Camp Romain Bar

Ultimate

Administrator
Staff member
LOCATION
Camp Romain Bar
▶ Camp Romain Bar 1
dTGceRr.jpg
DESCRIPTION
Quán Bar Camp Romain.
INSPECTABLE ITEM
Ly rượu
Rượu vang
Dụng cụ pha chế
Rượu mạnh
▶ Camp Romain Bar 2
du31NFz.jpg
DESCRIPTION
Quán Bar Camp Romain.
INSPECTABLE ITEM
Ly rượu
Rượu vang
Dụng cụ pha chế
Rượu mạnh





 

Julie Waston

Active member


Julie Waston

Sabrina Hildagard





INFORMATION
Camp Romain Bar [??/07/2056]




Gái họ Waston vừa kéo tay áo anh bartender vừa lè nhè. Cô nàng ít khi đụng tới rượu, nhưng mỗi khi đụng vào thì hậu quả thường rất là tệ. Ví như hôm nay, vừa xong buổi tập luyện là Julie ra đây luôn. Tập với 3 con nhện máy nhưng chỉ gây được 7 damage và block 1 lượt sát thương, việc này đối với một người trước giờ theo chủ nghĩa hoàn hảo như cô không khỏi cảm thấy shock và kém cỏi.

Sờ vào ví, Julie ước chừng mình còn dư chán, vì hôm trước tiền thưởng vừa được trả về trong tài khoản của cô. Chắc phải uống cho tới lúc quên đi thất bại này, Julie hạ quyết tâm rồi gọi ngay 1 ly Ceasar Cocktail mặc cho sự ngăn cản của mấy người ngồi gần đó. Uống được nửa ly thì Julie thấy lâng lâng, kiểu như linh hồn của cô đang thoát ra rồi nhìn chính bản thân đang ngồi lè nhè vậy. Cổ họng thì nóng bỏng rát, đầu óc như ở trên mây, dạ dày lại khó chịu. Đống hỗn độn đó đúng là có thể tạm thời giúp Waston không có thời gian mà buồn vì buổi luyện tập lúc chiều. Ly rượu vẫn còn một nửa và cô nàng cũng nhanh chóng nốc sạch trước ánh mắt bất lực của Bartender.

Một bóng dáng bỗng vụt qua, và trong con mắt mơ hồ của mình, Julie cho rằng đã từng gặp người này ở đâu đó? Không nghĩ nhiều vì cồn đã khiến hệ thần kinh tạm thời tê liệt, Ju- say xỉn - lie chạy lại gần chỗ người ta, tay nâng ly rượu đã cạn không còn một giọt lên.

“Hức…đằng ấy ơi, Julie…hức có quen đằng ấy không nhể? Có muốn uống rượu cùng Julie không?”

Vừa nói, Waston vừa ra sức lắc mạnh hai vai người kia.






 
Last edited:

Ultimate

Administrator
Staff member
TUTORIAL
Quán bar


Chả hiểu con bé năm nhất thế nào mà Sabrina nhìn nó vừa say vừa hận như kiểu vừa làm mất bộ Gram Suit. Nếu làm mất bộ Gram Suit chắc là vỡ nợ luôn, lúc ý thì đồng ý là uống càng nhiều càng tốt. Sabrina thấy con bé năm nhất đang bắt đầu ngà ngà say. Cô thấy Julie lắc vào vai mình, cô nắm lấy cổ tay Julie và quăng nó qua chỗ bàn khác.


Sabrina Hildagard
Làm gì đấy? Bỏ tay. Muốn nhậu thì qua bàn kia.


Sabrina gọi ngay một chai rượu và bảo Julie qua bàn kia ngồi. Thích thì nhích thôi. Có một đứa đàn em của Sabrina cũng ngồi cạnh, cô chỉ tay vào mặt nó và bảo nó uống với Julie.


Sabrina Hildagard
Hai đứa mày uống. Đứa nào oẹ trước hoặc uống ít hơn thì thua.


MINI GAME: TAVERN DRINK


Mỗi người có tổng điểm tối đa là: 20.
Nếu có Trait: Sober, tổng điểm là 18.
Nếu có Trait: Tipsy, tổng điểm là 22.

Uống rượu bằng cách roll 1d9. Kết quả sẽ cộng vào tổng điểm tối đa. Dừng ở điểm càng cao càng tốt, nhưng không được vượt quá điểm tối đa. Nếu không sẽ oẹ. Ai điểm cao hơn người đó thắng. Nếu bằng nhau, ai roll nhiều lần hơn người đó thắng.

Muốn đánh với Sabrina, yêu cầu vượt qua vòng loại trước, sẽ có thưởng nâng cấp giáp sau khi thắng Sabrina.
Vòng 1: Đàn em của Sabrina có tổng điểm là 21. Đánh 3 ván. Ván 1, Player roll trước tới khi dừng. Ván 2 Kẻ địch roll trước tới khi dừng. Ván 3 roll luân phiên.

