[Fanacia] Thư viện trường Imperia

Ultimate

Administrator
Staff member
LOCATION
Thư viện trường Imperia
▶ IMAGE
T2VDkMQ.jpeg
DESCRIPTION
Thư viện trường Imperia.
INSPECTABLE ITEM
Bàn gỗ
Ghế gỗ
Sách
Báo
Máy tính để bàn
Bàn phím
Chuột
Máy Scan
Máy In
Bút
Giấy





 

Ultimate

Administrator
Staff member
TUTORIAL
Thư viện Imperia


Hội trưởng hội học sinh dẫn cả hai tới khu vực thư viện. Thư viện của trường Imperia to khoảng 80 m2 với nhiều dãy ghế gỗ để học sinh có thể ngồi đọc sách. Tất nhiên chả có ai ở đây đọc sách cả. Chỉ có một thủ thư đang ngồi với mái tóc đen và đối diện cô là một anh chàng tóc trắng.


???
... thế là ông hàng tôm lao vào bà hàng cá.... Ủa... Xin chào, hội trưởng.


???
Hội trưởng. Ai đây?


???
Ủa sao
người CLB Bóng đá
ở đây... Gwendolyne đâu vậy? Ciri? Đây là hai bạn học sinh trường Camerata, sẽ đi cùng với chúng ta chiều nay. Tên hai bạn ấy là: Jacqueline Nguyễn và Vũ Trần.


???
Làm sao tôi biết, có phải mẹ bả đâu. Gần nghỉ hè rồi, đứa nào đứa đấy rã đám cả...


Lúc này chàng trai tóc trắng đã rời ghế và quay qua chỗ Jacqueline và Vũ Trần.


???
Hello Jacqueline Nguyen, Nguyen surname?
So you are Vietnamese?
"Xin chào."


???
Hello Vu Tran, Tran... Chan surname?
So you are Chinese?
"Ní hảo."


???
Greywick
, đừng có nghĩ ai họ Nguyễn cũng là người Việt. Ai họ Trần cũng là người Trung Quốc, racist lắm.


Cô gái tóc đen đặt tay lên mặt, như chỉ muốn kiếm cái hố nào chui xuống cho đỡ xấu hổ.


???
... Gomenasai. Hai bạn ở Camerata đến từ nước nào vậy?


 
Last edited:

Absolute Darkness

Active member




Jacqueline Thu Nguyen

Vũ Trần

???


Trường học

Ồ, là Vũ trần - Jacqueline ngước mắt nhìn cậu bạn tóc đen vừa bước tới bên cạnh - Jacqueline biết cậu ấy. Tuy rằng hai người không học cùng lớp và cũng chưa bao giờ trò chuyện, nhưng ở nơi đất khách quê người tìm được một người mang cái tên của quê hương mình, Jacqueline vẫn không thể tránh khỏi việc vô thức để ý đến cậu ấy.

"Chào hai cậu, tôi là Trần Vũ, hân hạnh được gặp mặt. Liệu tôi có thể đồng hành cùng hai cậu không?"

Jacqueline mỉm cười và gật nhẹ đầu với Vũ. Cô gái nhỏ chưa bao giờ nghĩ đến việc hai người họ lại có thể bắt chuyện làm quen với nhau trong chuyến đi này, tuy vậy điều đó lại khiến cô cảm thấy vui vẻ trong lòng.

"Tất nhiên rồi, rất vui được gặp cậu." - Jacqueline đáp

"Ơ. Ừm. Chào... Jacqueline và... Trần. Rất hân hạnh được gặp, mình là Valeria."

"Jacqueline là được rồi."
- Cô gái giúp hội trưởng gỡ rối, cô biết rõ cái họ của mình có phần khó phát âm với người nước ngoài, và cũng không ngại khi người khác gọi mình bằng tên.

Jacqueline và Vũ đi theo Valeria đến thư viện. Vừa mở cửa ra thì thấy bên trong đã có hai người đang trò chuyện.

Đối với Jacqueline thì trò chuyện trong thư viện vốn đã là một tội ác, nhưng ít ra thì bên trong cũng không có ai khác nên cũng có thể du di được, cho đến khi cô gái nghe được đoạn hội thoại giữa hai người.

