Thời gian: Unknown
Địa điểm: Unknown
Sankta: Titleless Code
Lưng đau, vai đau, cổ tay đau, chân đau. Nếu không phải anh vẫn còn thở và tim vẫn còn đập thì Glenn còn tưởng mình mới bị xe cán qua. Đứa nào nghĩ việc cột cứng một gã mét chín vào một con ghế sắt nửa mét bé con con là ý tưởng hay thì nên nghĩ lại. Mà không, có lẽ khi cột người vào đây thì cái thằng đó cũng chẳng thèm nghĩ.
Paska molopää...
Glenn lầm bầm trong khi cố gắng chỉnh lại tư thế *ngồi* của mình cho thoải mái hơn một chút, trong vô vọng. Cặp mắt xanh nhìn xung quanh, thấy một đám người, một đống đồ, và tất cả đều lạ hoắc. À, không phải tất cả, nhưng cũng không khác lắm.
Saatanan helvetti... Chỗ khỉ ho cò gáy nào đây, và chuyện quái gì thế.
Có người lên tiếng. Một, hai, ba, bốn,... Bên ngoài có tiếng người di chuyển. Glenn cố suy nghĩ, đánh lạc hướng mình khỏi nỗi khó chịu không ngừng được truyền đến đại não mình.
Tin xấu, có vẻ họ bị bắt cóc. Tin tốt, anh nghĩ mình vô can, chỉ vô tình bị dính vào chuyện này.
Mà hình như cả hai đều xấu. Paska- Thôi được rồi.
"Xin chào. Có ai biết chuyện gì đang diễn ra ở đây không?"
"Tôi không biết nữa có vẻ như chúng ta đã bị bắt cóc và nhốt ở một nhà kho nào đó."
P a s k a-
"Bây giờ là lúc nào rồi, ai biết không?"
Anh hỏi, giọng hơi khàn. Cổ họng khô không rõ vì ngủ quá lâu, hay vì ghét bỏ thứ không khí đầy mùi dầu ở đây. Glenn nhăn mày. Bả vai đau thật sự chứng tỏ anh ngồi ở cái tư thế phản khoa học này rất lâu rồi. Và tay nữa. Glenn giật giật cổ tay thử, tiếng còng kéo vào sắt kèn kẹt. Mẹ nhà nó.
Glenn nhìn quanh, cố gắng tập trung tinh thần. Nhà kho, chứa đồ, hoá chất chất đầy quanh họ là gì? Một số sản phẩm nếu biết được tên hoặc thành phần sẽ truy ra địa điểm của chúng. Anh cũng cố nghe thử xem bên ngoài còn tiếng động gì không.