Ilyninsky
Dark
Summer
Theresa
Raid
StormSwords
Δ Setting Eternity's Nightmoon | 2050
Ấn tượng đầu tiên của Ilyninsky với Field Guild Kestrel có vẻ không được tốt lắm.
Tất nhiên, mỗi người có một cách chơi và hưởng thụ game khác nhau, thế nên mới sinh ra nhiều Guild với nhiều tôn chỉ khác nhau. Tuy vậy, có quyền để lựa chọn không có nghĩa bản thân cũng có quyền quyết định trải nghiệm chơi game người khác thế nào. Cô gái không rõ những người trong Guild Kestrel thế nào, dù cô chắc chắn bọn họ không phải ai cũng đơn thuần là thích PK hoặc thể hiện bản thân, nhưng bề nổi có vẻ lấn áp đi những thứ tích cực có thể tìm thấy trong Kestrel.
Kể như, người phía trước mặt cô chẳng hạn.
Thật ra không phải cô không muốn nhắn một lời với họ, chỉ là lúc kiểm tra lại Member Address thì đã thấy bị xoá mất rồi, từ đó cũng không còn cách để liên lạc. Lần này lại gặp được nhau ở đây, Ilyninsky nên cảm thấy may mắn hơn là xui xẻo. Cô gái nhỏ đặt tay sau lưng anh Raid, vỗ vài cái rồi mỉm cười bước lên, như thể muốn bảo rằng: cảm ơn anh vì đã đứng ra, nhưng em sẽ ổn thôi. So với thuyết trình đồ án với giảng viên trước toàn khoá, mấy cái này với em chỉ như ruồi muỗi ấy mà.
"Lần đó, thật sự xin lỗi anh."
Đứng trước mũi kiếm của người kia, Ilyninsky cúi người. Dù có nói thế nào thì sự thật vẫn nằm ở đấy, rằng bọn họ đã đánh lén StormSwords và... một người nữa. Mặc dù nếu cho lựa chọn lại một lần nữa, cô bé vẫn sẽ không thay đổi quyết định của mình. Thế nhưng hậu quả thế nào, cũng phải thẳng lưng đối diện với nó. Hít một hơi thật sâu, cô ngẩng đầu lên và nói.
"Nhưng những người khác đến đây đều không liên quan đến chuyện này, bọn họ chỉ muốn đến trả lại đồ cho những người đang cần tìm lại thôi. Anh StormSwords là người chơi game đã lâu hẳn cũng hiểu rõ, cảm giác bị mất đi món đồ mình đang ưng ý sẽ khó chịu thế nào. MoonTree chính là không muốn ai phải cảm thấy như thế, mới đánh cược nhiều thứ để đến đây."
Khi ra khỏi Field Guild MoonTree để đến Field Kestrel, hẳn chị Theresa và những người đi cùng cũng hiểu rõ sẽ có khả năng bị đánh hội đồng, thế nhưng họ vẫn lựa chọn đi. Những suy nghĩ như thế là thứ khiến cô gái nhỏ luôn cảm thấy yên bình, và một chút tự hào, khi là thành viên của MoonTree.
"Mặc dù vậy, em không phải không hiểu cảm giác của anh StormSwords lúc này, thế nên..." - Ilyninsky bước lên một bước, nắm lấy thanh kiếm của StormSwords. Thật ra cô nghĩ chuyện này đằng nào cũng phải tới thôi, chỉ là trước mặt chị Theresa, Dark và nhiều người thế này, thật sự có hơi ngại. - "Nếu muốn, anh có thể để họ đi trước rồi giải quyết với em không?"
Có lẽ, đây là cách tốt nhất. Không phải Ilyninsky muốn chơi trò anh hùng hay gì, chỉ là theo cô đây là cách hợp lý nhất. Nếu là chị Theresa, hay anh Raid, hai người họ có thể sẽ có cách giải quyết tốt hơn dựa trên kinh nghiệm của họ. Suy cho cùng, những điều chị Theresa nói đều đúng. Những trường hợp này nếu là người mới, hẳn sẽ khó để mọi thứ kết thúc êm đẹp.
Những gì có thể nói và làm được, Ilyninsky cũng đã làm hết rồi, bây giờ chỉ có thể chờ đợi thôi.