[Copenhagen] Rigshospital

Ultimate

Administrator
Staff member



Front

Overview


Copenhagen, Denmark.


 
Last edited:

Ultimate

Administrator
Staff member


Avyanna Hansen

Amiya Eleanora

Peter

Anne



Rigshospital | 2050.06.07

Main Quest #3: Adept Cleric

Ba ngày sau vụ tai nạn, Avyanna và Amiya tới đây gặp cảnh sát theo yêu cầu của phía cảnh sát. Nói chung là cô gái đã ổn định, nhưng không nói năng gì, đang nằm dưỡng sức và điều trị. Sau một giấc ngủ 20 tiếng thì hiện tại cô ta đã tỉnh dậy, các bác sĩ nói cô gái đã ở trong tình trạng ổn định. Cảnh sát cần Avyanna và Amiya tới đây để "nói chuyện" với cô gái. Tất nhiên gọi vui là nói chuyện thôi chứ cô gái đó bị tổn thương tai khá nghiêm trọng nên chả nghe thấy gi cả. Cô gái kia giờ coi như điếc rồi.

"Thế nên tôi ra ngoài này lấy cái bút và sổ cho mọi người."

Người cảnh sát đưa cho Amiya và Avyanna quyển sổ và cái bút, cần gì thì cứ viết ra đó thôi. Anh ta cũng lấy một cái bút cho bản thân để phòng khi có gì cần hỏi thêm vào. Người cảnh sát nói cô gái đang ở tầng 8.

"Các bác sĩ nói không có ma túy trong máu. Khá là lạ."

Người cảnh sát quên chưa giới thiệu tên anh ta là Peter. Đây là một vụ cũng kỳ lạ, báo chí thật ra chưa biết nhiều gì về vụ này, chỉ có người dân ở khu chung cư của họ biết thôi. Nhưng mà cảnh sát cũng đang cố gắng giữ giới báo chí tránh xa khỏi vụ việc này, thế nên họ mong là Avyanna và Amiya đừng nói gì với nhà báo nếu chẳng may họ tới chung cư. Peter đẩy cửa phòng và dẫn 2 cô gái vào, họ nhìn thấy một cô gái đang nằm trên giường bệnh, tóc của cô được phủ xuống để che cho phần tai bị tổn thương nặng nề.

"Cô Anne, đây là cô Avyanna, Amiya. Họ ở cùng chung cư với cô. Họ là những người tìm thấy cô đầu tiên. Đúng chứ?"

Anne không có phản ứng. Cô gái chìa tay về phía Amiya và Avyanna:

"B-Bút..."

Choice [Amiya, Avyanna]
- Đưa cho Anne bút và sổ
- Khác


Note: Chỉ cần 1 người đưa cho Anne sẽ tính là có đưa cho Anne



 
Last edited:

Mực

Active member


Amiya Eleanora

Avyanna Hansen

Police

Anne


Denmark Hospital | 2050.06.01

fTWtGfB.png

Vậy tôi đợi ở cổng Nam nhé.

Amiya nhắn lại mấy dòng, rồi kéo xe vào một chỗ khuất tầm nhìn số đông. Sáng nay đồ án vừa bị phê bình nên Amiya đang trong tâm trạng không được tốt cho lắm, nếu không phải là cần thiết cũng không muốn bắt chuyện với ai, và ngược lại. Cô gái nhỏ núp dưới dưới bóng râm của một toà nhà gần đó, đợi nhìn thấy màu tóc hung đỏ quen thuộc xuất hiện.

"Avyanna."

Cô cất tiếng sau lưng cậu, nhẹ mỉm cười, tâm trạng cũng dường như trở nên phấn chấn hơn hẳn. Chắc là vì gam màu đỏ thuộc những màu kiểu... mang lại năng lượng tích cực cho người khác. Ở cạnh Avyanna, Amiya cảm thấy vô cùng yên tâm.

"Chúng ta đi thôi."

Tóc trắng mở lời, cùng tiến vào bên trong. Mong là cuộc gặp sẽ không kéo dài quá lâu, ở ngoài ánh sáng mặt trời liên tục khiến cô bé cảm thấy bị mất sức vô cùng...



