Δ Hidden Forbidden Holy Ground

Ultimate

Administrator
Staff member



Outside

oUtvfn7.jpg


Cathedral

to7VUnM.png




Đây là 1 Lost Ground.

Còn gọi là Hule Granz Cathedral. Nhà thờ nổi tiếng nhất The World. Đây là một nhà thờ nằm trên một tảng đá khổng lồ giữa một hồ nước. Bạn sẽ xuất hiện ở một Chaos Gate ở phía ngoài nhà thờ, đi qua một cây cầu để vào bên trong nhà thờ. Bên trong nhà thờ, bạn sẽ thấy một giá đỡ để tượng nhưng không có bức tượng nào ở trên.











 
Last edited:

Crea

Active member



Crea

Asimov



<< Lumina Cloth - Black Market || 2050




<<< Tiếp tục từ đống dài ngoằng ở bài trước

Hulle Granz Cathedral... Crea vừa bước ra khỏi Chaos Gate thì đã bắt đầu quan sát xung quanh xem đây là một nơi như thế nào. Lost Ground không có quái vật, có nhạc nền riêng và có liên quan đến lore của The World, thế nên hẳn là họ sẽ không cần lo về việc quái tấn công bất chợt hay sao đó. Ngoài ra thì...

"Ở đây. Có NPC, không nhỉ?"

Cậu hỏi Asimov, sau đó tầm mắt lại chuyển về xa xa, chỗ cây cầu dẫn vào bên trong nhà thờ.

"Asimov, đến đây nhiều chưa?"

Tiện cũng hỏi thêm.



"A newbie's curiosity"

@Ultimate
 

Ultimate

Administrator
Staff member


Crea

Asimov




Black Market | 2050.??.??


"The One Sin? Đó là, event về gì. Thế?"

"Đánh với một con boss ấy mà, đại tà Thalamus."

Asimov thật ra không lên tới đó, mà chỉ nghe kể lại từ Haseo. Nghe nói con Boss đó máu rất dày và cả party phải đánh 5 tiếng đồng hồ liên tục mới xong. Nó là cả một trận chiến về thể lực lẫn trí lực nữa. Nói chung là vì không tận mắt chứng kiến, nên cũng chỉ nghe phong phanh thế.

"Chắc quỷ giới, sẽ có nhiều Youkai nhỉ? Tôi tò mò, muốn xem họ, như thế nào. Chỉ tiếc, không thể đi tham quan thử, server trên đó."

"Thú thực là chơi game online cậu sẽ nhìn thấy player khác nhiều chứ NPC thì ít. Mà cũng ít người đi thăm quan à. (҂◡_◡) ᕤ

NPC duy nhất mà Crea có lẽ hay gặp là đứa bán đồ Provision và Equipment. Còn đâu thì người chơi cứ log in vào đây là đi cày cuốc, đến field area mới, đi dungeon - nói chung là làm những việc game online, chứ còn đi tham quan thì hơi hiếm. Ít có người chơi game mà chịu dừng lại và thưởng thức cảnh đẹp, ít ra cũng không phải là những người chơi mới. Có lẽ khi có thời gian, cấp độ rồi thì Crea mới có thể ngồi thưởng ngoạn được.

"Ra cổ là, người nổi tiếng? Guild Icolo?"

"Alkaid của Guild Icolo, cổ ghét PK nhưng thích PvP. Cậu phải biết ở Arena có 3 giải hạng chính là Demon Palace, Holy Palace và Sage Palace. Alkaid là quán quân của Demon Palace. Mỗi khi một giải tổ chức thì tất cả những người chơi dưới sẽ phải đánh với nhau, xong nhà vô địch sẽ phải đánh với cựu quán quân. Nếu thắng sẽ là tân vương mới."

Alkaid liên tục đánh thắng để giữ chức quán quân của mình, có lần phỏng vấn cô nói rằng cô mong sẽ có ngày thấy người đánh bại mình, nhưng cô không phải một đối thủ dễ chơi. Cô nói rằng tuy cô là con gái nhưng rất thích chiến thắng, cô chơi là để thắng. Hồi xưa anh có từng đánh thử Arena, tới được vòng chung kết, bị Alkaid đánh cho một phép. Cô đi party cùng với 2 Twin Sword bạn của cổ nữa. Nếu ai hỏi Alkaid rằng party nào mạnh nhất thì cô sẽ bảo nhét càng nhiều Twin Sword vào càng tốt.

"Asimov đừng, chơi game nhiều quá. Giữ sức khỏe, mới sống lâu được. Sống lâu thì chơi mới nhiều, được."

"Mỗi ngày chơi đủ 5-6 tiếng. ヽ༼ຈل͜ຈ༽ノ "

Asimov biết thừa mình cũng thuộc dạng nghiện game. Nhưng là do trò này gây nghiện, đôi lúc cày cuốc chán chê, anh chả biết làm gì xong chỉ đứng ở Lost Ground 30 phút rồi mới về thành phố Log Out.

"Asimov, là người chơi, solo? Có đội, cố định không?"

"Tôi đánh solo là chính nhưng thường tôi hay được Assistant Summoning đi lắm."

Không biết trò này có tính reputation không nhưng những người được assitant summoning xong thường được summon tiếp hỗ trợ làm quest. Nhờ thế mà Asimov có một lượng friendlist đông tương đối và nhiều bạn bè nữa. Có vẻ như người thanh niên Steam Gunner hay giúp đỡ mọi người và coi đó là niềm vui.

"Asimov, đến đây nhiều chưa?"

"Tất nhiên là rồi, đây là chỗ hangout chính của Guild cũ của tôi - Twilight Brigade, chúng tôi thường ra đây để nói chuyện do yên tĩnh, không có npc, ít player khác. Tất nhiên bị PK thì vẫn có thể xảy ra nhưng chắc cũng không đứa nào thích vấy máu chỗ này. Chỗ này nhiều Lore hay lắm, để tôi kể 1 cái..."

Chàng trai kể cho Crea nghe về câu chuyện của một Quest trong nhà thờ này - Quest có tên: Nightingale Valley, nó liên quan đến một chàng trai mang tên Fëanor đã thấy công chúa của người Wood Elf là Nightingale đang ở trong nhà thờ nên đã đem lòng yêu cô. Tuy nhiên chàng trai chỉ là người trần mắt thịt, cha của cô gái người Elf coi anh ta không xứng đáng. Cô có khoác một chiếc áo xanh như bầu trời cao vút, đôi mắt đen láy như trời đêm trong những ngày đầu thu, nhưng hơn hết là tóc của cô thơm mùi của hàng ngàn bông hoa giữa chốn rừng già. Tuy nhiên đức vua của Wood Elf không đồng ý để Fëanor cưới Nightingale, nhưng ông cũng cũng không muốn tỏ ra hẹp hòi nên đã giao cho Fëanor 3 thử thách.

"Cậu đoán được những thử thách đó không?" - Asimov cười.

Crea nhớ là mình đã từng hỏi câu này ở trên forum rồi.



 
Last edited:

Cải

Active member


Arcane


Asimov


Thời gian: ??/??/2050
Địa điểm: [The World] Δ Hidden Forbidden Holy Ground



[Từ đây sang nè]

"Uống nốt cốc này thì đi nhé! Tôi muốn nghe BGM của Hulle Granz một lần nữa, có thể hai, có thể là mười...."

"Nghe có vẻ như nơi chúng ta sắp tới là một nhà thờ nhỉ?"

Arcane ừ hử một tiếng rồi bảo, tiện tay nhón lấy vài miếng mực nướng quẹt chút tương ớt để ăn, uống thêm tí bia lành lạnh. Đầu nghĩ, chẳng trách vì sao các anh các chú thích đi nhậu nhẹt là vì thế, không những vui mà còn được ăn ngon, chỉ là không được healthy cho lắm thôi. Sau đó lại nghĩ, nhà thờ không phải là nơi để các cặp đôi kết hôn hay chim chuột nhau à, hangout ở đây xong bị thồn cẩu lương vào mặt, Asimov bị M đến vậy luôn? Cô ta nghĩ thế thôi, chứ không hỏi.

"Tất nhiên, tôi là một Explorer của The World mà. Kiểu gì tôi cũng đi, ước mơ của tôi là đi mapping tất cả The World. Để tôi nghiên cứu đàm đạo với thần chết trong The World, cho tôi sống lâu một tý. ヽ(‧ω‧`)ノ"

"Vậy tôi sẽ coi như anh đồng ý rồi."

Có vẻ như Arcane cũng đã lường đến một số câu chữa awkward nếu Asimov từ chối. Có đứa con gái nào rủ bạn đi chơi xong bị từ chối có thể cảm thấy thoải mái phía đằng sau đó đâu, cũng chẳng khác gì việc một anh tỏ tình một cô giữa chốn đông người xong bị cô đó từ chối đâu, vừa mất mặt lại khó xử, chẳng biết giấu đi đâu cho hết. Nhưng nếu như đối phương đã đồng ý, thì cô ta có thể gạt đống đó sang một bên.

"Nhưng đàm đạo với thần chết, ý anh là gì?"

Cái này thì Arcane không hiểu thật, vì nào có ai biết trước mình sẽ chết lúc nào?

"À nếu cô tìm thấy Lost Ground nào, làm ơn đừng share nó lên forum, không nó lại chật ních người."

"Anh có thể tin tưởng tôi điều đó."

Vì cô ta không phải người bạ gì cũng đăng lên trên mạng xã hội cả, và cũng có những thứ vì ích kỷ mà giữ cho riêng mình.

"Nghe anh nói câu đó, có vẻ như Holy Ground từng trải qua chuyện như vậy nhỉ? Kiểu như đó từng là nơi chỉ có Twilight Brigade các anh, sau đó vì thông tin được chia sẻ lên The Forum lại hóa thành trung tâm xô bồ đông đúc."

Và ồn ào.

Với những người cố tình tìm đến những nơi yên tĩnh, vì bất kể một lý do gì, thì khi nó, vào một ngày đẹp trời trở thành một nơi nhốn nháo, chắc chắn cũng sẽ không cảm thấy dễ chịu gì cho cam.

Và rồi, sau đó thì, hai người bọn họ qua Chaos Gate, đến thẳng Hulle Granz Cathedral.

Nếu như lúc ở Tavern, Arcane im lặng một, thì khi hai người bọn họ đến Holy Ground, cô ta im lặng năm, hoặc có khi là mười rồi. Phần là để cô ta nghe nhạc nền trước, hẳn nhiên rồi, nhưng phần còn lại là để đôi mắt màu incarnadine, hay màu đỏ của rượu, thế nào cũng được, ngắm nhìn kiến trúc của nhà thờ. Dù gì, với một người dành phần lớn thời gian để tìm hiểu tất tần tật mọi thứ về kiến trúc trên thế giới, đó cũng là điều hiển nhiên.

"Các anh thường làm gì ở đây?"

Phải mất một lúc lâu, mới thấy Arcane, cùng cái nhìn rời khỏi nhà thờ mà chuyển sang người bên cạnh. Trước sau gì đây cũng là nhà thờ, bên ngoài không thể hihi haha một cách quá đà, bên trong lại càng không thể làm mấy trò con bò lố lăng, đúng không?



@Ultimate
 

Crea

Active member



Crea

Asimov



<< Lumina Cloth - Black Market || 2050




"... Là thứ, lớn hơn cả Nguyên Tà. Ấy hả? Ra là youkai, còn phân cấp khác..."

