở phía sau khiến Summer cảm thấy có phần hụt hẫng.
"Nhưng thú thật là danh tiếng của ngài làm tôi phấn khích vô vàn. Để được gọi là huyền thoại thì hẳn những chiến tích phải rực rỡ huy hoàng. Nếu được, xin hãy kể cho tôi nghe một vài, bởi kẻ hèn này luôn bị quyến rũ trước những câu chuyện được chính người trong cuộc kể lại."
"Thời của ta qua rồi, nhưng thời của cậu thì mới tới. Hồi xưa ta từng đi ở rạp xiếc, chuyên bắn táo trên đầu mọi người từ năm 10 tuổi cho tới khi 12 tuổi. Cho tới một ngày ta nhận ra là mình bắn cung rất giỏi."
Vừa nói, Dead Eye vừa mở cái hòm gỗ trong nhà, lấy ra một cái băng bịt mắt, ném cho Summer. Ông ta tiến ra phía ngoài, đặt một quả táo trên đầu mình, lăn xe cách cậu khoảng 10 mét, một cư ly tương đối với những xạ thủ Elf. Dead Eye bảo Summer bịt mắt lại.
"Giờ cậu có thể bắn thủng quả táo trên đầu ta, nếu trúng thì ta sẽ ký nốt. Nếu trượt thì ta cũng chả trách gì cậu."
Choice
- Đồng ý bịt mắt bắn. Hiện tại: Summer có 16.66% bắn trúng Dead Eye.
- Bảo mình không đủ khả năng và hài lòng với nửa chữ ký [Half Signature]
"Vâng, nếu tiền bối đã dạy thì tôi không thể nào không nghe. Chỉ mong là kẻ tay mơ như tôi.... không quá tệ."
Summer gật đầu luôn mà chẳng chút đắn đo suy vấn gì. Anh lấy mảnh vải buộc lên mắt, chỉnh sao cho tầm nhìn của mình thật sự bị che khuất đi, rồi giương tên bắn.
Một phát bịt mắt, quả táo trên đầu Dead Eye bị xuyên thủng. Người cung thủ thở dài đầy tiếc nuối, cầm lấy mảnh giấy rồi hoàn thành nốt chữ ký của mình cho Summer.
"Lần sau cậu có thể bắn nhiều hơn."
Hoặc là Dead Eye rất tự tin vào trình độ của Summer, hoặc là Dead Eye thực sự muốn chết.
Summer nhận Full Signature, hoàn thành Quest và nhận 150 Gold [Đã Update]