Chú ý: Oẹ 2 lần liên tục sẽ khiến trait Tipsy trở thành Drunkard.


 
Last edited:

Julie Waston

Active member


Julie Waston

Sabrina Hildagard





INFORMATION
Camp Roman Bar [??/07/2056]




“Ụa…ọc….Julie không uống nổi nữa…ọc”

Cô gái tóc đen xua tay trong khi rượu trào ra từ miệng, chảy ướt vạt áo phía trước, nhỏ xuống luôn vào gấu áo của chị gái tóc hồng trước mặt. Vừa nãy bị túm lôi vào đây đấu rượu, vốn uống sẵn cho nên Julie cố lắm cũng chỉ trụ qua đàn em của chị Sabrina, còn tới lúc đấu với chị thì cô cũng đã đi không vững.

Đương nhiên kết quả trận đấu là Julie thắng round đầu và phun rượu ở hai vòng sau. Tửu lượng của đàn chị vốn cao nên việc thắng một con ma men như Julie thì cũng không khó lắm. Khẽ kéo áo lại, Julie nằm dài lên bàn. Bên tai vang lên những tiếng xì xào không rõ, cô chỉ nghe thấy vài từ như “về” “gục” “tôi” rồi cảm giác được ai đó kéo lên. Waston ngửi áo người kia, cảm thấy rất dễ chịu nên mặc kệ cho họ muốn dắt mình đi đâu thì tùy, còn bản thân ngoan ngoãn hệt như một chú cún. Cảm giác mí mắt nặng dần, gái Anh cố gắng chớp vài cái nhưng rồi cũng thôi, để mặc cho bản thân chìm dần vào giấc ngủ.







 
Last edited:

Ultimate

Administrator
Staff member
TUTORIAL
Quán bar


Sabrina giật cái chân lại, nhưng mà gấu quần của bà chị vẫn dính những thứ còn sót lại mà dạ dày của Julie chưa tiêu hóa hết. Mùi của bãi nôn khủng khiếp làm chủ quán phải gọi nhân viên ra lau dọn. Đàn chị năm 4 lấy mấy tờ khăn giấy để lau cho sạch gấu quần, không quên chửi Julie vài câu.


Sabrina Hildagard
Đậu má, cái con này.


Sabrina búng ngón tay, bảo đứa đàn em vác Julie về nhà ngay lập tức. Cô nàng tóc hồng còn phải ở đây chờ bạn, bữa uống vừa rồi với Julie chỉ là để rửa ruột thôi. Đứa đàn em thở dài, ngoan ngoãn vác Julie lên xe bus.


Sabrina Hildagard
Đã bảo là không uống được thì đừng có đi bar.


Julie unlock Rank 1 với Sabrina Hildagard. End tương tác

Trait Tipsy của Julie đã thành Drunkard.


 
Last edited:


Sylvia Darlington


Christopher Laurent


Zyarie Vie


Uzuki Akarui


Antoinette Die St.Lazare


Julie Waston


Flavia Dohaeris



Romain Bar





Bíp.

Dưới một loạt thao tác điều chỉnh theo giấy hướng dẫn, cuối cùng, âm thanh máy móc đã vang lên, như một tín hiệu xác nhận rằng nó đã sẵn sàng hoạt động. Sylvia trút một hơi thở nhẹ, đặt cỗ máy giữa bàn, xem lướt qua thời gian. Robot chia bài tích hợp AI, sở hữu kích cỡ bằng hai gang tay, đã tiêu tốn cô nàng gần một ngày trời trong thành phố để tìm được sản phẩm ưng ý.

Đôi mắt xanh thoáng nét hài lòng, cô nàng nhà Darlington cầm lấy ly rượu vang, xoay nhẹ cổ tay, để thứ chất lỏng quyến rũ kia xoáy thành một vòng đẹp mắt. Chẳng phải ngẫu nhiên mà cô chọn nơi đây trở thành địa điểm gặp mặt. Chất lượng và sự đa dạng của thức uống ít nhiều đã khiến nàng ấn tượng với mỗi lần mà Sylvia ghé thăm. Và phần nhỏ nguyên nhân liên quan đến sở thích, rằng Romain là một trong số ít quán bar có phục vụ vang đỏ.

Không mấy người đến đây để chọn uống một ly rượu thường xuất hiện trong những bữa tiệc, hay trong các nhà hàng lớn. Nhưng tình cờ làm sao, trong nhóm người thiểu số ấy lại có sự góp mặt của nàng.

Hương thơm quẩn quanh bên chóp mũi, Sylvia kề môi nhấp một ngụm, thong thả thưởng thức món uống quen thuộc. Cô nàng tựa cằm vào mu bàn tay, ngắm nhìn khung cảnh xung quanh có chút lơ đãng. Nếu đoán rằng người trình diện tiếp theo là một nữ nhân, liệu nàng có nắm chắc phần đúng không nhỉ?