"... thế là ông hàng tôm lao vào bà hàng cá.... Ủa... Xin chào, hội trưởng."

"Hội trưởng. Ai đây?"

"
Ủa sao người CLB Bóng đá ở đây... Gwendolyne đâu vậy? Ciri? Đây là hai bạn học sinh trường Camerata, sẽ đi cùng với chúng ta chiều nay. Tên hai bạn ấy là: Jacqueline Nguyễn và Vũ Trần."

"Làm sao tôi biết, có phải mẹ bả đâu. Gần nghỉ hè rồi, đứa nào đứa đấy rã đám cả..."

Jacqueline từ chối hiểu đoạn hội thoại giữ hai người, nhưng chàng trai tóc trắng thậm chí còn đẩy sự kinh ngạc của cô gái lên cao hơn khi cậu ta quay sang bắt chuyện với mình.

"Hello Jacqueline Nguyen, Nguyen surname? So you are Vietnamese? "Xin chào.""

"Hello Vu Tran, Tran... Chan surname? So you are Chinese? "Ní hảo."

"Greywick, đừng có nghĩ ai họ Nguyễn cũng là người Việt. Ai họ Trần cũng là người Trung Quốc, racist lắm."

"... Gomenasai. Hai bạn ở Camerata đến từ nước nào vậy?"

Nếu như ban nãy Jacqueline từ chối hiểu, thì bây giờ cô gái rất muốn được lựa chọn từ chối trả lời luôn mấy dạng câu đùa nhạt nhẽo như thế này. Một hai lần thì vui đấy nhưng Jacqueline đã không còn nhớ rõ đây là lần thứ bao nhiêu cô phải nghe cái joke nhạt thếch này rồi. Tuy vậy, cô vẫn giữ phép lịch sự mà vui vẻ trả lời.

"À, cái đó, không phải như cậu nghĩ đâu. Có lẽ cậu ít tiếp xúc với thế giới bên ngoài nên không biết, thật ra họ Nguyễn không phải họ của Việt Nam mà là của Đông Lào cơ. Giống Đông-Timor ấy nhưng mà là Đông-Lào. À mà chắc cậu không biết nước tớ đâu..." Cô gái nhỏ tỏ ra buồn bã "Người ta toàn nhầm tớ là người Việt thôi. Nhưng mà thật ra cũng không trách cậu được... có lẽ môn lịch sử và địa lý không được coi trọng ở đây lắm nhỉ..."

Jacqueline thở dài và cúi mặt xuống, ra vẻ rất tủi thân.

@Ultimate @Viktor


aaa
 

Viktor

Member

Vũ Trần


Jacqueline Thu Nguyen


???


???


???



About this.
[2024.04.22]


Vũ đã cho rằng bản thân cần phải giữ một sự cảnh giác nhất định trước những người mà mình không mấy quen thân này, nhưng tình hình có vẻ dễ thở hơn anh nghĩ. Có vẻ việc gồng mình lên trước hai cô gái thân thiện này là không mấy cần thiết. Nhưng cứ để ý một chút cũng không ảnh hưởng gì cả.

"Tất nhiên rồi, rất vui được gặp cậu."

Jacqueline sao... Trong ký ức của Vũ, cái tên và hình bóng cô gái này đã từng xuất hiện ở đâu đó tại Camerata. Có điều, Vũ không có thói quen làm quen với quá nhiều người khi chưa có dịp, nên dù biết cô ấy, anh quyết định tiếp cận từ từ với Jacqueline - như cái cách anh sẽ làm với những người bạn mới ở nơi đây.

"Ơ. Ừm. Chào... Jacqueline và... Trần. Rất hân hạnh được gặp, mình là Valeria."

Valeria có vẻ khá lịch sự trước lời đề nghị của anh. Có điều, Vũ vẫn cần phải lên tiếng để cô ấy và Jacqueline thoải mái gọi tên mình. Có lẽ sẽ hơi kì nếu mọi người cứ gọi họ của anh...

"Cứ gọi tôi là Vũ, đừng quá xa cách. Có lẽ sẽ có nhiều thứ khiến chúng tôi tò mò, mong được cậu chỉ dẫn."