Crea đương nhiên không biết đại tà là gì, trong từ điển hướng dẫn player chọn chủng tộc ban đầu chỉ có hai loại phân cấp cho youkai, một là Tiểu Tà và hai là Nguyên Tà, thế nên trước giờ cậu trai cũng mặc định y như thế. Ra là còn có cả Đại Tà, chắc mấy thứ thuộc loại đó toàn là boss cả thôi, Crea nghĩ thầm.

Sau đó cậu trai nghe Asimov nói về việc nhiều player mà ít NPC thì trông có hơi xìu xuống, mấy cọng tóc đang chĩa tứ tung trên đầu xẹp đi vài phần. Có lẽ trước giờ Crea luôn nghĩ rằng nói chuyện và nhìn NPC là cách hay ho nhất để trải nghiệm cốt truyện và nội dung game, mỗi tội điều đó áp dụng vào mấy game PC của cậu thì ổn chứ game online cũng chưa chắc đúng.

"Tôi nghĩ, tham quan cũng là trải nghiệm tốt, thay vì. Ừm. Cứ chăm chăm vào đánh quái, chứ nhỉ. Tôi cũng thích đi grind, nhưng đi tham quan đây đó. Cũng, vui mà."

qSYYW29.png

Cậu nhỏ thở dài, nhưng sau đó cũng không ý kiến gì thêm nữa. Như Crea vẫn hay bảo thì game ai người đó chơi, người khác không thấy việc tham quan đây đó là thú vui thì cậu cũng không làm người ta thấy nó là thú vui được. Chẳng qua là, hơi tiếc thôi.

"Asimov, có biết khi nào thì. Arena tổ chức không? Tôi muốn đến, xem thử một lần. Mà ba giải hạng thì, khác biệt, như thế nào ấy?"

Chắc phải có điểm khác biệt ngoài cái tên chứ nhỉ, như là cấp bậc hay phần thưởng gì gì đó. Crea thì không thích cũng không ghét PvP, chẳng qua muốn thử trải nghiệm một lần thôi, thế nên hoàn toàn không nhắc đến chuyện thắng thua ở đây làm gì vì kiểu quái gì chẳng bị bón hành à mà thôi.

"Icolo... Có Field Area riêng không nhỉ?"

Câu hỏi này đương nhiên cũng là vì tò mò. Nếu bên đó không ngại người đến tham quan vì tính hiếu kỳ của mình thì chắc dăm ba hôm nữa sẽ thấy Crea thò đầu vào thôi, cậu trai nọ chơi game theo kiểu chỗ nào cũng muốn đến thử một lần cho biết, đi đâu cũng phải có dấu chân...

Mà chơi game 1 ngày 5-6 tiếng hả? Crea nghiêng đầu, nghĩ nghĩ một chút thì quyết định bỏ qua vấn đề này bởi vì thời gian Asimov chơi tính ra cũng giống cậu. Crea thì... Chơi 2 3 tiếng xong nghỉ ngơi, vài tiếng sau lại quay lại chơi tiếp để không bị căng thẳng quá độ, logic của cậu trai là như thế. Chơi nhiều nhưng chia để trị, mỗi lần chơi 1 tí là không sợ gì hết.

... Khalachackeo tổng thời gian chơi game 1 ngày của cậu ta vượt hơn 5 6 tiếng tổng, mà kệ đi.

Mà Assistant Summoning... Hình như cậu từng đọc về cái hệ thống đó rồi, chưa có cơ hội trải nghiệm thôi.

"Vậy chắc, Asimov cũng, trải nghiệm nhiều loại nhiệm vụ. Khác nhau, lắm nhỉ."

Crea nghĩ đơn giản, assistant summoning nhiều thì đồng nghĩa với việc đi nhiều nhiệm vụ và trải nghiệm được nhiều thứ, đại loại vậy. Chơi solo và thi thoảng giúp đỡ người khác có vẻ cũng là một... chuyện thú vị, có lẽ đối với Asimov là như thế. Không có giới hạn tổ đội, không giới hạn nhiệm vụ, làm những gì mình thích và thi thoảng giúp mấy người chơi khác. Ừm, cũng hay...

"Guild cũ của Asimov, đông không?"

Nghe người thanh niên tóc xanh nói về Twilight Brigade thì cậu tiện hỏi một câu. Dùng đây là chỗ hangout thì cậu nghĩ chắc cũng như bên nhóm của Sir DieALot, kiểu một hội bạn chơi cùng nhau. Nhưng biết đâu vẫn có ngoại lệ, cậu nghĩ thầm.

Chẳng qua là, Crea sau đó cũng không còn nghĩ được thêm nhiều, vì sự tập trung của cậu chuyển hết sang chỗ Asimov khi anh bắt đầu kể về một Lore ở Hulle Granz. Tình yêu ngăn cấm và thử thách để cưới vợ à, quả nhiên là yêu đương ở đâu cũng khổ nhỉ... Mà không biết trong The World thế nào chứ theo kinh nghiệm đọc truyện của Crea thì thường mấy quest như thế này sẽ kết thúc bằng việc anh chàng kia ăn hành tìm đồ hỏi cưới chục năm ròng xong thì quay về nhà và phát hiện người mình yêu năm xưa đã thành hoa có chậu à mà thôi lạc đề rồi.

"Cậu đoán được những thử thách đó không?"

Crea chớp mắt, ngừng lại tầm năm giây, giống như đang đoán thật.

Có lẽ không phải là đoán, mà là nhớ mới đúng.

"Lên đỉnh Dragonbein, lấy báu vật của, Ancalagon. Xuống thác Arche Koeln, lấy Origin Stone. Đến Indieglut Lugh, lấy... Ừm, hoa của, thần chết?"

Cậu trai đọc cho Asimov nghe, giống như học sinh ngoan ngoãn đang trả bài cho thầy giáo vậy. Thiếu niên có thể khó nhớ tên người khác nhưng mấy thứ về lore thì cậu ta dễ thuộc lắm. Mỗi tội... Không phải đây là Quest để kết hôn hả? Thế còn số phận anh chàng kia thì sao?

"Vậy ra, khi kết hôn, là ta đang giúp Fëanor. Hỏi cưới Nightingale, đó sao?"

Cậu ngước lên nhìn đâu đó bên trong nhà thờ, giống như nhìn lâu thật lâu thì sẽ thấy Fëanor xuất hiện hay gì ấy.

"... Mà, vậy muốn kết hôn. Phải chết, một lần sao?"

Dường như nhớ ra điều gì, Crea hỏi. Bảo hôn nhân là nấm mồ hạnh phúc cũng không sai lắm đâu.



"A newbie's curiosity"

@Ultimate
 
Last edited:

Ultimate

Administrator
Staff member


Crea

Asimov




Hulle Granz | 2050.??.??

Asimov gật gù, nhìn chung có một số con Boss thuộc dạng đại tà là boss theo cốt truyện game, mạnh khủng khiếp. Tất nhiên không phải tất cả Youkai đều là người xấu, cũng như không phải tất cả thiên thần đầu là người tốt. Có một con Boss là tổng lãnh thiên thần nữa, khỏe vãi chầy luôn. Asimov tựa lưng vào một cái cột ở trong nhà thờ khi thấy Crea thở dài khi nhắc tới chuyện PC, NPC.

"Tôi nghĩ, tham quan cũng là trải nghiệm tốt, thay vì. Ừm. Cứ chăm chăm vào đánh quái, chứ nhỉ. Tôi cũng thích đi grind, nhưng đi tham quan đây đó. Cũng, vui mà."

"Tôi cũng nghĩ thế. Tiếc là ít người nghĩ thế, cưỡi ngựa xem hoa thì hay hơn."

Cày cuốc chỉ là một phần của game online thôi. Nghe nói trong một cuộc khảo sát gần đây bạn thích có sức mạnh hơn hay có bạn bè hơn trong game online. 80% chọn là có sức mạnh. Nghe Crea hỏi về việc tổ chức arena, Asimov bảo cậu chờ một lát để mở calendar ra coi thử.

"Asimov, có biết khi nào thì. Arena tổ chức không? Tôi muốn đến, xem thử một lần. Mà ba giải hạng thì, khác biệt, như thế nào ấy?"

"Mỗi 2 tháng ý, đầu tiên có bao nhiêu người thì họ đánh tính điểm hết rồi lấy 32 đội top, đánh loại trực tiếp. Demon Palace là dành cho những người Promotion bậc 3. Holy Palace là bậc 4 và Sage Palace bậc 5. "

32 đội, rồi đánh vòng 1/16, rồi tứ kết, bán kết, chung kết. Cứ đánh như thế tới khi vô địch. Người thắng thì đánh với Alkaid. Tiện thể Asimov nói luôn là khi ở bậc 3 mà cậu vô địch thì người ta sẽ cho cậu lưu stats ở trạng thái bậc 3 đó. Cậu vẫn cứ chơi như bình thường, nhưng lúc có người thách đấu thì cậu sẽ cầm stats bậc 3 của cậu để đánh với người đó. Tất nhiên cho phép thay đổi trang bị các thứ linh tinh, như thế để đảm bảo cân bằng giữa các người thách đấu và đương kim vô địch.

"Icolo... Có Field Area riêng không nhỉ?"

"Không, họ có một chỗ đặc biệt ở thành phố Lumina Cloth là Hall of the Emperor. Do guild không đủ 30 người mà."

Tất nhiên nhà vô địch không nhiều như lá mùa xuân, và Icolo cũng chả đủ member, Asimov giải thích là một guild nếu không đủ 30 thành viên thì có thể sử dụng @Home tại Mac Anu - Crea có thể tìm thấy tại Guild Hall Winterhorn. Nó chỉ đơn giản là một căn phòng để những người trong guild có thể hang out thôi, chả có quyền lợi gì hết trừ một cái hòm đồ chung cho mọi người. Khi Crea nói về chuyện trải nghiệm nhiệm vụ, Asimov cũng gật gù, anh ta thích làm quest mà.

"Guild cũ của tôi có 5 người thôi."

Chỉ bằng số ngón trên một bàn tay.

""Vậy ra, khi kết hôn, là ta đang giúp Fëanor. Hỏi cưới Nightingale, đó sao? Lên đỉnh Dragonbein, lấy báu vật của, Ancalagon. Xuống thác Arche Koeln, lấy Origin Stone. Đến Indieglut Lugh, lấy... Ừm, hoa của, thần chết? ... Mà, vậy muốn kết hôn. Phải chết, một lần sao?"

"Ừ đúng rồi. Chuẩn luôn. Không, cậu chỉ phải lấy hoa của thế giới người chết, well, đa số ai làm quest cũng chết cả. Đó là một trong trong những Dungeon khó. Một ngày nào đó cậu có thể làm nên tôi không spoil thêm nữa."

Asimov cắt nghĩa: Viên đá Origin Stone là ở thác khởi nguyên, tượng trưng cho tình yêu bắt đầu. Bông hoa của thế giời người chết, tượng trưng cho nơi tình yêu kết thúc. Báu vật của Ancalagon tượng trưng cho những thách thức trong tình yêu. Ancalagon là một con rồng rất ham giữ của cải, bất kỳ nhà thám hiểm nào lấy dù chỉ một đồng vàng trong núi vàng của nó, nó cũng sẽ biết và truy kích kẻ đó, giết bằng được mới thôi.

"Nếu cậu đã lên server Theta, sẽ biết sức mạnh khủng khiếp của đám rồng."

Nghe sao bản OST của Hidden Forbidden Holy Ground lần nữa, Asimov vươn vai.

"... Cậu có định vào guild nào chưa?"




 
Last edited:

Ultimate

Administrator
Staff member


Arcane

Asimov

Endw4lk


Hidden Forbidden Holy Ground | 2050.??.??

