[France] Paris

Ultimate

Administrator
Staff member



City


Paris, France.
 
Last edited:

Crea

Active member
Shaun Roseworth
???



Eiffel Tower || 2050.






Người ta hay bảo rằng dân bản xứ ít khi nào đến mấy điểm thu hút du lịch ở đất nước họ, phần vì quá đông đúc, phần vì họ chẳng thấy nó có gì thú vị, vân vân và mây mây. Shaun luôn nghĩ nó là một dạng khi bạn ở sát bên thắng cảnh của đất nước mình thì ngày nào cũng nhìn nó đến phát ốm rồi, chẳng cảm thấy có gì vui. Mà có lẽ đúng là như thế thật, sống ở Anh Quốc gần mười năm mà cậu còn không nhớ tháp đồng hồ ở đó nó hình tròn hay bầu dục, sang Pháp thì ban đầu còn đi đây đi đó nhìn ngắm này kia nhưng về sau thì lười, chịu chết, ai đi thì đi chứ cậu không ham lắm.

Mỗi tội hôm nay là một ngày đẹp trời và cậu có tâm trạng tốt nên thiết nghĩ có thể ra ngoài một chút. Lên xe buýt, đi mua ít đồ ăn vặt, tự nhặt cho mình một cốc cà phê mà không run tay khi phải nói chuyện với người bán hàng, kiểu thế. Mọi chuyện tính ra cũng khá suôn sẻ, trừ việc người ở tiệm bánh cho cậu thêm một túi bánh sừng bò khi thấy cậu nhìn sang cái túi đầy bánh nằm trong góc và bảo là bánh nướng bị hỏng, có cái nhão có cái khét, miễn phí nếu cậu chịu cầm chúng mang đi chỗ khác ăn để ông chủ anh ta không nhìn thấy.

Shaun nhìn vài giây rồi gật. Cũng chẳng có lý do để từ chối. Thế nên sau đó thiếu niên trẻ tuổi quyết định lên xe buýt đến tháp Eiffel, vừa đi dạo vừa nhìn quanh một chút. À thì đúng là bình thường cậu chẳng có hứng thú với nơi này, nhưng hôm nay coi như là ngoại lệ đi.

Đang đi một chút thì Shaun nhận ra là bánh nhiều quá, ăn ngán thật...

Thế nên cậu nhìn quanh một chút, sau đó tìm đến một cô gái đứng một mình, lại có vẻ đang quan tâm đến cái tháp kia mà khều vai rồi hỏi, bằng tiếng Anh.

"Khách du lịch? Bánh sừng bò không?"










"Tourist"
 

Crea

Active member




Shaun Roseworth

???




Louvre Museum || 2047



Shaun Roseworth đặt chân đến nước Pháp cũng đã hơn năm năm, vậy mà mấy địa điểm nổi tiếng hay thi thú gì đó vẫn chưa đi hết. Lý do thì cũng có nhiều, nhưng nói đơn giản thì là cậu lười còn nước Pháp thì rộng, thế nên thi thoảng mới đi đây đi đó một chút, còn không thì nằm dài ở nhà thôi.

Nhưng hôm nay thì không phải là một trong những ngày như thế. Hôm nay trời đẹp, lại mát mẻ, thế nên Shaun quyết định rằng cậu sẽ đi du lịch bảo tàng. Bảo tàng Louvre, nói cho chính xác thì là vậy. Cậu trai bước ra khỏi nhà, dò đường một tí rồi cứ theo đó mà làm tới. Cũng không khó khăn gì lắm, tham quan thì cũng đơn giản thôi, tìm tờ hướng dẫn rồi đi dạo một vòng-

Shaun chớp mắt.

Lúc đang nhìn quanh thì cậu thấy một cô gái, đoán chừng cũng đến tham quan bảo tàng hay gì đó nên bèn đi lại vỗ vào vai rồi hỏi bằng tiếng Pháp, đơn giản, tự nhiên, thoải mái.

"Xin lỗi, cô có cần giúp đỡ không?"

Cậu không biết người này định đi đâu, nhưng nếu chỉ là vào bảo tàng thì cậu giúp đẩy xe được, cậu nghĩ.



"Go together"





.
 

Kals

Member




7fSP77l.png
Shaun the sheep

Glenn



Thời gian: Unknown - Pre-TW
Địa điểm: Seine riverside

A journey on Seine


Vì 7-11 thực chất cũng không xa bờ sông Seine lắm nên họ đi bộ. Dọc bên vỉa hè qua các hàng quán dẫn vào trung tâm rồi tới phố đi bộ, tới được bờ sông Seine thì cũng mất khoảng nửa tiếng gì đó. Bù lại, họ vừa đi vừa nói, trao đổi với nhau bằng thứ tiếng Anh trẻ em bập bẹ.

"Cậu ở Paris bao lâu rồi vậy Crea? Cậu lớn lên ở đây hả?"

"Đây là lần đầu tôi tới Paris, ngày hôm qua tôi mới chỉ loanh quanh gần tháp Eiffel, cậu biết còn nơi nào thú vị nữa không?"

Glenn vừa đi vừa nhìn GPS, vừa ghi nhớ quang cảnh xung quanh. Dù biết bên cạnh mình có người địa phương nhưng theo thói quen anh vẫn theo dõi quãng đường di chuyển của mình.



mèo méo meo
 

Crea

Active member




Shaun Roseworth

Glenn




Seine Riverside || 2050





Vỉa hè từ 7-11 đến sông Seine không thiếu hàng quán ẩm thực hoặc mấy xe đẩy bán đồ ăn. Bọn họ lại đang ở nước Pháp, thực sự không thể xem thường mị lực từ mấy món ăn đường phố cứ xuất hiện trong tầm mắt. Shaun và Glenn đi được tầm chục bước bước thì lại phải tránh một xe đồ ăn vặt hoặc một đám đông đang chờ xếp hàng mua bánh. Shaun vừa đi vừa tránh, mắt thi thoảng lại dán vào mớ đồ ăn nhưng vẫn tranh thủ trả lời được người kia mà không lộ ra thứ tiếng Anh sành sõi của mình, sức tập trung phân tán đến hết hồn.