"Xin chào. Tự nhiên chọn chỗ nhé."

Sylvia không phải chờ đợi lâu để nhìn thấy những gương mặt mới, từng bước đến gần chiếc bàn đã đặt. Cô nàng nhà Darlington khẽ nở một nụ cười lịch sự, nâng giọng chào hỏi, trong khi đảo mắt qua một vài chỗ trống.
xzLLkpf.png





 
Last edited:

Julie Waston

Active member


Julie Waston

Drink team





INFORMATION
Camp Romain Bar [??/07/2056]




Giúp Sylvia chuyển đồ xong thì cũng đã chiều. Sau khi tạm biệt gái tóc trắng, cô tạt qua gọi Zyaire dậy rồi về chuẩn bị đi bar cùng cả lớp. Hiếm khi mới có dịp tụ họp thế này nên phải uống cho đã- ít nhất là Waston nghĩ vậy. Chải chuốt thay đồ các kiểu xong thì cũng mất 1 tiếng nhưng Julie vẫn còn thong thả lắm, vì còn 30 phút nữa mới đến giờ hẹn. Julie bắt xe ôm đến điểm hẹn, bảo tài xế dừng lại một xíu để cô mua thêm vài túi bánh ngọt với kẹo, cho mọi người có cái nhâm nhi lúc chơi bài cùng nhau, tiện cho ai chưa ăn gì thì lót dạ luôn. Đến nơi, gái họ Waston trả tiền cho bác tài rồi bước vào quán bar. Bên trong quán là một thế giới khác hẳn với thế giới bên ngoài. Tiếng nhạc ồn ào át hẳn đi những âm thanh xì xào trong bar, to đến mức nếu người ta muốn nói chuyện thì chỉ có cách sát gần lại và thì thầm khẽ vào tai nhau. Máy lạnh trong quán lúc nào cũng ở mức 20 độ C, vừa đủ mát để xua đi sự nóng bức của các vị khách, vừa không quá lạnh đến mức người ta phải mặc thêm áo hoặc run cầm cập. Ở một góc trong bar, Julie thấy một màu tóc bạch kim quen thuộc- là Sylvia Darlington, đang nghịch cái máy chia bài. Cô ung dung bước đến, ngồi vào chỗ trống đối diện Sylvia, gọi cho mình một ly Old Fashioned rồi tự nhiên cầm lấy một tụ bài mà cái máy vừa chia lên xem.

"Chào, Sylvia tới sớm thật đấy. Cậu có cái máy tiện ghê, Julie đoán là tìm chỗ mua cũng khá mất công nhỉ?"

Vừa nói, gái họ Waston vừa nhìn quanh xem có bạn học nào tới nữa không.






 
Last edited:


Christopher Laurent

Sylvia Darlington


Zyarie Vie


Uzuki Akarui


Antoinette Die St.Lazare


Julie Waston


Flavia Dohaeris






Romain Bar
[30/11/2024]




Đúng 20 giờ tối như đã hẹn trong tin nhắn, gã trai nhà Laurent cũng đã có mặt trước cửa Romain Bar sau chuyến chạy bộ nhẹ cho tiêu hết đồ ăn của bữa tối. Với chiếc áo khoác da trên tay, Chris hôm nay diện chiếc áo button - up với họa tiết xanh đỏ bắt mắt phối cùng quần chinos và các phụ kiện đeo tay theo phong cách vừa phóng khoáng, vừa cá tính nhưng cũng không quá nổi bật, khéo léo tôn lên khí chất lịch lãm và những đường nét rắn chắc của cơ thể. Gã ấy mà, cái người ưa ra vẻ bảnh tỏn sẽ không ngần ngại dành thời gian chỉ để chăm chút vẻ ngoài của bản thân trước đám đông sao cho thật hợp thời và gọn gàng. Dẫu là trên tinh thần họp mặt bè bạn chung lớp, song cũng cho thấy gã nhìn nhận tính quan trọng của buổi hẹn này không kém những buổi ra mắt công chúng trên thảm đỏ là mấy.

Cánh cửa mở dẫn vào không gian nhộn nhịp và sôi động như lẽ thường ở chốn phồn hoa, nơi mà người người tìm đến sự an ủi của men rượu sau những phút giây chật vật với cuộc sống và ưa thích việc nhún nhảy theo những bản nhạc lãng mạn, cuồng nhiệt hay cổ điển, âu cũng là không khí mà Chris đã quá quen thuộc ở các bar, pub và club khi còn ở quê nhà. Chỉ khác ở chỗ, tinh thần của gã khi đến đây không phải để đắm chìm trong khói thuốc, ngược lại thả mình trong giây phút rảnh rỗi với vài trò giải trí mà cô bạn họ Darlington đã hứa hẹn trước đó.