"Nghe có vẻ như nơi chúng ta sắp tới là một nhà thờ nhỉ?"

"Chuẩn đấy. "

Nhà thờ Hulle Granz được mệnh danh là nơi ẩn chứa thiên đường. Nơi này nhìn từ trên cao giống như một ốc đảo với bốn bề là mây trắng, nước chảy giữa những đám mây tạo thành một khung cảnh rất non thơ, trữ tình, và phù hợp để cầu nguyện nếu Arcane đứng trong nhà thờ. Thế nên chỗ Tanabata kia, nhất định Asimov cũng sẽ tới, dù Arcane có mời hay không. Event mà, kiểu gì tham gia cũng có quà nên kiểu gì anh cũng xí xọn lấy một chỗ trên thuyền tre, đi đón ... Chúc Nữ của đời mình. Mong là thế. Mong là không có ai đạp anh xuống sông.

"Nghe anh nói câu đó, có vẻ như Holy Ground từng trải qua chuyện như vậy nhỉ? Kiểu như đó từng là nơi chỉ có Twilight Brigade các anh, sau đó vì thông tin được chia sẻ lên The Forum lại hóa thành trung tâm xô bồ đông đúc."

"Ừ đúng thế, nhưng không phải chỗ này, chỉ là chỗ khác thôi. Hidden Forbidden Waterfall. Nơi đó có một cái thác nước từ trên trời đổ xuống, mãi mà không thấy đáy"

Asimov nói cô có thể tưởng tượng, nó là một Field Area chỉ gồm một tảng đá khổng lồ bay lơ lửng giữa không trung. Xung quanh toàn là mây trắng, trước mặt Arcane là 5 thác nước khổng lồ đang chảy xuống những đám mây phía dưới. Quay lại với cả nhà thờ tràn ngập ánh sáng này, Arcane rời mắt khỏi nhà thờ và kiến trúc của nó để quay qua Asimov. Anh thì vẫn nhìn về phía cái bục để tượng:

"Các anh thường làm gì ở đây?"

"Những trò bạn bè hay lắm, uống thật say, bàn về Key of Twilight, nó là mục tiêu mà Guild của chúng tôi muốn tìm thấy... Guild của chúng tôi rất muốn tìm thấy nó, chúng tôi thường ngồi rất lâu, nghiên cứu lore của trò chơi với hy vọng tìm được manh mối gì đó."

Nhưng cuối cùng vẫn không tìm ra, nó có lẽ chỉ mãi mãi là bí ẩn. Asimov nghĩ không tìm thấy thì cũng chẳng sao, miễn là họ còn dành thời gian với nhau. Chàng trai thở dài một cái, ngoảnh mặt của nhìn Arcane:

"Nhưng đàm đạo với thần chết, ý anh là gì?"

"À, có 1 NPC là thần chết, nói chuyện với ổng vui lắm. Khi nào cô làm Quest với thần chết là... "

Chưa kịp nói hết câu, đúng lúc này, cửa nhà thờ bật mở và Arcane nhìn thấy có 4 người PK-er tiến vào. Tất cả bọn chúng đều có vẻ vượt cấp so với cô. Đứng đầu là một gã cầm một khẩu súng trường dài, theo sau lưng gã là 3 tên khác. Tất cả đều là thành viên của Guild: Kestrel. Chỉ cần chơi The World 1 tháng là ai ai cũng biết Kestrel.

"Nhìn xem có ai ở đây này, Asimov. Guild Kestrel gửi lời chào. Có vẻ mày có bạn ở đây nhỉ?"

Asimov gãi đầu, chỉnh lại gọng kính, quay sang Arcane:

"Xin lỗi nhé, có lẽ cuộc nói chuyện tạm kết thúc ở đây. Cô cứ để tôi đối phó với đám này cho."

"Bốn bọn tao chấp 1 mình mày đấy."
- Endw4lk bật cười



 
Last edited:

Crea

Active member



Crea

Asimov



<< Hidden Forbidden Holy Ground || 2050




Vì Crea không đọc được suy nghĩ của Asimov chứ nếu đọc được thì cậu ta sẽ bảo là mình thực ra cũng thích sức mạnh, nhưng nếu đặt cốt truyện với sức mạnh lên bàn cân thì chắc cậu ta sẽ nghiêng về cái đầu hơn. Thiếu niên tóc đen quan niệm rằng một câu chuyện, một quest, một lore, hay bất cứ thứ gì tương tự thì đều phải trải nghiệm từ đầu đến cuối mới toàn vẹn được. Còn mạnh với giàu thì... đều mang tính chất tương đối thôi, mạnh vừa đủ để đánh quái là được, giàu cũng thế, không cần nghĩ nhiều.

"Promotion bậc 3... Vậy nếu muốn, thử thì. Chắc tôi còn lâu, lắm."

Thử một lần cho biết, kiểu thế. Crea đương nhiên không ôm mộng quán quân hay gì, chẳng qua arena cũng là một dạng trải nghiệm nên mới muốn qua thăm thú thôi, có khi cậu sẽ bay màu ngay từ vòng gửi xe chứ nói gì đến lúc diện kiến được Alkaid...

"Ồ, vậy mà tôi. Cứ nghĩ đó cũng là Guild lớn, chứ..."

Thực ra nãy giờ cậu cứ nghĩ Icolo là Guild tập hợp những người có thành tích trong arena và cũng là chỗ để mầm non tương lai rèn luyện sau này đi PvP luôn, nhưng hóa ra không phải như thế. Có vẻ những Guild đủ lớn mạnh để có hẳn một Field Area cho riêng mình không nhiều như Crea nghĩ, hiện tại cậu đoán được có MoonTree, Kestrel... Hết rồi, hình như thế.

"Tôi đoán là, những Guild đủ lớn. Để có Field Area cho mình. Cũng, không nhiều nhỉ. Vậy mà trước giờ cứ nghĩ, chuyện đó cũng phổ biến. Lắm."

Crea gãi đầu. The World có vẻ đông, con số 30 người ban đầu nghe thấy cũng không to tát lắm, vậy nên cậu nghĩ việc mấy Guild lớn có Field riêng là khá bình thường, nhưng có vẻ là không phải rồi.

"Guild cũ của Asimov, có kỉ niệm đẹp chứ?"

Nghe Asimov nhắc về Guild cũ của anh ta thì cậu hỏi. Bình thường có lẽ Crea sẽ không tọc mạch mấy thứ như thế này, nhưng cậu thấy người thanh niên kia nói về Guild cũ của mình tương đối thoải mái, nên có lẽ họ đã có những kỉ niệm đẹp bên nhau, giờ thì vì lý do gì đó mà không còn nữa. Có lẽ không phải là chuyện buồn, hỏi chắc cũng không sao?

Ít ra là, Crea đoán vậy.

Mà khoan đã cái gì cơ ai làm quest cũng chết cả hả...

"... Kết hôn thì phải, chết sao? Tôi tự hỏi, người thiết kế hệ thống. Kết hôn của, The World. Có phải là, dân FA lâu năm, hay không..."

Vì nghe thế quái nào cũng không ổn hết ấy?? Giống như người thiết kế hệ thống là một tên cô đơn lâu năm nên mới muốn trút sự thù hằn của mình lên thế giới này vậy, phá hoại các cặp đôi trong game vui vẻ lắm hả hay gì... Có lẽ sau này Crea phải viết feedback mất, hoặc không.

"Anh có vẻ, cẩn thận với việc spoil, nhỉ. Bị spoil nội dung rồi?"

Asimov có vẻ cẩn trọng với việc spoil nên cậu đoán anh ta là một trong hai dạng, từng bị người khác spoil sấp mặt nên ám ảnh với việc spoil, hoặc là rất cố gắng để bảo vệ trải nghiệm cho người chơi khác. Nếu là cái sau thì ảnh tốt thật...

"Mà, rồng... Là để promote? Lên server khác?"

Thiếu niên tóc đen hỏi. Thực ra việc promotion cũng khá mơ hồ nên đến giờ cậu cũng chưa rõ nó là gì lắm, chỉ biết là đi làm quest thôi. Hi vọng không phải là đánh rồng...

Crea chớp mắt khi bản OST của Lost Ground đi đến hồi kết rồi quay lại từ đầu. Khung cảnh ở nơi này công nhận là đẹp thật, nhạc lại dễ chịu, chẳng trách sao Asimov muốn đến đây suốt. Nếu được, cậu cũng muốn đến nơi này tham quan thêm vài lần. Nghe nhạc, đi dạo, ngắm cảnh. Kiểu thế.

"Tôi chưa, nghĩ đến Guild. Ừm, có đi xem thử vài nơi, nhưng tôi không nghĩ mình hợp, ở trong tập thể."

Đi tham quan hay giúp đỡ gì thì có thể có, nhưng ở lại một Guild thì...

"Tôi chưa nghĩ đến, việc đó lắm. Asimov, không vào Guild. Cũng đâu sao. Đúng không?"

Cậu trai bước đến một chỗ dọc bức tường đá rồi ngồi xuống nhìn trời, đúng là thoải mái thật.



"A newbie's curiosity"

@Ultimate
 

Ultimate

Administrator
Staff member


Crea

Asimov




Hulle Granz | 2050.??.??

"Ồ, vậy mà tôi. Cứ nghĩ đó cũng là Guild lớn, chứ..."

"Nghĩ xem nếu là guild chỉ nhận người vô địch Arena thì đâu có nhiều."

Chưa kể lại còn trận cựu vương đấu với kẻ thách thức, nếu cựu vương cứ thắng liên tục thì bao lâu mới có đủ 30 người. Chưa kể cái phòng của Emperor kia cũng cho nhiều quyền lợi cả kém gì có Field Area riêng cả, lại còn nằm ở giữa town nữa nên thật ra Icolo cũng là một guild mạnh. Nhất là Guild Master của Icolo: Taihaku, sở hữu thần kiếm Silad. Asimov cũng có một thời gian từng coi Taihaku như là hình tượng để phấn đấu. Ổng là một Steam Gunner. Có lẽ được coi là Steam Gunner mạnh nhất hiện tại? Yeah. Steam Gunner xài kiếm. Đó là Taihaku.

"Tôi đoán là, những Guild đủ lớn. Để có Field Area cho mình. Cũng, không nhiều nhỉ. Vậy mà trước giờ cứ nghĩ, chuyện đó cũng phổ biến. Lắm."

"À phải. Thực tế là không nhiều, có sự khác biệt rất lớn giữa trên 30 người và dưới 150 người. Kể cả những guild trên 30 người, nhiều khi cũng chả ai biết họ là ai. Chưa kể có Field Area xong mà sau đó member rời guild, vô tình dưới 30 người thì lại phải làm quest lại từ đầu, nhức đầu lắm."

MoonTree và Kestrel nổi vì họ có lượng member rất đông và khó có khả năng tan rã. Nếu mở bảng Alignment ra thì có lẽ MoonTree đại diện cho Lawful Good hoặc Lawful Neutral. Kestrel đại diện cho Chaotic Neutral hoặc Chaotic Evil. Trong một trò chơi đông thế này, người ta chỉ nhớ vài guild top 1 về một cái gì đó. Lý do Icolo được người ta nhớ vì họ là Guild đứng đầu Arena. Kestrel được người ta nhớ vì số thành viên đông nhất. MoonTree được người ta nhớ vì tính kỷ luật cao nhất. Chưa kể việc có Field Area xong thì mọi người guild phải setup đồ đạc, trang trí khu vực, rồi còn đặt tiền vào trong hòm, bảo vệ hòm tiền trước sự tấn công của người chơi khác. Nó mất công sức và đôi lúc không phải dễ dàng để người khác hy sinh thời gian rảnh của cá nhân để cống hiến cho guild. Thử tưởng tượng cảnh ngồi ở shop cả tiếng đồng hồ trong một trò chơi online để bán đồ, cái đó chỉ thấy ở MoonTree.