Sau khi đã thống nhất xong, Vũ và Jacqueline theo Valeria tới thư viện trường. Vũ rất thích được tham quan những nơi chứa đựng nhiều sách như thư viện, phần vì sở thích được tìm tòi và khám phá tri thức, phần vì anh rất muốn biết nơi đây sẽ chứa đựng những điều hay ho nào.

Bên trong đã có hai người đang trò chuyện rôm rả, khiến Vũ khá bất ngờ. Anh đã nghĩ một thư viện sẽ vắng vẻ và yên ắng hơn nhiều; nhưng học sinh ở đây hóa ra lại có những lựa chọn rất thú vị về địa điểm chuyện trò.

"... thế là ông hàng tôm lao vào bà hàng cá.... Ủa... Xin chào, hội trưởng."

"Hội trưởng. Ai đây?"

"Ủa sao người CLB Bóng đá ở đây... Gwendolyne đâu vậy? Ciri? Đây là hai bạn học sinh trường Camerata, sẽ đi cùng với chúng ta chiều nay. Tên hai bạn ấy là: Jacqueline Nguyễn và Vũ Trần."

"Làm sao tôi biết, có phải mẹ bả đâu. Gần nghỉ hè rồi, đứa nào đứa đấy rã đám cả..."

Vũ còn đang cố gắng nhìn ngắm và thu những thứ xung quanh vào mắt thì cậu bạn kia đã đột ngột tới gần, khiến anh hơi giật mình và lùi lại vài bước. Cậu ta trông khá thân thiện đấy chứ-

"Hello Jacqueline Nguyen, Nguyen surname? So you are Vietnamese? "Xin chào.""

Anh chưa kịp nhìn biểu cảm của Jacqueline, thì đã nghe được câu chào hỏi không mấy hay ho của cậu ta.

"Hello Vu Tran, Tran... Chan surname? So you are Chinese? "Ní hảo.""

Vũ hít một hơi sâu, gắng tỏ ra thân thiện dù bên trong đã bắt đầu khó chịu. Anh chấp nhận sự thật rằng vì ánh sáng có vận tốc cao hơn âm thanh, nên trong đời sẽ có vài người trông có vẻ dễ mến trước khi họ lên tiếng. Nếu đây là Camerata và người nói những lời này là bạn cùng lớp của anh, cậu ta chắc sẽ được nghe anh lên lớp cho đôi ba lời.

"Greywick, đừng có nghĩ ai họ Nguyễn cũng là người Việt. Ai họ Trần cũng là người Trung Quốc, racist lắm."

May quá, vẫn còn ai đó đủ lý trí ở đây để cản cậu ta-

"... Gomenasai. Hai bạn ở Camerata đến từ nước nào vậy?"

Vẫn là cậu trai ấy. Vũ cảm thấy may mắn cho ngôi trường này, vì chỉ có một tên ngốc thôi và (hầu hết) mọi người đều biết uốn lưỡi bảy lần trước khi nói. Anh đang cố gắng nghĩ một câu trả lời thật thân thiện thì Jacqueline đã lên tiếng trước.

"À, cái đó, không phải như cậu nghĩ đâu. Có lẽ cậu ít tiếp xúc với thế giới bên ngoài nên không biết, thật ra họ Nguyễn không phải họ của Việt Nam mà là của Đông Lào cơ. Giống Đông-Timor ấy nhưng mà là Đông-Lào. À mà chắc cậu không biết nước tớ đâu..."

Cô bạn này... đang nói mát người ta sao?

Vũ im lặng, vì trông cậu ấy giống như vẫn còn gì muốn nói lắm. Let her cook.

"Người ta toàn nhầm tớ là người Việt thôi. Nhưng mà thật ra cũng không trách cậu được... có lẽ môn lịch sử và địa lý không được coi trọng ở đây lắm nhỉ..."

Chà, nhìn vào nét mặt của hai người kia thì có vẻ họ đang bối rối lắm. Lúc này không phải là lúc để làm những người bạn này mất mặt, dù Vũ phải công nhận là việc này rất vui. Biết đâu lát nữa cậu bạn này lại ngốc tiếp thì sao...