"Paris... ở gần mười năm. Không lớn lên ở đây. Nơi khác."

"Nhưng giờ thì Pháp là nhà. Glenn là người Finland? Vui không?"


Ý là, anh sinh ra và lớn lên ở Phần Lan hay là du học sinh hay sao đó. Shaun vừa hỏi vừa cân nhắc từ ngữ của bản thân cho thật cẩn thận. Tiếng Pháp dấm dớ, tiếng Anh cũng phải dấm dớ nốt, sao mà chuyện trả thù này phiền toái quá vậy nhỉ? Giây trước còn hừng hực khí thế trả thù, giây sau đã cảm thấy hơi xìu rồi.

Cậu mải nghĩ, sau đó nghe Glenn hỏi thì dời mắt khỏi xe bánh crepe gần đó rồi giơ tay lên bấm ngón tay, lẩm bẩm.

"Ừm... Lourve, nếu Glenn, hừm, artistique. Arc de Triomphe, Disneyland... Laduree, có macaron ngon. L'Eclair, délicieux eclair. Versailles, tuy không ở Paris nhưng đáng xem. Mont St Michel, đảo tham quan..."

Lẩm bẩm một hồi, Shaun xoay sang Glenn rồi khẳng định.

"Đồ ăn ngon lắm, nên đi ăn thử."





"30cm"




.
 

aki_yoshi

Member


Ciara


???



Eiffel Tower | ??? - 2050

"To the highest place of France"
1


Ciara có một tuần nghỉ ngơi trước khi kì thi bắt đầu. Một tuần học bài thi thì có kịp không? Thực ra là kịp, nhưng mà cô mệt lắm rồi. Cho nên học hành gì tầm này nữa chứ. Mở ống tiền tiết kiệm ra, cô mạnh dạn mua vé máy bay đi du lịch mấy hôm. Tối về khách sạn có thể ôn bài một chút, và miễn là về Dublin kịp thời gian là được.

Ném phi tiêu vào bản đồ châu Âu, thế là đi Pháp.

Mà đi Pháp, nơi đầu tiên phải tới nhất định là tháp Eiffel rồi. Ciara đã muốn đi đến nơi này từ lâu lắm. Con người ấy mà, hầu hết chẳng phải đều sẽ thích cái cảm giác đứng ở một nơi thật là cao mà nhìn xuống dưới, nhìn những thứ quen thuộc với mình bỗng trở nên bé nhỏ như thể có thể dễ dàng nắm lấy trong tay sao.

Nghĩ đẹp như vậy, nhưng hiện thực không phải là mơ. Ciara không biết tiếng Pháp, đi cũng là đi một mình, mò được đến dưới chân tháp Eiffel đã có hơi vất vả, đi lên trên bằng đường nào cô cũng không chắc nữa. Lơ ngơ, ngó nghiêng tìm xem liệu có ai như kiểu hướng dẫn viên gần đó trong cái dòng người đông đảo này. Trong lúc đang cân nhắc xem có nên trà trộn vào đoàn khách du lịch nào đó không thì có người khều vai hết cả hồn.

"Ể? Cho tôi hả?"

Vỗ vỗ ngực bình ổn lại nhịp tim sau khi nó suýt nhảy ra khỏi lồng ngực vì bị dọa. Ciara quay đầu lại hỏi lại.

Ở nơi xa lạ như này, bỗng có một chàng trai đưa đồ ăn cho mình nghe có vẻ đáng nghi quá nhỉ? Bất giác, cô gái lùi về phía sau hai bước.

 

Iceheart

Active member




Blue haired girl
Black haired boy

Time: 2050? - Location: Quán ăn ngoài trời nào đó ở Paris

Đây là lần đầu tiên gái tới Pháp, tất nhiên là đi tới đây với gia đình mình để du lịch. Người nhà biết được gái thích ngủ nướng tới chiều và cũng không thích ra ngoài nên đã để gái lại khách sạn một mình, còn họ chắc đi tham quan đâu đó rồi. Gái cũng nghĩ là mình sẽ ngủ luôn tới chiều nhưng mà người tính không bằng trời tính, gái thức dậy vào tầm 10 giờ sáng và không thể đi ngủ lại, thay vào đó là gái thấy đói. Thế là gái quyết định đi xuống phố kiếm gì đó để ăn, nghe đồn ẩm thực của Paris rất nổi tiếng và ngon.

Gái mù đường nhưng vẫn biết dùng google map, chỉ là không chắc đánh giá của mấy quán ăn trên này đúng thôi. Mặc dù gái thích ngồi phòng máy lạnh hơn nhưng đột nhiên thấy view bên ngoài của quán ăn này khá đẹp và trời cũng rất mát mẻ nên gái đã ngồi ở bên ngoài. Mặc dù gái không phải người hảo ngọt nhưng đã gọi bánh crepe cùng với một phần súp hải sản Bouillabaisse và Gà sốt Vang.

Sau khi các món được đưa lên, gái mới nhận ra mình quên mất một việc rất quan trọng là gái không ăn được rau củ. Đáng ra ban nãy gái nên dặn dò bồi bàn, cơ mà thiếu rau củ thì món ăn có vị khác đi không nhỉ? Thôi, gái nghĩ mình sẽ ngồi nhặt hết đống rau củ này ra một cái đĩa khác và vứt nó đi sau vậy.

Maiden of Ice.
 