"Guild cũ của Asimov, có kỉ niệm đẹp chứ?"

"Tất nhiên. Tôi nghĩ ai rồi cũng sẽ có thôi. Cậu cũng thế, rồi sẽ có, dù có guild hay không."

Asimov mỉm cười buồn, chắc kỷ niệm vui trong quá khứ mà qua rồi, nhớ lại cũng có chút cay cay.

"... Kết hôn thì phải, chết sao? Tôi tự hỏi, người thiết kế hệ thống. Kết hôn của, The World. Có phải là, dân FA lâu năm, hay không..."

"Không, cậu làm 1 cái Quest với thần chết, cậu sẽ tới Hidden Forbidden Dead Wood và nói với thần chết rằng cậu yêu một người và mong muốn lấy được một bông hoa, cậu sẽ được đưa vào một Dungeon đặc biệt. Thực tế bông hoa là cái dễ nhất trong 3 cái ấy. Với lại lead developer của The World là 1 người có nickname là: Bit. Mà đợt CyberConnect bị cháy, ổng chết trong hỏa hoạn khi cố gắng cứu dữ liệu của The World. Tôi từng xem mọi người phát biểu ở đám tang ở trên mạng, mọi người đều nói Bit là người rất yêu The World."

Asimov khá rành mấy thông tin đó. Nếu một người đam mê với trò chơi ảo như vậy thì chắc không có lý do gì lại làm một trò chơi khó có thể yêu đương. Không rõ Bit có một gia đình hay không nhưng dựa trên những gì developer ở CyberConnect nói về Bit thì ổng là một người sẵn sàng dành 70 tiếng một tuần ở công ty chỉ để hoàn thành The World.

"Anh có vẻ, cẩn thận với việc spoil, nhỉ. Bị spoil nội dung rồi? Mà, rồng... Là để promote? Lên server khác?"

"Tôi mới quen một cô gái dặn mình đừng có Spoil nặng. Nói chung cô ý là người chơi mới, nhưng không thích kiểu dắt tay, mà tôi thấy cổ cũng rất nghiêm túc. À không, rồng trong này lúc đầu gặp thì toàn chạy nó à. Promote từ bậc 4 trở lên mới là party đánh boss. Còn mấy cái đầu họ làm cho solo cũng dễ dàng promote được."

"Tôi chưa, nghĩ đến Guild. Ừm, có đi xem thử vài nơi, nhưng tôi không nghĩ mình hợp, ở trong tập thể. Tôi chưa nghĩ đến, việc đó lắm. Asimov, không vào Guild. Cũng đâu sao. Đúng không?"

"Tôi cũng thế, well, chắc tại tôi từng rất vui ở guild cũ. ¯\_(ツ)_/¯“

Asimov cười, gãi đầu gãi tai. Kiểu đã từng đau một lần vì guild cũ tan rã rồi thì sẽ khó vào guild mới hơn. Đại loại thế. Chàng trai đeo kính ngồi xuống bên cạnh Crea rồi vỗ vỗ vai cậu. Hai người có lẽ cũng giống nhau ở khoản này, không cần vào guild cũng vui mà. Im lặng được một lát thì Asimov đứng dậy, ngồi ở đây hoài niệm cũng đủ lâu rồi.

"Quay về nhé, hôm nay chill thế là đủ rồi. Tại cũng lâu lâu có PK-er hay tới đây rình tôi do biết tôi thích hangout ở chỗ này. "

Crea unlock Rank 2 với Asimov




 
Last edited:

Cải

Active member


Arcane


Asimov


Endw4lk


Thời gian: ??/??/2050
Địa điểm: [The World] Δ Hidden Forbidden Holy Ground




"Hidden Forbidden Waterfall. Nơi đó có một cái thác nước từ trên trời đổ xuống, mãi mà không thấy đáy."

Arcane vừa nghe Asimov mô tả, vừa tay gạt mở ghi chú để ghi lại, khi rảnh có lẽ cô ta sẽ đến một lần cho biết. Còn những câu sau đó...

"Nhìn xem có ai ở đây này, Asimov. Guild Kestrel gửi lời chào. Có vẻ mày có bạn ở đây nhỉ?"

"...?"

"Bốn bọn tao chấp 1 mình mày đấy."

?????????????????????????????????

Không có sau đó, chỉ có một chiếc meme mèo được thả nhẹ trên màn hình. Đại khái, là thế này:

codbJfW.jpg


Có thể do cô ta không phải PK, trước giờ cũng không đi PK người khác cho vui, ý định làm PKK cũng là để thiên hạ bớt đi vài thành phần phá đám và phiền phức như thế này, cho nên cô ta không thể hiểu nổi cái logic bốn chấp một nó là cái gì. Nhưng, nếu đây không phải là The World mà là ở ngoài đời, chưa bàn đến chuyện mạnh hay yếu, nhưng cứ đông đông bu vào đánh một người thì mấy bà dì đi qua lại dài dòng bảo đấy là mấy thằng lưu manh côn đồ đầu đường xó chợ vô công rỗi nghề suốt ngày làm càn ỷ đông hiếp yếu người khác, còn rút ngắn gọn và nói thô ra thì là hèn đấy.

"Cô cứ để tôi đối phó với đám này cho."

"Lúc nào xong thì gọi tôi."

Thả meme xong thì cô ta nói câu đấy, rồi ẩn thân đi qua một góc nào đấy của Holy Ground cho yên tĩnh.



@Ultimate
 

Ultimate

Administrator
Staff member



Arcane

Asimov

Endw4lk

Haseo



Hidden Forbidden Holy Ground | 2050.??.??

"Lúc nào xong thì gọi tôi."

Vùng đất của long tranh hổ đấu, Arcane chẳng thể đầu gấu nổi. Nấp ở một bên, cô nhìn thấy anh chàng bị Endw4lk bắn tới tấp, trước mặt anh thì có 2 gã khác cầm rìu cầm búa bổ vào người như tiều phu bổ củi, được mươi phút sau thì cô đã thấy Asimov biến thành những mảnh vụn trắng, hẳn là anh đã được cho về thành Mac Anu dưỡng sức. Dù chỉ cần 4 tên đã đủ hạ được Asimov nhưng lát sau cô còn thấy có 4 tên nữa cũng tới, đứng ở phía ngoài. Endw4lk cười khoái trá khi nhìn thấy cái xác của Asimov dần tan biến.

"Bọn tao chắn hết lối ra rồi, hiện hình đi, con bé kia."

Chiếc nhà thờ độc một lối ra duy nhất và có tới 8 người đứng chen chúc ở đó. Kỹ năng tàng hình của Arcane cuối cùng cũng hết hiệu lực, Endw4lk chĩa khẩu súng về phía Arcane. Chẳng cần biết cô là ai, chỉ cần đi chung với Asimov là cô sẽ có một chỗ trên bàn thờ ngắm gà khỏa thân. Gã chĩa súng về phía cô.

ĐOÀNG!

Lập tức một gã PK-er văng xuống mặt sàn, lăn tới chỗ Arcane, gã bị bắn một đòn ma thuật từ phía sau lưng mạnh tới vệt máu của hắn trải dài từ cửa nhà tới tới tận bục tượng. Quai hàm của hắn bị méo với một góc độ... phi sinh vật, chỉ kịp ú ớ vài câu trước khi tan biến thành những đốm sáng trước mặt Arcane. Endw4lk ngoảnh mặt lại phía sau nhìn xem kẻ nào vừa từ Chaos Gate mà ra đòn khủng khiếp vậy. Một gã chỉ tay về phía kẻ vừa xuất hiện.


"...The Terror Of Death..!"

"Là Haseo. The PKK!"

Voice

Ngay lập tức, cả 7 tên không để ý tới Arcane nữa. Tất cả bọn chúng bao vây lấy kẻ vừa xuất hiện. Mái tóc trắng, ánh mắt sắc lạnh, lãnh đạm của một Adept Rogue đủ để cô biết đây là huyền thoại PKK mà người ta đã nhắc tới trên Forum. Haseo - The Terror Of Death. Ít nhất hơn 100 thành viên Kestrel đã từng chết dưới tay Haseo. Tất cả bọn chúng lập tức nhìn nhau, như chờ xem đứa nào dũng cảm vào trước. Endw4lk rít lên:

"Mày nghĩ một mình mày đánh được bảy đứa à?"

"Sáu. Đứa cuối cùng không muốn bị rớt đồ nên sẽ chạy."


Haseo chĩa tay trái, một vầng sáng tập trung về phía kẻ gần nhất. Đây là lần đầu Arcane nhìn thấy một Adept Rogue sử dụng phép. một chưởng bắn ra từ cánh tay của anh ta, trúng người gã Vicious Viking gần nhất, gã bật ngửa, đập vào thành lan can, văng cả xuống bên dưới. Tiếng la thét của gã như tiếng rơi của một người bị ném xuống từ một tòa tháp xuống.

Ngay lập tức, liền ba gã lao vào, bị anh ta rút ra một cặp song dao - Twin Daggers, chém tung hai gã gần nhất. Tốc độ ra đòn của anh ta đủ nhanh để có thể đánh liền với ba gã một lúc. Gã chậm nhất trong ba gã bị Haseo dùng hai thanh dao ngắn chém nát phần thân, chết ngay tắp lự. Một tên thứ 4 lao vào thay thế cho hắn chém bật được cặp song kiếm ngắn của Haseo. Nhìn gương mặt chẳng hề nao núng, Haseo giơ tay và một cây hái khổng lồ màu đỏ xuất hiện. Cây lưỡi hái loáng một đường, một tên kịp nhảy lùi về phía sau, hai tên còn lại bị cắt làm 4 mảnh. Cơ thể của tên nào tên nấy nằm chết vắt vẻo ở cây cầu đá dẫn vào nhà thờ. được vài giây trước khi tan thành những đốm trắng. Tất cả những gì mà Endw4lk có thể làm là nã đạn vào lớp giáp dày của Terror Of Death, sát thương chả thấm vào đâu, y như dùng súng lục bắn vào một cỗ xe tăng thiết giáp.

Endw4lk vừa nạp đạn xong, ngẩng đầu lên thì đã thấy Haseo rút ra một cây kiếm lưỡi cưa khổng lồ. Gã Lord Berserker dùng cây búa khổng lồ đập thẳng vào cái lưỡi cưa đang bật. Vũ khí chạm nhau tóe lửa, giữ được vài giây, vũ khí của gã kia bật tung ra. Cây kiếm lưỡi cưa quẹt qua người gã, chỉ trong thoáng chốc, thịt và máu phun ra ngập cả một góc nhà thờ. Endw4lk nghiến răng khi thấy chỉ còn mình và một gã Noble Summoner nữa. Gã gọi ra một con Lava Golem rồi bảo Endw4lk:

"Tao để lại một con Summon, mày cố lên."

Gã bán sống bán chết chạy về Chaos Gate. Khi gã biến về Chaos Gate thì con Lava Golem cũng biến mất theo do chủ nhân của nó không còn ở Field nữa. Endw4lk chửi liên tục như cái đĩa CD xước, luôn miệng so sánh Haseo với một loài động vật 4 chân. Vẫn vẻ mặt lãnh đạm, Haseo tiến lại gần, kề cây kiếm răng cưa khổng lồ của mình vào sát cổ Endw4lk, khiến hắn ngậm miệng ngay lập tức.