"Thật tiếc quá, dù cũng biết chút tiếng Trung nhưng tôi không phải người Trung Quốc. Nếu để bố mẹ hay thầy cô Camerata biết rằng người nước ngoài sẽ đánh giá chúng tôi qua tên, thì họ sẽ yêu cầu chúng tôi đổi hết tên thành tên Camerata nguyên thủy mất."

Vũ nhìn vào biểu cảm trên gương mặt từng người, chắc rằng bản thân không nói ra điều gì quá tiêu cực mới tiếp tục.

"Nhưng dù gì chúng tôi cũng biết buồn mà. Nếu có gì thắc mắc về chúng tôi, xin cứ mạnh dạn hỏi, chứ đừng chỉ đoán nhé. Cá nhân tôi sẽ rất sẵn lòng giải đáp, và mong là các cậu cũng sẽ giúp chúng tôi giải đáp những điều chúng tôi băn khoăn, được chứ?"

Nào, đến lúc lên tiếng của những người có lý trí rồi đấy. Nói gì đó và tự giải nguy cho mình đi thôi, trước khi cậu bạn này lại quậy tiếp và mọi chuyện trở nên rối tung.

@Ultimate
@Absolute Darkness






 

Ultimate

Administrator
Staff member
TUTORIAL
Thư viện Imperia


Sau khi nghe Jacqueline bảo chàng trai tóc trắng ít tiếp xúc với thế giới bên ngoài. Cậu ta há mỏ trong khi cô gái thì chỉ cười tủm tỉm gật gù. Jacqueline có vẻ hơi buồn và tủi thân, khiến hội trưởng hội học sinh hơi nhích lại gần chỗ cô một chút, tỏ vẻ cảm thông.


???
Lào là ở đâu,
Lanfear?


???
Cô ấy nói đúng đấy. Cậu cũng chả biết Việt Nam ở đâu đâu đúng không?


???
Ở đấy có đồ ăn ngon, biết thế là được. Không trả lời thì thôi, lát chờ
Lorene
về thì tôi hỏi.


Hết Jacqueline, tới Vũ rằng cậu cũng chả phải người Trung Quốc. Chàng trai tóc trắng thở dài theo, kiến thức địa lý của cậu ta có lẽ đúng như nhận định của Jacqueline là con số cùng hình dáng với quả trứng gà. Tranh thủ Vũ đang hỏi xem có giúp gì được không, chàng trai hỏi luôn:


???
Ờ, hai bạn biết gì về chỗ đảo sắp tới không vậy?


???
Không phải đấy là việc thầy giao cho cả lớp sao?


???
Ờ thì... tôi hỏi thử họ ý mà.... chứ tôi biết rồi.


???
Đảo Rosenkreuz thuộc sở hữu của gia tộc Rosenkreuz. Gia tộc này từng là một gia tộc giàu có dưới thời ông trùm dầu mỏ Christopher Rosenkreuz. Tuy nhiên gia đình này hiện đang không còn ai cả. Còn nhớ vụ bắt cóc cháu của ổng không, cách đây 8-9 năm gì đấy.


???
Ờ... nhớ một chút.


???
Mình nhớ là lúc ý những kẻ bắt cóc đòi 10 triệu Macca tiền chuộc. Báo chí tới phỏng vấn ông Christopher và hỏi xem ổng sẽ trả tiền cho những kẻ bắt cóc cháu mình thì ổng bảo không.


???
Giàu thế mà không trả tiền cho cháu mình?


???
Tôi đang đọc mấy bài báo về vụ đấy ở đây, mọi người muốn xem qua không?


Tutorial:
Đã update thêm 6 item có thể Inspect:
- Bài báo: Vụ bắt cóc thế kỷ
- Bài báo: Christopher Rosenkreuz là ai?
- Bài báo: Phỏng vấn Christopher Rosenkreuz trước yêu cầu của những kẻ bắt cóc.
- Bài báo: Richard Rosenkreuz biến mất, người con cả của Christopher đang ở đâu?
- Bài báo: Lisa Rosenkreuz nói gì với những kẻ bắt cóc con gái mình
- Bài báo: Hana Rosenkreuz, chuyện gì đã xảy ra?