Crea

Active member




Shaun Roseworth

Ciara




<< Eiffel Tower || 2050





Shaun thấy người ta nhảy lùi lại hai bước thì cũng không ngạc nhiên lắm. Ừ thì giữa đường giữa xá, tự dưng có một gã lạ mặt cho mình đồ ăn, không phải bắt cóc tống tiền thì cũng là tẩm thuốc mê mang người sang nước ngoài đem bán, mấy thứ này báo đài nhắc nhở mãi rồi còn gì. Tất nhiên cậu trai vốn dĩ có thể chọn một cách thức khác cho việc này. Đỡ phiền phức hơn, đỡ khả nghi hơn. Mỗi tội cậu dễ chán, cậu chỉ muốn tống bớt mấy cái bánh kia đi thôi, thế nên cũng lười.

Thiếu nam nhà Roseworth suy nghĩ một chút rồi mở miệng, tất nhiên nói nhiều vẫn không quen, nhất là khi không có thứ gì phân tán sự tập trung của cậu để khiến việc này bớt khó khăn.

"Bánh nướng hỏng một chút nhưng ăn vẫn được, nhiều quá tôi ăn không hết. Nếu cô muốn một cái thì cứ lấy, không thì thôi."

Giọng Anh, không phải tiếng Anh của người Pháp. Không biết có khiến cậu bớt khả nghi hơn không, nhưng thôi kệ đi.

"Tôi chỉ nghĩ là khách du lịch sẽ muốn ăn bánh. Ừm... Khách du lịch, đúng chứ? Định lên tháp? Thấy cô đứng nãy giờ nên mới nghĩ thế."






"Higher"




.
 

Crea

Active member




Shaun Roseworth

Gái không ăn rau




<< Some Paris Restaurant || 2050





Đi ăn ở bên ngoài có lẽ là một điều hơi kì lạ với Shaun Roseworth vào năm 2050. Quá nhiều ánh nắng, quá đông người, quá nhiều cái phải giao tiếp cùng, nói chung là nhìn kiểu gì cũng thấy phiền. Cá nhân cậu trai tóc đen cảm thấy như thế, vậy nhưng hôm nay cậu vẫn ra bên ngoài ăn. À thì, lý do đương nhiên là có. Nhà hết đồ ăn, cửa hàng tiện lợi gần chỗ cậu thì sửa chữa, đặt giao đồ ăn trên mạng thì bị quá tải đơn hàng. Phí dịch vụ tăng cao, giao hàng thì lâu, kiểu thế. Shaun không rõ vì sao nhưng cậu sẽ đổ lỗi lên đầu những con người vô tội cũng đặt đồ ăn bên ngoài giống như mình, nhưng đổ lỗi xong xuôi thì bèn mang ví ra ngoài tìm chỗ ăn. Đúng là có thể ngủ tới chiều, nhưng cả ngày hôm qua cậu đã không ăn gì rồi, nghĩ tới nghĩ lui thì vẫn nên ra ngoài hơn.

Shaun đi một hồi, tìm đến một quán ăn tương đối gần chỗ mình, chọn chỗ ngồi bên ngoài cho thoáng rồi cũng gọi món và chờ đợi. Cậu trai tóc đen lấy điện thoại trong túi ra, định chơi game một chút trong khi chờ món lên thì thấy game đang bảo trì, thế là chán nản đặt máy xuống rồi nhìn quanh để giết thời gian.

Sau đó cậu thấy đối diện mình có một cô gái đang ngồi. Cô gái thì cậu không quan tâm lắm, cái cậu quan tâm là dĩa đồ ăn của cô cơ. Có bị cận mười độ thì cũng thấy được là người ta đang nhặt rau ra bỏ vào một cái dĩa khác thay vì ăn chúng, mà còn là rau ở mọi món ăn trời đất ơi?? Đồ ăn mà không ăn rau rõ ràng là tội ác, bạn không ăn rau thì bạn sẽ không có được một cuộc sống lành mạnh, sau này bạn sẽ mắc 7749 loại bệnh đường ruột và cơ thể vô cùng nghiêm trọng và kết thúc cuộc đời mình trong phòng cấp cứu bệnh viện, lúc đó bạn sẽ nghĩ rằng ôi thời trẻ đáng lẽ mình nên ăn rau thì sẽ không phải quằn quại như thế này, phải chi giờ mình có rau ăn nhỉ, nhưng mà khôngggggggg, muộn rồi bạn tôi ơi, nằm thở máy thì ăn cái gì mà ăn?

Shaun hơi khó thở, thế nên cậu nhìn và nhìn vào dĩa rau của người ta, này không ăn thì cũng nên để cậu ăn giúp cho chứ, đừng bỏ phí phạm lắm-

Xong sau đó blue haired girl nghe ở bàn đối diện mình có tiếng ho. Nếu nhìn lên, cô sẽ thấy có một black haired boy đang huơ tay múa chân chỉ vào cái dĩa rau của cô như thể nó là một trái bom nổ chậm.






"Nobody here lives a healthy life"




.
 

samir

Active member




Kouen Ryouji

???


Pastry shop _ Paris (France) |2050


Những ngày thực tập ở văn phòng xuất nhập khẩu làm cho Kouen cảm thấy mệt mỏi. Đôi khi anh tự hỏi liệu anh có chọn đúng ngành nghề không. Kouen cũng không chắc nữa, chỉ biết một điều rằng anh vẫn phải cố gắng vì anh bây giờ không còn là một đứa trẻ nữa rồi, anh phải có trách nhiệm hơn với công việc và cuộc sống này. Cho nên khi sếp bảo có một chuyến công tác sang Pháp là anh liền xung phong đi liền, dù phải bỏ ít tiền túi ra để mua vé và một vài phụ phí linh tinh, nhưng anh coi như đó là tiền học phí nên cũng đáng mà.