"Mày có thể giết tao, nhưng bọn tao sẽ không bao giờ dừng lại đâu, cho tới khi..." - Endw4lk thở hổn hển

"Tất nhiên là mày sẽ chết, nhưng có lẽ tao sẽ thu âm một bản spotify tiếng kêu của mày khi bật cái lưỡi cưa này. Để gửi cho Kestrel." - Haseo bật cười khẽ

Nét sợ hãi thoáng hiện qua trên gương mặt của Endw4lk. Như một gã tử thần nhìn thấy nét sợ hãi của kẻ địch, lưỡi cưa bật lên và Arcane nhìn thấy cái cả cơ thể của Endw4lk bị nghiền nát bởi cái lưỡi cưa, tiếng kêu gào của gã chỉ được vài giây trước khi gã gục xuống, nằm một đống rồi tan biến. Cô thấy Haseo thu gom đống đồ rớt ra từ những gã PK-er, không quên nói với cô:

"Cô ra được rồi đấy."




 

Crea

Active member



Crea

Asimov



<< Hidden Forbidden Holy Ground || 2050




Crea càng nghe Asimov nói về Guild và Field Area thì càng tỏ vẻ suy ngẫm sâu sắc hơn. Ra là có được một Field Area khó khăn đến thế hả, cậu cứ tưởng làm quest sấp mặt xong thì sẽ nhận được Field, và Field đó tồn tại cho đến khi nào Guild tan rã hoặc Guild từ bỏ thôi chứ, nếu bị đánh chiếm thì hẳn cũng phải có cơ chế gì phức tạp, vân vân mây mây. Mỗi tội có vẻ chuyện này không đơn giản như Crea nghĩ rồi, khéo muốn giành giật được một Field Area thì cũng phải tập hợp lực lượng mấy trăm người có tổ chức rồi phân chia đội hình như đi chiến trường vậy. Aka đây là điều mà cậu trai không bao giờ làm nổi trong game online, Crea nghĩ thầm. Cậu ta nói chuyện bình thường đã khó khăn, nói chi đến lập Guild rồi tập hợp lãnh đạo người khác đi đánh Field các thứ.

"Ra là thế. Cám ơn Asimov."

Cậu gãi đầu, xem ra còn nhiều thứ để học hỏi về The World lắm đây. Crea thở ra một hơi, cũng không phải là nhức đầu hay thất vọng, chẳng qua là một cảm giác có vẻ mình vẫn chưa hiểu gì về cái game này. Lần đầu cậu chơi game thực tế ảo, lòng hiếu kì với những thứ mới mẻ càng tăng cao, vậy nên đi đâu cũng muốn trải nghiệm thử. Chỗ này một chút chỗ kia một chút. Mỗi tội cậu ta có bệnh nhìn một phán đoán mười nên thấy cái gì cũng đoán mò trước khi thực sự hỏi về nó, vậy nên ảo tưởng cứ theo chân mà đổ rầm rầm mỗi bước đi.

Nhưng như thế cũng không phải là chuyện xấu. Chắc vậy. Crea chớp mắt khi nghe Asimov nói về kỉ niệm thì hơi cười, sau đó gật đầu.

"Ừm. Trải nghiệm hiện tại. Cũng là, kỉ niệm đáng nhớ này. Cám ơn anh."

Ý là thời gian cậu ngồi ở Hulle Granz nghe BGM và nói về The World như thế này là kỉ niệm đẹp rồi. Thực ra kỉ niệm thì Crea có cũng không ít, chỉ là không phải cái nào cũng đẹp thôi. Như bị 6 con nhện quất lên quất xuống chắc chắn không phải là đẹp đâu...

"Không, cậu làm 1 cái Quest với thần chết, cậu sẽ tới Hidden Forbidden Dead Wood và nói với thần chết rằng cậu yêu một người và mong muốn lấy được một bông hoa, cậu sẽ được đưa vào một Dungeon đặc biệt. Thực tế bông hoa là cái dễ nhất trong 3 cái ấy. Với lại lead developer của The World là 1 người có nickname là: Bit. Mà đợt CyberConnect bị cháy, ổng chết trong hỏa hoạn khi cố gắng cứu dữ liệu của The World. Tôi từng xem mọi người phát biểu ở đám tang ở trên mạng, mọi người đều nói Bit là người rất yêu The World."

"Nếu là quest thì, chỉ cần đến Hidden Forbidden, Dead Wood. Là gặp được sao? Bình thường thì có đến cũng, không được?"

Thiếu niên tóc đen lúc nói ra câu này có hơi ngạc nhiên. Cậu tưởng thần chết phải làm quest riêng mới gặp được hay gì đó, hóa ra chỉ cần nhận quest kết hôn là có thể gặp được hả? Crea trong một thoáng nghĩ đến việc thuê người làm quest kết hôn giúp mình để cậu xuống dưới Lost Ground nọ, nhờ thần chết bless cái đèn rồi hủy quest à thôi nghe như một thằng sở khanh ấy.

Cậu trai lắc lắc đầu, cảm thấy hôm nay mình không nên nghĩ chuyện này nữa thì hơn... Còn về cô gái newbie được Asimov hướng dẫn thì Crea nghe qua xong cũng khá tò mò, không biết cổ là người như thế nào. Mỗi tội vì không tiện hỏi nên cậu cũng không nói thê, chỉ gật đầu.

"Hẳn cô ấy, là một người chơi. Nghiêm túc rồi. Mấy con rồng thì... hi vọng về sau, tôi đánh được. Nghe có vẻ khó, nhằn."

Còn về rồng thì... Thôi được rồi, khi nào cậu lên đến promotion bậc 4 thì hỏi bí quyết đánh rồng vậy. Nếu hai bậc tiếp theo chỉ là chạy như ma đuổi thì Crea nghĩ mình làm được, lúc nào đánh thì tính tiếp.

"Hôm nào, Asimov kể chuyện, đánh rồng được không? Tôi khá, tò mò ấy."

Và cũng thắc mắc về Party của anh ta nữa, kiểu vậy. Nghe Asimov nói về Guild thì Crea chỉ im lặng mà pat thanh niên một cái rồi lẩm bẩm.

"Même les meilleurs amis doivent se séparer."

Cho dù có là bạn bè tốt đến mấy thì cũng phải có lúc chia xa. Crea không biết có an ủi được anh chàng tóc xanh phần nào không nhưng hi vọng là có đi-

Sau đó cậu nghe Asimov nói cái gì đó về PK-er ủa khoan đã anh gây nghiệp gì mà PK-er rình anh vậy?? Thiếu niên bối rối vcl nhưng vẫn đứng dậy di chuyển ra hướng Chaos Gate, sau đó còn lên tiếng trong hoang mang.

"... Asimov, từng là PKK, hay sao? Mà lại bị đuổi giết, như vậy?"

Hoặc do anh ta là bạn của Haseo, PK-er giết Haseo không nổi nên đập Asimov cho bõ ghét à thôi.



"A newbie's curiosity"

@Ultimate
 

Ultimate

Administrator
Staff member


Crea

Asimov




Hulle Granz | 2050.??.??

"Nếu là quest thì, chỉ cần đến Hidden Forbidden, Dead Wood. Là gặp được sao? Bình thường thì có đến cũng, không được?"

"Chuẩn rồi."

Có Quest thì mới nói chuyện đó với thần chết được. Nhưng muốn kích hoạt Quest thì tức là Crea đã gửi thiệp tỏ tình với người khác rồi thì cái quest đó mới xuất hiện. Cái thiệp đó thì cũng sau này cũng bán ở Cosmestic Shop. Mua xong thì đem tặng để tỏ tình được rồi đấy. Nhưng đừng có lỡ dại mà mua lúc đầu chứ promo sau mới đi nổi mấy cái dungeon đó. Asimov bảo Crea ít nhất tới promo 3 may ra mới có thể nghĩ tới chuyện cưới xin, đi sớm là thành cô hồn đấy.

"Hôm nào, Asimov kể chuyện, đánh rồng được không? Tôi khá, tò mò ấy."

"Ừ, nhất định hôm nào sẽ kể."

Lúc đó sẽ cần rượu nhiều hơn bởi rồng trong The World cũng rất ít nhưng con nào con đấy đều là quái vật khủng khiếp cả. Muốn đanh với rồng thì phải cấp cuối, cỡ đồ đạc đầy mình, trang bị tận răng. Con rồng nào cũng trăm máu thì đánh vất vả lắm. Lại thi thoảng nó xài mấy đòn thổi lửa sát thương khủng khiếp, không nấp kịp là về làng.

"Même les meilleurs amis doivent se séparer."

"Tôi không phải người Pháp! Chỉ biết Bonjour thôi! Tôi từ Mỹ chuyển tới EU."

Asimov cau mày. Chả hiểu câu trên nghĩa là gì, nói chung mấy đứa EU thường cười vì cách phiên âm của người Pháp giống như một ổ mìn vậy. Ví dụ số 84 thì phải đọc là 20x4+4. Nói chung Asimov vẫn thường nói là anh ta chắc chỉ rành... tiếng Anh thôi. Trung bình thì một người ở Thụy Điển hay Norway biết được 2.5 thứ tiếng, Đức là 2 thứ tiếng, trong khi người Mỹ là 0.8 thứ tiếng. Asimov tự nhận mình kém trong khoản văn vẻ, chỉ biết đọc skill và tính cách xài cho hiệu quả nhất thôi

"... Asimov, từng là PKK, hay sao? Mà lại bị đuổi giết, như vậy?"

"Không, tôi không phải PKK. Hm, có thể nói là do tôi hứa với vài thanh niên ở Kestrel rằng tôi biết bug duplicate đồ hiếm của họ. Thực tế là tôi biết thật nhé. Sau đó mấy gã Kestrel kia đưa đồ cho tôi, tuy nhiên lỗi duplicate này hoạt động khi ném Item vào Shop, mà tôi không để ý hình như Admin Dread patch lỗi đó rồi. Nên là thay vì duplicate item, tôi lỡ tay bán đồ bọn nó luôn. Sau này tôi có đền bù tiền cho bọn nó rồi mà bọn nó vẫn cay lắm. (ㆆ _ ㆆ)

Asimov cười khổ. Lỗi này có từ thời Open Beta nhưng mấy thanh niên Kestrel kia vẫn thù dai tới tận bây giờ. Asimov nhún vai, chào tạm biệt Crea trước khi rời khỏi đây. Nói chung Asimov cũng không biết làm gì hơn. Nhưng từ đó ảnh nhận ra bài học cho một người thích solo, là luôn nên trang bị duplicate đồ của mình. Kẻo bị PK thì vẫn còn có cái khác mà dùng.



 
Last edited:

Cải

Active member


Arcane


Asimov


Endw4lk


Haseo


Thời gian: ??/??/2050
Địa điểm: [The World] Δ Hidden Forbidden Holy Ground



Ngoài đời, giả như đụng phải tám tay lưu manh tranh nhau đứng chặn cửa một đứa con gái, Arcane đủ khả năng để hạ cả tám mà không cần phải lên sở cảnh sát làm bản tường trình và kiểm điểm bản thân vì tội gây rối trật tự an ninh và tổn thương người khác, về mặt vật lý, như bẻ gãy tay, hoặc chân, chẳng hạn. Nhưng đây là The World, nếu phải xét về cấp bậc, cô ta không bằng tám người bọn gã. Xét về trang bị, từ vũ khí, giáp, đến các phụ kiện hỗ trợ khác, cô ta cũng không bằng tám người bọn gã. Thật khó chịu.