Jacqueline và Vũ Trần có thể post bài, nhưng nếu trong bài đó dòng lệnh: INSPECT: [tên item], GM sẽ trả lời toàn bộ thông tin của Item đó.

Thường mỗi khi điều tra, mỗi player sẽ có từ 1 tới 3 lần Inspect. Khi tất cả player Inspect hết sỗ lượt của họ, sẽ chuyển sang giai đoạn phá án.

 
Last edited:

Viktor

Member

Vũ Trần


Jacqueline Thu Nguyen


???


Lanfear


Greywick



About this.
[2024.04.22]



"Ờ, hai bạn biết gì về chỗ đảo sắp tới không vậy?"

Cậu ta trông có vẻ ngượng và bắt đầu đánh trống lảng rồi. Nếu bây giờ mà tiếp tục tỏ ra xa cách thì lại vô tình gây mâu thuẫn không chừng. Dù sao cũng chưa có thông tin về nơi đó, nhân tiện tìm hiểu thêm chút cho đỡ bỡ ngỡ vậy.

"Không biết Jacqueline thế nào, nhưng thú thật thì tôi chưa có cơ hội tìm hiểu về địa điểm đó. Đành phiền các cậu phổ cập chút đỉnh rồi."

Nở một nụ cười khách sáo, anh lên tiếng, cố gắng kiềm chế sự tò mò đang thôi thúc mình từ bên trong. Nếu để Vũ một mình ở đây, anh nghĩ bản thân có thể dành cả ngày, hoặc nhiều ngày, để nghiền ngẫm những sách và sách ở thư viện này. Dĩ nhiên là với không sự làm phiền đột ngột nào...

"Không phải đấy là việc thầy giao cho cả lớp sao?"

Cô bạn hội trưởng lên tiếng nhắc nhở. Có vẻ giáo viên đã yêu cầu những người bạn này tìm hiểu về nơi đó từ trước - vậy thì càng có cơ sở để dựa dẫm rồi. Lắng nghe tiếp xem sao.

"Ờ thì... tôi hỏi thử họ ý mà.... chứ tôi biết rồi."

...Chắc là cậu ta không biết gì thật. Vũ đột nhiên tưởng tượng ra viễn cảnh tệ nhất của việc lạc trên hoang đảo: Không phải là không có thức ăn hay nước uống, mà là việc anh sẽ lạc cùng cậu bạn này. Trước khi chết đói hay chết khát, anh sẽ chết vì bất lực mất thôi.

"Đảo Rosenkreuz thuộc sở hữu của gia tộc Rosenkreuz. Gia tộc này từng là một gia tộc giàu có dưới thời ông trùm dầu mỏ Christopher Rosenkreuz. Tuy nhiên gia đình này hiện đang không còn ai cả. Còn nhớ vụ bắt cóc cháu của ổng không, cách đây 8-9 năm gì đấy."

Rosenkreuz, Christopher... Vũ cố gắng ghi nhớ những cái tên này. Hừm... mà nhắc đến tên, ban nãy cô gái tóc đen gọi cậu ngốc là "Greywick", còn cậu ta gọi cô ấy là "Lanfear", đúng không? Cũng cần rõ tên của họ dần đi thôi, nếu không muốn trở thành trò cười khi có thêm những người khác tới.

"Ờ... nhớ một chút."

"Mình nhớ là lúc ý những kẻ bắt cóc đòi 10 triệu Macca tiền chuộc. Báo chí tới phỏng vấn ông Christopher và hỏi xem ổng sẽ trả tiền cho những kẻ bắt cóc cháu mình thì ổng bảo không."

"Giàu thế mà không trả tiền cho cháu mình?"

Về khía cạnh này, Vũ có thể hiểu phần nào. Tài phiệt chỉ dùng tiền khi giá trị mang lại cho họ là đủ lớn mà thôi. Thật không dễ nếu muốn sinh tồn trong giới nhà giàu; đặc biệt lại càng không dễ dàng cho những người có lối suy nghĩ quá đơn giản.

"Tôi đang đọc mấy bài báo về vụ đấy ở đây, mọi người muốn xem qua không?"