Hai ngày đầu anh phải ra cảng và đi một số nơi để gặp đối tác cũng như xử lý các thủ tục cần thiết. Cho đến chiều ngày thứ ba anh mới được rảnh được một chút. Anh quyết định đi thăm một số nơi nổi tiếng như tháp Eiffel, Notre-Dame cũng như một nơi mà anh đã tìm hiểu qua mạng từ trước. Đó là tiệm bánh Tartine & Co Louvre nằm trên đường Rue Jean-Jacques Rousseau. Nơi đây nổi tiếng với các loại bánh như bánh nướng lê và mơ hay bánh nướng hạt dẻ.

Bước vào tiệm bánh với anh là một người chàng trai cao lớn. Có lẽ phải 1m90 trở lên, anh đoán vậy. Anh ta có mái tóc bạch kim ngầu lòi cùng ánh mắt sắc lẹm. Không thể phủ nhận rằng anh ta rất đẹp trai và ngầu, dù anh cũng là một thằng đực thẳng 100%. Nhưng có vẻ như là dân du lịch chứ không phải là người bản địa. Anh ta đứng quan sát khá lâu các loại bánh và dường như gặp khó khăn trong việc chọn, có lẽ là không biết tiếng Pháp.

“Hãy thử loại này, nó khá ngon đó”

Vừa nói Kouen vừa chỉ vào bánh nướng hạt dẻ.



 
Last edited:

Kals

Member




7fSP77l.png
Shaun the sheep

Glenn



Thời gian: Unknown - Pre-TW
Địa điểm: Seine riverside

A journey on Seine


Là do anh hay tiếng Anh của người kia đang tốt lên theo từng phút? Glenn ngờ ngợ, nhưng cũng không quá để tâm, chỉ lắng nghe đối phương chia sẻ. Hoá ra Crea cũng không hẳn là người địa phương... Không phải gốc ở Paris, nhưng hơn mười năm sinh sống thì chắc cũng không khác lắm.

"Yeah, since birth. Khá vui, mỗi giáng sinh đều được tặng quà, khả năng là vì ở gần Santa Claus chăng?"

Hầu như là thế. Glenn vẫn nhớ giáng sinh năm mười tám tuổi, cả nhà lên tàu tới Rovaniemi, dành nửa ngày mày mò giữa trượt tuyết và làng Santa, để đến đêm họ cắm trại trên núi, giữa nghìn trùng cây và tuyết để có thể ngẩng lên, nhìn và chụp cực quang. Người ta nói Cực quang ở Đan Mạch là rõ nhất, đẹp nhất, nhưng với Glenn thì có lẽ không nơi nào có cực quang sáng và lộng lẫy như Rovaniemi đêm đông năm đó.

Tiếc là hiện tại quá bận rộn, cuộc sống của người trưởng thành xoay vần, cứ mỗi lần nghe tin có cực quang lại bận tối mắt tối mũi, cũng không thể quây quần cùng người thân đi ngắm cảnh như trước.

Glenn dừng trước một quầy kem di động, quyết định mua cho bản thân một ly kem cốm giải nhiệt. Nhìn qua Crea đang bận rộn cân nhắc những địa điểm du lịch của Paris để gợi ý cho mình, anh hỏi.

"Do you want one? Kem ở đây có vị nào đặc biệt không?"



mèo méo meo
 

Iceheart

Active member




Blue haired girl
Black haired boy

Time: 2050? - Location: Quán ăn ngoài trời nào đó ở Paris

Gái nghe thấy tiếng ho ở bàn đối diện, mới đầu gái không quan tâm lắm cho tới khi lỡ nhìn thấy người ta có dấu hiệu khó thở. Lúc đó gái nhíu mày kiểu: "này đằng đó lên cơn hen suyễn mà quên mang thuốc hả?", rồi thấy tay người ta chỉ về phía mình chứ không nhìn ra người ta chỉ vào đĩa rau của mình đâu. Mà gái cũng không biết người ta đang có ý gì với mình nữa, chắc là nhờ gái gọi cấp cứu hộ hả? Gái liền hạ cái nĩa xuống rồi cầm cái điện thoại lên tính bấm số gọi cấp cứu, cơ mà đây là ở Pháp chứ không phải ở Anh, gái không biết gọi số nào mới đúng.

"Số gọi cấp cứu là số bao nhiêu nhỉ?"

Gái nhìn người ngồi bàn đối diện rồi hỏi, mặt vẫn rất tỉnh.

 

Crea

Active member




Shaun Roseworth

Glenn




<< Seine Riverside || 2050





"Ah bon? Vikings, thú vị nhỉ... À, là Finland mới đúng. Ở đây, chúng tôi hát thánh ca. Và chờ Santa Claus mang đến cadeau, đặt trong chaussette."

Ở Anh hay Pháp thì cũng đều có truyền thống này, vậy nên Shaun về việc đấy nói khá thoải mái mà không sợ bị lộ, dù cảm giác nãy giờ nói tiếng Anh hơi nhiều rồi thì phải? Thôi thì bớt nớt lại vậy, thiếu niên nhà Roseworth tiếp tục hành trình vừa đi vừa nghĩ, định bảo là mấy năm nay Santa không đến tặng quà cho cậu nữa rồi nhưng sau bèn thôi, kệ nó đi.

"Glenn, sages ou méchants? À... Ý là, Glenn là trẻ hư hay ngoan? Santa tặng quà chứ?"

Thành công duy trì hình tượng người Pháp lơ lớ tiếng Anh của mình xong thì Shaun thấy bọn họ dừng lại trước một quầy kem. Cũng chẳng lạ lùng gì, ở nơi này đầy mấy xe kem như vậy ấy mà. Mỗi tội đầu nghĩ thế nhưng mắt Shaun thì sáng rực lên, cậu nhìn kem xong nhìn sang thanh niên bên cạnh, sau đó nói.

"Au cafe.. cassis, chocolat, banane, fraise, noisette, pistache, vanille... Vị bình thường thôi, Glenn có thể thử cassis, hoặc pistache, chắc chúng mới mẻ với Glenn."