"Bọn tao chắn hết lối ra rồi, hiện hình đi, con bé kia."

Nên khi kỹ năng tàng hình hết hiệu lực, đối mặt với nòng súng chĩa thẳng và sát với mặt, chỉ cần một cái bóp cò nhẹ và một sự phản ứng chậm chạp sẽ bay thẳng về thành, biểu cảm trên gương mặt Arcane lúc này ngày càng trở nên lạnh lẽo, và bàn tay nhẹ nhàng đưa về sau, giống như chuẩn bị rút vũ khí phòng thân. Tất nhiên, vào những thời điểm như thế này, cô ta chẳng cố gồng cho ra dáng chị đại để làm gì cả, mà tất cả chỉ gói gọn lại trong hai từ, thật phiền.

Mọi chuyện sau đó thì thế nào?

Giống như thước phim hành động kết hợp kinh dị đến đoạn cao trào chắc chắn không dành cho trẻ nhỏ mà mỗi lần đi xem phim đêm cùng nhóm bạn học nữ, Arcane còn được trông thấy đủ dáng vẻ và biểu cảm trên gương mặt của những cô gái của tuổi đôi mươi, khi nhân vật nữ chính gặp nguy hiểm và bên cạnh cô ta lúc này không có một ai khác cả, thì vào thời khắc đấy, anh hùng xuất hiện. Chỉ tiếc là, nhân vật nữ chính này là ai, anh hùng này là của ai, chứ không phải là Arcane, hay ít nhất cô ta đã nghĩ như thế. Vả lại...

"Cô ra được rồi đấy."

Có ai muốn lần đầu gặp mặt lại trong tình cảnh tréo ngoe như thế này đâu? Lại còn là người, nếu nói hơi quá thì là thần tượng, còn nếu nói thật lòng thì là người muốn gặp dù chỉ nghe qua cái danh và đồng thời cũng là mẫu hình mà Arcane đang hướng đến sau này đi? Solo player. PKK. Những điều tương tự và có thể thực hiện về sau này, chứ vô địch Arena thì không hẳn.

"Cảm ơn anh."

Arcane khó khăn nhả ra ba chữ. Nếu không phải lỗi customize, hoặc vì một lý do nào khác, chẳng hạn, thì sự không vui một chút nào chắc có lẽ đã hiện rõ cả trên mặt thay vì chỉ có một sự lạnh tanh tẻ nhạt như thế này. Cô ta sẽ vui, nếu ở trong một tình huống khác.

"Vì đã đến."

Hẳn là, Asimov trước khi về Mac Anu đã nhắn cho đối phương một cái tin chăng? Arcane nghĩ vậy, một suy nghĩ nhất thời thoáng qua thôi, chứ không hỏi, có lẽ là vì cảm thấy không đủ thân thiết.

"Anh có muốn nói chuyện một chút không?"

Nán lại đây một chút, nếu không thích sự ồn ào ở Mac Anu.

"Hay về Mac Anu trước nhé?"

Nếu Haseo không muốn cuộc trò chuyện của bọn họ lại bị gián đoạn giống như cô ta và Asimov lúc trước... Biết đâu đấy, người mà cô ta vô tình gây hấn hồi mới vào cũng có hứng thú với nơi này, đến rồi thấy cô ta lại đòi giết nữa thì phiền phức lắm.

"Ý tôi là, tôi nghĩ chúng ta nên quay về hỏi thăm Asimov một chút... Bị hội đồng như vậy chắc là đau lắm..."

Bị rìu bổ thẳng vào người, hay bị súng của gã cầm đầu đám PK kia nã liên hoàn vào người, thêm tính chân thực mà The World đem lại cho người chơi, nhân vật đau thì ngoài đời chắc có lẽ cũng sẽ cảm thấy ê ẩm mình mẩy đến tận ngày hôm sau. Mà... Cũng không cần phải tính đến hai thứ đó dù không biết thuộc súng hệ gì có lẽ lát cô ta nên nhắn tin hỏi người quen để được phổ cập kiến thức, nhưng chỉ nói riêng súng đồ chơi của mấy đứa con nít ngoài đời thôi, hoặc súng bắn sơn, đánh vào người, kể cũng đau lắm đấy.



@Ultimate
 

Ultimate

Administrator
Staff member



Arcane

Haseo



Hidden Forbidden Holy Ground | 2050.??.??

Haseo hơi liếc mắt nhìn cô gái đi từ phía sau nhà thờ ra: một cô gái tóc trắng, da trắng, áo choàng trắng, có tí đồ bên trong tối màu thôi nhưng nhìn chung Arcane có màu như mấy thước phim trên tivi trước những năm 1953 vậy. Đối lập lại với Arcane thì Haseo có tóc trắng nhưng bộ đồ của anh ta thì đen ngòm với những mảnh giáp màu đen còn lốm đốm giọt máu từ kẻ thù. Mái tóc trắng cùng gương mặt lãnh đạm của Haseo cho thấy anh ta là một PKK từ lâu, và làm việc này đủ nhiều tới mức đám PK-er đã nhẵn mặt. Nhìn cái cách mà gã đầu tiên gọi tên của Haseo, và cả việc có một tên chạy trước cả khi cuộc chiến kết thúc cũng đủ hiểu đây là nỗi khiếp sợ trong lòng các PK-er.

"Cảm ơn anh. Vì đã đến."

"Nn."

Haseo nhún vai, ậm ừ, chả biết nói gì hơn. Cô nhìn thấy anh ta dùng chân gạt một cái item của gã vừa chết lên tay, vừa nắm vào tay thì item đó tan biến thành những tia sáng. Một mẻ bội thu đối với những item lạ hoắc lạ huơ mà Arcane chưa nhìn thấy bao giờ, có vẻ như từ Common, Rare tới Epic đều có cả. Tất nhiên hẳn là những thứ này chỉ đáng quăng vào shop đối với Haseo, đồ của anh ta có vẻ là Legendary hết.

"Anh có muốn nói chuyện một chút không?"

"Không hẳn... Nhưng cứ nói đi..."

Haseo thẳng thừng dù còn đôi chút lưỡng lự. Hẳn là PKK cũng không phải là những người thích socialize. Cô thấy anh ta nói chuyện với cô như kiểu anh ta có 5000 người bạn hoặc không có người bạn nào. Chắc hẳn ai gặp Haseo một lần rồi cũng sẽ nghiêng về phương án thứ 2.

"Hay về Mac Anu trước nhé?"

"Không. Tôi không muốn gặp Asimov."

Câu này thì chắc chắn, chả còn chút lưỡng lự nào. Haseo nói còn chả có chút ngẫm nghĩ nào, cũng đều đều vô cảm như việc đọc bảng củu chương vậy. Nếu hai người có từng là bạn, thì giọng nói của Haseo cũng không còn có vẻ coi Asimov là bạn nữa.

"Ý tôi là, tôi nghĩ chúng ta nên quay về hỏi thăm Asimov một chút... Bị hội đồng như vậy chắc là đau lắm..."

"Trả đồ lại cho Asimov giùm tôi."

Haseo vẫn ngồi đó lọc đồ, cô nhìn thấy rớt đồ ra khoảng 6-7 cái, Haseo dừng lại khi nhìn thấy một khẩu súng trường. Màn hình của Arcane hiện lên dòng chữ, người chơi Haseo muốn trade item với bạn. Terror Of Death bỏ vào trong đó đồ mà Asimov vừa rớt ra bị đám PK nhặt được, nhấn Accept Trade. Cô thấy anh ta đóng trade và tiến về phía Chaos Gate.

Arcane unlock Rank 1 với Haseo.



 
Last edited:

Crea

Active member



Crea

Asimov



<< Hidden Forbidden Holy Ground || 2050




Cuộc sống khó khăn nhỉ, thế tức là cậu muốn đi tham quan cái Field đó thì được nhưng muốn gặp Death thì lại là chuyện khác, nghe như kiểu trừ phi bạn đang cầm thiệp cưới trên tay hoặc bị đại tà truy đuổi thì có chạy quanh cái Field này hai trăm vòng cũng không gặp được thần chết đâu, họa chăng chỉ có hẹo vì tắt thở sau khi chuột rút rồi ngã xuống hồ thôi.

"Vậy bình thường, cái Field kia, vẫn dùng để tham quan. Được nhỉ?"

Cậu trai đung đưa chân trong lúc nghĩ ngợi. Field nghe tên cũng hay phết, nếu có dịp thì cậu cũng muốn đến đấy một lần cho biết. Nhưng mà nếu bị hạn chế ra vào bằng mớ quest thì Crea cũng cần phải nghĩ lại một tí...

Nghe Asimov đồng ý hôm nào sẽ kể chuyện đánh rồng thì cục youkai trông tươi tỉnh hẳn, dù mấy phút trước còn đang hơi xìu do nghĩ mãi về cái Field với thần chết. Crea đơn giản là thích nghe kể chuyện, thế nên mấy câu chuyện đánh đấm tổ đội hay gì vô cùng hấp dẫn với cậu ta. Cậu vui vẻ giơ ngón cái với anh chàng kia, xong bảo.

"Asimov, hứa nhé. Hôm nào tôi cũng, muốn nghe về cái, The One Sin kia. Hoặc là... Ừm, miễn là, mấy câu chuyện về lore, đều ổn cả."

Đúng chuẩn trẻ con vòi người lớn kể chuyện cho mình.

"Tôi không phải người Pháp! Chỉ biết Bonjour thôi! Tôi từ Mỹ chuyển tới EU."

"Có những lúc dù cho là bạn bè thì vẫn sẽ phải chia ly."

Crea nhìn người kia cau mày thì vội huơ huơ tay rồi cười cười ra vẻ hối lỗi, cậu ta vốn theo thói quen đọc thành ngữ Pháp một tí thôi, ai mà ngờ lại gây ra phản ứng như thế. Thiếu niên tóc đen giải thích câu nói kia cho Asimov bằng một tông giọng chậm rì rì lại hơi trầm, may mắn là không vấp váp gì cả, xong cũng tiện bổ sung thêm.

"Ý là, bạn bè chia xa. Rồi sẽ gặp lại, ấy. Chung là, ừm..."

... À thôi quên đi cậu không nghĩ mình đủ khả năng diễn giải hết hai trăm chữ đang nghĩ trong đầu. Youkai tóc đen cau mày rồi rụt tay lại, cậu định hỏi thêm mấy thứ về nước Mỹ nhưng nghĩ lại thì chuyện đó xâm phạm đời tư Asimov quá nên đành thôi, thay vào đó nghiêng đầu nghe người ta kể chuyện vì sao bị đuổi giết, mỗi tội nghe xong thì...

"... Họ, chém Asimov, nhiều lần lắm rồi à. Chắc item, hàng xịn lắm..."

Nếu là cậu thì chắc chỉ đuổi giết anh ta một lần cho bõ tức rồi thôi, chứ còn đuổi hết năm này qua tháng nọ thì quả thực có hơi cay rồi. Hoặc do anh ta chọc nhầm mấy nhân vật máu mặt ở Kestrel. Có lẽ.

"Lần sau, ta có thể hẹn. chỗ khác. Tránh Asimov, chết oan uổng."

Crea nói lúc cả hai bước ra Chaos Gate để về lại thành phố. Chỗ này công nhận đẹp thật, nhạc lại hay, nhưng tưởng tượng đang ngồi xong có nguyên viên đạn bay xuyên qua đầu Asimov thì cậu cũng... không có hứng thú lắm. Kiểu thế.



"A newbie's curiosity"

@Ultimate
 

Ultimate

Administrator
Staff member


Crea

Asimov




Hulle Granz | 2050.??.??