Sau khi nghe cảnh sát giải thích tình hình và yêu cầu của họ đối với cánh nhà báo, Amiya cũng chỉ gật đầu không nói gì thêm, hướng mắt về phía cô gái nọ. Có lẽ cô gái về sau sẽ phải mất một thời gian lâu mới có thể hồi phục, về mặt tinh thần. Còn về mặt vật lý... thật may mắn là bọn họ đang sống ở thời đại công nghệ phát triển tiên tiến, có những thứ mất đi vĩnh viễn không có lại được nhưng có được những biện pháp thay thế cũng là tốt lắm rồi.

Thấy cô gái kia đưa tay, khó khăn bật ra được một từ, lại chỉ là một cây bút. Amiya không nghĩ gì nhiều, cứ thế đưa cho cô gái. Dù sao nếu là bút thì cô không thiếu, nếu là từ trường về thì còn có cả bộ bút chì từ 2H tới 3B, cô gái kia muốn viết độ đậm nhạt nào Amiya cũng chơi được.

Đưa cho Anne bút và sổ



 

Cải

Active member



Avyanna Hansen


Amiya Eleanora


Peter


Anne


Thời gian: 2050/06/07
Địa điểm: [Denmark] Rigshospital


Trước khi tới Rigshospital, Avyanna ghé qua máy bán hàng tự động của trường để mua thêm một chai nước khoáng để lạnh. Chắc có lẽ lúc rời khỏi xưởng, nhìn đàn em phía dưới đứa tay bê mô hình nách kẹp ống vẽ, đứa dùng áo khoác ngoài che chắn mái đầu cho bạn mình khỏi cái nắng ban trưa, nên tóc đỏ nghĩ thế nào, mới mất công quay lại đi mua chai nước đó rồi mới đến bệnh viện.

"Avyanna."

"Chúng ta đi thôi."


"Của cậu đây."

Avyanna gật đầu thay cho lời đáp câu nói thứ hai của cô gái nhỏ, thay đổi chút xưng hô và đưa cho đối phương chai nước khoáng vừa mua đó, trước khi cả hai cùng nhau đi vào bên trong bệnh viện, gặp cảnh sát, nghe anh ta nói về tình hình hiện tại, của gái, hẳn rồi, và chuyện hai người bọn họ nên làm gì nếu như gặp phải bên phía báo chí.

"B-Bút..."

Mắt hổ phách đưa nhìn xung quanh phòng bệnh, rồi nhìn qua Anne, cuối cùng là dừng lại ở cảnh Amiya đi lại và đưa cây bút cho gái. Và cũng là chỉ có như vậy thôi, giống như Avyanna đang muốn quan sát nhiều nhất có thể trước khi làm hay nói thêm điều gì đó.

Choice: Khác - Quan sát trước rồi tính.


 
Last edited:

Ultimate

Administrator
Staff member


Avyanna Hansen

Amiya Eleanora

Peter

Anne



Rigshospital | 2050.06.07

Main Quest #3: Adept Cleric

Anne cầm lấy cái bút chì nhọn của Amiya đưa cho. Bằng một lực chút còn sót lại, cô đâm thẳng nó vào cổ họng mình. Người cảnh sát chưa kịp làm gì, Anne đã trút hơi thở cuối cùng của cô ở trên giường bệnh. Đội ngũ y tá vội vàng nghe thấy vậy lao vào phòng, đẩy người cảnh sát và hai cô gái ra. Họ vội vàng sơ cứu cho cô gái, động mạch của cổ của Anne đã bị tổn thương, máu từ đó chảy ra. Những âm thanh cuối cùng phát ra từ miệng của cô như một hơi thở, Anne nhìn thẳng vào mắt của Amiya, nói lời trăn trối cuối cùng của cô:

"Iceschi..."

Người cảnh sát đứng như trời trồng. Các bác sĩ không kịp sơ cứu cho cô, nhưng Peter vừa mắc một sai lầm là không bao giờ đưa bất kỳ vật gì sắc nhọn cho người từng làm tổn thương bản thân họ. Người bác sĩ vội vàng đẩy cô và phòng cấp cứu.

..............

Sau 1 tiếng, các bác sĩ nói rằng cô gái đã không thể qua khỏi. Anne đã chết. Người bác sĩ muốn gọi điện cho sở cảnh sát ngay lập tức và báo cáo chuyện này với cấp trên của Peter. Các bác sĩ coi Anne là người có khả năng tự làm tổn thương bản thân nên nếu muốn viết, cô chỉ có thể sử dụng một cái bút cứng hơn cọng bún mà thôi. Thế mà có người có thể vào đây đưa cho cô một cái bút chì. Vẻ mặt thẫn thờ của Peter giống như một người vừa lái xe gây tai nạn chết người vậy.