Lý chua đen và hồ đào, không biết mới mẻ hay không nhưng ăn chắc cũng ổn. Hoặc là không, nhưng Glenn không cần biết điều đó đâu. Shaun vừa nghĩ vừa gọi cho bản thân một cốc kem hai viên choco kèm vani và cốm cùng kẹo dẻo, nhanh như chớp.






"30cm"




@Kals
 

Kals

Member




Mgwmpvu.png
Kouen Ryouji

Glenn




Thời gian: 2050 - Pre TW
Địa điểm: Pastry shop

Bakery bakery


Người quen bảo Glenn nếu có dịp hãy nếm thử bánh nướng Pháp. Glenn nghe xong chỉ cười cho qua, không để vào lòng. Phải đến hôm nay, khi đi dạo trên phố du lịch Paris, bước qua một tiệm bánh tinh xảo, anh mới nhớ đến lời của người bạn nọ.

Nhìn đồng hồ thì cũng gần tới giờ ăn, anh đẩy cửa bước vào, giác quan chìm đắm trong ánh sáng của cửa hàng, những chiếc bánh đủ kiểu dáng, đa khẩu vị, mùi thơm của bánh mới ra lò lẫn trong vị kem béo ngậy.

Có lẽ người bạn ấy nói đúng.

Glenn nhìn quanh cửa hàng, do dự không biết chọn gì. Phần vì bản thân anh không thật sự am hiểu về các loại bánh cũng như văn hoá ẩm thực Pháp, phần khác là do ngôn ngữ. Glenn-một-chữ-Pháp-bẻ-đôi-cũng-không-biết, phân vân nên chọn giữa bánh tròn màu đen hay bánh dài màu vàng.

“Hãy thử loại này, nó khá ngon đó."

Ai đó nói. Glenn buột miệng theo thói quen.

"Kumpi?"

Sau đó chợt nhận ra mình không ở quê nhà nữa, nên sửa lại. Phát hiện ra người nói là một thanh niên tóc đen đứng khá gần mình, Glenn quay sang nhìn người kia, hỏi.

"Apologize. Anh nói chiếc bánh nào cơ?"




mèo méo meo
 

Kals

Member




7fSP77l.png
Shaun the sheep

Glenn



Thời gian: Unknown - Pre-TW
Địa điểm: Seine riverside

A journey on Seine


"Santa Claus tặng quà cho mọi đứa trẻ ở chỗ tôi, nên có lẽ chúng tôi đều là trẻ ngoan."

Glenn nhún vai, không chú ý lắm tới giọng điệu câu hỏi hay sự nhầm lẫn nho nhỏ của Crea. Anh cũng bỏ qua luôn sự thật là từ năm mười tám tuổi thì Santa Claus nhà anh đã chỉ tặng quà cho mẹ và em gái, và bỏ lơ sự tồn tại của anh. Người lớn mà, Glenn hiểu được. Nhắc tới đó, chuyện tôn giáo và này nọ khi còn nhỏ thì đơn giản, đến khi lớn rồi thì lại khá là phức tạp.

"Anh theo đạo sao? Christian?"

Glenn hỏi trong khi cố gắng trao đổi với người bán hàng bằng tiếng Anh nhưng không thành công. Đến cuối cùng, vẫn là Crea trợ giúp anh trong việc chọn kem, và bù lại thì như một lẽ thường lệ, Glenn trả tiền cho cả hai.

Ba viên kem to tròn xếp chồng lên nhau trong ly, Glenn nếm thử một vị, sau đó hơi nhướn mày. Nhìn Crea đang ôm hộp kem bên cạnh, anh hỏi bằng thứ tiếng Anh bập bẹ sứt sẹo.

"Vị này... là đặc sản Paris hả?"

Anh nghĩ là mình biết mình đang nếm gì, hỏi lại cho chắc thôi.




mèo méo meo
 

Crea

Active member




Shaun Roseworth

Gái không ăn rau




<< Some Paris Restaurant || 2050





Ừ đúng rồi gọi xe cấp cứu đi nhưng không phải cho tôi đâu mà là cho cô ở tương lai đó vì bệnh không ăn rau à mà thôi, Shaun trong một thoáng nhớ lại cái meme call an ambulance but not for me khá nổi tiếng trên mạng vào tầm ba thập kỉ trước nên bắt đầu có mấy suy nghĩ kì lạ như thế, nhưng sau đó thì cũng gạt qua một bên để mở miệng giải thích.

"Là 112, nhưng mà... Không, không phải, ý tôi là, mon dieu, ừm nói sao nhỉ..."

Shaun lên tiếng, trong một thoáng vô thức lẩm bẩm cả tiếng Pháp lẫn tiếng Anh trong cùng một câu, nhưng sau đó cũng tỉnh táo lại mà nói tiếp.

"... Cô không ăn rau à?"

Mặt nghiêm trọng như thể đang hỏi cô gái tóc xanh phải là hung thủ của một vụ án giết người liên hoàn cực kì đáng sợ hay gì đó không.






"Nobody here lives a healthy life"




@Iceheart .
 

Crea

Active member




Shaun Roseworth

Glenn




<< Seine Riverside || 2050





"J’ai compris. Glenn là trẻ ngoan nhỉ."


Shaun hơi cười mà nói, cũng không nhắc gì thêm về vấn đề này. Cậu cũng không muốn nói là Santa Claus ở chỗ cậu thường tặng quà cho cả ba anh em, cho đến tầm ba năm trước thì không còn ai được nhận quà nữa. À khoan, biết đâu hai đứa em của cậu vẫn còn được nhận quà, chỉ riêng cậu là không.

Thôi kệ đi. Thiếu niên tóc đen hơi nhíu mày, trong một thoáng cảm thấy bản thân mình lại đang nghĩ linh tinh rồi. Với câu hỏi tiếp theo của Glenn, cậu tự múc cho mình một muỗng kem, sau đó nhìn sang anh, chậm rãi đáp, vô cùng rành mạch.