"Vậy bình thường, cái Field kia, vẫn dùng để tham quan. Được nhỉ? "Asimov, hứa nhé. Hôm nào tôi cũng, muốn nghe về cái, The One Sin kia. Hoặc là... Ừm, miễn là, mấy câu chuyện về lore, đều ổn cả.""

"Ừ, nếu có dịp thì nhất định."

Asimov gật đầu, giơ ngón cái. Lore thì nhiều dịp để nghiên cứu. Asimov nghĩ có khi sau này có thể viết hết những lore anh gặp lên một quyển sổ, việc chơi game mà không truy cập được vào ứng dụng khác khiến đôi lúc chơi xong phải cố nhớ lại về lore.

"Có những lúc dù cho là bạn bè thì vẫn sẽ phải chia ly. Ý là, bạn bè chia xa. Rồi sẽ gặp lại, ấy. Chung là, ừm..."

"Không sao đâu, tôi hiểu mà"

Chàng trai chỉnh lại cái kính, tiến ra về phía Chaos Gate. Vừa đi vừa nói nốt vài câu với Crea. Tiệc vui lắm rồi cũng có lúc tàn, bạn bè cũng thế, nói chung hãy mừng vì điều đó đã xảy ra, chứ đừng buồn vì nó không còn nữa. Đứng sát cửa Chaos Gate, Asimov gãi đầu nghĩ ngợi, quên mất Crea đang hỏi mấy câu

"... Họ, chém Asimov, nhiều lần lắm rồi à. Chắc item, hàng xịn lắm...Lần sau, ta có thể hẹn. chỗ khác. Tránh Asimov, chết oan uổng."

"Thi thoảng cậu nên trang bị thử đồ kép xem, kiểu đề phòng bị PK thfi lại có đồ y chang ý. Nhưng ừ, lần sau nên kiếm chỗ khác"

Asimov chào tạm biệt Crea trước khi rời khỏi đây kẻo sau này lại có cả đám Pk-er vác xác tới. Đi đêm lắm có ngày gặp ma.

End tt.


 

Cải

Active member


Arcane


Haseo


Thời gian: ??/??/2050
Địa điểm: [The World] Δ Hidden Forbidden Holy Ground



"Không. Tôi không muốn gặp Asimov. Trả đồ lại cho Asimov giùm tôi."

Một người thầy của Arcane từng nói, kiến trúc sư cảnh quan không như kiến trúc sư xây dựng, cũng không như mấy trẻ bên đội quy hoạch, khi bọn họ có cái cảm riêng không chỉ công trình và không gian, mà còn cả con người. Câu nói đó phải đến mãi tận sau Arcane mới có thể hiểu, và khi hiểu được rồi, thì cô ta lúc nghe đã nghĩ, tuy giọng nói đem lại cảm giác giống như không còn coi Asimov là bạn, nhưng Haseo vẫn tới đây chỉ sau chiếc tin nhắn được gửi đến.

Ừ.

Là vậy.

Nhưng đó chỉ là những suy nghĩ trong đầu đến từ cảm giác đơn thuần thay vì nói ra ngoài miệng, khi tóc trắng nhìn phản ứng của Haseo giống như một con mèo trong bầy mà cô ta từng, và hiện tại đang nuôi, là anti-social. Còn tsundere hay không, theo cách mà mấy đứa nhỏ bên Nhật Bản thường hay gọi, chắc cũng là có đi? Mà một con mèo với tính khí như thế, thường sẽ cần nhiều thời gian hơn để có thể làm thân, tin tưởng, và mở lòng. Nên muốn biết được chuyện gì đã xảy ra, để sau này rồi hãy hỏi đi.

Arcane nén tiếng thở dài, tay nhấn nút đồng ý trade hiển thị trên màn hình, nhìn item được Haseo chuyển qua xong xuôi thì gạt tắt màn hình hiển thị túi đựng đi.

"Này."

Bàn tay đưa ra, kịp thời túm chặt lấy tay người kia trước khi Haseo biến mất qua Chaos Gate.

"Nếu anh không có việc gì gấp, cũng không định về Mac Anu, ở lại đây với tôi chút đi."

Nghe giống như thoại đàn em lên lớp gặp đàn anh để tỏ tình, rồi đàn anh không thích giao du tìm cách đi về sớm thì đàn em tìm cách giữ lại cho bằng được vậy. Nhưng ở đây, không có cảnh tỏ tình nào hết, chỉ có Arcane, người vừa bị đám PK chặn đầu dọa đánh sau khi thủ tiêu xong người bạn đi cùng, cố gắng cầm chân người cô ta, chắc chắn một trăm phần trăm là muốn gặp vì nghe danh đã lâu đấy, trong lúc nghĩ xem mình nên nói câu gì tiếp theo với đối phương. Còn đồ, xong chuyện ở đây quay lại Mac Anu trả cho Asimov, cũng chưa muộn đâu. Trừ khi đối phương offline rồi, thì nhắn cái tin, hẹn ngày khác gặp rồi trả lại cũng được.

"Được không?"




@Ultimate
 

Ultimate

Administrator
Staff member



Arcane

Haseo



Hidden Forbidden Holy Ground | 2050.??.??

Tự nhiên bị Arcane túm lại, nhân vật của Haseo cancel việc dịch chuyển đến Chaos Gate. Người chơi được mệnh danh là Terror Of Death thấy cô gái trước mặt mình cũng là Adept Rogue, cũng mặc đồ đen kiểu kiểu anh, suy cho cùng hai người cũng có chút tương đồng ở vẻ bề ngoài một chút.

"Nếu anh không có việc gì gấp, cũng không định về Mac Anu, ở lại đây với tôi chút đi."

"Tch..."

Bị Arcane kéo cũng giống như bị tấn công ở Chaos Gate nhưng Haseo chỉ tặc lưỡi. Suy cho cùng chẳng phải ngày nào cũng có người kéo anh ta lại, chàng trai thở hắt ra. Thái độ bẽn lẽn của Arcane khiến chàng trai nhìn cô theo kiểu thiếu nữ e thẹn, như... con dâu mới về nhà chồng vậy. Nãy anh bảo cô cần gì thì cứ nói rồi. Haseo tiến ba bước ra khỏi vị trí cổng dịch chuyển, gãi gãi đầu như thể đang cân nhắc những gì cô gái nói.

"Được không?"

"Nếu cô có lý do chính đáng. Cũng được. Đám PK-er kia có thể quay lại."

Nói chuyện với Arcane như khiến Haseo mệt mỏi hơn cả trận PK lúc nãy vậy. Cô gái có thể thấy rõ qua cái thở dài của Terror Of Death. Nghĩ đi nghĩ lại, suy cho cùng thì Arcane cũng là bạn của Asimov, chả biết anh ta quen được từ đâu nhưng chuyện đám PK-er vừa hồi thành xong quay lại chỗ cũ cũng không phải không có. Dù game có hệ thống khóa việc quay lại Field Area cũ trong vòng 5 phút, nhưng mấy gã từng đụng độ với Haseo thường đủ thông minh để biết danh ngôn ngựa quen đường cũ không phù hợp trong hoàn cảnh này. Khoanh tay trước ngực, Haseo hỏi:

"Hm? Cô cần gì?"

Trước mặt Arcane là một trong những người chơi top đầu The World. Có thể cô có rất nhiều câu hỏi, nhưng trông chàng trai có vẻ cũng chả phải người thích nói chuyện lắm...

 

Cải

Active member


Arcane


Haseo


Thời gian: ??/??/2050
Địa điểm: [The World] Δ Hidden Forbidden Holy Ground




"Nếu cô có lý do chính đáng. Cũng được. Đám PK-er kia có thể quay lại."

"Hm? Cô cần gì?"


Con mèo trước mặt không xù lông lên và giật tay ra rồi chạy đi mất, như thế với Arcane là đủ. Mà đối phương đã không đi, thì có thể buông đôi tay nhau ra được rồi, không cần phải túm hay cố gắng dùng lực giữ chặt như vừa rồi nữa, nếu so về thể lực giữa cô ta và người nọ ở The World.

"Chúng ta trao đổi Member Address đi."

Trái với thái độ ngập ngừng lúc nãy, lần này Arcane nói thẳng thừng những từ đó với Haseo, nghe cũng giống như là đang tỏ tình đấy mà chẳng qua chỉ là trao đổi phương thức liên lạc ở đây mà thôi. Tuy lỗi customize về màu, nhưng cơ mặt thì không đâu, nên nếu đối phương nhìn lại nét mặt của cô ta, không có ánh mắt lấp lánh của một chiếc mèo đang cầu xin, vì bất kì điều gì, ở đây cả, chỉ có một sự nghiêm túc hiện lên trên ấy.

"Tôi không chắc nếu không có Member Address của nhau liệu có thể nhắn tin được không..."

Arcane vừa nói, vừa đưa tay gạt kiểm tra giao diện tin nhắn. Tùy một số game online sẽ có nhiều cơ chế communication khác nhau, có game thì chẳng cần là bạn bè vẫn có thể nhắn tin theo kiểu whisper PM vẫn thẳng sang bên kia được, có game tuy làm thế được thật, nhưng nó sẽ hiện thông báo kiểu như: Có đứa lạ hoắc lạ huơ nào đó đang muốn nói chuyện với bạn, bạn có muốn trả lời lại không hay đi report nó? Nếu report, bạn muốn report theo hình thức nào?. Mà với việc phải có Member Address của nhau mới có thể mời vào party, thì nhiều khả năng việc nhắn tin qua lại giữa hai người với nhau, nó cũng tương tự như thế.

"Nhưng nếu phải có, thì trao đổi đi." Arcane lặp lại, sau khi tắt giao diện tin nhắn đi. "Anh thích nhắn tin hơn là nói chuyện như thế này mà, đúng không?"

Ý sau chắc chắn là đoán mò, nhưng biết đâu đấy, đôi khi nhắn tin cũng khiến người ta cảm thấy thoải mái và an toàn hơn mà.

"À."

Như nhớ ra thêm điều gì, Haseo lại trông thấy cô ta mở giao diện túi đựng và lấy ra từ trong đó giống như một quyển sổ, và bút, để có thể viết lên đấy được, hệt như những gì ở ngoài đời, đối phương có thể trông thấy trên màn ảnh mỗi lần người nổi tiếng ký tặng cho người hâm mộ.

"Tôi xin chữ ký của anh được không?"

Cô ta hỏi tiếp, rồi chìa quyển sổ cùng cây bút ra phía trước.

"Không phải cho tôi, mà cho một người khác."

Cho bạn đi, dù vào thời điểm đấy hai người bọn họ chưa chính thức gặp mặt nhau ở trên The World đâu, người cầm Arcane cho hay. Chứ thực ra hiện tại cũng chỉ là do cô ta tình thấy có người ở tavern muốn chữ ký của Haseo, nên sẵn gặp được người thật ở đây, còn chạm vào được luôn, thì làm thôi.

"Nhé?"

Lần này, mới là trưng kitten begging eyes như Puss in Boots thật này.

koFrlv6.gif


Hơi OOC, nhưng nó là như vậy đấy.



@Ultimate
 
Last edited:

Ultimate

Administrator
Staff member



Arcane

Haseo



Hidden Forbidden Holy Ground | 2050.??.??

Haseo tự nhiên nghĩ việc dừng cancel khỏi Chaos Gate là hành động Out of Character nhất của mình ngày hôm nay. Đáng lẽ anh ta giờ này đã phải ở Breg Epona rồi, vậy mà còn nghe cô gái trước mặt luyên thuyên...