"Tôi đã nói chuyện với cấp trên của anh, tôi nghĩ anh không cố ý, nhưng ... "

Người cảnh sát thẫn thờ đi ra phía ngoài, trước khi người bác sĩ kịp nói hết câu.

Choice [Amiya, Avyanna]
- Đi về
- Đi theo Peter
- Khác

Anne đã chết.





 
Last edited:

Cải

Active member



Avyanna Hansen


Amiya Eleanora


Peter


Anne


Thời gian: 2050/06/07
Địa điểm: [Denmark] Rigshospital


Có lẽ sự việc xảy ra quá nhanh, hoặc cô đánh giá quá cao khả năng của Peter, hẳn vì anh ta là cảnh sát đi, và Avyanna khi quan sát trước đó cũng đã loại bỏ đi những suy nghĩ về khả năng trong đầu và cho rằng, tỉ lệ gái tự làm chính bản thân mình bị thương hay tự tử ngay trước mắt bọn họ là không cao đâu mà hóa ra lại không phải thế, nên sự việc mới thành ra như thế này. Vì vậy...

Ngay khi dòng máu đào dần chảy xuống, dọc theo cổ, và dần nhuộm đỏ giường bệnh, phản ứng của Avyanna là đưa tay ra, che đi đôi mắt của Amiya lại. Không vì lý do gì đặc biệt cả, chỉ là người như tóc đỏ, với cái mùi đặc trưng của nước khử trùng y tế, pha lẫn mùi kim loại và tanh nồng của máu, thêm cả chuyện đêm hôm trước chưa qua còn cảm thấy không thoải mái, nên cô nghĩ cô gái nhỏ cảm thấy khó thở hơn, nên ừ, làm vậy thôi.

Chỉ cho đến khi nhìn thấy y tá, rất nhiều y tá, chạy vào trong, cản mất tầm nhìn của cả hai với giường bệnh của gái, rồi cả một trong số y tá đó đẩy ba người bọn họ ra bên ngoài, tóc đỏ mới bỏ tay ra khỏi tầm mắt của cô gái nhỏ.

"Tôi đã nói chuyện với cấp trên của anh, tôi nghĩ anh không cố ý, nhưng... "

Không muốn làm kẻ thô lỗ khi nghe cuộc hội thoại của người khác, nhưng khi trông dáng vẻ không được ổn cho lắm của Peter, Avyanna cũng nghĩ thêm một chút chuyện mình, Amiya, Peter, bọn họ, nên làm gì tiếp theo khi người thì đã chết rồi và bằng chứng thì cứ cố gắng vin vào đó để lập luận chẳng khác nào tự đẩy vào ngõ cụt cả.

"Cậu ổn không?"

Avyanna hỏi Amiya, giống như tóc đỏ cảm thấy không được chắc chắn, là liệu mình phản ứng có đủ nhanh hay không.

"Amiya, cậu giúp tôi một chuyện được không?" Tóc đỏ lại tiếp tục, ánh mắt giống như điều hướng nhìn của cô gái nhỏ về phía người cảnh sát đang thẫn thờ đi ra bên ngoài bệnh viện. "Đi theo anh ta, trò chuyện hay hỏi thăm động viên vài câu cũng được, tôi không giỏi nói lời an ủi người khác cho lắm..."

Chỉ giỏi nghe thôi, nhưng tóc đỏ không nói ra miệng câu đấy. Thêm cả, cũng là vì có Amiya ở đây, làm đôi mắt thứ hai cho tóc đỏ, Avyanna sẽ không cần phải ước mình phân thân ra thêm một người chứ không đơn thuần là mọc thêm đầu và hai cái tay để có thể cùng lúc làm được nhiều việc như lúc chạy deadline nữa.

"Tôi sẽ qua bên kia hỏi chuyện bác sĩ một chút."

Dù cô không chắc phía bên đó có hợp tác hay không, nhưng cứ phải thử mới biết được.