"Tôi theo chủ nghĩa vô thần."

"Glenn thì sao?"


Riêng cái câu này thì không thể giả vờ là mình không biết tiếng Anh rồi chêm vào một vài chữ tiếng Pháp ngắc ngứ hay gì đó được, dễ hiểu lầm ý, hơn nữa có thể sẽ không bộc lộ được những gì cậu muốn nói. Mấy thứ như quây quần và hát thánh ca cũng là do cậu ta thường nhìn thấy thôi chứ không phải là trực tiếp trải nghiệm.

Lại nói đến cốc kem, Shaun nhìn qua vẻ mặt của người bên cạnh, sau đó lại đáp.

"Paris... non, vị hiếm thì có, nên mới nghĩ nên thử. Glenn, không ăn được?"







"30cm"




@Kals
 

Kolulu

Member




???

???




Thời gian: Năm 2048
Địa điểm: Champs-Élysées


Một ngày đẹp trời tháng 5, cô gái nhỏ nói với gia đình rằng cô muốn tới Paris.

Không một dự định báo trước, cô lặng lẽ sắp xếp lịch học của nhà trường, trao đổi với các giáo sư xong hết thảy, liền nhanh chóng xách hành lí lên. Định hướng ban đầu là London, cô yêu thích những vỉa hè xám xịt dưới mưa rào ngày hạ của nó, đi lòng vòng hết một ngày, rồi mới đến Paris.

Nơi ưa thích nhất của cô ở nơi này là Champs-Élysées. Có thể tùy tiện ngồi xuống một chiếc bàn nhỏ kê bên ngoài một quán cà phê nào đó, hướng ra những con đường lát gạch của nơi xinh đẹp nhất Paris, tự do tự tại với cuộc đời.

Đương lúc cầm trên tay một ly cà phê nóng mở cửa bước ra ngoài thì cửa đẩy trúng một người định bước vào. Vì loại cửa này rất nặng nên khi gặp cản liền bật ngược lại cô, khiến cà phê tràn hẳn lên tay và một phần vạt váy. Cái nóng của cà phê khiến cô phải ngay lập tức đặt ly xuống một chiếc bàn gần đó rồi lùi lại. Nhân viên cửa hàng cũng ngay lập tức mang khăn giấy tới cho cô.

Cô đưa tay còn lại kéo hẳn cánh cửa vào, theo quán tính ngay lập tức bật ra câu xin lỗi.

"Perdón... ah..." Cô nhớ ra đây là Paris, liền chuyển sang tiếng Anh. "... anh có sao không?"

@Kals



mèo méo meo
 
Last edited:

samir

Active member



Kouen Ryouji


???


Pastry shop _ Paris (France) |2050


"Kumpi?"

Anh không biết người kia đang nói gì, và cũng không biết đó là tiếng nước nào, chắc là tiếng pháp ha. Một thoáng bối rối hiện lên trên khuôn mặt anh, nhưng thật may mắn là chàng trai kia sau đó đã đáp lại bằng tiếng Anh.

Ngữ điệu tiếng Anh của anh ta nghe rất hay, giọng nói âm trầm ấm áp. Đáp lại câu hỏi của chàng trai tóc bạch kim thì anh chỉ vào bảng tên trên kệ bánh và đồng thời chỉ tay vào loại bánh tương ứng.

“Loại bánh nướng hạt dẻ này. Nó rất thơm và ngậy, đồng thời nó cũng tốt cho cơ thể nữa” Anh giải thích.”Hoặc anh có thể thử loại bánh sừng bò đặc biệt này. Cửa hàng này rất nổi tiếng vì loại bánh này, mặc dù đây là một trong những loại bánh cổ điển của Pháp, nhưng không mấy nơi có thể nướng ở nhiệt độ và căn thời gian hoàn hảo như ở đây, ăn sẽ không bị khô”

Anh giải thích giống như một chuyên gia trong lĩnh vực bánh vậy, dù anh chỉ nghiên cứu và làm mấy loại linh tinh ăn chơi chơi ở nhà thôi. Nhưng với cửa hàng này thì anh cũng bỏ công sức nghiên cứu để đến nơi còn biết chọn và thưởng thức những loại bánh gì.
@Kals

. .

 

Kals

Member




7fSP77l.png
Shaun the sheep

Glenn



Thời gian: Unknown - Pre-TW
Địa điểm: Seine riverside

A journey on Seine


"J’ai compris. Glenn là trẻ ngoan nhỉ."

Glenn nhún vai.

"Có thể nói như vậy."

Ngoan hay không thì cũng là chủ quan. Khi người đánh giá không còn thì có tốt hay xấu cũng không mang giá trị gì hết, huống chi đã ba năm hơn rồi anh không nhận quà của Santa Claus, không thể nói anh không ngoan suốt ba năm chứ. Phải không?

Vị hồ đào nhờ nhợ, thêm vị chua của trái cây mà Glenn nghĩ là mình biết, hai thứ đông lạnh ăn vào mang đến một cảm giác khó diễn tả bằng lời. Không phải dở, nhưng cũng không thể khen là ngon, chỉ có thể nói một cách lịch sự là...

"Không hợp khẩu vị của tôi cho lắm, nhưng dùng để giải nhiệt cũng được."

Paris nóng hơn Helsinki rất nhiều. Glenn tới đây vốn để du lịch, cũng để hưởng nắng, nhưng ngốt như thế này thì hơi vượt dự tính. Qua sông Seine cũng là một cách hay, nghe nói đi chơi trên sông sẽ mát hơn đúng không? Về câu hỏi của Crea, anh chỉ cười rồi đáp lại.

"Tôi theo đạo. Christian."