"Một Sex on the Beach."

Sau khi gọi món riêng, Chris lần theo vị trí mà cả bọn thống nhất, trên nét mặt thoáng chút ngạc nhiên khi thấy hai bạn học nữ đã đến từ trước.

"Chào buổi tối, hai người đến sớm vậy."

Đặt thức uống màu chiều hè trong tay xuống mặt kính thủy tinh, sự chú ý của gã chuyển sang chiếc máy trên tay cô nàng bạn học với mái tóc màu bạch kim. Nếu gã nhớ không nhầm thì đối phương đích thị là chủ "sòng" của buổi họp mặt hôm nay rồi.

"Cậu rủ mọi người chơi bài Tây đó sao? Tôi có thể mượn chiếc máy xem qua một chút có được không?"

Chris còn bỡ ngỡ lắm với các dạng trò chơi Drinking Games, cũng là lần đầu nên không tránh khỏi tò mò muốn xem qua một lần.

"Cái này...chơi như thế nào?"






 

Zyaire Vie

Member

Flavia Dohaeris

Christopher Laurent

Sylvia Darlington

Uzuki Akarui

Julie Waston

Antoinette Die St.Lazare

Zyarie Vie



Romain Bar

Tình hình là Zyaire đang bị kẹt ở nhà vệ sinh. Julie đã gọi cô dậy trước thời gian họp mặt khoảng hai tiếng, và sau khi cô chuẩn bị xong rồi bắt xe đến nơi, thời gian vẫn còn đâu đấy gần một tiếng (Ai đó đã không xem đồng hồ...). Thế là cô quyết định khám phá xung quanh trước khi tìm bàn. Nhưng cuối cùng cô lại bị kẹt trong nhà vệ sinh nữ vì nó quá đông người.

Cô mặc một bộ đồ ấm cúng đơn giản, tóc chải gọn cùng cặp kính nửa gọng tròn. Thú thực, kinh nghiệm đời sống của cô gần như bằng 0 nên lúc cô tới Bar cũng rất bàng hoàng về sự hoành tráng của nó. Đây có thật sự là họp lớp không...?! Vật lộn tranh nhau một hồi, cô rửa tay và chạy ra khỏi chỗ mờ ám đó. Những tiếng thở dốc nhàm chán làm cô gần như phát khóc, thay vào đó là cảm giác man mát của máy lạnh khiến cô thở phào. Tình hình là trong túi cô chẳng còn mấy đồng nên cô đã nhanh chóng tìm nơi tụ họp của mọi người. Do quá đông nên cô gần như đã bị lạc. Trong lúc bối rối, có tiếng gọi vọng lại từ đằng sau:

- Zyaire! Bọn tôi ở phía đây!

Julie!!! Ôi cứu tinh của cô!!! Cô nhanh chóng tới phía bàn tròn, gật đầu một cái với những người đã có mặt rồi ngồi xuống cạnh Julie. Mọi người đang thảo luận về thiết bị đặc biệt dùng để chia bài của nàng tóc trắng, cô cũng tò mò ngó thử. Nó trông thực đắt tiền, "kiêu kỳ" với những linh kiện chi tiết.




 


Sylvia Darlington


Christopher Laurent


Zyarie Vie


Uzuki Akarui


Antoinette Die St.Lazare


Julie Waston


Flavia Dohaeris



Romain Bar





"Bạn học Waston vừa có một suy đoán chính xác."

Sylvia mỉm cười, đặt ly rượu sang một bên. 30 phút đến trước đã phát huy tác dụng của nó, nhất là khi bước vào một quầy bar trong khung giờ vắng, và ta tùy ý chọn lựa bất kỳ chiếc bàn nào. Không chịu ảnh hưởng bởi tiếng nhạc ồn, âm lượng trò chuyện dao động ở mức vừa đủ, đây sẽ là vị trí hoàn hảo cho các hoạt động giao lưu giữa người với người.

"Nhân tiện, bộ bài cô đang giữ có 40 lá. Cô muốn xem qua nội dung thì cứ tự nhiên."

Tuy số lượng nhiều là vậy, nhưng theo ước tính của cô nàng nhà Darlington, chỉ có một nửa bộ bài sẽ thực sự được sử dụng. Thời gian sẽ chẳng cho phép họ kéo dài trò chơi lâu đến thế.

Đánh mắt sang Christopher Laurent, anh chàng với một diện mạo rõ có sự chuẩn bị, Sylvia khẽ cong môi, gật đầu chào hỏi. Thông thường, không dễ dàng tìm được một gã trai xem trọng vấn đề ăn mặc.

"Phải, là để duy trì những đức tính tốt."

Cô nàng đáp lời, chất giọng nhẹ bẫng, tựa như hiện thân của những người có lối sống cực kì lành mạnh. Ấy là nếu không xét đến bất kỳ điều gì khác ngoài lời nói.