 
Last edited:

Mực

Active member


Amiya Eleanora

Avyanna Hansen

Police

Anne


fTWtGfB.png

Amiya là người suy nghĩ đơn giản, cô có một khái niệm rõ ràng giữa tốt và xấu, việc nên làm và không nên làm, một lý tưởng mạnh mẽ riêng để tin vào. Hầu hết trước những lựa chọn, cô đều nhanh chóng có đáp án riêng của mình. Trong việc này cũng vậy, chỉ là cây bút thôi, có thể có chuyện gì xảy ra được cơ chứ? Con người, nếu không phải là bị bắt buộc có ai lại muốn tự làm tổn thương bản thân? Có lẽ vì cô đã được gia đình quá cưng chiều, hoặc vì tuổi đời còn nhỏ, như một con mèo không hiểu chuyện, lại cố gắng chạy đi giúp đỡ người khác.

Thế nên khi nhìn thấy người trước mặt lựa chọn hành động như thế, trong một giây ngắn ngủi trước khi tầm nhìn phía trước của Amiya được che đi, cô bé cố gắng đưa tay ra với một nỗ lực vô vọng mình có thể phản ứng đủ nhanh. Thế nhưng không đủ, cô chỉ có thể bất lực nhìn bàn tay phía trước mình, nghe được những lời cuối cùng của cô gái. Chỉ vậy thôi.

Amiya quay sang Avyanna, chỉ khẽ gật đầu.

"Cảm ơn cậu... Tôi ổn."

Khi não phải xử lý nhiều cảm xúc cùng một lúc, việc suy nghĩ lời để nói ra cũng trở nên khó khăn với Amiya. Nhưng mọi việc chắc chắn sẽ trở nên tệ hơn nếu không có Avyanna và phản ứng nhanh nhạy của cậu. Chỉ cần nghĩ tới cảnh đó... cũng khiến cô cảm thấy buồn nôn trong người. So với việc bản thân bị thương, nhìn thấy người khác tổn thương, chưa kể là do cô hay không, khiến Amiya cảm thấy khó chịu vô cùng.

"Avyanna... xin lỗi, đã khiến cậu lo lắng."

Amiya cúi đầu, không biết nói gì thêm, như thể rất nhiều thứ muốn cảm ơn cậu nhưng lại cứ nghẹn ở cổ họng. Cuối cùng khó khăn lắm cô gái nhỏ mới bật ra được vài chữ.

"Tôi sẽ cố gắng."

Là cố gắng theo nhiều kiểu, trong việc cậu nhờ cô, việc ổn định lại tinh thần, và rất nhiều việc khác nữa. Amiya kéo xe đi về phía hành lang, theo hướng của người cảnh sát vừa nãy, trong đầu suy nghĩ những gì có thể nói với anh ta. An ủi người khác sao... bản thân cảm thấy không tốt thì cũng không thể khiến người khác cảm thấy tốt hơn được. Hmm...

Amiya nghĩ về lúc nhận được thư báo nhập học vào trường đại học để cảm thấy tốt lên chút...

Đi theo Peter



1
2
3
4
5



 
Last edited:

Cải

Active member



Avyanna Hansen


Amiya Eleanora


Peter


Anne


Thời gian: 2050/06/07
Địa điểm: [Denmark] Rigshospital


"Cảm ơn cậu... Tôi ổn."

"Avyanna... xin lỗi, đã khiến cậu lo lắng."

"Tôi sẽ cố gắng."


"Như vậy được rồi, cảm ơn cậu."

Avyanna mỉm cười đáp lại, và một cái gật đầu nhẹ. Có lẽ sẽ thêm cái hành động đưa tay ra, nhẹ xoa đầu Amiya và bảo, Cậu đã rất cố gắng rồi, không sao cả, nhưng cô không làm, chỉ có như thế thôi, rồi nhìn cô gái nhỏ kéo xe đi về hướng của người cảnh sát. Tóc đỏ khi cười nhìn dịu dàng dễ gần là thế, nhưng chỉ được một lát, ngay khi dáng vẻ nhỏ nhắn của Amiya khuất đi sau cánh cửa chính của bệnh viện, vẻ mặt của đứa con gái trở về vẻ lạnh tanh khó gần như cũ.

Không có gì nghiêm trọng, tóc đỏ chỉ đang trong trạng thái suy nghĩ, xem mình sẽ phải nói những gì với người bác sĩ nọ, vì dù sao cô cũng chỉ là người làm chứng, không phải người đi điều tra cụ thể sự tình, nên cũng cần cố gắng tránh được rắc rối và phiền phức được nhiều nhất có thể. Hẳn rồi.

"Xin lỗi, tôi không cố ý nghe hai người nói chuyện..."

Avyanna đi lại phía người bác sĩ nọ và lên tiếng, trước khi anh ta rời đi.