Thấy Lanfear cầm ra một xấp báo, lại có ý mời mọi người cùng tham gia; Vũ không chần chừ nữa mà rảo bước về phía cô bạn. Anh cầm lên hai tờ báo, lịch sự hỏi chủ nhân của chúng trước.

"Ừm... Tôi có thể đọc chúng không, bạn học Lanfear?"

Lúc này e dè thật không để làm gì cả. Trước mặt là tri thức, thân là người ham đọc mà không nắm bắt thì tội lỗi quá.

INSPECT: [Bài báo: Christopher Rosenkreuz là ai?]
INSPECT: [Bài báo: Phỏng vấn Christopher Rosenkreuz trước yêu cầu của những kẻ bắt cóc.]

@Ultimate
@Absolute Darkness






 

Absolute Darkness

Active member




Jacqueline Thu Nguyen

Vũ Trần

???


Trường học

Jacqueline vẫn còn đang muốn cà khịa thêm mấy câu nữa, nhưng có vẻ như người ta đã biết khó mà chủ động lui binh trước, nên cô cũng chẳng muốn làm cho ai mất mặt hơn nữa. Rất nhanh, câu chuyện đã được hướng sang một đề tài khác. Cô thấy Vũ cầm lên hai tờ báo và bắt đầu nghiên cứu chúng, vì thế cô cũng muốn tham gia.

- INSPECT: Bài báo: Vụ bắt cóc thế kỷ
- INSPECT: Bài báo: Richard Rosenkreuz biến mất, người con cả của Christopher đang ở đâu?


@Ultimate @Viktor


aaa
 

Ultimate

Administrator
Staff member
TUTORIAL
Thư viện Imperia




???
Ồ, khoan khoan, tức là
lão già này để lại tài sản cho bất kỳ ai giải được bí ẩn trong bài thơ?


???
Trừ cậu, vì cậu chắc chắn không giải được đâu.


Lúc này thì có một người mở cửa phòng thư viện. Một cô gái tóc trắng tết 3 đuôi.


???
Hội trưởng,
Ciri, Greywick
. Thầy giáo gọi cả lớp quay về chuẩn bị khởi hành. Có vụ đánh nhau ở sân trường.


???
Cứ gọi là
Lucius
là được á, sao trừ
Lanfear
thì ai bà cũng gọi bằng họ vậy.


???
Thói quen thôi.
Tại cùng CLB Báo chí thân thì mới gọi được.


???
Nãy cậu đi đâu vậy?


???
Đi phỏng vấn CLB Âm nhạc á. À nãy mình có hỏi họ thì họ bảo là ai ở đấy cũng chơi được nhiều nhạc cụ á.
Không phải cố định vị trí ai cũng phải chơi nhạc cụ nào đâu. Ví dụ như Haramura có thể chơi nhạc cụ gì cũng được, không vấn đề.


???
Mà Haramura chơi nhạc cụ gì ấy nhỉ?


???
Đến chịu ông
... Cái mà dài hơn Violin 1 chút xíu á.


Nhìn mặt chàng trai tóc trắng thì có lẽ vẫn chả hiểu được. Gái tóc trắng thì chán chả buồn giải thích nữa. Hội trưởng hội học sinh chào mọi người và dẫn mọi người trở lại lớp. Chàng trai tóc trắng chào mọi người lần cuối


???
Mà...
Lorene này
...Lào là ở đâu?


???
Hả? ...
Ở Tây Việt Nam á.


Tutorial
- Tutorial kết thúc, các player có thể chọn 1 NPC để tương tác.
- Có rất nhiều thông tin là red text hay blue text, nhưng có nhiều thông tin là Red Herring - Thông tin đánh lạc hướng, hoặc thông tin không quan trọng.
- Game đôi lúc yêu cầu player đưa ra Lựa chọn. Inspect không tính là một lựa chọn. Khi bạn đạt đủ Link 4 với 1 NPC. Bạn có thể nhờ NPC đó Inspect hộ Item và NPC đó sẽ báo lại kết quả cho bạn bằng Red text. Bạn sẽ không mất 1 lần Inspect nếu kiểm tra Item bằng cách này.
 
Top