"Không đâu. Ta sẽ chơi Truth or Dare. Và cậu cứ lấy, bật nắp trên sẽ có nơi đưa bài vào, trung tâm là camera cùng hệ thống tích hợp AI."

"Ấn nút nguồn để bắt đầu khởi động, ngoài ra còn một vài nút khác để điều chỉnh nhưng tôi sẽ thao tác qua điện thoại. Tiện hơn."

Sylvia ngừng lời, thong thả quan sát hai người bạn học đang xem xét những món đồ mới. Giống hệt cô khi ấy, chỉ là bản thân được giữ chúng sớm hơn, vì thế mà cảm giác tò mò đã không còn lưu lại. Cô nàng cầm lấy ly rượu, nhấp môi, tầm mắt xanh chợt rơi vào một cô gái vừa bước đến. Cũng hướng một ánh nhìn hiếu kỳ đến món đồ trên tay cậu bạn. Không ngờ nó lại trở thành tâm điểm của những người tham gia gặp mặt.

"Này, cô chưa gọi nước sao?"

"Thực đơn ở đây, có phân loại cồn và không cồn. Cô thích uống món nào thì có thể gọi."

Sớm đoán đối phương không hề quen thuộc với nơi này, Sylvia bèn nâng giọng hỏi thăm, đồng thời đưa cho cô gái tên Zyaire một tờ menu cùng đôi lời hướng dẫn. Mà chẳng phải đây là chủ nhân của tin nhắn thích đi họp ở quán bar à? Tình cờ nhỉ.





 
Last edited:

Mực

Active member
only one truth exists.
The Justice
Flavia Dohaeris
Julie Watson
Uzuki Karui
Christopher Laurent
Zyarie Vie
Sylvia Darlington
Antoinette Die St.Lazare
Alcohol
8JwhCzq.jpeg
Credit to pixiv.net/en/users/3308794

Màn hình điện thoại tắt khi đang hiển thị dòng tin nhắn cuối cùng trên group lớp. Thời tiết dần vào buổi se lạnh, cái kiểu khí hậu mà sáng thì như trời chuyển thu cuối tháng 10, tối lại như đông lạnh giữa tháng 1. Flavia mặc một chiếc áo cổ cao, khoác ngoài là cardigan đỏ, phối cùng với bộ váy ôm màu đen kiểu cách, xẻ một bên từ đùi xuống để lộ phần da thịt trắng ngần. Tóc hạt dẻ đã phân vân một hồi trước những đôi tất đen, nhưng cuối cùng lại quyết định không mặc đôi tất nào cả, cô cảm thấy thời tiết vẫn không quá lạnh, và màu đen của chiếc váy xẻ sẽ càng tôn lên nước da trắng của làn da cô hơn là đôi tất đen dày cộm (nói thế vì Flavia không có cho mình đôi tất đen nào đủ mỏng).

Tóc hạt dẻ gắn cho mình lớp tóc highlight đen sau gáy, uốn lọn phần đuôi tóc đã dài hơn một chút từ lúc nhập học, gắn kèm những phụ kiện trang sức phù hợp với bộ đồ. Cô gái nhỏ tự hào với đôi bông tai mới toanh vừa mua, một quả cầu đỏ lấp lánh, lủng lẳng bên dưới là ribbon xanh vô cùng đáng yêu nhưng cũng có nét sang trọng. Cuối cùng là chiếc mũ beret yêu thích viền sọc đỏ xanh của cô, giữ ấm phần đầu và để mái tóc không bị rối tung trước gió lạnh.

Đưa chân vào đôi boots màu đen dài, cô tỉ mỉ thắt lại dây nơ và như mọi lần, gõ cộc cộc xuống sàn nhà để kiểm tra không có hạt bụi nào len lỏi được vào bên trong khiến cô phải dừng lại nửa đường. Ngắm mình trước chiếc gương nửa thân nhỏ treo trên tường, Flavia mỉm cười nhẹ tự hào với bản thân trước khi đẩy cửa bước đi.

Quán bar không cách quá xa khuôn viên trường, tóc hạt dẻ cũng đôi lúc có nhiều lần ghé qua, nhất là vào những ngày cuối tuần sau khi học tập căng thẳng. Bầu không khí kín đáo và có phần ấm cúng của quán khiến Flavia cảm thấy đủ riêng tư cho những suy nghĩ riêng của bản thân. Cô cũng ít khi trò chuyện với các bartender, dẫu họ từ lâu đã nhớ rõ nước uống yêu thích của cô. Đẩy chiếc cửa có phần nặng nhọc, Flavia bước vào bên trong.

Vẫn là không gian như vậy, nhưng có phần náo nhiệt hơn một chút. Bắt đầu là cái vẫy tay chào nhẹ với người bạn Julie, sau đấy là quay sang từng người, đôi bông tai đỏ lủng lẳng qua lại mỗi tiếng cười khúc khích của cô gái nhỏ.