Theo truyền thống gia đình. Trước đây cứ vào Chủ Nhật bọn họ sẽ tới nhà thờ, ít nhiều làm công ích. Khi còn nhỏ Glenn không tích cực với mấy việc này lắm, nhưng đến khi lớn rồi lại thành thói quen. Thời gian trôi qua, nhiều việc xảy ra, con người rồi cũng thay đổi. Tựa như khẩu vị của Glenn thôi, trước đây anh khá kén ăn, giờ đỡ rồi.

Bỏ ly kem giấy vào một thùng rác gần đó, Glenn mở GPS ra kiểm tra xem bọn họ còn cách Seine bao xa. Sau khi xác định được khoảng cách, anh quay sang hỏi Crea.

"Chúng ta nên đi lộ trình nào trên Seine? Có vài chuyến khác nhau, lộ trình cũng không giống, tôi không chắc lắm."

Đoạn chuyển máy thông tin qua cho Crea nhìn.




mèo méo meo
 

Kals

Member




DPGFYYy.png
???

Glenn



Thời gian: Unknown - Pre-TW
Địa điểm: Coffee shop, Champs-Élysées

Outsider's trivias


90% máu của người Phần là cafe, Glenn cũng vậy. Sáng sớm phải tự pha một ly cafe, nếu không pha được thì ra ngoài mua. Đi du lịch thì không có điều kiện tự tay pha cafe cho mình nên Glenn rời khách sạn từ sớm và ghé một hàng cafe sáng sủa tại Champs-Élysées.

Vốn cũng không có gì đặc biệt, mua cafe rồi uống rồi mới tiếp tục hành trình như một thói quen, thế nhưng khi mở cửa vào cửa hàng thì lại xảy ra chút vấn đề. Cửa ra vào của cửa hàng là thuộc thiết kế cũ, khá nặng, khi di chuyển phải đẩy ra. Khi Glenn bước tới định mở cửa thì từ phía bên trong cửa hàng, một người khác cũng định ra ngoài. Cánh cửa bị đẩy ra va vào Glenn, anh phản ứng nhanh nghiêng đầu sang một bên nên mép gỗ chỉ chạm vai, không đến nỗi nào. Người còn lại thì có vẻ không may mắn vậy. Đối phương khá nhỏ con, tay còn cầm tách cafe nóng, khi mở cửa va phải anh, cánh cửa liền bật ngược lại về phía họ. Cafe nóng đổ nghiêng lên tay và một phần trang phục, đối phương nhíu mày đặt vội tách xuống nhưng cũng không quên giữ cửa.

Glenn thuận tay kéo cánh cửa mở ra, giảm áp lực cho đối phương, bản thân cũng bước vào trong. Quán cafe cũng khá đông, không trách.

"Không cần xin lỗi, tôi cũng không chú ý. Tay cô không sao chứ?"

Anh nhìn qua dấu đỏ trên tay người nọ, tách cafe còn nghi ngút khói, chắc chắn không thể dễ chịu được.

"Đi rửa tay một chút đi, dùng nước lạnh xem có bị bỏng không."




mèo méo meo
 
Last edited:

Crea

Active member




Shaun Roseworth

Glenn




<< Seine Riverside || 2050





Shaun nhìn người bên cạnh mình bỏ ly kem vào thùng rác thì bèn suy nghĩ trong một thoáng, sau đó nói.

"Lần sau ăn không ổn thì để tôi ăn cho, không cần cố ăn đâu."

Ăn mà thấy không ổn nhưng cố ăn thì khổ sở lắm, bỏ lại phí, suy ra kết quả mà Shaun nghĩ là ổn thỏa nhất chính là để cậu ta xử lý hết. Nghe qua thì vô cùng balance, vô cùng healthy, hơn nữa lại không lãng phí đồ ăn, nghĩ mặt nào cũng lợi.

Mỗi tội không biết có phải do nghĩ nhiều quá hay không mà cái câu trên của thiếu niên tóc đen chẳng vấp tẹo nào, nghe thấy mượt vô cùng.

"Đã hiểu. Mấy việc bên đạo, tôi thật sự không rành, nếu có gì sai... ừm, cứ nói, tôi sẽ, sửa?"

Glenn bảo mình theo đạo, Shaun chỉ dừng lại suy nghĩ một chút rồi đáp lại khá nhanh, mỗi tội câu từ nghe vấp váp không thể tả được. Lần này không phải cậu cố ý, mà là do không nhớ phải diễn tả câu cú ra làm sao, thế nên mới ngắc ngứ như thế. Shaun Roseworth những năm gần đây cũng chẳng giao tiếp gì nhiều, thế nên thi thoảng vẫn xảy ra mấy việc quên từ ngữ như thế này, và cả cách diễn đạt nữa. Nhưng tính ra cũng không đến nỗi nào, coi như cậu đóng vai nói tiếng Anh cà giật cũng trọn đi?

Thế nên cuối câu kia mới nghe như một câu hỏi, vì cậu ta không chắc dùng từ có đúng không. Nhưng may là chuyện đó cũng nhanh chóng qua đi, lúc Glenn đưa mớ lộ trình sông Seine sang thì Shaun đã nhanh chóng chuyển tầm nhìn qua điện thoại, nhìn vài giây thì kéo kéo rồi nói nhanh.

"Glenn, muốn đi thuyền... ừm, to hay là nhỏ? Đông người hay ít người? Đi dài hay ngắn? Đi một mạch cả con sông hay là dừng đây đó?"

Xong thì tiện giải thích luôn.

"Có vài tuyến... dừng đây đó, giống như autobus. Đi một chút, vào trạm, rước khách, đi ra. Kiểu như thế. Glenn, thích thế nào?"







"30cm"




@Kals
 

Kals

Member




Mgwmpvu.png
Kouen Ryouji

Glenn




Thời gian: 2050 - Pre TW
Địa điểm: Pastry shop

Bakery bakery


Ồ. Glenn im lặng lắng nghe, mắt dõi theo những chiếc bánh mà người kia giải thích. Như đã nói, anh là một tay mơ nếu nhắc tới bakery, thế nên nếu không có recommend nào thì có lẽ anh sẽ bốc bừa thật. Mà nếu đã có recommend rồi thì...