"Nhưng anh có thể nói tôi nghe được không, chuyện lúc nãy anh muốn nói với Peter."

Để tránh việc sẽ chỉ được biết một chút, giống như câu chuyện kể dài truyền kỳ mỗi ngày chỉ được tiết lộ một tẹo, rồi sau đó, tóc đỏ sẽ được nghe câu Chúng tôi chỉ có thể nói được bấy nhiêu đó thôi, xin lỗi cô hay những câu tương tự như thế, cô sẽ phải tìm cách chặn đầu trước người kia một bước.

"Tôi là bạn của anh ấy."

Tất nhiên câu này là nói xạo, vì thời gian tóc đỏ gặp người cảnh sát chắc chỉ được tính theo tiếng, ít thì không hẳn mà để bảo, Tôi thân với anh ta lắm, có thể chuyển lời lại và an ủi giúp anh lại càng chẳng đúng. Nhưng một lời nói dối vô hại mà có được thông tin mới, mở ra cho một con đường khác thay vì cứ mãi đâm đầu vào ngõ cụt, thì tóc đỏ cứ làm thôi. Cả cái từ Iceschi hay Ischei gì đó phát ra từ miệng gái, không rõ lắm, như lời trăn trối cuối cùng trước khi qua đời, cũng như vậy, mà có lẽ, nên chờ phản ứng của đối phương rồi hãy tính đến.

Choice: Khác - Fake relationship to find more clues.

 
Last edited:

Ultimate

Administrator
Staff member


Avyanna Hansen

Amiya Eleanora

Peter



Rigshospital | 2050.06.07

"Tôi là bạn của anh ấy."

"... Những phút cuối cùng, cô ấy lầm bẩm cái tên: Iceschillendrig

Người bác sĩ không biết nó có ý nghĩa gì, nhưng có lẽ nó sẽ giúp cảnh sát được phần nào điều tra về cái chết của cô gái bí ẩn kia. Người bác sĩ tin rằng cảnh sát có thể phải chịu trách nhiệm một phần về cái chết bí ẩn của cô gái. Nó giống như lời trăn trối cuối cùng của cô gái vậy. Iceschillendrig. Lúc này thì y tá chạy tới chỗ họ và nói rằng lúc nhập viện cảnh sát có lấy điện thoại của Anne cùng hồ sơ bệnh án của cô gái trẻ. Đáng lẽ Peter sẽ phải lấy nó để làm manh mối nhưng anh ta có vẻ vừa bị sốc, đi khỏi đây mà quên mất phải lấy chứng cứ.

"... Cô có thể trả lại điện thoại này cho bạn của cô. Có thể người thân của cô gái sẽ cần biết tin này."

Avyanna mở điện thoại của Anne lên, nó bị khóa bằng khóa hình, dựa trên 9 điểm. Cái smartphone này không mở khóa bằng dấu vân tay, thế nên Avyanna nghĩ là sẽ mất thời gian để mở được nó. Người bác sĩ chào tạm biệt Avyanna.

Avyanna nhận Anne's Cellphone.

Ở phía ngoài, Amiya đảo mắt tìm Peter, cô thấy cái xe cảnh sát của anh ta nhưng lại gần thì không thấy ai ở trong cả. Ngó tới ngó lui, cô nhìn thấy Peter đang đứng ở trước một nút giao thông ở gần đó. Cô thấy anh chàng đứng thẫn thờ khi đứng trước ngã tư, đèn tín hiệu giao thông đang báo là đèn đỏ, tức là lúc này người đi bộ có thể qua đường được. Amiya lăn bánh lại gần thì thấy đèn giao thông chuyển qua màu xanh, còn đèn cho người cho người đi bộ chuyển qua màu đỏ.

"Đó là lỗi của tôi."

Đó là tất cả những gì Amiya nghe thấy Peter nói. Cô nhìn thấy Peter bước một bước xuống làn đường, đúng lúc một chiếc xe tải từ góc khuất quẹo qua.