Flavia ngồi xuống một ghế trống giữa mọi người, và cũng không cần cô ra hiệu thì bartender đã gật đầu mà chuẩn bị. Dẫu sao thì order trước giờ của cô đều chưa từng thay đổi, bất kể mùa màng thay đổi hay tâm trạng lên xuống. Cô gái nhỏ trầm trồ trước máy phát bài đặt giữa bàn, sau đó thì nghiêng đầu, mái tóc hạt dẻ dài óng ả lướt nhẹ trên vai cô.

"Nếu Zyaire có thể uống cồn, tớ sẽ recommend nước Hot Teddy này, thích hợp để giữ ấm cơ thể. Không quá nặng, chua vị chanh nhẹ và ngọt vị mật ong, có thêm một lát gừng để giúp bao tử cậu dễ tiêu hóa nữa."

Đúng lúc đấy thì nước uống của Flavia đến. An Orange Ripple.
Cover image credited to pixiv.net/en/users/81852718


 

Absolute Darkness

Active member




Marie Monroe


Quán rượu, Camerata || Tháng 11, năm 2056

Marie tới muộn. Cô chỉ vừa mới biết đến buổi tụ tập này cách đây 30 phút sau một giấc ngủ kéo dài 16 tiếng kể từ khi kết thúc ca làm thêm cuối cùng. Phi nhanh tới quán rượu mà mọi người đề cập trong đoạn chat trên con xe đạp siêu chiến của mình, Marie đạp cửa bay cái vèo vào quán.

"Yoooo mọi người, tôi có bỏ lỡ món ăn chơi nào chưa vậy?"

Đúng là đẳng cấp của đài phát thanh, chưa thấy hình đã nghe thấy tiếng. Marie phi tới chỗ cái bàn tròn lớn nơi mọi người tụ tập, cười nhe mười cái răng, sẵn sàng chill tới nóc đêm nay.



aaa
 

manchihoa

New member

Uzuki Akarui


INFORMATION
20h

Ngày 30 tháng 11, năm 2056.

- Uzuki! Em dọn xong chưa?

- Rồi đây ạ!!

Cô nhanh chóng cất dụng cụ vào kho rồi đeo balo chạy ra cửa. Chị chủ quán đã đứng chờ cô sẵn ở ngoài để khóa cửa. Vừa bước ra, Uzuki nhận được một túi giấy đựng những chiếc bánh quy với nhiều hình dạng đặc trưng của lễ Giáng sinh.

- Nè, cầm lấy. Đây là sản phẩm mới của tiệm bánh chuẩn bị mở bán vào tháng sau nhân dịp Noel. Mỗi nhân viên đều nhận được một túi để dùng thử. Đây là phần của Uzuki nè. Sau khi dùng xong nhớ cho chị biết cảm nhận về sản phẩm nha.

Chị chủ quán nói với một giọng điệu tinh nghịch kèm theo vài cái nháy mắt với Uzuki. Cô ngay lập tức hiểu rằng đây cũng là một phần kế hoạch marketing của tiệm và cũng là một phần phúc lợi của nhân viên. Cô nhanh chóng lấy:

- Em cảm ơn ạ. Chị yên tâm, hàng của tiệm mình lúc nào cũng ngon. Mọi việc còn lại cứ để em lo. - Cô vỗ ngực một cách tự tin.

Sau khi tạm biệt chị chủ đáng yêu của mình, cô lấy điện thoại ra xem tuyến đường từ đây đến quán bar đã hẹn mọi người trong lớp. Thấy nó cũng gần đây, chỉ mất 15ph đi bộ, nên cô không bắt xe nữa mà chạy bộ đến luôn. Dù sao hôm nay Uzuki cũng chưa có thời gian rèn luyện cơ thể, coi như một công đôi việc.

Đã sắp sang tháng 12 nên trời khá lạnh. Hôm nay cũng vậy nhưng Uzuki không mặc đồ quá dầy, áo len mỏng, quần jean, khoác ngoài là áo gió và đôi giầy thể thao trắng. Trông cô vẫn năng động và trẻ trung như độ tuổi thanh xuân của mình. Mái tóc ngắn ngang vai đong đưa theo những cơn gió thổi qua khi cô đang chạy. Cô đến trước cửa quán bar đúng thời gian dự định mà không cảm thấy quá mất sức.

"Có vẻ thể lực của mình vẫn chưa tụt hậu so với trước đây"

Đẩy cửa bước vào với một nụ cười hài lòng, Uzuki đi đến số ghế đã hẹn trước. Nhiệt độ mát mẻ bên trong quán bar khiến cô cảm thấy thoải mái hơn với cơ thể đã nóng lên sau bài vận động vừa rồi. Khi Uzuki gặp những người khác thì hầu như họ đã đến đông đủ, có vẻ cô lại canh thời gian không chuẩn rồi.