"Nghe cũng được. Tôi lấy cả hai."

Glenn tới đây để trải nghiệm, không phải để tiết kiệm. Nếu cả hai đều ngon thì anh sẽ nếm thử. Nhìn người còn lại vẫn đang giảng giải về bánh một cách chuyên nghiệp và đầy hứng thú, Glenn hỏi.

"Anh làm ở đây à? Đầu bếp? Thợ nướng bánh?"

Đoạn lại rời mắt trở về mấy chiếc bánh trong tủ.

"Ngoài hai loại bánh kia ra thì còn loại bánh nào ngon nữa không, tôi nghe đây."

Một ngày không ăn hết thì có thể hôm sau sẽ quay lại, hoặc mua về làm quà, Glenn tự nhủ.




mèo méo meo
 

Kals

Member




7fSP77l.png
Shaun the sheep

Glenn



Thời gian: Unknown - Pre-TW
Địa điểm: Seine riverside

A journey on Seine


"Không sao, mỗi người một đức tin, cũng không thể trách anh không có hiểu biết ở mọi lĩnh vực."

Glenn đùa, có vẻ thật sự không chú ý lắm tới tôn giáo, không giống một con chiên thật sự. Nhưng ai biết được, mỗi người có niềm tin và cách thể hiện khác nhau mà. Cúi đầu xuống nghiên cứu tuyến đường đi của từng loại thuyền, nghe Crea nói về kem, anh không để tâm mà trả lời.

"Ừ, vậy cũng được. Anh thích ăn kem à? Nếu lát trên thuyền có phục vụ, chúng ta lại thử vị khác."

Một cách tự nhiên, khi Crea trở lên thuần thục khi giao tiếp tiếng Anh thì Glenn cũng vậy. Có lẽ là do bản năng bắt nhịp với khách hàng, hoặc cũng có thể vì anh cảm thấy Crea không phải không biết tiếng Anh, có lẽ là không giỏi dùng tiếng Anh giao tiếp mà thôi? Nhìn về mặt tích cực, ít ra cuộc nói chuyện của bọn họ cũng không còn quá ngắc ngứ, bập bẹ như trẻ lên ba.

Glenn chia cho Crea hai tuyến đường anh thấy ổn nhất, hai du thuyền mở đón du khách, một chiếc đi một vòng dọc sông Seine rồi dừng trước một nhà hàng, chiếc còn lại quay về điểm ban đầu trả khách. Chuyến đầu tuyến đường hơi ngắn, đi một mạch sông, không dừng trên đường mà chỉ dừng ngay trước bữa ăn; chuyến sau dài hơn, có phục vụ thức ăn trên thuyền và tạm dừng ở một vài điểm dọc bờ sông, hầu hết là các cửa hàng mua sắm cỡ lớn, hoặc nơi chụp ảnh.

"Hai loại, Crea nghĩ loại nào tốt hơn?"

Anh hỏi, sau đó bổ sung.

"Chuyến đầu tiên thuần tuý đi ngắm cảnh trên sông Seine, có dịch vụ trên thuyền nhưng không nhiều lắm, dừng ở nhà hàng bên kia bờ sông là hết chuyến đi, nhưng nghe nói có Moulin Rouge show và cả Champagne tasting nữa. Chuyến sau khá dài, đi cũng lâu, nghe nói có dừng ở Eiffel và nhiều điểm khác, dịch vụ trên tàu cũng ổn. Có điều khu vực quanh Eiffel thì tôi lại đi rồi."

Câu hỏi đặt ra là, đi chuyến ngắn về sớm, hay đi chuyến dài về muộn. Glenn nhìn Crea, chờ cậu quyết định.




mèo méo meo
 

Crea

Active member




Shaun Roseworth

Glenn




<< Seine Riverside || 2050





"Ừm, nhưng mà nếu như tôi có nói gì không phải thì... Glenn biết đó, cứ nói, ha?"

Shaun chần chừ một chút rồi đáp như thế, người ta vẫn hay có câu đùa rằng không biết không phải tội, nhưng với cậu ta thì khác. Không biết thì cứ nói ra cho cậu ta biết để chỉnh sửa chứ đừng im lặng, Shaun Roseworth dường như là dạng người như vậy.

"Ừ, vậy cũng được. Anh thích ăn kem à? Nếu lát trên thuyền có phục vụ, chúng ta lại thử vị khác."

Shaun nhìn Glenn, trong một thoáng định đưa ngón tay lên nhưng rồi lại bỏ xuống. Ý cậu là nếu anh ta không ăn thì đưa cho cậu ăn để không phí, chứ đâu phải là cậu đam mê ăn kem ăn một cốc chưa đã? À khoan, cậu thích kem thật, nhưng đó không phải là vấn đề chính ở đây...

Mà thôi, tạm bỏ qua vấn đề đó đi. Vấn đề tiếp theo là đi thuyền. Chuyến đầu có vẻ ổn nếu chỉ muốn ngắm cảnh sông Seine nhưng hơi ngắn, chuyến sau dài hơn, lại đi trùng với nơi Glenn từng qua à, hừm...

"Tối nay tôi rảnh."

Ý là không cần phải về sớm, đi lâu được. Dù gì về trễ cũng chẳng ai mắng.

"Tôi không chắc mình là người dẫn đường tốt, nếu lên tháp Eiffel. Không biết có mang lại, ừm, trải nghiệm mới mẻ không. Nhưng nếu Glenn muốn, thì đi."

Glenn để cậu quyết định, Shaun đá ngược quyền chọn cuối cùng về lại cho anh ta. Dù sao thì người kia mới là khách du lịch, không phải cậu, chọn hết phần người nọ thì thấy sai lắm.







"Going through Paris"




@Kals
 
Top