"Chúng ta trao đổi Member Address đi."

"What?"

Haseo nhìn Arcane kiểu gặp người lạ tự nhiên đòi số điện thoại. Thật ra Haseo biết cô là bạn của Asimov, nhưng bạn của bạn đâu có nghĩa là bạn mình? Chàng trai tóc vẫn khoanh tay, mái tóc trắng hơi rủ qua một bên khi cậu nghiêng nhẹ đầu nhìn cô theo kiểu cô là dạng người gì vậy? Haseo dòm cô hỏi tiếp một câu nữa, một câu hỏi rất rõ dụng ý như việc cô muốn tìm cách nhắn tin cho anh ta vậy.

"Tôi không chắc nếu không có Member Address của nhau liệu có thể nhắn tin được không..."

"Tùy người, với tôi thì không."

Haseo để chế độ cài đặt là tự động block tin nhắn từ những người không phải là bạn bè mình, tức là những người không có Member Address của cậu. Đây cũng là thiết lập mặc định của The World. Muốn Arcane muốn sống bên bờ vực thì cứ mở chế độ ấy ra, đặc biệt là con gái như Arcane thì chắc đi trong thành phố là đầy đứa con trai pm cô. Nói chung là không ai dại mà tắt chế độ chặn chat từ người lạ khi chơi game online cả.

"Nhưng nếu phải có, thì trao đổi đi. Anh thích nhắn tin hơn là nói chuyện như thế này mà, đúng không?"

"Có lẽ thế."

Haseo thở dài, lưỡng lự dòm cô trước khi mở chế độ màn hình của mình ra. Chỉ một giây sau, Arcane nhận thấy trên màn hình của cô xuất hiện dòng chữ: Người chơi Haseo đã gửi Member Address đến cho bạn. Những tưởng thế là xong mà cô gái kia còn chưa hết chuyện, lôi ra cái bút với quyển sổ. Nét khó chịu thể hiện loáng thoáng qua gương mặt của anh ta. Rõ ràng đối mặt với Arcane là người tránh xa khỏi sự chú ý cũng như ánh đèn sân khấu.

"Tôi xin chữ ký của anh được không? Không phải cho tôi, mà cho một người khác. Nhé?"

"Không. Tôi không thích. Tôi về đây"

Haseo nói thẳng. Trước khi Arcane kịp làm bộ mặt mèo cún Chàng trai nhìn cô như kiểu anh ta vừa thấy một con Mob trong Lost Ground. Quay lưng, Haseo tiến về chỗ Chaos Gate. Vẫn quay lưng về phía Arcane, đầu anh ta hơi ngoảnh lại, nói:

"Cô về sớm đi."

Ở lại đây mà lát nữa nếu có PK-er tới thì Haseo cũng chịu.

Arcane nhận Member Address của Haseo. End tt.

 

Ultimate

Administrator
Staff member

Arcane

Dread


Hulle Granz | 2050.??.??

Arcane tới được nhà thờ Hulle Granz. Chỗ này vắng hoe vì đơn giản không phải chỗ để cày cuốc. Ai chơi game online mà để ngắm cảnh thì chắc mới tới đây. Khi vào trong nhà thờ thì Arcane thấy một người đang ngồi ở một băng ghế, gần sát với cửa ra vào. Nickname của anh ta có màu đỏ. Giờ cô đã hiểu vì sao cô có thể bị chặn log out, người này là Administrator.

"Cô là Arcane?"

Chàng trai quay lại, anh ta mặc giáp như mấy nhà lữ hành trong mấy cuốn tiểu thuyết hay phim ảnh fantasy. Nickname của anh ta là Dread. Hẳn là nếu chịu khó lướt forum thì Arcane cũng thấy cái tên này vài lần.

"Tôi là Dread, Administrator của The World, xin lỗi vì đã phải làm thế này. Nhưng The World đang bị xâm nhập. Chỉ có duy nhất Field Area này là tạm an toàn."



 

Cải

Active member




Dread




Thời gian: ??/??/2050
Địa điểm: [The World] Δ Hulle Granz


"Cô là Arcane?"

Không rõ đối phương có nhìn thấy không, nhưng cô ta vẫn là vừa gật đầu, vừa đưa tay lên chỉ tên hiển thị trên đầu.

"Tôi là Dread, Administrator của The World, xin lỗi vì đã phải làm thế này. Nhưng The World đang bị xâm nhập. Chỉ có duy nhất Field Area này là tạm an toàn."

Tới khúc này thì mặt loài mèo thể hiện sự không được hiểu cho lắm đặc biệt rõ ràng.

"Tôi nghe đây."

Đối phương muốn giải thích bao nhiêu thì cô ta cũng sẵn lòng nghe, bởi với quyền hạn như vậy thì đã chặn cô ta một lần thì cũng có thể thêm lần thứ hai, thứ ba và thứ n. Nhưng nghe thôi, còn có làm được nếu điều đó nằm trong khả năng của một người chơi bình thường như cô ta hay không thì cô ta không thể đảm bảo hay hứa hẹn trước được. Đại ý của ba chữ đó, nếu nói dài dòng ra hơn thì là vậy.

 

Ultimate

Administrator
Staff member

Arcane

Dread


Hulle Granz | 2050.??.??

Dread nhoẻn miệng cười khi thấy Arcane tự chỉ tay vào cái nickname trên đầu cô. Ý của cô thì ai cũng hiểu, nhưng hành động của cô thì có chút hài hước hơn so với những gì Dread nghĩ. Chàng trai không biết nên bắt đầu từ đâu, tại sao anh ta lại chặn cô log out, tại sao anh ta lại liên hệ với cô thay vì những dothacker khác, tại sao lại là Field Area này.

"... anh trai của tôi là Bit. Người phát triển chính của The World."

Chàng trai giơ ngón tay và một tấm ảnh có hình của Dread cùng với một chàng trai khác đang ngồi chụp chung với nhau ở mặt tiền của một ngôi nhà mái ngói đỏ. Dread ở ngoài đời trông cũng chả khác gì Dread ở trong game, chỉ khác là không có bộ đồ đậm chất fantasy với cái áo choàng đỏ quanh vai.

"Anh ấy là người tạo ra các dothacker đầu tiên, một cách vô tình khi mua phần cứng của một hãng sản xuất dụng cụ y tế. Khi WNC biết việc đó, họ đã cho người giết anh ấy. Vì các Dothacker quá nguy hiểm, họ đang muốn tập hợp các dothacker để tạo ra Key of Twilight - Đó là một kho báu mà anh tôi đã giấu trong The World."

Xoay tấm ảnh một cái, nó biến thành một cái Ipod, vì đây là thế giới ảo và cậu ta là Admin nên chắc cái gì cũng có thể làm được. Đó là một đoạn phim ghi âm. Hình của Bit đang ngồi trước laptop, nói vào micro laptop.

"Hi Dread, anh trai đây, nếu em nghe được đoạn hội thoại này, thì có lẽ anh đã chết. WNC đã biết tới sự tồn tại của Dothacker rồi. Có lẽ họ sẽ bắt anh đóng cửa trò chơi. Nhưng anh không muốn thế, nó là đứa con tinh thần của anh. Anh không thể vứt bỏ nó được. Họ đã gửi yêu cầu anh nộp toàn bộ thông tin mã nguồn của trò chơi, kể cả AI: Aura nữa. Aura là người canh gác của The World, sẽ không đời nào anh giao Aura ra cho họ.

Sớm muộn gì họ cũng sẽ có cách xâm nhập vào The World. Anh sẽ phải giấu cô ấy đi. Anh đã phân rã các mảnh dữ liệu của dothacker trong nhiều phần cứng của thiết bị chơi game, để hạn chế WNC không thể lấy được hết tất cả một lúc. Sức mạnh của Key of Twilight là rất khủng khiếp. Nó sẽ làm thay đổi cả thế giới này.

Có vài dothacker sau khi bị Data Drain sẽ phải sống thực vật. Có nhiều người anh biết đã bị Data Drain rồi, có khả năng WNC đã lấy mảnh Key of Twilight của họ. Tuy nhiên vẫn còn vài người nữa, trước hết em đừng để họ rơi vào tay của WNC. Chỉ cần còn không lắp ghép hoàn chỉnh Key of Twilight thì The World sẽ còn an toàn. Nếu chẳng may lắp ghép hoàn chỉnh nó, em sẽ cần một dothacker để kích hoạt nó, phá hủy nó để nó không rơi vào tay của WNC hay bất kỳ ai. Quên đi việc người biến thành thú, đóng băng một ai đó hay điều khiển người khác. Nó còn khủng khiếp hơn rất nhiều.

Nhớ đấy Dread, đừng để The World đóng cửa, và cũng đừng để ai có được Key of Twilight."

Dread thu cái máy ghi âm lại, nhìn về phía Arcane. Có thể hiểu đơn giản là anh ta tin WNC đã ám sát Bit nên anh ta mới gọi cô và giữ cô lại.

"WNC đã tiếp cận cô, đúng không?"



 

Cải

Active member




Dread




Thời gian: ??/??/2050
Địa điểm: [The World] Δ Hulle Granz


Thoạt nghe thì không giống giải thích lý do một người lạm quyền hành đi chặn một người chơi bình thường (?) cho lắm, dù chỉ là lời mở đầu của cả câu chuyện phía đằng sau đó, mà nó giống như một lời tâm sự thì hơn. Tóc vàng tay chống cằm, mắt nhìn thao tác của đối phương không rời và mặt ngoài thì lạnh như tiền là thế, nhưng thật ra cô ta lại cảm thấy tương đối phức tạp mà không biết nên phản ứng như thế nào mới là phải tình phải lẽ.

"WNC đã tiếp cận cô, đúng không?"

"Phải. WNC, dothacker, gặp cả rồi."

Nói đúng hơn là bất đắc dĩ bị cuốn vào. Quay đầu không được, đi tiếp chẳng xong, cứ vậy mà lún xuống thôi.

"Tôi không nghĩ mình lại đủ độ tin cậy đến thế để anh có thể nói tất cả những điều đó một cách dễ dàng như vậy."

Như đã nói ở trên đó, lặp lại lần nữa, cái cách mà Dread tìm đường cho lời giải thích về hành động của mình giống như đang tìm người để trút bỏ những thứ không tiện nói trong cuộc sống đời thường kia khiến cô ta có cảm xúc phức tạp. Mà loài mèo, thì dị ứng mấy thứ như thế.

"Nhưng cũng cám ơn, nhờ anh mà một số khúc mắc của tôi đã có câu trả lời rồi."

Như chuyện dothacker sau khi bị Data Drain sẽ phải sống thực vật chẳng hạn, Shino chỉ là một trong số đó. Rồi Key of Twilight, hay những thứ tương tự như vậy. Không nhiều, nhưng vừa đủ để cô ta không còn là một con mèo mù mò mẫm trong sương nữa.

"Vậy thôi, vào vấn đề chính đi."

Loài mèo vẫn là tiếp tục trưng bộ mặt nghiêm túc đó nhìn người đối diện, bảo.

"Anh cần gì ở tôi?"

Không phải 'tôi thì giúp gì được cho anh?', mà là Dread 'cần' điều gì ở cô ta. Đương là quản trị của một trò chơi, người chơi bình thường hay dothacker đối phương có thể chọn bừa lấy ai để làm mấy chuyện chỉ có trong phim mới có mà chẳng được. Nhưng đã chủ đích nhắm vào một người, mà kẻ này còn hay hỏi với bộ não mà chắc có lẽ chỉ khi về với cát bụi rồi mới chịu ngưng, thì ừ, là vậy đó.

 
Top