- Chào mọi người ~. Đông hơn mình nghĩ đấy. Không biết món quà mình chuẩn bị có đủ không nữa.

Cô nở nụ cười vui vẻ và giơ túi giấy trên tay lên vẫy vẫy về phía các bạn. Uzuki mở túi giấy ra và đặt lên bàn rượu, trông không hợp không khí lắm nhưng thôi kệ đi.

- Giữa tháng 12 chúng ta phải đi một chuyến kiểm tra thực tế, không biết kéo dài bao lâu nên coi như là mình tặng quà Giáng sinh sớm đi. Mọi người chọn một túi mình thích đi.

Trên bàn là khoảng 10 túi quà được bọc bằng lớp giấy trong suốt với những họa tiết dễ thương. Bên trong mỗi túi đựng những chiếc bánh quy được phủ socola và trang trí thành nhiều hình dạng như cây thông, ngôi sao, khúc gỗ, người tuyết, hoa tuyết, người que, cây gậy, ngôi nhà,... Đều là những hình tượng quen thuộc trong mùa đông.





 

St.Lazare

New member

A.d.St.Lazare



Bổ sung code ảnh sau


Mùa hạ đi qua, mùa thu cũng đi qua, chớp mắt đã sắp sửa kết thúc cả tháng 11, trên phố phường lác đác sắc đỏ, trắng, đôi khi cả xanh thẫm, là những sắc màu đặc trưng của giáng sinh. St.Lazare nhớ hồi năm ngoái có người đố cô có biết ai đã tạo dựng hình ảnh ông già Noel để làm hiệu ứng marketing không. Gợi ý là hai sắc trắng đỏ liên tưởng đến logo của nhãn hiệu nào. Cô lắc đầu chẳng biết, còn người đó phì cười, cocacola chứ còn gì nữa, đâu phải ngẫu nhiên mà thương hiệu này đứng đầu thế giới đến mấy thập kỉ liền cho tới khi các tập đoàn công nghệ nổi lên như những con cá heo sát thủ bất thần đột kích và chiếm lĩnh những vùng biển lớn. Và thị trường đã nhanh chóng đón nhận nó, biến giáng sinh thành dịp lễ lớn và thúc đẩy nền kinh tế một cách mạnh mẽ. Lễ lạc nối tiếp lễ lạc, những cái cớ sinh ra để tư bản miệt mài khuyến mãi cứ ngày một nhiều, khiến người ta có thứ để trông đợi đơn giản như mỗi tuần thì phải có chủ nhật, đôi khi là cả thứ bảy. Ai cũng có lý do để muốn duy trì sự tồn tại của những ngày lễ, dù chỉ là để tự cảm thấy thỏa mãn.

Hơi thở từ lúc nào đã có thể nhìn thấy được bằng mắt thường, như một dấu hiệu để những hàng quán tự bảo nhau: chưa bắt đầu trang trí và lên kế hoạch cho khuyến mãi thì còn đợi lúc nào. Thảng hoặc còn có âm nhạc vui vẻ ngân nga, và đâu đó là last christmas, như một huyền thoại không bao giờ chết. Quả là không khí cũng thích hợp để người trẻ lấy cớ gặp nhau.

St.Lazare đến quán bar có lẽ trễ nhiều so với giờ hẹn. Nhưng những kẻ có tâm lý không lành mạnh lắm đôi khi để lấy can đảm mà không hủy hẹn phút bù giờ đã phải cố gồng lấy hết tất cả mọi năng lượng trong người mình, rồi lại rối ren chuyện mặc thứ gì cho khỏi lạc lõng, khi mà lựa chọn của họ đã bị khóa khỏi ô "mặc đồng phục". Nên là khi thấy mọi người đông đủ cả cô chỉ biết ngắn gọn chào hỏi, cười trừ rồi nhanh chóng ngồi vào chỗ trống.


 

engel

Member

William Baskerville


Quán Bar Camp Romain

Giáng Sinh năm nay đến sớm, hoặc có lẽ là William đã quên mất thời gian đã trôi nhanh như thế nào kể từ khi vụ tai nạn đó diễn ra. Cậu trai tóc trắng bước ngang qua đám người nhốn nháo trên đường, dường như đã có một đích đến trong lòng. Chiếc điện thoại nằm gọn trong tay cậu chỉ hiển thị vỏn vẹn vài con chữ nhỏ cùng toạ độ vị trí, Quán Bar Camp Romain.

Cái gì? William thế mà lại muốn đổi gió thưởng chút rượu cho dịp lễ Giáng Sinh sao?