Choice [Amiya]
- Lăn xe tới kéo
Peter lùi lại
- Đứng im trên vỉa hè





 
Last edited:

Mực

Active member


Amiya Eleanora

Avyanna Hansen

Police

Anne


fTWtGfB.png

Dù nói đuổi theo là đuổi theo, nhưng vận tốc xe lăn làm sao có thể so với tốc độ đi của người bình thường, thế nên chẳng mấy chốc cô gái nhỏ đã lạc mất anh chàng cảnh sát. Tóc trắng nhìn qua nhìn lại, cuối cùng lại thấy anh đứng trước một ngã tư, đèn lúc đấy lại chuyển xanh dành cho người đi bộ. Cô chỉ nghĩ, nếu không nhanh lên thì sẽ phải đợi đợt đèn xanh thứ hai, lúc đấy có lẽ sẽ không thể nào đuổi kịp nữa. Thế nên Amiya bằng hết sức tốc lực, gồng mình kéo xe đi nhanh hơn về phía người cảnh sát, rồi thở phào khi thấy đèn chuyển sang đỏ. Như thế cô cũng có thêm chút thời gian rồi.

Nhưng tại sao đèn xanh anh ta lại không băng qua đường nhỉ?

Khi chỉ còn gần người cảnh sát tầm 5 bước chân, chỉ còn một chút nữa thôi, Amiya thở hổn hển, vẫn cố gắng nén lại sự mệt mỏi mà cất giọng.

"Anh cảnh-"

Tuy vậy câu nói chưa dứt lời, người kia đã vội bước một bước, và theo phản xạ khi Amiya quay đầu liền nhìn thấy một chiếc xe tải đang lao tới. Trước khi kịp suy nghĩ bất kì điều gì, chiếc xe lăn phóng đi với hết sức lực mà cô gái nhỏ có. Khi khoảng cách thu hẹp và có lẽ chỉ tích tắc trước khi người kia kịp bước lên một bước nữa, Amiya đưa tay ra, những ngón tay cố gắng nắm lấy bất kì thứ gì có thể nắm được, người cô hơi nhoài ra trước theo quán tính, như thể nếu không thể dùng tay sẽ dùng cả người để kéo người kia về. Gì cũng được, nếu có thể khiến họ lùi bước, dù chỉ một chút thôi.

Lăn xe tới kéo Peter lùi lại



1
2
3
4
5
6
7



 

Ultimate

Administrator
Staff member


Avyanna Hansen

Amiya Eleanora

Peter



Rigshospital | 2050.06.07

"VÙUUU"

Tiếng của cái xe vọt qua trước mặt Amiya và Peter, chỉ một giây, hay nửa giây chậm trễ nữa thôi là cả hai mồ yên mả đẹp ở dưới cái bánh xe. Peter lúc này mới hoàn hồn, ngã xuống bên lề đường. Avyanna giờ mới ra khỏi bệnh viện và nhìn thấy xe cảnh sát có vẻ vừa tới bệnh viện theo yêu cầu của người bác sĩ nọ. Hai người cảnh sát vừa bước xuống xe thì nhìn thấy Peter đang ngồi thụp ở lề đường cách đó không xa.

Người tài xế vội vã dừng xe và xuống kiểm tra xem Amiya cùng Peter có sao không. Hai người cảnh sát vội vàng tiến tới chỗ cái xe bus và xử lý vụ tai nạn, hôm nay là một ngày dài đối với Avyanna và Amiya. Peter được hai người đồng nghiệp đưa về đồn, họ nói với Avyanna và Amiya không cần phải lo lắng về Peter, phía cảnh sát sẽ lo chuyện này.

"Hai cô cứ về nghỉ ngơi đi, cảnh sát chúng tôi sẽ lo chuyện này. Đừng lo gì cả."

Lúc cảnh sát đi rồi thì Avyanna mới nhận ra là cô còn đang giữ điện thoại của Anne. Tuy nhiên cả hai đều không có thông tin về việc mở cái điện thoại này. Thế nên cả hai cũng chả có cách nào ngoại trừ việc trở về nhà. Về đến nhà, cả hai nhận ra phòng của Anne lúc này còn chưa được niêm phong, cô gái mới tử nạn trong ngày hôm nay nên chắc mấy ngày tới mới có người qua chung cư để thu dọn đồ của cô gái.

Về đến phòng, Amiya và Avyanna nhìn thấy Stray. Con mèo giờ đã trở nên vô chủ, nó lững thững ngồi thu lu vào một góc nhà như thể nó hiểu chuyện gì xảy ra ngay khi nhìn thấy vẻ mặt của cả hai.

Story kế tiếp sẽ bắt đầu khi cả 2 đạt Promotion bậc 2, nhưng vì cả 2 đã đạt Promotion bậc 2 nên Story kế tiếp sẽ bắt đầu ngay.



 
Last edited:
Top