Sự thật thì không phải vậy. Chẳng qua đơn giản là cậu nghe bảo hôm nay có một buổi họp lớp, thế nên cậu đến, vậy thôi. Tuy cậu không hiểu tại sao lại tổ chức họp lớp ở một quán bar, nhưng có lẽ vì sở thích riêng (William không thể hiểu), hoặc một vài lý do khó nói nào đó chẳng hạn. Nói tóm gọn lại là lý do chọn địa điểm thì William chẳng bận tâm lắm. Theo cậu hiểu, đây là một buổi họp cuối năm để giãi bày nỗi lòng hoặc sự khó khăn của mình trong quá trình học tập. William nghĩ nó cũng khá bổ ích, thế nên quyết định sẽ tham gia.

Nhưng phải nói thêm một điều nữa, William không phải một người sử dụng mạng xã hội nhiều. Đối với cậu, đó chỉ là một phương tiện để truyền đạt thông tin mà cậu cho là quan trọng. Thế nên, số điện thoại liên hệ trong máy cậu cũng chỉ toàn thông tin của giáo viên, bạn học thì được xem như một sinh thể hiếm có. Vì lý do oái oăm đó, cậu trai cũng không nhắn tin hỏi ai. Một phần cũng vì cứng đầu: Một buổi tụ họp thôi mà, có thể diễn ra những gì được chứ?

Đẩy cửa vào trong quán bar, hương rượu nồng trong không khí ngay lập tức khiến cậu không khỏi nhíu mày.

William không uống được rượu, và cậu cũng không thích mùi hương gì quá nồng nặc. Có thể nói, cảm nhận đầu tiên của cậu khi đến đây là: Khó chịu.

Nhức nhối là thế, nhưng cậu vẫn nhanh chóng định vị được nhóm bạn cùng lớp của mình — Còn thiếu một số người, nhưng có thể gọi là hưởng ứng đông đảo.

Nhưng mà tại sao không ai trong số họ mang theo sách vở vậy?

William thắc mắc trong lòng. Nhưng nhanh thôi, sớm muộn gì cậu cũng hiểu rõ lý do.


 

Zyaire Vie

Member

Zyaire Vie



CAMP ROMAIN BAR

Bàn tròn có nước chanh, mấy cốc nước đá và những chai rượu (hơn nửa số đó đặc biệt nằm ở chỗ Julie). Zyaire nhìn túi bánh quy socola mà mỉm cười. Tiếc ghê, cô không ăn được, nhưng trông chúng thật đẹp mắt, những người thợ làm bánh đó chắc đã phải làm việc rất vất vả. Cũng như không nên phụ lòng người bạn đáng yêu đã mang bánh tới bàn nhậu! Cô mỉm cười với Uzuki, chọn cho mình một túi bánh người tuyết phủ socola trắng, chà, chúng đâu có tính là socola thật.

---

Ánh đèn nhập nhèm. Chiếc sweater trắng đã được cô vắt ngang ghế. Những câu cười đùa tan vào bầu không khí dần nóng lên vì hơi men, đến cả cô - người hoàn toàn không đụng tí rượu nào cũng thấy nong nóng.
22: Skinship với một người random
zhPLMR4.jpeg

Xúc cảm kỳ diệu truyền nhiệt tới tay cô. Hơi nóng. Cảm giác liên kết lạ lẫm làm cô vô thức trốn tránh.
Đã lâu rồi cô mới chạm da thịt với một ai nó. Chỉ đơn thuần là tiếp xúc không xen lẫn suy nghĩ nào khác, nhưng nó làm cô cảm thấy vui. Có lẽ cô vẫn có thể được chấp nhận như người bình thường. Vậy là đủ rồi.

Sau đó mọi người lục tục đi về.

Cô hòa vào những bạn học nữ, lẳng lặng theo về. Cảm giác mát lạnh thoải mái thay thế bằng cái se lạnh tới run người. Thật thoải mái. Hôm nay là một ngày đẹp trời.



 

Julie Waston

Active member


Julie Waston





INFORMATION
Camp Romain Bar[??/07/2056]




Tổng kết lại buổi họp lớp hôm nay tại bar, Julie rút ra được vài điều như sau:

Thứ nhất, ai say lên cũng có thể làm đủ trò , đặc biệt là Flavia .
Thứ hai, cả lớp đều là người có chơi có chịu, thể hiện rõ nhất qua trò Truth or Dare mà Sylvia mang đến.
Thứ ba, Chris thích phụ nữ lớn tuổi
Thứ ba, một vài khía cạnh khác mà bình thường không thấy của các bạn học cũng được thể hiện ra trong buổi họp lớp, ví dụ tiêu biểu nhất phải kể đến là William, bình thường lạnh lùng mà lúc đóng vai thái giám thì cũng rất là hợp tác, chứng tỏ vẻ lạnh lùng thường ngày chỉ là lớp vỏ bọc bên ngoài của một trái tim ấm áp mà thôi.
Thứ tư, bánh của Uzuki mang tới cho rất là ngon.
Thứ năm, về trễ quá nên bị quản lý ký túc xá mắng...






 
Top